Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 295: Lưu Vân Tông rung động
- Ta không cam lòng.
Đáy lòng trung niên che mặt sản sinh hối hận cường liệt, hối hận tiếp nhận nhiệm vụ khó khăn này, hối hận vừa rồi không lập tức bỏ chạy, lại hối hận nhìn lầm Diệp Trần, nếu không phải Diệp Trần, giao đấu đơn độc, Thiên Lôi Tán Nhân căn bản không cơ hội dễ dàng bắn trúng hắn, một bước sai, từng bước đều sai, phải trả giá bằng sinh mạng.
- Muốn ta chết, các ngươi cũng phải chôn cùng ta!
Lúc này chạy trốn là chuyện không có khả năng, trung niên che mặt không để ý vết thương trí mệnh, chân nguyên thiêu đốt đến đỉnh, thân hóa hỏa diễm, đánh về phía Diệp Trần, dự định trước khi chết kéo người chết chung.
Sắc mặt Diệp Trần bất biến, Phân Thân Hóa Ảnh thi triển khinh công ra, gió thổi qua, theo gió phiêu tán, khi xuất hiện đã ở phía bên phải trung niên che mặt.
Một kiếm đánh ra, Tru Tâm kiếm khí bắn ra.
Phốc!
Cái cổ trung niên che mặt lệch ra, trong ánh mắt mất đi màu sắc sinh mệnh, dưới luân phiên đả kích, chiến lực của hắn giảm đi, cũng không đỡ được Tru Tâm Nhất Kiếm của Diệp Trần nữa.
Đã từng nhìn thấy trung niên che mặt chết đi, Diệp Trần trầm trọng phun ra một ngụm huyết khí, tác dụng phụ của Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp thập phần to lớn, có thể chi trì đến bây giờ là nhờ có đủ Huyêt Dương Hoa, dù sao huyết nhục khí huyết và chân khí khác nhau, không phải nói dùng một chút bổ trợ là sẽ không sao, trong đó còn một quá trình chuyển hóa cực kỳ phức tạp.
Hóa giải Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, sắc mặt Diệp Trần tái nhợt vô cùng, tinh thần có chút uể oải, nuốt vào một viên Bổ Thần Đan, Diệp Trần nhìn phía Thiên Lôi Tán Nhân, đối phương so với hắn tốt hơn một chút, Thiên Lôi Nhất Kích để chân khí tiêu hao của hắn tiêu hao quá lớn, đang nuốt phục đan dược bù đắp chân khí.
Hai người nhìn nhau cười khổ, giết chết một vị cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong so với trong tưởng tượng muốn khó khăn hơn nhiều, tu vi càng mạnh, càng khó giết chết, không phải không có đạo lý.
Đám người La Hành Liệt từ trong ngây ngốc tỉnh táo lại. Vẻ mặt hoảng hốt, hai cường giả Tinh Cực Cảnh cứ như vậy mà bị tiêu diệt. Lúc này mới có bao nhiêu thời gian, hơn nữa cả hai đều bị Diệp Trần giết chết, tuy rằng trung niên che mặt thứ hai chủ yếu là dựa vào Thiên Lôi Tán Nhân xuất thủ.
- Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối, Diệp Trần, về nghỉ ngơi trên Thiên Phong Thứu rồi nói chuyện sau, nơi đây không thích hợp ở lâu."
La Hành Liệt đề nghị.
- Được.
Thiên Lôi Tán Nhân cũng không chối từ, tổn hao chân khí không phải một thời nửa khắc có thể bù đắp trở lại, cần tĩnh tâm điều tức một phen.
Chờ Thiên Lôi Tán Nhân và Diệp Trần đi lên, một đám Thiên Phong Thứu lại trở mọi người đi về phương xa.
Khoảng chừng một canh giờ, Thiên Lôi Tán Nhân mở hai mắt, quay mặt đối diện kình phong thở ra một hơi, khí tức cường đại vô cùng, kình phong tiêu tan thành mây khói.
Nghiêng đầu, hắn nhìn Diệp Trần cười nói:
- Diệp tiểu tử, kẻ sĩ cách ba ngày không gặp liền phải nhìn bằng con mắt khác, lão Lôi ta vẫn là lần đầu tiên bội phục một người.
Chân Linh Đại Lục, cường giả vi tôn, chuẩn tắc này không đâu không đúng, khi một người cùng người khác chênh lệch quá lớn, bọn họ có lẽ có giao tình tốt, nhưng tuyệt đối tồn tại quan hệ trên dưới vi diệu, chênh lệch chính là chênh lệch, đối với một người thực lực thấp hơn ngươi, ngươi sẽ cùng hắn xưng hô ngang hàng? Tùy tiện vui đùa, chửi mắng? Hay tùy ý nói giỡn với nhau? Rõ ràng chuyện này khó có thể xảy ra, trong 1 mối quan hệ, chắc chắn người có thực lực mạnh hơn sẽ chiếm vị trí chủ đạo.
Dĩ vãng Thiên Lôi Tán Nhân gặp phải vãn bối toàn bộ tự xưng Thiên Lôi Tán Nhân, thế nhưng lần này, hắn tự xưng lão Lôi, nguyên nhân không phải vì hắn, mà chiến đấu lực của Diệp Trần đã cùng đẳng cấp với hắn, chênh lệch rất nhỏ bé, hơn nữa Diệp Trần là tông môn đệ tử của Nhàn Vân Tử, đạo lý thật giống như hắn thích gọi Nhàn Vân Tử là lão quỷ vậy.
- Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối quá khen, Diệp Trần bất quá vận khí tốt, có được một môn bí kỹ tăng phúc chiến lực.
Diệp Trần nói.
- Bí kỹ cũng là một loại thực lực bản thân, bằng không võ giả vì sao thích kỳ ngộ, không nói cái này, môn bí kỹ của ngươi là Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp?
Thiên Lôi Tán Nhân chân nguyên truyền âm nói.
Diệp Trần do dự một chút, gật đầu nói:
- Đúng!
- Thảo nào, ta lại thấy sao mà nhìn quen mắt như vậy, nguyên lai là tuyệt học của Huyết Ma Chân Nhân.
Thiên Lôi Tán Nhân lại nói:
- Ngươi và Huyết Ma chân nhân khác nhau, hắn có Huyết Ma Phân Thân cung cấp khí huyết, có thể duy trì liên tục thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, thậm chí càng đáng sợ là Đại Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, nhưng ngươi cần dựa vào khí huyết bản thân đến thôi động, khó tránh khỏi gặp phải tổn thương. Hơn nữa thứ này dễ khiến cho người khác chú ý, nếu như để Huyết Ma Chân Nhân để ý đến ngươi, ta, ngươi còn có Nhàn Vân Tử lão quỷ cả ba người đều không đủ cho một ngón tay của hắn nghiền nát.
Quả thật là tuyệt học của Huyết Ma Chân Nhân, Diệp Trần kỳ thực sớm có hoài nghi, nhất là Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp và Đại Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp khí tức rất giống nhau. Hiện tại nghe Thiên Lôi Tán Nhân vừa nói như vậy, rốt cục có thể xác định, về phần Huyết Ma Chân Nhân cường đại như thế nào, Diệp Trần không chút nghi ngờ, trong Cửu U Giáo một trăm lẻ tám đại quỷ tướng, Huyết Ma Chân Nhân có chiến lực thượng đẳng, so với Thi Quỷ Đạo Nhân cường đại hơn nhiều.
- Tiền bối yên tâm, không đến thời khắc mấu chốt, Diệp Trần biết nên làm như thế nào.
Diệp Trần gật đầu, nếu không phải lần này gặp nguy hiểm đến tính mệnh, hắn đối với thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp còn có chỗ do dự.
Thiên Phong Quốc Lưu Vân Tông và Tiềm Long Cổ Thành cách nhau khá xa, mất quá hai tháng, đoàn người mới cưỡi Thiên Phong thứu trở lại tới Lưu Vân Tông.
- Là tông chủ trở lại!
- Còn có Diệp sư huynh...
- Diệp sư huynh lịch lãm đã hơn một năm, không biết hôm nay đạt được tới cấp bậc nào rồi?
Lưu Vân Tông trên dưới rất nhiều đệ tử, ngẩng đầu vừa nhìn, là có thể nhìn thấy một đám Thiên Phong thứu đang hướng ngọn núi cao nhất bay tới.
Trên sân rộng ngoài chủ phong đại điện, không ít nội môn trưởng lão nghe thấy được tin tức, chạy đến chúc mừng, bên cạnh còn có đông đảo ngoại môn trưởng lão cùng với hạch tâm đệ tử, nội môn đệ tử.
- Cung nghênh tông chủ, cung nghênh Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối.
La Hành Liệt hạ xuống mặt đất trước, phất tay nói:
- Toàn bộ đều vào đại điện, ta có chuyện muốn tuyên bố.
Trong đại điện rộng lớn, mọi người cũng động.
La Hành Liệt ngồi ngay ngắn trên thủ tọa, Diệp Trần đứng ở một bên, về phần Thiên Lôi Tán Nhân đã đi tìm Nhàn Vân tử, đối với việc này không có hứng thú.
La Hành Liệt mở miệng nói:
- Để mọi người tụ tập tới đại điện, là vì nói cho các ngươi về sự tình Tiềm Long Bảng.
- Diệp sư huynh khẳng định nhập bảng, bằng không tông chủ sẽ không gióng trống khua chiêng tuyên bố.
- Nhất định là vậy, Diệp sư huynh một năm rưỡi trước chính là đệ nhất thiếu niên một đời của tông môn ta, đã hơn một năm, thực lực khẳng định tiến triển rất nhiều, lại không biết bài danh bao nhiêu?
Trong đại điện, mọi người nghị luận đều, ánh mắt liên tiếp nhìn phía Diệp Trần bên cạnh La Hành Liệt.
- Lần này, Lưu Vân Tông ta có hai đệ tử tiến nhập Tiềm Long Bảng, một hạch tâm đệ tử Từ Tĩnh, một người khác chính là Diệp Trần,
Đợi trong đại điên hơi chút an tĩnh, La Hành Liệt bắt đầu công bố kết quả.
Đối với kết quả này, hầu hết mọi người cũng không cảm thấy giật mình, thực lực của Từ Tĩnh quá rõ ràng, La Hàn Sơn và Chu Mai hai vị hạch tâm đệ tử cũng không đỡ được ba chiêu của nàng, mà thực lực của Diệp Trần còn vượt lên Từ Tĩnh, không có bài nhập Tiềm Long Bảng mới để cho bọn họ kinh ngạc.
- Từ Tĩnh bài danh đệ thập cửu Tiềm Long Bảng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thấy trong ánh mắt mọi người bắt đầu toát ra vẻ sợ hãi, La Hành Liệt cười cười, tiếp tục nói:
- Diệp Trần, Tiềm Long Bảng đệ....nhất..
- Cái gì, Diệp sư huynh là Tiềm Long Bảng đệ nhất?
- Diệp sư huynh tuy rằng lợi hại! Nhưng nên nhớ đệ nhất Tiềm Long Bảng là Tư Không Thánh, đệ nhị là Nghiêm Xích Hỏa, đệ tứ là Lý Đạo Hiên, ba người này tại ba năm trước đã có thực lực chống lại võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ba năm qua đi, trong võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong khó có địch thủ, Diệp sư huynh tiến bộ có lớn thế nào, cũng không có khả năng đánh bại bọn họ đi sao! Lẽ nào bọn họ không tham gia?
Mọi người khiếp sợ, vẻ mặt không tin nổi.
Trong đó một gã nội môn trưởng lão nói:
- Tông chủ, giới Tiềm Long Bảng này có phải là phát sinh biến hóa gì không?
Hắn là muốn nói, có phải là đám người Tư Không Thánh bởi vì có chút biến cố không thể tham gia so đấu, bằng không không thể giải thích Diệp Trần đoạt được đệ nhất.
La Hành Liệt lại cười nói:
- Đúng, là phát sinh một ít biến hóa, biến hóa chính là, Diệp Trần đánh bại thượng giới thiếu niên đầu sỏ, bao gồm Lâm Vẫn, Lý Đạo Hiên, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Tư Không Thánh, đường đường chính chính leo lên bảo tọa đệ nhất Tiềm Long Bảng, không chỉ có như vậy, hắn còn mở ra Tiềm Long Bí Cảnh nghìn năm chưa từng xuất thế, đánh vỡ lịch sử nghìn năm qua của Tiềm Long Bảng.
Tê!
Lời vừa nói ra, mọi người trong đại điện đều hít một ngụm khí lạnh, Diệp Trần cư nhiên đánh bại thượng giới thiếu niên đầu sỏ, leo lên bảo tọa đệ nhất Tiềm Long Bảng, hay nói cách khác, hôm nay thực lực của hắn đã đến Bão Nguyên Cảnh đỉnh phong, tại Lưu Vân Tông gần với Thái Thượng trưởng lão, dưới một người trên vạn người. Về phần Tiềm Long Bí Cảnh kia, bọn họ cũng không quá hiểu. Bất quá phía sau kỷ lục nghìn năm để bọn họ lại khiếp sợ, kỷ lục không thể bị phá như vậy... Bay lên đến cao độ như vậy, trong một trăm cũng không ai có thể đánh vỡ, mà Diệp Trần phá vỡ được là kỷ lục nghìn năm của Nam Trác Vực.
Đây là cái khái niệm gì?
- Đây là sự thực?
Còn có người không tin, thì thào ra.
La Hành Liệt mất hứng:
- Lẽ nào ta còn phải lừa các ngươi?
Trong lòng biết chuyện này không có giả, mọi người nhìn phía Ánh mắt Diệp Trần biến đổi, bên trong mang theo kính nể và tôn sùng, không sai, là tôn kính, địa vị Diệp Trần phát sinh, long trời lở đất, không còn là gã đệ tử Lưu Vân Tông đơn giản như vậy, mà là tồn tại gần với Thái Thượng trưởng lão, đệ nhất thiên tài Nam Trác Vực, nhiều vinh quang như vậy tụ tập trên người hắn, lại không đáng để bọn họ tôn kính mới là có vấn đề.
- Chúc mừng Diệp sư huynh.
Trong đại điện, đông đảo hạch tâm đệ tử và nội môn đệ tử nhất tề ôm quyền, hướng Diệp Trần khom lưng chúc mừng, trong đó bao gồm Trương Hạo Nhiên và Ngô Minh. Hai người một là hạch tâm đệ tử, một là nội là đệ tử, thân phận rất có tiến triển, đáng tiếc so với Diệp Trần, tựa như huỳnh hỏa chi quang, nhất là Trương Hạo Nhiên, sắc mặt biến chuyển mấy lần, cuối cùng nhu hòa lại. Ý chí chiến đấu của hắn sẽ không tiêu giảm, nhưng tiếp tục lấy Diệp Trần làm mục tiêu rõ ràng không thích hợp, đối phương cùng hắn chênh lệch mấy đẳng cấp. Hắn còn đang trong nội môn êệ tử phấn đấu, người ta đã là đệ nhất nhân thiếu niên một đời tại Nam Trác Vực, hắn không dám tưởng tượng, chờ chính mình bước vào Bão Nguyên Cảnh, Diệp Trần lại thành cái dạng tồn tại gì rồi.
Diệp Trần sinh ra một tia cảm khái, ôm quyền nói:
- Không nên khách khí như vậy, ta hiện tại vẫn là đệ tử Lưu Vân Tông, hiện tại không thay đổi, sau này cũng không thay đổi.
La Hành Liệt mỉm cười liếc mắt nhìn Diệp Trần, đối với mọi người trong đại điện nói:
- Tốt, tất cả mọi người đã biết tình huống, đều tự giải tán đi thôi!
Quá một hồi, chờ đám người đi hết, La Hành Liệt đối với Diệp Trần nói:
- Diệp Trần, ta mang ngươi đến trọng địa của Lưu Vân Tông.
- Vâng, tông chủ.
Thời gian không tới một ngày đêm, từ trên xuống dưới Lưu Vân Tông gần vạn người toàn bộ đều biết tin tức Diệp Trần cướp đoạt đệ nhất Tiềm Long Bảng, há hốc mồm, không thể tin tưởng nổi.
- Lúc đó ta cũng không tin, tới khi tông chủ nói ra, khẳng định không giả, thực sự là nghĩ không ra, Lưu Vân Tông ta lại có một đệ nhất thiên tài Nam Trác Vực, cũng may ta cũng là đệ Lưu Vân Tông, bằng không vinh quang này cũng không có phần của ta.
- Nghe nói Tiềm Long Bảng bài danh có liên quan tới số mệnh, Diệp sư huynh bài danh đệ nhất, chúng ta đây cũng được hưởng phúc theo, có số mệnh gia thân.
- Không sai, sau đó chỉ cần nỗ lực, nhất định làm ít công to.
- Biểu đệ của ta còn đang do dự vì gia nhập tông môn, hiện tại Diệp sư huynh đoạt được đệ nhất Tiềm Long Bảng, còn không liều mạng mà vào cho bằng được.
- Ngươi nên thông báo cho hắn biết để hắn sớm tới đăng ký đi, chỉ cần ít ngày nữa thôi, cả Thiên Phong Quốc đều sẽ biết, đến lúc đó thêm vào các thiếu niên thiên tài khác đua nhau gia nhập Lưu Vân Tông, không khéo cơ hội gia nhập tông môn sẽ khó hơn a.
- Đa tạ nhắc nhở, ta lập tức quay trở về nói cho tộc nhân biết chuyện này.
- Đường thúc của ta muốn gia nhập Phỉ Thúy Cốc, trở thành ngoại môn trưởng lão, ta nhanh ngăn cản hắn, gia nhập Lưu Vân Tông thật tốt, có số mệnh gia thân.
Đáy lòng trung niên che mặt sản sinh hối hận cường liệt, hối hận tiếp nhận nhiệm vụ khó khăn này, hối hận vừa rồi không lập tức bỏ chạy, lại hối hận nhìn lầm Diệp Trần, nếu không phải Diệp Trần, giao đấu đơn độc, Thiên Lôi Tán Nhân căn bản không cơ hội dễ dàng bắn trúng hắn, một bước sai, từng bước đều sai, phải trả giá bằng sinh mạng.
- Muốn ta chết, các ngươi cũng phải chôn cùng ta!
Lúc này chạy trốn là chuyện không có khả năng, trung niên che mặt không để ý vết thương trí mệnh, chân nguyên thiêu đốt đến đỉnh, thân hóa hỏa diễm, đánh về phía Diệp Trần, dự định trước khi chết kéo người chết chung.
Sắc mặt Diệp Trần bất biến, Phân Thân Hóa Ảnh thi triển khinh công ra, gió thổi qua, theo gió phiêu tán, khi xuất hiện đã ở phía bên phải trung niên che mặt.
Một kiếm đánh ra, Tru Tâm kiếm khí bắn ra.
Phốc!
Cái cổ trung niên che mặt lệch ra, trong ánh mắt mất đi màu sắc sinh mệnh, dưới luân phiên đả kích, chiến lực của hắn giảm đi, cũng không đỡ được Tru Tâm Nhất Kiếm của Diệp Trần nữa.
Đã từng nhìn thấy trung niên che mặt chết đi, Diệp Trần trầm trọng phun ra một ngụm huyết khí, tác dụng phụ của Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp thập phần to lớn, có thể chi trì đến bây giờ là nhờ có đủ Huyêt Dương Hoa, dù sao huyết nhục khí huyết và chân khí khác nhau, không phải nói dùng một chút bổ trợ là sẽ không sao, trong đó còn một quá trình chuyển hóa cực kỳ phức tạp.
Hóa giải Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, sắc mặt Diệp Trần tái nhợt vô cùng, tinh thần có chút uể oải, nuốt vào một viên Bổ Thần Đan, Diệp Trần nhìn phía Thiên Lôi Tán Nhân, đối phương so với hắn tốt hơn một chút, Thiên Lôi Nhất Kích để chân khí tiêu hao của hắn tiêu hao quá lớn, đang nuốt phục đan dược bù đắp chân khí.
Hai người nhìn nhau cười khổ, giết chết một vị cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong so với trong tưởng tượng muốn khó khăn hơn nhiều, tu vi càng mạnh, càng khó giết chết, không phải không có đạo lý.
Đám người La Hành Liệt từ trong ngây ngốc tỉnh táo lại. Vẻ mặt hoảng hốt, hai cường giả Tinh Cực Cảnh cứ như vậy mà bị tiêu diệt. Lúc này mới có bao nhiêu thời gian, hơn nữa cả hai đều bị Diệp Trần giết chết, tuy rằng trung niên che mặt thứ hai chủ yếu là dựa vào Thiên Lôi Tán Nhân xuất thủ.
- Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối, Diệp Trần, về nghỉ ngơi trên Thiên Phong Thứu rồi nói chuyện sau, nơi đây không thích hợp ở lâu."
La Hành Liệt đề nghị.
- Được.
Thiên Lôi Tán Nhân cũng không chối từ, tổn hao chân khí không phải một thời nửa khắc có thể bù đắp trở lại, cần tĩnh tâm điều tức một phen.
Chờ Thiên Lôi Tán Nhân và Diệp Trần đi lên, một đám Thiên Phong Thứu lại trở mọi người đi về phương xa.
Khoảng chừng một canh giờ, Thiên Lôi Tán Nhân mở hai mắt, quay mặt đối diện kình phong thở ra một hơi, khí tức cường đại vô cùng, kình phong tiêu tan thành mây khói.
Nghiêng đầu, hắn nhìn Diệp Trần cười nói:
- Diệp tiểu tử, kẻ sĩ cách ba ngày không gặp liền phải nhìn bằng con mắt khác, lão Lôi ta vẫn là lần đầu tiên bội phục một người.
Chân Linh Đại Lục, cường giả vi tôn, chuẩn tắc này không đâu không đúng, khi một người cùng người khác chênh lệch quá lớn, bọn họ có lẽ có giao tình tốt, nhưng tuyệt đối tồn tại quan hệ trên dưới vi diệu, chênh lệch chính là chênh lệch, đối với một người thực lực thấp hơn ngươi, ngươi sẽ cùng hắn xưng hô ngang hàng? Tùy tiện vui đùa, chửi mắng? Hay tùy ý nói giỡn với nhau? Rõ ràng chuyện này khó có thể xảy ra, trong 1 mối quan hệ, chắc chắn người có thực lực mạnh hơn sẽ chiếm vị trí chủ đạo.
Dĩ vãng Thiên Lôi Tán Nhân gặp phải vãn bối toàn bộ tự xưng Thiên Lôi Tán Nhân, thế nhưng lần này, hắn tự xưng lão Lôi, nguyên nhân không phải vì hắn, mà chiến đấu lực của Diệp Trần đã cùng đẳng cấp với hắn, chênh lệch rất nhỏ bé, hơn nữa Diệp Trần là tông môn đệ tử của Nhàn Vân Tử, đạo lý thật giống như hắn thích gọi Nhàn Vân Tử là lão quỷ vậy.
- Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối quá khen, Diệp Trần bất quá vận khí tốt, có được một môn bí kỹ tăng phúc chiến lực.
Diệp Trần nói.
- Bí kỹ cũng là một loại thực lực bản thân, bằng không võ giả vì sao thích kỳ ngộ, không nói cái này, môn bí kỹ của ngươi là Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp?
Thiên Lôi Tán Nhân chân nguyên truyền âm nói.
Diệp Trần do dự một chút, gật đầu nói:
- Đúng!
- Thảo nào, ta lại thấy sao mà nhìn quen mắt như vậy, nguyên lai là tuyệt học của Huyết Ma Chân Nhân.
Thiên Lôi Tán Nhân lại nói:
- Ngươi và Huyết Ma chân nhân khác nhau, hắn có Huyết Ma Phân Thân cung cấp khí huyết, có thể duy trì liên tục thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, thậm chí càng đáng sợ là Đại Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, nhưng ngươi cần dựa vào khí huyết bản thân đến thôi động, khó tránh khỏi gặp phải tổn thương. Hơn nữa thứ này dễ khiến cho người khác chú ý, nếu như để Huyết Ma Chân Nhân để ý đến ngươi, ta, ngươi còn có Nhàn Vân Tử lão quỷ cả ba người đều không đủ cho một ngón tay của hắn nghiền nát.
Quả thật là tuyệt học của Huyết Ma Chân Nhân, Diệp Trần kỳ thực sớm có hoài nghi, nhất là Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp và Đại Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp khí tức rất giống nhau. Hiện tại nghe Thiên Lôi Tán Nhân vừa nói như vậy, rốt cục có thể xác định, về phần Huyết Ma Chân Nhân cường đại như thế nào, Diệp Trần không chút nghi ngờ, trong Cửu U Giáo một trăm lẻ tám đại quỷ tướng, Huyết Ma Chân Nhân có chiến lực thượng đẳng, so với Thi Quỷ Đạo Nhân cường đại hơn nhiều.
- Tiền bối yên tâm, không đến thời khắc mấu chốt, Diệp Trần biết nên làm như thế nào.
Diệp Trần gật đầu, nếu không phải lần này gặp nguy hiểm đến tính mệnh, hắn đối với thi triển Tiểu Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp còn có chỗ do dự.
Thiên Phong Quốc Lưu Vân Tông và Tiềm Long Cổ Thành cách nhau khá xa, mất quá hai tháng, đoàn người mới cưỡi Thiên Phong thứu trở lại tới Lưu Vân Tông.
- Là tông chủ trở lại!
- Còn có Diệp sư huynh...
- Diệp sư huynh lịch lãm đã hơn một năm, không biết hôm nay đạt được tới cấp bậc nào rồi?
Lưu Vân Tông trên dưới rất nhiều đệ tử, ngẩng đầu vừa nhìn, là có thể nhìn thấy một đám Thiên Phong thứu đang hướng ngọn núi cao nhất bay tới.
Trên sân rộng ngoài chủ phong đại điện, không ít nội môn trưởng lão nghe thấy được tin tức, chạy đến chúc mừng, bên cạnh còn có đông đảo ngoại môn trưởng lão cùng với hạch tâm đệ tử, nội môn đệ tử.
- Cung nghênh tông chủ, cung nghênh Thiên Lôi Tán Nhân tiền bối.
La Hành Liệt hạ xuống mặt đất trước, phất tay nói:
- Toàn bộ đều vào đại điện, ta có chuyện muốn tuyên bố.
Trong đại điện rộng lớn, mọi người cũng động.
La Hành Liệt ngồi ngay ngắn trên thủ tọa, Diệp Trần đứng ở một bên, về phần Thiên Lôi Tán Nhân đã đi tìm Nhàn Vân tử, đối với việc này không có hứng thú.
La Hành Liệt mở miệng nói:
- Để mọi người tụ tập tới đại điện, là vì nói cho các ngươi về sự tình Tiềm Long Bảng.
- Diệp sư huynh khẳng định nhập bảng, bằng không tông chủ sẽ không gióng trống khua chiêng tuyên bố.
- Nhất định là vậy, Diệp sư huynh một năm rưỡi trước chính là đệ nhất thiếu niên một đời của tông môn ta, đã hơn một năm, thực lực khẳng định tiến triển rất nhiều, lại không biết bài danh bao nhiêu?
Trong đại điện, mọi người nghị luận đều, ánh mắt liên tiếp nhìn phía Diệp Trần bên cạnh La Hành Liệt.
- Lần này, Lưu Vân Tông ta có hai đệ tử tiến nhập Tiềm Long Bảng, một hạch tâm đệ tử Từ Tĩnh, một người khác chính là Diệp Trần,
Đợi trong đại điên hơi chút an tĩnh, La Hành Liệt bắt đầu công bố kết quả.
Đối với kết quả này, hầu hết mọi người cũng không cảm thấy giật mình, thực lực của Từ Tĩnh quá rõ ràng, La Hàn Sơn và Chu Mai hai vị hạch tâm đệ tử cũng không đỡ được ba chiêu của nàng, mà thực lực của Diệp Trần còn vượt lên Từ Tĩnh, không có bài nhập Tiềm Long Bảng mới để cho bọn họ kinh ngạc.
- Từ Tĩnh bài danh đệ thập cửu Tiềm Long Bảng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Thấy trong ánh mắt mọi người bắt đầu toát ra vẻ sợ hãi, La Hành Liệt cười cười, tiếp tục nói:
- Diệp Trần, Tiềm Long Bảng đệ....nhất..
- Cái gì, Diệp sư huynh là Tiềm Long Bảng đệ nhất?
- Diệp sư huynh tuy rằng lợi hại! Nhưng nên nhớ đệ nhất Tiềm Long Bảng là Tư Không Thánh, đệ nhị là Nghiêm Xích Hỏa, đệ tứ là Lý Đạo Hiên, ba người này tại ba năm trước đã có thực lực chống lại võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ba năm qua đi, trong võ giả Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ đỉnh phong khó có địch thủ, Diệp sư huynh tiến bộ có lớn thế nào, cũng không có khả năng đánh bại bọn họ đi sao! Lẽ nào bọn họ không tham gia?
Mọi người khiếp sợ, vẻ mặt không tin nổi.
Trong đó một gã nội môn trưởng lão nói:
- Tông chủ, giới Tiềm Long Bảng này có phải là phát sinh biến hóa gì không?
Hắn là muốn nói, có phải là đám người Tư Không Thánh bởi vì có chút biến cố không thể tham gia so đấu, bằng không không thể giải thích Diệp Trần đoạt được đệ nhất.
La Hành Liệt lại cười nói:
- Đúng, là phát sinh một ít biến hóa, biến hóa chính là, Diệp Trần đánh bại thượng giới thiếu niên đầu sỏ, bao gồm Lâm Vẫn, Lý Đạo Hiên, Nghiêm Xích Hỏa cùng với Tư Không Thánh, đường đường chính chính leo lên bảo tọa đệ nhất Tiềm Long Bảng, không chỉ có như vậy, hắn còn mở ra Tiềm Long Bí Cảnh nghìn năm chưa từng xuất thế, đánh vỡ lịch sử nghìn năm qua của Tiềm Long Bảng.
Tê!
Lời vừa nói ra, mọi người trong đại điện đều hít một ngụm khí lạnh, Diệp Trần cư nhiên đánh bại thượng giới thiếu niên đầu sỏ, leo lên bảo tọa đệ nhất Tiềm Long Bảng, hay nói cách khác, hôm nay thực lực của hắn đã đến Bão Nguyên Cảnh đỉnh phong, tại Lưu Vân Tông gần với Thái Thượng trưởng lão, dưới một người trên vạn người. Về phần Tiềm Long Bí Cảnh kia, bọn họ cũng không quá hiểu. Bất quá phía sau kỷ lục nghìn năm để bọn họ lại khiếp sợ, kỷ lục không thể bị phá như vậy... Bay lên đến cao độ như vậy, trong một trăm cũng không ai có thể đánh vỡ, mà Diệp Trần phá vỡ được là kỷ lục nghìn năm của Nam Trác Vực.
Đây là cái khái niệm gì?
- Đây là sự thực?
Còn có người không tin, thì thào ra.
La Hành Liệt mất hứng:
- Lẽ nào ta còn phải lừa các ngươi?
Trong lòng biết chuyện này không có giả, mọi người nhìn phía Ánh mắt Diệp Trần biến đổi, bên trong mang theo kính nể và tôn sùng, không sai, là tôn kính, địa vị Diệp Trần phát sinh, long trời lở đất, không còn là gã đệ tử Lưu Vân Tông đơn giản như vậy, mà là tồn tại gần với Thái Thượng trưởng lão, đệ nhất thiên tài Nam Trác Vực, nhiều vinh quang như vậy tụ tập trên người hắn, lại không đáng để bọn họ tôn kính mới là có vấn đề.
- Chúc mừng Diệp sư huynh.
Trong đại điện, đông đảo hạch tâm đệ tử và nội môn đệ tử nhất tề ôm quyền, hướng Diệp Trần khom lưng chúc mừng, trong đó bao gồm Trương Hạo Nhiên và Ngô Minh. Hai người một là hạch tâm đệ tử, một là nội là đệ tử, thân phận rất có tiến triển, đáng tiếc so với Diệp Trần, tựa như huỳnh hỏa chi quang, nhất là Trương Hạo Nhiên, sắc mặt biến chuyển mấy lần, cuối cùng nhu hòa lại. Ý chí chiến đấu của hắn sẽ không tiêu giảm, nhưng tiếp tục lấy Diệp Trần làm mục tiêu rõ ràng không thích hợp, đối phương cùng hắn chênh lệch mấy đẳng cấp. Hắn còn đang trong nội môn êệ tử phấn đấu, người ta đã là đệ nhất nhân thiếu niên một đời tại Nam Trác Vực, hắn không dám tưởng tượng, chờ chính mình bước vào Bão Nguyên Cảnh, Diệp Trần lại thành cái dạng tồn tại gì rồi.
Diệp Trần sinh ra một tia cảm khái, ôm quyền nói:
- Không nên khách khí như vậy, ta hiện tại vẫn là đệ tử Lưu Vân Tông, hiện tại không thay đổi, sau này cũng không thay đổi.
La Hành Liệt mỉm cười liếc mắt nhìn Diệp Trần, đối với mọi người trong đại điện nói:
- Tốt, tất cả mọi người đã biết tình huống, đều tự giải tán đi thôi!
Quá một hồi, chờ đám người đi hết, La Hành Liệt đối với Diệp Trần nói:
- Diệp Trần, ta mang ngươi đến trọng địa của Lưu Vân Tông.
- Vâng, tông chủ.
Thời gian không tới một ngày đêm, từ trên xuống dưới Lưu Vân Tông gần vạn người toàn bộ đều biết tin tức Diệp Trần cướp đoạt đệ nhất Tiềm Long Bảng, há hốc mồm, không thể tin tưởng nổi.
- Lúc đó ta cũng không tin, tới khi tông chủ nói ra, khẳng định không giả, thực sự là nghĩ không ra, Lưu Vân Tông ta lại có một đệ nhất thiên tài Nam Trác Vực, cũng may ta cũng là đệ Lưu Vân Tông, bằng không vinh quang này cũng không có phần của ta.
- Nghe nói Tiềm Long Bảng bài danh có liên quan tới số mệnh, Diệp sư huynh bài danh đệ nhất, chúng ta đây cũng được hưởng phúc theo, có số mệnh gia thân.
- Không sai, sau đó chỉ cần nỗ lực, nhất định làm ít công to.
- Biểu đệ của ta còn đang do dự vì gia nhập tông môn, hiện tại Diệp sư huynh đoạt được đệ nhất Tiềm Long Bảng, còn không liều mạng mà vào cho bằng được.
- Ngươi nên thông báo cho hắn biết để hắn sớm tới đăng ký đi, chỉ cần ít ngày nữa thôi, cả Thiên Phong Quốc đều sẽ biết, đến lúc đó thêm vào các thiếu niên thiên tài khác đua nhau gia nhập Lưu Vân Tông, không khéo cơ hội gia nhập tông môn sẽ khó hơn a.
- Đa tạ nhắc nhở, ta lập tức quay trở về nói cho tộc nhân biết chuyện này.
- Đường thúc của ta muốn gia nhập Phỉ Thúy Cốc, trở thành ngoại môn trưởng lão, ta nhanh ngăn cản hắn, gia nhập Lưu Vân Tông thật tốt, có số mệnh gia thân.