Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 786: Kết thúc (hạ)
Thật sự là sinh tử ai thắng ai thua còn chưa thể biết được.
Đáng tiếc là hắn còn không thể tìm hiểu được tầng thứ hai của Bất tử chi thân là Đoạn chi trọng sinh, một khi hiểu được Đoạn chi trọng sinh thì chỉ cần đầu không sao, nhưng bộ vị khác đều có thể nhanh chóng trọng sinh, năng lực sinh tồn tăng lên gấp mười, gặp phải đối thủ không thể địch nổi thì đều có thể nắm chắc bảo toàn mạng sống.
Bất quá không vội, hắn có dự cảm là chỉ cần đột phá tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ thì hắn sẽ có tư cách tìm hiểu được Đoạn chi trọng sinh.
Trong hư không vô tận, sinh cơ hoàn toàn không có.
Tít ở phía bên kia có một quái vật khổng lồ đang di chuyển nhanh tới nơi này, nhìn từ khoảng cách gần thì con quái vật khổng lồ này giống như một loại vị diện nhỏ, bên ngoài trong suốt, loáng thoáng có thể nhìn thấy núi non sông nước bên trong, cùng với một tòa nhà cực lớn ở giữa.
Tốc độ di chuyển của loại vị diện nhỏ này rất nhanh, đằng sau mang theo một dải khí bay bay như khói, khi đám khí bắt đầu khởi động thì không gian chi lực trong không gian đều bị bức khai, dù là Bán Bộ vương giả không cẩn thận bị đám khí chạm vào cũng muốn tan thành mây khói, thi cốt không còn.
Căn cứ vào tốc độ cùng với phương hướng của loại vị diện nhỏ này thì ước chừng khoảng một tháng sau có thể đi vào bầu trời phía trên Thiên Vũ vực.
Mà theo loại vị diện nhỏ này ngày càng gần thì bốn tấm bia cực lớn lưu lại trên Đế hoàng hạp cốc liền lóe lên liên tiếp, giống như cảm ứng được khí tức vô hình.
Hai bên trong lúc đó liền hình thành liên lạc vi diệu.
Nơi giao giới giữa Bắc hải và Chân linh đại lục, một đạo thân ảnh nhanh chóng lướt tới, nhanh tới mức lưu lại từng đạo phù văn, vô cùng huyền diệu.
- Xoát!
Thân ảnh đột nhiên dừng lại, đứng bất động giữa hư không.
Đây là một thanh niên thoạt nhìn vẫn còn rất trẻ, diện như quan ngọc, mày kiếm mắt sao, ở giữa mi tâm có một phù văn màu lưu ly, phù văn này cũng không phải để trưng bày, khiến cho thanh niên cùng với thiên địa có một tia liên lạc không thể nắm bắt, rất giống trạng thái thiên nhân hợp nhất.
- Tới Chân linh đại lục rồi, đây là lần đầu tiên ta tới Chân linh đại lục.
Ánh mắt của thiếu niên quét qua, tiểu đảo cùng nước biển chung quanh không hề có bí mật gì đáng nói, ánh mắt giống như có thể nhìn thấu tất cả.
- A? Không biết sống chết!
Ánh mắt thoáng dừng lại, thanh niên cười lạnh một tiếng.
- Sát!
Từ bốn phương tám hướng, bay tới mấy trăm tên võ giả, cảnh giới thấp nhất cũng là Tinh cực cảnh, cao nhất chính là Linh hải cảnh hậu kỳ đỉnh phong, đây là thế lực của một bang phái nào đó, nói đúng ra thì là thế lực hải tặc lớn nhất ở nơi giao nhau giữ Bắc Hải và Chân Linh đại lục, chuyên môn chặn đường giết mấy cao thủ đi qua, cướp đoạt của cài của bọn họ, cho dù là tông sư hàng đầu cũng phải vất vả bỏ chạy thục mạng, không dám động võ.
- Ha ha, lại thêm một con dê béo tới đây!
Thủ lĩnh hải tặc là một đại hán xấu xí, trên mặt toàn râu xồm xoàm, tháng này, bọn họ đã chặn giết bảy tám tên Linh hải cảnh rồi, thực lực cao nhất là một tên tông sư Linh hải cảnh, ở đại lục còn có một chút danh khí như vậy, nhưng một khi gặp phải Hắc sát phỉ là bọn họ thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Giết hắn cho ta!
Không hề có một lời thừa thải nào, hắc sát phỉ vung tay lên, đám thủ hạ liền lĩnh mệnh liên thủ tấn công, đánh chết đối phương.
- Muốn chết!
Trong mắt thanh niên hiện lên một tia hàn quang, vỗ tay một cái, chưởng lực màu lưu ly ngưng tụ thành một phù văn méo mó, oanh kích một đám người cưỡi ngựa ở bên phải.
Phốc xuy một tiếng!
Uy lực của chưởng lực hóa thành phù văn quá cường đại, chí ít cũng có ba bốn mươi tên bị phù văn đánh cho nát bấy, thân thể bốc cháy, tan thành mây khói.
- Mạnh như vậy sao!
Đồng tử của tên thủ lĩnh Hắc sát phỉ co lại.
Lúc hắn đang ngây người thì thanh niên đã đánh chết liên tiếp hơn hai trăm tên thành viên của Hắc sát phỉ, về phần khí kình mà đám hắc sát phỉ đánh tới thì hắn chẳng bị dính đòn nào, dùng một loại thân pháp kỳ diệu né tránh.
- Gặp phải cường địch rồi, mau rút lui!
Lúc tên thủ lĩnh hắc sát phỉ la lên thì đã quay người chạy trối chết.
- Chạy được sao!
Lóe lên vài cái, thanh niên đã đuổi tới phía sau lưng của tên thủ lĩnh Hắc sát phỉ, vung tay lên một cái đã dễ dàng phá tan chân nguyên hộ thể của tên thủ lĩnh Hắc sát phủ, bắt được đầu của đối phương!
- Xin ngài tha mạng!
Mặt mày của tên thủ lĩnh hắc sát phỉ không còn chút máu.
Phốc xuy!
Năm ngón tay của thanh niên co lại, đỉnh đầu của đối phương bốc lên một ngọn lửa có màu lưu ly, rất nhanh liền bị thiêu đốt thành tro tàn.
- Chạy mau lên!
Mấy tên thành viên còn lại của Hắc sát phỉ thấy thủ lĩnh đã bị giết chết thì lý nào lại không rõ, người thanh niên này căn bản không phải dê béo mà là một con mãnh thú, một con mãnh thú ăn thịt người, muốn giết chết hắn là ngại mạng mình dài, nguyên một đám đều sợ mất mật, bỏ chạy thục mạng.
- Lũ rác rưởi!
Thanh niên không đuổi theo, mấy tên này không đáng để hắn đuổi theo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thu hồi trữ vật linh giới của tên thủ lĩnh hắc sát phỉ, tiện tay ném vào trong trữ vật linh giới của mình, thanh niên nhìn về Chân Linh đại lục phía xa,
- Ta lâu nay ở Bắc Hải, chỉ mới đi qua thâm hải của Bắc Hải, không biết là ở Chân Linh đại lục này có ai có thể đỡ mười chiêu tám thức của ta.
Đứng yên một lát, bên ngoài cơ thể của thanh niên hiện ra nguyên một đám phù văn màu lưu ly, ký hiệu chậm rãi chuyển động, mang theo hắn bay vút ra ngoài, nhanh như phù quang.
- Qúa kinh khủng!
Thanh niên vừa đi, ngoài trăm dặm liền xuất hiện hai gã Linh hải cảnh đại năng đi ngang qua Bắc Hải, trong lòng bọn họ vốn đang lo sợ sẽ gặp phải lũ Hắc sát tinh kia, ai biết lại tận mắt nhìn thấy một màn diệt vong của đám Hắc sát tinh đó, mà người xuất thủ chỉ là một thiếu niên tuổi còn rất trẻ.
- Thực lực của người này đúng là kinh thiên động địa, sợ là người đứng đầu trong Bán Bộ vương giả, không biết là từ đâu tới đây, chưa bao giờ gặp qua cả.
- Chân linh thế giới đúng là tàng long ngọa hổ, hơn nữa lại gặp phải đại thế, thiên tài nhiều, hơn xa lúc trước, cơ duyên nhiều, cũng hơn hẳn lúc trước, hai người chúng ta tuy là đã qua độ tuổi cực thịnh, nhưng chưa hẳn là không có cơ duyên, ngược lại, đây còn là cơ hội của chúng ta.
- Nói đúng, đại thế là cơ hội của chúng ta.
Trận chiến Cửu Long hồ mới qua được một tuần, danh xưng kiếm tông của Diệp Trần đã truyền khắp lãnh thổ Thiên Vũ, tăng thêm danh khí so với lúc trước, Diệp Trần hôm nay giống như mặt trời ban trưa, một ít đệ tử tông môn đều lấy Diệp Trần ra làm tấm gương học hỏi.
Đáng tiếc là hắn còn không thể tìm hiểu được tầng thứ hai của Bất tử chi thân là Đoạn chi trọng sinh, một khi hiểu được Đoạn chi trọng sinh thì chỉ cần đầu không sao, nhưng bộ vị khác đều có thể nhanh chóng trọng sinh, năng lực sinh tồn tăng lên gấp mười, gặp phải đối thủ không thể địch nổi thì đều có thể nắm chắc bảo toàn mạng sống.
Bất quá không vội, hắn có dự cảm là chỉ cần đột phá tới cảnh giới Linh hải hậu kỳ thì hắn sẽ có tư cách tìm hiểu được Đoạn chi trọng sinh.
Trong hư không vô tận, sinh cơ hoàn toàn không có.
Tít ở phía bên kia có một quái vật khổng lồ đang di chuyển nhanh tới nơi này, nhìn từ khoảng cách gần thì con quái vật khổng lồ này giống như một loại vị diện nhỏ, bên ngoài trong suốt, loáng thoáng có thể nhìn thấy núi non sông nước bên trong, cùng với một tòa nhà cực lớn ở giữa.
Tốc độ di chuyển của loại vị diện nhỏ này rất nhanh, đằng sau mang theo một dải khí bay bay như khói, khi đám khí bắt đầu khởi động thì không gian chi lực trong không gian đều bị bức khai, dù là Bán Bộ vương giả không cẩn thận bị đám khí chạm vào cũng muốn tan thành mây khói, thi cốt không còn.
Căn cứ vào tốc độ cùng với phương hướng của loại vị diện nhỏ này thì ước chừng khoảng một tháng sau có thể đi vào bầu trời phía trên Thiên Vũ vực.
Mà theo loại vị diện nhỏ này ngày càng gần thì bốn tấm bia cực lớn lưu lại trên Đế hoàng hạp cốc liền lóe lên liên tiếp, giống như cảm ứng được khí tức vô hình.
Hai bên trong lúc đó liền hình thành liên lạc vi diệu.
Nơi giao giới giữa Bắc hải và Chân linh đại lục, một đạo thân ảnh nhanh chóng lướt tới, nhanh tới mức lưu lại từng đạo phù văn, vô cùng huyền diệu.
- Xoát!
Thân ảnh đột nhiên dừng lại, đứng bất động giữa hư không.
Đây là một thanh niên thoạt nhìn vẫn còn rất trẻ, diện như quan ngọc, mày kiếm mắt sao, ở giữa mi tâm có một phù văn màu lưu ly, phù văn này cũng không phải để trưng bày, khiến cho thanh niên cùng với thiên địa có một tia liên lạc không thể nắm bắt, rất giống trạng thái thiên nhân hợp nhất.
- Tới Chân linh đại lục rồi, đây là lần đầu tiên ta tới Chân linh đại lục.
Ánh mắt của thiếu niên quét qua, tiểu đảo cùng nước biển chung quanh không hề có bí mật gì đáng nói, ánh mắt giống như có thể nhìn thấu tất cả.
- A? Không biết sống chết!
Ánh mắt thoáng dừng lại, thanh niên cười lạnh một tiếng.
- Sát!
Từ bốn phương tám hướng, bay tới mấy trăm tên võ giả, cảnh giới thấp nhất cũng là Tinh cực cảnh, cao nhất chính là Linh hải cảnh hậu kỳ đỉnh phong, đây là thế lực của một bang phái nào đó, nói đúng ra thì là thế lực hải tặc lớn nhất ở nơi giao nhau giữ Bắc Hải và Chân Linh đại lục, chuyên môn chặn đường giết mấy cao thủ đi qua, cướp đoạt của cài của bọn họ, cho dù là tông sư hàng đầu cũng phải vất vả bỏ chạy thục mạng, không dám động võ.
- Ha ha, lại thêm một con dê béo tới đây!
Thủ lĩnh hải tặc là một đại hán xấu xí, trên mặt toàn râu xồm xoàm, tháng này, bọn họ đã chặn giết bảy tám tên Linh hải cảnh rồi, thực lực cao nhất là một tên tông sư Linh hải cảnh, ở đại lục còn có một chút danh khí như vậy, nhưng một khi gặp phải Hắc sát phỉ là bọn họ thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Giết hắn cho ta!
Không hề có một lời thừa thải nào, hắc sát phỉ vung tay lên, đám thủ hạ liền lĩnh mệnh liên thủ tấn công, đánh chết đối phương.
- Muốn chết!
Trong mắt thanh niên hiện lên một tia hàn quang, vỗ tay một cái, chưởng lực màu lưu ly ngưng tụ thành một phù văn méo mó, oanh kích một đám người cưỡi ngựa ở bên phải.
Phốc xuy một tiếng!
Uy lực của chưởng lực hóa thành phù văn quá cường đại, chí ít cũng có ba bốn mươi tên bị phù văn đánh cho nát bấy, thân thể bốc cháy, tan thành mây khói.
- Mạnh như vậy sao!
Đồng tử của tên thủ lĩnh Hắc sát phỉ co lại.
Lúc hắn đang ngây người thì thanh niên đã đánh chết liên tiếp hơn hai trăm tên thành viên của Hắc sát phỉ, về phần khí kình mà đám hắc sát phỉ đánh tới thì hắn chẳng bị dính đòn nào, dùng một loại thân pháp kỳ diệu né tránh.
- Gặp phải cường địch rồi, mau rút lui!
Lúc tên thủ lĩnh hắc sát phỉ la lên thì đã quay người chạy trối chết.
- Chạy được sao!
Lóe lên vài cái, thanh niên đã đuổi tới phía sau lưng của tên thủ lĩnh Hắc sát phỉ, vung tay lên một cái đã dễ dàng phá tan chân nguyên hộ thể của tên thủ lĩnh Hắc sát phủ, bắt được đầu của đối phương!
- Xin ngài tha mạng!
Mặt mày của tên thủ lĩnh hắc sát phỉ không còn chút máu.
Phốc xuy!
Năm ngón tay của thanh niên co lại, đỉnh đầu của đối phương bốc lên một ngọn lửa có màu lưu ly, rất nhanh liền bị thiêu đốt thành tro tàn.
- Chạy mau lên!
Mấy tên thành viên còn lại của Hắc sát phỉ thấy thủ lĩnh đã bị giết chết thì lý nào lại không rõ, người thanh niên này căn bản không phải dê béo mà là một con mãnh thú, một con mãnh thú ăn thịt người, muốn giết chết hắn là ngại mạng mình dài, nguyên một đám đều sợ mất mật, bỏ chạy thục mạng.
- Lũ rác rưởi!
Thanh niên không đuổi theo, mấy tên này không đáng để hắn đuổi theo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thu hồi trữ vật linh giới của tên thủ lĩnh hắc sát phỉ, tiện tay ném vào trong trữ vật linh giới của mình, thanh niên nhìn về Chân Linh đại lục phía xa,
- Ta lâu nay ở Bắc Hải, chỉ mới đi qua thâm hải của Bắc Hải, không biết là ở Chân Linh đại lục này có ai có thể đỡ mười chiêu tám thức của ta.
Đứng yên một lát, bên ngoài cơ thể của thanh niên hiện ra nguyên một đám phù văn màu lưu ly, ký hiệu chậm rãi chuyển động, mang theo hắn bay vút ra ngoài, nhanh như phù quang.
- Qúa kinh khủng!
Thanh niên vừa đi, ngoài trăm dặm liền xuất hiện hai gã Linh hải cảnh đại năng đi ngang qua Bắc Hải, trong lòng bọn họ vốn đang lo sợ sẽ gặp phải lũ Hắc sát tinh kia, ai biết lại tận mắt nhìn thấy một màn diệt vong của đám Hắc sát tinh đó, mà người xuất thủ chỉ là một thiếu niên tuổi còn rất trẻ.
- Thực lực của người này đúng là kinh thiên động địa, sợ là người đứng đầu trong Bán Bộ vương giả, không biết là từ đâu tới đây, chưa bao giờ gặp qua cả.
- Chân linh thế giới đúng là tàng long ngọa hổ, hơn nữa lại gặp phải đại thế, thiên tài nhiều, hơn xa lúc trước, cơ duyên nhiều, cũng hơn hẳn lúc trước, hai người chúng ta tuy là đã qua độ tuổi cực thịnh, nhưng chưa hẳn là không có cơ duyên, ngược lại, đây còn là cơ hội của chúng ta.
- Nói đúng, đại thế là cơ hội của chúng ta.
Trận chiến Cửu Long hồ mới qua được một tuần, danh xưng kiếm tông của Diệp Trần đã truyền khắp lãnh thổ Thiên Vũ, tăng thêm danh khí so với lúc trước, Diệp Trần hôm nay giống như mặt trời ban trưa, một ít đệ tử tông môn đều lấy Diệp Trần ra làm tấm gương học hỏi.