Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 281: Độc Huyết Tông lão tổ



- Hừ! Hàn Vũ Liên cũng đánh ra một chưởng, thình thịch, 2 lực lượng va chạm với nhau, cùng nhau tiêu biến.
Nữ nhân này mặc dù mới đột phá Linh Hải Cảnh, nhưng không gian đan điền rất lớn, một kích đánh bừa này cũng không chịu thiệt.
Chu Hằng híp mắt, lão gia hỏa này sao đang vô duyên vô cớ lại phát động công kích với hắn?
Không đúng, lão già này công kích rất là âm độc.
Độc Huyết Tông!
Đúng rồi, là Quỷ Ảnh Triền Thân, mặc dù cũng không ảnh hưởng gì với hắn nhưng có thể khiến cho người Độc Huyết Tông nhìn ra, biết được người Độc Huyết Tông là bị hắn giết!
Lão già áo xanh đúng là lão tổ Kỳ Liên Anh của Độc Huyết Tông, bởi vì môi trường Tử Vong Sâm Lâm này rất dễ uẩn dục ra Âm Minh Thảo, cho nên hắn cùng với một vài môn đồ đi tới, vừa đi vừa tìm kiếm Âm Minh Thảo.
Nhưng thời gian gặp mặt đã chậm mấy ngày mà không có ai xuất hiện, trong lòng Kỳ Liên Anh có cảm giác không tốt, bây giờ thấy trên người Chu Hằng quấn quanh bốn đạo bóng đen chỉ có người Độc Huyết Tông mới có thể thấy được, tự nhiên hắn hiểu ra toàn bộ.
Mọi người đều bị Chu Hằng giết chết rồi!
- Tiểu tử, Độc Huyết Tông ta có thù oán gì với ngươi, vì sao ngươi phải quyết hạ sát thủ? Hắn lạnh lùng hỏi, trong lòng sát khí càng ngày càng mạnh, bởi vì trong bảy người bị Chu Hằng làm thịt kia, có một người là con trai hắn.
- Nhìn không vừa mắt! Chu Hằng thuận miệng nói, dù sao hắn cũng không tính toán hòa giải với Độc Huyết Tông, cho nên nói cái gì cũng vô nghĩa.
- Muốn chết! Kỳ Liên Anh quát lớn một tiếng, lại đập ra một chưởng, chưởng kình hóa thành vô số độc vật đánh tới Chu Hằng.
- Cút!
Hàn Vũ Liên tức giận hừ một tiếng, hai tay kết ấn đối thẳng, cũng không chịu thua kém chút nào.
- Tôn giá, người này cùng lão phu có huyết hải thâm cừu, ngươi không nên liều mạng không chết không ngừng với lão phu. Kỳ Liên Anh đỏ mắt nói, hắn cũng chỉ có một đứa con trai, hơn nữa còn là con khi về già cho nên vô cùng yêu quý nó.
- Hàn tiền bối, để ta tự tới! Chu Hằng cười nhạt một tiếng. Quay đầu nói với Kỳ Liên Anh.
- Lão Độc vật, ta khuyên ngươi lập tức giải tán Độc Huyết Tông, nếu không ta sẽ giết sạch trên dưới nhà ngươi.
Hắn căn bản chưa từng thấy người tông môn kia có người nào không làm ác, vậy còn giữ lại làm cái gì?
- Lớn mật! Kỳ Liên Anh gầm lên, vươn chưởng chụp tới Chu Hằng.
Lần này, Hàn Vũ Liên quả nhiên không ngăn cản. Nàng cũng muốn biết, đến tột cùng Chu Hằng yêu nghiệt đến trình độ nào.
Chu Hằng chuyển mình, trong nháy mắt tránh thoát một kích này, hữu quyền đánh ra một mảnh sáng vàng rực rỡ.
Hắn toàn lực ra tay, khí tức Sơn Hà Cảnh cũng không thể ẩn tàng.
- Chỉ là Sơn Hà Cảnh cũng dám nói ẩu nói tả ở trước mặt lão phu! Kỳ Liên Anh hừ lạnh. Nhưng trong lòng lại không khỏi rung động, bởi vì tốc độ Chu Hằng thật sự quá nhanh.
Thì tính sao, kém một đại cảnh giới, con kiến cũng chỉ là con kiến! Thân hình hắn rung lên, phát động linh lực toàn thân chấn về phía Chu Hằng.
- Thình thịch!
Hắn đứng yên không nhúc nhích, nhưng Chu Hằng lại liên tục lui về sau. Lui khoảng hơn 20 trượng mới đứng vững, mặt cũng đỏ ửng.
- Tiểu tử, cam tâm chịu chết đi! Kỳ Liên Anh hai tay rung lên, hai cánh tay đồng thời hóa thành rắn đen to dài quấn tới Chu Hằng.
Đây là tuyệt học của Độc Huyết Tông tên là Huyết Xà Triền Thủ, chẳng những là một môn võ kỹ, hơn nữa muốn thi triển ra thì phải uống đủ độc dược sau đó lấy thân làm đỉnh, trở thành một độc vật mạnh mẽ, dính vào một chút là lập tức thối rữa, đáng sợ vô cùng.
Cho dù Hàn Vũ Liên cũng phải khẽ nhíu mày, nơi đây toàn là độc khí, đối với người trong độc đạo mà nói, nơi này là nơi bọn họ phát huy sở trường tốt nhất.
Chu Hằng thét dài một tiếng. Thân hình bắn đi, Tấn Vân Lưu Quang Bộ vận chuyển, hắn ung dung tránh được từng kích của Kỳ Liên Anh.
- Tiểu tử. Ngươi tưởng mãi trốn được sao?
Kỳ Liên Anh quát to, hắn biết đánh lâu dài nhất định sẽ hao tổn được đối phương, nhưng thời khác giết chết Chu Hằng lại giống như vết dao cứa vào lòng hắn, hắn nôn nóng muốn móc tim Chu Hằng ra.
- Hừ! Chu Hằng ánh mắt sắc lẹm, tâm niệm chuyển động, lập tức phát động Vực chi đạo. Ý niệm tới, công kích tới!
- Oanh!
Một ngọn lửa dấy lên phía sau Kỳ Liên Anh, ánh sáng màu tím rọi sáng bầu trời.
- A...
Kỳ Liên Anh không kìm nổi kêu lên, lập tức lật tay chưởng về phía sau lưng, linh lực cuồn cuộn trào ra, hỏa thế bị diệt.
Trong ánh mắt hắn hiện lên vẻ kinh hãi.
- Vực! Không ngờ là Vực!
Làm sao có thể, rõ ràng chỉ là Sơn Hà Cảnh, tại sao có thể nắm giữ Vực! Trên đời này sao lại có quái thai như thế?
Không, đúng là có một người như thế!
Chu Hằng!
Yêu nghiệt gần đây thanh danh cường thịnh, ở bầu trời đế đô đánh ra một cái lỗ thủng.
Là hắn!
Kỳ Liên Anh trong lòng nổi lên vẻ do dự, giết chết hắn cố nhiên là được, nhưng mà lửa giận của Triệu gia đâu phải là hắn có thể thừa nhận? Hắn và Triệu Đoạt Thiên tuy rằng đều là Linh Hải Cảnh, nhưng chiến lực hai người quả thực như là trời và đất vậy!
Hắn có thể trốn, nhưng chuyện Triệu Đoạt Thiên tiến vào Kết Thai Cảnh là ván đã đóng thuyền, đến lúc đó hắn còn chạy được không?
Giết, hay không giết?
Kỳ Liên Anh tiến thối lưỡng nan, lúc trước hắn nếm qua chút thiệt là vì hắn khinh thường, căn bản không có nghĩ tới một tiểu tử Sơn Hà Cảnh lại có thể nắm giữ Vực, nhưng đối với cường giả cấp bậc như hắn mà nói, hai lầm đồng dạng, tuyệt đối không thể phạm phải lần thứ hai.
Vì báo thù, hắn có dũng khí bồi thường tính mạng mình không?
Trong nháy mắt hắn làm ra quyết định, con có thể sinh tiếp, nhưng sinh mệnh chỉ có một mà thôi.
- Chu Hằng! Thanh âm lạnh như băng vang lên, Ứng Thừa Ân ở cách đó không xa gầm lên giận dữ, sát khí tràn ra.
Hắn nghe được thanh âm của Kỳ Liên Anh.
Tử kiếm trào ra kiếm khí lóng lánh, Ứng Thừa Ân bức lui Tiêu Cửu Hùng bay về phía hai người Chu Hằng.
- Cạc cạc, dường như bổn tọa có trò hay để xem à! Tiêu Cửu Hùng cười quái dị nói, từ trong thanh âm của Ứng Thừa Ân hắn nghe ra sự phẫn nộ, mà buồn cười là, lúc trước tên này còn liều sống liều chết với Chu Hằng.
- Chu Hằng, thì ra ngươi đi tìm chết! Ứng Thừa Ân hừ lạnh một tiếng, ý niệm trong đầu vừa động, vô số gai bạc hình thành quanh Chu Hằng, tiếp đó bắn mạnh về phía hắn.
Hiển nhiên hắn không có khả năng biết trên thế gian lại có chủng tộc đáng sợ như Phệ Kim tộc, cho nên mới sử xuất chiêu này.
Đối với cao thủ bình thường mà nói, bọn họ tuyệt đối không thể phạm phải cùng một sai lầm, nhưng đối với thiên tài tự phụ mà nói, bọn họ tuyệt đối không tin tà, cho nên tràn đầy tin tưởng với mình!
Hơn nữa, đây là công kích cường đại nhất của Ứng Thừa Ân!
- Thình thịch thình thịch thình thịch!
Hàn Vũ Liên tham gia, song chưởng liên tục đánh ra, thay Chu Hằng hóa giải được một kích này. Nhưng Ứng Thừa Ân cường đại cỡ nào, công kích của hắn há có thể dễ dàng hóa giải như vậy, dưới lực lượng phản chấn, khóe miệng Hàn Vũ Liên rỉ máu.
Nam nhân như thiên thần kia, quả nhiên cường đại như thiên thần, cho dù công kích này không phải nhằm vào Hàn Vũ Liên!
Sau khi Kỳ Liên Anh sửng sốt, lập tức âm độc tươi cười.
Hắn không dám giết Chu Hằng, nhưng hiển nhiên Ứng Thừa Ân và Chu Hằng có đại hận, tuyệt sẽ không bỏ qua tên tiểu tử kia! Tuy rằng không phải là mình xuống tay cho nên có chút không hả giận, nhưng chỉ cần người chết là đủ rồi, hắn nôn nóng muốn xem Chu Hằng nằm xuống!
- Tiểu tử, nữ tử xấu xí này là vợ ngươi? Thật sự kỳ quái nha, một người quái dị như vậy cũng khiến cho hai tên tiểu tử ngươi tranh tới ta sống ngươi chết, hay là để lão phu tới giết chết nàng thay các ngươi, tránh cho các ngươi lại tiếp tục tranh giành tình nhân! Tiêu Cửu Hùng quay sang Ứng Thừa Ân nói, một chưởng vươn ra, niệm động công tới, vô số bàn tay nện tới Hàn Vũ Liên.
- Hừ!
Ứng Thừa Ân nổi giận gầm lên một tiếng, tử kiếm vẽ ra hóa giải công kích của Tiêu Cửu Hùng.
- Hả? Tiêu Cửu Hùng không hiểu, vì sao Ứng Thừa Ân lại cố ý bảo vệ nữ nhân xấu xí này chứ?
Hắn nói Hàn Vũ Liên là vợ của Ứng Thừa Ân chỉ là trêu chọc mà thôi, vô luận là Chu Hằng hay là Ứng Thừa Ân đều là người tướng mạo đường đường, càng là thiên tài trong thiên tài, sao lại đi ái mộ một nữ tử xấu xí như vậy chứ?
Trong này chẳng lẽ có kỳ quái khác?
Trong lòng vừa động, hắn lập tức nổi lên ý tưởng chậm rãi nghiên cứu Hàn Vũ Liên, một chưởng lại đánh tới, miệng lại cười nói: - Tiểu tử, nữ tử xấu xí này đến tột cùng có gì tốt? Nhìn nàng vú cao đùi thon, mi tâm chưa mở, hiển nhiên còn là một xử nữ, vậy thì không phải là công phu trên giường rất cao à!
- Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Ứng Thừa Ân không công kích Chu Hằng nữa, mà toàn lực quay kiếm đón đánh Tiêu Cửu Hùng, Chu Hằng này bất cứ lúc nào cũng có thể giết, nhưng Hàn Vũ Liên chết, vậy chính là tổn thất của hắn!
Nếu không phải vì nữ sắc, như vậy cũng không phải nữ nhân này có hậu trường gì! Tiêu Cửu Hùng phán đoán, Ứng Thừa Ân có thể có được pháp khí tuyệt thế Thần Anh Cảnh, khẳng định lai lịch vượt xa Hàn Vũ Liên.
Như vậy, nữ tử xấu xí này đến tột cùng có chỗ tốt nào?
Tiêu Cửu Hùng cạc cạc cười quái dị, trong lòng đầy tò mò.
Tình huống lại như lúc trước, Tiêu Cửu Hùng chiến Ứng Thừa Ân, mà Chu Hằng, Hàn Vũ Liên ở một bên xem diễn biến.
- Ứng thiếu, lão phu dẫn người rời đi thay ngươi! Kỳ Liên Anh đột nhiên nói, vươn tay vỗ tới Hàn Vũ Liên.
Ý đồ của hắn rất rõ ràng, ép Hàn Vũ Liên rời đi để cho Ứng Thừa Ân không có cố kỵ, có thể hạ sát thủ với Chu Hằng.
- Chó già, ngươi đây là tự tìm đường chết! Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, Vực chi đạo phát động, tử hỏa hừng hực bùng cháy bao phủ tới Kỳ Liên Anh, ý đồ muốn hắn buông tha công kích.
Tuy rằng Chu Hằng chỉ là Sơn Hà Cảnh, nhưng mà tử hỏa qua biến dị lại có thể uy hiếp Linh Hải Cảnh, cộng thêm Vực vô khổng bất nhập, đủ để cho cường giả Linh Hải Cảnh phải nhức đầu!
Nếu như là một Sơn Hà Cảnh khác, Kỳ Liên Anh sẽ trực tiếp nhào qua một chưởng đập chết, nhưng mà tốc độ Chu Hằng quá nhanh, nhanh tới mức hắn chỉ có thể bị động bị đánh, phải liên tục vận linh lực dập tắt tử hỏa.
- Ôi ôi... Hắn biệt khuất rống to, từ lúc công thành (luyện công thành tựu) tới nay, cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ bị khó chịu như vậy!
Quả thực giống như trò khỉ!
Thần dược!
Nhưng vào lúc này, lại nghe được vô số tiếng kinh hô vang lên, 1 đạo ánh sáng vàng xẹt qua, gốc Cửu Dương Sinh Sinh Thảo kia bay vụt về phía Chu Hằng.
Trong lúc hỗn chiến, lực lượng lan ra, cho nên mạnh mẽ chấn gốc thần dược kia bay từ trong phong ấn ra ngoài!
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người đều nhìn chăm chú vào gốc thần dược bay lượn kia.
Cơ hội tốt, hiện tại đám cao thủ Kết Thai Cảnh, Thần Anh Cảnh đều bị người đá quấn lấy, cái gọi là trong lửa nhặt thóc, chính là thời điểm này. - - - - - oOo- - - - -
Chương trước Chương tiếp
Loading...