Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 631: Luyện chế thuốc giải Vô Ảnh Độc
Hơn một tháng sau.
Nam Trác Vực Mộ Dung gia tộc.
- Cái gì, các ngươi đã tìm đủ tài liệu để luyện chế giải dược Vô ảnh độc rồi sao.
Mộ Dung Chỉ Thủy thập phần giật mình, trên thực tế trong hơn nửa năm này, hắn cũng không nhàn rỗi, phát động lực lượng cả gia tộc tìm kiếm tài liệu khắp nơi, thậm chí không tiếc vận dụng đại lượng linh thạch để mua tin tức, trong mắt hắn, Tô Như tuệ và Mộ Dung Khuynh Thành chính là tất cả đối với hắn, bất cứ thứ gì cũng không quan trọng bằng hai người cả.
Hắn không nghĩ tới chính là, chỉ hơn nửa năm, hai người đã tìm được số lượng tài liệu kinh người kia, phải biết rằng hắn huy động lực lượng gia tộc, cũng chỉ mới tìm được không đến một phần mươi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Đều là công lao của Diệp Trần cả, lúc ta đi Thiên Vũ Vực tìm hắn, hắn đã tìm gần đủ tài liệu rồi.
Mộ Dung Chỉ Thủy cảm kích nhìn về phía Diệp Trần
- Đa tạ rồi, xem ra ta giao Khuynh Thành cho ngươi quả không sai, ngươi là người có trách nhiệm.
Đổ mồ hôi, Diệp Trần không biết nói gì, trên mặt Mộ Dung Khuynh Thành lộ ra vẻ đỏ ửng làm say lòng người.
- Bá phụ, đây là tất cả tài liệu.
Diệp Trần lấy ra một hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới đưa cho Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Bên trong đều là tài liệu luyện chế giải dược vô ảnh độc. Bất quá Kiến Vương thảo chúng ta không tìm được, chỉ có vài cọng Hắc Nghĩ thảo, không biết có thể thay thế không nữa?
Mộ Dung Chỉ Thủy cười nói:
- Ta cũng không rõ. Nhưng không sao, Kiến Vương thảo chỗ ta có không ít.
Đây là do hắn đấu giá được từ một hội đấu giá.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thả lỏng một hơi.
Hiện giờ tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ cơ hội thôi.
- Tốt rồi, kế tiếp việc luyện chế giải dược Vô ảnh độc cứ giao cho ta. Các ngươi đi tìm viện tử nghỉ ngơi đi! Khuynh Thành, Diệp Trần giao cho ngươi chiêu đãi.
Tài liệu đã đủ khiến tâm tình Mộ Dung Chỉ Thủy sáng sủa hơn rất nhiều, trên mặt rạng ngời.
- Cha, ngươi nhanh đi luyện chế giải dược nhé!
Mộ Dung Khuynh Thành xô đẩy Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Tốt, tốt, cứ giao cho ta đi.
Luyện chế giải dược Vô ảnh độc đối với Mộ Dung Chỉ Thủy mà nói không phải việc khó. Dù sao Vô ảnh độc chính là do Nhân Ma gia tộc nghiên cứu ra, phương pháp luyện chế và điều chế giải dược đều được lưu truyền xuống, trong khoảng thời gian này, Mộ Dung Chỉ Thủy diễn luyện trong đầu vô số lần. Cố gắng để không có chút sơ hở nào.
Đợi khi Mộ Dung Chỉ Thủy rời khỏi, trong đại sảnh chỉ còn lại có Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.
- Phong cảnh nơi này vẫn chưa xem, dẫn ta đi xem nào!
Diệp Trần cười cười, cũng nên để thần kinh buông lỏng một chút rồi.
...
Vài ngày kế tiếp, Mộ Dung Chỉ Thủy toàn lực luyện chế giải dược Vô ảnh độc, bế môn không ra, mà Mộ Dung Khuynh Thành thì mang theo Diệp Trần du sơn ngoạn thủy bốn phía Mộ Dung gia tộc, khiến cho không ít tộc nhân Mộ Dung gia tộc thường xuyên trông thấy tràng cảnh hai người dắt tay nhau du ngoạn.
- Xem ra. Diệp Trần Diệp thiếu hiệp chính là cô gia tương lai của Mộ Dung gia tộc chúng ta rồi.
- Tiểu thư chính là mỹ nữ nổi danh đấy, Diệp thiếu hiệp thật có phúc.
- Không thể nói vậy được. Hôm nay danh khí của Diệp thiếu hiệp ở Thiên Vũ Vực như mặt trời ban trưa, gần với thanh niên ngũ cự đầu. Cũng chỉ có hắn mới xứng đôi với tiểu thư thôi.
- Đúng vậy.
Hôm nay.
Diệp Trần đề nghị nói:
- Trở về mấy ngày, ta phải về gặp cha mẹ, ngươi có đi không.
- Ân!
Mộ Dung Khuynh Thành cảm thấy cũng nên chính thức gặp cha mẹ của Diệp Trần thoáng một phát
...
Thiên Phong Quốc.
Vân Vụ Sơn Diệp gia đại sảnh.
Diệp Thiên Hào và Thẩm Dục Thanh ngồi ở ghế thủ tọa, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành ngồi bên dưới.
- Khuynh Thành cô nương, lần này tới Diệp gia ta, nhất định phải ở vài ngày đấy, ta và ngươi phải tâm sự thật vui mới được.
Thẩm Dục Thanh ôn hòa nói với Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành có chút thụ sủng nhược kinh, trên khuôn mặt không mang lụa đen lộ ra vẻ phấn khởi
- Bá mẫu, ngài gọi ta là Khuynh Thành là được rồi, chỉ cần ngươi không chê, ta ở chỗ này bao lâu cũng không sao cả.
- Ha ha, ta sao lại ghét bỏ ngươi chứ.
Thẩm Dục Thanh cười nói:
- Gia đình có nữ nhi xinh đẹp như ngươi, cũng không có nhiều.
Nhìn thấy khuôn mặt thật của Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Thiên Hào và Thẩm Dục Thanh đều sợ hãi than thoáng một phát, rốt cục cần phải có linh khí thế nào, mới có thể sinh ra tướng mạo xinh đẹp như vậy chứ, đối với việc Diệp Trần mang về một tức phụ xinh đẹp như thế, hai người cũng phi thường cao hứng, dù sao con của hắn là nhân trung chi long, không phải người thường có thể so được, như những phú hào bình thường kia, cũng có thể lấy được ba vợ bốn nàng hầu, tướng mạo mỗi người đều như hoa, con hắn há có thể lạc hậu được.
Lúc này, Diệp Thiên Hào nháy mắt với Thẩm Dục Thanh.
Thẩm Dục Thanh nhớ ra cái gì đó, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một miếng ngọc bội ánh sáng tím nội liễm, mặt ngoài có Tiên Thiên Vân văn, đi xuông đưa đến tay Mộ Dung Khuynh Thành:
- Khuynh Thành, Tiên Thiên Tường Vân ngọc này là truyền thế chi bảo của Diệp gia ta, hiện giờ giao cho ngươi đấy. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đa tạ bá mẫu.
Mộ Dung Khuynh Thành mừng rỡ nhận lấy.
- Cha, mẹ! Đại ca đâu?
Tiếng bước chân vui sướng vang lên, hai tiểu hài tử ước chửng bảy tám tuổi chạy đến, không phải Diệp Huyền và Diệp Tiểu Tiểu thì còn ai nữa.
- Hai tiểu gia hỏa.
Thẩm Dục Thanh bất đắc dĩ cười cười, tiểu gia hỏa này một khắc cũng không chịu ngồi yên, chạy loạn khắp nơi ở Diệp gia, cùng những đứa trẻ khác trong gia tộc nháo loạn cả lên, nhất định là nghe được tin Diệp Trần trở về mới chạy đến đây.
Diệp Trần mỗi tay một người, ôm lấy đệ đệ muội muội, vui đùa nói:
- Nặng lên nhiều thật.
Diệp Huyền nói:
- Đại ca, ca ca tỷ tỷ của người khác thường xuyên trở về, ngươi sao lại không như vậy?
- Đúng nha!
Diệp Tiểu Tiểu giương cặp mắt to nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần nói:
- Chờ các ngươi trưởng thành sẽ biết.
- Chúng ta đã trưởng thành rồi.
Diệp Thiên Hào trêu ghẹo nói:
- Trưởng thành còn quấn đại ca ngươi?
Nghe vậy, Diệp Huyền và Diệp Tiểu Tiểu làm mặt quỷ.
Bên cạnh, Mộ Dung Khuynh Thành nở nụ cười, tiểu hài tử quả nhiên thú vị, không biết Diệp Trần khi còn bé là dạng gì nữa.
Nhìn thấy người một nhà vui vẻ hòa thuận, trong nội tâm Diệp Trần thập phần thỏa mãn. Ở trên đời này. Hắn đã có một gia đình mỹ mãn, còn lại chính là không ngừng trở nên mạnh mẽ. Mục tiêu thăm dò huyền bí của vũ trụ, hơn nữa, chỉ có thực lực mạnh, hắn mới có thể bảo hộ tốt cho người nhà và người bên cạnh.
Nam Trác Vực Mộ Dung gia tộc.
- Cái gì, các ngươi đã tìm đủ tài liệu để luyện chế giải dược Vô ảnh độc rồi sao.
Mộ Dung Chỉ Thủy thập phần giật mình, trên thực tế trong hơn nửa năm này, hắn cũng không nhàn rỗi, phát động lực lượng cả gia tộc tìm kiếm tài liệu khắp nơi, thậm chí không tiếc vận dụng đại lượng linh thạch để mua tin tức, trong mắt hắn, Tô Như tuệ và Mộ Dung Khuynh Thành chính là tất cả đối với hắn, bất cứ thứ gì cũng không quan trọng bằng hai người cả.
Hắn không nghĩ tới chính là, chỉ hơn nửa năm, hai người đã tìm được số lượng tài liệu kinh người kia, phải biết rằng hắn huy động lực lượng gia tộc, cũng chỉ mới tìm được không đến một phần mươi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Đều là công lao của Diệp Trần cả, lúc ta đi Thiên Vũ Vực tìm hắn, hắn đã tìm gần đủ tài liệu rồi.
Mộ Dung Chỉ Thủy cảm kích nhìn về phía Diệp Trần
- Đa tạ rồi, xem ra ta giao Khuynh Thành cho ngươi quả không sai, ngươi là người có trách nhiệm.
Đổ mồ hôi, Diệp Trần không biết nói gì, trên mặt Mộ Dung Khuynh Thành lộ ra vẻ đỏ ửng làm say lòng người.
- Bá phụ, đây là tất cả tài liệu.
Diệp Trần lấy ra một hạ phẩm Trữ Vật Linh Giới đưa cho Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Bên trong đều là tài liệu luyện chế giải dược vô ảnh độc. Bất quá Kiến Vương thảo chúng ta không tìm được, chỉ có vài cọng Hắc Nghĩ thảo, không biết có thể thay thế không nữa?
Mộ Dung Chỉ Thủy cười nói:
- Ta cũng không rõ. Nhưng không sao, Kiến Vương thảo chỗ ta có không ít.
Đây là do hắn đấu giá được từ một hội đấu giá.
- Vậy là tốt rồi.
Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành thả lỏng một hơi.
Hiện giờ tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ còn chờ cơ hội thôi.
- Tốt rồi, kế tiếp việc luyện chế giải dược Vô ảnh độc cứ giao cho ta. Các ngươi đi tìm viện tử nghỉ ngơi đi! Khuynh Thành, Diệp Trần giao cho ngươi chiêu đãi.
Tài liệu đã đủ khiến tâm tình Mộ Dung Chỉ Thủy sáng sủa hơn rất nhiều, trên mặt rạng ngời.
- Cha, ngươi nhanh đi luyện chế giải dược nhé!
Mộ Dung Khuynh Thành xô đẩy Mộ Dung Chỉ Thủy.
- Tốt, tốt, cứ giao cho ta đi.
Luyện chế giải dược Vô ảnh độc đối với Mộ Dung Chỉ Thủy mà nói không phải việc khó. Dù sao Vô ảnh độc chính là do Nhân Ma gia tộc nghiên cứu ra, phương pháp luyện chế và điều chế giải dược đều được lưu truyền xuống, trong khoảng thời gian này, Mộ Dung Chỉ Thủy diễn luyện trong đầu vô số lần. Cố gắng để không có chút sơ hở nào.
Đợi khi Mộ Dung Chỉ Thủy rời khỏi, trong đại sảnh chỉ còn lại có Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.
- Phong cảnh nơi này vẫn chưa xem, dẫn ta đi xem nào!
Diệp Trần cười cười, cũng nên để thần kinh buông lỏng một chút rồi.
...
Vài ngày kế tiếp, Mộ Dung Chỉ Thủy toàn lực luyện chế giải dược Vô ảnh độc, bế môn không ra, mà Mộ Dung Khuynh Thành thì mang theo Diệp Trần du sơn ngoạn thủy bốn phía Mộ Dung gia tộc, khiến cho không ít tộc nhân Mộ Dung gia tộc thường xuyên trông thấy tràng cảnh hai người dắt tay nhau du ngoạn.
- Xem ra. Diệp Trần Diệp thiếu hiệp chính là cô gia tương lai của Mộ Dung gia tộc chúng ta rồi.
- Tiểu thư chính là mỹ nữ nổi danh đấy, Diệp thiếu hiệp thật có phúc.
- Không thể nói vậy được. Hôm nay danh khí của Diệp thiếu hiệp ở Thiên Vũ Vực như mặt trời ban trưa, gần với thanh niên ngũ cự đầu. Cũng chỉ có hắn mới xứng đôi với tiểu thư thôi.
- Đúng vậy.
Hôm nay.
Diệp Trần đề nghị nói:
- Trở về mấy ngày, ta phải về gặp cha mẹ, ngươi có đi không.
- Ân!
Mộ Dung Khuynh Thành cảm thấy cũng nên chính thức gặp cha mẹ của Diệp Trần thoáng một phát
...
Thiên Phong Quốc.
Vân Vụ Sơn Diệp gia đại sảnh.
Diệp Thiên Hào và Thẩm Dục Thanh ngồi ở ghế thủ tọa, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành ngồi bên dưới.
- Khuynh Thành cô nương, lần này tới Diệp gia ta, nhất định phải ở vài ngày đấy, ta và ngươi phải tâm sự thật vui mới được.
Thẩm Dục Thanh ôn hòa nói với Mộ Dung Khuynh Thành.
Mộ Dung Khuynh Thành có chút thụ sủng nhược kinh, trên khuôn mặt không mang lụa đen lộ ra vẻ phấn khởi
- Bá mẫu, ngài gọi ta là Khuynh Thành là được rồi, chỉ cần ngươi không chê, ta ở chỗ này bao lâu cũng không sao cả.
- Ha ha, ta sao lại ghét bỏ ngươi chứ.
Thẩm Dục Thanh cười nói:
- Gia đình có nữ nhi xinh đẹp như ngươi, cũng không có nhiều.
Nhìn thấy khuôn mặt thật của Mộ Dung Khuynh Thành, Diệp Thiên Hào và Thẩm Dục Thanh đều sợ hãi than thoáng một phát, rốt cục cần phải có linh khí thế nào, mới có thể sinh ra tướng mạo xinh đẹp như vậy chứ, đối với việc Diệp Trần mang về một tức phụ xinh đẹp như thế, hai người cũng phi thường cao hứng, dù sao con của hắn là nhân trung chi long, không phải người thường có thể so được, như những phú hào bình thường kia, cũng có thể lấy được ba vợ bốn nàng hầu, tướng mạo mỗi người đều như hoa, con hắn há có thể lạc hậu được.
Lúc này, Diệp Thiên Hào nháy mắt với Thẩm Dục Thanh.
Thẩm Dục Thanh nhớ ra cái gì đó, từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một miếng ngọc bội ánh sáng tím nội liễm, mặt ngoài có Tiên Thiên Vân văn, đi xuông đưa đến tay Mộ Dung Khuynh Thành:
- Khuynh Thành, Tiên Thiên Tường Vân ngọc này là truyền thế chi bảo của Diệp gia ta, hiện giờ giao cho ngươi đấy. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đa tạ bá mẫu.
Mộ Dung Khuynh Thành mừng rỡ nhận lấy.
- Cha, mẹ! Đại ca đâu?
Tiếng bước chân vui sướng vang lên, hai tiểu hài tử ước chửng bảy tám tuổi chạy đến, không phải Diệp Huyền và Diệp Tiểu Tiểu thì còn ai nữa.
- Hai tiểu gia hỏa.
Thẩm Dục Thanh bất đắc dĩ cười cười, tiểu gia hỏa này một khắc cũng không chịu ngồi yên, chạy loạn khắp nơi ở Diệp gia, cùng những đứa trẻ khác trong gia tộc nháo loạn cả lên, nhất định là nghe được tin Diệp Trần trở về mới chạy đến đây.
Diệp Trần mỗi tay một người, ôm lấy đệ đệ muội muội, vui đùa nói:
- Nặng lên nhiều thật.
Diệp Huyền nói:
- Đại ca, ca ca tỷ tỷ của người khác thường xuyên trở về, ngươi sao lại không như vậy?
- Đúng nha!
Diệp Tiểu Tiểu giương cặp mắt to nhìn Diệp Trần.
Diệp Trần nói:
- Chờ các ngươi trưởng thành sẽ biết.
- Chúng ta đã trưởng thành rồi.
Diệp Thiên Hào trêu ghẹo nói:
- Trưởng thành còn quấn đại ca ngươi?
Nghe vậy, Diệp Huyền và Diệp Tiểu Tiểu làm mặt quỷ.
Bên cạnh, Mộ Dung Khuynh Thành nở nụ cười, tiểu hài tử quả nhiên thú vị, không biết Diệp Trần khi còn bé là dạng gì nữa.
Nhìn thấy người một nhà vui vẻ hòa thuận, trong nội tâm Diệp Trần thập phần thỏa mãn. Ở trên đời này. Hắn đã có một gia đình mỹ mãn, còn lại chính là không ngừng trở nên mạnh mẽ. Mục tiêu thăm dò huyền bí của vũ trụ, hơn nữa, chỉ có thực lực mạnh, hắn mới có thể bảo hộ tốt cho người nhà và người bên cạnh.