Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 362: Trở thành nguyên lão
- Làm sao có thể? Hắn rõ ràng là một Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, mà!
Sau khi đụng nát vách tường sau lưng, tên mặt ngựa mới kinh hãi lẩm bẩm.
Ánh mắt tập trung lên đối phương, Diệp Trần nói:
- Ba vạn khối Trung phẩm linh thạch, giao hay không?
Diệp Trần cũng không muốn giết tên này, dù sao đối phương cũng là người của Mê Vụ Đảo, nếu giết chết hắn chẳng khác nào đắc tội với thế lực trên Mê Vụ Đảo này.
- Mơ mộng, Phân Lãng Chưởng!
Tên mặt ngựa nhanh chóng đứng lên, đánh ra một chưởng. Thuỷ chi ý cảnh tràn ngập, một đạo cự thủ chụp về phía Diệp Trần.
- Ngũ Nhạc Độc Tôn!
Đối với công kích của tên mặt ngựa này, Diệp Trần căn bản không cần dùng tới kiếm pháp. Chỉ cần đánh ra thức cuối cùng trong Ngũ nhạc thần quyền, Thổ chi ý cảnh hùng hậu hình thành hư ảnh năm toà núi lớn điệp gia cùng một chỗ mạnh mẽ đánh nát thủ ấn của tên mặt ngựa rồi đè mạnh hắn xuống mặt đất.
- Ngươi chết chắc rồi, trên ta còn có Tôn nguyên lão chiếu ứng, đắc tội ta ngươi chết chắc!
Tên mặt ngựa này bị ép không thể nhúc nhích nên rống loén.
- Tôn nguyên lão cũng cứu không được ngươi, tự làm tự chịu!
Diệp Trần cũng không nói nhảm, cách không chộp lấy Trữ Vật Linh Giới của mặt ngựa. Chân nguyên dũng mãnh đi vào, tất cả tài phú trong đó liền hiện ra trong đầu Diệp Trần.
- Tên mặt ngựa này đúng là giàu có a!
Dùng tâm thần quan sát bên trong một thoáng, Trung phẩm linh thạch có sáu cái rương lớn, mỗi rương đều có một vạn khối, tổng cộng sáu vạn khói, Trung phẩm linh thạch lẻ tẻ cũng có vài ngàn khối, về phần Hạ phẩm linh thạch thì không có bao nhiêu.
- Ai dám gây sự ở Chấp Sự đường?
Hai người đánh nhau gây ra động tĩnh không nhỏ, nên hấp dẫn hai bị trưởng lão của Mê Vụ Đảo gần đó. Thân phận trưởng lão trên Mê Vụ Đảo rất tôn quý, mỗi người đều là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong.
"Vụt! Vụt!"
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc rơi xuống bên ngoài Chấp Sự đường, người bên trái một đầu tóc trắng, dung mạo tiều tuỵ, nếu dựa theo giới hạn một trăm tuổi so sánh thì hắn cũng đã bảy tám chục tuổi rồi. Đương nhiên hắn là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, niên kỷ phải hơn gấp bội, khoảng chừng một trăm bảy chục tuổi rồi. Bên phải là một trung niên nhân, má trái có hai vết thẹo giao nhau cho kiếm tao thành, trông bộ dáng rất hung hãn.
Tên mặt ngựa thấy hai người này tới thì hét lớn lên:
- Bạch trưởng lão, Lục trưởng lão mau cứu ta, người này rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả mà lại gạt ta nói là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ ường giả, rõ ràng không đem Mê Vụ Đảo để vào trong mắt, nhanh giết hắn đi!
Tên Bạch trưởng lão trong mắt loé lên ánh sáng lạnh, quát lên với Diệp Trần:
- Ngươi là người phương nào? Mau buông Mã chấp sự ra, tiếp nhân thẩm phán!
- Bạch trưởng lão, phí lời với hắn làm gì? Người dám ở Mê Vụ Đảo nháo sự thì cứ giết!
Trung niên nhân hung hãn dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn Diệp Trần.
"Phanh!"
Ngọn núi hư ảo đang trấn áp trên người tên mặt ngựa vỡ ra, lực trùng kích khiến cho hắn phải thổ huyết, chiến lực mất hết. Diệp Trần sau đó xoay người lại, nói:
- Tên này ỷ vào thân phận chấp sự, tuỳ ý vơ vét tài sản của người mới lần đầu tới Mê Vụ Đảo thì có thể phán tội gì?
- Hắn có tội hay không còn chưa tới lượt ngươi phán định. Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, nếu không chỉ có con đường chết!
Tên trung niên nhân hung hãn gọi là Lục trưởng lão làm sao không biết những hành động hàng ngày của tên Mã chấp sự kia? Nhưng tên Mã chấp sự này lại la fngười của Tôn nguyên lão, một phần linh thạch Mã chấp sự vơ vét cũng có một thành đưa cho hắn, cho nên hắn làm sao có thể phán Mã chấp sự có tội? Nếu náo động tới đảo chủ thì vẫn còn có Tôn nguyên lão đằng sau mà.
- Đã vậy thì đã không có biện pháp gì nữa rồi!
Một vầng sáng loé lên, trên tay Diệp Trần nhiều hơn một thanh trường kiếm, vỏ kiếm có phong cách cổ xưa.
- Dám ở trước mặt ta xuất vũ khí, tiểu tử ngươi chết chắc rồi!
Hắc sắc quang mang loé lên, trên tay Lục trưởng lão cũng nhiều thêm một thanh vũ khí. Đây là một thanh hắc sắc côn, trên mặt cây côn này có từng đạo đồ án uốn lượn, theo chân nguyên rót vào, không khí xung quanh cây côn liên tục vặn vẹo.
Bạch trưởng lão lui ra sau một bước, nói:
- Lục Tung, tốc chiến tốc thắng!
- Ta biết rồi!
Lục Tung hắc hắc cười một tiếng rồi thân ảnh liền biến mất, một côn đập thẳng tới trước mặt Diệp Trần.
"ĐInh!"
Lôi quang thiểm điện, mũi kiếm dễ dàng chống đỡ thế công của Lục trưởng lão. Ba mặt của Chấp Sự đường nhanh chóng bạo liệt, hoá thành cát vụn.
"Bịch! Bịch! Bịch!..."
Hai chân của Lục trưởng lão không thể kiềm chế được lui về sau tám bước, mỗi bước đều đem mặt đất giẫm nát, từng đạo khe nứt lan ra xung quanh.
- Lục trường lão bị đánh lui?
Tên mặt ngựa nàm trên mặt đất thấy cảnh này thì không thể nào tin được, thì thào một tiếng.
Mê Vụ Đảo có chín mươi tám trưởng lão, mỗi người đều có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, ngoại trừ mấy vị nguyên lão và ba vị đảo chủ ra thì họ đã có thể được xưng là Vương nơi này rồi. Vậy mà Diệp Trần lại có thể một kiếm bức lui Lục trưởng lão, chẳng phải nói Diệp Trần ít nhất cũng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả?
- Không có khả năng, hắn rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả, mới tuần trước ta dùng một ngón tay còn có thể dễ dàng hạ sát hắn a!
Tên mặt ngựa này cho rằng vừa nãy Lục trưởng lão chưa dùng toàn lực chỉ mới tập thể dục mà thôi.
Nhưng Bạch trưởng lão thì không cho rằng như vậy, Lục Tung tuy không có thi triển tuyệt chiêu, thậm chí chiêu thức cũng không dùng, nhưng Diệp Trần lại có thể dùng trạng thái hời hợt bình thường đánh lui Lục Tung, rõ ràng Lục Tung không phải là đối thủ của Diệp Trần.
"Tên tiểu tử không để bọn họ vào mắt, nguyên lai là có bản lĩnh!"
Bạch trưởng lão thầm phán định.
- Hắn có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, Lục Tung, xuất ra đỉnh phong thực lực của ngươi đi!
Bạch trưởng lão thần sắc ngưng trọng, hai mắt khoá chặt Diệp Trần, chuẩn bị có cái gì ngoài ý muốn sẽ cùng với Lục Tung liên thủ đánh chết Diệp Trần.
- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta! Hắc Hải Nộ Sa!
Khi thối lui tới bước thứ chín, hai tay Lục Tung vung côn lên, bốn phía liền bị phủ một tần hắc sắc thuỷ triều, mà bản thân hắn thì chuyển người biến thành một vòng xoáy ở trung tâm thôn phệ hắc triều xung quanh, phương viên hơn mười dặm xung quanh, thiên địa nguyên khí đều bị hắn cắn nuốt không còn để chuyển hoá thành chiến lực của hắn.
"Oanh!"
Một côn đánh ra, vô tận thuỷ triều hội tụ thành côn thế đánh tới Diệp Trần. Sau một khắc, một đầu Nộ Sa hiện ra, thân thể khổng lồ của nó mang theo lực lượng khủng bố nhào lên.
- Thuỷ chi ý cảnh rất lợi hại!
Thế công mãnh liệt như vậy làm cho tóc và quần áo của Diệp Trần tung bay nhưng bản thân hắn vẫn đứng yên bất động. Lôi Trạch Kiếm nhẹ nhàng chém vào hư không một cái.
"Xoẹt!"
Một kiếm này liền đem đầu Nộ Sa hung mãnh do Lục trưởng lão thi triển ra chém thành hai nửa, trên mặt cắt còn có điện hoa lập loè, phát ra âm thanh xuy xuy không ngừng.
- Tuyệt chiêu của Lục Tung bị một kiếm phá nát, mà còn hời hợt như thế?
Bạch trưởng lão hít một ngụm khí lạnh, nếu Diệp Trần chỉ vẻn vẹn đả bại Lục Tung hắn cũng không quá kinh ngạc, thực lực Diệp Trần thể hiện ra lúc trước tuyệt đối là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà trong Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng có chia mạnh yếu, tự nhiên là có thắng có bại. Nhưng đối mặt với tuyệt chiêu mạnh nhất của Lục Tung, Diệp Trần chỉ hời hợt một kiếm đã phá giải!
- Còn muốn đánh sao?
Diệp Trần cũng không có thật sự ra tay, cho dù Lục Tung có mạnh hơn thì cũng chỉ là một Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà Diệp Trần đã có thực lực của Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, mà còn là một trong những tồn tại đứng đầu căn bản không cùng một cấp độ. Nếu như vậy còn không phá giải được tuyệt chiêu của Lục Tung thì hắn cần gì đi ra ngoài hỗn?
- Mau nhìn, Chấp Sự đường phát sinh tranh đấu, ngay cả vách tường đều bị huỷ hết!
Vốn là xung quanh Chấp Sự Đường có tường lớn bao quanh không thể nhìn thấy được tình hình bên trong. Nhưng Diệp Trần và Lục Tung chiến đấu là khiến cho mây bức tường xunh quanh hoá thành bụi phấn, do đó đám người bên ngoài mới thấy được tình cảnh nơi đây.
- Kia không phải là Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão sao? Còn người trẻ tuổi kia là ai?
- Đoán chừng là người mới tới Mê Vụ Đảo. Mỗi lần Mê Vụ Đảo phát sinh tranh đấu đều là do cường giả bản thổ và cường giả từ bên ngoài tới phát ra.
- A, công kích của Lục trưởng lão đã bị phá, người trẻ tuổi kia tuyệt đối là nhân vật rất lợi hại. Chấp Sự Đường lần này đúng là đá phải thiết bản rồi, vơ vét tài sản của ai không vơ mà lại đi vơ của một vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, không phải muốn chết sao?
- Đúng là rất mạnh, bất quá Mê Vụ Đảo còn có ba bị đảo chủ và mười chín vị nguyên lão, cứng quá sẽ chết rất thảm a!
Trên đường phố bên ngoài Chấp Sự Đường tụ tập rất nhiều võ giả, trong đó không thiếu Tinh Cực Cảnh cường giả. Bọn họ tụ tập lại với nhau không ngừng nghị luận xôn xao.
- Nhanh tản ra, thành vệ đội tới!
Đúng lúc này, trên đường xông ra mấy đội võ giả, những võ giả này tu vi thấp nhất cũng là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả, đội trưởng còn là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, đội phó là Tinh Cực Cảnh trung kỳ. Mỗi một đội đều có hai mươi người, tổng số lượng hiện tại hơn trăm người.
Thành vệ đội bình thường sẽ không động tay mà do Bão Nguyên Cảnh tạo thành một đội tuần tra thành thị. Chỉ khi có đại sự phát sinh thì Thành vệ đội này mới có thể xuất động, thành vệ đội thành viên hơn ba ngàn người, hiện tại những người tới không phải là toàn bộ lực lượng của thành vệ đội. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Khoảng cách thành vệ đội xuất động gần đây nhất đã rất nhiều năm rồi.
Hiện tại là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy.
- Toàn bộ cút hết!
Dưới sự dẫn dắt của bảy tân đội trưởng, hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả nhanh chóng bu tới quát lui mọi người.
- Đi vào!
Thấy thủ hạ đã tới đủ, đám cường nhân này liền đi vào trong Chấp Sự Đường.
Động tĩnh ở bên ngoài, Bạch trưởng lão làm sao không biết đến? Quay đầu nhìn lại thấy thành vệ đội đi tới thì hắn thầm thở phào một hơi. Hai đánh một hắn cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được Diệp Trần nhưng hiện tại có hơn trăm người đồng thời vây công thì Diệp Trần trừ khi là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nếu không chỉ có đường chết.
- Các ngươi bao vây Chấp Sự Đường lại!
Bạch trưởng lão phân phó.
- Vâng Bạch trưởng lão!
Địa vị của trưởng lão viễn siêu đội trưởng thành vệ đội, bảy người nhanh chóng vâng lệnh dẫn đội viên của mình bao vây Chấp Sự Đường chặt chẽ, tuỳ thời đều có thể công kích.
Thu mắt lại, Bạch trưởng lão đầy tự tin nói:
- Hiện tại ngươi thúc thủ chịu trói còn kịp, bằng không để nhiều người như vậy đồng thời công kích, ngươi chỉ có con đường chết!
Diệp Trần nghe vậy thì chỉ cười nhạt, nếu cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả có khinh công không quá lợi hại mà bị hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả đồng thời công kích thì rất có khả năng vẫn lạc. Nhưng Diệp Trần hắn lại có Phân Thân Hoá Ảnh, thành tựu không phải một Tinh Cực Cảnh cực hạn bình thường có thể so sánh được. Diệp Trần tự tin, khi hắn toàn lực thi triển khinh công, thì một lần nhiều lắm chỉ có bảy tám đạo công kích đánh trúng hắn. Mà bảy tám đạo công kích của mấy tên Tinh Cực Cảnh bình thường thì hắn tự tin dễ dàng ngăn trở.
Đương nhiên cùng với Mê Vụ Đảo khai chiến không phải là mục đích của hắn, mục đích của hắn là muốn lên làm nguyên lão. Dù sao cũng phải ở lại Mê Vụ Cấm Khu này sinh tồn thời gian có thể không ngắn, nhất định phải thuận thế mà làm, trừ khi hắn không muốn ở trên Mê Vụ Đảo này mà một mình lang bạt trong biển sương mù ngoài kia.
- Lập trận thế lớn như vậy làm gì? Kỳ thật ta tới là muốn gia nhập Mê Vụ Đảo!
Thu Lôi Trạch Kiếm lại, Diệp Trần đối mắt với Bạch trưởng lão nói.
- Gia nhập Mê Vụ Đảo?
Sắc mặt của Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão khá khó coi, đối với lý giải của bọn họ với đảo chủ thì người như Diệp Trần lựa chọn gia nhập thì đảo chủ sẽ không cự tuyệt. Hơn nữa nãy giờ Diệp Trần ra tay rất có chừng mực, không hề giết bất kỳ người nào.
Khoé miệng co quắp lại, Bạch trưởng lão cố gắng đè nén lửa giận, nói:
- Muốn gia nhập Mê Vụ Đảo cũng không cần đả thương người khác, các hạ làm như vậy khiến cho người ta rất hoài nghi. Tốt nhất hiện tại theo ta đi một chuyến, tiếp nhận thẩm vấn, đến lúc đó đảo chủ có đồng ý cho ngươi gia nhập Mê Vụ Đảo hay không thì khắc biết!
Chỉ cần mang Diệp Trần đi, thì Bạch trưởng lão tự tin Tôn nguyên lão sẽ có thể dễ dàng giải quyết được việc này. Đến lúc trắng đen thế nào còn không phải do bọn họ nói sao?
- Thật có lỗi, ta sẽ không cùng các ngươi đi đâu cả, Mã chấp sự bị thương là do hắn tự làm tự chịu. Ta chỉ là bị động tự vệ, huống chi chờ lúc ta gia nhập Mê Vụ Đảo thì cũng là thân phận nguyên lão. Một vị nguyên lão còn cần các ngươi thẩm tra?
Diệp Trần đã chuẩn bị rất tốt, hoặc là trở thành Mê Vụ Đảo nguyên lão hoặc là rời khỏi Mê Vụ Đảo này.
Ở trong Mê Vụ Cấm Khu này hắn không cần phải e ngại bất cứ Tinh Cực Cảnh cường giả nào, ai dám đuổi theo hắn? Tinh thần lực ở trong sương mù nơi này bị hạn chế tới chính thành, phạm vi tầm mắt cũng hạn chế rất lớn, hay có thê rnói, một khi tiến vào trong Mê Vụ Cấm Khu này, một vị Linh Hải Cảnh cũng rất khó giết được mục tiêu.
- Ngươi cho rằng nguyên lão là ngươi muốn làm thì làm sao? Lớn lối!
Vài dặm ngoài xa có một thanh âm già nua truyền tới!
- Tôn nguyên lão!
Bạch trưởng lão cùng với tên mặt ngựa đều lộ ra hỉ sắc.
Diệp Trần không cần đưa mắt nhìn, chỉ cần dùng linh hồn lực quan sát cũng biết được có một vị lão giả mặt trường bào màu tro ở vị trí trung ương Mê Vụ Đảo cấp tốc lao tới đây. Tốc độ tuy rất nhanh nhưng lại không tạo ra tiếng gió, tựa hồ lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, không khí lưu động xung quanh chẳng những không gây trở ngại cho hắn mà ngược lại còn đẩy nhanh tốc độ của hắn. Đây là biểu hiện của Phong chi ý cảnh cực hạn!
- Có thể trở thành Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả quả nhiên đều có bản lĩnh!
Trong nhận thức của Diệp Trần, ngoại trừ Thân Đồ Tuyệt thì các Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả khác ý cảnh nếu không tiếp cận cực hạn thì cũng đã cực hạn rồi. Đương nhiên Thân Đồ Tuyệt là do đã cô đọng được Võ Hồn hình thức ban đầu nên chiến lực mạnh hơn so với Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả bình thường một bậc, tuyệt đối lực lượng cùng với ý chỉ có thể đền bù cho khoảng cách về ý cảnh.
Vô thanh vô tức, người được gọi là Tôn nguyên lão đã xuất hiện trong Chấp Sự Đường.
- Là ngươi đả thương Mã chấp sự?
Tôn nguyên lão lạnh lùng nhìn Diệp Trần.
Sau khi đụng nát vách tường sau lưng, tên mặt ngựa mới kinh hãi lẩm bẩm.
Ánh mắt tập trung lên đối phương, Diệp Trần nói:
- Ba vạn khối Trung phẩm linh thạch, giao hay không?
Diệp Trần cũng không muốn giết tên này, dù sao đối phương cũng là người của Mê Vụ Đảo, nếu giết chết hắn chẳng khác nào đắc tội với thế lực trên Mê Vụ Đảo này.
- Mơ mộng, Phân Lãng Chưởng!
Tên mặt ngựa nhanh chóng đứng lên, đánh ra một chưởng. Thuỷ chi ý cảnh tràn ngập, một đạo cự thủ chụp về phía Diệp Trần.
- Ngũ Nhạc Độc Tôn!
Đối với công kích của tên mặt ngựa này, Diệp Trần căn bản không cần dùng tới kiếm pháp. Chỉ cần đánh ra thức cuối cùng trong Ngũ nhạc thần quyền, Thổ chi ý cảnh hùng hậu hình thành hư ảnh năm toà núi lớn điệp gia cùng một chỗ mạnh mẽ đánh nát thủ ấn của tên mặt ngựa rồi đè mạnh hắn xuống mặt đất.
- Ngươi chết chắc rồi, trên ta còn có Tôn nguyên lão chiếu ứng, đắc tội ta ngươi chết chắc!
Tên mặt ngựa này bị ép không thể nhúc nhích nên rống loén.
- Tôn nguyên lão cũng cứu không được ngươi, tự làm tự chịu!
Diệp Trần cũng không nói nhảm, cách không chộp lấy Trữ Vật Linh Giới của mặt ngựa. Chân nguyên dũng mãnh đi vào, tất cả tài phú trong đó liền hiện ra trong đầu Diệp Trần.
- Tên mặt ngựa này đúng là giàu có a!
Dùng tâm thần quan sát bên trong một thoáng, Trung phẩm linh thạch có sáu cái rương lớn, mỗi rương đều có một vạn khối, tổng cộng sáu vạn khói, Trung phẩm linh thạch lẻ tẻ cũng có vài ngàn khối, về phần Hạ phẩm linh thạch thì không có bao nhiêu.
- Ai dám gây sự ở Chấp Sự đường?
Hai người đánh nhau gây ra động tĩnh không nhỏ, nên hấp dẫn hai bị trưởng lão của Mê Vụ Đảo gần đó. Thân phận trưởng lão trên Mê Vụ Đảo rất tôn quý, mỗi người đều là cường giả Tinh Cực Cảnh đỉnh phong.
"Vụt! Vụt!"
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc rơi xuống bên ngoài Chấp Sự đường, người bên trái một đầu tóc trắng, dung mạo tiều tuỵ, nếu dựa theo giới hạn một trăm tuổi so sánh thì hắn cũng đã bảy tám chục tuổi rồi. Đương nhiên hắn là Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, niên kỷ phải hơn gấp bội, khoảng chừng một trăm bảy chục tuổi rồi. Bên phải là một trung niên nhân, má trái có hai vết thẹo giao nhau cho kiếm tao thành, trông bộ dáng rất hung hãn.
Tên mặt ngựa thấy hai người này tới thì hét lớn lên:
- Bạch trưởng lão, Lục trưởng lão mau cứu ta, người này rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả mà lại gạt ta nói là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ ường giả, rõ ràng không đem Mê Vụ Đảo để vào trong mắt, nhanh giết hắn đi!
Tên Bạch trưởng lão trong mắt loé lên ánh sáng lạnh, quát lên với Diệp Trần:
- Ngươi là người phương nào? Mau buông Mã chấp sự ra, tiếp nhân thẩm phán!
- Bạch trưởng lão, phí lời với hắn làm gì? Người dám ở Mê Vụ Đảo nháo sự thì cứ giết!
Trung niên nhân hung hãn dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn Diệp Trần.
"Phanh!"
Ngọn núi hư ảo đang trấn áp trên người tên mặt ngựa vỡ ra, lực trùng kích khiến cho hắn phải thổ huyết, chiến lực mất hết. Diệp Trần sau đó xoay người lại, nói:
- Tên này ỷ vào thân phận chấp sự, tuỳ ý vơ vét tài sản của người mới lần đầu tới Mê Vụ Đảo thì có thể phán tội gì?
- Hắn có tội hay không còn chưa tới lượt ngươi phán định. Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, nếu không chỉ có con đường chết!
Tên trung niên nhân hung hãn gọi là Lục trưởng lão làm sao không biết những hành động hàng ngày của tên Mã chấp sự kia? Nhưng tên Mã chấp sự này lại la fngười của Tôn nguyên lão, một phần linh thạch Mã chấp sự vơ vét cũng có một thành đưa cho hắn, cho nên hắn làm sao có thể phán Mã chấp sự có tội? Nếu náo động tới đảo chủ thì vẫn còn có Tôn nguyên lão đằng sau mà.
- Đã vậy thì đã không có biện pháp gì nữa rồi!
Một vầng sáng loé lên, trên tay Diệp Trần nhiều hơn một thanh trường kiếm, vỏ kiếm có phong cách cổ xưa.
- Dám ở trước mặt ta xuất vũ khí, tiểu tử ngươi chết chắc rồi!
Hắc sắc quang mang loé lên, trên tay Lục trưởng lão cũng nhiều thêm một thanh vũ khí. Đây là một thanh hắc sắc côn, trên mặt cây côn này có từng đạo đồ án uốn lượn, theo chân nguyên rót vào, không khí xung quanh cây côn liên tục vặn vẹo.
Bạch trưởng lão lui ra sau một bước, nói:
- Lục Tung, tốc chiến tốc thắng!
- Ta biết rồi!
Lục Tung hắc hắc cười một tiếng rồi thân ảnh liền biến mất, một côn đập thẳng tới trước mặt Diệp Trần.
"ĐInh!"
Lôi quang thiểm điện, mũi kiếm dễ dàng chống đỡ thế công của Lục trưởng lão. Ba mặt của Chấp Sự đường nhanh chóng bạo liệt, hoá thành cát vụn.
"Bịch! Bịch! Bịch!..."
Hai chân của Lục trưởng lão không thể kiềm chế được lui về sau tám bước, mỗi bước đều đem mặt đất giẫm nát, từng đạo khe nứt lan ra xung quanh.
- Lục trường lão bị đánh lui?
Tên mặt ngựa nàm trên mặt đất thấy cảnh này thì không thể nào tin được, thì thào một tiếng.
Mê Vụ Đảo có chín mươi tám trưởng lão, mỗi người đều có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, ngoại trừ mấy vị nguyên lão và ba vị đảo chủ ra thì họ đã có thể được xưng là Vương nơi này rồi. Vậy mà Diệp Trần lại có thể một kiếm bức lui Lục trưởng lão, chẳng phải nói Diệp Trần ít nhất cũng là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả?
- Không có khả năng, hắn rõ ràng là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong cường giả, mới tuần trước ta dùng một ngón tay còn có thể dễ dàng hạ sát hắn a!
Tên mặt ngựa này cho rằng vừa nãy Lục trưởng lão chưa dùng toàn lực chỉ mới tập thể dục mà thôi.
Nhưng Bạch trưởng lão thì không cho rằng như vậy, Lục Tung tuy không có thi triển tuyệt chiêu, thậm chí chiêu thức cũng không dùng, nhưng Diệp Trần lại có thể dùng trạng thái hời hợt bình thường đánh lui Lục Tung, rõ ràng Lục Tung không phải là đối thủ của Diệp Trần.
"Tên tiểu tử không để bọn họ vào mắt, nguyên lai là có bản lĩnh!"
Bạch trưởng lão thầm phán định.
- Hắn có thực lực Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, Lục Tung, xuất ra đỉnh phong thực lực của ngươi đi!
Bạch trưởng lão thần sắc ngưng trọng, hai mắt khoá chặt Diệp Trần, chuẩn bị có cái gì ngoài ý muốn sẽ cùng với Lục Tung liên thủ đánh chết Diệp Trần.
- Tiểu tử, ngươi đã chọc giận ta! Hắc Hải Nộ Sa!
Khi thối lui tới bước thứ chín, hai tay Lục Tung vung côn lên, bốn phía liền bị phủ một tần hắc sắc thuỷ triều, mà bản thân hắn thì chuyển người biến thành một vòng xoáy ở trung tâm thôn phệ hắc triều xung quanh, phương viên hơn mười dặm xung quanh, thiên địa nguyên khí đều bị hắn cắn nuốt không còn để chuyển hoá thành chiến lực của hắn.
"Oanh!"
Một côn đánh ra, vô tận thuỷ triều hội tụ thành côn thế đánh tới Diệp Trần. Sau một khắc, một đầu Nộ Sa hiện ra, thân thể khổng lồ của nó mang theo lực lượng khủng bố nhào lên.
- Thuỷ chi ý cảnh rất lợi hại!
Thế công mãnh liệt như vậy làm cho tóc và quần áo của Diệp Trần tung bay nhưng bản thân hắn vẫn đứng yên bất động. Lôi Trạch Kiếm nhẹ nhàng chém vào hư không một cái.
"Xoẹt!"
Một kiếm này liền đem đầu Nộ Sa hung mãnh do Lục trưởng lão thi triển ra chém thành hai nửa, trên mặt cắt còn có điện hoa lập loè, phát ra âm thanh xuy xuy không ngừng.
- Tuyệt chiêu của Lục Tung bị một kiếm phá nát, mà còn hời hợt như thế?
Bạch trưởng lão hít một ngụm khí lạnh, nếu Diệp Trần chỉ vẻn vẹn đả bại Lục Tung hắn cũng không quá kinh ngạc, thực lực Diệp Trần thể hiện ra lúc trước tuyệt đối là Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà trong Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả cũng có chia mạnh yếu, tự nhiên là có thắng có bại. Nhưng đối mặt với tuyệt chiêu mạnh nhất của Lục Tung, Diệp Trần chỉ hời hợt một kiếm đã phá giải!
- Còn muốn đánh sao?
Diệp Trần cũng không có thật sự ra tay, cho dù Lục Tung có mạnh hơn thì cũng chỉ là một Tinh Cực Cảnh đỉnh phong cường giả, mà Diệp Trần đã có thực lực của Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, mà còn là một trong những tồn tại đứng đầu căn bản không cùng một cấp độ. Nếu như vậy còn không phá giải được tuyệt chiêu của Lục Tung thì hắn cần gì đi ra ngoài hỗn?
- Mau nhìn, Chấp Sự đường phát sinh tranh đấu, ngay cả vách tường đều bị huỷ hết!
Vốn là xung quanh Chấp Sự Đường có tường lớn bao quanh không thể nhìn thấy được tình hình bên trong. Nhưng Diệp Trần và Lục Tung chiến đấu là khiến cho mây bức tường xunh quanh hoá thành bụi phấn, do đó đám người bên ngoài mới thấy được tình cảnh nơi đây.
- Kia không phải là Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão sao? Còn người trẻ tuổi kia là ai?
- Đoán chừng là người mới tới Mê Vụ Đảo. Mỗi lần Mê Vụ Đảo phát sinh tranh đấu đều là do cường giả bản thổ và cường giả từ bên ngoài tới phát ra.
- A, công kích của Lục trưởng lão đã bị phá, người trẻ tuổi kia tuyệt đối là nhân vật rất lợi hại. Chấp Sự Đường lần này đúng là đá phải thiết bản rồi, vơ vét tài sản của ai không vơ mà lại đi vơ của một vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, không phải muốn chết sao?
- Đúng là rất mạnh, bất quá Mê Vụ Đảo còn có ba bị đảo chủ và mười chín vị nguyên lão, cứng quá sẽ chết rất thảm a!
Trên đường phố bên ngoài Chấp Sự Đường tụ tập rất nhiều võ giả, trong đó không thiếu Tinh Cực Cảnh cường giả. Bọn họ tụ tập lại với nhau không ngừng nghị luận xôn xao.
- Nhanh tản ra, thành vệ đội tới!
Đúng lúc này, trên đường xông ra mấy đội võ giả, những võ giả này tu vi thấp nhất cũng là Tinh Cực Cảnh sơ kỳ cường giả, đội trưởng còn là Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, đội phó là Tinh Cực Cảnh trung kỳ. Mỗi một đội đều có hai mươi người, tổng số lượng hiện tại hơn trăm người.
Thành vệ đội bình thường sẽ không động tay mà do Bão Nguyên Cảnh tạo thành một đội tuần tra thành thị. Chỉ khi có đại sự phát sinh thì Thành vệ đội này mới có thể xuất động, thành vệ đội thành viên hơn ba ngàn người, hiện tại những người tới không phải là toàn bộ lực lượng của thành vệ đội. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Khoảng cách thành vệ đội xuất động gần đây nhất đã rất nhiều năm rồi.
Hiện tại là lần đầu tiên sau nhiều năm như vậy.
- Toàn bộ cút hết!
Dưới sự dẫn dắt của bảy tân đội trưởng, hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả nhanh chóng bu tới quát lui mọi người.
- Đi vào!
Thấy thủ hạ đã tới đủ, đám cường nhân này liền đi vào trong Chấp Sự Đường.
Động tĩnh ở bên ngoài, Bạch trưởng lão làm sao không biết đến? Quay đầu nhìn lại thấy thành vệ đội đi tới thì hắn thầm thở phào một hơi. Hai đánh một hắn cũng không nắm chắc có thể chiến thắng được Diệp Trần nhưng hiện tại có hơn trăm người đồng thời vây công thì Diệp Trần trừ khi là Tinh Cực Cảnh vô địch cường giả nếu không chỉ có đường chết.
- Các ngươi bao vây Chấp Sự Đường lại!
Bạch trưởng lão phân phó.
- Vâng Bạch trưởng lão!
Địa vị của trưởng lão viễn siêu đội trưởng thành vệ đội, bảy người nhanh chóng vâng lệnh dẫn đội viên của mình bao vây Chấp Sự Đường chặt chẽ, tuỳ thời đều có thể công kích.
Thu mắt lại, Bạch trưởng lão đầy tự tin nói:
- Hiện tại ngươi thúc thủ chịu trói còn kịp, bằng không để nhiều người như vậy đồng thời công kích, ngươi chỉ có con đường chết!
Diệp Trần nghe vậy thì chỉ cười nhạt, nếu cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả có khinh công không quá lợi hại mà bị hơn trăm Tinh Cực Cảnh cường giả đồng thời công kích thì rất có khả năng vẫn lạc. Nhưng Diệp Trần hắn lại có Phân Thân Hoá Ảnh, thành tựu không phải một Tinh Cực Cảnh cực hạn bình thường có thể so sánh được. Diệp Trần tự tin, khi hắn toàn lực thi triển khinh công, thì một lần nhiều lắm chỉ có bảy tám đạo công kích đánh trúng hắn. Mà bảy tám đạo công kích của mấy tên Tinh Cực Cảnh bình thường thì hắn tự tin dễ dàng ngăn trở.
Đương nhiên cùng với Mê Vụ Đảo khai chiến không phải là mục đích của hắn, mục đích của hắn là muốn lên làm nguyên lão. Dù sao cũng phải ở lại Mê Vụ Cấm Khu này sinh tồn thời gian có thể không ngắn, nhất định phải thuận thế mà làm, trừ khi hắn không muốn ở trên Mê Vụ Đảo này mà một mình lang bạt trong biển sương mù ngoài kia.
- Lập trận thế lớn như vậy làm gì? Kỳ thật ta tới là muốn gia nhập Mê Vụ Đảo!
Thu Lôi Trạch Kiếm lại, Diệp Trần đối mắt với Bạch trưởng lão nói.
- Gia nhập Mê Vụ Đảo?
Sắc mặt của Bạch trưởng lão và Lục trưởng lão khá khó coi, đối với lý giải của bọn họ với đảo chủ thì người như Diệp Trần lựa chọn gia nhập thì đảo chủ sẽ không cự tuyệt. Hơn nữa nãy giờ Diệp Trần ra tay rất có chừng mực, không hề giết bất kỳ người nào.
Khoé miệng co quắp lại, Bạch trưởng lão cố gắng đè nén lửa giận, nói:
- Muốn gia nhập Mê Vụ Đảo cũng không cần đả thương người khác, các hạ làm như vậy khiến cho người ta rất hoài nghi. Tốt nhất hiện tại theo ta đi một chuyến, tiếp nhận thẩm vấn, đến lúc đó đảo chủ có đồng ý cho ngươi gia nhập Mê Vụ Đảo hay không thì khắc biết!
Chỉ cần mang Diệp Trần đi, thì Bạch trưởng lão tự tin Tôn nguyên lão sẽ có thể dễ dàng giải quyết được việc này. Đến lúc trắng đen thế nào còn không phải do bọn họ nói sao?
- Thật có lỗi, ta sẽ không cùng các ngươi đi đâu cả, Mã chấp sự bị thương là do hắn tự làm tự chịu. Ta chỉ là bị động tự vệ, huống chi chờ lúc ta gia nhập Mê Vụ Đảo thì cũng là thân phận nguyên lão. Một vị nguyên lão còn cần các ngươi thẩm tra?
Diệp Trần đã chuẩn bị rất tốt, hoặc là trở thành Mê Vụ Đảo nguyên lão hoặc là rời khỏi Mê Vụ Đảo này.
Ở trong Mê Vụ Cấm Khu này hắn không cần phải e ngại bất cứ Tinh Cực Cảnh cường giả nào, ai dám đuổi theo hắn? Tinh thần lực ở trong sương mù nơi này bị hạn chế tới chính thành, phạm vi tầm mắt cũng hạn chế rất lớn, hay có thê rnói, một khi tiến vào trong Mê Vụ Cấm Khu này, một vị Linh Hải Cảnh cũng rất khó giết được mục tiêu.
- Ngươi cho rằng nguyên lão là ngươi muốn làm thì làm sao? Lớn lối!
Vài dặm ngoài xa có một thanh âm già nua truyền tới!
- Tôn nguyên lão!
Bạch trưởng lão cùng với tên mặt ngựa đều lộ ra hỉ sắc.
Diệp Trần không cần đưa mắt nhìn, chỉ cần dùng linh hồn lực quan sát cũng biết được có một vị lão giả mặt trường bào màu tro ở vị trí trung ương Mê Vụ Đảo cấp tốc lao tới đây. Tốc độ tuy rất nhanh nhưng lại không tạo ra tiếng gió, tựa hồ lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, không khí lưu động xung quanh chẳng những không gây trở ngại cho hắn mà ngược lại còn đẩy nhanh tốc độ của hắn. Đây là biểu hiện của Phong chi ý cảnh cực hạn!
- Có thể trở thành Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả quả nhiên đều có bản lĩnh!
Trong nhận thức của Diệp Trần, ngoại trừ Thân Đồ Tuyệt thì các Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả khác ý cảnh nếu không tiếp cận cực hạn thì cũng đã cực hạn rồi. Đương nhiên Thân Đồ Tuyệt là do đã cô đọng được Võ Hồn hình thức ban đầu nên chiến lực mạnh hơn so với Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả bình thường một bậc, tuyệt đối lực lượng cùng với ý chỉ có thể đền bù cho khoảng cách về ý cảnh.
Vô thanh vô tức, người được gọi là Tôn nguyên lão đã xuất hiện trong Chấp Sự Đường.
- Là ngươi đả thương Mã chấp sự?
Tôn nguyên lão lạnh lùng nhìn Diệp Trần.