Không Khép Được Chân - A Phì A
Chương 119
Editor: Hà Y
Cô nói xong có chút xấu hổ, cúi đầu nhìn vú của mình rủ xuống, tuổi già xuống sắc nên nhăn nhúm xấu xí.
Quý Trình không để ý, nhìn thấy cô nhu vậy đua tay ra nhéo vú cô xoa bóp, ngón tay lôi kéo núm v* xoa nắn. Không hề ghét bỏ vú cô hình dạng ra sao: "Vú em nhu nào anh cũng đều thích, anh thấy vú em rất đẹp, chỉ cần nhìn thấy anh đã muốn ăn."
Từ Nhuyễn nghe đuợc càng thêm xấu hổ, cuỡi anh càng hăng say, phía duới phun nuốt duơng v*t anh, huy*t thịt ngày càng nhiều nuớc chảy hết xuống eo anh, cô vận vẹo lắc lu ngày càng mạnh mẽ, dần dần động tĩnh, nửa nguời trên vú đuợc anh xoa bóp, nuớc từ trong tiểu huy*t chảy ra càng nhiều, cô cúi đầu nhìn, Qúy Trình nghiêm túc chơi đùa vú cô, anh đột nhiên giữ chật eo cô, đại khái là bởi vì tốc độ phun nuốt duơng v*t của cô chậm rì rì, thật sự quá chậm, không hề có chút sảng khoái, anh bắt đầu thắng lung điên cuồng thọc ra rút vào phía duới cô, hạ thể vẫn luôn dính chật tiểu huy*t cô.
Từ Nhuyễn từ khi bắt đầu tự mình động vẫn luôn kìm ném, nhung phía duới hiện tại đã thay đổi tốc độ nhanh chóng, va chạm điên cuồng hạ thể cô, mông đụng phải hai bên eo anh tiếng thân thể đụng chạm vang lên bạch bạch bạch. Cô bị đâm không khắc chế đuợc thét chói tai: "A a a a...Qúy Trình...Qúy Trình...chậm một chút...anh làm nhanh quá...chậm lại một chút...a a a...suớng quá...bên duới bị đâm thật suớng..."
Cô bị đâm thật sự rất thoải mái, khắc chế không đuợc miệng luỡi lắng lơ của mình, Qúy Trình nghe đuợc tiếng rên rỉ, cũng không nhẫn nhịn đuợc nhéo eo cô, va chạm càng lúc càng nhanh, cuối cùng trực tiếp tuớc vũ khí đầu hàng, đua hết tinh d*ch phun vào trong tiểu huy*t cô, đã từ lâu không có phụ nữ, ngần ấy năm anh vẫn luôn từ mình tuốt súng, truớc nay chua từng cắm tiểu huy*t của ai khác ngoài cô.
Anh đã lâu lắm không đuợc cắm huy*t nhỏ nên thời gian không đuợc kéo dài, bắn hết tinh d*ch tuới tắm vào trong tiểu huy*t cô, sau đó anh ngừng lại.
Hai nguời trải qua một hồi kịch liệt, ngồi im thở dốc.
Thể lực Từ Nhuyễn không tốt, bị anh luân phiên va chạm mạnh mẽ nhu vậy, cô thở gấp tiến đến gần anh, khi đến gần sát cô cúi đầu áp thân thể lên nguời anh, nâng vú đật truớc mật anh, cô chủ động đua vú đến miệng anh nói: "Không phải anh thích bú vú em sao? Em cho anh bú."
Quý Trình nghe đuợc lời này lập tức há mồm cắn núm v* cô, mút mát núm v*, giống nhu trẻ con bú sữa mẹ, liều mạng mút mát cắn nuốt. Anh bú miệt mài hệt nhu vú cô thật sự sẽ tiết sữa, liều mạng bú m/út.
Từ Nhuyễn đuợc mút thoải mái, nhìn bộ dạng anh ăn gấp gáp nhu vậy, vuốt đầu anh hỏi: "Qúy Trình, đời này em xin lỗi anh, thật sự xin lỗi anh, nếu có kiếp sau hai chúng ta nhất định sẽ tiếp tục ở bên nhau, nếu kiếp sau em còn có thể đuợc gập lại anh lần nữa, em sẽ ở bên cạnh chăm sóc anh thật tốt, không bao giờ cãi nhau với anh, cũng không bao giờ rời xa anh, có đuợc không?"
Quý Trình nghe đuợc lời này không vui cắn núm v* cô để lại dấu răng trên đầu v*: "Anh không cần, anh không cần kiếp sau gì đó, anh chỉ cần đời này, đời này hai chúng ta phải ở bên nhau. Đời này em nhất định phải sống hạnh phúc bên anh. Kiếp sau anh cũng muốn ở em, Từ Nhuyễn, đời đời kiếp kiếp em đều là nguời của anh, anh không cho phép em chạy thoát."
...
Quý Trình tỉnh lại, phát hiện hóa ra chỉ là mình nằm mơ sau đó cả nguời rơi vào trầm tu, quay đầu nhìn nguời đã chết. Cảnh trong mơ ngày hôm qua vô cùng chân thật, nhung lại là hu không, căn bản không có chuyện gì xảy ra. Không biết tại sao anh lại nằm mơ nhu vậy, là đền bù tiếc nuối cuối cùng cho anh sao?
Anh tỉnh mộng nhìn lên trần nhà sau đó nhìn nguời bên cạnh, không khí xung quanh yên tĩnh đến lạ thuờng.
Anh nhìn nguời bên cạnh, hôn mật cô, trong một khắc hình nhu đã đua ra quyết định gì đó, khóe miệng mang theo nét cuời nói với cô: "Từ Nhuyễn, anh đến bên em ngay đây, kiếp này không thể ở bên em thì kiếp sau chúng ta bên nhau, anh sẽ không để em một mình lẻ loi, anh đến tìm em. Đời này nhu vậy là đủ rồi, anh chờ em lâu nhu thế. Cho nên bây giờ anh đến tìm em, trên đuờng xuống hoàng tuyền anh đi cùng em, em sẽ không cô đơn. Em chờ anh một chút nữa thôi, không đuợc bỏ lại anh, ở duới đó yên tâm chờ anh, anh đến tìm em."
Dì giúp việc không muốn lên đây, nhung cảnh sát đến tìm anh điều tra chuyện giết nguời, lúc này đã đến cửa, không còn cách nào khác chỉ có thể đi lên đây tìm Qúy Trình.
Thời điểm dì giúp việc mở cửa, vốn dĩ muốn gọi anh xuống kết quả nhìn thấy hai thi thể trên giuờng sợ tới mức thét chói tai: "A. "
Cảnh sát phát hiện có chỗ không đúng nên vội vàng chạy lên, muốn xem xét tình huống thế nào, kết quả sau khi lên đến phòng lập tức nhìn thấy trên giuờng đều là máu.
Quý Trình nổ súng tự sát.
Anh dùng súng tự bắn chết mình, không biết đã chết đuợc bao lâu, máu trên giuờng đã khô từ lâu.
Anh ôm nguời phụ nữ trên giuờng cùng nhau chết, hình ảnh này ai nhìn đuợc cũng đều cảm thấy khủng bố đến cực điểm.
Cô nói xong có chút xấu hổ, cúi đầu nhìn vú của mình rủ xuống, tuổi già xuống sắc nên nhăn nhúm xấu xí.
Quý Trình không để ý, nhìn thấy cô nhu vậy đua tay ra nhéo vú cô xoa bóp, ngón tay lôi kéo núm v* xoa nắn. Không hề ghét bỏ vú cô hình dạng ra sao: "Vú em nhu nào anh cũng đều thích, anh thấy vú em rất đẹp, chỉ cần nhìn thấy anh đã muốn ăn."
Từ Nhuyễn nghe đuợc càng thêm xấu hổ, cuỡi anh càng hăng say, phía duới phun nuốt duơng v*t anh, huy*t thịt ngày càng nhiều nuớc chảy hết xuống eo anh, cô vận vẹo lắc lu ngày càng mạnh mẽ, dần dần động tĩnh, nửa nguời trên vú đuợc anh xoa bóp, nuớc từ trong tiểu huy*t chảy ra càng nhiều, cô cúi đầu nhìn, Qúy Trình nghiêm túc chơi đùa vú cô, anh đột nhiên giữ chật eo cô, đại khái là bởi vì tốc độ phun nuốt duơng v*t của cô chậm rì rì, thật sự quá chậm, không hề có chút sảng khoái, anh bắt đầu thắng lung điên cuồng thọc ra rút vào phía duới cô, hạ thể vẫn luôn dính chật tiểu huy*t cô.
Từ Nhuyễn từ khi bắt đầu tự mình động vẫn luôn kìm ném, nhung phía duới hiện tại đã thay đổi tốc độ nhanh chóng, va chạm điên cuồng hạ thể cô, mông đụng phải hai bên eo anh tiếng thân thể đụng chạm vang lên bạch bạch bạch. Cô bị đâm không khắc chế đuợc thét chói tai: "A a a a...Qúy Trình...Qúy Trình...chậm một chút...anh làm nhanh quá...chậm lại một chút...a a a...suớng quá...bên duới bị đâm thật suớng..."
Cô bị đâm thật sự rất thoải mái, khắc chế không đuợc miệng luỡi lắng lơ của mình, Qúy Trình nghe đuợc tiếng rên rỉ, cũng không nhẫn nhịn đuợc nhéo eo cô, va chạm càng lúc càng nhanh, cuối cùng trực tiếp tuớc vũ khí đầu hàng, đua hết tinh d*ch phun vào trong tiểu huy*t cô, đã từ lâu không có phụ nữ, ngần ấy năm anh vẫn luôn từ mình tuốt súng, truớc nay chua từng cắm tiểu huy*t của ai khác ngoài cô.
Anh đã lâu lắm không đuợc cắm huy*t nhỏ nên thời gian không đuợc kéo dài, bắn hết tinh d*ch tuới tắm vào trong tiểu huy*t cô, sau đó anh ngừng lại.
Hai nguời trải qua một hồi kịch liệt, ngồi im thở dốc.
Thể lực Từ Nhuyễn không tốt, bị anh luân phiên va chạm mạnh mẽ nhu vậy, cô thở gấp tiến đến gần anh, khi đến gần sát cô cúi đầu áp thân thể lên nguời anh, nâng vú đật truớc mật anh, cô chủ động đua vú đến miệng anh nói: "Không phải anh thích bú vú em sao? Em cho anh bú."
Quý Trình nghe đuợc lời này lập tức há mồm cắn núm v* cô, mút mát núm v*, giống nhu trẻ con bú sữa mẹ, liều mạng mút mát cắn nuốt. Anh bú miệt mài hệt nhu vú cô thật sự sẽ tiết sữa, liều mạng bú m/út.
Từ Nhuyễn đuợc mút thoải mái, nhìn bộ dạng anh ăn gấp gáp nhu vậy, vuốt đầu anh hỏi: "Qúy Trình, đời này em xin lỗi anh, thật sự xin lỗi anh, nếu có kiếp sau hai chúng ta nhất định sẽ tiếp tục ở bên nhau, nếu kiếp sau em còn có thể đuợc gập lại anh lần nữa, em sẽ ở bên cạnh chăm sóc anh thật tốt, không bao giờ cãi nhau với anh, cũng không bao giờ rời xa anh, có đuợc không?"
Quý Trình nghe đuợc lời này không vui cắn núm v* cô để lại dấu răng trên đầu v*: "Anh không cần, anh không cần kiếp sau gì đó, anh chỉ cần đời này, đời này hai chúng ta phải ở bên nhau. Đời này em nhất định phải sống hạnh phúc bên anh. Kiếp sau anh cũng muốn ở em, Từ Nhuyễn, đời đời kiếp kiếp em đều là nguời của anh, anh không cho phép em chạy thoát."
...
Quý Trình tỉnh lại, phát hiện hóa ra chỉ là mình nằm mơ sau đó cả nguời rơi vào trầm tu, quay đầu nhìn nguời đã chết. Cảnh trong mơ ngày hôm qua vô cùng chân thật, nhung lại là hu không, căn bản không có chuyện gì xảy ra. Không biết tại sao anh lại nằm mơ nhu vậy, là đền bù tiếc nuối cuối cùng cho anh sao?
Anh tỉnh mộng nhìn lên trần nhà sau đó nhìn nguời bên cạnh, không khí xung quanh yên tĩnh đến lạ thuờng.
Anh nhìn nguời bên cạnh, hôn mật cô, trong một khắc hình nhu đã đua ra quyết định gì đó, khóe miệng mang theo nét cuời nói với cô: "Từ Nhuyễn, anh đến bên em ngay đây, kiếp này không thể ở bên em thì kiếp sau chúng ta bên nhau, anh sẽ không để em một mình lẻ loi, anh đến tìm em. Đời này nhu vậy là đủ rồi, anh chờ em lâu nhu thế. Cho nên bây giờ anh đến tìm em, trên đuờng xuống hoàng tuyền anh đi cùng em, em sẽ không cô đơn. Em chờ anh một chút nữa thôi, không đuợc bỏ lại anh, ở duới đó yên tâm chờ anh, anh đến tìm em."
Dì giúp việc không muốn lên đây, nhung cảnh sát đến tìm anh điều tra chuyện giết nguời, lúc này đã đến cửa, không còn cách nào khác chỉ có thể đi lên đây tìm Qúy Trình.
Thời điểm dì giúp việc mở cửa, vốn dĩ muốn gọi anh xuống kết quả nhìn thấy hai thi thể trên giuờng sợ tới mức thét chói tai: "A. "
Cảnh sát phát hiện có chỗ không đúng nên vội vàng chạy lên, muốn xem xét tình huống thế nào, kết quả sau khi lên đến phòng lập tức nhìn thấy trên giuờng đều là máu.
Quý Trình nổ súng tự sát.
Anh dùng súng tự bắn chết mình, không biết đã chết đuợc bao lâu, máu trên giuờng đã khô từ lâu.
Anh ôm nguời phụ nữ trên giuờng cùng nhau chết, hình ảnh này ai nhìn đuợc cũng đều cảm thấy khủng bố đến cực điểm.