Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 975: Nó có thể thắng ngươi! (Thượng)
Thương thế của Diệp Trần lúc này đã hoàn toàn khôi phục, khí tức bạo
tăng, một năm trước, Bất Tử Thân của hắn đã ẩn ẩn chạm tới giai đoạn thứ hai là Đoạn Chi Trọng Sinh, tốc độ khôi phục vượt xa lúc trước. Một
chưởng vừa rồi của hắc y lão giả tuy khiến hắn bị thương rất nặng nhưng
chỉ cần không phá nát thân thể hắn thì hắn vẫn có thể khôi phục rất
nhanh, đương nhiên, sơ cấp Bất Tử Thân cũng có cực hạn, hắn không dám
khẳng định bản thân có thể thừa nhận được mấy lần trọng kích như vậy,
nói không chừng chỉ thêm một kích nữa là thân thể hắn sẽ sụp đổ!
"Không thể bị kích trúng lần nữa!"
Diệp Trần liếc mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Thành đang bị nhốt trong không gian thuỷ tinh, ánh mắt lộ ra vể kiên quyết. Trữ vật linh giới của hắn loé lên, một thanh tuyệt thế hảo kiếm hung uy cuồng mãnh xuất hiện trong tay Diệp Trần. Kiếm chưa xuất khỏi vỏ mà kiếm khí sát phạt thiên hạ đã toả ra bát phương.
Cầm Thiên Hạt Kiếm trong tay, khí thế của Diệp Trần một lần nữa tăng mạnh, phảng phất như chưa từng có trước nay, giờ khắc này, hắn ẩn ẩn đã có tư thái có thể chống lại được hắc y lão giả rồi!
Bị luồng kiếm khí vô hình hữu chất kia trùng kích lên người khiến cho đồng tử của hắc y lão giả co rút lại thành hai điểm cực nhỏ: "Cực phẩm bảo kiếm, đúng là Cực phẩm bảo kiếm! Chỉ có Cực phẩm bảo kiếm mới uy thế như vậy, mà đây cũng không phải là Cực phẩm bảo kiếm bình thường, kiếm khí không ngờ lại mãnh liệt như vậy!"
Trái tim hắc y lão giả đập nhanh lên, tuy hắn không cần kiếm nhưng cũng không ngại lấy thêm một thanh bảo kiếm để dự phòng một thủ đoạn công kích khác. Lui lại một bước, nếu hắn có thể thu được thanh Cực phẩm bảo kiếm này thì cũng có thể giao dịch với Sinh Tử Cảnh Vương Giả khác đổi lấy thứ mình cần.
- Tiểu tử, thanh kiếm đó giao cho ta thì ngươi còn thể được toàn thây!
Hắc y lão giả hít một hơi thật sâu, âm trầm nói.
- Muốn có nó? Trước hết phải hỏi ý nó đã!
Diệp Trần dùng hai tay nâng kiếm lên cao, một luồng tử sắc quang hoa cũng theo đó dâng lên, hư không quanh hắn bao phủ trong tử quang ngưng kết thành vô số tinh hạt màu tím. Những tinh hạt này mặc dù phần lớn là màu tím nhưng nếu nhìn kỹ vẫn thấy có những màu khác xen lẫn vào như tím vàng, tím lục, tím kim sắc... rõ ràng là những Thiên Địa nguyên khí thuộc tính khác nhau bị kết tinh lại mà thành.
- Là Tử Tinh Thiết, một trong thập đại kỳ thiết!
Thấy chỗ đặc dị của Thiên Hạt Kiếm, hắc y lão giả càng thêm quyết tâm muốn có được nó! Tử Tinh Thiết là loại vật liệu rất hi hữu, một thanh Cực phẩm bảo kiếm ẩn chứa Tử Tinh Thiết, ít nhất cũng đã tự nâng giá trị của nó lên thêm ba thành!
- Buông tay cho ta!
Thân hình hắc y lão giả như quỷ mị, nhanh chóng tới gần Diệp Trần, hai tay lao hiện ra vẻ sáng bóng như kim loại, muốn trực tiếp đoạt lấy Thiên Hạt Kiếm trên tay Diệp Trần.
"Đinh!"
Tốc độ của hắc y lão giả quá nhanh nên Diệp Trần dứt khoát nhắm mắt lại, dựa vào Linh hồn lực và trực giác vung một kiếm chém tới giao kích với đối phương.
Một chiêu Linh tê nhất kiếm.
Thiên Hạt Kiếm rõ ràng chém trúng vật thể nào đó, nhưng cùng lúc đó, một cổ đại lực bàng bạc xuyên thấu qua Thiên Hạt Kiếm truyền vào cơ thể Diệp Trần.
"Véo!"
Diệp Trần và cả Thiên Hạt Kiếm đồng thời bị đánh bay ngược ra sau, bay theo phía trước người hắn chính là sóng xung kích của một cái quyền kình màu tím đen.
Hắc y lão giả vẫn đứng yên tại chỗ bất động, không hề bị đánh lui lại nhưng trên bàn tay của lão lại nhiều thêm một vết máu nhàn nhạt, bề ngoài của vết thương còn có một tầng tinh phiến màu tím đang lan ra bao trùm cả cánh tay của lão, ngay cả huyết dịch bên trong cũng đang dần bị kết tinh lại!
"Roảng!"
Hắc y lão giả quán chú chân nguyên mạnh mẽ tập trung lên bàn tay bức nát đám kết tinh kia rồi liếm môi nói:
- Năng lực kết tinh thật cường đại, rõ ràng có thể sinh ra một chút uy hiếp đối với ta!
Nếu như Diệp Trần không phải là Bán bộ Vương Giả trung giai, mà có thực Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng hoặc đệ nhị trọng thì hắc y lão giả cũng khó có thể đơn giản bức được lực lượng kết tinh của Thiên Hạt Kiếm ra ngoài như vậy. Cổ lực lượng này rất quỷ dị, tựa hồ bất cứ thứ gì đều có thể kết tinh được.
Diệp Trần bị đánh bay ngược ra sau, hai cánh tay vô cùng đau đớn. Thực lực của Nhân Ma Vương quá cường hãn, mặc dù đã có Thiên Hạt Kiếm ngăn cách mà vẫn khiến cho hai cánh tay của hắn chịu áp lực thật lớn, nếu đổi thành Phá Tà Kiếm thì chỉ sợ hai cánh tay của hắn đã gãy nát rồi!
- Đang tiếc, bảo kiếm như thế nhưng ngươi lại không xứng!
Hắc y lão giả một lần nữa đánh tới, lần này, thân pháp của lão còn quỷ mị hơn lúc trước, giống như một cái bóng ảnh lập loè trong hư không vậy. Mà lần này lão cũng không cứng đối cứng muốn trực tiếp đánh chết Diệp Trần nữa, tựa hồ như muốn trước hết đoạt lấy Thiên Hạt Kiếm rồi giết người sau, hoặc cũng có thể là lão mang tâm tư muốn vờn chuột!
Một thành mười, mười thành trăm, trăm thành ngàn, trong hư không, khắp nơi đều là thân ảnh của hắc y lão giả liên tục lập loè bất định. Ngay cả thiên không cũng bị những thân ảnh của lão ảnh hưởng trở nên tối đen lại giúp lão càng dễ dàng di động hơn.
- Linh Hồng Nhãn, mở!
Linh hồn lực của Diệp Trần đã không theo kịp tiết tấu của hắc y lão giả, trong cảm ứng của hắn khắp nơi đều là hắc y lão giả đang tràn ngập hàn ý tập trung vào hắn. Một con mắt màu bạc đột nhiên xuất hiện ở mi tâm Diệp Trần, đồng thời hai mắt của hắn cũng nhắm lại!
Trong thế giới màu bạc này, tốc độ của hắc y lão giả liền chậm lại, càng lúc càng chậm, rốt cuộc đạt tới trình độ Diệp Trần có thể phản ứng được. Giờ khắc này, Diệp Trần quả thật giống như đang xem phim vậy, nhưng người trong phim lần này tuỳ thời đều có thể đưa hắn vào chỗ chết!
- Ồ, lại có năng lực mới!
Hắc y lão giả đã thấy được quá nhiều kỳ tích trên người Diệp Trần: Kiếm Vực, Thiên Hạt Kiếm, Linh Hồn Nhãn. Lão rất muốn biết, tại lúc Diệp Trần gặp phải tuyệt cảnh thì còn có thể xuất ra thêm con át chủ bài nào nữa không? Đây cũng là một phần nguyên nhân vì sao lão không lập tức muốn giết chết Diệp Trần, bởi vì trong mắt lão, Thiên Hạt Kiếm đã là vật trong lòng bàn tay rồi, mà con cá đã nằm trên thớt như Diệp Trần còn có thể làm gì được nữa?
Vô thanh vô tức, hắc y lão giả đã xuất hiện trước mặt Diệp Trần, một trảo đánh ra.
- Ta đang đợi ngươi tới đây!
Tốc độ ra chiêu của Diệp Trần tuy không nhanh bằng đối phương nhưng do đã mở Linh Hồn Nhãn nên hắn đã thấy rõ từng động tác của đối phương. Một khi đối phương tới gần thì hắn đã có chuẩn bị sẵn sàng, một kiếm chém tới. Một kiếm này chính là một chiêu Tàn Nguyệt dùng Thiên Hạt Kiếm thi triển ra.
"Không thể bị kích trúng lần nữa!"
Diệp Trần liếc mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Thành đang bị nhốt trong không gian thuỷ tinh, ánh mắt lộ ra vể kiên quyết. Trữ vật linh giới của hắn loé lên, một thanh tuyệt thế hảo kiếm hung uy cuồng mãnh xuất hiện trong tay Diệp Trần. Kiếm chưa xuất khỏi vỏ mà kiếm khí sát phạt thiên hạ đã toả ra bát phương.
Cầm Thiên Hạt Kiếm trong tay, khí thế của Diệp Trần một lần nữa tăng mạnh, phảng phất như chưa từng có trước nay, giờ khắc này, hắn ẩn ẩn đã có tư thái có thể chống lại được hắc y lão giả rồi!
Bị luồng kiếm khí vô hình hữu chất kia trùng kích lên người khiến cho đồng tử của hắc y lão giả co rút lại thành hai điểm cực nhỏ: "Cực phẩm bảo kiếm, đúng là Cực phẩm bảo kiếm! Chỉ có Cực phẩm bảo kiếm mới uy thế như vậy, mà đây cũng không phải là Cực phẩm bảo kiếm bình thường, kiếm khí không ngờ lại mãnh liệt như vậy!"
Trái tim hắc y lão giả đập nhanh lên, tuy hắn không cần kiếm nhưng cũng không ngại lấy thêm một thanh bảo kiếm để dự phòng một thủ đoạn công kích khác. Lui lại một bước, nếu hắn có thể thu được thanh Cực phẩm bảo kiếm này thì cũng có thể giao dịch với Sinh Tử Cảnh Vương Giả khác đổi lấy thứ mình cần.
- Tiểu tử, thanh kiếm đó giao cho ta thì ngươi còn thể được toàn thây!
Hắc y lão giả hít một hơi thật sâu, âm trầm nói.
- Muốn có nó? Trước hết phải hỏi ý nó đã!
Diệp Trần dùng hai tay nâng kiếm lên cao, một luồng tử sắc quang hoa cũng theo đó dâng lên, hư không quanh hắn bao phủ trong tử quang ngưng kết thành vô số tinh hạt màu tím. Những tinh hạt này mặc dù phần lớn là màu tím nhưng nếu nhìn kỹ vẫn thấy có những màu khác xen lẫn vào như tím vàng, tím lục, tím kim sắc... rõ ràng là những Thiên Địa nguyên khí thuộc tính khác nhau bị kết tinh lại mà thành.
- Là Tử Tinh Thiết, một trong thập đại kỳ thiết!
Thấy chỗ đặc dị của Thiên Hạt Kiếm, hắc y lão giả càng thêm quyết tâm muốn có được nó! Tử Tinh Thiết là loại vật liệu rất hi hữu, một thanh Cực phẩm bảo kiếm ẩn chứa Tử Tinh Thiết, ít nhất cũng đã tự nâng giá trị của nó lên thêm ba thành!
- Buông tay cho ta!
Thân hình hắc y lão giả như quỷ mị, nhanh chóng tới gần Diệp Trần, hai tay lao hiện ra vẻ sáng bóng như kim loại, muốn trực tiếp đoạt lấy Thiên Hạt Kiếm trên tay Diệp Trần.
"Đinh!"
Tốc độ của hắc y lão giả quá nhanh nên Diệp Trần dứt khoát nhắm mắt lại, dựa vào Linh hồn lực và trực giác vung một kiếm chém tới giao kích với đối phương.
Một chiêu Linh tê nhất kiếm.
Thiên Hạt Kiếm rõ ràng chém trúng vật thể nào đó, nhưng cùng lúc đó, một cổ đại lực bàng bạc xuyên thấu qua Thiên Hạt Kiếm truyền vào cơ thể Diệp Trần.
"Véo!"
Diệp Trần và cả Thiên Hạt Kiếm đồng thời bị đánh bay ngược ra sau, bay theo phía trước người hắn chính là sóng xung kích của một cái quyền kình màu tím đen.
Hắc y lão giả vẫn đứng yên tại chỗ bất động, không hề bị đánh lui lại nhưng trên bàn tay của lão lại nhiều thêm một vết máu nhàn nhạt, bề ngoài của vết thương còn có một tầng tinh phiến màu tím đang lan ra bao trùm cả cánh tay của lão, ngay cả huyết dịch bên trong cũng đang dần bị kết tinh lại!
"Roảng!"
Hắc y lão giả quán chú chân nguyên mạnh mẽ tập trung lên bàn tay bức nát đám kết tinh kia rồi liếm môi nói:
- Năng lực kết tinh thật cường đại, rõ ràng có thể sinh ra một chút uy hiếp đối với ta!
Nếu như Diệp Trần không phải là Bán bộ Vương Giả trung giai, mà có thực Sinh Tử Huyền Quan đệ nhất trọng hoặc đệ nhị trọng thì hắc y lão giả cũng khó có thể đơn giản bức được lực lượng kết tinh của Thiên Hạt Kiếm ra ngoài như vậy. Cổ lực lượng này rất quỷ dị, tựa hồ bất cứ thứ gì đều có thể kết tinh được.
Diệp Trần bị đánh bay ngược ra sau, hai cánh tay vô cùng đau đớn. Thực lực của Nhân Ma Vương quá cường hãn, mặc dù đã có Thiên Hạt Kiếm ngăn cách mà vẫn khiến cho hai cánh tay của hắn chịu áp lực thật lớn, nếu đổi thành Phá Tà Kiếm thì chỉ sợ hai cánh tay của hắn đã gãy nát rồi!
- Đang tiếc, bảo kiếm như thế nhưng ngươi lại không xứng!
Hắc y lão giả một lần nữa đánh tới, lần này, thân pháp của lão còn quỷ mị hơn lúc trước, giống như một cái bóng ảnh lập loè trong hư không vậy. Mà lần này lão cũng không cứng đối cứng muốn trực tiếp đánh chết Diệp Trần nữa, tựa hồ như muốn trước hết đoạt lấy Thiên Hạt Kiếm rồi giết người sau, hoặc cũng có thể là lão mang tâm tư muốn vờn chuột!
Một thành mười, mười thành trăm, trăm thành ngàn, trong hư không, khắp nơi đều là thân ảnh của hắc y lão giả liên tục lập loè bất định. Ngay cả thiên không cũng bị những thân ảnh của lão ảnh hưởng trở nên tối đen lại giúp lão càng dễ dàng di động hơn.
- Linh Hồng Nhãn, mở!
Linh hồn lực của Diệp Trần đã không theo kịp tiết tấu của hắc y lão giả, trong cảm ứng của hắn khắp nơi đều là hắc y lão giả đang tràn ngập hàn ý tập trung vào hắn. Một con mắt màu bạc đột nhiên xuất hiện ở mi tâm Diệp Trần, đồng thời hai mắt của hắn cũng nhắm lại!
Trong thế giới màu bạc này, tốc độ của hắc y lão giả liền chậm lại, càng lúc càng chậm, rốt cuộc đạt tới trình độ Diệp Trần có thể phản ứng được. Giờ khắc này, Diệp Trần quả thật giống như đang xem phim vậy, nhưng người trong phim lần này tuỳ thời đều có thể đưa hắn vào chỗ chết!
- Ồ, lại có năng lực mới!
Hắc y lão giả đã thấy được quá nhiều kỳ tích trên người Diệp Trần: Kiếm Vực, Thiên Hạt Kiếm, Linh Hồn Nhãn. Lão rất muốn biết, tại lúc Diệp Trần gặp phải tuyệt cảnh thì còn có thể xuất ra thêm con át chủ bài nào nữa không? Đây cũng là một phần nguyên nhân vì sao lão không lập tức muốn giết chết Diệp Trần, bởi vì trong mắt lão, Thiên Hạt Kiếm đã là vật trong lòng bàn tay rồi, mà con cá đã nằm trên thớt như Diệp Trần còn có thể làm gì được nữa?
Vô thanh vô tức, hắc y lão giả đã xuất hiện trước mặt Diệp Trần, một trảo đánh ra.
- Ta đang đợi ngươi tới đây!
Tốc độ ra chiêu của Diệp Trần tuy không nhanh bằng đối phương nhưng do đã mở Linh Hồn Nhãn nên hắn đã thấy rõ từng động tác của đối phương. Một khi đối phương tới gần thì hắn đã có chuẩn bị sẵn sàng, một kiếm chém tới. Một kiếm này chính là một chiêu Tàn Nguyệt dùng Thiên Hạt Kiếm thi triển ra.