Kiếm Động Cửu Thiên
Chương 102: Nói Thật
Trong lòng Lữ Tố Nga thầm mắng Liễu Thánh Kiệt âm độc, vừa mới rồi còn ngủ chung một giường, hiện tại muốn nàng lên giường với đàn ông khác! Hơn nữa, như thế dĩ nhiên giết được Chu Hằng, nhưng nàng cũng khó mà thoát cái chết!
Cường giả Khai Thiên Cảnh sẽ không tra ra là chuyện gì xảy ra? Nàng trốn được không? Nhất định phải đền mạng!
Mà Liễu Thánh Kiệt sẽ cho phép mình kéo hắn ra liên lụy? Chắc chắn sẽ không, bởi vậy hắn nhất định sẽ bức tử mình từ sớm, ép nàng để lại mấy thứ linh tinh như là di thư, gánh hết toàn bộ trách nhiệm.
Nàng có thù lớn với Chu Hằng, điều này không phải bí mật gì trong cao tầng Hắc Thủy Điện, bởi vậy chuyện này hoàn toàn nói được, là báo thù cho chồng con mà thôi!
Nam nhân này, giống như một con rắn độc!
Lữ Tố Nga mặt ngoài không đổi sắc, nhận lấy gói giấy, nàng biết nếu hiện tại mình từ chối, thậm chí chỉ cần toát ra ý chống cự, vậy thì đừng mơ sống được ra khỏi gian phòng này!
Trong lòng nàng thầm nghĩ, nếu Chu Hằng chết rồi, vậy Liễu Thánh Kiệt sẽ có thể theo đuổi An Ngọc Mị, tuy rằng không nhất định sẽ thành công, nhưng dù sao cũng có hy vọng!
Một công đôi việc mà!
Chẳng những nhổ đi cây đinh trong mắt, còn có hy vọng trở thành con rể của cường giả Khai Thiên Cảnh!
Nếu như An Ngọc Mị biết được vị hôn phu của mình chết ở trên bụng nữ nhân khác, khẳng định cõi lòng giận dữ, mất mát vô cùng! Lúc này chính là thời cơ tốt nhất thừa dịp hư mà vào, Liễu Thánh Kiệt lại là người bày kế, nhất định có thể nắm chắc, tuyệt đối có cơ hội lớn nhất.
Thật là ác! Thật là độc!
- Ngươi yên tâm, sau khi chuyện thành công ta sẽ an bài ngươi đi một chỗ an toàn, ngay cả An Nhược Trần cũng sẽ không thể tìm được ngươi!
Liễu Thánh Kiệt cắn lấy bộ ngực cao của Lữ Tố Nga, vưu vật như vậy thật muốn chơi thêm mấy lần nữa!
Trong lòng Lữ Tố Nga cười lạnh, chỗ an toàn? Chỉ sợ là phần mộ thì có!
Nếu ngươi vô tình, cũng đừng trách ta vô nghĩa!
.................
Trận chiến Tụ Linh Cảnh tham dự Đại Diễn Thịnh Hội đã bắt đầu, Chu Hằng tự nhiên lũ chiến lũ thắng, nhưng sau khi đánh vào nhóm 10 hắn liền từ bỏ chiến đấu tiếp theo, hoàn toàn không cần thiết... Giành được hạng nhất, cũng không có chỗ gì tốt.
Có mạnh mẽ hay không, không phải do danh hiệu hạng nhất quyết định, mọi người đều nhìn thấy rõ.
Dù nói thế, An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương vẫn chúc mừng hắn, lúc này Chu Định Hải đã quay lại Cửu Linh Tông, hắn cũng đột phá Tụ Linh Cảnh, có được thêm trăm năm thọ nguyên, có đầy đủ tư cách chờ đợi. Mà Chu Hằng lại cho hắn rất nhiều linh thạch cùng một cái Phong Linh Quả cuối cùng, với tư chất của hắn thậm chí có hy vọng đột phá Sơ Phân Cảnh!
An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương vẫn đối chọi gay gắt như trước, lúc ăn vẫn không ngừng đấu võ mồm, oanh oanh yến yến lại có một phong vị khác.
Chu Hằng đột nhiên ngừng động tác, An Ngọc Mị cũng vậy, chỉ có Lâm Phức Hương còn chưa phản ứng, vẫn líu ríu ở đó, nhưng thấy An Ngọc Mị chậm chạp không đối phó, lúc này mới phát hiện hai người khác thường.
- Có chuyện gì thế?
Nàng không rõ ràng hỏi.
An Ngọc Mị sắc mặt lạnh lùng, nói:
- Nếu đã đến, vậy đừng lén lút, xuất hiện đi!
- Cái gì chứ, ta làm sao lén lút?
Lâm Phức Hương nghĩ rằng An Ngọc Mị đang nói nàng, lập tức tiếp lời.
- Không mời tự đến, mong ba vị thứ lỗi!
Một bóng người hiện lên, xuất hiện trước mặt ba người Chu Hằng là một nữ nhân mặt trang phục bó sát màu đen, hiện rõ đường cong.
Trên mặt đeo khăn đen, che đi khuôn mặt.
Lâm Phức Hương thế mới biết An Ngọc Mị không phải nói chuyện với nàng, không khỏi xấu hổ, cúi đầu dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên bàn, không biết là đang trù ếm nữa nhân áo đen hay là An Ngọc Mị.
- Lữ Tố Nga?
Chu Hằng nhướng mày, cho dù võ giả cùng cảnh giới, khí tức cũng có chút khác biệt, hắn lập tức nhận ra đối phương.
- Ta là Lữ Tố Nga, chào Chu công tử, An tiểu thư!
Nữ nhân áo đen gỡ khăn che mặt xuống, duyên dáng hành lễ với ba người Chu Hằng. Về phần Lâm Phức Hương bị hoa lệ không nhìn, dù sao địa vị của nàng quá thấp, thực lực quá kém.
- Ngươi đến đây làm gì?
Chu Hằng hỏi, chẳng lẽ nữ nhân này còn chưa từ bỏ ý định, chạy đến đây dụ hoặc hắn? Điên rồi hả!
- Ta có chuyện cơ mật phải báo cho Chu công tử!
Lữ Tố Nga chớp mắt, ý là nơi này có quá nhiều người.
- Nói ở đây đi, cũng không có người ngoài!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
An Ngọc Mị thì không có gì, nàng đã là vị hôn thê của Chu Hằng, Lâm Phức Hương thì trong lòng vừa mừng vừa sợ, không có người ngoài, vậy là người mình! Sao tiểu tử thúi này có thể thổ lộ trước mặt mọi người như thế, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý mà!
Lữ Tố Nga chần chờ một chút, lấy trong ngực ra một bọc giấy nhỏ, nói:
- Chu công tử, đây là Tang Dương Tán!
- Tang Dương Tán!
Ánh mắt An Ngọc Mị lập tức trở nên sắc bén, nàng tự nhiên biết đây là thứ âm hiểm cỡ nào, trên người một nữ nhân cất giấu thứ này, còn không rõ đánh chủ ý gì hay sao?
- Ai cho ngươi?
Nếu Lữ Tố Nga đã nói ra, tự nhiên sẽ không che giấu nữa, nói ra mệnh lệnh mà Liễu Thánh Kiệt muốn nàng làm. Đương nhiên trong miệng nàng, tự nhiên là nàng hết sức vô tội, bởi vì không chống đỡ được uy thế ép người của Liễu Thánh Kiệt mới bị ép buộc đi làm bậy, nhưng chưa mất lương tri, giả vờ nhận lợi sau đó bỏ tối sang sáng.
- Liễu Thánh Kiệt!
Chu Hằng toát ra cười lạnh, hắn biết tên này nhất định sẽ không chịu bỏ qua, lại không ngờ tới tên này uổng là cao thủ Sơ Phân Cảnh, thậm chí ngay cả dũng khí đối địch trực diện với hắn cũng không có, lại bỉ ổi như thế!
- Bà cô muốn chém hắn!
An Ngọc Mị giận dữ, nàng thật vất vả mới tìm được một cái nam nhân lọt vào mắt, lại có người muốn làm hại Chu Hằng, làm sao mà không giận được?
- Hắn là của ta, nàng không được nhúng tay!
Chu Hằng vỗ vai nàng, địa điểm mở rộng trên Đại Diễn Thịnh Hội, bên trong khó tránh một phen chiến đấu, mà chỉ cần hắn đột phá Sơ Phân Cảnh, trừ khi Liễu Thánh Kiệt còn yêu nghiệt hơn hắn, bằng không tên kia chết là chắc rồi!
Hắn nhin sang Lữ Tố Nga, nói:
- Từ giờ trở đi, đừng lại xuất hiện trước mặt ta!
Lữ Tố Nga toát ra sắc mặt vui vẻ, khom mình nói:
- Cảm tạ Chu công tử! Ta cáo lui!
Thân hình nàng nhảy lên, nhanh chóng bay vút đi. Nàng phản bội Liễu Thánh Kiệt, khẳng định không thể ở lại Hắc Thủy Điện nữa, Liễu Thánh Kiệt có thừa biện pháp lặng lẽ xử lý nàng!
Về phần có thật sự chịu bỏ qua ân oán với Chu Hằng hay không, vậy chỉ có bản thân nàng mới biết.
- Thật không ngờ tới, Liễu Thánh Kiệt lại là người như vậy!
Lâm Phức Hương tức giận nói, ấn tượng của nàng với Liễu Thánh Kiệt cũng không tệ lắm. Bởi vì gia gia nàng là Bạch Ngân trưởng lão, cũng coi như có chút địa vị ở Hắc Thủy Điện, Liễu Thánh Kiệt cũng không ngại thu nàng làm thị thiếp để lấy được một cao thủ Sơ Phân nhị trọng thiên phụ trợ, bình thường biểu hiện đầy phong độ ở trước mặt nàng.
- Biết người biết mặt khó biết lòng!
Chu Hằng thuận miệng nói một câu.
- Đúng nha, thật là khó hiểu lòng người nào đó!
An Ngọc Mị liếc xéo Chu Hằng, nàng vẫn luôn oán giận Chu Hằng ám muội với Lâm Phức Hương, Cổ Tư, Nguyễn Giai Oánh, làm nàng rất không có cảm giác an toàn.
Chu Hằng cười khẽ, quyết đoán không tiếp lời, đấu võ mồm với nữ nhân sẽ không có kết cục hay, ngay cả có lý cũng sẽ bị nói thành vô lý, còn không bằng trực tiếp đánh mông hầu hạ, bảo đảm nghe lời!
Bốn ngày sau, 10 đại tuấn kiệt Tụ Linh Cảnh Thiên Hàng Thành tham dự Đại Diễn Thịnh Hội lần này đã sinh ra, trong đó có 7 người xuất thân chín núi Thiên Hàng, 3 người khác là thiên tài tông môn nhỏ. Còn bên phía cường giả Sơ Phân Cảnh, ngoài An Ngọc Mị ra, toàn bộ những người khác đều đến từ chín núi Thiên Hàng, tổng cộng 17 người.
Trong 27 người chỉ có bảy nữ giới, có thể thấy được nam nhân chiếm cứ ưu thế tuyệt đối trong võ đạo, bởi vì nam nhân càng thêm khát vọng mạnh mẽ hơn nữ nhân, điều này ghi trong máu của bọn họ, khích lệ bọ họ càng thêm cố gắng.
Bởi vì mỗi một võ giả Sơ Phân Cảnh còn có thể mang theo một tùy tung, cho nên toàn bộ đội ngũ trên lý thuyết nhiều nhất có thể đến 44 người, nhưng An Ngọc Mị không có tùy tùng, danh ngạch của Cổ Tư thì bị Lâm Phức Hương nhõng nhẽo lấy đi, bởi vậy tổng cộng là 43 người.
Cộng thêm mấy vị cường giả Ích Địa Cảnh hộ tống, đội ngũ này khá khổng lồ, hùng hổ xuất phát đi đế đô.
Trong đám đông, ánh mắt Chu Hằng quét qua, chỉ thấy Liễu Thánh Kiệt không chút một chút chột dạ, giống như căn bản không phát hiện Lữ Tố Nga phản bội, không thể không làm Chu Hằng thừa nhận lòng dạ người này vô cùng thâm trầm.
Mà điều này càng khiến hắn kiên quyết phải giết!
Đoàn người đi hơn một tháng, vượt qua ngàn núi sông, cuối cùng đi đến đế đô Thịnh Nguyên Thành.
Thịnh Nguyên Thành không lớn hơn Thiên Hàng Thành bao nhiêu, chỉ là khí tức cổ xưa càng thêm hùng hậu, cho thấy nội tình cùng lịch sử của tòa cổ thành này.
Trong thành thủ vệ sâm nghiêm, tất cả đều ngay ngắn trật tự, không hổ là dưới chân thiên tử, dù cho đoàn người đều là thiên kiều, đến nơi này cũng phải trở nên an phận, không ai dám lớn tiếng ồn ào.
Bọn họ tạm thời ở trong khách sạn, chờ đợi ngày Đại Diễn Thịnh Hội bắt đầu.
Thiên Tinh Tông ở ngoài Thịnh Nguyên Thành, trong thành là đại biểu trong thế tục của bọn họ - Nam Cung hoàng tộc, xử lý sự vụ quốc gia ở trong hoàng cung Thịnh Nguyên Thành. Đối với dân chúng bình thường mà nói, bọn họ không biết sự tồn tại của Thiên Tinh Tông, chỉ biết tôn húy của đương kim Hoàng đế là Nam Cung Hoành.
Tuy nhiên đối với người trong võ đạo mà nói, Nam Cung gia nổi danh nhất không phải Nam Cung Hoành, mà là Thủy Nguyệt công chúa Nam Cung Nguyệt Dung!
Địa linh thể, 17 tuổi tiến vào Sơ Phân Cảnh!
Trước mắt vị thiên tài võ đạo này cũng chỉ mới 22 tuổi, nghe nói đã đến Sơ Phân tam trọng thiên, cách cách đột phá Ích Địa Cảnh không xa! Nàng nhất định sẽ sáng tạo kỳ tích, trở thành cường giả Ích Địa Cảnh trẻ tuổi nhất Hàn Thương Quốc từ trước tới nay.
Không hổ là là Địa linh thể!
Lực huyết mạch càng mạnh, tự nhiên chiến lực càng mạnh, cũng như chênh lệch giữa võ kỹ thượng phẩm và võ kỹ hạ phẩm, đây là ưu thế trời sinh, tuy nhiên không phải không thể bù lại, chỉ cần học được một môn võ kỹ mạnh mẽ là được.
Chênh lệch chân chính ở chỗ độ khó đột phá cảnh giới, chỉ nhìn tốc độ tu luyện của Thủy Nguyệt công chúa đáng sợ như vậy là biết, nàng gần như không bị đột phá cảnh giới làm khó, điều này làm cho người ta hâm mộ vô cùng.
Chu Hằng không khỏi lấy Tỉnh Thiên ra so sánh, Hắc Thủy Điện không tiếc mọi giá bồi dưỡng Tỉnh Thiên, các loại linh dược nện xuống không cần tiền, mà Tỉnh Thiên cũng không phụ kỳ vọng, tu vi hiện giờ đã đuổi kịp Chu Hằng, cũng là Tụ Linh tam trọng thiên, đồng thời đánh ra vòng vây trong lần giành nhóm 10 tư cách, dùng tư thế con tốt đen giành được hạng nhất!
Đương nhiên, hạng nhất này có tranh cãi, bởi vì Chu Hằng đã sớm bỏ cuộc.
Không đánh bại Chu Hằng, không ai thật sự cho rằng Tỉnh Thiên có thể nghiền ép Tụ Linh Cảnh - Thượng Quan Kỳ không phải cũng là Nhân linh thể thập tinh, vẫn bị Chu Hằng giết chết!
Chu Hằng rất muốn biết, lúc Tỉnh Thiên đột phá Tụ Linh Cảnh, không gian đan điền sẽ mở rộng bao nhiêu! Người bình thường chỉ có thể mở ra đan điền, kích thước sẽ không thay đổi, còn thiên tài chân chính lại khác.
Hắn có một trực giác, nhất định sẽ có một trận chiến cùng với Tỉnh Thiên!
Cường giả Khai Thiên Cảnh sẽ không tra ra là chuyện gì xảy ra? Nàng trốn được không? Nhất định phải đền mạng!
Mà Liễu Thánh Kiệt sẽ cho phép mình kéo hắn ra liên lụy? Chắc chắn sẽ không, bởi vậy hắn nhất định sẽ bức tử mình từ sớm, ép nàng để lại mấy thứ linh tinh như là di thư, gánh hết toàn bộ trách nhiệm.
Nàng có thù lớn với Chu Hằng, điều này không phải bí mật gì trong cao tầng Hắc Thủy Điện, bởi vậy chuyện này hoàn toàn nói được, là báo thù cho chồng con mà thôi!
Nam nhân này, giống như một con rắn độc!
Lữ Tố Nga mặt ngoài không đổi sắc, nhận lấy gói giấy, nàng biết nếu hiện tại mình từ chối, thậm chí chỉ cần toát ra ý chống cự, vậy thì đừng mơ sống được ra khỏi gian phòng này!
Trong lòng nàng thầm nghĩ, nếu Chu Hằng chết rồi, vậy Liễu Thánh Kiệt sẽ có thể theo đuổi An Ngọc Mị, tuy rằng không nhất định sẽ thành công, nhưng dù sao cũng có hy vọng!
Một công đôi việc mà!
Chẳng những nhổ đi cây đinh trong mắt, còn có hy vọng trở thành con rể của cường giả Khai Thiên Cảnh!
Nếu như An Ngọc Mị biết được vị hôn phu của mình chết ở trên bụng nữ nhân khác, khẳng định cõi lòng giận dữ, mất mát vô cùng! Lúc này chính là thời cơ tốt nhất thừa dịp hư mà vào, Liễu Thánh Kiệt lại là người bày kế, nhất định có thể nắm chắc, tuyệt đối có cơ hội lớn nhất.
Thật là ác! Thật là độc!
- Ngươi yên tâm, sau khi chuyện thành công ta sẽ an bài ngươi đi một chỗ an toàn, ngay cả An Nhược Trần cũng sẽ không thể tìm được ngươi!
Liễu Thánh Kiệt cắn lấy bộ ngực cao của Lữ Tố Nga, vưu vật như vậy thật muốn chơi thêm mấy lần nữa!
Trong lòng Lữ Tố Nga cười lạnh, chỗ an toàn? Chỉ sợ là phần mộ thì có!
Nếu ngươi vô tình, cũng đừng trách ta vô nghĩa!
.................
Trận chiến Tụ Linh Cảnh tham dự Đại Diễn Thịnh Hội đã bắt đầu, Chu Hằng tự nhiên lũ chiến lũ thắng, nhưng sau khi đánh vào nhóm 10 hắn liền từ bỏ chiến đấu tiếp theo, hoàn toàn không cần thiết... Giành được hạng nhất, cũng không có chỗ gì tốt.
Có mạnh mẽ hay không, không phải do danh hiệu hạng nhất quyết định, mọi người đều nhìn thấy rõ.
Dù nói thế, An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương vẫn chúc mừng hắn, lúc này Chu Định Hải đã quay lại Cửu Linh Tông, hắn cũng đột phá Tụ Linh Cảnh, có được thêm trăm năm thọ nguyên, có đầy đủ tư cách chờ đợi. Mà Chu Hằng lại cho hắn rất nhiều linh thạch cùng một cái Phong Linh Quả cuối cùng, với tư chất của hắn thậm chí có hy vọng đột phá Sơ Phân Cảnh!
An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương vẫn đối chọi gay gắt như trước, lúc ăn vẫn không ngừng đấu võ mồm, oanh oanh yến yến lại có một phong vị khác.
Chu Hằng đột nhiên ngừng động tác, An Ngọc Mị cũng vậy, chỉ có Lâm Phức Hương còn chưa phản ứng, vẫn líu ríu ở đó, nhưng thấy An Ngọc Mị chậm chạp không đối phó, lúc này mới phát hiện hai người khác thường.
- Có chuyện gì thế?
Nàng không rõ ràng hỏi.
An Ngọc Mị sắc mặt lạnh lùng, nói:
- Nếu đã đến, vậy đừng lén lút, xuất hiện đi!
- Cái gì chứ, ta làm sao lén lút?
Lâm Phức Hương nghĩ rằng An Ngọc Mị đang nói nàng, lập tức tiếp lời.
- Không mời tự đến, mong ba vị thứ lỗi!
Một bóng người hiện lên, xuất hiện trước mặt ba người Chu Hằng là một nữ nhân mặt trang phục bó sát màu đen, hiện rõ đường cong.
Trên mặt đeo khăn đen, che đi khuôn mặt.
Lâm Phức Hương thế mới biết An Ngọc Mị không phải nói chuyện với nàng, không khỏi xấu hổ, cúi đầu dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên bàn, không biết là đang trù ếm nữa nhân áo đen hay là An Ngọc Mị.
- Lữ Tố Nga?
Chu Hằng nhướng mày, cho dù võ giả cùng cảnh giới, khí tức cũng có chút khác biệt, hắn lập tức nhận ra đối phương.
- Ta là Lữ Tố Nga, chào Chu công tử, An tiểu thư!
Nữ nhân áo đen gỡ khăn che mặt xuống, duyên dáng hành lễ với ba người Chu Hằng. Về phần Lâm Phức Hương bị hoa lệ không nhìn, dù sao địa vị của nàng quá thấp, thực lực quá kém.
- Ngươi đến đây làm gì?
Chu Hằng hỏi, chẳng lẽ nữ nhân này còn chưa từ bỏ ý định, chạy đến đây dụ hoặc hắn? Điên rồi hả!
- Ta có chuyện cơ mật phải báo cho Chu công tử!
Lữ Tố Nga chớp mắt, ý là nơi này có quá nhiều người.
- Nói ở đây đi, cũng không có người ngoài!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
An Ngọc Mị thì không có gì, nàng đã là vị hôn thê của Chu Hằng, Lâm Phức Hương thì trong lòng vừa mừng vừa sợ, không có người ngoài, vậy là người mình! Sao tiểu tử thúi này có thể thổ lộ trước mặt mọi người như thế, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý mà!
Lữ Tố Nga chần chờ một chút, lấy trong ngực ra một bọc giấy nhỏ, nói:
- Chu công tử, đây là Tang Dương Tán!
- Tang Dương Tán!
Ánh mắt An Ngọc Mị lập tức trở nên sắc bén, nàng tự nhiên biết đây là thứ âm hiểm cỡ nào, trên người một nữ nhân cất giấu thứ này, còn không rõ đánh chủ ý gì hay sao?
- Ai cho ngươi?
Nếu Lữ Tố Nga đã nói ra, tự nhiên sẽ không che giấu nữa, nói ra mệnh lệnh mà Liễu Thánh Kiệt muốn nàng làm. Đương nhiên trong miệng nàng, tự nhiên là nàng hết sức vô tội, bởi vì không chống đỡ được uy thế ép người của Liễu Thánh Kiệt mới bị ép buộc đi làm bậy, nhưng chưa mất lương tri, giả vờ nhận lợi sau đó bỏ tối sang sáng.
- Liễu Thánh Kiệt!
Chu Hằng toát ra cười lạnh, hắn biết tên này nhất định sẽ không chịu bỏ qua, lại không ngờ tới tên này uổng là cao thủ Sơ Phân Cảnh, thậm chí ngay cả dũng khí đối địch trực diện với hắn cũng không có, lại bỉ ổi như thế!
- Bà cô muốn chém hắn!
An Ngọc Mị giận dữ, nàng thật vất vả mới tìm được một cái nam nhân lọt vào mắt, lại có người muốn làm hại Chu Hằng, làm sao mà không giận được?
- Hắn là của ta, nàng không được nhúng tay!
Chu Hằng vỗ vai nàng, địa điểm mở rộng trên Đại Diễn Thịnh Hội, bên trong khó tránh một phen chiến đấu, mà chỉ cần hắn đột phá Sơ Phân Cảnh, trừ khi Liễu Thánh Kiệt còn yêu nghiệt hơn hắn, bằng không tên kia chết là chắc rồi!
Hắn nhin sang Lữ Tố Nga, nói:
- Từ giờ trở đi, đừng lại xuất hiện trước mặt ta!
Lữ Tố Nga toát ra sắc mặt vui vẻ, khom mình nói:
- Cảm tạ Chu công tử! Ta cáo lui!
Thân hình nàng nhảy lên, nhanh chóng bay vút đi. Nàng phản bội Liễu Thánh Kiệt, khẳng định không thể ở lại Hắc Thủy Điện nữa, Liễu Thánh Kiệt có thừa biện pháp lặng lẽ xử lý nàng!
Về phần có thật sự chịu bỏ qua ân oán với Chu Hằng hay không, vậy chỉ có bản thân nàng mới biết.
- Thật không ngờ tới, Liễu Thánh Kiệt lại là người như vậy!
Lâm Phức Hương tức giận nói, ấn tượng của nàng với Liễu Thánh Kiệt cũng không tệ lắm. Bởi vì gia gia nàng là Bạch Ngân trưởng lão, cũng coi như có chút địa vị ở Hắc Thủy Điện, Liễu Thánh Kiệt cũng không ngại thu nàng làm thị thiếp để lấy được một cao thủ Sơ Phân nhị trọng thiên phụ trợ, bình thường biểu hiện đầy phong độ ở trước mặt nàng.
- Biết người biết mặt khó biết lòng!
Chu Hằng thuận miệng nói một câu.
- Đúng nha, thật là khó hiểu lòng người nào đó!
An Ngọc Mị liếc xéo Chu Hằng, nàng vẫn luôn oán giận Chu Hằng ám muội với Lâm Phức Hương, Cổ Tư, Nguyễn Giai Oánh, làm nàng rất không có cảm giác an toàn.
Chu Hằng cười khẽ, quyết đoán không tiếp lời, đấu võ mồm với nữ nhân sẽ không có kết cục hay, ngay cả có lý cũng sẽ bị nói thành vô lý, còn không bằng trực tiếp đánh mông hầu hạ, bảo đảm nghe lời!
Bốn ngày sau, 10 đại tuấn kiệt Tụ Linh Cảnh Thiên Hàng Thành tham dự Đại Diễn Thịnh Hội lần này đã sinh ra, trong đó có 7 người xuất thân chín núi Thiên Hàng, 3 người khác là thiên tài tông môn nhỏ. Còn bên phía cường giả Sơ Phân Cảnh, ngoài An Ngọc Mị ra, toàn bộ những người khác đều đến từ chín núi Thiên Hàng, tổng cộng 17 người.
Trong 27 người chỉ có bảy nữ giới, có thể thấy được nam nhân chiếm cứ ưu thế tuyệt đối trong võ đạo, bởi vì nam nhân càng thêm khát vọng mạnh mẽ hơn nữ nhân, điều này ghi trong máu của bọn họ, khích lệ bọ họ càng thêm cố gắng.
Bởi vì mỗi một võ giả Sơ Phân Cảnh còn có thể mang theo một tùy tung, cho nên toàn bộ đội ngũ trên lý thuyết nhiều nhất có thể đến 44 người, nhưng An Ngọc Mị không có tùy tùng, danh ngạch của Cổ Tư thì bị Lâm Phức Hương nhõng nhẽo lấy đi, bởi vậy tổng cộng là 43 người.
Cộng thêm mấy vị cường giả Ích Địa Cảnh hộ tống, đội ngũ này khá khổng lồ, hùng hổ xuất phát đi đế đô.
Trong đám đông, ánh mắt Chu Hằng quét qua, chỉ thấy Liễu Thánh Kiệt không chút một chút chột dạ, giống như căn bản không phát hiện Lữ Tố Nga phản bội, không thể không làm Chu Hằng thừa nhận lòng dạ người này vô cùng thâm trầm.
Mà điều này càng khiến hắn kiên quyết phải giết!
Đoàn người đi hơn một tháng, vượt qua ngàn núi sông, cuối cùng đi đến đế đô Thịnh Nguyên Thành.
Thịnh Nguyên Thành không lớn hơn Thiên Hàng Thành bao nhiêu, chỉ là khí tức cổ xưa càng thêm hùng hậu, cho thấy nội tình cùng lịch sử của tòa cổ thành này.
Trong thành thủ vệ sâm nghiêm, tất cả đều ngay ngắn trật tự, không hổ là dưới chân thiên tử, dù cho đoàn người đều là thiên kiều, đến nơi này cũng phải trở nên an phận, không ai dám lớn tiếng ồn ào.
Bọn họ tạm thời ở trong khách sạn, chờ đợi ngày Đại Diễn Thịnh Hội bắt đầu.
Thiên Tinh Tông ở ngoài Thịnh Nguyên Thành, trong thành là đại biểu trong thế tục của bọn họ - Nam Cung hoàng tộc, xử lý sự vụ quốc gia ở trong hoàng cung Thịnh Nguyên Thành. Đối với dân chúng bình thường mà nói, bọn họ không biết sự tồn tại của Thiên Tinh Tông, chỉ biết tôn húy của đương kim Hoàng đế là Nam Cung Hoành.
Tuy nhiên đối với người trong võ đạo mà nói, Nam Cung gia nổi danh nhất không phải Nam Cung Hoành, mà là Thủy Nguyệt công chúa Nam Cung Nguyệt Dung!
Địa linh thể, 17 tuổi tiến vào Sơ Phân Cảnh!
Trước mắt vị thiên tài võ đạo này cũng chỉ mới 22 tuổi, nghe nói đã đến Sơ Phân tam trọng thiên, cách cách đột phá Ích Địa Cảnh không xa! Nàng nhất định sẽ sáng tạo kỳ tích, trở thành cường giả Ích Địa Cảnh trẻ tuổi nhất Hàn Thương Quốc từ trước tới nay.
Không hổ là là Địa linh thể!
Lực huyết mạch càng mạnh, tự nhiên chiến lực càng mạnh, cũng như chênh lệch giữa võ kỹ thượng phẩm và võ kỹ hạ phẩm, đây là ưu thế trời sinh, tuy nhiên không phải không thể bù lại, chỉ cần học được một môn võ kỹ mạnh mẽ là được.
Chênh lệch chân chính ở chỗ độ khó đột phá cảnh giới, chỉ nhìn tốc độ tu luyện của Thủy Nguyệt công chúa đáng sợ như vậy là biết, nàng gần như không bị đột phá cảnh giới làm khó, điều này làm cho người ta hâm mộ vô cùng.
Chu Hằng không khỏi lấy Tỉnh Thiên ra so sánh, Hắc Thủy Điện không tiếc mọi giá bồi dưỡng Tỉnh Thiên, các loại linh dược nện xuống không cần tiền, mà Tỉnh Thiên cũng không phụ kỳ vọng, tu vi hiện giờ đã đuổi kịp Chu Hằng, cũng là Tụ Linh tam trọng thiên, đồng thời đánh ra vòng vây trong lần giành nhóm 10 tư cách, dùng tư thế con tốt đen giành được hạng nhất!
Đương nhiên, hạng nhất này có tranh cãi, bởi vì Chu Hằng đã sớm bỏ cuộc.
Không đánh bại Chu Hằng, không ai thật sự cho rằng Tỉnh Thiên có thể nghiền ép Tụ Linh Cảnh - Thượng Quan Kỳ không phải cũng là Nhân linh thể thập tinh, vẫn bị Chu Hằng giết chết!
Chu Hằng rất muốn biết, lúc Tỉnh Thiên đột phá Tụ Linh Cảnh, không gian đan điền sẽ mở rộng bao nhiêu! Người bình thường chỉ có thể mở ra đan điền, kích thước sẽ không thay đổi, còn thiên tài chân chính lại khác.
Hắn có một trực giác, nhất định sẽ có một trận chiến cùng với Tỉnh Thiên!