Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1034: Phong chi kiếm trận (2)
- Di! Lang thiếu vì sao trở về. Sinh Tử bí cảnh không phải còn chưa có kết thúc sao?
- Không thích hợp. Lẽ nào Lang thiếu ở trong Sinh Tử bí cảnh bị người ta đánh chết?
- Có khả năng này.
Phía dưới chúng lang yêu nghị luận, thần tình kinh hãi.
- Lang nhi! Chuyện gì xảy ra?
Trong một tòa cung điện ở khu vực hạch tâm Bạch Lang tông. Một lão giả tóc trắng xóa đi ra. Ánh mắt lão giả xanh mượt, con ngươi dựng đứng lên.
Sưu!
Lang thiếu hóa thành một đạo hồng quang hạ xuống.
- Thái thượng trưởng lão! Ta bị người ta đánh chết!
Lang thiếu mặt đầy xấu hổ, mang theo sự ức chế phẫn nộ và nghẹn khuất.
- Cái gì! Ngươi bị ai đánh chết. Là người của Huyết Thiên đại lục hay là Chân Linh đại lục. Hay là Thiên Kiếm đại lục.
Lão giả tóc trắng, sắc mặt âm trầm truy vấn.
- Là một nhân loại ở Huyết Thiên đại lục.
- Nhân loại? Người giết ngươi là một nhân loại thiên tài ở Huyết Thiên đại lục. Nhân loại thiên tài chỉ có tứ ma mới có. Trong tứ ma, Lệnh Hồ Dực hẳn không phải là đối thủ của ngươi. Bất Tử ma thiếu và Thiết Cuồng Tôn cùng Ma Nữ Đao bọn họ hẳn biết quy củ của Huyết Thiên đại lục?
Lang thiếu lắc đầu:
- Không phải bọn hắn, là một nhân loại mà cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua. Hắn cùng với Ma Nữ Đao Lam Sơn Mi có chút quan hệ. Hắn mặc áo lam, vũ khí là kiếm, bề ngoài chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi.
- Mặc kệ hắn là ai, ta muốn hắn chết không có chỗ chôn. Nếu hắn ở Huyết Thiên đại lục có tông môn, Bạch Lang tông ta sẽ diệt tông môn của hắn, trảm thảo trừ căn.
Ngữ khí của lão giả tốc trắng dày đặc.
...
Hổ Khiếu sơn mạch, Thiên Hổ yêu tông.
Bên trong Thiên Hổ đại điện.
- Người giết ngươi không phải là tứ ma, là một kiếm khách nhân loại? Hơn nữa cùng với Ma Đao tông tiểu oa nhi Lam Sơn Mi có quan hệ. Chết tiệt!
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông ở trong tông, thấy Hổ thiếu đột nhiên trở về giật mình vô cùng. Hỏi qua một hồi, mới biết hắn bị một thiên tài nhân loại sử dụng kiếm đánh chết. Làm sao không phẫn nộ cho được.
- Ngươi trước bế quan đi. Không đạt được Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng, không được đi ra. Đây là hình phạt dành cho ngươi.
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông lạnh lùng nói với Hổ thiếu.
- Vâng!
Hổ thiếu cũng biets chính mình bị người ta đánh chết là do thực lực không đủ. Hắn cam tâm tình nguyện tiếp thu hình phạt. Chỉ là trong nội tâm hắn đối với Diệp Trần vô cùng thống hận. Nếu như không phải đối phương đánh chết hắn, hắn hoàn toàn có cơ hội tìm được đủ Sinh Tử thạch đột phát lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng.
...
Trong khu vực hạch tâm của Sinh Tử bí cảnh, bên trong một sơn cốc, Phong Phiêu Linh vừa mới đánh chết một đầu hung linh cao giai tương đối cường hãn. Vận khí của hắn khá tốt. Bên trong cơ thể của đầu hung linh cao giai này vừa hay có một viên Sinh Tử thạch.
- Xem ra có hi vọng đột phá lên Sinh Tử huyền qua đệ tam trọng.
Vừa muốn xoay người rời đi, thân thể Phong Phiêu Linh chợt dừng lại. Bầu trời phía trên sơn cốc không biết từ khi nào xuất hiện một gã thanh niên mặc lục y. Tuy trên tay thanh niên này không có kiếm nhưng kiếm ý cường liệt đang tập trung trên người Phong Phiêu Linh. Chỉ cần thân thể Phong Phiêu Linh khẽ động, lục y thanh niên sẽ dành cho Phong Phiêu Linh một kích đáng sợ.
- Kiếm Trận Hậu. Nguyên lai là ngươi!
Trên mặt Phong Phiêu Linh hiện lên sự bất đắc dĩ.
Kiếm Trận Hậu là một trong thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Lần trước tiến vào trong Sinh Tử bí cảnh, Phong Phiêu Linh đã được kiến thức qua thực lực của Kiếm Trận Hậu. Có thể nói ngoại trừ La Thiên của Chân Linh đại lục ra, không ai là đối thủ của Kiếm Trận Hậu, hắn lại càng không.
- Để ta động thủ hay là ngươi tự sát!
Kiếm Trận Hậu thản nhiên nói.
- Tuy rằng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng muốn ta tự sát là điều không thể xảy ra.
Phong Phiêu Linh thu liễm sự bất đắc dĩ lại, trầm giọng nói.
- Tốt! Xem ra ngươi cũng không phải là ngươi không có thực lực.
Kiếm Trận Hậu vung tay lên, bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm xuất hiện trước người hắn, lượn lờ bất động.
- Trốn!
Không có bất luận ý niệm gì, Phong Phiêu Linh xoay người chạy trốn, thực lực của Kiếm Trận Hậu không phải là người như hắn có thể đối phó được. Chạy trối chết còn có một tia hi vọng.
Phong Phiêu Linh am hiểu phong chi áo nghĩa, tốc độ cực nhanh, thân hình chợt lóe lên đã bay xa hơn trăm dặm. Có cảm giác như hắn có được sự trợ giúp từ gió nên mới có thể bay nhanh như vậy.
- Thoát được rồi chứ?
Kiếm Trận Hậu liếc nhìn về phương xa, tay phải khẽ giơ lên sau đó hướng tới phương hướng Phong Phiêu Linh chạy trốn điểm một cái.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm vụt bay với tốc độ điện quang, trên đường đi do ma sát với không khí mà tóe lửa. Đồng thời bốn thanh kiếm cấu thành một kiếm trận, một kiếm phía trước ba kiếm phía sau. Mà bên ngoài kiếm trận gió xoáy lượn lờ. Chính nhờ gió xoáy này nên tốc độ phi thành của nó mới nhanh đến như vậy.
Phong chi kiếm trận.
Phụt!
Tốc độ của Phong Phiêu Linh rất nhanh, thế nhưng tốc độ của Phong chi kiếm trận còn nhanh hơn. Kiếm trận chợt lóe, trên người Phong Phiêu Linh xuất hiện một cái động ở giữa ngực. Thân thể từ từ nhạt đi.
- Cư nhiên ngay cả bán cực phẩm áo giáp cũng có thể xuyên thủng một cách đơn giản. Kiếm Trận Hậu quả nhiên danh bất hư truyền. Tuy ra phải trở lại Chân Linh đại lục nhưng vẫn còn đó một Diệp Trần khiến ngươi bận tâm!
Cười khổ một tiếng, Phong Phiêu Linh biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh, chỉ để lại một viên Sinh Tử thạch phiêu phù ở không trung.
Kiếm Trận Hậu thong thả bay tới, đưa tay bắt lấy viên Sinh Tử thạch rồi dung nhập vào trong cơ thể.
- Chân Linh đại lục ngày càng sa sút, La Thiên không biết thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ nào.
- Là Phong Phiêu Linh.
Từ rất xa, Diệp Trần thấy thân thể Phong Phiêu Linh xuyên thủng, biến mất tại Sinh Tử bí cảnh. Chợt một lục y thanh niên xuất hiện ở nơi đó.
- Lấy ngự kiếm thuật khu sử kiếm trận! Hừ!
Diệp Trần nhanh chóng bay tới.
- Ân?
Kiếm Trận Hầu nghiêng đầu kỳ quái nhìn về phía Diệp Trần. Người bình thường kiến thưc qua thực lực của hắn chạy trốn còn không kịp. Đằng này đối phương chủ động đến gần, ánh mắt tản ra sát khí nhè nhẹ.
- Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Thực lực không thấp, đang tiếc quá ngu xuẩn.
Kiếm Trận Hầu xoay người, lạnh lùng nhìn Diệp Trần.
- Xưng tên ra đi! Ta không giết người vô danh.
Diệp Trần nói:
- Ngươi hẳn là Kiếm Trận Hầu của Thiên Kiếm đại lục.
- Không thích hợp. Lẽ nào Lang thiếu ở trong Sinh Tử bí cảnh bị người ta đánh chết?
- Có khả năng này.
Phía dưới chúng lang yêu nghị luận, thần tình kinh hãi.
- Lang nhi! Chuyện gì xảy ra?
Trong một tòa cung điện ở khu vực hạch tâm Bạch Lang tông. Một lão giả tóc trắng xóa đi ra. Ánh mắt lão giả xanh mượt, con ngươi dựng đứng lên.
Sưu!
Lang thiếu hóa thành một đạo hồng quang hạ xuống.
- Thái thượng trưởng lão! Ta bị người ta đánh chết!
Lang thiếu mặt đầy xấu hổ, mang theo sự ức chế phẫn nộ và nghẹn khuất.
- Cái gì! Ngươi bị ai đánh chết. Là người của Huyết Thiên đại lục hay là Chân Linh đại lục. Hay là Thiên Kiếm đại lục.
Lão giả tóc trắng, sắc mặt âm trầm truy vấn.
- Là một nhân loại ở Huyết Thiên đại lục.
- Nhân loại? Người giết ngươi là một nhân loại thiên tài ở Huyết Thiên đại lục. Nhân loại thiên tài chỉ có tứ ma mới có. Trong tứ ma, Lệnh Hồ Dực hẳn không phải là đối thủ của ngươi. Bất Tử ma thiếu và Thiết Cuồng Tôn cùng Ma Nữ Đao bọn họ hẳn biết quy củ của Huyết Thiên đại lục?
Lang thiếu lắc đầu:
- Không phải bọn hắn, là một nhân loại mà cho tới bây giờ ta chưa từng thấy qua. Hắn cùng với Ma Nữ Đao Lam Sơn Mi có chút quan hệ. Hắn mặc áo lam, vũ khí là kiếm, bề ngoài chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi.
- Mặc kệ hắn là ai, ta muốn hắn chết không có chỗ chôn. Nếu hắn ở Huyết Thiên đại lục có tông môn, Bạch Lang tông ta sẽ diệt tông môn của hắn, trảm thảo trừ căn.
Ngữ khí của lão giả tốc trắng dày đặc.
...
Hổ Khiếu sơn mạch, Thiên Hổ yêu tông.
Bên trong Thiên Hổ đại điện.
- Người giết ngươi không phải là tứ ma, là một kiếm khách nhân loại? Hơn nữa cùng với Ma Đao tông tiểu oa nhi Lam Sơn Mi có quan hệ. Chết tiệt!
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông ở trong tông, thấy Hổ thiếu đột nhiên trở về giật mình vô cùng. Hỏi qua một hồi, mới biết hắn bị một thiên tài nhân loại sử dụng kiếm đánh chết. Làm sao không phẫn nộ cho được.
- Ngươi trước bế quan đi. Không đạt được Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng, không được đi ra. Đây là hình phạt dành cho ngươi.
Tông chủ Thiên Hổ yêu tông lạnh lùng nói với Hổ thiếu.
- Vâng!
Hổ thiếu cũng biets chính mình bị người ta đánh chết là do thực lực không đủ. Hắn cam tâm tình nguyện tiếp thu hình phạt. Chỉ là trong nội tâm hắn đối với Diệp Trần vô cùng thống hận. Nếu như không phải đối phương đánh chết hắn, hắn hoàn toàn có cơ hội tìm được đủ Sinh Tử thạch đột phát lên cảnh giới Sinh Tử huyền quan đệ tam trọng.
...
Trong khu vực hạch tâm của Sinh Tử bí cảnh, bên trong một sơn cốc, Phong Phiêu Linh vừa mới đánh chết một đầu hung linh cao giai tương đối cường hãn. Vận khí của hắn khá tốt. Bên trong cơ thể của đầu hung linh cao giai này vừa hay có một viên Sinh Tử thạch.
- Xem ra có hi vọng đột phá lên Sinh Tử huyền qua đệ tam trọng.
Vừa muốn xoay người rời đi, thân thể Phong Phiêu Linh chợt dừng lại. Bầu trời phía trên sơn cốc không biết từ khi nào xuất hiện một gã thanh niên mặc lục y. Tuy trên tay thanh niên này không có kiếm nhưng kiếm ý cường liệt đang tập trung trên người Phong Phiêu Linh. Chỉ cần thân thể Phong Phiêu Linh khẽ động, lục y thanh niên sẽ dành cho Phong Phiêu Linh một kích đáng sợ.
- Kiếm Trận Hậu. Nguyên lai là ngươi!
Trên mặt Phong Phiêu Linh hiện lên sự bất đắc dĩ.
Kiếm Trận Hậu là một trong thập kiếm của Thiên Kiếm đại lục, bài danh thứ tư trong bảng dự khuyết Sinh Tử Cảnh. Lần trước tiến vào trong Sinh Tử bí cảnh, Phong Phiêu Linh đã được kiến thức qua thực lực của Kiếm Trận Hậu. Có thể nói ngoại trừ La Thiên của Chân Linh đại lục ra, không ai là đối thủ của Kiếm Trận Hậu, hắn lại càng không.
- Để ta động thủ hay là ngươi tự sát!
Kiếm Trận Hậu thản nhiên nói.
- Tuy rằng ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng muốn ta tự sát là điều không thể xảy ra.
Phong Phiêu Linh thu liễm sự bất đắc dĩ lại, trầm giọng nói.
- Tốt! Xem ra ngươi cũng không phải là ngươi không có thực lực.
Kiếm Trận Hậu vung tay lên, bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm xuất hiện trước người hắn, lượn lờ bất động.
- Trốn!
Không có bất luận ý niệm gì, Phong Phiêu Linh xoay người chạy trốn, thực lực của Kiếm Trận Hậu không phải là người như hắn có thể đối phó được. Chạy trối chết còn có một tia hi vọng.
Phong Phiêu Linh am hiểu phong chi áo nghĩa, tốc độ cực nhanh, thân hình chợt lóe lên đã bay xa hơn trăm dặm. Có cảm giác như hắn có được sự trợ giúp từ gió nên mới có thể bay nhanh như vậy.
- Thoát được rồi chứ?
Kiếm Trận Hậu liếc nhìn về phương xa, tay phải khẽ giơ lên sau đó hướng tới phương hướng Phong Phiêu Linh chạy trốn điểm một cái.
Xuy! Xuy! Xuy! Xuy!
Bốn thanh thượng phẩm bảo kiếm vụt bay với tốc độ điện quang, trên đường đi do ma sát với không khí mà tóe lửa. Đồng thời bốn thanh kiếm cấu thành một kiếm trận, một kiếm phía trước ba kiếm phía sau. Mà bên ngoài kiếm trận gió xoáy lượn lờ. Chính nhờ gió xoáy này nên tốc độ phi thành của nó mới nhanh đến như vậy.
Phong chi kiếm trận.
Phụt!
Tốc độ của Phong Phiêu Linh rất nhanh, thế nhưng tốc độ của Phong chi kiếm trận còn nhanh hơn. Kiếm trận chợt lóe, trên người Phong Phiêu Linh xuất hiện một cái động ở giữa ngực. Thân thể từ từ nhạt đi.
- Cư nhiên ngay cả bán cực phẩm áo giáp cũng có thể xuyên thủng một cách đơn giản. Kiếm Trận Hậu quả nhiên danh bất hư truyền. Tuy ra phải trở lại Chân Linh đại lục nhưng vẫn còn đó một Diệp Trần khiến ngươi bận tâm!
Cười khổ một tiếng, Phong Phiêu Linh biến mất khỏi Sinh Tử bí cảnh, chỉ để lại một viên Sinh Tử thạch phiêu phù ở không trung.
Kiếm Trận Hậu thong thả bay tới, đưa tay bắt lấy viên Sinh Tử thạch rồi dung nhập vào trong cơ thể.
- Chân Linh đại lục ngày càng sa sút, La Thiên không biết thực lực của ngươi đã đạt tới trình độ nào.
- Là Phong Phiêu Linh.
Từ rất xa, Diệp Trần thấy thân thể Phong Phiêu Linh xuyên thủng, biến mất tại Sinh Tử bí cảnh. Chợt một lục y thanh niên xuất hiện ở nơi đó.
- Lấy ngự kiếm thuật khu sử kiếm trận! Hừ!
Diệp Trần nhanh chóng bay tới.
- Ân?
Kiếm Trận Hầu nghiêng đầu kỳ quái nhìn về phía Diệp Trần. Người bình thường kiến thưc qua thực lực của hắn chạy trốn còn không kịp. Đằng này đối phương chủ động đến gần, ánh mắt tản ra sát khí nhè nhẹ.
- Sinh Tử huyền quan đệ nhị trọng. Thực lực không thấp, đang tiếc quá ngu xuẩn.
Kiếm Trận Hầu xoay người, lạnh lùng nhìn Diệp Trần.
- Xưng tên ra đi! Ta không giết người vô danh.
Diệp Trần nói:
- Ngươi hẳn là Kiếm Trận Hầu của Thiên Kiếm đại lục.