Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 886: Đại thái tử Vương Thái Nhất (Thượng)
- Hắn rất mạnh, ngoại trừ Bán bộ Vương Giả tối cường giả ra thì ai đi
cũng không an toàn! Đại thái tử có tại Thuỷ Tinh đảo không?
- Vận khí của ngươi không tệ, nửa tháng trước Đại thái tử vừa trở về, hiện tại đang bế quan trên Thuỷ Tinh đảo, ta giúp ngươi đi thông báo một chút!
Phương trưởng lão cũng biết sự tình khẩn cấp.
- Đa tạ!
Tư Mã tổng quản ôm quyền nói.
...
Gần một canh giờ, Diệp Trần đã cướp sạch hòn đảo số hai, đảo số hai này cao thủ rất nhiều, cường giả cỡ Bạo Liệt Vương cũng có tới hai người, cỡ Lang Vương cũng không ít, nhưng gặp phải Diệp Trần thì tất cả đều chỉ có thất bại.
Vơ vét sạch đảo số hai, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành liền đi vào đảo số một. Nhân số trên đảo số một vượt qua tám vạn, lại không hề có bất kỳ hắc thế lực nào bởi vì nó trực thuộc vào sự quản lý của Hắc Thuỷ liên minh. Đảo số một cũng giống đảo số ba, có ba mươi khu, mỗi khu đều có cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh đóng giữ. Do không có hắc thế lực nên Diệp Trần trực tiếp đem mấy tên cao thủ Hắc Thuỷ liên minh này cướp sạch một lần, không buông tha một ai.
- Đảo số hai chúng ta thu được mười ba vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên, không ngờ đảo số một lại nhiều hơn gấp đôi, có tới hai mươi bảy vạn khối, cộng lại cũng hơn bốn mươi vạn.
Bốn mươi vạn công thêm hai mươi vạn lúc trước đã đủ bổ khuyết khoảng nợ năm mươi hai vạn, bất quá Diệp Trần biết là con số này vẫn chưa đủ, khi hắn cướp đảo số một và số hai không có khả năng không ngộ sát ai bởi vì động phủ trên Thôn Phệ Đảo quá dày đặc.
Quả nhiên, Thánh Linh lại xuất hiện.
- Cộng thêm số ngươi các ngươi ngộ sát lần trước tổng cộng là năm mươi người, tương đương với cần có bảy mươi lăm vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên bù vào.
Thánh Linh hờ hững nói.
- Bảy mươi lăm vạn, còn thiếu mười lăm vạn!
Lần này Diệp Trần rất bình tĩnh, ánh mắt của hắn tập trung vào ngọn núi cực lớn trên đảo số một. Nơi đó có một toà cung điện là tổng bộ của Hắc Thuỷ liên minh đóng trú ở Thôn Phệ Đảo.
Thôn Phệ Đảo có sáu tiểu đảo, nhân số ở đảo số một nhiều nhất, chừng tám vạn, đảo số hai ít hớn, chừng sáu vạn, đảo số ba hơn ba vạn, đảo số bốn gần ba vạn, đảo số năm một vạn rưỡi, đảo số sáu chỉ có ba bốn ngàn. Tổng cộng nhân số cả sáu tiểu đảo vượt quá hai mươi vạn người, tuy nhiên đại bộ phận đều là Tinh Cực Cảnh, Linh Hải Cảnh không đến một phần mười. Nhưng với nhân số như vậy, dựa theo quy củ của Hắc Thuỷ liên minh thì một Tinh Cực Cảnh một tháng cũng phải giao cho Hắc Thuỷ liên minh ba khối Thuỷ tinh chân nguyên, Linh Hải Cảnh là mười lăm khối. Một tháng tồn trữ được số lượng Thuỷ tinh chân nguyên cũng hết sức kinh người.
Hơn nữa những hắc thế lực kia thu được Thuỷ tinh chân nguyên đại bộ phận cũng quy về cho Hắc Thuỷ liên minh, nói cách khác, Hắc Thuỷ liên minh một tháng có hai phần thu nhập, một phần là do tất cả mọi người nộp lên, một phần là do hắc thế lực nộp lên.
Diệp Trần muốn trả hết nợ cho Thánh Linh để rời khỏi đây thì chỉ có thể đánh chủ ý lên Hắc Thuỷ liên minh!
- Là ai?
Trên ngọn núi khổng lồ này, cao thủ nhiều như mây, từng đạo thân ảnh từ trong cung điện lướt ra như những tia chớp.
- Hống!
Tốc độ của Diệp Trần không giảm, Huỷ Diệt kiếm ý mênh mông tràn ra, mang theo ý chí phá vỡ hết thảy một đường thẳng tắp quét tới. Loại kiếm ý cuồng bạo không có chút tạp chất nào này làm cho thân thể đám cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh lạnh buốt, linh hồn tê cứng, vô thanh vô tức, thực vật trên núi trong nháy mắt chết hết, không còn chút sinh cơ nào.
Lúc này, những người võ đạo ý chí không đạt tới ngũ giai hoặc không phải là cường giả Bán bộ Vương Giả thì căn bản không còn một chút dũng khí nào!
- Chúng ta đi vào thôi!
Thoáng cái, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đã đi tới bên ngoài cung điện trên đỉnh núi.
- Người đến dừng lại!
Đột nhiên, bốn gã Bán bộ Vương Giả thực lực không kém Lang Vương bay tới, muốn cản hai người Diệp Trần lại.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, rút Lôi Kiếp Kiếm ra hướng tứ phương chém bốn kiếm. Bốn đạo hắc sắc kiếm khí cơ hồ cùng lúc chém ra, bốn người như thế nào đi tới thì như thế đó đi về, đồng thời còn há miệng phun ra đại lượng máu tươi.
"Crắc!"
Chém bay bốn người, Diệp Trần lại giơ cao Lôi Kiếp Kiếm lên chém xuống, cung điện lộng lẫy trước mặt lập tức phân thành hai nhưng bổ một quả trái cây vậy.
- Ở đây không có!
Diệp Trần đảo mắt qua, không phát hiện được chỗ nào có khả năng cất chứa Thuỷ tinh chân nguyên, nhưng hắn cũng không vội, lại chém ra một kiếm, nửa cung điện bên trái lại tiếp tục phân làm hai.
Cứ như vậy, Diệp Trần đông một kiếm, tay một kiếm, cung điện khí thế bàng bạc lúc này không khác gì một cái bánh liên tục bị cắt ra từng khối một ngã trái ngã phải.
- Thuỷ tinh kho, tìm được rồi!
Khi chém ra kiếm thứ mười tám thì gặp phải lực cản, trong mắt Diệp Trần bắn ra một đạo ánh sáng lạnh, chuyển thành hai tay cầm kiếm bổ mạnh xuống.
"Oanh!"
Một mảng lớn hào quang phóng ra, khiến không gian trước mặt hai người toả sáng.
Đây chính là kho chứa Thuỷ tinh chân nguyên dùng thuỷ tinh tạo thành, thuỷ tinh này cũng không phải là Thuỷ tinh chân nguyên mà là một loại năng lượng thuỷ tinh có thể dùng để bố trí trận pháp. Vừa rồi gặp phải lực cản là do trận pháp gây ra, hiện tại đã bị Diệp Trần mạnh mẽ chém vỡ.
Gian phòng thuỷ tinh bị phá vỡ, lộ ra một bệ đá bên trong, trên bệ đá lơ lửng một quang cầu, bên trong quang cầu là một Trữ vật linh giới.
Bước tới quang cầu, Diệp Trần thò tay vào.
"Phanh!"
Quang cầu đột nhiên run lên, đem bàn tay Diệp Trần bắn ngược lại, không thể nào phát lực được.
- Là Không gian lực!
Diệp Trần phát hiện ra trên quang cầu này ẩn chứa một loại Không gian lực thuần tuý, công kích bình thường khó có thể làm gì được nó. Nếu mạnh mẽ công kích sẽ khiến cho quang cầu phá vỡ không gian trốn vào hư không, nói cách khác, nếu không biết cách cởi bỏ thì dưới Sinh Tử Cảnh không ai có thể lấy được Trữ vật linh giới trong khối quang cầu này cả.
Nhẹ thở ra một hơi, Diệp Trần đưa ngón tay trỏ bên trái duỗi ra, không gian phía trước đột nhiên văn vẹo, tản ra ba động mãnh liệt, cùng với kết cấu của quang cầu giống nhau, đều là Không gian lực!
- Phá!
Ngón tay của Diệp Trần đâm vào quang cầu.
"Ba!"
Một âm thanh như bóng nước bị vỡ vang lên, quang cầu biến mất, Trữ vật linh giới trong đó liền rơi vào trong tay Diệp Trần.
Phóng thần thức vào trong thăm dò thì phát hiện không có ấn ký, Diệp Trần lập tức dùng linh hồn lực đi tra xét.
- Vận khí của ngươi không tệ, nửa tháng trước Đại thái tử vừa trở về, hiện tại đang bế quan trên Thuỷ Tinh đảo, ta giúp ngươi đi thông báo một chút!
Phương trưởng lão cũng biết sự tình khẩn cấp.
- Đa tạ!
Tư Mã tổng quản ôm quyền nói.
...
Gần một canh giờ, Diệp Trần đã cướp sạch hòn đảo số hai, đảo số hai này cao thủ rất nhiều, cường giả cỡ Bạo Liệt Vương cũng có tới hai người, cỡ Lang Vương cũng không ít, nhưng gặp phải Diệp Trần thì tất cả đều chỉ có thất bại.
Vơ vét sạch đảo số hai, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành liền đi vào đảo số một. Nhân số trên đảo số một vượt qua tám vạn, lại không hề có bất kỳ hắc thế lực nào bởi vì nó trực thuộc vào sự quản lý của Hắc Thuỷ liên minh. Đảo số một cũng giống đảo số ba, có ba mươi khu, mỗi khu đều có cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh đóng giữ. Do không có hắc thế lực nên Diệp Trần trực tiếp đem mấy tên cao thủ Hắc Thuỷ liên minh này cướp sạch một lần, không buông tha một ai.
- Đảo số hai chúng ta thu được mười ba vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên, không ngờ đảo số một lại nhiều hơn gấp đôi, có tới hai mươi bảy vạn khối, cộng lại cũng hơn bốn mươi vạn.
Bốn mươi vạn công thêm hai mươi vạn lúc trước đã đủ bổ khuyết khoảng nợ năm mươi hai vạn, bất quá Diệp Trần biết là con số này vẫn chưa đủ, khi hắn cướp đảo số một và số hai không có khả năng không ngộ sát ai bởi vì động phủ trên Thôn Phệ Đảo quá dày đặc.
Quả nhiên, Thánh Linh lại xuất hiện.
- Cộng thêm số ngươi các ngươi ngộ sát lần trước tổng cộng là năm mươi người, tương đương với cần có bảy mươi lăm vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên bù vào.
Thánh Linh hờ hững nói.
- Bảy mươi lăm vạn, còn thiếu mười lăm vạn!
Lần này Diệp Trần rất bình tĩnh, ánh mắt của hắn tập trung vào ngọn núi cực lớn trên đảo số một. Nơi đó có một toà cung điện là tổng bộ của Hắc Thuỷ liên minh đóng trú ở Thôn Phệ Đảo.
Thôn Phệ Đảo có sáu tiểu đảo, nhân số ở đảo số một nhiều nhất, chừng tám vạn, đảo số hai ít hớn, chừng sáu vạn, đảo số ba hơn ba vạn, đảo số bốn gần ba vạn, đảo số năm một vạn rưỡi, đảo số sáu chỉ có ba bốn ngàn. Tổng cộng nhân số cả sáu tiểu đảo vượt quá hai mươi vạn người, tuy nhiên đại bộ phận đều là Tinh Cực Cảnh, Linh Hải Cảnh không đến một phần mười. Nhưng với nhân số như vậy, dựa theo quy củ của Hắc Thuỷ liên minh thì một Tinh Cực Cảnh một tháng cũng phải giao cho Hắc Thuỷ liên minh ba khối Thuỷ tinh chân nguyên, Linh Hải Cảnh là mười lăm khối. Một tháng tồn trữ được số lượng Thuỷ tinh chân nguyên cũng hết sức kinh người.
Hơn nữa những hắc thế lực kia thu được Thuỷ tinh chân nguyên đại bộ phận cũng quy về cho Hắc Thuỷ liên minh, nói cách khác, Hắc Thuỷ liên minh một tháng có hai phần thu nhập, một phần là do tất cả mọi người nộp lên, một phần là do hắc thế lực nộp lên.
Diệp Trần muốn trả hết nợ cho Thánh Linh để rời khỏi đây thì chỉ có thể đánh chủ ý lên Hắc Thuỷ liên minh!
- Là ai?
Trên ngọn núi khổng lồ này, cao thủ nhiều như mây, từng đạo thân ảnh từ trong cung điện lướt ra như những tia chớp.
- Hống!
Tốc độ của Diệp Trần không giảm, Huỷ Diệt kiếm ý mênh mông tràn ra, mang theo ý chí phá vỡ hết thảy một đường thẳng tắp quét tới. Loại kiếm ý cuồng bạo không có chút tạp chất nào này làm cho thân thể đám cao thủ của Hắc Thuỷ liên minh lạnh buốt, linh hồn tê cứng, vô thanh vô tức, thực vật trên núi trong nháy mắt chết hết, không còn chút sinh cơ nào.
Lúc này, những người võ đạo ý chí không đạt tới ngũ giai hoặc không phải là cường giả Bán bộ Vương Giả thì căn bản không còn một chút dũng khí nào!
- Chúng ta đi vào thôi!
Thoáng cái, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đã đi tới bên ngoài cung điện trên đỉnh núi.
- Người đến dừng lại!
Đột nhiên, bốn gã Bán bộ Vương Giả thực lực không kém Lang Vương bay tới, muốn cản hai người Diệp Trần lại.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, rút Lôi Kiếp Kiếm ra hướng tứ phương chém bốn kiếm. Bốn đạo hắc sắc kiếm khí cơ hồ cùng lúc chém ra, bốn người như thế nào đi tới thì như thế đó đi về, đồng thời còn há miệng phun ra đại lượng máu tươi.
"Crắc!"
Chém bay bốn người, Diệp Trần lại giơ cao Lôi Kiếp Kiếm lên chém xuống, cung điện lộng lẫy trước mặt lập tức phân thành hai nhưng bổ một quả trái cây vậy.
- Ở đây không có!
Diệp Trần đảo mắt qua, không phát hiện được chỗ nào có khả năng cất chứa Thuỷ tinh chân nguyên, nhưng hắn cũng không vội, lại chém ra một kiếm, nửa cung điện bên trái lại tiếp tục phân làm hai.
Cứ như vậy, Diệp Trần đông một kiếm, tay một kiếm, cung điện khí thế bàng bạc lúc này không khác gì một cái bánh liên tục bị cắt ra từng khối một ngã trái ngã phải.
- Thuỷ tinh kho, tìm được rồi!
Khi chém ra kiếm thứ mười tám thì gặp phải lực cản, trong mắt Diệp Trần bắn ra một đạo ánh sáng lạnh, chuyển thành hai tay cầm kiếm bổ mạnh xuống.
"Oanh!"
Một mảng lớn hào quang phóng ra, khiến không gian trước mặt hai người toả sáng.
Đây chính là kho chứa Thuỷ tinh chân nguyên dùng thuỷ tinh tạo thành, thuỷ tinh này cũng không phải là Thuỷ tinh chân nguyên mà là một loại năng lượng thuỷ tinh có thể dùng để bố trí trận pháp. Vừa rồi gặp phải lực cản là do trận pháp gây ra, hiện tại đã bị Diệp Trần mạnh mẽ chém vỡ.
Gian phòng thuỷ tinh bị phá vỡ, lộ ra một bệ đá bên trong, trên bệ đá lơ lửng một quang cầu, bên trong quang cầu là một Trữ vật linh giới.
Bước tới quang cầu, Diệp Trần thò tay vào.
"Phanh!"
Quang cầu đột nhiên run lên, đem bàn tay Diệp Trần bắn ngược lại, không thể nào phát lực được.
- Là Không gian lực!
Diệp Trần phát hiện ra trên quang cầu này ẩn chứa một loại Không gian lực thuần tuý, công kích bình thường khó có thể làm gì được nó. Nếu mạnh mẽ công kích sẽ khiến cho quang cầu phá vỡ không gian trốn vào hư không, nói cách khác, nếu không biết cách cởi bỏ thì dưới Sinh Tử Cảnh không ai có thể lấy được Trữ vật linh giới trong khối quang cầu này cả.
Nhẹ thở ra một hơi, Diệp Trần đưa ngón tay trỏ bên trái duỗi ra, không gian phía trước đột nhiên văn vẹo, tản ra ba động mãnh liệt, cùng với kết cấu của quang cầu giống nhau, đều là Không gian lực!
- Phá!
Ngón tay của Diệp Trần đâm vào quang cầu.
"Ba!"
Một âm thanh như bóng nước bị vỡ vang lên, quang cầu biến mất, Trữ vật linh giới trong đó liền rơi vào trong tay Diệp Trần.
Phóng thần thức vào trong thăm dò thì phát hiện không có ấn ký, Diệp Trần lập tức dùng linh hồn lực đi tra xét.