Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1041: Bài danh Sinh Mệnh khí tức (1)
Thực lực của Diệp Trần bọn họ đã tận mắt chứng kiến. Bọn họ đối với Diệp Trận cũng rất quan tâm, nhưng lại chưa có phát giác ra được điểm kỳ
quái, lấy thực lực của Diệp Trần không có khả năng không có được một
chút danh khí.
- Được rồi! Hắn vào bằng cách nào, không có Sinh Tử lệnh bài là không thể nào tiến nhập vào trong Sinh Tử điện. Lẽ nào hắn có thực lực đánh chết được hung linh đỉnh giai?
- Không có khả năng a! Hẳn là cùng với những người khác liên thủ đánh chết một đầu hung linh đỉnh giai. Ngươi không thấy bên cạnh hắn còn có một người sao.
- Ân! Phỏng chừng người liên thủ cùng hắn không ít. Chỉ là cuối cùng chỉ còn lại hai người bọn họ sống sót.
Hầu như tất cả mọi người đều không tin Diệp Trần có thực lực có thể một mình đánh chết hung linh đỉnh giai. Hoặc nói là bọn họ không muốn tin tưởng, trong lòng liền cấp ra một cái lý do hợp lý để thuyết phục bản thân.
Thanh âm phía trước không khiến cho vẻ mặt của Diệp Trần biến sắc. Thanh âm mềm mại cuối cùng của một người lại khiến cho tâm linh Diệp Trần run lên. Ánh mắt hắn hơi đảo qua đoàn người, cuối cùng rơi trên một người có tướng mạo xinh đẹp, thần thái an tĩnh nhìn lên người nữ tử này.
Từ Tĩnh!
Thời gian xa cách nhiều năm, hai người rốt cuộc cũng có ngày gặp lại.
Ánh mắt Từ Tĩnh cũng nhìn về phía Diệp Trần. Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của hai người trước và nay khác nhau rất nhiều. Trong ánh mắt của Từ Tĩnh không có chút khí phách nào. Thay vào đó là sự mềm mại, còn có chút mừng rỡ.
Trên mặt hiện lên dáng vẻ tươi cười. Diệp Trần đi về phía Từ Tĩnh.
- Từ Tĩnh sư tỷ!
Diệp Trần có thói quen xung hô với Từ Tĩnh là Từ Tĩnh sư tỷ. Điều này đại biểu cho lòng hắn không hề thay đỏi. Không đợi đối phương nói gì, hắn đột nhiên ôm nàng vào trong lòng. Thân thể mềm mại của đối phương nhu thuận rúc vào trong lồng ngực của hắn.
Ánh mắt Từ Tĩnh không khỏi bất ngờ, trên mặt hiện lên một tia đỏ ứng.
Điều này!
Mọi người ở bên trong Sinh Tử điện sợ ngây người. Phải đến nửa ngày mọi người mới hoàn hồn trở lại. Vốn là một thiếu nữ xinh đẹp cưỡng hãn, thực không ngờ lại là nữ nhân của Diệp Trần. Điều này làm cho rất nhiều người có tham niệm hoàn toàn thất vọng.
Tượng thiếu hừ lạnh một tiếng, nắm chặt nắm tay lại. Hắn tuy rằng lần đầu tiên nhìn thấy Từ Tĩnh, nhưng trong lòng đã coi Từ Tĩnh là nữ nhân của mình. Diệp Trần ôm Từ Tĩnh, để cho hắn cảm giác được trái tim mình đang đau đớn.
- Yến Phượng Phượng. Đây là bạn gái của Diệp Trần? Ta vì sao nghe nói, bạn hắn của hắn là một người của bộ tộc ma nhân mà.
Kỷ Hải Nhược hỏi Yến Phượng Phượng.
Yến Phượng Phượng không xác định nói:
- Hẳn là cả hai đều là bạn gái của hắn đi!
Nàng cũng chưa từng thấy Từ Tĩnh. Từ Tĩnh từ rất sớm đã được Long Vương đưa đến Long Thần Thiên Cung. Chỉ có người của Nam Trác Vực mới có thể biết được một ít tin tức về nàng.
- A! Nguyên lai là như vậy. Diệp Trần này cũng có số đào hoa đó chứ.
- Ngươi không phải là cũng có tâm tư đối với Diệp sư đệ đó chứ! Ngàn vạn lần không nên có lỗi với Phong Phiêu Linh sư huynh nha!
- Ngươi nói cái gì!
Ôm chặt lấy Từ Tĩnh, Diệp Trần phát hiện tưởng niệm của mình đối với Từ Tĩnh rất là chân thật. Hai người nhận thức nhau sớm hơn Mộ Dung Khuynh Thành. Ngoại trừ Mộ Dung Khuynh Thành ra, Từ Tĩnh là người hiểu hắn nhất.
Thở dài một hơi, Từ Tĩnh nhẹ giọng nói:
- Diệp sư đệ. Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ quên ta chứ.
- Vì sao?
Thời gian trôi qua, để hai người đối với đối phương có sự tưởng niệm vô cùng nồng đậm. Trước đây hai người còn giấu kín tâm tư của bản thân, khi gặp nhau không có làm ra cử động gì khác người. Chỉ là hiện tại tất cả giống như nước chảy thành sông, rất tự nhiên. Không có gì có thể ngăn trở được hai người đến với nhau.
Diệp Trần buông Từ Tĩnh ra, tỉ mỉ đánh giá đối phương.
Nhiều năm không thấy, Từ Tĩnh không có nhiều thay đổi. Chỉ có một cỗ anh khí đặc biệt của nữ tử. Điều khiến cho Diệp Trần cảm thấy kỳ quái là khí lực trong cơ thể Từ Tĩnh có điểm đặ thù. Khí lực trong cơ thể nàng không giống như khí lực trong cơ thể nhân loại rèn đúc ra. Có phần giống như yêu thú. Nhưng mà yêu thú tầm thường không thể nào có được khí lực đặc biệt như vậy. Khi hai người ở gần cùng một chỗ. Long lực trong cơ thể Diệp Trần bắt đầu rục rịch.
Từ Tĩnh tự hồ nhận ra Diệp Trần nhìn ra chút gì.
- Diệp sư đệ. Kỳ thực ta không phải là nhân loại!
- Ta cũng đã đoán được một ít!
Diệp Trần trước đó có nghe qua thân thế của Từ Tĩnh. Nàng nói, lúc đầu ký ức của nàng chỉ bắt đầu từ năm mười tuổi, trước mười tuổi thì trống rỗng. Đến khi Long Vương và Diệp Trần tiếp xúc nhau có quan sát qua Từ Tĩnh. Có thể Diệp Trần không biết được lai lịch đặc thù của Từ Tĩnh, nhưng sau khi gặp lại thấy nàng biến hóa như vậy, nhiều ít có thể đoán ra được một chút.
- Ta là người của Long tộc!
Từ Tĩnh đem bí mật của bản thân nói cho Diệp Trần.
- Long tộc?
Trái tim Diệp Trần rung động.
- Như vậy khí lực trong cơ thể ngươi là Long lực?
Thảo nào Diệp Trần cảm giác được Long lực trong cơ thể mình rục rịch. Ngoại trừ long lực ra còn có á long lực. Long lực là lực lượng thuần khiết của cự long. Long lực khác hoàn toàn á Long lực, mức độ cường đại của nó càng lớn hơn gấp bội.
- Ân! Ta là tộc nhân của long tộc Hoàng kim cự long. Khí lực mà ta tu luyện ra còn được gọi là hoàng kim long lực. Bởi vì nguyên nhân đặc thì, khi ta mới sinh ra đời đã chuyển hóa qua hình thái nhân loại. Sau đó vẫn ngủ say, mãi đến mười năm sau ta mới được dưỡng phụ mẫu tìm được. Lúc đó, ta và những người khác giống nhau, sống một cuộc sống bình thường.
Từ Tĩnh nhẹ nhàng nói.
- Mặc kệ ngươi là nhân loại hay là hoàng kim cự long. Ta chỉ cần biết ngươi là Từ Tĩnh sư tỷ là tốt ròi!
Trong lòng Diệp Trần không có một chút bài xích.
Ầm ầm long!
Bên cạnh chỗ mọi người đang tụ tập, có một cái mật thất thật lớn xuất hiện. Mật thất hình lập phương từ dưới đất mọc lên cao cả chục trượng. Phía trước mật thất đột nhiên xuất hiện một tấm bia đá, trên đó có khắc ghi tên của ba mươi sáu người trên đó. Ở đây, có không ít người được liệt trong số đó. Chỉ có điều bài danh không giống nhau mà thôi.
- Đây là danh sách bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh lần trước.
Có người thốt ra.
Trên tấm bia đá, bài danh thứ nhất cùng thứ nhì không có mặt. Tinh Kiếm Hậu bài danh thứ ba, La Thiên thứ tứ, Tượng thiếu thứ năm, Kiếm Trận Hậu thứ sáu, Xà thiếu thứ bảy. Ngoài ra còn có Phong Phiêu Linh, Kỷ Hải Nhược, Tần Thiên Hung, Phách Kiếm Hầu, Hổ thiếu...
- Được rồi! Hắn vào bằng cách nào, không có Sinh Tử lệnh bài là không thể nào tiến nhập vào trong Sinh Tử điện. Lẽ nào hắn có thực lực đánh chết được hung linh đỉnh giai?
- Không có khả năng a! Hẳn là cùng với những người khác liên thủ đánh chết một đầu hung linh đỉnh giai. Ngươi không thấy bên cạnh hắn còn có một người sao.
- Ân! Phỏng chừng người liên thủ cùng hắn không ít. Chỉ là cuối cùng chỉ còn lại hai người bọn họ sống sót.
Hầu như tất cả mọi người đều không tin Diệp Trần có thực lực có thể một mình đánh chết hung linh đỉnh giai. Hoặc nói là bọn họ không muốn tin tưởng, trong lòng liền cấp ra một cái lý do hợp lý để thuyết phục bản thân.
Thanh âm phía trước không khiến cho vẻ mặt của Diệp Trần biến sắc. Thanh âm mềm mại cuối cùng của một người lại khiến cho tâm linh Diệp Trần run lên. Ánh mắt hắn hơi đảo qua đoàn người, cuối cùng rơi trên một người có tướng mạo xinh đẹp, thần thái an tĩnh nhìn lên người nữ tử này.
Từ Tĩnh!
Thời gian xa cách nhiều năm, hai người rốt cuộc cũng có ngày gặp lại.
Ánh mắt Từ Tĩnh cũng nhìn về phía Diệp Trần. Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt của hai người trước và nay khác nhau rất nhiều. Trong ánh mắt của Từ Tĩnh không có chút khí phách nào. Thay vào đó là sự mềm mại, còn có chút mừng rỡ.
Trên mặt hiện lên dáng vẻ tươi cười. Diệp Trần đi về phía Từ Tĩnh.
- Từ Tĩnh sư tỷ!
Diệp Trần có thói quen xung hô với Từ Tĩnh là Từ Tĩnh sư tỷ. Điều này đại biểu cho lòng hắn không hề thay đỏi. Không đợi đối phương nói gì, hắn đột nhiên ôm nàng vào trong lòng. Thân thể mềm mại của đối phương nhu thuận rúc vào trong lồng ngực của hắn.
Ánh mắt Từ Tĩnh không khỏi bất ngờ, trên mặt hiện lên một tia đỏ ứng.
Điều này!
Mọi người ở bên trong Sinh Tử điện sợ ngây người. Phải đến nửa ngày mọi người mới hoàn hồn trở lại. Vốn là một thiếu nữ xinh đẹp cưỡng hãn, thực không ngờ lại là nữ nhân của Diệp Trần. Điều này làm cho rất nhiều người có tham niệm hoàn toàn thất vọng.
Tượng thiếu hừ lạnh một tiếng, nắm chặt nắm tay lại. Hắn tuy rằng lần đầu tiên nhìn thấy Từ Tĩnh, nhưng trong lòng đã coi Từ Tĩnh là nữ nhân của mình. Diệp Trần ôm Từ Tĩnh, để cho hắn cảm giác được trái tim mình đang đau đớn.
- Yến Phượng Phượng. Đây là bạn gái của Diệp Trần? Ta vì sao nghe nói, bạn hắn của hắn là một người của bộ tộc ma nhân mà.
Kỷ Hải Nhược hỏi Yến Phượng Phượng.
Yến Phượng Phượng không xác định nói:
- Hẳn là cả hai đều là bạn gái của hắn đi!
Nàng cũng chưa từng thấy Từ Tĩnh. Từ Tĩnh từ rất sớm đã được Long Vương đưa đến Long Thần Thiên Cung. Chỉ có người của Nam Trác Vực mới có thể biết được một ít tin tức về nàng.
- A! Nguyên lai là như vậy. Diệp Trần này cũng có số đào hoa đó chứ.
- Ngươi không phải là cũng có tâm tư đối với Diệp sư đệ đó chứ! Ngàn vạn lần không nên có lỗi với Phong Phiêu Linh sư huynh nha!
- Ngươi nói cái gì!
Ôm chặt lấy Từ Tĩnh, Diệp Trần phát hiện tưởng niệm của mình đối với Từ Tĩnh rất là chân thật. Hai người nhận thức nhau sớm hơn Mộ Dung Khuynh Thành. Ngoại trừ Mộ Dung Khuynh Thành ra, Từ Tĩnh là người hiểu hắn nhất.
Thở dài một hơi, Từ Tĩnh nhẹ giọng nói:
- Diệp sư đệ. Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ quên ta chứ.
- Vì sao?
Thời gian trôi qua, để hai người đối với đối phương có sự tưởng niệm vô cùng nồng đậm. Trước đây hai người còn giấu kín tâm tư của bản thân, khi gặp nhau không có làm ra cử động gì khác người. Chỉ là hiện tại tất cả giống như nước chảy thành sông, rất tự nhiên. Không có gì có thể ngăn trở được hai người đến với nhau.
Diệp Trần buông Từ Tĩnh ra, tỉ mỉ đánh giá đối phương.
Nhiều năm không thấy, Từ Tĩnh không có nhiều thay đổi. Chỉ có một cỗ anh khí đặc biệt của nữ tử. Điều khiến cho Diệp Trần cảm thấy kỳ quái là khí lực trong cơ thể Từ Tĩnh có điểm đặ thù. Khí lực trong cơ thể nàng không giống như khí lực trong cơ thể nhân loại rèn đúc ra. Có phần giống như yêu thú. Nhưng mà yêu thú tầm thường không thể nào có được khí lực đặc biệt như vậy. Khi hai người ở gần cùng một chỗ. Long lực trong cơ thể Diệp Trần bắt đầu rục rịch.
Từ Tĩnh tự hồ nhận ra Diệp Trần nhìn ra chút gì.
- Diệp sư đệ. Kỳ thực ta không phải là nhân loại!
- Ta cũng đã đoán được một ít!
Diệp Trần trước đó có nghe qua thân thế của Từ Tĩnh. Nàng nói, lúc đầu ký ức của nàng chỉ bắt đầu từ năm mười tuổi, trước mười tuổi thì trống rỗng. Đến khi Long Vương và Diệp Trần tiếp xúc nhau có quan sát qua Từ Tĩnh. Có thể Diệp Trần không biết được lai lịch đặc thù của Từ Tĩnh, nhưng sau khi gặp lại thấy nàng biến hóa như vậy, nhiều ít có thể đoán ra được một chút.
- Ta là người của Long tộc!
Từ Tĩnh đem bí mật của bản thân nói cho Diệp Trần.
- Long tộc?
Trái tim Diệp Trần rung động.
- Như vậy khí lực trong cơ thể ngươi là Long lực?
Thảo nào Diệp Trần cảm giác được Long lực trong cơ thể mình rục rịch. Ngoại trừ long lực ra còn có á long lực. Long lực là lực lượng thuần khiết của cự long. Long lực khác hoàn toàn á Long lực, mức độ cường đại của nó càng lớn hơn gấp bội.
- Ân! Ta là tộc nhân của long tộc Hoàng kim cự long. Khí lực mà ta tu luyện ra còn được gọi là hoàng kim long lực. Bởi vì nguyên nhân đặc thì, khi ta mới sinh ra đời đã chuyển hóa qua hình thái nhân loại. Sau đó vẫn ngủ say, mãi đến mười năm sau ta mới được dưỡng phụ mẫu tìm được. Lúc đó, ta và những người khác giống nhau, sống một cuộc sống bình thường.
Từ Tĩnh nhẹ nhàng nói.
- Mặc kệ ngươi là nhân loại hay là hoàng kim cự long. Ta chỉ cần biết ngươi là Từ Tĩnh sư tỷ là tốt ròi!
Trong lòng Diệp Trần không có một chút bài xích.
Ầm ầm long!
Bên cạnh chỗ mọi người đang tụ tập, có một cái mật thất thật lớn xuất hiện. Mật thất hình lập phương từ dưới đất mọc lên cao cả chục trượng. Phía trước mật thất đột nhiên xuất hiện một tấm bia đá, trên đó có khắc ghi tên của ba mươi sáu người trên đó. Ở đây, có không ít người được liệt trong số đó. Chỉ có điều bài danh không giống nhau mà thôi.
- Đây là danh sách bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh lần trước.
Có người thốt ra.
Trên tấm bia đá, bài danh thứ nhất cùng thứ nhì không có mặt. Tinh Kiếm Hậu bài danh thứ ba, La Thiên thứ tứ, Tượng thiếu thứ năm, Kiếm Trận Hậu thứ sáu, Xà thiếu thứ bảy. Ngoài ra còn có Phong Phiêu Linh, Kỷ Hải Nhược, Tần Thiên Hung, Phách Kiếm Hầu, Hổ thiếu...