Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 885: Chiến đấu kịch liệt với Tinh Thần Vương
"Ầm!" Hai cổ lực lượng va chạm vào nhau, lập tức hình thành một lực lượng cường đại hơn, xoay tròn tràn ra bốn phương tám hướng, "ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm", nơi lực lượng này cuốn qua, bất luận là cây cối ngàn năm hay là đá núi ức năm, hết thảy đều bị chấn thành dập nát.
"Rét..." Thân hình Chu Hằng bật lui về phía sau hơn trăm trượng, hai chân cày trên mặt đất để lại một vết sâu hoắm, sắc mặt hắn đỏ bừng, nhưng cũng không có phun ra máu!
Hắn tiếp nhận một kích này, coi như có chút miễn cưỡng!
Lực của 89 thần tướng, hai đạo Ngũ Hành Phù Văn, chung vào một chỗ mới ngăn chặn được một kích của Tinh Thần Vương, đúng là... chênh lệch quá lớn!
Bành Ngao đứng ngạo nghễ không nhúc nhích, lực lượng của lão ở trên xa Chu Hằng, chỉ có điều là hai tầng hào quang trên người đối phương kia vô cùng thần kỳ, nhìn thoáng qua cũng không có ẩn chứa lực lượng nhiều lắm, nhưng lại vô cùng ngưng thật!
Cái này cũng giống như một đoàn bùn đất bị nắn bóp vô cùng chắc chắn, lại được nung qua trên lửa, trình độ cứng cáp của nó vượt qua xa bùn đất bình thường.
Nói về lượng, lão ở trên xa Chu Hằng, nhưng lực lượng của lão lại tương đối phân tán, không có biện pháp làm được nén ép giống như Chu Hằng. Vì thế sau khi đánh tan một luồng hào quang của đối phương, công kích của lão liền biến thành nỏ mạnh hết đà.
Công pháp thật thần kỳ!
Lòng tham của Bành Ngao đã không cách nào áp chế, chính vì hai người cũng không muốn thu hút tới bên thứ ba, nên bọn họ có ý thức khống chế lực lượng, tận lực để cho dư ba phản chấn hướng vào trong lòng đất.
Lão cười khặc khặc quái dị, nói: - Thật không nghĩ tới, vốn tưởng rằng chỉ là một hồi săn bắn làm cho có, lại gặp được một cơ duyên thật tốt! Đây là cơ duyên ông trời chú định lão phu phải lấy được, lần này nếu như không lấy thì thực có lỗi với tâm ý của ông trời già!
- Lão già! Lòng tham thì nói lòng tham, đừng nói đến hùng hồn như vậy!
Chu Hằng cụng hai tay quyền, điềm nhiên nói: - Ai giết ai còn chưa nhất định đâu!
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết lão phu? Thân hình Bành Ngao nhoáng lên một cái, lại tiếp tục phát động công kích tới Chu Hằng. Song chưởng xoay vòng như bánh xe, điên cuồng công kích về phía Chu Hằng.
Nếu phòng ngự của đối phương nghiêm mật, như vậy thì dùng công kích liên miên không dứt đánh nổ tung nó!
Là một Tinh Thần Vương, lão có lực lượng kéo dài không dứt, không cần lo lắng có thể kiệt lực trước so với Chu Hằng!
"Ầm! Ầm! Ầm!" Lần này cũng không chỉ tay quyền của Bành Ngao, mà còn có tinh tú của lão, từng khối từng khối giống như đại tinh từ trên vòm trời giáng xuống, không ngừng va chạm vào Chu Hằng. Trong va chạm, màn sáng năm màu từ Hỗn Độn Thiên Kinh hình thành lập tức liền bị nổ nát!
Tuy rằng Hỗn Độn Thiên Kinh cũng đang không ngừng hình thành Ngũ Hành Phù Văn mới, nhưng xem tốc độ đúng là có chút không theo kịp tốc độ phá hủy kia!
Toàn thân Chu Hằng tràn ra xoay quanh tầng Ngũ Hành Phù Văn thứ hai, hắn gào to một tiếng, hai quyền không ngừng đánh ra, lấp lánh ánh sáng màu vàng.
Chỉ là Minh Tiên thì dù chịu liều mạng thì như thế nào? Sao có thể là đối thủ của Tinh Thần Vương?
Chu Hằng vừa lui lại lui tiếp, dọc theo đường đi bị hai người bọn họ đánh nổ tung ra một khoảng đất trống ước chừng dài đến mấy chục dặm, chỉ là Tinh Thần Vương dù sao cũng là số ít, yêu thú ở phụ cận cho dù cảm ứng được dao động lực lượng này cũng tuyệt đối không chạy ra chịu chết.
- Khặc khặc... Tiểu tử! Để xem ngươi còn có thể chống đỡ tới khi nào! Bành Ngao cười quái dị, trong cặp mắt già lão mờ đục lại tỏa sáng chói mắt, lòng tham đã phát sáng không thể vãn hồi.
Phòng ngự của Chu Hằng càng cường đại, thì càng nói rõ sự cường đại của môn công pháp đối phương nắm giữ này, còn nếu như lão có thể lấy được bộ công pháp kia, như vậy có thể bộc phát ra uy lực còn khủng bố tới bực nào?
Đến lúc đó, lão còn cần phụ thuộc vào Bàng gia sao?
"Ầm!" Chu Hằng bị đánh bay ra ngoài, miệng phun bắn ra một ngụm máu tươi.
- Khặc khặc! Buông bỏ chống cự đi, dù sao ngươi không tránh khỏi cái chết, nếu ngươi khoanh tay chịu chết, lão phu có thể ban thưởng cho ngươi mau chết, cho ngươi ra đi không thống khổ! Bành Ngao chuyển đổi công kích tâm lý.
Tính dai của tiểu tử này quả thực quá tốt, dựa theo Bành Ngao phỏng chừng, lực lượng còn lại của đối phương còn khá nhiều, ít nhất còn có thể chống đỡ mấy giờ!
Nếu đổi là lúc khác, đương nhiên lão sẽ không quan tâm, công việc kết thúc sớm một giờ, hay chậm một giờ thì có gì khác nhau đâu? Nhưng hiện tại thì khác, trên thân Chu Hằng có một bộ công pháp đỉnh cao vô cùng quý giá, lão khát vọng thu vào tay! Để chậm sợ sinh biến!
Nơi này là núi rừng, tình huống gì cũng có thể phát sinh!
- Lão già vì sao không quỳ trên mặt đất, để ta đánh một quyền bể đầu của lão đi! Dù sao sớm hay muộn lão sẽ chết ở trong tay tiểu gia! Chu Hằng lau máu tươi nơi khóe miệng, vẻ mặt bình tĩnh mà kiên nghị.
Bây giờ còn không phải thời điểm sử dụng Lăng Thiên Cửu Thức, công kích của đối phương tuy rằng cường đại, nhưng vẫn còn lưu lại rất nhiều lực lượng phòng ngự. Đây cũng không phải đối phương vì đề phòng hắn, mà là thói quen của một võ giả, mọi thời mọi khắc đều sẽ lưu lại dư lực, để ứng phó với tình huống phát sinh bất ngờ.
Đây chính là núi rừng nơi yêu thú hoành hành, vạn nhất khi công kích hết toàn lực, lại bị một đầu yêu thú cùng cảnh giới đánh lén thì sao?
Phải chờ một chút thôi!
Lăng Thiên Cửu Thức chỉ có cơ hội sử dụng một lần, cho nên nhất định phải đợi cơ hội chuẩn xác, bằng không hắn sẽ gặp tai ương!
- Láo xược! Bành Ngao tức giận đến oa oa kêu to. Nếu những lời này là nói ra từ miệng Tinh Thần Vương, thì đương nhiên lão không tức giận, bởi vì khi bị chọc giận, sẽ để lộ rất nhiều sơ sẩy, sẽ rơi vào thất bại, thậm chí tai hoạ chết người.
Nhưng đối phương chỉ là một Minh Tiên nho nhỏ, ở trước mặt lão chỉ khó khăn lắm mới có thể phòng thủ!
Như vậy cũng giống như mãnh hổ tuy rằng trong lúc nhất thời không thể cắn vỡ phòng thủ của mai rùa, nhưng con rùa có thể uy hiếp được vua bách thú hay sao?
Cũng chính vì chỉ là Minh Tiên mà dám cả gan hết lần này tới lần khác khiêu khích Tinh Thần Vương lão, hơn nữa không thể công kích kéo dài... làm cho trong lòng Bành Ngao cực kỳ khó chịu, cho nên thoải mái phát tiết phẫn nộ, bởi vì lão hoàn toàn không cần khống chế cảm xúc ở trước mặt Chu Hằng.
Thực lực chênh lệch quá lớn, đối phương căn bản không xứng!
Càng phẫn nộ, lão xuất ra lực lượng lại càng lớn, nhưng bản năng cẩn thận nên lão vẫn giữ lại một bộ phận lực lượng để phòng thủ.
"Còn chưa đúng lúc!"
Chu Hằng thầm nói ở trong lòng, xem ra phải tưới thêm chút dầu vào đống lửa.
- Lão già! Lão cũng chỉ là Tinh Thần Vương 49 tinh, hiện tại ta đã là Minh Tiên 89 tướng, ta sẽ đạt tới số 99 cực hạn nhanh hơn vô số lần so với lão. Thời điểm ta đột phá Tinh Thần Vương, thì lão có thể có bao nhiêu tinh tú chứ? 50 ư? 51 ư? Đến lúc đó, ta chỉ lật tay một cái là có thể trấn áp lão!
Bành Ngao lộ sắc mặt âm trầm, sát khí lại không ngừng tràn ra, làm cho nhiệt độ ở chung quanh đều lạnh xuống!
Tuy rằng cực kỳ khó chịu, nhưng lão không thể không thừa nhận: Chu Hằng nói đúng là lời nói thật.
Hình thành thần tướng càng nhiều, như vậy cơ sở sẽ càng vững chắc, mang tới ưu đãi chính là: sau khi đột phá vào Tinh Thần Cảnh có thể nhất phi trùng thiên!
99 thần tướng... Vừa đột phá cơ bản là Tinh Thần Hoàng!
Tuy rằng trên đời này thiên kiêu như thế rất hiếm thấy, nhưng Bành Ngao lại không hoài nghi chút nào: Chu Hằng có thể làm được điểm ấy! Tên này hiện tại đã có 89 thần tướng, cho dù là hiện tại hắn đột phá ngay đều có thể đánh bại mình!
Tiểu tử này, là một mối tai họa lớn!
Nhổ cỏ mà không nhổ tận gốc, gió xuân thổi tới lại tiếp tục mọc ra!
Nếu để cho tiểu tử này may mắn thoát được tánh mạng, nói không chừng qua 100 năm sau sẽ ngược lại bị tiểu tử này đuổi giết!
Giết! Nhất định phải giết!
Nếu đã kết thù thì phải giết, tuyệt đối không thể lưu lại hậu hoạn!
"Ông!" Trên người Bành Ngao trồi lên từng lớp chất lỏng màu đen, bộ dáng kia vô cùng ghê tởm, mà khí tức của lão cũng biến thành vô cùng âm lãnh tà ác. Không chỉ như thế, chất lỏng màu đen lan ra trên mặt của lão lở loét ra, dường như một khối thi thể mục rữa.
Lão già này bị chạm tới chỗ đau nên xuất ra tuyệt chiêu đây!
Chu Hằng trong lòng hiện lên ý mừng, sự tình phát triển đến bây giờ đúng như mong muốn của hắn. Thế nhưng một Tinh Thần Vương quyết tâm muốn giết người, thì sẽ bộc phát ra chiến lực kinh khủng tới mức nào?
Hắn chọc giận Bành Ngao cố nhiên có thể làm cho đối phương phóng ra công kích toàn bộ lực lượng, đồng dạng đó là vì một kích chí mạng mai phục của hắn. Nhưng cũng có khả năng hắn bị một kích của đối phương đánh chết trước!
Không mạo hiểm thì sao có thể đạt được thu hoạch lớn lao?
Chu Hằng nhếch miệng cười, hơn nữa, hắn có tám thành trở lên nắm chắc, nhiều nhất mình chỉ bị thương nặng!
- Tiểu tử! Ngươi không nên tìm cái chết kiểu thống khổ nhất này, lão phu đành thành toàn cho ngươi vậy! Bành Ngao giận dữ hét to, hai tay múa may, mang theo một mảnh hắc khí âm u bổ nhào tới hướng Chu Hằng, những hắc khí kia không ngừng diễn hóa ra bộ xương khô, bộ dáng thi thể thoạt nhìn rất ghê tởm.
Chu Hằng trầm tĩnh lạnh lùng, với bất biến ứng vạn biến, bởi vì hắn phải dùng trạng thái tốt nhất chém ra một kiếm kia.
Chất khí màu đen đầy tính ăn mòn, những thi thể, bộ xương khô kia chạm vào nơi đâu, thì dù là không khí đều phải hòa tan, đầy vết thủng loang lổ.
"Ông", màn hào quang của Hỗn Độn Thiên Kinh lập tức bị áp chế, trở nên vô cùng ảm đạm.
- Độc Dung Thiên Địa! Bành Ngao quát to, hai tay mở ra, chất lỏng màu đen vẫy ra. Chất lỏng này còn lợi hại hơn những hắc khí kia: "xuy xuy xuy", phát ra tiếng ăn mòn khiến người ta sởn tóc gáy.
- Lão già! Đầu óc lão không có vấn đề gì chứ? Ra một chiêu miệng còn phải hô một tiếng! Chu Hằng cười ha hả, hắn còn muốn châm thêm chút dầu vào lửa lần sau cùng.
- Chết đi! Bành Ngao phẫn nộ gào to, vận dụng linh lực toàn thân, 49 viên tinh tú đồng thời bộc phát ra uy lực vô cùng đáng sợ. Lão phải một lần hành động chấn vỡ phòng ngự của Chu Hằng, sau đó dùng nước đen kia luyện hóa Chu Hằng!
Đúng là lúc này!
Trong mắt Chu Hằng chợt lóe sáng lãnh liệt, toàn bộ yên tĩnh, hắc kiếm đã xuất hiện ở trong tay của hắn.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong mắt của hắn không còn Bành Ngao nữa, bốn phía hết thảy biến thành vũ trụ đen như mực, mà hắn chính là trung tâm vũ trụ, phải chém ra một mảnh thiên địa!
"Ông!" Hắc kiếm chuyển động, khẽ run lên, lưu chuyển ra quỹ tích huyền diệu kỳ diệu.
Lăng Thiên Cửu Thức!
Bành Ngao đột nhiên ngẩn ra!
Đây là thần tích sao? Như thế nào đột nhiên lão nhìn thấy biến hóa của tinh tú vũ trụ? Vì sao nhìn thấy bầu trời dầy đặc đầy sao?
Tinh Thần Cảnh tu chính là cái gì?
Chẳng những là tích lũy linh lực, mà còn có phân bố tinh tú!
Trong tinh tú đó, lẫn nhau đều sẽ có tồn tại kháng lực, số lượng càng nhiều lực bài xích càng lớn, bởi vậy sau khi đạt tới số lượng nhất định trở nên khó có thể tiến thêm, không phải là vì tích lũy linh lực theo không kịp, mà vì lực bài xích giữa các tinh tú trong đó quá lớn, tu luyện đến cực hạn rồi!
Chỉ có tìm được phương pháp phân bố tinh tú, mới có thể tiếp tục hình thành tinh tú!
Đây có thể là tự mình bế quan lĩnh ngộ, cũng có thể từ trong linh dược đạt được, cũng có thể thông qua Tinh Hạch... bản thân thứ này chính là một viên tinh tú! Đương nhiên, còn có cách cường giả vô thượng hiển lộ bí mật thiên địa ở trước mặt mình, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu thì xem may mắn của mình.
Hiện tại, chính là có một "cao nhân" như vậy đang diễn biến biến hóa vũ trụ, tinh tú dầy đặc đầy trời kia!
Lão đã hiểu! Lão thực sự hiểu được!
Lão tuyệt đối có nắm chắc ít nhất có thể hình thành thêm 10 viên tinh tú!
"Ông!" Hàn quang chớp động, một thanh hắc kiếm gãy một phần ba đã đâm vào ngực của lão!
Lúc này Bành Ngao mới từ trong kiếm ý giựt mình tỉnh lại!
Đã quá muộn!