Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 369: Đại hoạch toàn thắng
Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười lạnh lùng, cả người tỏa ánh sáng vàng, sau đó cuốn lên một luồng lửa tím, thần chiếu đỉnh đầu sáng động, tiểu nhân màu vàng trồi lên, một cỗ uy áp cường đại lập tức thổi quét toàn trường.
Bùm bùm, dưới tử hỏa bùng cháy hừng hực, dây mây quấn ở trên thân Chu Hằng đều phát ra dị hưởng, rất nhanh hiện ra vết cháy sém!
Đây chính là tử diễm trải qua biến dị!
Lão già áo xanh hừ lạnh một tiếng, quát: - Thu! .
Chi!
Những dây mây lập tức gắt gao kiềm chế, từng cành đều cắm vào trong da thịt Chu Hằng, thậm chí có chút cành đã nở hoa kết hạt, hạ xuống hạt giống giống như gai, mạnh mẽ chui vào làn da Chu Hằng, đâm chồi ra ở da tay hắn.
Lão già áo xanh tên là Thanh Mộc Thiên Quân, tên thật đã không người dám nói, ở trong thời kỳ thượng cổ chính là một người đáng sợ. Hiện giờ võ đạo điêu linh, chẳng những Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh đã không còn tái hiện nữa, chiến lực cường giả Thần Anh Cảnh cũng xa không thể so sánh cùng thời kỳ thượng cổ.
Bởi vậy, Thanh Mộc Thiên Quân tự nhiên cao ngạo, không để võ giả hiện nay vào mắt.
Hắn tu mộc đạo, Thần chích chính là một gốc cây, trong thời kỳ thượng cổ không biết có bao nhiêu anh kiệt bị hắn dùng cây vây khốn, sau đó bị hạt giống hút sạch sẽ một thân linh lực mà chết!
Đây cũng là nguyên nhân hắn nhận được hung danh hiển hách.
Ba cái Thiên Quân Thần Anh Cảnh khác tự nhiên cũng biết năng lực Thanh Mộc Thiên Quân, mặt đều cười lạnh, chính là tiểu bối Kết Thai Cảnh làm sao có thể cởi được Thanh Mộc Thiên Quân bó buộc, ở trong thời kỳ thượng cổ đều không người nào làm được, huống chi là võ giả hiện nay gầy yếu.
Thanh Mộc vây quanh có thể khiến người ta không thể động đậy, sau đó hạt giống sanh thành, rút ra linh lực, máu thịt! Không ngừng tuần hoàn, thẳng đến hút thành thịt khô!
- Mở cho ta!
Chu Hằng quát lên một tiếng lớn, tử diễm trên thân bốc lên ngùn ngụt, hào quang màu vàng tăng mạnh, ba ba ba. Mấy cây dây mây đã bị đứt đoạn!
- Cái gì! 11 nhân vật cấp lão tổ đối diện đều đồng thời cả kinh kêu lên, thật sự ra ngoài dự liệu của bọn họ .
Chu Hằng cựa hai tay ra, ba ba ba, tiếng vang không ngừng, thể chất của hắn thậm chí vượt qua pháp khí Kết Thai Cảnh, dù là Thiên Quân Thần Anh Cảnh cũng không có khả năng một kích phá hư. Tử diễm thiên hỏa đã biến dị. Cho dù không đủ để thiêu hủy dây mây, nhưng đốt trọi lại không thành vấn đề, lúc này Chu Hằng dùng linh lực 640 lần Kết Thai Cảnh bình thường, Phệ Kim tộc man lực oanh kích, tự nhiên có thể phá tan trói buộc trên thân!
Tiểu tử này... Thật sự là nhân kiệt a!
Võ đạo điêu linh, làm sao có thể xuất hiện quái vật như vậy?
Chẳng lẽ hắn là con nối dòng Vạn Cổ Đại Đế, cũng là dùng Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn đến bây giờ?
Tất nhiên như thế, nếu không hiện nay môi trường võ đạo sao có thể bồi dưỡng được thiên tài như vậy!
Tuy nhiên cho dù là con ruột Đại Đế thì như thế nào, không có đủ thực lực thì không có tư cách giữ bảo vật trên thân!
- Tiểu bối, một cơ hội cuối cùng, giao bảo kiếm ra đây, mặc cho ngươi rời đi!
Thanh Mộc Thiên Quân nói, trong ánh mắt có một đạo sát khí mịt mờ. Trong lòng hắn hẹp hòi, Chu Hằng giãy đi ra từ trong hắn bó buộc, khiến hắn mất đi mặt mũi, đã hiện lên sát ý đối với Chu Hằng.
Nhưng Chu Hằng chính là hậu duệ Đại Đế, thậm chí có thể là con ruột. Trên thân nói không chừng có pháp khí Hóa Thần Cảnh Đại Đế ban thưởng, nếu tế đi ra ngoài cũng không biết sẽ nháo thành cái dạng gì.
Bởi vậy, đoạt bảo kiếm trong tay tiểu tử kia trước.
Phía trước Chu Hằng cũng không dùng bảo vật, nói rõ giá phải trả để sử dụng bảo vật này cũng đủ lớn, hắn cũng không muốn dễ dàng vận dụng.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
- Lão già, mù mắt chó của ngươi! Đây là Bách Quỷ Kiếm, chính là tiên vật, ta sẽ giao nó cho các ngươi? .
- Cái gì, tiên vật? Mọi người đối diện đều chấn kinh, bọn họ quả thật đánh giá Bách Quỷ Kiếm rất cao, nhưng như thế nào cũng không liên lạc nó với tiên vật.
- Phía trước Tiên giới đại lục rơi xuống, cái chuôi Bách Quỷ Kiếm này lấy được ở đó, không phải tiên vật vậy là cái gì! Chu Hằng tươi cười.
Đám người Thanh Mộc Thiên Quân nhất thời lộ ra vẻ tham lam.
Nhắc tới cũng vừa đúng lúc, bọn họ chính vì Tiên giới đại lục va chạm, đại chấn động mới tỉnh lại từ trong Thời Gian Nguyên Dịch, nếu không còn phải ngủ tiếp một đoạn thời gian. Bọn họ cũng từng đi Tiên giới đại lục tầm bảo, nhưng địa phương quá lớn, bọn họ uổng công khổ cực một trận, không có mảy may thu hoạch.
Bởi vậy, nếu kiếm trong tay Chu Hằng thật sự đoạt được từ Tiên giới đại lục, như vậy tất nhiên chính là tiên vật !
Chỉ là kỳ quái, tại sao tên này nói ra?
Mặc kệ thế nào, bọn họ đều phải lấy được thanh bảo kiếm này!
- Tiểu bối, hãy bớt sàm ngôn đi, mau giao thanh bảo kiếm ra đây! Thanh Mộc Thiên Quân nói, ánh mắt sáng quắc, có phải kiếm tiên hay không, lấy đánh giá liền biết!
Chu Hằng gật gật đầu, nói: - Giao ra thì có thể, tuy nhiên các ngươi có 11 người, ta nên giao thanh bảo kiếm cho người nào? .
- Hừ, tiểu bối, không nên uổng phí tâm cơ, loại kế ly gián thấp kém này ai sẽ trúng chiêu? Thanh Mộc Thiên Quân cười lạnh, khuôn mặt khinh thường - Thanh bảo kiếm vứt trên mặt đất, chính mình cút ngay! .
Chu Hằng thở dài, quay đầu nói với con lừa đen: - Bọn người kia thoạt nhìn đều giống như đồ con lừa, không ngờ không mắc mưu! .
- Gâu, còn dám nói mấy chữ kia, bổn tọa liều mạng với ngươi!
Con lừa đen giận dữ.
- Mấy chữ nào? .
- Đồ con lừa! .
- Đây chính là chính ngươi nói, chuyện không liên quan đến ta! Chu Hằng nhún vai.
- Bổn tọa cắn chết ngươi! Con lừa đen đánh tới, mở ra miệng rộng cắn Chu Hằng.
- Các ngươi... đủ chưa! Sắc mặt Thanh Mộc Thiên Quân tái xanh, bị người mắng đồ con lừa trước mặt không nói, lại còn bị trắng trợn coi như không thấy.
Chu Hằng cười hắc hắc, tay phải rung lên, thu hồi Bách Quỷ Kiếm, lấy ra một khối vải vóc, nói: - Các vị, thỉnh đưa mắt đặt ở trên tay của ta, ta lập tức cho các ngươi triển lãm một phần bảo vật Tiên giới khác! .
- Cái gì, còn có! Bọn người Thanh Mộc Thiên Quân nhăn mặt, tiểu tử này là đồng tử tụ bảo sao, người khác nhìn một kiện bảo vật đều khó khăn, hắn một người độc chiếm hai kiện!
May mắn bọn họ cũng không biết Chu Hằng còn học được 3 thức tiên thuật, nếu không mặt đều phải vặn vẹo .
- Cái này gọi là Thập Luyện Đồ, sử dụng rất dễ dàng, giống như vậy, chỉ cần rót thần thức vào trong đó, động một đầu yêu thú phía trên khe rãnh, sau đó cung cấp đầy đủ linh thạch, sẽ... .
- Ầm! .
Một đạo thần thức rống vang lên, một yêu thú đầu trâu, thân con rết xuất hiện, tản phát ra khí tức vô cùng kinh khủng.
- Triệu tập ra một đầu yêu thú! Chu Hằng cười, sau đó lộ ra vẻ áy náy - Thật sự ngượng ngùng, dường như ta triệu hoán ra một tên to xác! .
Ngượng ngùng cái rắm a, rõ ràng là cố ý !
Sắc mặt bọn người Thanh Mộc Thiên Quân thối đen, bọn họ tự nhiên có thể cảm ứng được khí tức đầu cự thú này phát ra vượt qua xa bọn họ!
Chính là Hóa Thần Cảnh!
- Lui! .
Bọn họ quyết định thật nhanh, nhao nhao quay đầu bước đi, 11 người phân biệt trốn 11 cái phương hướng bất đồng, miễn cho bị một lưới đuổi kịp bắt hết.
Chu Hằng vừa động tâm niệm, đầu yêu thú Hóa Thần Cảnh Thanh đuổi theo Mộc Thiên Quân, còn hắn thì triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hướng về bảy tên lão tổ Kết Thai Cảnh.
Cà, hắc kiếm tế xuất, hắn đã đuổi theo một người, Diệp Lạc Duyên Diệt, chém!
Phốc - - .
Một đạo máu tươi thổi qua, gã cường giả kia lập tức mất xác, cho dù là thượng cổ lão tổ Kết Thai Cảnh thì thế nào, ở trước mặt Chu Hằng căn bản không thể địch lại! Dưới chân hắn gập lại, lại hướng về lão tổ Kết Thai Cảnh thứ hai.
Con lừa đen tích cực nhất đối với chuyện này, đồng dạng hướng về phía một lão tổ Kết Thai Cảnh, nó căn bản không cần chiến thắng đối phương, chỉ cần thoáng làm chậm tốc độ của đối phương một chút.
Chu Hằng giết ba người sau, trừ bỏ bị người con lừa đen vướng chân ra, mặt khác ba gã lão tổ Kết Thai Cảnh đã chạy không ảnh. Hắn lui trở về, dẫn theo hắc kiếm hướng bức tới một tên lão tổ Kết Thai Cảnh sau cùng.
- Oan gia nên giải không nên kết, người trẻ tuổi, chúng ta cũng không muốn giết ngươi, ngươi tội gì hùng hổ dọa người! Tên lão tổ kia xuất khẩu cầu xin tha thứ, chỉ là không bỏ xuống được mặt mũi, vẫn như cũ coi mình có địa vị ngang bằng Chu Hằng.
- Ép cũng là các ngươi! Ánh mắt Chu Hằng phát lạnh, hắc kiếm vút qua.
- Lão phu liều mạng cùng ngươi! Lão tổ kêu một tiếng, thần chiếu đỉnh đầu sáng động, trên thân tràn đầy động lực lượng tính hủy diệt.
Một cái lão tổ Kết Thai Cảnh thực sự liều mạng, dù là Thiên Quân Thần Anh Cảnh cũng phải kiềm chế, chết chắc sẽ không chết, nhưng nói không chừng sẽ bị thương nặng!
Phốc!
Chỉ là lão tổ kia vừa mới mới vừa vận chuyển công pháp, khí tức lại cứng lại, nhưng vào lúc này một thanh đoạn kiếm đã đâm vào lồng ngực của hắn, linh lực chen chúc lao xuống lập tức mất sạch, mà sinh cơ hắn cũng đang nhanh chóng ly thể mà đi.
Tử Diễm Thiên Long!
Vạn Cổ Đại Đế tuyệt học, trời sinh đế vương khí, chấn nhiếp thiên hạ!
Chu Hằng thu hồi hắc kiếm, thân hình đuổi theo Thanh Mộc Thiên Quân, ở mười mấy dặm bên ngoài, lão nhân kia đang giao chiến cùng yêu thú Thập Luyện Đồ triệu tập ra.
Không thể không nói, Thanh Mộc Thiên Quân rất cường đại, thật sự rất cường đại!
Lão già chẳng những có tu vi Thần Anh tam trọng thiên đỉnh phong, lại đến cánh cửa Hóa Thần Cảnh, bởi vậy đến bây giờ còn không ngủm. Chỉ là hắn đến gần Hóa Thần Cảnh, chung quy vẫn chỉ là Thần Anh Cảnh mà thôi, nếu không phải yêu thú Thập Luyện Đồ triệu tập ra cũng không phải thực thể, hạn chế chiến lực, đã sớm một bàn tay đập chết hắn.
Nhưng ngay cả như vậy, Thanh Mộc Thiên Quân cũng chỉ kéo dài hơi tàn mà thôi.
Chu Hằng vung trường kiếm lên, triển khai Lăng Thiên Cửu Thức, hắn phải tốc chiến tốc thắng!
- Cái gì! Thanh Mộc Thiên Quân đã vào thế uống rượu độc giải khát, không ngừng tế xuất bảo vật trên thân đến ngăn cản yêu thú Hóa Thần Cảnh, nhưng mỗi một món bảo vật cũng chỉ vì tranh thủ cho hắn từng tia tia thời gian mà thôi.
Nhưng theo một kiếm Chu Hằng triển khai, trong mắt hắn không còn những thứ đồ khác, dường như chỗ thân ở trong một mảnh vũ trụ đen như mực, một thanh hắc kiếm vung lên, các vì sao bốn phía nhao nhao bùng nổ, va chạm vào nhau, uy lực cường đại đến không thể tả xiết!
Nếu không có yêu thú Hóa Thần Cảnh kia, Thanh Mộc Thiên Quân bằng vào tu vi cao hơn Chu Hằng một cái đại cảnh giới vẫn có thể chống cự lại một kiếm này, nhưng bây giờ!
Phốc!
Kiếm rơi, đầu đoạn!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -
Bùm bùm, dưới tử hỏa bùng cháy hừng hực, dây mây quấn ở trên thân Chu Hằng đều phát ra dị hưởng, rất nhanh hiện ra vết cháy sém!
Đây chính là tử diễm trải qua biến dị!
Lão già áo xanh hừ lạnh một tiếng, quát: - Thu! .
Chi!
Những dây mây lập tức gắt gao kiềm chế, từng cành đều cắm vào trong da thịt Chu Hằng, thậm chí có chút cành đã nở hoa kết hạt, hạ xuống hạt giống giống như gai, mạnh mẽ chui vào làn da Chu Hằng, đâm chồi ra ở da tay hắn.
Lão già áo xanh tên là Thanh Mộc Thiên Quân, tên thật đã không người dám nói, ở trong thời kỳ thượng cổ chính là một người đáng sợ. Hiện giờ võ đạo điêu linh, chẳng những Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh đã không còn tái hiện nữa, chiến lực cường giả Thần Anh Cảnh cũng xa không thể so sánh cùng thời kỳ thượng cổ.
Bởi vậy, Thanh Mộc Thiên Quân tự nhiên cao ngạo, không để võ giả hiện nay vào mắt.
Hắn tu mộc đạo, Thần chích chính là một gốc cây, trong thời kỳ thượng cổ không biết có bao nhiêu anh kiệt bị hắn dùng cây vây khốn, sau đó bị hạt giống hút sạch sẽ một thân linh lực mà chết!
Đây cũng là nguyên nhân hắn nhận được hung danh hiển hách.
Ba cái Thiên Quân Thần Anh Cảnh khác tự nhiên cũng biết năng lực Thanh Mộc Thiên Quân, mặt đều cười lạnh, chính là tiểu bối Kết Thai Cảnh làm sao có thể cởi được Thanh Mộc Thiên Quân bó buộc, ở trong thời kỳ thượng cổ đều không người nào làm được, huống chi là võ giả hiện nay gầy yếu.
Thanh Mộc vây quanh có thể khiến người ta không thể động đậy, sau đó hạt giống sanh thành, rút ra linh lực, máu thịt! Không ngừng tuần hoàn, thẳng đến hút thành thịt khô!
- Mở cho ta!
Chu Hằng quát lên một tiếng lớn, tử diễm trên thân bốc lên ngùn ngụt, hào quang màu vàng tăng mạnh, ba ba ba. Mấy cây dây mây đã bị đứt đoạn!
- Cái gì! 11 nhân vật cấp lão tổ đối diện đều đồng thời cả kinh kêu lên, thật sự ra ngoài dự liệu của bọn họ .
Chu Hằng cựa hai tay ra, ba ba ba, tiếng vang không ngừng, thể chất của hắn thậm chí vượt qua pháp khí Kết Thai Cảnh, dù là Thiên Quân Thần Anh Cảnh cũng không có khả năng một kích phá hư. Tử diễm thiên hỏa đã biến dị. Cho dù không đủ để thiêu hủy dây mây, nhưng đốt trọi lại không thành vấn đề, lúc này Chu Hằng dùng linh lực 640 lần Kết Thai Cảnh bình thường, Phệ Kim tộc man lực oanh kích, tự nhiên có thể phá tan trói buộc trên thân!
Tiểu tử này... Thật sự là nhân kiệt a!
Võ đạo điêu linh, làm sao có thể xuất hiện quái vật như vậy?
Chẳng lẽ hắn là con nối dòng Vạn Cổ Đại Đế, cũng là dùng Thời Gian Nguyên Dịch phong ấn đến bây giờ?
Tất nhiên như thế, nếu không hiện nay môi trường võ đạo sao có thể bồi dưỡng được thiên tài như vậy!
Tuy nhiên cho dù là con ruột Đại Đế thì như thế nào, không có đủ thực lực thì không có tư cách giữ bảo vật trên thân!
- Tiểu bối, một cơ hội cuối cùng, giao bảo kiếm ra đây, mặc cho ngươi rời đi!
Thanh Mộc Thiên Quân nói, trong ánh mắt có một đạo sát khí mịt mờ. Trong lòng hắn hẹp hòi, Chu Hằng giãy đi ra từ trong hắn bó buộc, khiến hắn mất đi mặt mũi, đã hiện lên sát ý đối với Chu Hằng.
Nhưng Chu Hằng chính là hậu duệ Đại Đế, thậm chí có thể là con ruột. Trên thân nói không chừng có pháp khí Hóa Thần Cảnh Đại Đế ban thưởng, nếu tế đi ra ngoài cũng không biết sẽ nháo thành cái dạng gì.
Bởi vậy, đoạt bảo kiếm trong tay tiểu tử kia trước.
Phía trước Chu Hằng cũng không dùng bảo vật, nói rõ giá phải trả để sử dụng bảo vật này cũng đủ lớn, hắn cũng không muốn dễ dàng vận dụng.
Chu Hằng cười ha ha, nói:
- Lão già, mù mắt chó của ngươi! Đây là Bách Quỷ Kiếm, chính là tiên vật, ta sẽ giao nó cho các ngươi? .
- Cái gì, tiên vật? Mọi người đối diện đều chấn kinh, bọn họ quả thật đánh giá Bách Quỷ Kiếm rất cao, nhưng như thế nào cũng không liên lạc nó với tiên vật.
- Phía trước Tiên giới đại lục rơi xuống, cái chuôi Bách Quỷ Kiếm này lấy được ở đó, không phải tiên vật vậy là cái gì! Chu Hằng tươi cười.
Đám người Thanh Mộc Thiên Quân nhất thời lộ ra vẻ tham lam.
Nhắc tới cũng vừa đúng lúc, bọn họ chính vì Tiên giới đại lục va chạm, đại chấn động mới tỉnh lại từ trong Thời Gian Nguyên Dịch, nếu không còn phải ngủ tiếp một đoạn thời gian. Bọn họ cũng từng đi Tiên giới đại lục tầm bảo, nhưng địa phương quá lớn, bọn họ uổng công khổ cực một trận, không có mảy may thu hoạch.
Bởi vậy, nếu kiếm trong tay Chu Hằng thật sự đoạt được từ Tiên giới đại lục, như vậy tất nhiên chính là tiên vật !
Chỉ là kỳ quái, tại sao tên này nói ra?
Mặc kệ thế nào, bọn họ đều phải lấy được thanh bảo kiếm này!
- Tiểu bối, hãy bớt sàm ngôn đi, mau giao thanh bảo kiếm ra đây! Thanh Mộc Thiên Quân nói, ánh mắt sáng quắc, có phải kiếm tiên hay không, lấy đánh giá liền biết!
Chu Hằng gật gật đầu, nói: - Giao ra thì có thể, tuy nhiên các ngươi có 11 người, ta nên giao thanh bảo kiếm cho người nào? .
- Hừ, tiểu bối, không nên uổng phí tâm cơ, loại kế ly gián thấp kém này ai sẽ trúng chiêu? Thanh Mộc Thiên Quân cười lạnh, khuôn mặt khinh thường - Thanh bảo kiếm vứt trên mặt đất, chính mình cút ngay! .
Chu Hằng thở dài, quay đầu nói với con lừa đen: - Bọn người kia thoạt nhìn đều giống như đồ con lừa, không ngờ không mắc mưu! .
- Gâu, còn dám nói mấy chữ kia, bổn tọa liều mạng với ngươi!
Con lừa đen giận dữ.
- Mấy chữ nào? .
- Đồ con lừa! .
- Đây chính là chính ngươi nói, chuyện không liên quan đến ta! Chu Hằng nhún vai.
- Bổn tọa cắn chết ngươi! Con lừa đen đánh tới, mở ra miệng rộng cắn Chu Hằng.
- Các ngươi... đủ chưa! Sắc mặt Thanh Mộc Thiên Quân tái xanh, bị người mắng đồ con lừa trước mặt không nói, lại còn bị trắng trợn coi như không thấy.
Chu Hằng cười hắc hắc, tay phải rung lên, thu hồi Bách Quỷ Kiếm, lấy ra một khối vải vóc, nói: - Các vị, thỉnh đưa mắt đặt ở trên tay của ta, ta lập tức cho các ngươi triển lãm một phần bảo vật Tiên giới khác! .
- Cái gì, còn có! Bọn người Thanh Mộc Thiên Quân nhăn mặt, tiểu tử này là đồng tử tụ bảo sao, người khác nhìn một kiện bảo vật đều khó khăn, hắn một người độc chiếm hai kiện!
May mắn bọn họ cũng không biết Chu Hằng còn học được 3 thức tiên thuật, nếu không mặt đều phải vặn vẹo .
- Cái này gọi là Thập Luyện Đồ, sử dụng rất dễ dàng, giống như vậy, chỉ cần rót thần thức vào trong đó, động một đầu yêu thú phía trên khe rãnh, sau đó cung cấp đầy đủ linh thạch, sẽ... .
- Ầm! .
Một đạo thần thức rống vang lên, một yêu thú đầu trâu, thân con rết xuất hiện, tản phát ra khí tức vô cùng kinh khủng.
- Triệu tập ra một đầu yêu thú! Chu Hằng cười, sau đó lộ ra vẻ áy náy - Thật sự ngượng ngùng, dường như ta triệu hoán ra một tên to xác! .
Ngượng ngùng cái rắm a, rõ ràng là cố ý !
Sắc mặt bọn người Thanh Mộc Thiên Quân thối đen, bọn họ tự nhiên có thể cảm ứng được khí tức đầu cự thú này phát ra vượt qua xa bọn họ!
Chính là Hóa Thần Cảnh!
- Lui! .
Bọn họ quyết định thật nhanh, nhao nhao quay đầu bước đi, 11 người phân biệt trốn 11 cái phương hướng bất đồng, miễn cho bị một lưới đuổi kịp bắt hết.
Chu Hằng vừa động tâm niệm, đầu yêu thú Hóa Thần Cảnh Thanh đuổi theo Mộc Thiên Quân, còn hắn thì triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hướng về bảy tên lão tổ Kết Thai Cảnh.
Cà, hắc kiếm tế xuất, hắn đã đuổi theo một người, Diệp Lạc Duyên Diệt, chém!
Phốc - - .
Một đạo máu tươi thổi qua, gã cường giả kia lập tức mất xác, cho dù là thượng cổ lão tổ Kết Thai Cảnh thì thế nào, ở trước mặt Chu Hằng căn bản không thể địch lại! Dưới chân hắn gập lại, lại hướng về lão tổ Kết Thai Cảnh thứ hai.
Con lừa đen tích cực nhất đối với chuyện này, đồng dạng hướng về phía một lão tổ Kết Thai Cảnh, nó căn bản không cần chiến thắng đối phương, chỉ cần thoáng làm chậm tốc độ của đối phương một chút.
Chu Hằng giết ba người sau, trừ bỏ bị người con lừa đen vướng chân ra, mặt khác ba gã lão tổ Kết Thai Cảnh đã chạy không ảnh. Hắn lui trở về, dẫn theo hắc kiếm hướng bức tới một tên lão tổ Kết Thai Cảnh sau cùng.
- Oan gia nên giải không nên kết, người trẻ tuổi, chúng ta cũng không muốn giết ngươi, ngươi tội gì hùng hổ dọa người! Tên lão tổ kia xuất khẩu cầu xin tha thứ, chỉ là không bỏ xuống được mặt mũi, vẫn như cũ coi mình có địa vị ngang bằng Chu Hằng.
- Ép cũng là các ngươi! Ánh mắt Chu Hằng phát lạnh, hắc kiếm vút qua.
- Lão phu liều mạng cùng ngươi! Lão tổ kêu một tiếng, thần chiếu đỉnh đầu sáng động, trên thân tràn đầy động lực lượng tính hủy diệt.
Một cái lão tổ Kết Thai Cảnh thực sự liều mạng, dù là Thiên Quân Thần Anh Cảnh cũng phải kiềm chế, chết chắc sẽ không chết, nhưng nói không chừng sẽ bị thương nặng!
Phốc!
Chỉ là lão tổ kia vừa mới mới vừa vận chuyển công pháp, khí tức lại cứng lại, nhưng vào lúc này một thanh đoạn kiếm đã đâm vào lồng ngực của hắn, linh lực chen chúc lao xuống lập tức mất sạch, mà sinh cơ hắn cũng đang nhanh chóng ly thể mà đi.
Tử Diễm Thiên Long!
Vạn Cổ Đại Đế tuyệt học, trời sinh đế vương khí, chấn nhiếp thiên hạ!
Chu Hằng thu hồi hắc kiếm, thân hình đuổi theo Thanh Mộc Thiên Quân, ở mười mấy dặm bên ngoài, lão nhân kia đang giao chiến cùng yêu thú Thập Luyện Đồ triệu tập ra.
Không thể không nói, Thanh Mộc Thiên Quân rất cường đại, thật sự rất cường đại!
Lão già chẳng những có tu vi Thần Anh tam trọng thiên đỉnh phong, lại đến cánh cửa Hóa Thần Cảnh, bởi vậy đến bây giờ còn không ngủm. Chỉ là hắn đến gần Hóa Thần Cảnh, chung quy vẫn chỉ là Thần Anh Cảnh mà thôi, nếu không phải yêu thú Thập Luyện Đồ triệu tập ra cũng không phải thực thể, hạn chế chiến lực, đã sớm một bàn tay đập chết hắn.
Nhưng ngay cả như vậy, Thanh Mộc Thiên Quân cũng chỉ kéo dài hơi tàn mà thôi.
Chu Hằng vung trường kiếm lên, triển khai Lăng Thiên Cửu Thức, hắn phải tốc chiến tốc thắng!
- Cái gì! Thanh Mộc Thiên Quân đã vào thế uống rượu độc giải khát, không ngừng tế xuất bảo vật trên thân đến ngăn cản yêu thú Hóa Thần Cảnh, nhưng mỗi một món bảo vật cũng chỉ vì tranh thủ cho hắn từng tia tia thời gian mà thôi.
Nhưng theo một kiếm Chu Hằng triển khai, trong mắt hắn không còn những thứ đồ khác, dường như chỗ thân ở trong một mảnh vũ trụ đen như mực, một thanh hắc kiếm vung lên, các vì sao bốn phía nhao nhao bùng nổ, va chạm vào nhau, uy lực cường đại đến không thể tả xiết!
Nếu không có yêu thú Hóa Thần Cảnh kia, Thanh Mộc Thiên Quân bằng vào tu vi cao hơn Chu Hằng một cái đại cảnh giới vẫn có thể chống cự lại một kiếm này, nhưng bây giờ!
Phốc!
Kiếm rơi, đầu đoạn!
- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -