Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1281: Vô ngã cảnh giới
Thời gian trước, Diệp Trần tại Lam Diệp thành đã tận lực mua cực phẩm kim loại tài liệu đủ để chế tạo ra ba bốn trăm chuôi cực phẩm bảo kiếm, trong đó, tài liệu có thể dùng để chế tạo ra Kim thuộc tính cùng Thủy thuộc tính bảo kiếm ước chừng chiếm hết một phần năm, như vậy sẽ có thể làm ra chừng 70 chuôi Cực phẩm bảo kiếm hệ Kim và Thủy, ngoại trừ ban đầu có tỉ lệ thất bại khá lớn, còn về sau đều là 100% xác xuất thành công.
Cho nên, một phần năm tài liệu này, Diệp Trần tổng cộng chế tạo ra được 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, trong đó Cực phẩm cấp thấp bảo kiếm có 25 chuôi, cực phẩm trung đẳng bảo kiếm có 22 chuôi, cực phẩm cao đẳng bảo kiếm có 7 chuôi, chung quy phẩm cấp cao có thấp có, không chỉ là về sau trình độ của Diệp Trần tăng lên mà nguyên nhân chủ yếu vẫn là tài liệu tốt xấu, bảo kiếm càng cường đại thì cần phải có tài liệu càng tốt, chỉ hiếu một ít đều không được.
Khi lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, cũng là thời gian bốn tháng qua đi kể từ khi hoàn thành bảy chuôi kiếm trước đó, nói cách khác, Diệp Trần bình quân mỗi tháng chế tạo được mười hai chuôi kiếm, tin tức này nếu được truyền đi sẽ đủ để chấn động toàn bộ Hỏa Điểu Tinh, không, phải nói là cả Chu Tước tinh vực.
Một tháng 12 chuôi kiếm, một năm sẽ là 144 chuôi kiếm, một vạn năm chính là 144 vạn chuôi kiếm, dù là trong mười vạn năm sinh mệnh, chỉ có một vạn năm là dùng để chế tạo bảo kiếm, như vậy tài phú thu về đều có thể dùng ức mà tính, đây là trình độ mà không ai khác có thể vượt qua nổi.
Ly Hỏa thành rất lớn, có phạm vi diện tích chiếm chừng mấy ngàn dặm, đương nhiên, đại bộ phận diện tích đều là ngoại thành, còn Ly Hỏa nội thành chỉ chiếm diện tích gần kề trăm dặm. Mà Lạc Trần Kiếm Các ở vào đường cái của nội thành phía tây, gần đây đã triệt để nổi tiếng, các Sinh Tử cảnh kiếm khách sinh hoạt tại Ly Hỏa thành trên cơ bản đều biết việc Lạc Trần Kiếm Các có đại lượng Cực phẩm bảo kiếm chưa được bán ra, những thứ cực phẩm bảo kiếm này có phẩm chất thần kỳ cao, hoặc là ẩn chứa cường đại Bất Hủ kiếm ý, hoặc là ẩn chứa Hủy Diệt kiếm ý, so với những Cực phẩm bảo kiếm đồng phẩm cấp đều trân quý hơn gấp mấy lần.
"Hòa Phong, ngươi có nghe nói không? Lạc Trần Kiếm Các tuần sau sẽ bắt đầu bán ra những thanh Cực phẩm bảo kiếm kia đấy, bất quá Lạc Trần Kiếm Các có một quy củ, đó chính là sẽ không bán cho người có chủ tu áo nghĩa không phù họp với thuộc tính của
Cực phẩm bảo kiếm đấy. Ngươi chủ tu Thủy chi áo nghĩa như vậy là hoàn toàn phù họp với quy củ của nó đấy."
Trong một gian trà lâu, hai gã Sinh Tử cảnh Vương giả đang trò chuyện với nhau.
"Tuần sau sẽ bán ra sao? Thật tốt quá."
Trung niên tên là Hòa Phong trên mặt lộ ra vui mừng, từ hai tháng trước hắn đa đi qua Lạc Trần Kiếm Các thưởng lãm các chuôi kiếm. Hắn một mực chờ đợi đến thời điểm các Cực phẩm bảo kiếm này được bán ra, bởi vì hắn đã nhìn trúng cái thanh Thương Hải kiếm kia.
Cùng lúc đó, ở các địa phương khác đều đang bàn luận về Lạc Trần Kiếm Các.
Một tuần lễ trôi qua rất nhanh, Lạc Trần Kiếm Các lập tức đã trở thành trung tâm của con đường cái phía tây nội thành, số lượng Sinh Tử cảnh kiếm khách lui tới đây tính ra hàng trăm, trong số này có đến tám phần là các Sinh Tử cảnh kiếm khách không chủ tu Kim hoặc Thủy áo nghĩa, nhưng hai thành còn lại cũng có chừng trăm người, trên lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm chỉ trong nửa buổi chiều ngắn ngủi đã được bán sạch sẽ.
"54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, tổng cộng bán được 46.000 khối nguyên thạch, như thế nào cũng có chút cảm giác thua lỗ ah."
Diệp Trần cười khổ một tiếng.
Tại trong vũ trụ tinh không, cực phẩm cấp thấp bảo khí giá cả bình thường từ 200 đến 300 nguyên thạch, cực phẩm trung đẳng bảo khí là 500 đến 700, cực phẩm cao đẳng bảo khí là 1000 đến 1500. Cực phẩm bảo kiếm do Diệp Trần rèn ra có phẩm cấp tốt hơn rất nhiều so với Cực phẩm bảo kiếm cùng loại, nhưng bình quân, một thanh cực phẩm cấp thấp bảo kiếm cũng chỉ có thể bán 400 nguyên thạch, 25 chuôi chính là 10.000 nguyên thạch. Còn cực phẩm trung đẳng bảo kiếm bán 1000 nguyên thạch, 22 chuôi là 22.000, Cực phẩm cao đẳng bảo kiếm là 2000 nguyên thạch, 7 chuôi là 14.000. Tổng cộng cộng lại chính là 46.000 nguyên thạch.
Thoạt nhìn tựa hồ không nhiều lắm, nhưng kỳ thật cũng không có thiệt thòi gì, ngược lại là kiếm được lợi nhuận lớn, Diệp Trần chỉ bỏ ra hai ba vạn khối nguyên thạch để mua về Cực phẩm kim loại tài liệu, mới chỉ dùng hết khoảng một phần năm, một phần năm số tài
liệu này dùng để đúc tạo nên Cực phẩm bảo kiếm và thu về 46.000 khối nguyên thạch, chẳng những đã đem tiền vốn mua tài liệu thu trở về, còn lời ra được trên dưới 20.000 khối nguyên thạch.
Đã có 46.000 khối nguyên thạch này, Diệp Trần tạm thời không thiếu nguyên thạch nữa, về phần bỏ ra 150.000 để thuê tiệm vũ khí, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao cũng là chuyện nên làm vì nếu đúng như ý định của hắn thì về sau danh khí của tiệm vũ khí này sẽ lớn mạnh, lúc đó nó sẽ giống như là “một con gà mái đẻ trứng”, có thể liên tục không ngừng tạo ra nguyên thạch, còn nếu không thuê tiệm vũ khí này thì 150.000 nguyên thạch nhìn như nhiều, nhưng dùng một chút sẽ ít đi một chút, chắc chắn sẽ có ngày sử dụng hết, đến lúc đó muốn thuê tiệm vũ khí cũng không có nguyên thạch để thuê.
"Hiện tại ta đã có thể chế tạo được Cực phẩm bảo kiếm Kim và Thủy thuộc tính với 100% xác xuất thành công, nhưng vẫn chưa chế tạo qua Thiên Vương cấp bảo kiếm, việc chế tạo Thiên Vương cấp bảo kiếm thì cần phải có tài liệu thuộc loại Thiên Vương cấp ah." '
"Trước hết ta nên đi Ngũ Hành chi địa! Nơi đó là địa phương tăm tối cuồng bạo của Hỏa Điểu Tinh, ẩn chứa vô số kim loại tài liệu."
Diệp Trần làm những chuyện mà mình ưa thích đến nơi đến chốn, một khi chế tạo thành công ra Kim Thủy thuộc tính Thiên Vương cấp bảo kiếm, đây sẽ là cái cực hạn đầu tiên của hắn.
Bạch Hổ tinh vực, phụ cận Cự Nhận Tinh sâu thẩm trong tinh không.
Nơi đây, một đao khách và một kiếm khách đang giằng co nhau, bên cạnh bọn hắn còn có hai người trẻ tuổi đang đứng xem cuộc chiến.
Đao khách chính là Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, còn Kiếm khách là một người trẻ tuổi mặc áo lam, mày kiếm mắt sáng, bất quá y phục màu lam của hắn cùng Diệp Trần bất đồng, màu y phục của Diệp Trần chính là màu xanh lam da trời, còn của hắn chính là màu xanh lam đen.
Đang đứng xem cuộc chiến giữa hai người trẻ tuổi này là một nam một nữ, nam nhân có vai rộng eo mảnh, một đôi mắt sắc lạnh như mắt sói, rõ ràng không phải là ánh mắt của
nhân loại, còn nữ nhân thì có gương mặt đẹp, ngực đầy mông lớn, mặc một bộ y phục màu xanh lá, sau lưng đeo một cây đoản côn hình sáu cạnh, có thể nói là khí thế đi cùng nhan sắc .
Bốn người này đều là các quái vật thiên tài bên trên Thiên Vương bảng, Lãnh Phi Phàm thì không nói làm gì, còn kiếm khách áo lam kia chính là Vô Khuyết kiếm khách có bài danh thứ mười một trên Thiên Vương bảng, tên gọi là Triệu Vô Khuyết, còn nam tử trẻ tuổi không giống nhân loại kia thì chính là Quái Tốc Lang Vương, y có bài danh thứ 14 trên Thiên Vương bảng, và Lục y nữ tử xinh đẹp thì có bài danh thứ tám trên Thiên Vương bảng, nàng chính là bạo lực nữ vương Yến Phi Hoa.
"Triệu Vô Khuyết, Thần Chi Thí Luyện Tràng sắp mở ra rồi, bây giờ ngươi không cần phải cùng ta phân thắng bại." Lãnh Phi Phàm nói ra.
"Ta nói rồi, ba năm sau sẽ đánh một trận phân thắng bại, hiện tại đúng ba năm đã qua
_ A • 11
roi.
Con mắt rất sắc bén của Triệu Vô Khuyết như có thể xuyên thủng tất cả.
"Hiện tại ngươi nhất định khiêu chiến ta sao? Ta sợ rằng ngươi sẽ thua trên tay của ta lần nữa mà bị tổn hại nhuệ khí đấy, không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi đến lúc Thần Chi Thí Luyện tràng mở ra, ta và ngươi cũng đánh một trận."
Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết giao thủ không lớn.
"Ha ha, Triệu Vô Khuyết tựa hồ bị xem thường rồi." Yến Phi Hoa nét mặt tươi cười như hoa.
"Triệu Vô Khuyết cũng đủ tâm nhãn đấy, hắn không khiêu chiến những người khác mà chuyên môn đi khiêu chiến Lãnh Phi Phàm, Thần chi thí luyện tràng sắp mở ra tới nơi rồi, ai lại nguyện ý bại lộ quá nhiều át chủ bài chứ."
Quái Tốc Lang Vương lắc đầu.
"Ra tay đi!"
Triệu Vô Khuyết không có chút nào dao động, ba năm trước đó hắn đã thua trên tay Lãnh
Phi Phàm, ba năm sau, hắn bất kể như thế nào cũng muốn cùng đối phương đánh một trận, đối phương chính là gông cùm xiềng xích đối với hắn, chỉ có đánh vỡ cái gông cùm xiềng xích này thì hắn mới có thể tiến bộ nhanh hơn.
"Được rồi! Vậy ngươi phải cẩn thận rồi."
Gặp không cách nào khích lệ Triệu Vô Khuyết thoái lui, Lãnh Phi Phàm đứng lên mà ánh mắt dần dần lạnh đi đến mức không chứa bất cứ tia cảm tình nào, giống như Ma Thần chi nhãn vậy, lại để cho Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đang đứng đó rất xa đều trở nên ngưng trọng, đây mới thực sự là Lãnh Phi Phàm, một khi chăm chú tập trung thì hắn như là Ma Thần đao khách vậy.
BOANG...!
Triệu Vô Khuyết rút bảo kiếm ra trước, thân hình bỗng nhiên lóe lên như thuấn di lao đến trước người Lãnh Phi Phàm vung nghiêng một kiếm xuống, một kiếm này hoàn mỹ đến mức không có bất kỳ khuyết điểm nào, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Đ...A...N...G...G!
Lãnh Phi Phàm cũng rút trường đao ra giương lên đón đỡ trường kiếm của Triệu Vô Khuyết, đao khí cùng kiếm khí hội tụ cùng một chỗ liền đem một viên đá tinh thần loại nhỏ ở phụ cận chém thành vài khúc.
"Đã bắt đầu rồi đấy!"
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đứng xem mà không hề nháy mắt.
Triệu Vô Khuyết được gọi là Vô Khuyết kiếm khách không phải là không có đạo lý, kiếm pháp của hắn phảng phất không có chỗ nào thiếu sót, bất kể là tốc độ, lực lượng hay vẫn là độ chính xác đều hết sức kinh người, khi ba thứ đó hợp nhất lại thì lực sát thương mang đến là hết sức kinh người, cho dù là Lãnh Phi Phàm cũng không dám quá mức chủ quan.
Cùng so với kiếm pháp của Triệu Vô Khuyết, đao pháp của Lãnh Phi Phàm cũng không mảy may kém cạnh, nhưng lại bất đồng với Triệu Vô Khuyết ở chỗ, Lãnh Phi Phàm chủ yếu tập trung ở tốc độ cùng lực lượng, đao thế của hắn như bôn lôi có thể đoạt hồn tâm
phách người khác, về phần độ chính xác thì hắn không để mắt đến, với hắn mà nói, thự cân đối thống nhất là chuyện bình thường, tất nhiên phải có.
Đương đương đương đương!
Hoả Tinh như hoa khói tách ra làm sáng cả một góc tinh không, cuộc chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Yô Khuyết nhanh chóng tiến vào hồi gay cấn, cho dù là Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương cũng đều muốn hết sức chăm chú theo dõi mới có thể chứng kiến hết chi tiết của cuộc chiến.
"Triệu Vô Khuyết, ngươi vẫn còn kém một chút."
Ánh đao như thác nước, Lãnh Phi Phàm một đao đánh bay Triệu Vô Khuyết ra ngoài.
Hai tay run lên, Triệu Vô Khuyết bị đánh bay thẳng ra ngoài hơn ngàn dặm xa thì thân thể mới ngừng lại.
"Lãnh Phi Phàm, trận chiến còn chưa chấm dứt ah!"
Triệu Vô Khuyết trên người đột nhiên bắn ra khí tức làm cho người ta phải kinh hãi, cổ khí tức này lóe lên rồi biến mất, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết, sau một khắc, mái tóc Triệu Vô Khuyết được biến dài ra, đồng tử trong đôi mắt hắn biến thành màu bạc trắng, làm cho người ta gặp phải cảm giác như cả thiên địa sắp bị đổ ngã vậy.
Lực lượng áp súc đã thành một điểm.
"Vô Ngã cảnh giới."
"Là Vô Ngã cảnh giới, khó trách hắn quyết tâm như vậy."
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương lên tiếng kinh hô.
"Nguyên lai ngươi cũng đã lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới, khó trách có cường đại tự tin như vậy, nhưng là lần chiến đấu trước cùng ngưoi, ta cũng đã lĩnh ngộ ra Vô Ngã cảnh giới, chỉ có điều ngươi không thể bức ta phát huy ra thực lực thật sự mà thôi."
Trên người Lãnh Phi Phàm đồng dạng bắn ra kinh hãi khí tức, tựa như Ma Thần, mái tóc của hắn dài thêm rất nhiều, đồng tử cũng chuyển sang màu bạc thâm sâu, lực lượng khí tức cũng không có tán ra bên ngoài chút nào, hoàn toàn áp súc vào bên trong người.
"Tái chiến a!"
Vô Ngã cảnh giới đại biểu cho sự chuyên tâm cực độ, Triệu Vô Khuyết căn bản không vì lời nói của Lãnh Phi Phàm mà thay đổi, thân hình hắn nhanh chóng thiểm lược, hướng phía Lãnh Phi Phàm công kích đi qua.
Lúc này đây, cuộc chiến đấu đã trở nên hết sức kịch liệt, phảng phất đã đến một cực hạn khác, tốc độ cùng lực lượng của hai người đã gia tăng gấp mấy lần, nhiều khi nhìn không thấy được bóng người, chỉ có thể nhìn thấy hoả tinh văng khắp nơi do đao và kiếm giao kích lưu lại, nương theo đó còn có từng khối từng khối nhỏ tinh thần vỡ vụn, ánh lửa lập lòe cả tinh không.
"Vô Ngã cảnh giới, chẳng nhũng có thể đem tiềm năng bản thân vận dụng một cách hữu hiệu, mà lại hành động theo bản năng, nó có thể đem cảnh giới lực lượng khống chế phát huy đến một độ cao mà trước đó chưa từng có, từng chiêu từng thức đều có lực phá hoại cực kỳ to lớn. Bất quá nhìn qua, Vô Ngã cảnh giới của Triệu Vô Khuyết còn kém hơn Lãnh Phi Phàm không ít."
Yến Phi Hoa phân tích nói.
"Thật sự là hưng phấn a..., ta hận là không thể tham gia chiến đấu ah!"Quái Tốc Lang Vương liếm liếm bờ môi.
"Ngươi ah? Ngươi mà vào đó là bị đánh cho thành chó chết đấy."
Yến Phi Hoa trợn trắng mắt.
Cho nên, một phần năm tài liệu này, Diệp Trần tổng cộng chế tạo ra được 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, trong đó Cực phẩm cấp thấp bảo kiếm có 25 chuôi, cực phẩm trung đẳng bảo kiếm có 22 chuôi, cực phẩm cao đẳng bảo kiếm có 7 chuôi, chung quy phẩm cấp cao có thấp có, không chỉ là về sau trình độ của Diệp Trần tăng lên mà nguyên nhân chủ yếu vẫn là tài liệu tốt xấu, bảo kiếm càng cường đại thì cần phải có tài liệu càng tốt, chỉ hiếu một ít đều không được.
Khi lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, cũng là thời gian bốn tháng qua đi kể từ khi hoàn thành bảy chuôi kiếm trước đó, nói cách khác, Diệp Trần bình quân mỗi tháng chế tạo được mười hai chuôi kiếm, tin tức này nếu được truyền đi sẽ đủ để chấn động toàn bộ Hỏa Điểu Tinh, không, phải nói là cả Chu Tước tinh vực.
Một tháng 12 chuôi kiếm, một năm sẽ là 144 chuôi kiếm, một vạn năm chính là 144 vạn chuôi kiếm, dù là trong mười vạn năm sinh mệnh, chỉ có một vạn năm là dùng để chế tạo bảo kiếm, như vậy tài phú thu về đều có thể dùng ức mà tính, đây là trình độ mà không ai khác có thể vượt qua nổi.
Ly Hỏa thành rất lớn, có phạm vi diện tích chiếm chừng mấy ngàn dặm, đương nhiên, đại bộ phận diện tích đều là ngoại thành, còn Ly Hỏa nội thành chỉ chiếm diện tích gần kề trăm dặm. Mà Lạc Trần Kiếm Các ở vào đường cái của nội thành phía tây, gần đây đã triệt để nổi tiếng, các Sinh Tử cảnh kiếm khách sinh hoạt tại Ly Hỏa thành trên cơ bản đều biết việc Lạc Trần Kiếm Các có đại lượng Cực phẩm bảo kiếm chưa được bán ra, những thứ cực phẩm bảo kiếm này có phẩm chất thần kỳ cao, hoặc là ẩn chứa cường đại Bất Hủ kiếm ý, hoặc là ẩn chứa Hủy Diệt kiếm ý, so với những Cực phẩm bảo kiếm đồng phẩm cấp đều trân quý hơn gấp mấy lần.
"Hòa Phong, ngươi có nghe nói không? Lạc Trần Kiếm Các tuần sau sẽ bắt đầu bán ra những thanh Cực phẩm bảo kiếm kia đấy, bất quá Lạc Trần Kiếm Các có một quy củ, đó chính là sẽ không bán cho người có chủ tu áo nghĩa không phù họp với thuộc tính của
Cực phẩm bảo kiếm đấy. Ngươi chủ tu Thủy chi áo nghĩa như vậy là hoàn toàn phù họp với quy củ của nó đấy."
Trong một gian trà lâu, hai gã Sinh Tử cảnh Vương giả đang trò chuyện với nhau.
"Tuần sau sẽ bán ra sao? Thật tốt quá."
Trung niên tên là Hòa Phong trên mặt lộ ra vui mừng, từ hai tháng trước hắn đa đi qua Lạc Trần Kiếm Các thưởng lãm các chuôi kiếm. Hắn một mực chờ đợi đến thời điểm các Cực phẩm bảo kiếm này được bán ra, bởi vì hắn đã nhìn trúng cái thanh Thương Hải kiếm kia.
Cùng lúc đó, ở các địa phương khác đều đang bàn luận về Lạc Trần Kiếm Các.
Một tuần lễ trôi qua rất nhanh, Lạc Trần Kiếm Các lập tức đã trở thành trung tâm của con đường cái phía tây nội thành, số lượng Sinh Tử cảnh kiếm khách lui tới đây tính ra hàng trăm, trong số này có đến tám phần là các Sinh Tử cảnh kiếm khách không chủ tu Kim hoặc Thủy áo nghĩa, nhưng hai thành còn lại cũng có chừng trăm người, trên lầu ba có 54 chuôi cực phẩm bảo kiếm chỉ trong nửa buổi chiều ngắn ngủi đã được bán sạch sẽ.
"54 chuôi cực phẩm bảo kiếm, tổng cộng bán được 46.000 khối nguyên thạch, như thế nào cũng có chút cảm giác thua lỗ ah."
Diệp Trần cười khổ một tiếng.
Tại trong vũ trụ tinh không, cực phẩm cấp thấp bảo khí giá cả bình thường từ 200 đến 300 nguyên thạch, cực phẩm trung đẳng bảo khí là 500 đến 700, cực phẩm cao đẳng bảo khí là 1000 đến 1500. Cực phẩm bảo kiếm do Diệp Trần rèn ra có phẩm cấp tốt hơn rất nhiều so với Cực phẩm bảo kiếm cùng loại, nhưng bình quân, một thanh cực phẩm cấp thấp bảo kiếm cũng chỉ có thể bán 400 nguyên thạch, 25 chuôi chính là 10.000 nguyên thạch. Còn cực phẩm trung đẳng bảo kiếm bán 1000 nguyên thạch, 22 chuôi là 22.000, Cực phẩm cao đẳng bảo kiếm là 2000 nguyên thạch, 7 chuôi là 14.000. Tổng cộng cộng lại chính là 46.000 nguyên thạch.
Thoạt nhìn tựa hồ không nhiều lắm, nhưng kỳ thật cũng không có thiệt thòi gì, ngược lại là kiếm được lợi nhuận lớn, Diệp Trần chỉ bỏ ra hai ba vạn khối nguyên thạch để mua về Cực phẩm kim loại tài liệu, mới chỉ dùng hết khoảng một phần năm, một phần năm số tài
liệu này dùng để đúc tạo nên Cực phẩm bảo kiếm và thu về 46.000 khối nguyên thạch, chẳng những đã đem tiền vốn mua tài liệu thu trở về, còn lời ra được trên dưới 20.000 khối nguyên thạch.
Đã có 46.000 khối nguyên thạch này, Diệp Trần tạm thời không thiếu nguyên thạch nữa, về phần bỏ ra 150.000 để thuê tiệm vũ khí, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao cũng là chuyện nên làm vì nếu đúng như ý định của hắn thì về sau danh khí của tiệm vũ khí này sẽ lớn mạnh, lúc đó nó sẽ giống như là “một con gà mái đẻ trứng”, có thể liên tục không ngừng tạo ra nguyên thạch, còn nếu không thuê tiệm vũ khí này thì 150.000 nguyên thạch nhìn như nhiều, nhưng dùng một chút sẽ ít đi một chút, chắc chắn sẽ có ngày sử dụng hết, đến lúc đó muốn thuê tiệm vũ khí cũng không có nguyên thạch để thuê.
"Hiện tại ta đã có thể chế tạo được Cực phẩm bảo kiếm Kim và Thủy thuộc tính với 100% xác xuất thành công, nhưng vẫn chưa chế tạo qua Thiên Vương cấp bảo kiếm, việc chế tạo Thiên Vương cấp bảo kiếm thì cần phải có tài liệu thuộc loại Thiên Vương cấp ah." '
"Trước hết ta nên đi Ngũ Hành chi địa! Nơi đó là địa phương tăm tối cuồng bạo của Hỏa Điểu Tinh, ẩn chứa vô số kim loại tài liệu."
Diệp Trần làm những chuyện mà mình ưa thích đến nơi đến chốn, một khi chế tạo thành công ra Kim Thủy thuộc tính Thiên Vương cấp bảo kiếm, đây sẽ là cái cực hạn đầu tiên của hắn.
Bạch Hổ tinh vực, phụ cận Cự Nhận Tinh sâu thẩm trong tinh không.
Nơi đây, một đao khách và một kiếm khách đang giằng co nhau, bên cạnh bọn hắn còn có hai người trẻ tuổi đang đứng xem cuộc chiến.
Đao khách chính là Vô Sinh đao khách Lãnh Phi Phàm, còn Kiếm khách là một người trẻ tuổi mặc áo lam, mày kiếm mắt sáng, bất quá y phục màu lam của hắn cùng Diệp Trần bất đồng, màu y phục của Diệp Trần chính là màu xanh lam da trời, còn của hắn chính là màu xanh lam đen.
Đang đứng xem cuộc chiến giữa hai người trẻ tuổi này là một nam một nữ, nam nhân có vai rộng eo mảnh, một đôi mắt sắc lạnh như mắt sói, rõ ràng không phải là ánh mắt của
nhân loại, còn nữ nhân thì có gương mặt đẹp, ngực đầy mông lớn, mặc một bộ y phục màu xanh lá, sau lưng đeo một cây đoản côn hình sáu cạnh, có thể nói là khí thế đi cùng nhan sắc .
Bốn người này đều là các quái vật thiên tài bên trên Thiên Vương bảng, Lãnh Phi Phàm thì không nói làm gì, còn kiếm khách áo lam kia chính là Vô Khuyết kiếm khách có bài danh thứ mười một trên Thiên Vương bảng, tên gọi là Triệu Vô Khuyết, còn nam tử trẻ tuổi không giống nhân loại kia thì chính là Quái Tốc Lang Vương, y có bài danh thứ 14 trên Thiên Vương bảng, và Lục y nữ tử xinh đẹp thì có bài danh thứ tám trên Thiên Vương bảng, nàng chính là bạo lực nữ vương Yến Phi Hoa.
"Triệu Vô Khuyết, Thần Chi Thí Luyện Tràng sắp mở ra rồi, bây giờ ngươi không cần phải cùng ta phân thắng bại." Lãnh Phi Phàm nói ra.
"Ta nói rồi, ba năm sau sẽ đánh một trận phân thắng bại, hiện tại đúng ba năm đã qua
_ A • 11
roi.
Con mắt rất sắc bén của Triệu Vô Khuyết như có thể xuyên thủng tất cả.
"Hiện tại ngươi nhất định khiêu chiến ta sao? Ta sợ rằng ngươi sẽ thua trên tay của ta lần nữa mà bị tổn hại nhuệ khí đấy, không bằng nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi đến lúc Thần Chi Thí Luyện tràng mở ra, ta và ngươi cũng đánh một trận."
Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Vô Khuyết giao thủ không lớn.
"Ha ha, Triệu Vô Khuyết tựa hồ bị xem thường rồi." Yến Phi Hoa nét mặt tươi cười như hoa.
"Triệu Vô Khuyết cũng đủ tâm nhãn đấy, hắn không khiêu chiến những người khác mà chuyên môn đi khiêu chiến Lãnh Phi Phàm, Thần chi thí luyện tràng sắp mở ra tới nơi rồi, ai lại nguyện ý bại lộ quá nhiều át chủ bài chứ."
Quái Tốc Lang Vương lắc đầu.
"Ra tay đi!"
Triệu Vô Khuyết không có chút nào dao động, ba năm trước đó hắn đã thua trên tay Lãnh
Phi Phàm, ba năm sau, hắn bất kể như thế nào cũng muốn cùng đối phương đánh một trận, đối phương chính là gông cùm xiềng xích đối với hắn, chỉ có đánh vỡ cái gông cùm xiềng xích này thì hắn mới có thể tiến bộ nhanh hơn.
"Được rồi! Vậy ngươi phải cẩn thận rồi."
Gặp không cách nào khích lệ Triệu Vô Khuyết thoái lui, Lãnh Phi Phàm đứng lên mà ánh mắt dần dần lạnh đi đến mức không chứa bất cứ tia cảm tình nào, giống như Ma Thần chi nhãn vậy, lại để cho Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đang đứng đó rất xa đều trở nên ngưng trọng, đây mới thực sự là Lãnh Phi Phàm, một khi chăm chú tập trung thì hắn như là Ma Thần đao khách vậy.
BOANG...!
Triệu Vô Khuyết rút bảo kiếm ra trước, thân hình bỗng nhiên lóe lên như thuấn di lao đến trước người Lãnh Phi Phàm vung nghiêng một kiếm xuống, một kiếm này hoàn mỹ đến mức không có bất kỳ khuyết điểm nào, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Đ...A...N...G...G!
Lãnh Phi Phàm cũng rút trường đao ra giương lên đón đỡ trường kiếm của Triệu Vô Khuyết, đao khí cùng kiếm khí hội tụ cùng một chỗ liền đem một viên đá tinh thần loại nhỏ ở phụ cận chém thành vài khúc.
"Đã bắt đầu rồi đấy!"
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương đứng xem mà không hề nháy mắt.
Triệu Vô Khuyết được gọi là Vô Khuyết kiếm khách không phải là không có đạo lý, kiếm pháp của hắn phảng phất không có chỗ nào thiếu sót, bất kể là tốc độ, lực lượng hay vẫn là độ chính xác đều hết sức kinh người, khi ba thứ đó hợp nhất lại thì lực sát thương mang đến là hết sức kinh người, cho dù là Lãnh Phi Phàm cũng không dám quá mức chủ quan.
Cùng so với kiếm pháp của Triệu Vô Khuyết, đao pháp của Lãnh Phi Phàm cũng không mảy may kém cạnh, nhưng lại bất đồng với Triệu Vô Khuyết ở chỗ, Lãnh Phi Phàm chủ yếu tập trung ở tốc độ cùng lực lượng, đao thế của hắn như bôn lôi có thể đoạt hồn tâm
phách người khác, về phần độ chính xác thì hắn không để mắt đến, với hắn mà nói, thự cân đối thống nhất là chuyện bình thường, tất nhiên phải có.
Đương đương đương đương!
Hoả Tinh như hoa khói tách ra làm sáng cả một góc tinh không, cuộc chiến đấu giữa Lãnh Phi Phàm cùng Triệu Yô Khuyết nhanh chóng tiến vào hồi gay cấn, cho dù là Yen Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương cũng đều muốn hết sức chăm chú theo dõi mới có thể chứng kiến hết chi tiết của cuộc chiến.
"Triệu Vô Khuyết, ngươi vẫn còn kém một chút."
Ánh đao như thác nước, Lãnh Phi Phàm một đao đánh bay Triệu Vô Khuyết ra ngoài.
Hai tay run lên, Triệu Vô Khuyết bị đánh bay thẳng ra ngoài hơn ngàn dặm xa thì thân thể mới ngừng lại.
"Lãnh Phi Phàm, trận chiến còn chưa chấm dứt ah!"
Triệu Vô Khuyết trên người đột nhiên bắn ra khí tức làm cho người ta phải kinh hãi, cổ khí tức này lóe lên rồi biến mất, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Triệu Vô Khuyết, sau một khắc, mái tóc Triệu Vô Khuyết được biến dài ra, đồng tử trong đôi mắt hắn biến thành màu bạc trắng, làm cho người ta gặp phải cảm giác như cả thiên địa sắp bị đổ ngã vậy.
Lực lượng áp súc đã thành một điểm.
"Vô Ngã cảnh giới."
"Là Vô Ngã cảnh giới, khó trách hắn quyết tâm như vậy."
Yến Phi Hoa cùng Quái Tốc Lang Vương lên tiếng kinh hô.
"Nguyên lai ngươi cũng đã lĩnh ngộ được Vô Ngã cảnh giới, khó trách có cường đại tự tin như vậy, nhưng là lần chiến đấu trước cùng ngưoi, ta cũng đã lĩnh ngộ ra Vô Ngã cảnh giới, chỉ có điều ngươi không thể bức ta phát huy ra thực lực thật sự mà thôi."
Trên người Lãnh Phi Phàm đồng dạng bắn ra kinh hãi khí tức, tựa như Ma Thần, mái tóc của hắn dài thêm rất nhiều, đồng tử cũng chuyển sang màu bạc thâm sâu, lực lượng khí tức cũng không có tán ra bên ngoài chút nào, hoàn toàn áp súc vào bên trong người.
"Tái chiến a!"
Vô Ngã cảnh giới đại biểu cho sự chuyên tâm cực độ, Triệu Vô Khuyết căn bản không vì lời nói của Lãnh Phi Phàm mà thay đổi, thân hình hắn nhanh chóng thiểm lược, hướng phía Lãnh Phi Phàm công kích đi qua.
Lúc này đây, cuộc chiến đấu đã trở nên hết sức kịch liệt, phảng phất đã đến một cực hạn khác, tốc độ cùng lực lượng của hai người đã gia tăng gấp mấy lần, nhiều khi nhìn không thấy được bóng người, chỉ có thể nhìn thấy hoả tinh văng khắp nơi do đao và kiếm giao kích lưu lại, nương theo đó còn có từng khối từng khối nhỏ tinh thần vỡ vụn, ánh lửa lập lòe cả tinh không.
"Vô Ngã cảnh giới, chẳng nhũng có thể đem tiềm năng bản thân vận dụng một cách hữu hiệu, mà lại hành động theo bản năng, nó có thể đem cảnh giới lực lượng khống chế phát huy đến một độ cao mà trước đó chưa từng có, từng chiêu từng thức đều có lực phá hoại cực kỳ to lớn. Bất quá nhìn qua, Vô Ngã cảnh giới của Triệu Vô Khuyết còn kém hơn Lãnh Phi Phàm không ít."
Yến Phi Hoa phân tích nói.
"Thật sự là hưng phấn a..., ta hận là không thể tham gia chiến đấu ah!"Quái Tốc Lang Vương liếm liếm bờ môi.
"Ngươi ah? Ngươi mà vào đó là bị đánh cho thành chó chết đấy."
Yến Phi Hoa trợn trắng mắt.