Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 509: La Sát Nữ chiến Thác Bạt Khổ
Tại Nam Trác Vực bọn họ đều là thiên chi kiêu tử được vạn chúng chú mục nhưng đưa ra ngoài cả Nam Phương Vực Quần thì bọn họ chẳng là cái gì cả mà chỉ giống như một vị khách bên đường, một vị khách không có gì nổi bật! Lần cơ hội quan sát thiên hạ anh tài này do Diệp Trần ban cho, chứng kiến cấp độ luận bàn đáng sợ như thế có người tinh thần có chút sa sút cho là bản thân dù cố gắng như thế nào đều không có hi vọng đạt tới cảnh giới như thế được. Ngược lại cũng có người âm thầm thề lần Vũ đạo trà hội tới sẽ dùng thực lực của bản thân để tự mình tham gia luận bàn.
- Diệp Trần, ta làm đối thủ của ngươi!
Cảm giác được Diệp Trần đáng sợ, U Tâm từ trước tới giờ vẫn như hình với bóng với Lý Tiêu Vân lướt lên võ đài muốn thay Lý Tiêu Vân thử xem thực lực của Diệp Trần.
Lý Tiêu Vân khẽ cười khổ, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn cũng có chút chờ mong muốn nhìn xem U Tâm có thể bức Diệp Trần đến mức độ nào.
Đặt chén trà xuống, Diệp Trần đứng lên, lam ảnh loé lên một cái hắn đã đứng trên lôi đài.
U Tâm nhắm hai mắt lại, khi mở ra thì trong ánh mắt sâu kín của nàng bắn ra hai đạo tinh mang phát ra một tiếng "Phanh!" trong không khí như có thứ gì đó bị đánh trúng vậy.
Ý niệm công kích lần này không có kích trúng mục tiêu là Diệp Trần mà chỉ đánh nát ba đạo ảo ảnh trong bảy đạo ảo ảnh hắn lưu lại.
U Tâm cũng không nóng nảy, ánh mắt theo dõi quỹ tích di động của Diệp Trần đồng thời phát động công kích cũng rất quỷ dị khiến mọi người đều biến sắc.
- Đây là dạng công kích gì thế?
Chỗ toà tháp, cả đám người La Hàn Sơn đều nghi hoặc khó hiểu.
Tô Văn phỏng đoán, nói:
- Nhìn có vẻ giống Võ đạo ý chí nhưng Võ đạo ý chí không mạnh mẽ như vậy, có thể là bí pháp liên quan tới thị lực!
Tránh né một hồi, Diệp Trần bỗng nhiên nói:
- Ngươi là người của thế giới dưới lòng đất?
U Tâm biến sắc:
- Không liên can tới ngươi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau đó nàng lại phát ra ý niệm công kích càng thêm mãnh liệt.
Lần này Diệp Trần không hề tránh né mà đưa bàn tay lên, từng ngón tay bắn ra từng đạo Liên tâm kiếm khí cắt đứt ý niệm công kích của U Tâm, không khí cũng bị xé nát, bao phủ toàn thân U Tâm không hề có một góc độ nào có thể né tránh.
- Tự nhiên chiến giáp!
Quanh người U Tâm không khí vặn vẹo, bên ngoài cơ thể nàng đột nhiên nhiều thêm một bộ thiếp thân chiến giáp trong suốt bao phủ toàn thân, ngay cả phần đầu cũng được che phủ chỉ chừa lại một đôi mắt đẹp lộ ra ngoài.
"Đinh! Đinh! Đinh!..."
Liên tiếp mấy âm thanh va chạm vang lên, U Tâm khoé miệng rỉ máu, chiến giáp cũng bị phách toái từng khúc.
- U Tâm, nhận thua đi!
Lý Tiêu Vân đã buông tha ý niệm để U Tâm thăm dò Diệp Trần, bởi vì hắn đã nhận ra cho dù có ba U Tâm đồng thời đi lên cũng không chạm tới được điểm mấu chốt của Diệp Trần. So với hai năm trước, Diệp Trần đã tiến bộ tới trình độ nghe rợn cả người, kiếm khí cường đại hơn không chỉ một hai lần.
U Tâm tán đi ý niệm quanh thân, hới chút khiếp sợ nhìn Diệp Trần một cái rồi quay người về chỗ ngồi của mình.
"Lại là người của thế giới dưới lòng đất? Là thánh nữ kia?" Diệp Trần thật sự không ngờ U Tâm lại biết ý niệm công kích. Người biết ý niệm công kích thì tám phần chính là người của thế giới dưới lòng đất, mà với thực lực của nàng thì ở thế giới dưới lòng đất tối thiểu cũng là Thánh nữ, so với Kim Phong Thánh Tử chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
"Không biết tên Âm Ma Tông kia đã đi ra chưa?"
Diệp Trần đột nhiên nghĩ tới tên Âm Ma Tông bị nhốt dưới lòng đất, đối phương là nhân vật cấp Tông Sư đầu tiên mà Diệp Trần gặp. Đối phương mạnh tới mức nào hắn không biết, hắn chỉ biết dùng thực lực hiện tại của hắn xa xa không phải là đối thủ của người ta, đoán chừng chờ khi hắn bước vào Linh Hải Cảnh mới có thể nắm chắc cơ hội chạy thoát thân được.
- Chỉ hai năm mà hắn đã mạnh tới mức như vậy sao? Vượt quá tưởng tượng của ta rồi, Tĩnh công chúa, ngươi có mấy thành nắm chắc?
Trong Lôi Vực trà lâu, Mạc Tường mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn chưa giao thủ với U Tâm nhưng biểu hiện thực lực của U Tâm tuyệt đối không kém hắn!
Tĩnh Ngạo Huyên lắc đầu, nói:
- Cao nhất không quá bốn thành, nhưng nếu cố gắng giữ cho không bị thua thì ta có hơn năm thành nắm chắc!
Đem Hoàng Cực Phách Thế Quyền và Hoàng Cực Kinh Thế Quyền tìm hiểu tới bảy thành hoả hầu mà nàng có thể thừa nhận hơi chút không bằng Diệp Trần đã là việc khó có thể tưởng tượng nổi rồi.
Đánh bại U Tâm, Diệp Trần nhẹ nhàng nhảy về chỗ ngồi. Có lẽ biết không phải là đối thủ của Diệp Trần hoặc là muốn bảo trì trà hội kịch tính tới cuối cùng nên không có người nào tiếp tục đứng ra khiêu chiến hắn, cũng không ai đi khiêu chiến ba người Lý Tiêu Vân, Tĩnh Ngạo Huyên và Sở Trung Thiên.
Trừ bốn người này ra, những người còn lại chiến đấu rất khí thế.
Kim Sa Vực La Sát Nữ, Lôi Vực Mạc Tường, Nam Trác Vực Thác Bạt Khổ, Phù Quang Vực Lỗ Hồn, bốn người này là đối thủ cạnh tranh vị trí người thứ năm. Một khi trong bọn họ có ai chiếm được vị trí thứ năm thì lần Vũ đạo trà hội tiếp theo hắn chính là người chủ trì.
- Diệp Trần, ngươi nói Thác Bạt Khổ có hi vọng hay không?
Nhìn Thác Bạt Khổ đang chiến đấu với La Sát Nữ trên đài, Lý Đạo HIên có chút lo lắng hỏi.
Diệp Trần nói:
- Chỉ sợ rất khó, nếu ta đoán không lầm, người chủ trì lần tới sẽ là La Sát Nữ, nàng nhược điểm ít nhất, tổng hợp thực lực mạnh nhất!
Vừa dứt lời, La Sát Nữ đang đấu với Thác Bạt Khổ ở dưới đài khẽ quát một tiếng, một mâu đâm thẳng tới hư ảnh Tích thân long đầu sau lưng Thác Bạt Khổ, một căn đoản mâu khác nện lên hộ thể chân nguyên của hắn. Một mâu này lực lượng rất lớn, cho dù phòng ngực của Thác Bạt Khổ rất cường đại cũng không nhịn được phun ra một vòi máu lớn.
- Xem ra đúng là La Sát Nữ rồi!
Lý Đạo Hiên cười khổ một tiếng, là một thiên tài của Nam Trác Vực không ai không hi vọng Nam Trác Vực có thể liên tục tổ chức hai lần Vũ đạo trà hội. Cái này không chỉ là vinh quang mà còn là động lực kích phát những thiên tài khác ở Nam Trác Vực. Về phần Sở Trung Thiên mặc dù hắn không có chủ trì Vũ đạo trà hội, nhưng với tính cách cao ngạo của hắn có lẽ lần tới hắn cũng sẽ không tiếp tục tham gia. Trừ khi Diệp Trần, Tĩnh Ngạo Huyên và Lý Tiêu Vân đồng thời tham gia, nhưng điều này rất khó có khả năng.
Diệp Trần lắc đầu nói:
- Có lẽ Thác Bạt Khổ không muốn tiếp nhận làm người chủ trì Vũ đạo trà hội lần tới, bởi vì hắn biết rõ lần tiếp theo trình độ chắc chắn sẽ hạ xuống một cấp bậc so với hiện tại!
- Diệp Trần, ta làm đối thủ của ngươi!
Cảm giác được Diệp Trần đáng sợ, U Tâm từ trước tới giờ vẫn như hình với bóng với Lý Tiêu Vân lướt lên võ đài muốn thay Lý Tiêu Vân thử xem thực lực của Diệp Trần.
Lý Tiêu Vân khẽ cười khổ, nhưng ở sâu trong nội tâm hắn cũng có chút chờ mong muốn nhìn xem U Tâm có thể bức Diệp Trần đến mức độ nào.
Đặt chén trà xuống, Diệp Trần đứng lên, lam ảnh loé lên một cái hắn đã đứng trên lôi đài.
U Tâm nhắm hai mắt lại, khi mở ra thì trong ánh mắt sâu kín của nàng bắn ra hai đạo tinh mang phát ra một tiếng "Phanh!" trong không khí như có thứ gì đó bị đánh trúng vậy.
Ý niệm công kích lần này không có kích trúng mục tiêu là Diệp Trần mà chỉ đánh nát ba đạo ảo ảnh trong bảy đạo ảo ảnh hắn lưu lại.
U Tâm cũng không nóng nảy, ánh mắt theo dõi quỹ tích di động của Diệp Trần đồng thời phát động công kích cũng rất quỷ dị khiến mọi người đều biến sắc.
- Đây là dạng công kích gì thế?
Chỗ toà tháp, cả đám người La Hàn Sơn đều nghi hoặc khó hiểu.
Tô Văn phỏng đoán, nói:
- Nhìn có vẻ giống Võ đạo ý chí nhưng Võ đạo ý chí không mạnh mẽ như vậy, có thể là bí pháp liên quan tới thị lực!
Tránh né một hồi, Diệp Trần bỗng nhiên nói:
- Ngươi là người của thế giới dưới lòng đất?
U Tâm biến sắc:
- Không liên can tới ngươi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau đó nàng lại phát ra ý niệm công kích càng thêm mãnh liệt.
Lần này Diệp Trần không hề tránh né mà đưa bàn tay lên, từng ngón tay bắn ra từng đạo Liên tâm kiếm khí cắt đứt ý niệm công kích của U Tâm, không khí cũng bị xé nát, bao phủ toàn thân U Tâm không hề có một góc độ nào có thể né tránh.
- Tự nhiên chiến giáp!
Quanh người U Tâm không khí vặn vẹo, bên ngoài cơ thể nàng đột nhiên nhiều thêm một bộ thiếp thân chiến giáp trong suốt bao phủ toàn thân, ngay cả phần đầu cũng được che phủ chỉ chừa lại một đôi mắt đẹp lộ ra ngoài.
"Đinh! Đinh! Đinh!..."
Liên tiếp mấy âm thanh va chạm vang lên, U Tâm khoé miệng rỉ máu, chiến giáp cũng bị phách toái từng khúc.
- U Tâm, nhận thua đi!
Lý Tiêu Vân đã buông tha ý niệm để U Tâm thăm dò Diệp Trần, bởi vì hắn đã nhận ra cho dù có ba U Tâm đồng thời đi lên cũng không chạm tới được điểm mấu chốt của Diệp Trần. So với hai năm trước, Diệp Trần đã tiến bộ tới trình độ nghe rợn cả người, kiếm khí cường đại hơn không chỉ một hai lần.
U Tâm tán đi ý niệm quanh thân, hới chút khiếp sợ nhìn Diệp Trần một cái rồi quay người về chỗ ngồi của mình.
"Lại là người của thế giới dưới lòng đất? Là thánh nữ kia?" Diệp Trần thật sự không ngờ U Tâm lại biết ý niệm công kích. Người biết ý niệm công kích thì tám phần chính là người của thế giới dưới lòng đất, mà với thực lực của nàng thì ở thế giới dưới lòng đất tối thiểu cũng là Thánh nữ, so với Kim Phong Thánh Tử chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn.
"Không biết tên Âm Ma Tông kia đã đi ra chưa?"
Diệp Trần đột nhiên nghĩ tới tên Âm Ma Tông bị nhốt dưới lòng đất, đối phương là nhân vật cấp Tông Sư đầu tiên mà Diệp Trần gặp. Đối phương mạnh tới mức nào hắn không biết, hắn chỉ biết dùng thực lực hiện tại của hắn xa xa không phải là đối thủ của người ta, đoán chừng chờ khi hắn bước vào Linh Hải Cảnh mới có thể nắm chắc cơ hội chạy thoát thân được.
- Chỉ hai năm mà hắn đã mạnh tới mức như vậy sao? Vượt quá tưởng tượng của ta rồi, Tĩnh công chúa, ngươi có mấy thành nắm chắc?
Trong Lôi Vực trà lâu, Mạc Tường mặt mũi đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn chưa giao thủ với U Tâm nhưng biểu hiện thực lực của U Tâm tuyệt đối không kém hắn!
Tĩnh Ngạo Huyên lắc đầu, nói:
- Cao nhất không quá bốn thành, nhưng nếu cố gắng giữ cho không bị thua thì ta có hơn năm thành nắm chắc!
Đem Hoàng Cực Phách Thế Quyền và Hoàng Cực Kinh Thế Quyền tìm hiểu tới bảy thành hoả hầu mà nàng có thể thừa nhận hơi chút không bằng Diệp Trần đã là việc khó có thể tưởng tượng nổi rồi.
Đánh bại U Tâm, Diệp Trần nhẹ nhàng nhảy về chỗ ngồi. Có lẽ biết không phải là đối thủ của Diệp Trần hoặc là muốn bảo trì trà hội kịch tính tới cuối cùng nên không có người nào tiếp tục đứng ra khiêu chiến hắn, cũng không ai đi khiêu chiến ba người Lý Tiêu Vân, Tĩnh Ngạo Huyên và Sở Trung Thiên.
Trừ bốn người này ra, những người còn lại chiến đấu rất khí thế.
Kim Sa Vực La Sát Nữ, Lôi Vực Mạc Tường, Nam Trác Vực Thác Bạt Khổ, Phù Quang Vực Lỗ Hồn, bốn người này là đối thủ cạnh tranh vị trí người thứ năm. Một khi trong bọn họ có ai chiếm được vị trí thứ năm thì lần Vũ đạo trà hội tiếp theo hắn chính là người chủ trì.
- Diệp Trần, ngươi nói Thác Bạt Khổ có hi vọng hay không?
Nhìn Thác Bạt Khổ đang chiến đấu với La Sát Nữ trên đài, Lý Đạo HIên có chút lo lắng hỏi.
Diệp Trần nói:
- Chỉ sợ rất khó, nếu ta đoán không lầm, người chủ trì lần tới sẽ là La Sát Nữ, nàng nhược điểm ít nhất, tổng hợp thực lực mạnh nhất!
Vừa dứt lời, La Sát Nữ đang đấu với Thác Bạt Khổ ở dưới đài khẽ quát một tiếng, một mâu đâm thẳng tới hư ảnh Tích thân long đầu sau lưng Thác Bạt Khổ, một căn đoản mâu khác nện lên hộ thể chân nguyên của hắn. Một mâu này lực lượng rất lớn, cho dù phòng ngực của Thác Bạt Khổ rất cường đại cũng không nhịn được phun ra một vòi máu lớn.
- Xem ra đúng là La Sát Nữ rồi!
Lý Đạo Hiên cười khổ một tiếng, là một thiên tài của Nam Trác Vực không ai không hi vọng Nam Trác Vực có thể liên tục tổ chức hai lần Vũ đạo trà hội. Cái này không chỉ là vinh quang mà còn là động lực kích phát những thiên tài khác ở Nam Trác Vực. Về phần Sở Trung Thiên mặc dù hắn không có chủ trì Vũ đạo trà hội, nhưng với tính cách cao ngạo của hắn có lẽ lần tới hắn cũng sẽ không tiếp tục tham gia. Trừ khi Diệp Trần, Tĩnh Ngạo Huyên và Lý Tiêu Vân đồng thời tham gia, nhưng điều này rất khó có khả năng.
Diệp Trần lắc đầu nói:
- Có lẽ Thác Bạt Khổ không muốn tiếp nhận làm người chủ trì Vũ đạo trà hội lần tới, bởi vì hắn biết rõ lần tiếp theo trình độ chắc chắn sẽ hạ xuống một cấp bậc so với hiện tại!