Khí Trùng Tinh Hà
Chương 221: Vòng quyết đấu đầu tiên
Giải quyết xong bên việc của Nghiêm Phong, Tần Vô Song trong lòng không có lo lắng, ý niệm đã thông suốt trong đầu. Trong lòng cứ luôn nghĩ về trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm kia.
Cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan, Pháp vương Ly Hỏa luyện ra tổng cộng bảy viên, trong đó Pháp vương Ly Hỏa đã lấy tiền công một viên, lại một viên hiếu thuận biếu sư phụ, sau đó cho một viên cho Tử Bào Đại Tôn giả, tạo ra một Tiên Thiên Võ Thánh hộ quốc mới cho Bách Việt Quốc. Hôm nay lại đưa cho Nghiêm Phong một viên, vậy là đã mất đi bốn viên.
Còn có ba viên, trong đó hai viên Tần Vô Song cũng đã định sẵn rồi, chuẩn bị lưu cho phụ thân cùng tỷ phu Đạt Hề Minh.
Hay nói cách khác, viên cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan mà hắn có thể để dành thì cũng chỉ còn có một viên. Số còn lại cũng đều là những viên Tiên Thiên Sơ Linh Đan bình thường mà thôi.
Đêm đó, Tần Vô Song một mình ở trong mật thất, lại hấp thụ những linh lực trong khí hải, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp linh lực ở trong nội thể vận hành theo từng tiểu chu thiên một. Mặc dù không có bất kỳ một sơ hở hay sự khó chịu nào ở trong cơ thể hắn nhưng hắn vẫn là không dám khinh suất, thờ ơ. Khi rảnh rỗi đều không quên dùng linh lực thăm dò một chút.
Trải qua một lần hấp thụ ở trong linh lực trận pháp khiến cho linh lực ở trong chính cơ thể của Tần Vô Song lại tràn đầy lên rất nhiều. Tuy rằng hắn không biết cách Trung Linh Võ Cảnh còn bao nhiêu xa, nhưng có thể khẳng định là cố gắng tiếp tục hướng tới mục tiêu Trung Linh Võ Cảnh thì nhất định sẽ không tới quá chậm.
Hắn có một loại dự cảm là dựa vào công pháp nghịch thiên là Bắc Minh Đại Pháp, trình độ tu luyện này của hắn ở cảnh giới Tiên Thiên này cũng tương đương là một loại tiến bộ nghịch thiên. Tốc độ tu luyện này khẳng định là nhanh hơn những kẻ khác nhiều.
Hay nói cách khác, chỉ cần thân thể hắn đủ lớn mạnh, chỉ cần có linh lực nguyên vẹn phát ra thì hắn thậm chí có thể hút vào vô hạn.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không làm như vậy. Tần Vô Song biết rõ, một miếng ăn no không làm cho người ta béo ngay được. Một đường tu luyện chỉ có không ngừng tích lũy, mới có thể tiến nhanh ngàn dặm. Chỉ có tích lũy những dòng nước nhỏ mới có thể thành biển lớn được.
Tu luyện cả nửa đêm, Tần Vô Song cảm thấy tất cả linh lực trong khí hải cũng đã toàn bộ dung hợp thành một cái chỉnh thể. Hắn biết dung hợp càng tỉ mỉ cẩn thận thì linh lực phát ra sẽ càng tinh khiết, uy lực phát ra cũng sẽ càng lớn.
Sau khi hoàn tất tu luyện, Tần Vô Song tâm vô tạp niệm, hoàn toàn hướng vào trạng thái trầm tư mặc tưởng. Nghỉ ngơi cả nửa đêm, không cảm nhận được trời đã tờ mờ sáng. Một ngày mới lại tới rồi.
Ngày này, có thể nói là trong Tinh La Điện là một ngày làm phấn chấn lòng người nhất trong một năm. Bởi vì, cuộc chiến bài danh Đệ tử Trung tâm diễn ra mỗi năm một lần, đến ngày hôm nay chính thức đã bắt đầu.
Tuy rằng đây chỉ là sự tranh đoạt trong nội bộ của chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, nhưng lại tác động tới lòng hưng phấn của tất cả các đệ tử khác của Tinh La Điện. Bọn họ dù rằng không phải là chính mình tham gia nhưng lại vô cùng tò mò đối với vận mệnh của các Đệ tử Trung tâm. Bọn họ trong quá trình của cuộc chiến cũng đều mơ tưởng chính mình có một ngày nào đó trong tương lai cũng có thể đứng ở trên đấu trường đó, tay đánh hào kiệt tứ phương, chân đá anh hùng tám hướng, đó là một việc quang tông diệu tổ biết bao?
Có một vài gã còn không thể tự kìm hãm được liền mơ mộng, tưởng tượng chính mình là một kẻ nào đó trong số những Đệ tử Trung tâm, điên cuồng mà vì kẻ khác cổ vũ, vì kẻ khác mà trợ uy.
Nói chung thì trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm này, cơ hồ đều điều động tất cả sự hứng thú của tất cả mọi người trên Tinh La Điện, bao gồm cả những lão gia hỏa lớn tuổi, tâm tình cũng không nhịn được có chút hưng phấn tuôn trào. Chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, bao gồm cả năm gã mới tiến nhập, cũng rõ ràng đều ở trong đám đó.
Trên bục chủ tịch, năm vị Điện chủ ở hàng trên, tám vị Pháp vương cùng mười sáu Trưởng lão thì ở hàng hai, ba. Điện tiền Sứ giả và một số vị Chấp sự khác, cũng đều tìm đến vị trí của mình.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn mỉm cười liếc mắt nhìn một vòng, cất cao giọng nói:
- Đứng ở nơi đây đều là những đệ tử kiệt xuất nhất của Tinh La Điện chúng ta, là chín mươi sáu vị Đệ tử Trung tâm có tiền đồ nhất. Sự kiện ngày hôm nay, các ngươi là nhân vật chính, hy vọng các ngươi đều thể hiện ra bản lĩnh của bản thân. Vì toàn thể đồng môn Tinh La Điện, hiến dâng một trận thi đấu bài danh tuyệt vời ngoạn mục nhất. Các ngươi, có lòng tin hay không?
- Có!
Trác Bất Đàn vừa lòng gật gật đầu:
- Tốt lắm, theo quy củ cũ, Đệ tử Trung tâm ba mươi hai hạng đầu, vòng thứ nhất thì không có việc của các ngươi, có thể đứng bên cạnh mà xem. Còn lại sáu mươi bốn Đệ tử Trung tâm, đối ứng với số thứ tự của các ngươi đều đã có các thẻ đánh dấu xong rồi. Nhìn thấy cái thùng lớn ở trên đài này rồi chứ? Bên trong đó là các thẻ bài đánh dấu của sáu mươi bốn người các ngươi. Năm vị Điện chủ chúng ta sẽ thay phiên nhau lên rút thăm. Mỗi người một lần lên rút thăm hai cái thẻ, hai thẻ bài danh được rút ra đó, chính là đối thủ lẫn nhau của vòng thứ nhất! Hiểu rõ cả chưa?
- Hiểu rõ rồi!
Đại Điện chủ mỉm cười vỗ tay, bốn vị Điện chủ khác cũng đứng dậy, năm vị Điện chủ tập trung đứng phía trước của cái thùng lớn.
- Mời bốn vị Điện chủ giám sát, hiện tại ta đem tất cả các thẻ rút thăm đảo trộn lên.
Cánh tay Trác Bất Đàn không ngừng đảo loạn, làm cho tất cả các thẻ số thứ tự cũng làm loạn lên, sau đó quay đầu hỏi bốn vị Điện chủ còn lại:
- Chư vị, đều thấy rõ cả rồi chứ?
Bốn vị Điện chủ kia cũng đều gật gật đầu.
- Không có vấn đề gì.
- Được. Mời Ngũ Điện chủ lên rút thăm hai thẻ số thứ tự trước.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn mỉm cười nói.
Điền Tri Hành cũng không khách sáo, cười tủm tỉm tiến tới rút ra hai thẻ số thứ tự, tuyên bố nói:
- 38 đấu 75.
Hai gã đệ tử bị gọi tới tên cùng vươn đầu ra, nhìn ngang dọc tìm đối thủ của mình, muốn nhìn một chút coi coi có phải là người quen biết của mình hay không, xác định xem đối thủ có phải là trong cùng một mạch của mình hay không. Đến phiên Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì tiến lên, cũng bắt lấy hai thẻ số thứ tự:
- 45 đấu 48!
Hai số thứ tự này thật là gần nhau vô cùng, nhìn qua có một chút thú vị. Tam Điện chủ Vô Chung Ẩn tiến lên, cũng tiến tới bắt lấy hai thẻ số thứ tự, sắc mặt của hắn khẽ biến đổi, hắn thực là hận không thể tự mình rút thăm một lần khác. Đây là cái vận đen đủi gì thế này không biết. Hắn rút ra được số thứ tự của hai kẻ, hai kẻ này lại chính là hai kẻ đệ tử trong môn hạ của hắn:
- 35 đấu 51. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Chung Vô Ẩn bất đắc dĩ tuyên bố, trong lòng thầm chửi rủa số đen, thầm mắng:
- Hôm nay ra ngoài không rửa tay hay sao? Vừa ra tay liền đen đủi đến như vậy?
Sau khi Chung Vô Ẩn tuyên bố xong thì tự nhiên là tới sư phụ của Tần Vô Song – Truân Trung Trì. Hắn tiến lên rút thăm tương đối ung dung, thấy rút thăm không có số thứ tự đệ tử của hắn, cũng không có điểm gì đặc biệt cả. Đang chuẩn bị tránh ra thì Đại Điện chủ đột nhiên cười nói:
- Lão Nhị, ngươi lại đem xáo trộn tất cả số thẻ thứ tự này lên một lần. Tránh cho ta lúc trước có khả năng làm bừa.
Truân Trung Trì gật gật đầu, lại đem toàn bộ chỗ thẻ số thứ tự đó xáo trộn lên một lần. Lúc này Trác Bất Đàn mới tiến lên rút. Cứ như vậy, năm vị Điện chủ lần lượt tiến lên, mỗi người một vòng, thì sẽ có mười tên, năm tổ quyết đấu xuất hiện.
Tần Vô Song bị rút ở vòng thứ ba, kẻ rút thẻ số thứ tự của hắn chính là Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì, cao giọng nói:
- 68 đấu 92.
Tên số 68 kia nghe xong kết quả này liền vui sướng như điên, may mắn nói:
- Hắc hắc, đối thủ bài danh của ta rất thấp, xem ra vòng thứ nhất này hy vọng sẽ tăng thêm nhiều rồi.
Lập tức nhìn xung quanh hỏi thăm:
- Đúng rồi, các ngươi biết số 92 là kẻ nào chứ?
Tham gia rút thăm tổng cộng có sáu mươi bốn người, đôi bên muốn tìm nhau vẫn là dễ dàng. Rất nhanh liền có người nhìn thấy sự biến hóa trên người Tần Vô Song, liên tưởng tới gã số 68 đang dương dương tự đắc, không khỏi chế nhạo nói:
- Chúc mừng ngươi nha, đối thủ của ngươi là một trong ba hạng đầu của Đệ tử Cao cấp, vừa mới thăng cấp lên.
- Hả? Phải không? Là kẻ nào?
- Ồ, nếu nhớ không nhầm thì ngươi nên gọi tên Tần Vô Song lên đi!
Gã số 68 nhất thời choáng váng, thất thanh nói:
- Tần Vô Song?
Một tiếng khóc than. Hắn vốn đang rất vui sướng, nghĩ tới lần này có thể dễ dàng mà qua, vừa nghe tới tên Tần Vô Song thì nhất thời thất thần, ỉu xìu, giống như một quả bóng đang đầy khí thì bị một cái kim đâm thủng. Lẩm bẩm nói:
- Mạng của ta lại xui xẻo như vậy sao? Chẳng lẽ hai năm liên tục đều rút thăm gặp trắc trở như vậy sao? Ông trời, ông thật là quá bất công. Năm nay còn đen đủi hơn cả năm trước. Chẳng lẽ nhân phẩm của ta thấp kém vậy sao chứ? Tần Vô Song… Má ơi, Tần Vô Song là kẻ nào chứ? Quán quân của khảo hạch Đệ tử Cao cấp, sáu hạng điểm tuyệt đối, bên ngoài đều cho rằng hắn chắc chắn hắn sẽ tiến vào mười sáu hạng đầu, thậm chí là nhân vật còn tiến vào mười hạng đầu nữa.
Thậm chí có thể nói, thực lực của người ta căn bản chính là tuyển thủ hạt giống. Chỉ là theo quy tắc, từ Đệ tử Cao cấp được thăng lên Đệ tử Trung tâm phải tham gia vòng kiểm tra thứ nhất.
Đối với đối thủ đang xót xa than thở thì Tần Vô Song lại bình tĩnh vô cùng. Vòng thứ nhất ba mươi hai hạng đầu, đối với Tần Vô Song mà nói thì không hề tồn tại chút khó khăn gì.
Những Đệ tử Trung tâm sau ba mươi hai hạng đầu, e rằng ngay cả Lệ Vô Lỵ cũng ước chừng không bằng. Tần Vô Song sớm đã có thể giết được Lệ Vô Kỵ, đến giờ đã trải qua rất lâu tu luyện và tẩy lễ khác, tự nhiên càng không có đạo lý gì có thể thất thủ. Rút thăm vòng thứ nhất, ngoài hai đồng môn của Tam Điện chủ gặp nhau thì ở trong nhất mạch Đại Điện chủ cũng xuất hiện cục diện đồng môn đấu nhau. Sau khi kết quả rút thăm đã rút ra, ba mươi hai cặp, sáu mươi bốn kẻ cũng tìm được đối thủ của nhau, chuẩn bị lên Diễn võ đài của Tinh La Điện.
Diễn võ đài của Tinh La Điện ở vào phía Bắc điện của Tinh La Điện, có vị trí rộng lớn, có một cái đài vô cùng cao lớn, diện tích vô cùng rộng, ở trên có tám tám sáu mươi bốn quẻ tượng, tạo ra sáu mươi bốn cái sân đấu nhỏ, vây quanh đó ở bên trong là một Thái Cực Bát Quái rộng lớn, địa thế vô cùng bao la.
Mặc dù là gọi là những sân đấu nhỏ, nhưng dài rộng ít nhất cũng ba mươi trượng, dùng cho tỷ thí võ nghệ, không còn gì có thể thích hợp hơn nữa.
Tần Vô Song nhìn Diễn võ đài đại khí hừng hực, trong lòng cũng sinh ra một loại cảm giác rung động. Không thể không thừa nhận, bất kỳ một khung cảnh gì ở Tinh La Điện đều có một loại đại khí rung động. Diễn võ đài vô cùng rộng lớn này, cùng sáu mươi bốn cái sân đấu nhỏ, trong lúc đó quả thật nhìn không thấy giới hạn.
- E rằng chỉ bay lên bầu trời thì mới có thể nhìn thấy phong cảnh của toàn bộ Diễn võ đài này thu vào tầm mắt.
Tần Vô Song thầm nghĩ trong lòng.
Không thể không nói, Tần Vô Song với nhất mạch Ngũ Điện chủ rất có duyên, kẻ mang số 68 kia cũng chính là đệ tử trong nhất mạch của Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành. Hai người đó dưới sự dẫn dắt của trọng tài đi tới võ đài quyết đấu của bọn chúng. Tần Vô Song đứng ở trên đài, hai tay chắp sau lưng, cả người dường như một pho tượng điêu khắc vậy, vẻ mặt lạnh lùng thần kỳ, ánh mắt đảo qua kẻ mang số 68 kia.
- Xuất chiêu đi!
Sợi roi trong tay Tần Vô Song vung lên, phất một cái thật mạnh trong hư không, phảng phất như vô số ngân long đang múa may, lay động đủ loại sóng gợn huyền ảo.
Gã số 68 kia chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, nhìn không rõ sợi roi trong tay Tần Vô Song, cắn răng một cái, quát lớn một tiếng, huy động cây thươnh trong tay hướng Tần Vô Song mà lao tới. Hạ thủ trước thì mạnh, hạ thủ sau thì thiệt thòi. Mang theo cái tư tưởng này nên gã số 68 kia vừa ra tay thì đã xuất độc chiêu. Chỉ là thương pháp như vậy ở trong mắt Tần Vô Song xem ra cũng chỉ là một tiểu kỹ xảo, không đáng nói. Sợi roi xà hình trong tay khẽ vẫy một chút, dường như độc xà phun nọc độc, bay thẳng tới đầu thương kia. Hai luồng linh lực trong hư không va chạm nhau, khí tức Tiên Thiên va chạm, nhất thời làm chấn động trong hư không.
- Xuy xuy.
Không khí ở trong lúc va chạm đó liền đẩy về phía trước.
Cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan, Pháp vương Ly Hỏa luyện ra tổng cộng bảy viên, trong đó Pháp vương Ly Hỏa đã lấy tiền công một viên, lại một viên hiếu thuận biếu sư phụ, sau đó cho một viên cho Tử Bào Đại Tôn giả, tạo ra một Tiên Thiên Võ Thánh hộ quốc mới cho Bách Việt Quốc. Hôm nay lại đưa cho Nghiêm Phong một viên, vậy là đã mất đi bốn viên.
Còn có ba viên, trong đó hai viên Tần Vô Song cũng đã định sẵn rồi, chuẩn bị lưu cho phụ thân cùng tỷ phu Đạt Hề Minh.
Hay nói cách khác, viên cực phẩm Tiên Thiên Sơ Linh Đan mà hắn có thể để dành thì cũng chỉ còn có một viên. Số còn lại cũng đều là những viên Tiên Thiên Sơ Linh Đan bình thường mà thôi.
Đêm đó, Tần Vô Song một mình ở trong mật thất, lại hấp thụ những linh lực trong khí hải, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp linh lực ở trong nội thể vận hành theo từng tiểu chu thiên một. Mặc dù không có bất kỳ một sơ hở hay sự khó chịu nào ở trong cơ thể hắn nhưng hắn vẫn là không dám khinh suất, thờ ơ. Khi rảnh rỗi đều không quên dùng linh lực thăm dò một chút.
Trải qua một lần hấp thụ ở trong linh lực trận pháp khiến cho linh lực ở trong chính cơ thể của Tần Vô Song lại tràn đầy lên rất nhiều. Tuy rằng hắn không biết cách Trung Linh Võ Cảnh còn bao nhiêu xa, nhưng có thể khẳng định là cố gắng tiếp tục hướng tới mục tiêu Trung Linh Võ Cảnh thì nhất định sẽ không tới quá chậm.
Hắn có một loại dự cảm là dựa vào công pháp nghịch thiên là Bắc Minh Đại Pháp, trình độ tu luyện này của hắn ở cảnh giới Tiên Thiên này cũng tương đương là một loại tiến bộ nghịch thiên. Tốc độ tu luyện này khẳng định là nhanh hơn những kẻ khác nhiều.
Hay nói cách khác, chỉ cần thân thể hắn đủ lớn mạnh, chỉ cần có linh lực nguyên vẹn phát ra thì hắn thậm chí có thể hút vào vô hạn.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không làm như vậy. Tần Vô Song biết rõ, một miếng ăn no không làm cho người ta béo ngay được. Một đường tu luyện chỉ có không ngừng tích lũy, mới có thể tiến nhanh ngàn dặm. Chỉ có tích lũy những dòng nước nhỏ mới có thể thành biển lớn được.
Tu luyện cả nửa đêm, Tần Vô Song cảm thấy tất cả linh lực trong khí hải cũng đã toàn bộ dung hợp thành một cái chỉnh thể. Hắn biết dung hợp càng tỉ mỉ cẩn thận thì linh lực phát ra sẽ càng tinh khiết, uy lực phát ra cũng sẽ càng lớn.
Sau khi hoàn tất tu luyện, Tần Vô Song tâm vô tạp niệm, hoàn toàn hướng vào trạng thái trầm tư mặc tưởng. Nghỉ ngơi cả nửa đêm, không cảm nhận được trời đã tờ mờ sáng. Một ngày mới lại tới rồi.
Ngày này, có thể nói là trong Tinh La Điện là một ngày làm phấn chấn lòng người nhất trong một năm. Bởi vì, cuộc chiến bài danh Đệ tử Trung tâm diễn ra mỗi năm một lần, đến ngày hôm nay chính thức đã bắt đầu.
Tuy rằng đây chỉ là sự tranh đoạt trong nội bộ của chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, nhưng lại tác động tới lòng hưng phấn của tất cả các đệ tử khác của Tinh La Điện. Bọn họ dù rằng không phải là chính mình tham gia nhưng lại vô cùng tò mò đối với vận mệnh của các Đệ tử Trung tâm. Bọn họ trong quá trình của cuộc chiến cũng đều mơ tưởng chính mình có một ngày nào đó trong tương lai cũng có thể đứng ở trên đấu trường đó, tay đánh hào kiệt tứ phương, chân đá anh hùng tám hướng, đó là một việc quang tông diệu tổ biết bao?
Có một vài gã còn không thể tự kìm hãm được liền mơ mộng, tưởng tượng chính mình là một kẻ nào đó trong số những Đệ tử Trung tâm, điên cuồng mà vì kẻ khác cổ vũ, vì kẻ khác mà trợ uy.
Nói chung thì trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm này, cơ hồ đều điều động tất cả sự hứng thú của tất cả mọi người trên Tinh La Điện, bao gồm cả những lão gia hỏa lớn tuổi, tâm tình cũng không nhịn được có chút hưng phấn tuôn trào. Chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, bao gồm cả năm gã mới tiến nhập, cũng rõ ràng đều ở trong đám đó.
Trên bục chủ tịch, năm vị Điện chủ ở hàng trên, tám vị Pháp vương cùng mười sáu Trưởng lão thì ở hàng hai, ba. Điện tiền Sứ giả và một số vị Chấp sự khác, cũng đều tìm đến vị trí của mình.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn mỉm cười liếc mắt nhìn một vòng, cất cao giọng nói:
- Đứng ở nơi đây đều là những đệ tử kiệt xuất nhất của Tinh La Điện chúng ta, là chín mươi sáu vị Đệ tử Trung tâm có tiền đồ nhất. Sự kiện ngày hôm nay, các ngươi là nhân vật chính, hy vọng các ngươi đều thể hiện ra bản lĩnh của bản thân. Vì toàn thể đồng môn Tinh La Điện, hiến dâng một trận thi đấu bài danh tuyệt vời ngoạn mục nhất. Các ngươi, có lòng tin hay không?
- Có!
Trác Bất Đàn vừa lòng gật gật đầu:
- Tốt lắm, theo quy củ cũ, Đệ tử Trung tâm ba mươi hai hạng đầu, vòng thứ nhất thì không có việc của các ngươi, có thể đứng bên cạnh mà xem. Còn lại sáu mươi bốn Đệ tử Trung tâm, đối ứng với số thứ tự của các ngươi đều đã có các thẻ đánh dấu xong rồi. Nhìn thấy cái thùng lớn ở trên đài này rồi chứ? Bên trong đó là các thẻ bài đánh dấu của sáu mươi bốn người các ngươi. Năm vị Điện chủ chúng ta sẽ thay phiên nhau lên rút thăm. Mỗi người một lần lên rút thăm hai cái thẻ, hai thẻ bài danh được rút ra đó, chính là đối thủ lẫn nhau của vòng thứ nhất! Hiểu rõ cả chưa?
- Hiểu rõ rồi!
Đại Điện chủ mỉm cười vỗ tay, bốn vị Điện chủ khác cũng đứng dậy, năm vị Điện chủ tập trung đứng phía trước của cái thùng lớn.
- Mời bốn vị Điện chủ giám sát, hiện tại ta đem tất cả các thẻ rút thăm đảo trộn lên.
Cánh tay Trác Bất Đàn không ngừng đảo loạn, làm cho tất cả các thẻ số thứ tự cũng làm loạn lên, sau đó quay đầu hỏi bốn vị Điện chủ còn lại:
- Chư vị, đều thấy rõ cả rồi chứ?
Bốn vị Điện chủ kia cũng đều gật gật đầu.
- Không có vấn đề gì.
- Được. Mời Ngũ Điện chủ lên rút thăm hai thẻ số thứ tự trước.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn mỉm cười nói.
Điền Tri Hành cũng không khách sáo, cười tủm tỉm tiến tới rút ra hai thẻ số thứ tự, tuyên bố nói:
- 38 đấu 75.
Hai gã đệ tử bị gọi tới tên cùng vươn đầu ra, nhìn ngang dọc tìm đối thủ của mình, muốn nhìn một chút coi coi có phải là người quen biết của mình hay không, xác định xem đối thủ có phải là trong cùng một mạch của mình hay không. Đến phiên Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì tiến lên, cũng bắt lấy hai thẻ số thứ tự:
- 45 đấu 48!
Hai số thứ tự này thật là gần nhau vô cùng, nhìn qua có một chút thú vị. Tam Điện chủ Vô Chung Ẩn tiến lên, cũng tiến tới bắt lấy hai thẻ số thứ tự, sắc mặt của hắn khẽ biến đổi, hắn thực là hận không thể tự mình rút thăm một lần khác. Đây là cái vận đen đủi gì thế này không biết. Hắn rút ra được số thứ tự của hai kẻ, hai kẻ này lại chính là hai kẻ đệ tử trong môn hạ của hắn:
- 35 đấu 51. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Chung Vô Ẩn bất đắc dĩ tuyên bố, trong lòng thầm chửi rủa số đen, thầm mắng:
- Hôm nay ra ngoài không rửa tay hay sao? Vừa ra tay liền đen đủi đến như vậy?
Sau khi Chung Vô Ẩn tuyên bố xong thì tự nhiên là tới sư phụ của Tần Vô Song – Truân Trung Trì. Hắn tiến lên rút thăm tương đối ung dung, thấy rút thăm không có số thứ tự đệ tử của hắn, cũng không có điểm gì đặc biệt cả. Đang chuẩn bị tránh ra thì Đại Điện chủ đột nhiên cười nói:
- Lão Nhị, ngươi lại đem xáo trộn tất cả số thẻ thứ tự này lên một lần. Tránh cho ta lúc trước có khả năng làm bừa.
Truân Trung Trì gật gật đầu, lại đem toàn bộ chỗ thẻ số thứ tự đó xáo trộn lên một lần. Lúc này Trác Bất Đàn mới tiến lên rút. Cứ như vậy, năm vị Điện chủ lần lượt tiến lên, mỗi người một vòng, thì sẽ có mười tên, năm tổ quyết đấu xuất hiện.
Tần Vô Song bị rút ở vòng thứ ba, kẻ rút thẻ số thứ tự của hắn chính là Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì, cao giọng nói:
- 68 đấu 92.
Tên số 68 kia nghe xong kết quả này liền vui sướng như điên, may mắn nói:
- Hắc hắc, đối thủ bài danh của ta rất thấp, xem ra vòng thứ nhất này hy vọng sẽ tăng thêm nhiều rồi.
Lập tức nhìn xung quanh hỏi thăm:
- Đúng rồi, các ngươi biết số 92 là kẻ nào chứ?
Tham gia rút thăm tổng cộng có sáu mươi bốn người, đôi bên muốn tìm nhau vẫn là dễ dàng. Rất nhanh liền có người nhìn thấy sự biến hóa trên người Tần Vô Song, liên tưởng tới gã số 68 đang dương dương tự đắc, không khỏi chế nhạo nói:
- Chúc mừng ngươi nha, đối thủ của ngươi là một trong ba hạng đầu của Đệ tử Cao cấp, vừa mới thăng cấp lên.
- Hả? Phải không? Là kẻ nào?
- Ồ, nếu nhớ không nhầm thì ngươi nên gọi tên Tần Vô Song lên đi!
Gã số 68 nhất thời choáng váng, thất thanh nói:
- Tần Vô Song?
Một tiếng khóc than. Hắn vốn đang rất vui sướng, nghĩ tới lần này có thể dễ dàng mà qua, vừa nghe tới tên Tần Vô Song thì nhất thời thất thần, ỉu xìu, giống như một quả bóng đang đầy khí thì bị một cái kim đâm thủng. Lẩm bẩm nói:
- Mạng của ta lại xui xẻo như vậy sao? Chẳng lẽ hai năm liên tục đều rút thăm gặp trắc trở như vậy sao? Ông trời, ông thật là quá bất công. Năm nay còn đen đủi hơn cả năm trước. Chẳng lẽ nhân phẩm của ta thấp kém vậy sao chứ? Tần Vô Song… Má ơi, Tần Vô Song là kẻ nào chứ? Quán quân của khảo hạch Đệ tử Cao cấp, sáu hạng điểm tuyệt đối, bên ngoài đều cho rằng hắn chắc chắn hắn sẽ tiến vào mười sáu hạng đầu, thậm chí là nhân vật còn tiến vào mười hạng đầu nữa.
Thậm chí có thể nói, thực lực của người ta căn bản chính là tuyển thủ hạt giống. Chỉ là theo quy tắc, từ Đệ tử Cao cấp được thăng lên Đệ tử Trung tâm phải tham gia vòng kiểm tra thứ nhất.
Đối với đối thủ đang xót xa than thở thì Tần Vô Song lại bình tĩnh vô cùng. Vòng thứ nhất ba mươi hai hạng đầu, đối với Tần Vô Song mà nói thì không hề tồn tại chút khó khăn gì.
Những Đệ tử Trung tâm sau ba mươi hai hạng đầu, e rằng ngay cả Lệ Vô Lỵ cũng ước chừng không bằng. Tần Vô Song sớm đã có thể giết được Lệ Vô Kỵ, đến giờ đã trải qua rất lâu tu luyện và tẩy lễ khác, tự nhiên càng không có đạo lý gì có thể thất thủ. Rút thăm vòng thứ nhất, ngoài hai đồng môn của Tam Điện chủ gặp nhau thì ở trong nhất mạch Đại Điện chủ cũng xuất hiện cục diện đồng môn đấu nhau. Sau khi kết quả rút thăm đã rút ra, ba mươi hai cặp, sáu mươi bốn kẻ cũng tìm được đối thủ của nhau, chuẩn bị lên Diễn võ đài của Tinh La Điện.
Diễn võ đài của Tinh La Điện ở vào phía Bắc điện của Tinh La Điện, có vị trí rộng lớn, có một cái đài vô cùng cao lớn, diện tích vô cùng rộng, ở trên có tám tám sáu mươi bốn quẻ tượng, tạo ra sáu mươi bốn cái sân đấu nhỏ, vây quanh đó ở bên trong là một Thái Cực Bát Quái rộng lớn, địa thế vô cùng bao la.
Mặc dù là gọi là những sân đấu nhỏ, nhưng dài rộng ít nhất cũng ba mươi trượng, dùng cho tỷ thí võ nghệ, không còn gì có thể thích hợp hơn nữa.
Tần Vô Song nhìn Diễn võ đài đại khí hừng hực, trong lòng cũng sinh ra một loại cảm giác rung động. Không thể không thừa nhận, bất kỳ một khung cảnh gì ở Tinh La Điện đều có một loại đại khí rung động. Diễn võ đài vô cùng rộng lớn này, cùng sáu mươi bốn cái sân đấu nhỏ, trong lúc đó quả thật nhìn không thấy giới hạn.
- E rằng chỉ bay lên bầu trời thì mới có thể nhìn thấy phong cảnh của toàn bộ Diễn võ đài này thu vào tầm mắt.
Tần Vô Song thầm nghĩ trong lòng.
Không thể không nói, Tần Vô Song với nhất mạch Ngũ Điện chủ rất có duyên, kẻ mang số 68 kia cũng chính là đệ tử trong nhất mạch của Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành. Hai người đó dưới sự dẫn dắt của trọng tài đi tới võ đài quyết đấu của bọn chúng. Tần Vô Song đứng ở trên đài, hai tay chắp sau lưng, cả người dường như một pho tượng điêu khắc vậy, vẻ mặt lạnh lùng thần kỳ, ánh mắt đảo qua kẻ mang số 68 kia.
- Xuất chiêu đi!
Sợi roi trong tay Tần Vô Song vung lên, phất một cái thật mạnh trong hư không, phảng phất như vô số ngân long đang múa may, lay động đủ loại sóng gợn huyền ảo.
Gã số 68 kia chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, nhìn không rõ sợi roi trong tay Tần Vô Song, cắn răng một cái, quát lớn một tiếng, huy động cây thươnh trong tay hướng Tần Vô Song mà lao tới. Hạ thủ trước thì mạnh, hạ thủ sau thì thiệt thòi. Mang theo cái tư tưởng này nên gã số 68 kia vừa ra tay thì đã xuất độc chiêu. Chỉ là thương pháp như vậy ở trong mắt Tần Vô Song xem ra cũng chỉ là một tiểu kỹ xảo, không đáng nói. Sợi roi xà hình trong tay khẽ vẫy một chút, dường như độc xà phun nọc độc, bay thẳng tới đầu thương kia. Hai luồng linh lực trong hư không va chạm nhau, khí tức Tiên Thiên va chạm, nhất thời làm chấn động trong hư không.
- Xuy xuy.
Không khí ở trong lúc va chạm đó liền đẩy về phía trước.