Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1013: Thiên tài cấp Thiên Vương
Hôi Ưng Vương và Phi Ưng Vương đều là yêu thú loại ưng. Hai yêu thú trên phương diện tìm hiểu áo nghĩa so với Linh Hải Cảnh đại năng bình thường còn thấp hơn nhiều. Tuy ngộ tính thấp nhưng yêu thú lại có ưu điểm mà nhân loại không sánh được. Không chỉ yêu lực hồn hậu vô cùng mà còn sở hữu năng lực thiên phú. Trong đó Phi Ưng Vương có năng lực thiên phú là dùng bắn lông chim để tấn công.
Khắp trời đều là lông chim, ngay cả cọng lông cũng trong suốt như ngọc.
Diệp Trần nhìn ra lông chim này ẩn chửa yêu lực vô cùng hồn hậu. Yêu lực ở bên trong không ngừng tuần hoàn, đến một lúc nào đó sẽ phát nổ, phá tan lông chim.
- Thiên phú không tồi.
- Phá!
Kiếm chỉ Diệp Trần dẫn động. Tàn Huyết Kiếm xuất khỏi vỏ, chia ra làm ba mươi ba. Ba mươi ba kiếm ảnh cấu thành một kiếm xà, tốc độ cực nhanh, lông chim kia trong nháy mắt bị chém thành hai, bộc phát ra màn pháo hoa yêu lực vô cùng rung động.
- Đi!
Phá xong năng lực thiên phú của Phi Ưng Vương, ba mươi ba kiếm ảnh lại cấu thành xà kiếm tấn công đối phương.
- Không tốt!
Phi Ưng Vương lăng không, hóa thành một con chim thật lớn định bay lên cao. Chỉ là hắn chưa kịp hành động thì kiếm xà đã chém tới. Phi Ưng Vương liền rơi xuống, tiếng kêu thảm thiên từ xa cũng có thể nghe thấy.
- Ngươi dám đả thương chất nhi của ta!
Yêu thú vốn có tính tình hung ác độc địa. Hôi Ưng Vương thấy chất nhi của mình bị Diệp Trần chặt đứt cánh, thương thế trầm trọng. Hai mắt hắn lúc này hóa thành huyết hồng, căn bản không hề úy kỵ thực lực của Diệp Trần. Hôi Ưng Vương mạnh mẽ phát động công kích, thân thể hắn biến hóa, những móng vuốt sắc bén xuất hiện trên trời cao bao vây xung quanh Diệp Trần. Năng lực thiên phú của Hôi Ưng Vương chính là khiến cho lợi trảo trở nên cứng rắn.
Thương!
Phá Tà Kiếm giơ lên, Diệp Trần ngăn trở một trảo vô cùng mạnh mẽ này.
- Đi tìm chết!
Hôi Ưng Vương hai lần chịu khổ, móng vuốt hóa huyễn thành vô số trảo ảnh. Mà Phá Tà Kiếm của Diệp Trần va chạm cùng một chỗ phát ra đại lượng hỏa tinh.
Xuất hiện khe hở, Diệp Trần lui về phía sau rồi lại đâm ra một kiếm.
Một kiếm này đi xuyên qua khe hở giữa hai móng vuôt của Hôi Ưng Vương. Kiếm khí đánh lên ngực Hôi Ưng Vương, một vết kiếm xuất hiện trước ngực hắn, long chim bay tứ tung.
- Trở về!
Cùng lúc đó, Diệp Trần lại xuất ra vô số kiếm xà tấn tông Hôi Ưng Vương.
Máu huyết giống như suốt phun tuôn trào ra ngoài. Hôi Ưng Vương kêu thảm một tiếng, hắn từ trên cao rơi xuống dưới, thân thể không lồ rơi xuống mặt đất tạo thành một hố sâu.
Từ đó, sáu Bán Bộ Vương Giả toàn bộ chiến bại. Thương thế của bọn họ so với Lệnh Hồ Dực còn trầm trọng hơn.
Linh Hùng Vương bị một kiếm xuyên qua ngực. Man Hùng Vương bị chặt đứt xương sườn cùng một phần sinh cơ bị đoạn, lục phủ ngũ tạng bị phát nát. Thái thượng trưởng lão của Cực Thiên Tông cùng với Lệnh Hồ Hầu đều mất đi một phần ba máu huyết, ngoài ra tinh thần bị thương nặng, mặt trắng như tờ giấy. Phi Ưng Vương tương đối thảm thương, một cánh bị chém đứt, còn không biết có thể đứng dậy được nữa hay không. Xương cột sống của Hôi Ưng Vương bị ngự kiếm thuật hóa thành kiếm xà chém đoạn.
Sáu Bán Bộ Vương Giả, đến hùng hổ, vậy mà bây giờ toàn quân bị diệt. Nếu như không phải Diệp Trần hạ thủ lưu tình thì sáu người này một người cũng không sống được.
Diệp Trần hạ thủ lưu tinh cũng bởi vì hắn biết tình cảnh Trường Thiên phái hiện giờ và ba tông môn có quan hê với nhau. Nhưng nếu như ra tay quá nặng đối với ba tông môn này có thể sẽ chọc giận bá chủ Thiết Huyết Vực Thiết Đề yêu tông. Bởi vậy mà bây giờ còn chưa phải thời điểm thích hợp.
Hô!
Thở dài một hơi, Diệp Trần cho Phá Tà Kiếm vào trong vỏ, hướng tới nhân mã của ba tông môn nói:
- Còn không mau cút!
Nhân ma ba tông môn ngây người. Sáu Bán Bộ Vương Giả đều là anh hùng một phương thế mà trên tay Diệp Trần ngay cả một chiêu cũng không tiếp được. Một người so với một người lại càng thảm hơn. Rốt cuộc tân thái thượng trưởng lão của Trường Thiên phái là người đến từ phương nào. Ở Huyết Thiên đại lục lúc nào xuất hiện một người có thể so với bát đại yêu thiếu cùng tứ ma. Không người này cho dù là bát đại yêu thiếu hay là tứ ma cũng không phải là đối thú của hăn.
- Đi mau!
Nhân mã Cực Thiên Tông phản ứng đầu tiên. Bọn họ nhanh chóng mang theo Lệnh Hồ Hầu và thái thượng trưởng lão chật vật rời đi. Nhân mã Đại Địa Chi HÙng và Ngốc Ưng Cốc cũng tỉnh táo lại, dường như rất sợ Diệp Trần sẽ hạ sát thủ. Bọn họ tuy xuất phát chậm nhưng rời đi lại nhanh hơn. Chỉ trong chốc lát, trên Nê Long Sơn vắng vẻ không còn ai, chỉ có mình Diệp Trần, đúng đó giữa đất trời.
Tiếng hoan hô vang lên. Đệ tử Trường Thiên phái mừng như điên. Bao nhiêu năm qua Trường Thiên phái chư có được uy phong như vậy. Ba tông môn ở trước mặt Diệp Trần chỉ giống như gà như chó. Không cần tốn quá nhiều sức có thể dọa cho bọn họ chạy té khói.
- Cái gì bát đại yêu thú, cái gì tứ ma. Ta dám khẳng định Diệp trưởng lão ở Chân Linh đại lục nhất định là thiên tài cấp Thiên Vương. Uy phong lừng lẫy.
- Huyết Thiên đại lục cũng sắp thay đổi rồi. Ta thực muốn nhìn qua bát đại yêu thiếu và tứ ma gặp phải Diệp trưởng lão sẽ có tràng cảnh như thế nào.
- Khẳng định toàn bộ Huyết Thiên đại lục phải khiến sợ.
Thanh âm ầm ĩ, nối liền không dứt. Đệ tử Trường Thiên phái rất tôn sùng Diệp Trần. Với những gì vừa trải qua, đủ để mọi người tôn sùng Diệp Trần như thần linh.
Xa xa, đám người Lý Trường Phong và Cao Chí Viễn không biết từ đâu chạy lại, bởi vì Diệp Trần và sáu Bán Bộ Vương Giả đại chiến mà không có dám tới gần. Lúc này biểu tình của họ so với những người khác còn quá khích hơn. Con mắt Lý Trường Phong cũng đã ươn ướt.
Nữ đệ tử Trường Thiên phái tuy rằng đều là hảo cô nương, ái mộ hư vinh không tính là nghiên trọng, có thể có người đó không thích người cường đại. Nhưng Diệp Trần lại trẻ tuổi như vậy, nhìn qua cũng chỉ tầm hai mươi, cho nên trái tim cũng đập nhanh hơn, trong đầu không ngừng xuất hiện tràng cảnh Diệp Trần xuất kiếm đả thương đối thủ. Trong cảm nhận của càng nàng chỉ sợ Diệp Trần đã thành tiêu chuẩn tối cao để các nàng kén chồng.
Cho dù là Lý Thúy và Mạc Tiểu Đường, trong lòng cũng có cảm giác khác thường.
Áo lam phiêu dật, tóc đen bị gió thổi qua. Diệp Trần đối với biểu tình của mọi người không để ý, mở miêng nói:
- Sự tình đã được giải quyết, ta sẽ không ở lại nữa. Tông chủ, ta về trước.
Nói xong, thân hình Diệp Trần vừa chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất.
- Đa tạ!
Lý Trường Phong nhìn bóng lưng Diệp Trần đi xa, yên lặng nói.
Cao Chí Viễn cảm khái nói:
- Có vài ngươi đã định trước sẽ là thiên tài. Hắn chính là một thiên tài. Mà ta cho dù có gia nhập tông môn ngũ phẩm, tài nguyên dồi dào cũng chỉ có thể nhìn bóng bưng của hắn mà thôi. Không nên cùng hắn so sánh!
- Ngươi không thể nào so bì với hắn được. Hắn sau này cũng sẽ không ở lại Trường Thiên phái. Trường Thiên phái sau này cũng chỉ có thể nhờ vào các ngươi mà bảo trụ.
Lý Trường Phong nhắc nhở Cao Chí Viễn.
Tông chủ nói đúng. Chí Viễn sẽ không để người thất vọng!
Cực Thiên Tông và Ngốc Ưng Cốc cùng Đại Địa Chi Hùng gia tộc, ba thế lực không chỉ ở Thiết Huyết Vực hoàn toàn xứng đáng làm ba tông môn lục phẩm có thực lực cường đại mà ngay cả ở trên Huyết Thiên đại lục, trong số các tông môn lục phẩm cũng có tiếng tăm. Vốn ba tông môn này nhằm vào Trường Thiên phái. Điều này khiến cho mọi người cảm thấy bọn họ khi dễ người quá đáng, không phải muốn bức chết người khác hay sao? Quá độc ác!
Thế nhưng gần đây có một đoạn tin tức khiến cho mọi người kinh hãi.
Ba thế lực hùng hổ đi tới Trường Thiên phái muốn chiếm lấy mỏ linh thạch mà Trường Thiên phái mới phát hiện ra. Thế nhưng cuối cùng lại chạy trối chết, quân lính tan rã. Có người nói đánh bại ba thế lực lớn này chính là một người còn trẻ tuổi có cảnh giới Bán Bộ Vương Giả. Thủ đoạn kiếm pháp quỷ thần khó lường.
Nói chung, danh khí của Diệp Trần tại Thiết Huyết Vực lan truyền rất nhanh. Có rất nhiều người suy đoán xem Diệp Trần là thần thánh phương nào. Ở Huyết Thiên đại lục cũng không có nhân vật nhất hào như vậy. Có thể hay không từ một tông môn cường đại hay một gia tộc cường đại lánh đời nào đó xuất hiện. Đương nhiên, mặc kệ hắn từ đâu tới nhưng trong mắt mọi người Diệp Trần đã ngang hàng với bát đại yêu thiếu và tứ ma rồi.
Khắp trời đều là lông chim, ngay cả cọng lông cũng trong suốt như ngọc.
Diệp Trần nhìn ra lông chim này ẩn chửa yêu lực vô cùng hồn hậu. Yêu lực ở bên trong không ngừng tuần hoàn, đến một lúc nào đó sẽ phát nổ, phá tan lông chim.
- Thiên phú không tồi.
- Phá!
Kiếm chỉ Diệp Trần dẫn động. Tàn Huyết Kiếm xuất khỏi vỏ, chia ra làm ba mươi ba. Ba mươi ba kiếm ảnh cấu thành một kiếm xà, tốc độ cực nhanh, lông chim kia trong nháy mắt bị chém thành hai, bộc phát ra màn pháo hoa yêu lực vô cùng rung động.
- Đi!
Phá xong năng lực thiên phú của Phi Ưng Vương, ba mươi ba kiếm ảnh lại cấu thành xà kiếm tấn công đối phương.
- Không tốt!
Phi Ưng Vương lăng không, hóa thành một con chim thật lớn định bay lên cao. Chỉ là hắn chưa kịp hành động thì kiếm xà đã chém tới. Phi Ưng Vương liền rơi xuống, tiếng kêu thảm thiên từ xa cũng có thể nghe thấy.
- Ngươi dám đả thương chất nhi của ta!
Yêu thú vốn có tính tình hung ác độc địa. Hôi Ưng Vương thấy chất nhi của mình bị Diệp Trần chặt đứt cánh, thương thế trầm trọng. Hai mắt hắn lúc này hóa thành huyết hồng, căn bản không hề úy kỵ thực lực của Diệp Trần. Hôi Ưng Vương mạnh mẽ phát động công kích, thân thể hắn biến hóa, những móng vuốt sắc bén xuất hiện trên trời cao bao vây xung quanh Diệp Trần. Năng lực thiên phú của Hôi Ưng Vương chính là khiến cho lợi trảo trở nên cứng rắn.
Thương!
Phá Tà Kiếm giơ lên, Diệp Trần ngăn trở một trảo vô cùng mạnh mẽ này.
- Đi tìm chết!
Hôi Ưng Vương hai lần chịu khổ, móng vuốt hóa huyễn thành vô số trảo ảnh. Mà Phá Tà Kiếm của Diệp Trần va chạm cùng một chỗ phát ra đại lượng hỏa tinh.
Xuất hiện khe hở, Diệp Trần lui về phía sau rồi lại đâm ra một kiếm.
Một kiếm này đi xuyên qua khe hở giữa hai móng vuôt của Hôi Ưng Vương. Kiếm khí đánh lên ngực Hôi Ưng Vương, một vết kiếm xuất hiện trước ngực hắn, long chim bay tứ tung.
- Trở về!
Cùng lúc đó, Diệp Trần lại xuất ra vô số kiếm xà tấn tông Hôi Ưng Vương.
Máu huyết giống như suốt phun tuôn trào ra ngoài. Hôi Ưng Vương kêu thảm một tiếng, hắn từ trên cao rơi xuống dưới, thân thể không lồ rơi xuống mặt đất tạo thành một hố sâu.
Từ đó, sáu Bán Bộ Vương Giả toàn bộ chiến bại. Thương thế của bọn họ so với Lệnh Hồ Dực còn trầm trọng hơn.
Linh Hùng Vương bị một kiếm xuyên qua ngực. Man Hùng Vương bị chặt đứt xương sườn cùng một phần sinh cơ bị đoạn, lục phủ ngũ tạng bị phát nát. Thái thượng trưởng lão của Cực Thiên Tông cùng với Lệnh Hồ Hầu đều mất đi một phần ba máu huyết, ngoài ra tinh thần bị thương nặng, mặt trắng như tờ giấy. Phi Ưng Vương tương đối thảm thương, một cánh bị chém đứt, còn không biết có thể đứng dậy được nữa hay không. Xương cột sống của Hôi Ưng Vương bị ngự kiếm thuật hóa thành kiếm xà chém đoạn.
Sáu Bán Bộ Vương Giả, đến hùng hổ, vậy mà bây giờ toàn quân bị diệt. Nếu như không phải Diệp Trần hạ thủ lưu tình thì sáu người này một người cũng không sống được.
Diệp Trần hạ thủ lưu tinh cũng bởi vì hắn biết tình cảnh Trường Thiên phái hiện giờ và ba tông môn có quan hê với nhau. Nhưng nếu như ra tay quá nặng đối với ba tông môn này có thể sẽ chọc giận bá chủ Thiết Huyết Vực Thiết Đề yêu tông. Bởi vậy mà bây giờ còn chưa phải thời điểm thích hợp.
Hô!
Thở dài một hơi, Diệp Trần cho Phá Tà Kiếm vào trong vỏ, hướng tới nhân mã của ba tông môn nói:
- Còn không mau cút!
Nhân ma ba tông môn ngây người. Sáu Bán Bộ Vương Giả đều là anh hùng một phương thế mà trên tay Diệp Trần ngay cả một chiêu cũng không tiếp được. Một người so với một người lại càng thảm hơn. Rốt cuộc tân thái thượng trưởng lão của Trường Thiên phái là người đến từ phương nào. Ở Huyết Thiên đại lục lúc nào xuất hiện một người có thể so với bát đại yêu thiếu cùng tứ ma. Không người này cho dù là bát đại yêu thiếu hay là tứ ma cũng không phải là đối thú của hăn.
- Đi mau!
Nhân mã Cực Thiên Tông phản ứng đầu tiên. Bọn họ nhanh chóng mang theo Lệnh Hồ Hầu và thái thượng trưởng lão chật vật rời đi. Nhân mã Đại Địa Chi HÙng và Ngốc Ưng Cốc cũng tỉnh táo lại, dường như rất sợ Diệp Trần sẽ hạ sát thủ. Bọn họ tuy xuất phát chậm nhưng rời đi lại nhanh hơn. Chỉ trong chốc lát, trên Nê Long Sơn vắng vẻ không còn ai, chỉ có mình Diệp Trần, đúng đó giữa đất trời.
Tiếng hoan hô vang lên. Đệ tử Trường Thiên phái mừng như điên. Bao nhiêu năm qua Trường Thiên phái chư có được uy phong như vậy. Ba tông môn ở trước mặt Diệp Trần chỉ giống như gà như chó. Không cần tốn quá nhiều sức có thể dọa cho bọn họ chạy té khói.
- Cái gì bát đại yêu thú, cái gì tứ ma. Ta dám khẳng định Diệp trưởng lão ở Chân Linh đại lục nhất định là thiên tài cấp Thiên Vương. Uy phong lừng lẫy.
- Huyết Thiên đại lục cũng sắp thay đổi rồi. Ta thực muốn nhìn qua bát đại yêu thiếu và tứ ma gặp phải Diệp trưởng lão sẽ có tràng cảnh như thế nào.
- Khẳng định toàn bộ Huyết Thiên đại lục phải khiến sợ.
Thanh âm ầm ĩ, nối liền không dứt. Đệ tử Trường Thiên phái rất tôn sùng Diệp Trần. Với những gì vừa trải qua, đủ để mọi người tôn sùng Diệp Trần như thần linh.
Xa xa, đám người Lý Trường Phong và Cao Chí Viễn không biết từ đâu chạy lại, bởi vì Diệp Trần và sáu Bán Bộ Vương Giả đại chiến mà không có dám tới gần. Lúc này biểu tình của họ so với những người khác còn quá khích hơn. Con mắt Lý Trường Phong cũng đã ươn ướt.
Nữ đệ tử Trường Thiên phái tuy rằng đều là hảo cô nương, ái mộ hư vinh không tính là nghiên trọng, có thể có người đó không thích người cường đại. Nhưng Diệp Trần lại trẻ tuổi như vậy, nhìn qua cũng chỉ tầm hai mươi, cho nên trái tim cũng đập nhanh hơn, trong đầu không ngừng xuất hiện tràng cảnh Diệp Trần xuất kiếm đả thương đối thủ. Trong cảm nhận của càng nàng chỉ sợ Diệp Trần đã thành tiêu chuẩn tối cao để các nàng kén chồng.
Cho dù là Lý Thúy và Mạc Tiểu Đường, trong lòng cũng có cảm giác khác thường.
Áo lam phiêu dật, tóc đen bị gió thổi qua. Diệp Trần đối với biểu tình của mọi người không để ý, mở miêng nói:
- Sự tình đã được giải quyết, ta sẽ không ở lại nữa. Tông chủ, ta về trước.
Nói xong, thân hình Diệp Trần vừa chuyển, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất.
- Đa tạ!
Lý Trường Phong nhìn bóng lưng Diệp Trần đi xa, yên lặng nói.
Cao Chí Viễn cảm khái nói:
- Có vài ngươi đã định trước sẽ là thiên tài. Hắn chính là một thiên tài. Mà ta cho dù có gia nhập tông môn ngũ phẩm, tài nguyên dồi dào cũng chỉ có thể nhìn bóng bưng của hắn mà thôi. Không nên cùng hắn so sánh!
- Ngươi không thể nào so bì với hắn được. Hắn sau này cũng sẽ không ở lại Trường Thiên phái. Trường Thiên phái sau này cũng chỉ có thể nhờ vào các ngươi mà bảo trụ.
Lý Trường Phong nhắc nhở Cao Chí Viễn.
Tông chủ nói đúng. Chí Viễn sẽ không để người thất vọng!
Cực Thiên Tông và Ngốc Ưng Cốc cùng Đại Địa Chi Hùng gia tộc, ba thế lực không chỉ ở Thiết Huyết Vực hoàn toàn xứng đáng làm ba tông môn lục phẩm có thực lực cường đại mà ngay cả ở trên Huyết Thiên đại lục, trong số các tông môn lục phẩm cũng có tiếng tăm. Vốn ba tông môn này nhằm vào Trường Thiên phái. Điều này khiến cho mọi người cảm thấy bọn họ khi dễ người quá đáng, không phải muốn bức chết người khác hay sao? Quá độc ác!
Thế nhưng gần đây có một đoạn tin tức khiến cho mọi người kinh hãi.
Ba thế lực hùng hổ đi tới Trường Thiên phái muốn chiếm lấy mỏ linh thạch mà Trường Thiên phái mới phát hiện ra. Thế nhưng cuối cùng lại chạy trối chết, quân lính tan rã. Có người nói đánh bại ba thế lực lớn này chính là một người còn trẻ tuổi có cảnh giới Bán Bộ Vương Giả. Thủ đoạn kiếm pháp quỷ thần khó lường.
Nói chung, danh khí của Diệp Trần tại Thiết Huyết Vực lan truyền rất nhanh. Có rất nhiều người suy đoán xem Diệp Trần là thần thánh phương nào. Ở Huyết Thiên đại lục cũng không có nhân vật nhất hào như vậy. Có thể hay không từ một tông môn cường đại hay một gia tộc cường đại lánh đời nào đó xuất hiện. Đương nhiên, mặc kệ hắn từ đâu tới nhưng trong mắt mọi người Diệp Trần đã ngang hàng với bát đại yêu thiếu và tứ ma rồi.