Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 26: Hạt Vĩ Ma Lang!
Nội đan một năm tuổi cho dù bị dược thủy tịch tà bỏ đi chín phần mười yêu khí và nguyên khí chí ít vẫn tiết kiệm được một tháng khổ công, huống hồ miếng nội đan này sắp tiến giai, nói không chừng hiệu quả tăng gấp đôi, có thể tiết kiệm hai tháng khổ công.
Nhìn miếng nội đan trong tay, mặc dù tâm tính Diệp Trần ổn định cũng có chút không khống chế được cảm xúc, hai tháng khổ công! Chí ít có thể giúp hắn đạt tới Luyện Khí Cảnh tầng thứ bảy hậu kì, nếu như vận khí tốt một chút, sau khi sử dụng dược thủy tịch tà, nguyên khí còn lại trong nội đan là năm phần mười, sẽ là bốn tháng khổ công, tuyệt đối có thể đột phá đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ tám.
Lấy từ trong ngực áo ra một chiếc hộp ngọc, Diệp Trần cẩn thận bỏ miếng đan dược vào, sau đó đóng nắp hộp, đề phòng yêu khí và nguyên khí tiết lộ ra ngoài.
Hít một hơi thật sâu, Diệp Trần tỉnh lại từ trong cuồng hỉ, ánh mắt dừng lại chỗ thi thể con yêu thú hổ lang.
- Nguyên liệu trên người yêu thú cấp hai đỉnh phong chắc cũng phải bán được một hai ngàn lạng bạc, không được lãng phí, dù sao mình vẫn phải gom tiền mua dược thủy tịch tà, cái đó những năm ngàn lạng một bình.
Diệp Trần vừa lẩm bẩm, vừa ngồi xổm xuống, thu thập nguyên liệu trên xác yêu thú, không để sót một chút nào.
Đợi nguyên liệu thu thập xong, Diệp Trần nhíu mày, cái túi da lớn mang theo gần như đã đầy, giá như có một cái Linh Giới Trữ Vật thì tốt.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nghĩ, Đệ tử hạch tâm Lưu Vân Tông cũng chỉ có đại sư tỷ Chu Mai và Hàn Sơn công tử La hàn Sơn là có Linh Giới Trữ Vật, ở đâu đến phiên hắn, nhưng từ phương diện này có thể nhìn ra sự cường đại của Phỉ Thúy Cốc. Ngay cả một Ngưng Chân Cảnh trung kì đỉnh phong như Cơ Tuyết Nhạn cũng xứng có một chiếc Linh Giới Trữ Vật, phải biết trong Phỉ Thúy Cốc thiên tài vô số, so với Cơ Tuyết Nhạn đệ tử hạch tâm cường đại khẳng định không ít.
- Haizzz, thất phẩm đại tông môn đúng là thất phẩm đại tông môn, tài đại khí thô, bảo bối gì cũng có, Diệp gia ta được liệt vào một trong bát đại gia tộc, tài lực hùng hậu, cũng chỉ có phụ thân và một số trưởng lão gia tộc là có Linh Giới Trữ Vật, mẫu thân thân là một trong những trưởng lão ngoại môn chủ chốt của Nam La Tông, có cũng là chuyện bình thường, những người khác muốn có một chiếc Linh Giới Trữ Vật trên cơ bản chỉ là vọng tưởng.
Lắc lắc đầu, Diệp Trần đóng kín túi da, chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên.
Khu rừng nổi một trận gió lớn, cát bay đá chạy, những cây cỏ mềm bị bật cả gốc, nương theo cuồng phong bay lên giữa không trung.
Diệp Trần chấn động,
- Đây là quái phong gì vậy, đột ngột quá.
Graooo!
Một tiếng rống khủng khiếp xông thẳng lên trời, nghe như chỉ cách đó khoảng hơn trăm mét.
Không hay rồi, là yêu thú cấp ba, chỉ có yêu thú cấp ba mới có thể phóng thích được yêu khí, điều khiển khí lưu hình thành yêu phong, mê hoặc tầm nhìn và cảm giác của con người.
Trước đây khi linh hồn còn chưa xuyên việt, xem đoạn Võ Tòng đánh hổ trong Thủy Hử Truyện, mãnh hổ còn chưa xuất hiện, đã nổi một trận gió lớn, con yêu thú cấp ba mạnh hơn mãnh hổ không biết bao nhiêu lần, trận gió mà nó tạo ra chẳng khác gì gió bão.
Việc không nên chậm trễ, Diệp Trần toàn lực vận chuyển Thuần Nguyên Công, chân tung lên, lao đi như một con chim lớn, muốn tránh khỏi tập kích của con yêu thú cấp ba.
Rắc, rắc... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiếng cành cây gãy vang lên, chỉ vài hơi thở, một con yêu lang lớn như con trâu nước xuất hiện ở nơi Diệp Trần vừa đứng, thân hình nó thon dài cường tráng, trên người không có một cọng lông, mà là một lớp vẩy đen xì, đuôi là một cái đuôi bọ cạp dài, móc câu phía cuối chóp đuôi ánh lên quang mang màu tro xám, rõ ràng có tẩm kịch độc, ai trúng phải chắn chắn sẽ chết.
Diệp Trần quay đầu, lập tức ra sức thôi động nội khí như thấy quỷ, Thân pháp Kim Nhạn Công phát huy đến cực hạn, nhanh như điện chớp.
Con yêu thú quái dị này là Hạt Vĩ Ma Lang, ngay cả trong hàng ngũ yêu thú cấp ba cũng là bá chủ, Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì bình thường gặp phải nó cũng tránh xa ba thước.
Chạy! Dốc hết sức bú tí mẹ để chạy!
Diệp Trần biết dù mình có đạt đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười đỉnh phong thì cũng không phải đối thủ của con Hạt Vĩ Ma Lang, chênh lệch một cảnh giới không dễ gì bù đắp, về phần tam đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang Lam Kì có thể đánh bại khoái đao Ngô Vạn Sơn, nguyên nhân chủ yếu là công pháp và võ kĩ chiếm ưu thế, phải biết Bắc Tuyết Sơn Trang là thất phẩm tông môn, thế nào là thất phẩm tông môn, là những thế lực đã phát triển hàng trăm hàng ngàn năm nay, bí tịch trân bảo vô số, nội tình thâm hậu không cách nào phỏng đoán, mà khoái đao Ngô Vạn Sơn chẳng qua là một độc hành khách, ngay cả đao pháp lợi hại nhất cũng là tự nghĩ ra, đủ thấy chẳng có nội tình gì.
Kim Nhạn Công sớm đã được Diệp Trần tu luyện lô hỏa thuần thanh, toàn lực thi triển, cả người chân không chạm đất, nương theo thảo mộc, một nháy mắt là có thể đi hơn mười mét, so với đại nhạn thực sự không hề thua kém.
Graooo!
Diệp Trần chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một khối yêu khí mãnh liệt đã từ sau lưng phóng tới.
Diệp Trần không cần nhìn cũng biết là đạn yêu khí do Hạt Vĩ Ma Lang phun ra, Võ giả Ngưng Chân Cảnh trở xuống bị chạm vào một chút là huyết dịch khô héo, tứ chi tê buốt.
Dựa vào linh khí lực cường đại, thân hình Diệp Trần lập lòe thoắt ẩn thoắt hiện, dễ dàng né tránh.
Phanh!
Khoảnh đất ngay trước mặt bị đào thành một cái hố lớn, thảo mộc quanh đó lập tức héo rũ.
- Đạn yêu khí lợi hại quá, con Hạt Vĩ Ma Lang này khẳng định rất cường đại, nếu như có thể giết được, chí ít cũng tiết kiệm cho mình hơn nửa năm khổ công. Ách, không đúng, mình đang nghĩ gì vậy?
Diệp Trần tự cảm thấy buồn cười vì suy nghĩ của mình, bây giờ có thể chạy thoát hay không vẫn là vấn đế, vậy mà hắn còn nghĩ đến nội đan trong người Hạt Vĩ Ma Lang, thật đúng là không biết sống chết.
Rầm rầm rầm...
Từng khối yêu khí từ sau lưng bắn đến nhưng Diệp Trần vẫn có thể tìm ra lộ tuyến tốt nhất để tránh né, mang lại cho người ta ý cảnh như đang dạo chơi trong mưa thương bão đạn.
Hạt Vĩ Ma Lang cực nộ, không phun đạn yêu khí nữa mà toàn lực đuổi theo con người phía trước, dần dần kéo gần khoảng cách.
Năm mươi bước!
Bốn mươi lăm bước!
Bốn mươi bước!
...
Da đầu Diệp Trần tê rần, vội vàng giơ cao cái tu da căng phồng sau lưng, chuẩn bị ném lên một ngọn cây cao, ở bên dưới không thể nhìn thấy được, để sau này còn quay lại lấy.
Ba!
Ném đi gần trăm cân nguyên liệu yêu thú, tốc độ Diệp Trần bạo tăng, so với Võ giả Ngưng Chân Cảnh sơ kì không hề thua kém, cộng thêm linh hồn lực cường đại cho nên thân pháp của hắn trở nên quỷ dị khó đoán.
Nhìn miếng nội đan trong tay, mặc dù tâm tính Diệp Trần ổn định cũng có chút không khống chế được cảm xúc, hai tháng khổ công! Chí ít có thể giúp hắn đạt tới Luyện Khí Cảnh tầng thứ bảy hậu kì, nếu như vận khí tốt một chút, sau khi sử dụng dược thủy tịch tà, nguyên khí còn lại trong nội đan là năm phần mười, sẽ là bốn tháng khổ công, tuyệt đối có thể đột phá đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ tám.
Lấy từ trong ngực áo ra một chiếc hộp ngọc, Diệp Trần cẩn thận bỏ miếng đan dược vào, sau đó đóng nắp hộp, đề phòng yêu khí và nguyên khí tiết lộ ra ngoài.
Hít một hơi thật sâu, Diệp Trần tỉnh lại từ trong cuồng hỉ, ánh mắt dừng lại chỗ thi thể con yêu thú hổ lang.
- Nguyên liệu trên người yêu thú cấp hai đỉnh phong chắc cũng phải bán được một hai ngàn lạng bạc, không được lãng phí, dù sao mình vẫn phải gom tiền mua dược thủy tịch tà, cái đó những năm ngàn lạng một bình.
Diệp Trần vừa lẩm bẩm, vừa ngồi xổm xuống, thu thập nguyên liệu trên xác yêu thú, không để sót một chút nào.
Đợi nguyên liệu thu thập xong, Diệp Trần nhíu mày, cái túi da lớn mang theo gần như đã đầy, giá như có một cái Linh Giới Trữ Vật thì tốt.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nghĩ, Đệ tử hạch tâm Lưu Vân Tông cũng chỉ có đại sư tỷ Chu Mai và Hàn Sơn công tử La hàn Sơn là có Linh Giới Trữ Vật, ở đâu đến phiên hắn, nhưng từ phương diện này có thể nhìn ra sự cường đại của Phỉ Thúy Cốc. Ngay cả một Ngưng Chân Cảnh trung kì đỉnh phong như Cơ Tuyết Nhạn cũng xứng có một chiếc Linh Giới Trữ Vật, phải biết trong Phỉ Thúy Cốc thiên tài vô số, so với Cơ Tuyết Nhạn đệ tử hạch tâm cường đại khẳng định không ít.
- Haizzz, thất phẩm đại tông môn đúng là thất phẩm đại tông môn, tài đại khí thô, bảo bối gì cũng có, Diệp gia ta được liệt vào một trong bát đại gia tộc, tài lực hùng hậu, cũng chỉ có phụ thân và một số trưởng lão gia tộc là có Linh Giới Trữ Vật, mẫu thân thân là một trong những trưởng lão ngoại môn chủ chốt của Nam La Tông, có cũng là chuyện bình thường, những người khác muốn có một chiếc Linh Giới Trữ Vật trên cơ bản chỉ là vọng tưởng.
Lắc lắc đầu, Diệp Trần đóng kín túi da, chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên.
Khu rừng nổi một trận gió lớn, cát bay đá chạy, những cây cỏ mềm bị bật cả gốc, nương theo cuồng phong bay lên giữa không trung.
Diệp Trần chấn động,
- Đây là quái phong gì vậy, đột ngột quá.
Graooo!
Một tiếng rống khủng khiếp xông thẳng lên trời, nghe như chỉ cách đó khoảng hơn trăm mét.
Không hay rồi, là yêu thú cấp ba, chỉ có yêu thú cấp ba mới có thể phóng thích được yêu khí, điều khiển khí lưu hình thành yêu phong, mê hoặc tầm nhìn và cảm giác của con người.
Trước đây khi linh hồn còn chưa xuyên việt, xem đoạn Võ Tòng đánh hổ trong Thủy Hử Truyện, mãnh hổ còn chưa xuất hiện, đã nổi một trận gió lớn, con yêu thú cấp ba mạnh hơn mãnh hổ không biết bao nhiêu lần, trận gió mà nó tạo ra chẳng khác gì gió bão.
Việc không nên chậm trễ, Diệp Trần toàn lực vận chuyển Thuần Nguyên Công, chân tung lên, lao đi như một con chim lớn, muốn tránh khỏi tập kích của con yêu thú cấp ba.
Rắc, rắc... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tiếng cành cây gãy vang lên, chỉ vài hơi thở, một con yêu lang lớn như con trâu nước xuất hiện ở nơi Diệp Trần vừa đứng, thân hình nó thon dài cường tráng, trên người không có một cọng lông, mà là một lớp vẩy đen xì, đuôi là một cái đuôi bọ cạp dài, móc câu phía cuối chóp đuôi ánh lên quang mang màu tro xám, rõ ràng có tẩm kịch độc, ai trúng phải chắn chắn sẽ chết.
Diệp Trần quay đầu, lập tức ra sức thôi động nội khí như thấy quỷ, Thân pháp Kim Nhạn Công phát huy đến cực hạn, nhanh như điện chớp.
Con yêu thú quái dị này là Hạt Vĩ Ma Lang, ngay cả trong hàng ngũ yêu thú cấp ba cũng là bá chủ, Võ giả Ngưng Chân Cảnh trung kì bình thường gặp phải nó cũng tránh xa ba thước.
Chạy! Dốc hết sức bú tí mẹ để chạy!
Diệp Trần biết dù mình có đạt đến Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười đỉnh phong thì cũng không phải đối thủ của con Hạt Vĩ Ma Lang, chênh lệch một cảnh giới không dễ gì bù đắp, về phần tam đệ tử Bắc Tuyết Sơn Trang Lam Kì có thể đánh bại khoái đao Ngô Vạn Sơn, nguyên nhân chủ yếu là công pháp và võ kĩ chiếm ưu thế, phải biết Bắc Tuyết Sơn Trang là thất phẩm tông môn, thế nào là thất phẩm tông môn, là những thế lực đã phát triển hàng trăm hàng ngàn năm nay, bí tịch trân bảo vô số, nội tình thâm hậu không cách nào phỏng đoán, mà khoái đao Ngô Vạn Sơn chẳng qua là một độc hành khách, ngay cả đao pháp lợi hại nhất cũng là tự nghĩ ra, đủ thấy chẳng có nội tình gì.
Kim Nhạn Công sớm đã được Diệp Trần tu luyện lô hỏa thuần thanh, toàn lực thi triển, cả người chân không chạm đất, nương theo thảo mộc, một nháy mắt là có thể đi hơn mười mét, so với đại nhạn thực sự không hề thua kém.
Graooo!
Diệp Trần chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một khối yêu khí mãnh liệt đã từ sau lưng phóng tới.
Diệp Trần không cần nhìn cũng biết là đạn yêu khí do Hạt Vĩ Ma Lang phun ra, Võ giả Ngưng Chân Cảnh trở xuống bị chạm vào một chút là huyết dịch khô héo, tứ chi tê buốt.
Dựa vào linh khí lực cường đại, thân hình Diệp Trần lập lòe thoắt ẩn thoắt hiện, dễ dàng né tránh.
Phanh!
Khoảnh đất ngay trước mặt bị đào thành một cái hố lớn, thảo mộc quanh đó lập tức héo rũ.
- Đạn yêu khí lợi hại quá, con Hạt Vĩ Ma Lang này khẳng định rất cường đại, nếu như có thể giết được, chí ít cũng tiết kiệm cho mình hơn nửa năm khổ công. Ách, không đúng, mình đang nghĩ gì vậy?
Diệp Trần tự cảm thấy buồn cười vì suy nghĩ của mình, bây giờ có thể chạy thoát hay không vẫn là vấn đế, vậy mà hắn còn nghĩ đến nội đan trong người Hạt Vĩ Ma Lang, thật đúng là không biết sống chết.
Rầm rầm rầm...
Từng khối yêu khí từ sau lưng bắn đến nhưng Diệp Trần vẫn có thể tìm ra lộ tuyến tốt nhất để tránh né, mang lại cho người ta ý cảnh như đang dạo chơi trong mưa thương bão đạn.
Hạt Vĩ Ma Lang cực nộ, không phun đạn yêu khí nữa mà toàn lực đuổi theo con người phía trước, dần dần kéo gần khoảng cách.
Năm mươi bước!
Bốn mươi lăm bước!
Bốn mươi bước!
...
Da đầu Diệp Trần tê rần, vội vàng giơ cao cái tu da căng phồng sau lưng, chuẩn bị ném lên một ngọn cây cao, ở bên dưới không thể nhìn thấy được, để sau này còn quay lại lấy.
Ba!
Ném đi gần trăm cân nguyên liệu yêu thú, tốc độ Diệp Trần bạo tăng, so với Võ giả Ngưng Chân Cảnh sơ kì không hề thua kém, cộng thêm linh hồn lực cường đại cho nên thân pháp của hắn trở nên quỷ dị khó đoán.