Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 826: Núi cao còn có núi cao hơn (hạ)



Thế nhưng Phù văn diệt sát chú của Khương Thiên lại khiến nàng sinh ra cảm giác kinh hãi, công kích bình thường, nàng cho dù ngăn cản không nổi, cũng có thể thong dong ly khai, nhưng linh hồn công kích, căn bản không thể tránh, đối với võ giả giai đoạn hiện tại mà nói, là tất sát kỹ, vừa ra tất sát, chỉ khi đạt đến Sinh Tử Cảnh, mới có tư cách nghiên cứu huyền bí linh hồn, tăng cường linh hồn phòng ngự, nhưng Diệp Trần lại chặn được linh hồn công kích của Khương Thiên, nàng không cách nào tưởng tượng linh hồn của đối phương mạnh đến mức nào nữa.
"Tiệt Huyết Quỷ Chỉ! "
Tiêu diệt tất cả phù văn chú ấn, Diệp Trần điểm một ngón tay về phía Khương Thiên, có lẽ là sát ý tăng lên, có lẽ là Khương Thiên kích phát chiến ý của Diệp Trần, theo Diệp Trần điểm ra một ngón tay, sau lưng rõ ràng hiện ra một thân ảnh ác quỷ áo trắng như có như không, căn cứ theo giới thiệu của bí pháp Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, chỉ khi nào đạt đến cảnh giới có chút thành tựu, mới có thể ngưng tụ ra Quỷ sai hư ảnh, mà Tiệt Huyết Quỷ Chỉ của Long Vương cũng chỉ là có chút thành tựu thôi.
Đáng tiếc chính là, Quỷ sai hư ảnh chỉ xuất hiện trong nháy mắt liền tiêu tán, phảng phất chưa từng xuất hiện qua, thế cho nên cũng không khiến Khương Thiên và Đạm Đài Minh Nguyệt chú ý.
Nhưng uy lực của Tiệt Huyết Quỷ Chỉ lại khiến Đạm Đài Minh Nguyệt lại lần nữa động dung, mà Khương Thiên thì có chút bắt đầu kinh hãi. Nguồn: http://truyenfull.vn
Một cái quỷ trảo sâm bạch sắc, bỏ qua phòng ngự của hắn, xâm nhập vào trong cơ thể, hung hăng cầm ra một đạo huyết quang nồng đậm.
- Tiệt sát khí huyết bí pháp.
Khương Thiên băng hàn liếc nhìn Diệp Trần, nhanh chóng chạy về phía cửa đá, khí huyết của hắn, trong nháy mắt đã vơi đi không ít, nếu tiếp tục đấu thì hậu quả không thể lường được.
Diệp Trần cũng không định buông tha cho đối phương, thừa cơ lại thi triển hai lần Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, khiến khí tức của Khương Thiên thoáng cái trở nên uể oải.
Vèo!
Khương Thiên rời khỏi thạch thất.
Diệp Trần nhanh chóng đuổi theo.
- Núi cao còn có núi cao hơn, nhưng tiếc Diệp Trần vẫn thủy chung là ngọn núi cao nhất.
Đạm Đài Minh Nguyệt đứng tại chỗ lắc đầu, Diệp Trần trở thành nhân vật phong vân đã nhiều năm rồi, khoảng thời gian đó đã có không ít người khiêu chiến hắn, nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ thất bại, cho dù là Độc Cô Tuyệt cùng nàng nổi danh cũng lần nữa bị nhục, nếu như mỗi thời đại chỉ có một yêu nghiệt thì Diệp Trần không thể nghi ngờ chính là yêu nghiệt đó.
- Diệp Trần, ta sẽ khiến người chết không có chỗ chôn.
Trên đường bay vút, Khương Thiên thấy Diệp Trần thủy chung vẫn đuổi theo ở phía sau, thanh âm băng hàn vô cùng.
Diệp Trần nói:
- Ta nhớ lúc trước ngươi cũng đã nói như vậy.
- Ngươi cho rằng có thể đánh chết ta sao?
Sau lưng Khương Thiên ngưng tụ ra một đôi phù văn sí bàng, cánh khẽ vỗ, tốc độ lập tức tăng lên, bỏ rơi Diệp Trần rất xa, thiếu chút nữa đã mất đi cảm ứng rồi.
- Tốc độ, cũng là ưu thế của ta.
Khương Thiên quả thật đủ tất cả các mặt, không có bất kỳ nhược điểm nào, nhưng người hắn phải đối mặt chính là Diệp Trần, cũng không hề có nhược điểm, một thanh phi kiếm rơi vào dưới lòng bàn chân Diệp Trần, mang theo Diệp Trần nhanh chóng đuổi theo sau, dần dần kéo khoảng cách gần.
- Hừ, bị lừa rồi.
Diệp Trần không nhìn thấy khóe miệng Khương Thiên lại lộ ra một tia vui vẻ tàn khốc, lúc hắn rời khỏi thạch thất thì cảm ứng bài đột nhiên xuất hiện khí tức của Bạo Phong Vương, hiện giờ hắn đang tới gần Bạo Phong Vương, mà với thực lực của Bạo Phong Vương thì diệt sát Diệp Trần rất dễ dàng, tuy rằng việc này khiến hắn có chút tiếc nuối, không thể tự tay đánh chết Diệp Trần.
Hai người chẳng như di chuyển với tốc độ nhanh đến tận cùng, mà lại mỗi một lần chuyển biến, mỗi một lần gia tốc, cùng với mỗi một lần giảm tốc độ, đều vừa đúng, phảng phất như đã trải qua đo đạc chính xác nhất vậy, Diệp Trần dựa vào chính là linh hồn cường đại, mà Khương Thiên lại dựa vào không chế với vị trí Thiên địa.
- Đi!
Linh hồn lực gấp năm lần thường nhân khiến Diệp Trần thành thạo, hắn một bên tính toán quỹ tích di động, một bên điều khiến phi kiếm công kích Khương Thiên.
Rất hiển nhiên, Khương Thiên về mặt tính toán quỹ tích di động cũng rất thành thạo, không ngừng huy chưởng đón đỡ phi kiếm, phát ra tiếng va chạm đinh đinh đang đang.
- Là Thiên Nhi? Ai đang đuổi giết hắn?
Cách đó ngoài ngàn mét, lão giả gầy gò xuất ra cảm ứng bài trong Trữ Vật Linh Giới, trên đó, điểm đỏ nhanh chóng lóe ra, điều này đại biểu Khương Thiên đang di động với tốc độ cao, nếu không điểm đỏ sẽ không lập loè, cũng sẽ không lập loè nhanh như vậy.
- Bất kể là ai, hắn chết chắc rồi.
Lão giả gầy gò nheo mắt lại, hàn quang bắt đầu khởi động, theo hắn thấy thì người đuổi giết Khương Thiên nhất định là Bán Bộ vương giả có chút danh khí, Phù văn diệt sát chú của Khương Thiên tuy rằng là tất sát kỹ, nhưng linh hồn của Bán Bộ vương giả đã ở vào trạng thái lột xác, sinh ra linh hồn bạc mô, Phù văn diệt sát chú cũng không thể trợ giúp Khương Thiên diệt sát linh hồn của đối phương được, tối đa chỉ khiến linh hồn hắn bị thương thôi, mà dựa vào thực lực bản thân, Khương Thiên cũng không khác lắm với Bán Bộ vương giả bình thường rồi.
Thu hồi cảm ứng bài, thân hình lão giả gầy gò lóe lên, tựa như một trận gió biến mất nguyên tại chỗ.
Diệp Trần phát hiện trong thạch thất cực phẩm yêu lực thủy tinh, Đạm Đài Minh Nguyệt sớm đã ly khai, Thiết Thủ Vương đi ra, hắn lắc đầu, trầm giọng nói:
- Phòng luyện đan của Thương Lang Vương nhất định có không ít bảo bối, không biết đã bị ai mang đi rồi, nếu như ta có thể sớm một chút, đã có thể giết người này, cướp đi bảo bối rồi.
Dấu vết lưu lại từ đại chiến trong thạch thất, Thiết Thủ Vương không thể không chú ý tới, mà có thể bộc phát ra một hồi đại chiến, bảo bối bên trong nhất định không phải đùa.
- Hi vọng kế tiếp, vận khí của ta tốt hơn một chút.
Chân Nguyên chân động, Thiết Thủ Vương bay về phía thông đạo bên kia, vị trí đó chính là nơi mà Diệp Trần và Khương Thiên từng đi qua.
...
- Diệp Trần, tử kỳ của ngươi sẽ tới sớm thôi!
Cách mấy bức tường, Khương Thiên đã cảm giác được sự tồn tại của Phong lão, phát hiện này lập tức khiến hắn dừng lại, xoay người, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Diệp Trần.
- Ngươi cũng chỉ biết cáo mượn oai hùm thôi sao?
Diệp Trần không có năng lực khống chế một bộ phận Thiên địa như Khương Thiên, mà ở trong mộ địa, linh hồn lực cũng không hữu dụng, hắn vận khởi linh hồn chi nhãn, bắt đầu quét bốn phía, rất nhanh, hắn xuyên thấu qua bức tường thông đạo, trông thấy một đạo thân ảnh nhanh chóng lướt tới, thân ảnh tuy rằng không rõ ràng lắm, nhưng theo thần thái của Khương Thiên thì có thể thấy được, đây nhất định là vị Bạo Phong Vương thân hình gầy gò kia.
Chương trước Chương tiếp
Loading...