Khí Trùng Tinh Hà
Chương 708: Quán quân!
Tân Thiên Thần hai tay nắm chặt trong tay áo, chặt đến nỗi các khớp tay không ngừng vang lên những tiếng rắc rắc, toàn thân run lên khe khẽ, ánh mắt đầy vẻ khó tin, gần như chỉ muốn lao vào giết chết Tần Vô Song ngay.
Hai Thần đạo cường giả của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng không tốt hơn là mấy, cùng nhìn Tần Vô Song đáp xuống với ánh mắt vô cùng phức tạp. Không giải thích nổi, tiếc nuối, đau khổ, bi quan, đố kỵ, và thậm chí là cả tuyệt vọng, đủ các loại cảm xúc không ngừng toát ra.
- Vậy mà cũng không chết? Khả năng sinh tồn của Tần Vô Song thật quá mạnh! Nếu như ngay cả Thần thú cũng không thể giết được hắn mà bị hắn hàng phục thì thực lực của Tần Vô Song quả thực đáng sợ!
Trái tim của Tân Thiên Thần đang nhỏ máu, lý trí lại một lần nữa nói với hắn không thể nhịn thêm được nữa. Tốc độ trưởng thành của Tần Vô Song quá nhanh! Nếu như cứ để hắn phát triển với tốc độ này, tương lai sẽ trở thành tai họa cho thế cục của Thiên Đế Môn Tân gia. Huống hồ, thí luyện lần này, Tần gia có hai người lọt vào bốn vị trí đầu tiên, giải thưởng đã là ba Thần Đạo Quả!
Ba Thần Đạo Quả có ý nghĩa gì? Đáp án có thể nhìn thấy rất rõ. Tân Thiên Thần quay sang nhìn Yến Quy Nam và Lôi Minh, đều có thể đọc thấy sát ý nồng đậm trong mắt nhau.
- Chưởng môn Tuyết Thiền, chuyện này…
Những Đồ Đằng cường giả khác nhìn thấy cảnh này cũng không tài nào hiểu nổi.
Chưởng môn Tuyết Thiền cũng thấy khó hiểu, nhún nhún vai:
- Các ngươi đừng hỏi ta. Ta cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Bạt huynh, Hiên Viên Khâu đúng là có một nhân vật yêu nghiệt. Thiên Tu Truy Vân Thú này là Hóa Thần đạo sáu kiếp, vậy mà cũng bị hắn hàng phục?
Hiên Viên Bạt cũng có chút không hiểu, lẩm bẩm:
- Tu vi của Tần Vô Song vẫn chưa đến mức độ hàng phục được Thần thú đâu. Chưởng môn Tuyết Thiền, con Thần thú này có phải cố ý đãi công không?
Chưởng môn Tuyết Thiền lắc đầu nói:
- Chuyện này không thể, Truy Vân Thú là do sư huynh Kim Thiền của ta thu phục, có cấm chế trên người nó. Nếu như không phải cấm chế bị giải trừ thì sao nó dám rời đảo?
- Nói như vậy cấm chế đã bị giải trừ?
Kẻ phiền muộn nhất trong này là Khương Quỳ và Lăng Thiên Chí. Bao nhiêu ngày qua, bọn chúng đều đang ôm giấc mộng Quán quân, đều đang hy vọng Tần Vô Song bị Thần thú giết chết, không quay về được nữa. Chỉ có như vậy, bọn chúng mới có tư cách tranh đoạt ngôi vị Quán quân.
Nhưng mà, sự thực lại như đùa với chúng, khiến chúng đắc ý nằm mơ suốt một tháng trời, bây giờ sự thật tàn khốc lại giết chết mộng tưởng của chúng.
Tần Vô Song từ trên trời rơi xuống, phá vỡ mộng tưởng của vô số người.
Còn bên Tần gia, những tiếng reo hò vang lên như sấm động. Nhân sinh nổi chìm cùng lắm cũng chỉ thế này là cùng. Bọn họ còn đang chịu đựng những lời khiêu khích châm chọc từ bốn phía, giờ khắc này, Tần Vô Song xuất hiện và dùng sự thật cứng như sắt đánh thẳng vào mặt chúng.
Tần Vô Song nhảy xuống từ lưng Thần thú, cũng không thôi động Âm Dương Tử Vân Dực mà tay bắt thủ quyết, ngự không phi hành, đáp xuống. Tay cầm Thần Đạo Quả, Tần Vô Song đi tới trước mặt năm đại Đồ Đằng cường giả:
- Tần Vô Song, may mắn không làm nhục mệnh!
Hai mắt Chưởng môn Tuyết Thiền chợt lóe lên một tia kỳ quái, Hiên Viên Bạt thì cười lớn:
- Tốt, Tần Vô Song, làm tốt lắm, mọi người đều đánh giá thấp ngươi rồi!
Cường giả Huyền Minh Tộc và cường giả họ Ngao của Vô Tận Đông Hải đều chỉ hừ lạnh một tiếng. Tần Vô Song dựa vào thực lực của mình phá vỡ vòng vây, bọn họ dù có nghi ngờ thì cũng không biết nói từ đâu.
Quán quân Tần Vô Song giành được hai Thần Đạo Quả, một Thần đạo chiến y, một vũ khí Thần đạo!
Á quân Khương Quỳ giành được một Thần Đạo Quả, một Thần đạo chiến y.
Hạng ba Lăng Thiên Chí giành được một Thần Đạo Quả, một vũ khí Thần đạo.
Hạng tư Tần Thái Trùng giành được một Thần Đạo Quả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hạng năm Lục Thanh Xuyên giành được một Thần đạo chiến y.
….
Nghi thức trao giải đúng là thu hút rất nhiều người đến xem. Nhất là đến phần trao giải cho bốn vị trí đầu, Thần Đạo Quả càng khiến nhiều người đỏ mắt.
Thần Đạo Quả, đó là một bảo chứng cho cảnh giới Thần đạo, có một Thần Đạo Quả trong tay là đã nắm chắc trên chín mươi lăm phần trăm cơ hội tiến lên Thần đạo
Thí luyện luận võ lần này, chiến thắng lớn nhất đương nhiên thuộc về Tần gia Thiên Đế Sơn. Có thể nói, Tần gia chẳng khác gì một con hắc mã, xuất hiện với tốc độ kinh nhân và giành lấy ba Thần Đạo Quả!
Tám môn Thiên Đế Sơn ngoài Tần gia ra còn có Vân gia. Trong này, Vân gia giành được vị trí hạng bảy, nên có thể nói, lần này tám môn Thiên Đế Sơn là thành công nhất.
Năm đại Cấm địa của Thần có mười mấy thực lực, tám môn Thiên Đế Sơn của Hiên Viên Khâu có thể giành được ba trong mười vị trí đầu tiên hiển nhiên là một thành công chưa từng có.
Nhưng đằng sau thành công này còn có vô số thất vọng khác. Ví dụ như Tân gia, thân là Thiên Đế Môn, Tân gia đáng lẽ phải là thế lực kiệt xuất của tám môn Thiên Đế Sơn. Vậy mà hai tuyển thủ tham gia, không ai vào được mười vị trí đầu tiên. Đối với Tân gia mà nói, đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục.
Thiên Đế Môn?
Giờ khắc này, mọi người đều đang bàn tán về Tần gia, thỉnh thoảng mới nói đến Vân gia. Còn Tân gia, bị người ta bỏ qua hoàn toàn. Cho dù thỉnh thoảng có người nhắc đến thì cũng chỉ là dùng khẩu khí kinh dị, như vừa vừa phát hiện ra đại lục mới rồi mới nghĩ ra thế lực đầu não của tám môn Thiên Đế Sơn chính là Tân gia.
Vì vậy, không khỏi có người hoài nghi địa vị của Tân gia, nghi ngờ rằng liệu Tân gia có phải chỉ có hư danh, không xứng với vị trí Thiên Đế Môn hay không?
Tân Thiên Thần chán nản rút lui trong mắt hoài nghi của mọi người.
Chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì này, Thiên Đế Môn Tân gia có thể nói là thua không còn mặt mũi nào nữa. Bất luận ở phương diện nào Tân gia cũng không có bất cứ thu hoạch nào hết. Nếu có chỉ là tận cùng của sự sỉ nhục.
Sau khi nghi lễ trao giải kết thúc, Vạn Pháp Triều Tông Hội sẽ chính thức kết thúc.
Tần gia thu hoạch cực lớn, những thế lực khác đến từ tám môn Thiên Đế Sơn đều đang nghĩ, liệu có nên cải thiện mối quan hệ với Tần gia hay không?
Dù sao đại hội tuyển chọn Thiên Đế của Thiên Đế Sơn cũng không còn xa nữa. Thời gian mười năm chớp mắt đã qua, ai biết được, tuyển chọn Thiên Đế lần này Tân gia có còn giữ được ví trí của mình? Có còn tư cách tiếp quản Thiên Đế Sơn hay không? Đối diện với một cường thế quật khởi như Tần gia, đừng nói Tân gia không chuẩn bị tâm lý, ngay cả những tông môn khác cũng không tin nổi vào mắt mình.
Tần gia, không hổ là tông môn lâu đời, mặc dù mấy ngàn năm gần đây cho người ta cảm giác đang xuống dốc, nhưng quật khởi bất ngờ lần này đã chứng minh một câu nói cũ, truyền thừa Thái cổ, các tông môn quật khởi sau này sao có thể sánh bằng?
Nội tình đôi khi cũng có thể áp đảo tất cả.
Thịnh yến kết thúc, các tông môn đều đang chuẩn bị trở về quê nhà thì Hiên Viên Bạt lại hạ lệnh cho tất cả các thủ lĩnh của tám môn Thiên Đế Sơn đừng vội vã rời đi mà chờ ông ở khách xá. Hiển nhiên là Hiên Viên Bạt muốn mở một cuộc hội ý.
Bên Tần gia, ai ai cũng hoan thiên hỉ địa. Với Tần gia mà nói tuyệt đối là đầy túi trở về, không có chiến thắng nào bằng được hạnh phúc trước mắt.
Tần Vân Nhiên nhận được lệnh của Hiên Viên Bạt, quay sang nói với tiểu bối Tần gia:
- Các ngươi ở đây đợi, ta đi xem Bạt đại nhân dặn dò chuyện gì!
Tần Vô Song ngồi trong khách xá kể lại cho các huynh đệ nghe những chuyện đã xảy ra trên đảo. Đến nói ai ai cũng cảm xúc dâng trào, kích động vô cùng.
Tần Thái Trùng bật cười ha hả:
- Vô Song, phải nói là đệ có phúc duyên, chuyện có xác suất nhỏ như vậy mà đệ cũng gặp được. Ha ha, đệ không biết là lúc đệ cưỡi Thần thú xuất hiện, nét mặt của mọi người thú vị như thế nào đâu. Nhất là đám người Tân gia, ngay cả ý muốn tự sát tại chỗ cũng có. Ha ha…
Tần Hạo cũng sắc mặt tươi rói nói:
- Không phải sao? Đám hỗn đản đó đang đợi xem trò vui của Tần gia chúng ta! May mà Vô Song sư đệ xuất hiện kịp thời, ha ha, cái tát này thật là kêu!
- Được rồi, Đại sư huynh, Vô Song sư đệ, Thần Đạo Quả như thế nào, mang ra cho mọi người mở rộng tầm mắt!
Tần Hạo là người đầu tiên đề nghị.
- Đúng đúng đúng, bọn đệ chưa bao giờ được tiếp cận ở cự ly gần, Đại sư huynh…
Đừng thấy Tần Thái Trùng bình thường vui tươi hớn hở, nhưng lúc này lập trường của hắn rất kiên định, lắc lắc đầu:
- Chư vị huynh đệ, Thần Đạo Quả mặc dù do ta và Vô Song sư đệ giành được nhưng tất cả đều phải giao lại cho trưởng bối xử lý. Vì vậy, các ngươi đừng hòng giở trò. Thần Đạo Quả phân chia thế nào còn phải đợi ý kiến của Chưởng môn nhân.
Tần Hạo gãi gãi đầu, có vẻ bồn chồn, cười nói:
- Đại sư huynh, bọn đệ không phải muốn cướp Thần Đạo Quả mà chỉ muốn xem một chút thôi! Hơn nữa, luận tư cách, huynh và Vô Song sư đệ khẳng định đều có thể được dùng một Thần Đạo Quả. Sao có thể đến lượt bọn đệ?
Tần Thái Trùng cười cười:
- Ta tạm thời vẫn chưa đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong nên ý nghĩa của việc dùng Thần Đạo Quả chưa lớn. Trừ phi ta đột phá được Động Huyền Cảnh tiến vào Thông Huyền Cảnh, nếu không dù có là ta cũng không thể dùng được Thần Đạo Quả.
- Vô Song sư đệ, đệ thì sao? Ta thấy đệ có lẽ cũng là Động Huyền Cảnh rồi?
Nhãn lực của Tần Thài Trùng rất mạnh, chỉ cần nhìn qua cũng biết cảnh giới của Tần Vô Song. Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Đệ có lẽ cũng không cần dùng, cảnh giới Thần đạo, tiểu đệ định sẽ trùng kích bằng chính khả năng của mình. Dựa vào Thần Đạo Quả không phải là mong muốn của đệ.
Những lời này khiến Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn đều cảm thấy lúng túng, chỉ còn biết cười khổ sở. Thần Đạo Quả bày trước mắt vậy mà hắn lại không muốn. Trong khi bọn họ khao khát vô cùng vậy mà một chút hy vọng được phân cũng không có, thật là khác biệt.
Tần Chi Trữ thì lại có vẻ thấu hiểu, gật đầu nói:
- Ta cảm thấy cũng đúng. Với thiên phú của Vô Song sư đệ, chỉ cần dựa vào thực lực bản thân đã đủ để đột phá cảnh giới Thần đạo rồi. Thần Đạo Quả mặc dù có thể bảo đảm cho ta tiến vào cảnh giới Thần đạo, nhưng trường kỳ mà nói, Thần đạo mà Thần Đạo Quả tạo ra tiềm lực nhất định không thể mạnh bằng Thần đạo do bản thân tự ngộ. Đương nhiên, đó không phải là tuyệt đối. Con đường dẫn đến Thần đạo mỗi bước đều vô cùng khó khăn. Tiềm lực, với rất nhiều người mà nói đều là phù vân, có thể vào được Thần đạo là đã tạ thiên tạ địa rồi.
Những lời này cũng không phải là sai. Trong một trăm Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thì chỉ có một người có thể vào được Vô thượng Thần đạo. Vì vậy có thể nói vào Vô thượng Thần đạo là tâm nguyện suốt đời của các tu luyện giả. Đại bộ phận đều đã xác định không có cơ duyên với Thần đạo.
Vì vậy với phần đông tu luyện giả, tiến vào được Thần đạo đã là thành công rồi. Tiềm lực hay không tiềm lực, căn bản không quan trọng. Bởi vì rất nhiều người căn bản không có khả năng khiêu chiến với cảnh giới Vô thượng Thần đạo.
Tần Hồng Nhạn hỏi với vẻ không quan tâm:
- Không biết Chưởng môn nhân sẽ phân chia Thần Đạo Quả như thế nào nhỉ. Ha ha, Tôn giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong Tần gia ta cũng đã có vài người rồi. Nếu như đều có thể đột phá được Thần đạo thì chúng ta nhất định có thể giành được thắng lợi ở tuyển chọn Thiên Đế, áp đảo Tân gia, giành lại ngôi vị Thiên Đế!
Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện ngoài cửa:
- Vô Song huynh đệ, Thương Dạ ghé thăm!
Tần Vô Song trong lòng nhất động, gật đầu với mọi người rồi đi ra ngoài.
Hai Thần đạo cường giả của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng không tốt hơn là mấy, cùng nhìn Tần Vô Song đáp xuống với ánh mắt vô cùng phức tạp. Không giải thích nổi, tiếc nuối, đau khổ, bi quan, đố kỵ, và thậm chí là cả tuyệt vọng, đủ các loại cảm xúc không ngừng toát ra.
- Vậy mà cũng không chết? Khả năng sinh tồn của Tần Vô Song thật quá mạnh! Nếu như ngay cả Thần thú cũng không thể giết được hắn mà bị hắn hàng phục thì thực lực của Tần Vô Song quả thực đáng sợ!
Trái tim của Tân Thiên Thần đang nhỏ máu, lý trí lại một lần nữa nói với hắn không thể nhịn thêm được nữa. Tốc độ trưởng thành của Tần Vô Song quá nhanh! Nếu như cứ để hắn phát triển với tốc độ này, tương lai sẽ trở thành tai họa cho thế cục của Thiên Đế Môn Tân gia. Huống hồ, thí luyện lần này, Tần gia có hai người lọt vào bốn vị trí đầu tiên, giải thưởng đã là ba Thần Đạo Quả!
Ba Thần Đạo Quả có ý nghĩa gì? Đáp án có thể nhìn thấy rất rõ. Tân Thiên Thần quay sang nhìn Yến Quy Nam và Lôi Minh, đều có thể đọc thấy sát ý nồng đậm trong mắt nhau.
- Chưởng môn Tuyết Thiền, chuyện này…
Những Đồ Đằng cường giả khác nhìn thấy cảnh này cũng không tài nào hiểu nổi.
Chưởng môn Tuyết Thiền cũng thấy khó hiểu, nhún nhún vai:
- Các ngươi đừng hỏi ta. Ta cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Bạt huynh, Hiên Viên Khâu đúng là có một nhân vật yêu nghiệt. Thiên Tu Truy Vân Thú này là Hóa Thần đạo sáu kiếp, vậy mà cũng bị hắn hàng phục?
Hiên Viên Bạt cũng có chút không hiểu, lẩm bẩm:
- Tu vi của Tần Vô Song vẫn chưa đến mức độ hàng phục được Thần thú đâu. Chưởng môn Tuyết Thiền, con Thần thú này có phải cố ý đãi công không?
Chưởng môn Tuyết Thiền lắc đầu nói:
- Chuyện này không thể, Truy Vân Thú là do sư huynh Kim Thiền của ta thu phục, có cấm chế trên người nó. Nếu như không phải cấm chế bị giải trừ thì sao nó dám rời đảo?
- Nói như vậy cấm chế đã bị giải trừ?
Kẻ phiền muộn nhất trong này là Khương Quỳ và Lăng Thiên Chí. Bao nhiêu ngày qua, bọn chúng đều đang ôm giấc mộng Quán quân, đều đang hy vọng Tần Vô Song bị Thần thú giết chết, không quay về được nữa. Chỉ có như vậy, bọn chúng mới có tư cách tranh đoạt ngôi vị Quán quân.
Nhưng mà, sự thực lại như đùa với chúng, khiến chúng đắc ý nằm mơ suốt một tháng trời, bây giờ sự thật tàn khốc lại giết chết mộng tưởng của chúng.
Tần Vô Song từ trên trời rơi xuống, phá vỡ mộng tưởng của vô số người.
Còn bên Tần gia, những tiếng reo hò vang lên như sấm động. Nhân sinh nổi chìm cùng lắm cũng chỉ thế này là cùng. Bọn họ còn đang chịu đựng những lời khiêu khích châm chọc từ bốn phía, giờ khắc này, Tần Vô Song xuất hiện và dùng sự thật cứng như sắt đánh thẳng vào mặt chúng.
Tần Vô Song nhảy xuống từ lưng Thần thú, cũng không thôi động Âm Dương Tử Vân Dực mà tay bắt thủ quyết, ngự không phi hành, đáp xuống. Tay cầm Thần Đạo Quả, Tần Vô Song đi tới trước mặt năm đại Đồ Đằng cường giả:
- Tần Vô Song, may mắn không làm nhục mệnh!
Hai mắt Chưởng môn Tuyết Thiền chợt lóe lên một tia kỳ quái, Hiên Viên Bạt thì cười lớn:
- Tốt, Tần Vô Song, làm tốt lắm, mọi người đều đánh giá thấp ngươi rồi!
Cường giả Huyền Minh Tộc và cường giả họ Ngao của Vô Tận Đông Hải đều chỉ hừ lạnh một tiếng. Tần Vô Song dựa vào thực lực của mình phá vỡ vòng vây, bọn họ dù có nghi ngờ thì cũng không biết nói từ đâu.
Quán quân Tần Vô Song giành được hai Thần Đạo Quả, một Thần đạo chiến y, một vũ khí Thần đạo!
Á quân Khương Quỳ giành được một Thần Đạo Quả, một Thần đạo chiến y.
Hạng ba Lăng Thiên Chí giành được một Thần Đạo Quả, một vũ khí Thần đạo.
Hạng tư Tần Thái Trùng giành được một Thần Đạo Quả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hạng năm Lục Thanh Xuyên giành được một Thần đạo chiến y.
….
Nghi thức trao giải đúng là thu hút rất nhiều người đến xem. Nhất là đến phần trao giải cho bốn vị trí đầu, Thần Đạo Quả càng khiến nhiều người đỏ mắt.
Thần Đạo Quả, đó là một bảo chứng cho cảnh giới Thần đạo, có một Thần Đạo Quả trong tay là đã nắm chắc trên chín mươi lăm phần trăm cơ hội tiến lên Thần đạo
Thí luyện luận võ lần này, chiến thắng lớn nhất đương nhiên thuộc về Tần gia Thiên Đế Sơn. Có thể nói, Tần gia chẳng khác gì một con hắc mã, xuất hiện với tốc độ kinh nhân và giành lấy ba Thần Đạo Quả!
Tám môn Thiên Đế Sơn ngoài Tần gia ra còn có Vân gia. Trong này, Vân gia giành được vị trí hạng bảy, nên có thể nói, lần này tám môn Thiên Đế Sơn là thành công nhất.
Năm đại Cấm địa của Thần có mười mấy thực lực, tám môn Thiên Đế Sơn của Hiên Viên Khâu có thể giành được ba trong mười vị trí đầu tiên hiển nhiên là một thành công chưa từng có.
Nhưng đằng sau thành công này còn có vô số thất vọng khác. Ví dụ như Tân gia, thân là Thiên Đế Môn, Tân gia đáng lẽ phải là thế lực kiệt xuất của tám môn Thiên Đế Sơn. Vậy mà hai tuyển thủ tham gia, không ai vào được mười vị trí đầu tiên. Đối với Tân gia mà nói, đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục.
Thiên Đế Môn?
Giờ khắc này, mọi người đều đang bàn tán về Tần gia, thỉnh thoảng mới nói đến Vân gia. Còn Tân gia, bị người ta bỏ qua hoàn toàn. Cho dù thỉnh thoảng có người nhắc đến thì cũng chỉ là dùng khẩu khí kinh dị, như vừa vừa phát hiện ra đại lục mới rồi mới nghĩ ra thế lực đầu não của tám môn Thiên Đế Sơn chính là Tân gia.
Vì vậy, không khỏi có người hoài nghi địa vị của Tân gia, nghi ngờ rằng liệu Tân gia có phải chỉ có hư danh, không xứng với vị trí Thiên Đế Môn hay không?
Tân Thiên Thần chán nản rút lui trong mắt hoài nghi của mọi người.
Chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì này, Thiên Đế Môn Tân gia có thể nói là thua không còn mặt mũi nào nữa. Bất luận ở phương diện nào Tân gia cũng không có bất cứ thu hoạch nào hết. Nếu có chỉ là tận cùng của sự sỉ nhục.
Sau khi nghi lễ trao giải kết thúc, Vạn Pháp Triều Tông Hội sẽ chính thức kết thúc.
Tần gia thu hoạch cực lớn, những thế lực khác đến từ tám môn Thiên Đế Sơn đều đang nghĩ, liệu có nên cải thiện mối quan hệ với Tần gia hay không?
Dù sao đại hội tuyển chọn Thiên Đế của Thiên Đế Sơn cũng không còn xa nữa. Thời gian mười năm chớp mắt đã qua, ai biết được, tuyển chọn Thiên Đế lần này Tân gia có còn giữ được ví trí của mình? Có còn tư cách tiếp quản Thiên Đế Sơn hay không? Đối diện với một cường thế quật khởi như Tần gia, đừng nói Tân gia không chuẩn bị tâm lý, ngay cả những tông môn khác cũng không tin nổi vào mắt mình.
Tần gia, không hổ là tông môn lâu đời, mặc dù mấy ngàn năm gần đây cho người ta cảm giác đang xuống dốc, nhưng quật khởi bất ngờ lần này đã chứng minh một câu nói cũ, truyền thừa Thái cổ, các tông môn quật khởi sau này sao có thể sánh bằng?
Nội tình đôi khi cũng có thể áp đảo tất cả.
Thịnh yến kết thúc, các tông môn đều đang chuẩn bị trở về quê nhà thì Hiên Viên Bạt lại hạ lệnh cho tất cả các thủ lĩnh của tám môn Thiên Đế Sơn đừng vội vã rời đi mà chờ ông ở khách xá. Hiển nhiên là Hiên Viên Bạt muốn mở một cuộc hội ý.
Bên Tần gia, ai ai cũng hoan thiên hỉ địa. Với Tần gia mà nói tuyệt đối là đầy túi trở về, không có chiến thắng nào bằng được hạnh phúc trước mắt.
Tần Vân Nhiên nhận được lệnh của Hiên Viên Bạt, quay sang nói với tiểu bối Tần gia:
- Các ngươi ở đây đợi, ta đi xem Bạt đại nhân dặn dò chuyện gì!
Tần Vô Song ngồi trong khách xá kể lại cho các huynh đệ nghe những chuyện đã xảy ra trên đảo. Đến nói ai ai cũng cảm xúc dâng trào, kích động vô cùng.
Tần Thái Trùng bật cười ha hả:
- Vô Song, phải nói là đệ có phúc duyên, chuyện có xác suất nhỏ như vậy mà đệ cũng gặp được. Ha ha, đệ không biết là lúc đệ cưỡi Thần thú xuất hiện, nét mặt của mọi người thú vị như thế nào đâu. Nhất là đám người Tân gia, ngay cả ý muốn tự sát tại chỗ cũng có. Ha ha…
Tần Hạo cũng sắc mặt tươi rói nói:
- Không phải sao? Đám hỗn đản đó đang đợi xem trò vui của Tần gia chúng ta! May mà Vô Song sư đệ xuất hiện kịp thời, ha ha, cái tát này thật là kêu!
- Được rồi, Đại sư huynh, Vô Song sư đệ, Thần Đạo Quả như thế nào, mang ra cho mọi người mở rộng tầm mắt!
Tần Hạo là người đầu tiên đề nghị.
- Đúng đúng đúng, bọn đệ chưa bao giờ được tiếp cận ở cự ly gần, Đại sư huynh…
Đừng thấy Tần Thái Trùng bình thường vui tươi hớn hở, nhưng lúc này lập trường của hắn rất kiên định, lắc lắc đầu:
- Chư vị huynh đệ, Thần Đạo Quả mặc dù do ta và Vô Song sư đệ giành được nhưng tất cả đều phải giao lại cho trưởng bối xử lý. Vì vậy, các ngươi đừng hòng giở trò. Thần Đạo Quả phân chia thế nào còn phải đợi ý kiến của Chưởng môn nhân.
Tần Hạo gãi gãi đầu, có vẻ bồn chồn, cười nói:
- Đại sư huynh, bọn đệ không phải muốn cướp Thần Đạo Quả mà chỉ muốn xem một chút thôi! Hơn nữa, luận tư cách, huynh và Vô Song sư đệ khẳng định đều có thể được dùng một Thần Đạo Quả. Sao có thể đến lượt bọn đệ?
Tần Thái Trùng cười cười:
- Ta tạm thời vẫn chưa đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong nên ý nghĩa của việc dùng Thần Đạo Quả chưa lớn. Trừ phi ta đột phá được Động Huyền Cảnh tiến vào Thông Huyền Cảnh, nếu không dù có là ta cũng không thể dùng được Thần Đạo Quả.
- Vô Song sư đệ, đệ thì sao? Ta thấy đệ có lẽ cũng là Động Huyền Cảnh rồi?
Nhãn lực của Tần Thài Trùng rất mạnh, chỉ cần nhìn qua cũng biết cảnh giới của Tần Vô Song. Tần Vô Song thản nhiên cười nói:
- Đệ có lẽ cũng không cần dùng, cảnh giới Thần đạo, tiểu đệ định sẽ trùng kích bằng chính khả năng của mình. Dựa vào Thần Đạo Quả không phải là mong muốn của đệ.
Những lời này khiến Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn đều cảm thấy lúng túng, chỉ còn biết cười khổ sở. Thần Đạo Quả bày trước mắt vậy mà hắn lại không muốn. Trong khi bọn họ khao khát vô cùng vậy mà một chút hy vọng được phân cũng không có, thật là khác biệt.
Tần Chi Trữ thì lại có vẻ thấu hiểu, gật đầu nói:
- Ta cảm thấy cũng đúng. Với thiên phú của Vô Song sư đệ, chỉ cần dựa vào thực lực bản thân đã đủ để đột phá cảnh giới Thần đạo rồi. Thần Đạo Quả mặc dù có thể bảo đảm cho ta tiến vào cảnh giới Thần đạo, nhưng trường kỳ mà nói, Thần đạo mà Thần Đạo Quả tạo ra tiềm lực nhất định không thể mạnh bằng Thần đạo do bản thân tự ngộ. Đương nhiên, đó không phải là tuyệt đối. Con đường dẫn đến Thần đạo mỗi bước đều vô cùng khó khăn. Tiềm lực, với rất nhiều người mà nói đều là phù vân, có thể vào được Thần đạo là đã tạ thiên tạ địa rồi.
Những lời này cũng không phải là sai. Trong một trăm Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thì chỉ có một người có thể vào được Vô thượng Thần đạo. Vì vậy có thể nói vào Vô thượng Thần đạo là tâm nguyện suốt đời của các tu luyện giả. Đại bộ phận đều đã xác định không có cơ duyên với Thần đạo.
Vì vậy với phần đông tu luyện giả, tiến vào được Thần đạo đã là thành công rồi. Tiềm lực hay không tiềm lực, căn bản không quan trọng. Bởi vì rất nhiều người căn bản không có khả năng khiêu chiến với cảnh giới Vô thượng Thần đạo.
Tần Hồng Nhạn hỏi với vẻ không quan tâm:
- Không biết Chưởng môn nhân sẽ phân chia Thần Đạo Quả như thế nào nhỉ. Ha ha, Tôn giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong Tần gia ta cũng đã có vài người rồi. Nếu như đều có thể đột phá được Thần đạo thì chúng ta nhất định có thể giành được thắng lợi ở tuyển chọn Thiên Đế, áp đảo Tân gia, giành lại ngôi vị Thiên Đế!
Đúng lúc này, một thân ảnh xuất hiện ngoài cửa:
- Vô Song huynh đệ, Thương Dạ ghé thăm!
Tần Vô Song trong lòng nhất động, gật đầu với mọi người rồi đi ra ngoài.