Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 607: Kết giới
Trong trang viên.
- Có người đánh lén!
Diệp Trần đi ra khỏi phòng, chân đạp tuyết trắng, Mộ Dung Khuynh Thành cũng theo đó mà ra.
Hai người ngẩng đầu nhìn bầu trời, xung quanh một phiến đen kịt, không có bất cứ chút ánh sáng nào, từ trong nhìn ra, tất cả kiến trúc xung quanh dường như biến mất, chỉ có một mảnh đen kịt mà thôi.
Vù!
Diệp Trần chỉ tay về phía kết giới, kiếm quang bắn vào trong vòng kết giới không chút tiếng động biến mất, dường như bị nuốt chửng.
- Trận pháp thật lợi hại, không ngờ hình thành kết giới.
Ánh mắt Diệp Trần ngưng trọng, mở miệng nói.
- Kết giới.
Mộ Dung Khuynh Thành có nghe qua danh từ này nhưng không hiểu rõ lắm.
- Kết giới có thể nói là một loại lĩnh vực, loại lĩnh vực này cách ly chúng ta khỏi thế giới, bên trong kết giới, mặc kệ phát sinh chuyện gì, bên ngoài đều khó có thể biết trừ phi phá vỡ kết giới, đương nhiên đây chỉ là năng lực cơ sở của kết giới mà thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Kế hoạch nghiêm mật như vậy, hẳn là một thế lực ám sát cường đại, không biết là thế lực nào?
- Kết giới này ẩn chứa ảnh chi áo nghĩa, nếu như ta đoán không sai, sát thủ này thuộc Quỷ Ảnh các, Quỷ Ảnh các là thế lực sát thủ đệ nhất đại lục, các chủ Quỷ Ảnh và các Sát Tổ là sát thủ đệ nhất thiên hạ, kỳ thực dưới trướng hắn còn tứ đại sát thủ vương, nhưng mà sát tổ và sát thủ vương không xích mích gì với chúng ta, ám sát chúng ta hoàn toàn không cần vận dụng vương giả Sinh Tử cảnh, bằng không khiến đại lục đảo lộn rồi.
Đối với nguy cơ chưa từng có, Diệp Trần cũng không quá mức kinh hoàng, chỉ biết không có vương giả Sinh tử cảnh ra tay, vẫn còn cơ hội.
Bên ngoài kết giới hắc ảnh.
Đám hắc y nhân lức đầu ẩn nấp tại phụ cận Hoang Lĩnh trấn đi ra.
- Có thể khiến chúng ta vận dụng Thất tuyệt quỷ ảnh trận, Diệp Trần chết cũng đủ tự hào rồi, mười năm nay, đây là lần thứ ba Quỷ Ảnh các chúng ta vận dụng thất tuyệt quỷ ảnh trận.
Hắc y nhân dẫn đầu nói:
- Đối phó với Linh Hải tông sư bình thường hai ba người là đã đủ, đối với tông sư Linh Hải cảnh thành danh cần phải có kế hoạch nghiêm mật, nhưng mà căn cứ vào tin tức của chúng ta, năng lực sinh tồn của Diệp Trần cực kỳ kinh khủng, vì thế ta mới bất đắc dĩ xin cấp trên sử dụng thất tuyệt quỷ ảnh trận, cấp trên không ngờ đồng ý, phái ra bốn mươi chín trợ thủ tới giúp chúng ta.
Quy củ của Quỷ Ảnh các, ám sát cá nhân chỉ có một lần cơ hội, ám sát thất bại, sau này sẽ không có cơ hội lần thứ hai, đương nhiên quy củ này không phải là Quỷ Ảnh các tâm địa thiện lương, mà là do áp lực của khắp nơi tạo nên, phải biết rằng trên đại lục đâu đâu cũng có thế lực kết thù với Quỷ Ảnh các, nếu khiến người người tức giận, Quỷ Ảnh các đừng nghĩ đặt trên tại chân linh đại lục.
- Cơ hội chỉ có một, ta không hi vọng dưới sự lãnh đạo của ta, xuất hiện bất cứ thất bại nào.
- Phó đường chủ yên tâm, có Thất tuyệt quỷ ảnh trận phụ trợ, lần này ám sát không có khả năng thất bại, thậm chí ta còn cho rằng, không cần vận dụng tới Thất tuyệt quỷ ảnh trận.
- Không được sơ sẩy, ta có dự cảm, lần này ám sát chính là lần gian nan nhất.
Tên dẫn đầu là phó đường chủ của một đường, là sát thủ lâu năm, trong lòng luôn có dự cảm không tầm thường, nếu như nói hắn là thợ săn còn Diệp Trần là con mồi, nhưng nếu con mồi quá mạnh, phản khách vi chủ, biến hắn thành con mồi, rất có khả năng giết chết bọn chúng.
- Được rồi, hành động, mở thông đạo ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hắc y dẫn đầu ánh mắt mãnh liệt, phân phó với đám sát thủ bố trí kết giới.
- Dạ!
Mấy tên bố trí kết giới kết thủ ấn, trên quang tráo đen kịt xuất hiện một lỗ hổng, lỗ hổng này vẫn tối đen như mực.
Vù!
Đoàn người đi vào bên trong.
Trong trang viên, bóng đen ngang dọc, giống như quần ma loạn vũ, những bóng đen này đều xuất hiện ở khắp nơi! Sau cây, trong tuyết, trong không khí, trong kiến trúc, trong hoa cỏ thậm chí hồ nước đều có bóng đen thoát ra, nếu như cho rằng bóng đen này không có lực sát thương vậy thì mười phần sai lầm, những bóng đen này hẳn là do đám sát thủ bố trí kết giới thao túng, lực sát thương không tầm thường, bóng đen trống rỗng xuất hiện, rất dễ ám toán hai người.
Roẹt! Một kiếm trảm đôi bóng đen, Diệp Trần phát hiện bóng đen dường như bất tử, rất nhanh một lần nữa liền lại.
- Hắc ám thiên mạc!
Mộ Dung Khuynh Thành thi triển hắc ám áo nghĩa, khởi động một tầng quang tráo màu đên, bảo hộ mình và Diệp Trần bên trong.
Bang bang!
Hắc ám áo nghĩa có công hiệu thần kỳ, không ngờ ngăn trở bóng đen xâm lấn, nhưng vô dụng, bên ngoài bóng đên tuy không thể tiến đến, nhưng bản thân bị vây trong kết giới, trong không gian của hắc ám thiên mạc cũng có thể sản sinh ra bóng đen mới giết chết bọn họ.
Tán đi hắc ám thiên mạc, Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày:
- Đám bóng đen này tuy rằng không thể xâm nhập nhưng chúng ta bị nhốt ở bên trong cũng không phải chuyện thư thái gì.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Chờ, đám sát thủ rất nhanh sẽ tới
Kết giới tuy rằng lợi hại, nhưng mà chỉ có tác dụng phụ trợ, chân chính giết bọn họ sẽ là sát thủ, khi đó mới là quyết đấu kinh tâm động phách.
- Hắc hắc, chết đi!
Bóng đen ngang dọc, chẳng những hỗn loạn hơn nữa còn giấu những thân ảnh khác khỏi ánh mắt hai người, lúc này vô số đạo bóng đen công kích tới, bóng đen từ hư chuyển thực, trong tay xuất hiện chủy thủy tử sắc, mũi chủy thủy tử ý tràn đầy, rõ ràng là chứa kịch độc.
Sụt!
Chủy thủ đâm vào hậu tâm Diệp Trần.
Thành công rồi!
- Cẩn thận!
Tên sát thủ này chưa kịp vui vẻ thì thấy bản thân đâm trúng một đạo bóng đen, phía sau hắn truyền tới một âm thanh lạnh lẽo.
- Ảnh chi áo nghĩa, ta cũng biết.
Roẹt!
Đầu của tên sát thủ này bị cắt rời, trên mặt vẫn tràn ngập kinh ngạc và hoảng sợ, như đang tự hỏi, rút cuộc ai mới là sát thủ?
- Hỗn đản, người này không ngờ cũng biết Ảnh chi áo nghĩa.
Đám sát thủ khác trà trộn vào nghiến răng nghiến lợi, cùng lúc đó, không khỏi lạnh gáy, con mồi hiểu Ảnh chi áo nghĩa so với con mồi cùng cấp bậc còn nguy hiểm hơn vài lần.
Vụt!
Giết chết một tên sát thủ, thân hình Diệp Trần nứt ra, hóa thành vô số bóng đen ẩn xuống mặt đất.
- Cơ hội tốt, hiện tại ra đi bắt nữ tử kia, để hắn ném chuột sợ vỡ đồ.
Một tên sát thủ trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng.
Không chút tiếng động hắn tới gần Mộ Dung Khuynh Thành.
Mắt Mộ Dung Khuynh Thành bỗng mở ra, bên trong có một con ngươi, trong con ngươi là một thụ nhãn, thụ nhãn quét ngang, lập tức thấy một bóng người nhàn nhạt bay qua.
- Phi Thiên ám sát trảm!
Mộ Dung Khuynh Thành một chưởng quét qua.
- Có người đánh lén!
Diệp Trần đi ra khỏi phòng, chân đạp tuyết trắng, Mộ Dung Khuynh Thành cũng theo đó mà ra.
Hai người ngẩng đầu nhìn bầu trời, xung quanh một phiến đen kịt, không có bất cứ chút ánh sáng nào, từ trong nhìn ra, tất cả kiến trúc xung quanh dường như biến mất, chỉ có một mảnh đen kịt mà thôi.
Vù!
Diệp Trần chỉ tay về phía kết giới, kiếm quang bắn vào trong vòng kết giới không chút tiếng động biến mất, dường như bị nuốt chửng.
- Trận pháp thật lợi hại, không ngờ hình thành kết giới.
Ánh mắt Diệp Trần ngưng trọng, mở miệng nói.
- Kết giới.
Mộ Dung Khuynh Thành có nghe qua danh từ này nhưng không hiểu rõ lắm.
- Kết giới có thể nói là một loại lĩnh vực, loại lĩnh vực này cách ly chúng ta khỏi thế giới, bên trong kết giới, mặc kệ phát sinh chuyện gì, bên ngoài đều khó có thể biết trừ phi phá vỡ kết giới, đương nhiên đây chỉ là năng lực cơ sở của kết giới mà thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành nói:
- Kế hoạch nghiêm mật như vậy, hẳn là một thế lực ám sát cường đại, không biết là thế lực nào?
- Kết giới này ẩn chứa ảnh chi áo nghĩa, nếu như ta đoán không sai, sát thủ này thuộc Quỷ Ảnh các, Quỷ Ảnh các là thế lực sát thủ đệ nhất đại lục, các chủ Quỷ Ảnh và các Sát Tổ là sát thủ đệ nhất thiên hạ, kỳ thực dưới trướng hắn còn tứ đại sát thủ vương, nhưng mà sát tổ và sát thủ vương không xích mích gì với chúng ta, ám sát chúng ta hoàn toàn không cần vận dụng vương giả Sinh Tử cảnh, bằng không khiến đại lục đảo lộn rồi.
Đối với nguy cơ chưa từng có, Diệp Trần cũng không quá mức kinh hoàng, chỉ biết không có vương giả Sinh tử cảnh ra tay, vẫn còn cơ hội.
Bên ngoài kết giới hắc ảnh.
Đám hắc y nhân lức đầu ẩn nấp tại phụ cận Hoang Lĩnh trấn đi ra.
- Có thể khiến chúng ta vận dụng Thất tuyệt quỷ ảnh trận, Diệp Trần chết cũng đủ tự hào rồi, mười năm nay, đây là lần thứ ba Quỷ Ảnh các chúng ta vận dụng thất tuyệt quỷ ảnh trận.
Hắc y nhân dẫn đầu nói:
- Đối phó với Linh Hải tông sư bình thường hai ba người là đã đủ, đối với tông sư Linh Hải cảnh thành danh cần phải có kế hoạch nghiêm mật, nhưng mà căn cứ vào tin tức của chúng ta, năng lực sinh tồn của Diệp Trần cực kỳ kinh khủng, vì thế ta mới bất đắc dĩ xin cấp trên sử dụng thất tuyệt quỷ ảnh trận, cấp trên không ngờ đồng ý, phái ra bốn mươi chín trợ thủ tới giúp chúng ta.
Quy củ của Quỷ Ảnh các, ám sát cá nhân chỉ có một lần cơ hội, ám sát thất bại, sau này sẽ không có cơ hội lần thứ hai, đương nhiên quy củ này không phải là Quỷ Ảnh các tâm địa thiện lương, mà là do áp lực của khắp nơi tạo nên, phải biết rằng trên đại lục đâu đâu cũng có thế lực kết thù với Quỷ Ảnh các, nếu khiến người người tức giận, Quỷ Ảnh các đừng nghĩ đặt trên tại chân linh đại lục.
- Cơ hội chỉ có một, ta không hi vọng dưới sự lãnh đạo của ta, xuất hiện bất cứ thất bại nào.
- Phó đường chủ yên tâm, có Thất tuyệt quỷ ảnh trận phụ trợ, lần này ám sát không có khả năng thất bại, thậm chí ta còn cho rằng, không cần vận dụng tới Thất tuyệt quỷ ảnh trận.
- Không được sơ sẩy, ta có dự cảm, lần này ám sát chính là lần gian nan nhất.
Tên dẫn đầu là phó đường chủ của một đường, là sát thủ lâu năm, trong lòng luôn có dự cảm không tầm thường, nếu như nói hắn là thợ săn còn Diệp Trần là con mồi, nhưng nếu con mồi quá mạnh, phản khách vi chủ, biến hắn thành con mồi, rất có khả năng giết chết bọn chúng.
- Được rồi, hành động, mở thông đạo ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hắc y dẫn đầu ánh mắt mãnh liệt, phân phó với đám sát thủ bố trí kết giới.
- Dạ!
Mấy tên bố trí kết giới kết thủ ấn, trên quang tráo đen kịt xuất hiện một lỗ hổng, lỗ hổng này vẫn tối đen như mực.
Vù!
Đoàn người đi vào bên trong.
Trong trang viên, bóng đen ngang dọc, giống như quần ma loạn vũ, những bóng đen này đều xuất hiện ở khắp nơi! Sau cây, trong tuyết, trong không khí, trong kiến trúc, trong hoa cỏ thậm chí hồ nước đều có bóng đen thoát ra, nếu như cho rằng bóng đen này không có lực sát thương vậy thì mười phần sai lầm, những bóng đen này hẳn là do đám sát thủ bố trí kết giới thao túng, lực sát thương không tầm thường, bóng đen trống rỗng xuất hiện, rất dễ ám toán hai người.
Roẹt! Một kiếm trảm đôi bóng đen, Diệp Trần phát hiện bóng đen dường như bất tử, rất nhanh một lần nữa liền lại.
- Hắc ám thiên mạc!
Mộ Dung Khuynh Thành thi triển hắc ám áo nghĩa, khởi động một tầng quang tráo màu đên, bảo hộ mình và Diệp Trần bên trong.
Bang bang!
Hắc ám áo nghĩa có công hiệu thần kỳ, không ngờ ngăn trở bóng đen xâm lấn, nhưng vô dụng, bên ngoài bóng đên tuy không thể tiến đến, nhưng bản thân bị vây trong kết giới, trong không gian của hắc ám thiên mạc cũng có thể sản sinh ra bóng đen mới giết chết bọn họ.
Tán đi hắc ám thiên mạc, Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày:
- Đám bóng đen này tuy rằng không thể xâm nhập nhưng chúng ta bị nhốt ở bên trong cũng không phải chuyện thư thái gì.
Diệp Trần thản nhiên nói:
- Chờ, đám sát thủ rất nhanh sẽ tới
Kết giới tuy rằng lợi hại, nhưng mà chỉ có tác dụng phụ trợ, chân chính giết bọn họ sẽ là sát thủ, khi đó mới là quyết đấu kinh tâm động phách.
- Hắc hắc, chết đi!
Bóng đen ngang dọc, chẳng những hỗn loạn hơn nữa còn giấu những thân ảnh khác khỏi ánh mắt hai người, lúc này vô số đạo bóng đen công kích tới, bóng đen từ hư chuyển thực, trong tay xuất hiện chủy thủy tử sắc, mũi chủy thủy tử ý tràn đầy, rõ ràng là chứa kịch độc.
Sụt!
Chủy thủ đâm vào hậu tâm Diệp Trần.
Thành công rồi!
- Cẩn thận!
Tên sát thủ này chưa kịp vui vẻ thì thấy bản thân đâm trúng một đạo bóng đen, phía sau hắn truyền tới một âm thanh lạnh lẽo.
- Ảnh chi áo nghĩa, ta cũng biết.
Roẹt!
Đầu của tên sát thủ này bị cắt rời, trên mặt vẫn tràn ngập kinh ngạc và hoảng sợ, như đang tự hỏi, rút cuộc ai mới là sát thủ?
- Hỗn đản, người này không ngờ cũng biết Ảnh chi áo nghĩa.
Đám sát thủ khác trà trộn vào nghiến răng nghiến lợi, cùng lúc đó, không khỏi lạnh gáy, con mồi hiểu Ảnh chi áo nghĩa so với con mồi cùng cấp bậc còn nguy hiểm hơn vài lần.
Vụt!
Giết chết một tên sát thủ, thân hình Diệp Trần nứt ra, hóa thành vô số bóng đen ẩn xuống mặt đất.
- Cơ hội tốt, hiện tại ra đi bắt nữ tử kia, để hắn ném chuột sợ vỡ đồ.
Một tên sát thủ trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng.
Không chút tiếng động hắn tới gần Mộ Dung Khuynh Thành.
Mắt Mộ Dung Khuynh Thành bỗng mở ra, bên trong có một con ngươi, trong con ngươi là một thụ nhãn, thụ nhãn quét ngang, lập tức thấy một bóng người nhàn nhạt bay qua.
- Phi Thiên ám sát trảm!
Mộ Dung Khuynh Thành một chưởng quét qua.