Khói Lửa Nhân Gian Chạm Lòng Phàm
Chương 33
"Thịt hun khói mang xuống làm chưởng quầy rất hài lòng, sau khi tính toán họ còn cho thêm hai lượng bạc, lại đặt hàng để mùa xuân tới mang thêm một chuyến nữa, họ còn đưa trước hai mươi lượng tiền đặt cọc."
"Phụ thân và các cữu cữu đã mời người giúp đục đá làm cột, hai mươi lăm văn một ngày, không bao cơm. Bên phụ thân có hơn năm mươi người họ hàng bên mẫu thân cũng có hơn năm mươi, ngoài ra còn mời thêm mười người thợ đá chuyên nghiệp. Tiền mua trâu còn dư, ta đã mua một bộ dụng cụ để phụ thân và mọi người dùng."
"Trâu cũng mua rồi, là chưởng quầy giúp giới thiệu, mua được một con trâu khỏe mạnh, hơn một năm tuổi, tốn bảy lượng bạc."
Mùa xuân là thời điểm vạn vật sinh sôi, cũng là mùa sinh sản của muông thú, nên thợ săn sẽ không vào rừng, vì vậy sắp tới Tề Đại và gia gia sẽ rất bận rộn.
Phụ mẫu sắp xếp như vậy để cân đối công việc đôi bên, chia đều mọi việc, tránh gây ra sự bất hòa.
Mua được trâu, sang năm việc cày cấy của phụ mẫu và huynh trưởng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Còn về chuyện trâu ăn gì trong mùa đông? Không cần lo lắng, phụ mẫu còn quý trọng con trâu hơn cả bản thân mình, đảm bảo nó sẽ được ăn no.
Tề Đại nói số bạc còn dư đã đưa cho phụ thân, để nhờ thợ đá làm thêm máng đá, cối đá và cối xay.
Phụ thân nhận tiền, tức là đã tính toán đến việc nhà sẽ cần dùng đá, nên đục hết ra rồi mang về chỗ sửa nhà.
Ta tưởng hắn đã mấy ngày vất vả, tối đến sẽ nghỉ ngơi, nhưng không ngờ hắn lại khiến ta phải bận rộn suốt nửa đêm.
Đàn ông.
Hừm...
Tề Đại và gia gia dường như đã mê mẩn với việc săn dê, mỗi ngày hai người đều săn về bốn, năm con.
Gia gia còn bảo rằng đàn dê đó quá ngốc, chẳng cần tốn sức cũng có thể bắt được.
Tề Đại thì chỉ biết cười hì hì.
Khi trời mưa hoặc tuyết rơi, Tề Đại và gia gia không ra ngoài săn bắn, mà ngồi trong nhà sưởi ấm, hun khói thịt. Họ còn tranh thủ nướng khoai, nướng thịt dê xiên, nướng sườn dê.
Bất cứ thứ gì có thể nướng được, gia gia đều không biết chán. Nếu bị nóng trong người, ông uống thuốc hạ nhiệt, hoặc không thì cứ uống nước liên tục.
Mỗi lần ta khuyên nhủ, gia gia đều bỏ ngoài tai. Ông lão này quả thật cố chấp.
Ta chỉ có thể nấu nhiều món ngon để gia gia ăn no, nhưng ngay cả khi ông không ăn, ông vẫn nhất quyết nướng thịt cho mèo và chó.
Quả nhiên, nam nhân dù già vẫn giữ cái tính trẻ con.
Nơi treo thịt hun khói lại đầy ắp thịt, khi thấy Tết cận kề, gia gia và Tề Đại bàn nhau sẽ săn thêm ít thú rừng để có cái ăn trong dịp Tết. Từ nay đến tháng tư năm sau, họ sẽ tạm ngừng săn bắn.
Ta cũng bận rộn chuẩn bị những món ngọt cho dịp Tết, như đường mạch nha, bánh gạo nổ, kẹo lạc, hạt dẻ, và táo đỏ. Gia gia rất thích những món này, nên mỗi đêm ông đều tích cực bóc lạc, hạt dẻ, hạt dưa và cắt táo đỏ.
Thỉnh thoảng, ông ngồi một mình không biết nghĩ đến chuyện gì, lại bật cười ngây ngô.
Chỉ riêng bánh chưng, cả bánh nhân ngọt và bánh chưng nhân thịt, ta đã gói đến vài trăm cái. Còn bánh giầy thì cũng nặn được hai trăm cái.
Làm nhiều như vậy, không phải để nhà ta ăn hết, mà là để Tề Đại mang xuống núi cho phụ mẫu, rồi mua thêm rau xanh, củ cải đem về.
Ngày 27 tháng Chạp, thời tiết rất đẹp, Tề Đại gánh một gánh đồ xuống núi.
Ngày 28, hắn lại gánh đồ trở về.
"Rau củ này đều do nhạc mẫu đi mua ở các nhà khác, ta nói trả tiền nhưng nhạc mẫu không nhận."
"Đồ của mẫu thân đưa, chúng ta cứ nhận mà ăn thôi."
Phụ mẫu vốn cố chấp, nhưng cũng có nguyên tắc riêng, họ luôn biết chừng mực.
Ta thấy rau củ cũng khá nhiều, vậy là đủ để làm một bữa cơm tất niên thật thịnh soạn vào đêm giao thừa.
Tề Đại còn kể rằng, bên cạnh ngôi nhà mới, đã có nhiều đá tảng, đá cột, máng nước và cối giã, thậm chí còn có cả máng ăn cho Đại Hắc.
Ngày 29, gia gia và Tề Đại lại đi săn mấy con gà, rồi đem dụng cụ săn b.ắ.n rửa sạch, lau khô, bôi dầu, treo lên giá. Họ sẽ không săn b.ắ.n gì thêm cho đến tháng tư sang năm.
Đêm giao thừa, ta làm mười mấy món.
Gia gia đem ra bình rượu làm từ quả mây, ngọt lịm lại thơm nồng, ta cũng uống hai chén, kết quả là hơi say, đầu óc lâng lâng.
Gia gia tặng ta một miếng ngọc bội làm tiền mừng tuổi, ta cầm lấy cười ngây ngô như một đứa trẻ.
Tề Đại lo rửa bát đĩa, dọn dẹp sạch sẽ, rồi đun nước cho ta rửa mặt, rửa chân, sau đó bế ta vào gian nhà đá.
Trước đây, việc chăn gối đều là do hắn không biết chừng mực, đây là lần đầu tiên ta chủ động.
Chúng ta quấn quýt nửa đêm mới ngủ.
"Phụ thân và các cữu cữu đã mời người giúp đục đá làm cột, hai mươi lăm văn một ngày, không bao cơm. Bên phụ thân có hơn năm mươi người họ hàng bên mẫu thân cũng có hơn năm mươi, ngoài ra còn mời thêm mười người thợ đá chuyên nghiệp. Tiền mua trâu còn dư, ta đã mua một bộ dụng cụ để phụ thân và mọi người dùng."
"Trâu cũng mua rồi, là chưởng quầy giúp giới thiệu, mua được một con trâu khỏe mạnh, hơn một năm tuổi, tốn bảy lượng bạc."
Mùa xuân là thời điểm vạn vật sinh sôi, cũng là mùa sinh sản của muông thú, nên thợ săn sẽ không vào rừng, vì vậy sắp tới Tề Đại và gia gia sẽ rất bận rộn.
Phụ mẫu sắp xếp như vậy để cân đối công việc đôi bên, chia đều mọi việc, tránh gây ra sự bất hòa.
Mua được trâu, sang năm việc cày cấy của phụ mẫu và huynh trưởng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Còn về chuyện trâu ăn gì trong mùa đông? Không cần lo lắng, phụ mẫu còn quý trọng con trâu hơn cả bản thân mình, đảm bảo nó sẽ được ăn no.
Tề Đại nói số bạc còn dư đã đưa cho phụ thân, để nhờ thợ đá làm thêm máng đá, cối đá và cối xay.
Phụ thân nhận tiền, tức là đã tính toán đến việc nhà sẽ cần dùng đá, nên đục hết ra rồi mang về chỗ sửa nhà.
Ta tưởng hắn đã mấy ngày vất vả, tối đến sẽ nghỉ ngơi, nhưng không ngờ hắn lại khiến ta phải bận rộn suốt nửa đêm.
Đàn ông.
Hừm...
Tề Đại và gia gia dường như đã mê mẩn với việc săn dê, mỗi ngày hai người đều săn về bốn, năm con.
Gia gia còn bảo rằng đàn dê đó quá ngốc, chẳng cần tốn sức cũng có thể bắt được.
Tề Đại thì chỉ biết cười hì hì.
Khi trời mưa hoặc tuyết rơi, Tề Đại và gia gia không ra ngoài săn bắn, mà ngồi trong nhà sưởi ấm, hun khói thịt. Họ còn tranh thủ nướng khoai, nướng thịt dê xiên, nướng sườn dê.
Bất cứ thứ gì có thể nướng được, gia gia đều không biết chán. Nếu bị nóng trong người, ông uống thuốc hạ nhiệt, hoặc không thì cứ uống nước liên tục.
Mỗi lần ta khuyên nhủ, gia gia đều bỏ ngoài tai. Ông lão này quả thật cố chấp.
Ta chỉ có thể nấu nhiều món ngon để gia gia ăn no, nhưng ngay cả khi ông không ăn, ông vẫn nhất quyết nướng thịt cho mèo và chó.
Quả nhiên, nam nhân dù già vẫn giữ cái tính trẻ con.
Nơi treo thịt hun khói lại đầy ắp thịt, khi thấy Tết cận kề, gia gia và Tề Đại bàn nhau sẽ săn thêm ít thú rừng để có cái ăn trong dịp Tết. Từ nay đến tháng tư năm sau, họ sẽ tạm ngừng săn bắn.
Ta cũng bận rộn chuẩn bị những món ngọt cho dịp Tết, như đường mạch nha, bánh gạo nổ, kẹo lạc, hạt dẻ, và táo đỏ. Gia gia rất thích những món này, nên mỗi đêm ông đều tích cực bóc lạc, hạt dẻ, hạt dưa và cắt táo đỏ.
Thỉnh thoảng, ông ngồi một mình không biết nghĩ đến chuyện gì, lại bật cười ngây ngô.
Chỉ riêng bánh chưng, cả bánh nhân ngọt và bánh chưng nhân thịt, ta đã gói đến vài trăm cái. Còn bánh giầy thì cũng nặn được hai trăm cái.
Làm nhiều như vậy, không phải để nhà ta ăn hết, mà là để Tề Đại mang xuống núi cho phụ mẫu, rồi mua thêm rau xanh, củ cải đem về.
Ngày 27 tháng Chạp, thời tiết rất đẹp, Tề Đại gánh một gánh đồ xuống núi.
Ngày 28, hắn lại gánh đồ trở về.
"Rau củ này đều do nhạc mẫu đi mua ở các nhà khác, ta nói trả tiền nhưng nhạc mẫu không nhận."
"Đồ của mẫu thân đưa, chúng ta cứ nhận mà ăn thôi."
Phụ mẫu vốn cố chấp, nhưng cũng có nguyên tắc riêng, họ luôn biết chừng mực.
Ta thấy rau củ cũng khá nhiều, vậy là đủ để làm một bữa cơm tất niên thật thịnh soạn vào đêm giao thừa.
Tề Đại còn kể rằng, bên cạnh ngôi nhà mới, đã có nhiều đá tảng, đá cột, máng nước và cối giã, thậm chí còn có cả máng ăn cho Đại Hắc.
Ngày 29, gia gia và Tề Đại lại đi săn mấy con gà, rồi đem dụng cụ săn b.ắ.n rửa sạch, lau khô, bôi dầu, treo lên giá. Họ sẽ không săn b.ắ.n gì thêm cho đến tháng tư sang năm.
Đêm giao thừa, ta làm mười mấy món.
Gia gia đem ra bình rượu làm từ quả mây, ngọt lịm lại thơm nồng, ta cũng uống hai chén, kết quả là hơi say, đầu óc lâng lâng.
Gia gia tặng ta một miếng ngọc bội làm tiền mừng tuổi, ta cầm lấy cười ngây ngô như một đứa trẻ.
Tề Đại lo rửa bát đĩa, dọn dẹp sạch sẽ, rồi đun nước cho ta rửa mặt, rửa chân, sau đó bế ta vào gian nhà đá.
Trước đây, việc chăn gối đều là do hắn không biết chừng mực, đây là lần đầu tiên ta chủ động.
Chúng ta quấn quýt nửa đêm mới ngủ.