Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 202: Dung hợp kiếm chiêu
- Đi mau!
Lão giả phất tay giết chết đám lục cấp yêu thú đang vây công ba người. Sau đó lão giả nhanh chóng bắt lấy Điền Hạo, dùng tốc độ nhanh gấp mấy lần âm thành lao qua lớp lớp vòng vây.
Diệp Trần cùng mỹ phụ nhìn nhau cười khổ. Bọn hắn cũng không có được tốc độ biến thái như vậy. Hơn nữa cũng không dám theo sau lưng lão giả, ai biết được Giác Long Mãng có thể hay không phát ra công kích từ xa truy kích hắn.
Quả nhiên một đạo hắc khí đen kịp từ xa phóng tới lão giả.
Một tiếng nổ kinh thiên phát ra, thân ảnh lão giả cùng Điện Hạo biến mất không thấy đâu nữa.
- Chúng ta nhanh chóng ly khai a! Đợi Giác Long Mãng đuổi tới, hẳn phải chết là không thể nghi ngờ!
- Ân!
Diệp Trần cùng mỹ phụ sóng vai bay vút đi, hai người tận lực tránh qua lục cấp yêu thú đỉnh phong. Mà bọn họ cũng không dám liều mạng giết chóc quá nhiều, chỉ sợ Giác Long Mãng phát hiện ra sự tồn tại của bản thân.
- Yêu thú quá nhiều, lại không thể nào tạo ra động tĩnh quá lớn!
Nhìn yêu thú rậm rạp chừng chịt cùng yêu khí che lấp bầu trời, mỹ phụ không khỏi nhíu mày.
Diệp Trần động dạng cũng cảm giác được rất khó giải quyết, Giác Long Mãng tựu ở phía sau không bao xa, một khi giết chóc động tĩnh quá lớn, tự nhiên bị nó phát hiện. Đến lúc đó cho dù bọn hắn có thủ đoạn thông thiên đều khó thoát khỏi cái chết. Như vậy chỉ có thể toàn lực thúc dục Phân Thân Hóa Ảnh khinh công.
Không do dự nhiều, Diệp Trần liền thò tay bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của mỹ phụ, rồi sau đó thân thể run lên. Tại trong hư không phân hóa thành từng đạo chân khí tán ảnh. Chân than dĩ nhiên là mang theo mỹ phụ lao ra, tốc độ rõ ràng không tính là nhanh nhưng cũng đủ để tránh khỏi sự chắn đánh bao vây của bầy yêu thú.
- Ngươi!
Mỹ phụ vô thức muốn thu bàn tay về. Hiện Diệp Trần thi triển chính là một môn khinh công đặc biệt, mỹ phụ tự nhiên nhận ra được điều đó, nàng dùng chân khí truyền âm nói:
- Tuyệt kỹ khinh công này tuy có đặc biệt có thể phân ra chân khí tàn ảnh. Thế nhưng lại có thể dễ dàng hấp dẫn được sự chú ý của yêu thú. Phải biết rằng có một số yêu thú có thể nhìn thấu chân thân.
Diệp Trần nói:
- Không thử làm sao biết.
Rồi đấy! Rồi đấy! Rồi đấy!
Thân ảnh hai người tiêu tan bất định, vừa thực vừa giả, không ít yêu thú cấp thấp bị choáng váng, đầu quay như chong chóng, chật vật không chịu nổi.
Xiệp!
Đúng lúc này một vật thể vừa dài vừa nhỏ cuốn tới, tốc độ sánh ngang tốc độ ánh sáng.
- Coi chừng!
Mỹ phụ ngừng thở, vật thể nhỏ dài ấy nàng không xa lạ gì. Chính là đầu lưỡi của lục cấp yêu thú đỉnh phong Tam Nhãn Thiềm Thừ. Tam Nhãn Thiềm Thừ có ba con mắt, con mắt thứ ba của nó có thể khám phá ra chân thân. Chỉ cần cấp bậc không có quá cường đại thì mặc ngươi thiên biến vạn hóa cũng đừng mơ tưởng có thể lừa gạt được nó.
Đầu lưỡi đầy gai nhọn trải rộng quá nhanh. Đồng thời khi thanh âm của mỹ phụ vang lên thì đầu lưỡi đã đem thân thể hai người cuốn lấy, sau đó nhẹ nhàng kéo một phát.
Phốc! Phốc!
Thân thể hai người chi năm xẻ bảy, bất quá cũng chỉ là chân khí tàn ảnh.
Mỹ phụ kinh nghi nói:
- Ngươi như thế nào có thể tránh được?
Diệp Trần nói:
- Chỉ cần không vượt qua phản ứng cực hạn thì ta đều có biện pháp tránh đi, điểm ấy ngươi yên tâm.
- Ha ha! Ngươi thực không cân nhắc gia nhập Lãm Nguyệt Lâu chúng ta.
Mỹ phụ lại cực lực khuyên bảo Diệp Trần gia nhập vào tổ chức của nàng.
- Trước chạy trốn khỏi nơi này rồi nói sau!
Liên tục phân ra chân khí tàn ảnh đối với Diệp Trần khiến chân khí tiêu hao rất lớn. Dù sao thì thi triển khinh công cần phải duy trì chân khí liên tục. Trong khoảng thời gian ngắn hắn đã tổn thất mấy chục chân khí tàn ảnh rồi.
Nhanh chóng ném vào trong miệng một viên Bổ Khí Đan, chân khí của Diệp Trần lại bộc phát tăng lên, hắn có thể thôi động khả năng của mình đến cực hạn.
Xíu......UU!!!
Mượn chân khí tàn ảnh để mê hoặc, hai người theo yêu khí nống đậm một mực xuyên qua đi ra khỏi phạm vi thú triều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Rốt cuộc cũng trốn thoát.
Mỹ phụ hung hăng hít thở không khí.
Diệp Trần không có ý tứ buông tay nàng ra, mang theo nàng hướng tới phụ cận sơn mạch bay vút đi.
Mỹ phụ giống như cười mà không phải cười nói:
- Tiểu quỷ, chúng ta đã chạy qua được lớp lớp vòng vây, còn muốn giữa chặt lấy tay ta tới khi nào, tuy nhiên ta không thèm để ý.
Diệp Trần tỉnh táo nói:
- Ngươi muốn chết thì có thể buông tay.
- Có ý tứ gì?
Mỹ phụ biết Diệp Trần sẽ không thối tha như vậy.
- Ý tứ rất đơn giản, chúng ta đã bị Giác Long Mãng khóa chặt, may mắn là nó không có đuổi theo.
Giác Long Mãng là thất cấp yêu thú, không phải nó không am hiểu một hai kỹ xảo, đối với nó việc đuổi giết hai Võ giả Bão Nguyên Cảnh cũng chỉ đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Đoán chừng là nó khinh thường không thèm đuổi giết hai tiểu mao tử chúng ta!
Mỹ phụ quả nhiên không dám buông tay, mất đi Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của Diệp Trần, khả năng vẫn lạc là rất lớn. Dù sao thì lúc trước nàng cũng đã tận mắt nhìn thấy Diệp Trần như thế nào mà mang nàng lao ra khỏi lớp lớp vòng vây.
Trong bầy thú, Giác Long Mãng nửa người trên đứng vững, như một cây cột chống trời. Một đôi mắt lạnh như băng xuyên qua yêu khí, chăm chú khóa chặt Diệp Trần cùng mỹ phụ ở phương xa. Chính như theo lời mỹ phụ nói với tư cách là thất cấp yêu thú nó khinh thường tự tại không thèm đuổi giết hai người, chỉ cần phun ra một đạo yêu khí là có thể.
Miệng mở rộng ra, yêu khí tụ tập lại. Giác Long Mãng phun ra một đạo hác khí đen kịt, trong nháy mắt hắc khí đả thông yêu khí bị phong tỏa, liền xuất hiện bên ngoài vài dặm.
Tâm Diệp Trần không có dừng lại, khẽ quát một tiếng.
- Bạo!
Thân hình hai người đột nhiên nổ tung, mảng lớn tàn ảnh hướng ra bốn phương tám hướng bắn ra tứ tung.
Phốc một tiếng!
Tam phần là tàn ảnh không có tránh thoát khỏi phạm vi công kích của hắc khí. Trong khoảnh khắc tan thành mây khói, hắc khí đen kịt, uy lực không hề giảm một chút nào vẫn tiếp tục bay tới một ngọn núi dựng đứng cách đó không xa đục thủng một lỗ trên đại sơn.
Núi non trùng điệp núi non, trùng điệp sơn mạch bên trong. Bởi vì nguyên nhân sinh ra thú triều là dĩ nhiên những nơi thường tập trung yêu thú trước đó hiện giờ không nhìn thấy bóng dáng một con yêu thú nào.
Vị!
Một ngụm máu tươi được phun ra, thân hình Diệp Trần trở nên lung lay.
Bắt lấy cánh tay của Diệp Trần, mỹ phụ mang theo hắn rơi trên sơn đạo gập ghềnh.
- Ngươi bị thương!
Mỹ phụ trước đó vẫn còn khiếp sợ, hiện tại nàng mới biết được thi triển chiêu đó cần phải trả một cái giá lớn như thế nào.
Nhét một khỏa Liệu Thương Đan trị giá tới mấy vạn lượng hoàng kim vào miệng, Diệp Trần ngồi đả tọa dưới đất. Sắc mặt tái nhợt nói:
- Ba đạo chân khí tàn ảnh bình thường là cực hạn của ta. Năm đạo chân khí tàn ảnh khi sử dụng lại khiến cho chân khí hỗn loạn. Bình thường nếu như tạo ra nhiều chân khí tàn ảnh như vậy thì kinh mạch của ta cũng chịu thụ thương không nhẹ. Ngươi giúp ta hộ pháp, ta trước tiên thoáng điều tức một cái.
- Tốt! Ngươi sẽ không sợ ta hại ngươi sao?
Diệp Trần nói:
- Ngươi có thể thử xem.
- Kháo! Ngươi tỉnh táo một cách đáng sợ, nhất định còn có hậu thủ.
Mỹ phụ lắc đầu, nàng cùng Diệp Trần ở chung không lâu, mặc kệ gặp bất cứ nguy hiểm gì đều không thấy đối phương lộ ra vẻ kinh hoảng. Theo như lịch duyệt của nàng thì tự nhiên biết rõ Diệp Trần không phải đối tượng dễ trêu chọc. Muốn ám toán hắn khó như lên trời. Huống chi nàng thật không muốn mưu tài sát hại tính mệnh của hắn.
Nhắm mắt lại, Diệp Trần rất nhanh tiến vào trạng thái chữa thương.
Một giờ qua đi! Diệp Trần nhổ ra một ngụm máu tươi, sau đó chậm rãi đứng lên.
- Nơi này không nên ở lâu, chúng ta nhanh chóng tiến đến Kim Đỉnh Thành.
Mỹ phụ gật đầu:
- Trong lúc thú triều, yêu thú sẽ không ngừng chạy đến, lần này không phải là loại thú triều đơn giản.
Vèo! Vèo!
Hai người triển khai khinh công, hướng tới phía xa lao đi.
Tại lúc hai người ly khai không bao nhiêu lâu thì Thiết Thành bị san bằng thành bình địa. Đồng thời cũng có hai đạo nhân ảnh xuất hiện.
- Ai, tới chậm!
- Tăng thêm Thiết Thành nữa thì đã có tới hơn hai mươi tòa thành bị hủy diệt, nhân số tử vong vượt qua ba ngàn vạn.
- Theo trình độ thành thị bị phá hủy thì có lẽ là một đầu thất cấp yêu thú đã đi qua nơi này. Khá tốt không có bát cấp yêu thú. Nếu không thì cỡ trung cấp thành thị cũng không thể nào thủ được.
- Bình thường những đợt thú triều trước không có xuất hiện nhiều thất cấp yêu thú như vậy. Lần này xem như là trường hợp đặc biệt, xuất hiện hơn mười đầu thất cấp yêu thú.
- Thú triều xảy ra khong có dấu hiệu báo trước, các tông môn ở khoảng cách xa cũng còn chưa có nhận được tin tức. Chúng ta đành phải bận rộn một hồi. Trước tiên đánh chết đầu thất cấp yêu thú này rồi nói sau!
- Ân! Bận rộn một chút thì không sao cả.
Thân ảnh hai người lóe lên rồi biến mất, tốc độ so với thái thượng trưởng lão của Luyện Hỏa Môn nhanh hơn rất nhiều.
Trong lúc thú triều, phương viên vạn dặm thậm chí là mấy vạn dặm đều không có một khu vực nào triệt để an toàn. Hiện tại sau khi thoát ly khỏi hiểm cảnh, đằng sau hai người Diệp Trần lại xuất hiện một đám yêu thú mới chạy đến.
- Hồ Quang Trảm!
Chém giết một đầu lục cấp yêu thú, mỹ phụ cười khổ nói:
- Kinh nghiệm hơn mười cuộc chiến đấu trong một ngày này thu được không nhỏ. Nhưng chỉ sợ là chưa đến được Kim Đỉnh Thành thì cũng bị hao tổn chân khí mà chết mất.
Diệp Trần im lặng. Mấy ngày nay, bọn hắn không dám ở bên bầu trời phi hành. Làm như vậy thì mục tiêu quá lớn, nói không chừng lại hấp dẫn lục cấp yêu thú đỉnh phong hay là thất cấp yêu thú tới. Nhưng đó chỉ là điều thú nhất. Điều thứ hai chính là tốc độ chạy bộ của hai người bình quân một ngày chỉ có thể đi được một, hai ngàn dặm lộ trình. Trên đường đi còn không có đảm bảo an toàn, thỉnh thoảng lại bị một ít yêu thú cấp thấp xuất hiện chặn đường.
- Mấy ngày nữa là chạy tới được khu vực Cường giả Tinh Cực Cảnh trấn giữ. Đến lúc đó thì tình huống sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Mỹ phụ nói:
- Xác thực, thú triều bạo phát đột nhiên quá mức, nếu như có dấu hiệu báo trước tựu cũng không có gây ra nhiều tổn thất thương vong đến như vậy.
Cùng nhau rời đi, qua vô số sơn thôn trang cùng thôn trấn đều lọt vào cuộc tàn sát của bãi của yêu thú. Huyết tinh tràn ngập khắp nơi phảng phất giống như địa ngục nhân gian.
Diệp Trần tuy hơi thấy cảm khái thế nhưng lúc trước thật vất vả mới có thể đem người dân ba thôn tới được Thiết Thành, kết quả là vẫn không chạy thoát khỏi cái chết. Đối mặt với thú triều, dưới Võ giả Bão Nguyên Cảnh căn bản là không có được năng lực tự bảo vệ mình. Một khi bị đại lượng yêu thú vây quanh Võ giả Bão Nguyên Cảnh cũng phải nhanh chóng chạy trốn. Theo như mỹ phụ phân tích thì thất cấp yêu thú xuất hiện, như vậy đây là thú triều loại nhỏ. Nếu như là thú triều loại trung thì phạm vi ảnh hương gấp mười lần thú triều loại nhỏ, chắc chắn sẽ có bát cấp yêu thú xuất hiện, thậm chí có khả năng có cửu cấp yêu thú.
Ùm.....ụm bò....o......!
Một đầu yêu ngưu trên lưng mọc ra hai cánh từ trên không trung lao xuống hướng tới Diệp Trần công kích. Bàng lân yêu khí khiến cho không khí kịch liệt chấn động, gợn sóng nổi lên bốn phía.
- Cô Phong Tuyết Sát!
Đối mặt với yêu ngưu lao xuống, thần sắc Diệp Trần vẫn như thường, một kiếm đâm tới.
Yêu ngưu cảm nhận được một kiếm này vô cùng đáng sợ, đang muốn tránh đi. Nhưng vô luận là nó tránh né như thế nào thì cũng không thoát khỏi phạm vi công kích của một kiếm này. Đối phương phảng phát giống như đứng trên một ngọn núi cao ngất. Mượn độ cao của ngọn núi là một Kiếm Ý tràn ngập tuyệt sát chi niệm xuất hiện.
Phốc phốc!
Trán của yêu ngưu xuất hiện một lỗ kiếm, thân hình nó lay động rồi đổ sần xuống mặt đất.
Con mắt mỹ phụ lóa sáng:
- Ta nhớ trước đó ngươi chưa có từng sử dụng qua chiêu này. Một chiêu này uy lực lớn đến mức không thể nào tính được. Đến cả ta cũng khó có thể tránh thoát.
- Vừa mới lĩnh ngộ.
Diệp Trần mơ hồ trả lời.
Cô Phong Tuyệt Sát chính là do bản thân hắn dung hợp bảy thức Cô Phong Thập Tam Kiếm mà thành. Thuộc về phạm vi dung hợp kiếm chiêu, tại trước đây thật lớn, hắn cũng đã tựu thử dung hợp kiếm chiêu nhưng về sau xuất hiện Kinh Vân Kiếm Pháp cùng với tu vi của bản thân lúc bấy giờ nên không cách nào dung hợp được. Bây giờ hắn dùng Nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Cô Phong Thập Tam Kiếm mà ra tay, thực không có nghĩ tới lại thuận lợi thành công dung hợp.
Thú triều không báo trước, Cô Phong Tuyệt Sát mới có thể dung hợp được bốn thức, uy lực có thể miễn cưỡng cùng Kinh Vân Kiếm Pháp đệ tam thức so sánh không chênh lệch lắm. Hắn đánh chết trên vạn con yêu thú, rốt cuộc lần nữa dung hợp được ba thức kiếm chiêu. Uy lực thoáng cái còn muốn mạnh hơn Kinh Vân Kiếm Pháp. Chỉ so với một kiếm Luyện Tâm Nhất Kiếm tiêu tao tâm thần là còn có chút chênh lệch. So sánh với một kiếm Luyện Tâm Nhất Kiếm thì ý cảnh của Cô Phong Tuyệt Sát cao hơn rất nhiều, cùng với tiểu thành Kiếm Ý hỗ trợ lẫn nhau.
Về phần vì sao như thế, Diệp Trần rất rõ ràng. Lúc trước hắn có thể lĩnh ngộ Kiếm Ý nhưng kỳ thực cũng là do hắn tham khảo được Kiếm Ý cảnh của Cô Phong Thập Tam Kiếm, cho nên ít nhiều Kiếm Ý cùng với Cô Phong Thập Tam Kiếm có chút liên hệ.
Lão giả phất tay giết chết đám lục cấp yêu thú đang vây công ba người. Sau đó lão giả nhanh chóng bắt lấy Điền Hạo, dùng tốc độ nhanh gấp mấy lần âm thành lao qua lớp lớp vòng vây.
Diệp Trần cùng mỹ phụ nhìn nhau cười khổ. Bọn hắn cũng không có được tốc độ biến thái như vậy. Hơn nữa cũng không dám theo sau lưng lão giả, ai biết được Giác Long Mãng có thể hay không phát ra công kích từ xa truy kích hắn.
Quả nhiên một đạo hắc khí đen kịp từ xa phóng tới lão giả.
Một tiếng nổ kinh thiên phát ra, thân ảnh lão giả cùng Điện Hạo biến mất không thấy đâu nữa.
- Chúng ta nhanh chóng ly khai a! Đợi Giác Long Mãng đuổi tới, hẳn phải chết là không thể nghi ngờ!
- Ân!
Diệp Trần cùng mỹ phụ sóng vai bay vút đi, hai người tận lực tránh qua lục cấp yêu thú đỉnh phong. Mà bọn họ cũng không dám liều mạng giết chóc quá nhiều, chỉ sợ Giác Long Mãng phát hiện ra sự tồn tại của bản thân.
- Yêu thú quá nhiều, lại không thể nào tạo ra động tĩnh quá lớn!
Nhìn yêu thú rậm rạp chừng chịt cùng yêu khí che lấp bầu trời, mỹ phụ không khỏi nhíu mày.
Diệp Trần động dạng cũng cảm giác được rất khó giải quyết, Giác Long Mãng tựu ở phía sau không bao xa, một khi giết chóc động tĩnh quá lớn, tự nhiên bị nó phát hiện. Đến lúc đó cho dù bọn hắn có thủ đoạn thông thiên đều khó thoát khỏi cái chết. Như vậy chỉ có thể toàn lực thúc dục Phân Thân Hóa Ảnh khinh công.
Không do dự nhiều, Diệp Trần liền thò tay bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn của mỹ phụ, rồi sau đó thân thể run lên. Tại trong hư không phân hóa thành từng đạo chân khí tán ảnh. Chân than dĩ nhiên là mang theo mỹ phụ lao ra, tốc độ rõ ràng không tính là nhanh nhưng cũng đủ để tránh khỏi sự chắn đánh bao vây của bầy yêu thú.
- Ngươi!
Mỹ phụ vô thức muốn thu bàn tay về. Hiện Diệp Trần thi triển chính là một môn khinh công đặc biệt, mỹ phụ tự nhiên nhận ra được điều đó, nàng dùng chân khí truyền âm nói:
- Tuyệt kỹ khinh công này tuy có đặc biệt có thể phân ra chân khí tàn ảnh. Thế nhưng lại có thể dễ dàng hấp dẫn được sự chú ý của yêu thú. Phải biết rằng có một số yêu thú có thể nhìn thấu chân thân.
Diệp Trần nói:
- Không thử làm sao biết.
Rồi đấy! Rồi đấy! Rồi đấy!
Thân ảnh hai người tiêu tan bất định, vừa thực vừa giả, không ít yêu thú cấp thấp bị choáng váng, đầu quay như chong chóng, chật vật không chịu nổi.
Xiệp!
Đúng lúc này một vật thể vừa dài vừa nhỏ cuốn tới, tốc độ sánh ngang tốc độ ánh sáng.
- Coi chừng!
Mỹ phụ ngừng thở, vật thể nhỏ dài ấy nàng không xa lạ gì. Chính là đầu lưỡi của lục cấp yêu thú đỉnh phong Tam Nhãn Thiềm Thừ. Tam Nhãn Thiềm Thừ có ba con mắt, con mắt thứ ba của nó có thể khám phá ra chân thân. Chỉ cần cấp bậc không có quá cường đại thì mặc ngươi thiên biến vạn hóa cũng đừng mơ tưởng có thể lừa gạt được nó.
Đầu lưỡi đầy gai nhọn trải rộng quá nhanh. Đồng thời khi thanh âm của mỹ phụ vang lên thì đầu lưỡi đã đem thân thể hai người cuốn lấy, sau đó nhẹ nhàng kéo một phát.
Phốc! Phốc!
Thân thể hai người chi năm xẻ bảy, bất quá cũng chỉ là chân khí tàn ảnh.
Mỹ phụ kinh nghi nói:
- Ngươi như thế nào có thể tránh được?
Diệp Trần nói:
- Chỉ cần không vượt qua phản ứng cực hạn thì ta đều có biện pháp tránh đi, điểm ấy ngươi yên tâm.
- Ha ha! Ngươi thực không cân nhắc gia nhập Lãm Nguyệt Lâu chúng ta.
Mỹ phụ lại cực lực khuyên bảo Diệp Trần gia nhập vào tổ chức của nàng.
- Trước chạy trốn khỏi nơi này rồi nói sau!
Liên tục phân ra chân khí tàn ảnh đối với Diệp Trần khiến chân khí tiêu hao rất lớn. Dù sao thì thi triển khinh công cần phải duy trì chân khí liên tục. Trong khoảng thời gian ngắn hắn đã tổn thất mấy chục chân khí tàn ảnh rồi.
Nhanh chóng ném vào trong miệng một viên Bổ Khí Đan, chân khí của Diệp Trần lại bộc phát tăng lên, hắn có thể thôi động khả năng của mình đến cực hạn.
Xíu......UU!!!
Mượn chân khí tàn ảnh để mê hoặc, hai người theo yêu khí nống đậm một mực xuyên qua đi ra khỏi phạm vi thú triều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Rốt cuộc cũng trốn thoát.
Mỹ phụ hung hăng hít thở không khí.
Diệp Trần không có ý tứ buông tay nàng ra, mang theo nàng hướng tới phụ cận sơn mạch bay vút đi.
Mỹ phụ giống như cười mà không phải cười nói:
- Tiểu quỷ, chúng ta đã chạy qua được lớp lớp vòng vây, còn muốn giữa chặt lấy tay ta tới khi nào, tuy nhiên ta không thèm để ý.
Diệp Trần tỉnh táo nói:
- Ngươi muốn chết thì có thể buông tay.
- Có ý tứ gì?
Mỹ phụ biết Diệp Trần sẽ không thối tha như vậy.
- Ý tứ rất đơn giản, chúng ta đã bị Giác Long Mãng khóa chặt, may mắn là nó không có đuổi theo.
Giác Long Mãng là thất cấp yêu thú, không phải nó không am hiểu một hai kỹ xảo, đối với nó việc đuổi giết hai Võ giả Bão Nguyên Cảnh cũng chỉ đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
- Đoán chừng là nó khinh thường không thèm đuổi giết hai tiểu mao tử chúng ta!
Mỹ phụ quả nhiên không dám buông tay, mất đi Phân Thân Hóa Ảnh khinh công của Diệp Trần, khả năng vẫn lạc là rất lớn. Dù sao thì lúc trước nàng cũng đã tận mắt nhìn thấy Diệp Trần như thế nào mà mang nàng lao ra khỏi lớp lớp vòng vây.
Trong bầy thú, Giác Long Mãng nửa người trên đứng vững, như một cây cột chống trời. Một đôi mắt lạnh như băng xuyên qua yêu khí, chăm chú khóa chặt Diệp Trần cùng mỹ phụ ở phương xa. Chính như theo lời mỹ phụ nói với tư cách là thất cấp yêu thú nó khinh thường tự tại không thèm đuổi giết hai người, chỉ cần phun ra một đạo yêu khí là có thể.
Miệng mở rộng ra, yêu khí tụ tập lại. Giác Long Mãng phun ra một đạo hác khí đen kịt, trong nháy mắt hắc khí đả thông yêu khí bị phong tỏa, liền xuất hiện bên ngoài vài dặm.
Tâm Diệp Trần không có dừng lại, khẽ quát một tiếng.
- Bạo!
Thân hình hai người đột nhiên nổ tung, mảng lớn tàn ảnh hướng ra bốn phương tám hướng bắn ra tứ tung.
Phốc một tiếng!
Tam phần là tàn ảnh không có tránh thoát khỏi phạm vi công kích của hắc khí. Trong khoảnh khắc tan thành mây khói, hắc khí đen kịt, uy lực không hề giảm một chút nào vẫn tiếp tục bay tới một ngọn núi dựng đứng cách đó không xa đục thủng một lỗ trên đại sơn.
Núi non trùng điệp núi non, trùng điệp sơn mạch bên trong. Bởi vì nguyên nhân sinh ra thú triều là dĩ nhiên những nơi thường tập trung yêu thú trước đó hiện giờ không nhìn thấy bóng dáng một con yêu thú nào.
Vị!
Một ngụm máu tươi được phun ra, thân hình Diệp Trần trở nên lung lay.
Bắt lấy cánh tay của Diệp Trần, mỹ phụ mang theo hắn rơi trên sơn đạo gập ghềnh.
- Ngươi bị thương!
Mỹ phụ trước đó vẫn còn khiếp sợ, hiện tại nàng mới biết được thi triển chiêu đó cần phải trả một cái giá lớn như thế nào.
Nhét một khỏa Liệu Thương Đan trị giá tới mấy vạn lượng hoàng kim vào miệng, Diệp Trần ngồi đả tọa dưới đất. Sắc mặt tái nhợt nói:
- Ba đạo chân khí tàn ảnh bình thường là cực hạn của ta. Năm đạo chân khí tàn ảnh khi sử dụng lại khiến cho chân khí hỗn loạn. Bình thường nếu như tạo ra nhiều chân khí tàn ảnh như vậy thì kinh mạch của ta cũng chịu thụ thương không nhẹ. Ngươi giúp ta hộ pháp, ta trước tiên thoáng điều tức một cái.
- Tốt! Ngươi sẽ không sợ ta hại ngươi sao?
Diệp Trần nói:
- Ngươi có thể thử xem.
- Kháo! Ngươi tỉnh táo một cách đáng sợ, nhất định còn có hậu thủ.
Mỹ phụ lắc đầu, nàng cùng Diệp Trần ở chung không lâu, mặc kệ gặp bất cứ nguy hiểm gì đều không thấy đối phương lộ ra vẻ kinh hoảng. Theo như lịch duyệt của nàng thì tự nhiên biết rõ Diệp Trần không phải đối tượng dễ trêu chọc. Muốn ám toán hắn khó như lên trời. Huống chi nàng thật không muốn mưu tài sát hại tính mệnh của hắn.
Nhắm mắt lại, Diệp Trần rất nhanh tiến vào trạng thái chữa thương.
Một giờ qua đi! Diệp Trần nhổ ra một ngụm máu tươi, sau đó chậm rãi đứng lên.
- Nơi này không nên ở lâu, chúng ta nhanh chóng tiến đến Kim Đỉnh Thành.
Mỹ phụ gật đầu:
- Trong lúc thú triều, yêu thú sẽ không ngừng chạy đến, lần này không phải là loại thú triều đơn giản.
Vèo! Vèo!
Hai người triển khai khinh công, hướng tới phía xa lao đi.
Tại lúc hai người ly khai không bao nhiêu lâu thì Thiết Thành bị san bằng thành bình địa. Đồng thời cũng có hai đạo nhân ảnh xuất hiện.
- Ai, tới chậm!
- Tăng thêm Thiết Thành nữa thì đã có tới hơn hai mươi tòa thành bị hủy diệt, nhân số tử vong vượt qua ba ngàn vạn.
- Theo trình độ thành thị bị phá hủy thì có lẽ là một đầu thất cấp yêu thú đã đi qua nơi này. Khá tốt không có bát cấp yêu thú. Nếu không thì cỡ trung cấp thành thị cũng không thể nào thủ được.
- Bình thường những đợt thú triều trước không có xuất hiện nhiều thất cấp yêu thú như vậy. Lần này xem như là trường hợp đặc biệt, xuất hiện hơn mười đầu thất cấp yêu thú.
- Thú triều xảy ra khong có dấu hiệu báo trước, các tông môn ở khoảng cách xa cũng còn chưa có nhận được tin tức. Chúng ta đành phải bận rộn một hồi. Trước tiên đánh chết đầu thất cấp yêu thú này rồi nói sau!
- Ân! Bận rộn một chút thì không sao cả.
Thân ảnh hai người lóe lên rồi biến mất, tốc độ so với thái thượng trưởng lão của Luyện Hỏa Môn nhanh hơn rất nhiều.
Trong lúc thú triều, phương viên vạn dặm thậm chí là mấy vạn dặm đều không có một khu vực nào triệt để an toàn. Hiện tại sau khi thoát ly khỏi hiểm cảnh, đằng sau hai người Diệp Trần lại xuất hiện một đám yêu thú mới chạy đến.
- Hồ Quang Trảm!
Chém giết một đầu lục cấp yêu thú, mỹ phụ cười khổ nói:
- Kinh nghiệm hơn mười cuộc chiến đấu trong một ngày này thu được không nhỏ. Nhưng chỉ sợ là chưa đến được Kim Đỉnh Thành thì cũng bị hao tổn chân khí mà chết mất.
Diệp Trần im lặng. Mấy ngày nay, bọn hắn không dám ở bên bầu trời phi hành. Làm như vậy thì mục tiêu quá lớn, nói không chừng lại hấp dẫn lục cấp yêu thú đỉnh phong hay là thất cấp yêu thú tới. Nhưng đó chỉ là điều thú nhất. Điều thứ hai chính là tốc độ chạy bộ của hai người bình quân một ngày chỉ có thể đi được một, hai ngàn dặm lộ trình. Trên đường đi còn không có đảm bảo an toàn, thỉnh thoảng lại bị một ít yêu thú cấp thấp xuất hiện chặn đường.
- Mấy ngày nữa là chạy tới được khu vực Cường giả Tinh Cực Cảnh trấn giữ. Đến lúc đó thì tình huống sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.
Mỹ phụ nói:
- Xác thực, thú triều bạo phát đột nhiên quá mức, nếu như có dấu hiệu báo trước tựu cũng không có gây ra nhiều tổn thất thương vong đến như vậy.
Cùng nhau rời đi, qua vô số sơn thôn trang cùng thôn trấn đều lọt vào cuộc tàn sát của bãi của yêu thú. Huyết tinh tràn ngập khắp nơi phảng phất giống như địa ngục nhân gian.
Diệp Trần tuy hơi thấy cảm khái thế nhưng lúc trước thật vất vả mới có thể đem người dân ba thôn tới được Thiết Thành, kết quả là vẫn không chạy thoát khỏi cái chết. Đối mặt với thú triều, dưới Võ giả Bão Nguyên Cảnh căn bản là không có được năng lực tự bảo vệ mình. Một khi bị đại lượng yêu thú vây quanh Võ giả Bão Nguyên Cảnh cũng phải nhanh chóng chạy trốn. Theo như mỹ phụ phân tích thì thất cấp yêu thú xuất hiện, như vậy đây là thú triều loại nhỏ. Nếu như là thú triều loại trung thì phạm vi ảnh hương gấp mười lần thú triều loại nhỏ, chắc chắn sẽ có bát cấp yêu thú xuất hiện, thậm chí có khả năng có cửu cấp yêu thú.
Ùm.....ụm bò....o......!
Một đầu yêu ngưu trên lưng mọc ra hai cánh từ trên không trung lao xuống hướng tới Diệp Trần công kích. Bàng lân yêu khí khiến cho không khí kịch liệt chấn động, gợn sóng nổi lên bốn phía.
- Cô Phong Tuyết Sát!
Đối mặt với yêu ngưu lao xuống, thần sắc Diệp Trần vẫn như thường, một kiếm đâm tới.
Yêu ngưu cảm nhận được một kiếm này vô cùng đáng sợ, đang muốn tránh đi. Nhưng vô luận là nó tránh né như thế nào thì cũng không thoát khỏi phạm vi công kích của một kiếm này. Đối phương phảng phát giống như đứng trên một ngọn núi cao ngất. Mượn độ cao của ngọn núi là một Kiếm Ý tràn ngập tuyệt sát chi niệm xuất hiện.
Phốc phốc!
Trán của yêu ngưu xuất hiện một lỗ kiếm, thân hình nó lay động rồi đổ sần xuống mặt đất.
Con mắt mỹ phụ lóa sáng:
- Ta nhớ trước đó ngươi chưa có từng sử dụng qua chiêu này. Một chiêu này uy lực lớn đến mức không thể nào tính được. Đến cả ta cũng khó có thể tránh thoát.
- Vừa mới lĩnh ngộ.
Diệp Trần mơ hồ trả lời.
Cô Phong Tuyệt Sát chính là do bản thân hắn dung hợp bảy thức Cô Phong Thập Tam Kiếm mà thành. Thuộc về phạm vi dung hợp kiếm chiêu, tại trước đây thật lớn, hắn cũng đã tựu thử dung hợp kiếm chiêu nhưng về sau xuất hiện Kinh Vân Kiếm Pháp cùng với tu vi của bản thân lúc bấy giờ nên không cách nào dung hợp được. Bây giờ hắn dùng Nhân cấp đỉnh giai kiếm pháp Cô Phong Thập Tam Kiếm mà ra tay, thực không có nghĩ tới lại thuận lợi thành công dung hợp.
Thú triều không báo trước, Cô Phong Tuyệt Sát mới có thể dung hợp được bốn thức, uy lực có thể miễn cưỡng cùng Kinh Vân Kiếm Pháp đệ tam thức so sánh không chênh lệch lắm. Hắn đánh chết trên vạn con yêu thú, rốt cuộc lần nữa dung hợp được ba thức kiếm chiêu. Uy lực thoáng cái còn muốn mạnh hơn Kinh Vân Kiếm Pháp. Chỉ so với một kiếm Luyện Tâm Nhất Kiếm tiêu tao tâm thần là còn có chút chênh lệch. So sánh với một kiếm Luyện Tâm Nhất Kiếm thì ý cảnh của Cô Phong Tuyệt Sát cao hơn rất nhiều, cùng với tiểu thành Kiếm Ý hỗ trợ lẫn nhau.
Về phần vì sao như thế, Diệp Trần rất rõ ràng. Lúc trước hắn có thể lĩnh ngộ Kiếm Ý nhưng kỳ thực cũng là do hắn tham khảo được Kiếm Ý cảnh của Cô Phong Thập Tam Kiếm, cho nên ít nhiều Kiếm Ý cùng với Cô Phong Thập Tam Kiếm có chút liên hệ.