Khí Trùng Tinh Hà
Chương 143: Đến Đế quốc Đại La
Cực Âm Lão Nhân chợt đến chợt đi, sau khi mang tới cho trấn Đông Lâm một trận tai họa huyết quang, lại nghênh ngang mà đi, khiến Tần Vô Song rất là buồn bực, trong lòng nín nghẹn một hơi.
Thực lực, chính là sự chênh lệch về thực lực, mới khiến Cực Âm Lão Nhân có thể làm càn như vậy. Nói giết người liền giết người. Giết sạch rồi rút lui, tiến lui thong thả.
Hôm nay nếu không phải có Liễu Sứ giả ở đây, nếu không phải có tấm chiêu bài của Tinh La Điện, sợ rằng toàn bộ trấn Đông Lâm sẽ trở thành địa ngục sát tràng, tu la sát tràng. Nhìn tư thế giết người đó của Cực Âm Lão Quái, đã biết đây là kẻ cực kỳ hung ác, một khi giết người, tuyệt đối sẽ không nương tay.
Hôm nay hắn rút lui, cũng chính là vì kiêng kỵ uy áp của Tinh La Điện. Nhìn phản ứng lúc đó của Cực Âm Lão Quái, hiển nhiên đã có dự tính bất chấp tất cả, làm đến cùng. Nếu không có Liễu Sứ giả quát bảo ngưng lại, chỉ sợ Cực Âm Lão Quái tuyệt đối không để ý trở mặt chém giết bọn họ ngay tại chỗ.
Nhìn thân ảnh của Cực Âm Lão Nhân đến đi giống như quỷ mị, cho dù cộng thêm sức mạnh của ba người bọn họ, sợ rằng phần thắng cũng không lớn! Cực Âm Lão Quái này, có thể xem là sự tồn tại vô cùng xuất chúng trong Trung Linh Võ Cảnh. Nghe nói đã bắt đầu tu luyện tiến vào Cao Linh Võ Cảnh, thực lực cường đại, những Sơ Linh Võ Giả như bọn họ tuyệt đối không thể nào so sánh được.
Nhân mã của Vương tộc Tần gia, lúc này cũng nghe tiếng mà đến. Nhìn thấy Khách điếm Đông Lâm chỉ còn là một mảnh phế tích. Tất cả đều trừng mắt cứng lưỡi, không nói ra được một lời nào.
- Lực phá hoại phải đáng sợ thế nào, mới có thể tạo thành cục diện thảm thiết như vậy chứ? Khách điếm Đông Lâm địa thế rộng lớn như vậy, tại sao lại bị người ta san bằng như bình địa thế chứ? Vô Song, là kẻ địch nào đã đến?
Đạt Hề Minh trong lòng vẫn còn nỗi khiếp sợ nhìn thảm cảnh trước mặt, cất tiếng hỏi Tần Vô Song.
- Tỷ phu, là Cực Âm Lão Quái, nhưng hắn đã rút đi rồi!
Tần Vô Song cũng không giấu diếm.
Đạt Hề Minh sắc mặt ngưng trọng, nhìn thảm cảnh này, ngay cả nửa câu cũng không thốt ra lời.
- Lưu lại một bộ phận người chỉ huy cứu hỏa, những người khác, đều quay về trang viên!
Tần Vô Song hạ lệnh.
Trong lúc quay về trang viên, Tần Vô Song tâm sự nặng nề. Bị Cực Âm Lão Quái làm một trận như vậy, tâm tình của hắn đã tồi tệ đến cực điểm. Tổn thất về tài sản chỉ là thứ yếu, bao nhiêu sinh mạng bị cướp đi rõ ràng như vậy, nói không quan tâm được sao.
Người vô quyền vô dũng bình thường, ở trước mặt Tiên Thiên cường giả, sinh mệnh lại trở nên yếu ớt như vậy, điều này khiến cảm nhận đầu tiên của Tần Vô Song là sức mạnh của bản thân hắn vẫn còn quá yếu.
Liễu Sứ giả trái lại trấn an nói:
- Vô Song Hầu, đừng phiền não nữa. Cực Âm Lão Nhân đó đã tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên chí ít trăm năm, tuổi thọ ít nhất vượt qua hai trăm năm. Còn tuổi tác của ngươi không quá hai mươi, tiềm lực không biết mạnh hơn hắn bao nhiêu lần. Cực Âm Lão Nhân này nếu không thể tiến nhập vào Cao Linh Võ Cảnh trước ba trăm tuổi chẳng phải là đã đến ngày tháng tận cùng, ngày vui ngắn chẳng tày gang sao? Còn hiện tại ngươi, lại là ánh sáng mặt trời mới mọc, ánh sáng của ngươi, sớm muộn sẽ khiến toàn bộ Cực Âm Tông ảm đạm thất sắc. Trừ phi Cực Âm Lão Nhân đầu óc hỏng hóc, nếu không hắn căn bản không nên đối địch với ngươi.
Ở Đại lục Thiên Huyền, Hậu Thiên võ giả nếu tuổi thọ cao, tu vi tốt, bình thường đều sống hơn trăm tuổi!
Nếu tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, tuổi thọ lại có thể tăng lên năm mươi đến một trăm năm. Nói cách khác, Tiên Thiên cường giả bình thường, đường biên ngang của số tuổi là một trăm năm mươi.
Giống như Võ Thánh đại nhân, trấn thủ Võ Thánh Sơn nhiều năm như vậy, tuổi thọ cũng chỉ mới qua một trăm năm mươi. Kỳ thực cách điểm tuổi thọ cuối cùng cũng không xem là xa xôi nữa. Trừ phi ông ta có thể đột phá cảnh giới, tiến nhập vào Trung Linh Võ Cảnh, đạt tới loại cảnh giới giống như Cực Âm Lão Nhân, lại có thể tăng thêm năm mươi đến một trăm năm! Số tuổi thọ cực hạn như vậy có thể đạt đến hai trăm năm mươi tuổi.
Mỗi một tầng tăng lên như vậy, có thể đạt được nhiều lắm tuổi thọ hơn trăm tuổi. Với Cao Linh Võ Cảnh mà nói, số tuổi thọ ở giữa ba trăm đến bốn trăm đều là chuyện có thể. Nếu không thể tiếp tục đột phá, vậy thì qua bốn trăm tuổi, số tuổi thọ không sai biệt lắm đạt đến điểm cuối, cạn kiệt sinh lực là điều khó tránh khỏi.
Mà một khi đột phá được Linh Võ Đại viên mãn, số tuổi thọ có thể nhẹ nhàng vượt qua năm trăm tuổi, về mặt ý nghĩa, trở thành một lão quái cao tuổi chân chính. Nhân vật như vậy, ở Đại lục Thiên Huyền cũng không phải là ít. Chỉ là trên tầng diện của Bách Việt Quốc, bất luận như thế nào cũng tiếp xúc không đến.
Võ Thánh đại nhân cũng hiểu biết rõ ràng hơn về Tần Vô Song, nói:
- Liễu Sứ giả, Vô Song Hầu luôn luôn lạc quan, nhất định sẽ không vì ngăn trở nhất thời mà nản lòng chán nản. Trong lòng hắn tất nhiên có tâm kết khác.
- Võ Thánh đại nhân, Liễu Sứ giả…
Tần Vô Song ngẩng đầu lên:
- Cực Âm Lão Nhân này, trước đó rõ ràng có ý định sống mái đến cùng, nhưng Liễu Sứ giả vừa nhắc đến Cực Âm Tông của hắn, hắn lại đột nhiên thu tay lại. Hay là Cực Âm Lão Quái này, vô cùng quan tâm đến Tông môn của hắn?
Liễu Sứ giả gật gật đầu:
- Cực Âm Lão Nhân ở Đế quốc Đại La là kẻ bao che khuyết điểm của đệ tử nổi tiếng. Môn đồ của hắn rất nhiều, vàng thau lẫn lộn. Đại bộ phận đều là tay sai của Cực Âm Tông, Cực Âm Lão Nhân cũng không dự định để bọn chúng thành tài. Trọng điểm của hắn, là bảy gã đệ tử cấp bậc Tiên Thiên bồi dưỡng trực tiếp dưới quyền. Bây giờ Lệ Vô Kỵ chết rồi, cũng chỉ còn lại sáu đệ tử cấp bậc Tiên Thiên. Ta biết hắn rất xem trọng Cực Âm Tông, vì vậy mới nhằm vào điểm yếu của hắn mà nói. Một lần hành động đã đánh trúng vào điểm yếu của hắn.
- Cực Âm Lão Quái này một khi đã luôn luôn bao che cho đệ tử mình, cái chết của Lệ Vô Kỵ, nhất định sẽ khiến hắn không chịu để yên như vậy. Có thể nào lúc này hắn chỉ là tạm thời thối lui một bước, chỉ là kế hoãn binh? Phía sau còn có thủ đoạn sấm sét hơn?
Tần Vô Song đem suy nghĩ của mình nói ra rõ ràng.
Liễu Sứ giả và Võ Thánh đại nhân trầm tư suy nghĩ một lát không thể không thừa nhận, phán đoán này của Tần Vô Song cũng không phải không có đạo lý? Với biểu hiện trước đó của Cực Âm Lão Nhân, cộng thêm danh tiếng vang dội xưa nay, tuyệt đối không phải là loại người có thể bình tĩnh hòa nhã tiếp thu bị tổn thất thực tế.
- Nói như vậy, Cực Âm Lão Nhân đó quay về, tất nhiên là sắp xếp đường lui sao? Đợi hắn sắp xếp đường lui xong, liền đến thời khắc hắn tới gây chuyện một lần nữa?
Võ Thánh đại nhân là một nhân vật tiếng tăm mà lại lo lắng vì một gã Trung Linh Võ Giả như vậy, tuyệt đối không phải là chuyện bình thường.
Những lời này đã nhắc nhở Liễu Sứ giả:
- Cừu lão ca nói có lý. Xem ra ta nhất định phải truyền thư về Tinh La Điện một lần nữa, cần phải thỉnh cầu năm vị Điện chủ giám sát Cực Âm Tông chặt chẽ, không cho phép bọn chúng có bất cứ biến động nhỏ nào. Nếu không chuyện này sẽ mãi không kết thúc.
Tần Vô Song thấy Liễu Sứ giả để tâm như vậy, cũng rất cảm kích:
- Những lời nói khách sáo, Vô Song ta cũng không nói làm gì, Liễu Sứ giả lần này trợ giúp, Vô Song ghi khắc trong lòng.
Bấm đốt ngón tay, truyền thư của Liễu Sứ giả có lẽ đã đến được Đế quốc Đại La, Võ Thánh đại nhân lúc này mới đưa ra lời cáo từ. Liễu Sứ giả nói:
- Cừu lão ca, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng. Vô Song Hầu không cần tham gia nữa. Nghi thức kỳ kiểm tra nâng cao của các Võ đồng khác ở Bách Việt Quốc, vẫn cần lão ca tự mình dẫn đội đi một chuyến tới Đế quốc Đại La.
Võ Thánh đại nhân giật mình nói:
- Liễu Sứ giả, Thí luyện Võ đồng lần này, chẳng phải chỉ dừng lại ở ý chí của Đế quốc Đại La sao? Ở trên còn có ý chí của Tinh La Điện sao?
Liễu Sứ giả thở dài:
- Tinh La Điện vốn chính là là ý chí cao nhất, Đế quốc Đại La chỉ là đại diện chấp hành mà thôi. Không sợ hai vị chê cười, hôm nay trong cảnh nội Đế quốc Đại La chúng ta, nhân tài xuất hiện sự đứt đoạn nghiêm trọng. Ngay cả Tinh La Điện ta mỗi lần mở sơn môn, đều không cách nào tuyển nhận đủ số đệ tử môn nhân. Sự việc biến chuyển ngày càng xấu như vậy, đối với tiền đồ của Đế quốc Đại La ta rất là bất lợi!
Một Đế quốc Trung phẩm, nếu nhân tài ít ỏi, không cách nào tạo ra tiềm lực cá nhân đầy đủ, hậu quả xác thực là vô cùng nghiêm trọng. Một khi cường giả đời trước không ngừng rơi rụng, nhân tài phía sau cũng không cách nào đuổi kịp, thực lực của toàn bộ Đế quốc sẽ trượt xuống nghiêm trọng. Đến lúc đó, vận mệnh mà Đế quốc đối diện rất có thể là tan vỡ, sụp đổ.
Sự suy vong của những Đế quốc này đều có một dấu hiệu báo trước. Mà dấu hiệu báo trước này, hiển nhiên là việc các nhân tài bên trong Đế quốc ngày càng rơi rụng, mà thế hệ sau vẫn chưa thể tiến lên kịp. Vì vậy chuyện bồi dưỡng thế hệ nhân tài tiếp theo đối với mỗi một Đế quốc đều là chuyện vô cùng quan trọng.
Võ Thánh đại nhân nghe xong những lời này của Liễu Sứ giả, trong lòng khiếp sợ, nhưng cũng không dám bình luận thêm.
Tần Vô Song tương đối không quan tâm đến những điều này, cái mà hắn để ý hơn là tu luyện võ đạo của cá nhân. Còn về trình độ tổng thể của Đế quốc Đại La như thế nào, với hắn ảnh hưởng cũng không lớn.
- Cho nên, Vô Song Hầu, năm vị Điện chủ sau khi thấy được thành tích Thí luyện của ngươi, đều sản sinh ra hứng thú say mê. Mà lần này ngươi lại còn giết chết được Đại đệ tử của Cực Âm Lão Nhân, lòng yêu thích nhân tài của năm vị Điện chủ tất nhiên lại càng thêm lan tràn. Bản Sứ giả dám đánh cược, lần này ngươi đến Tinh La Điện bái kiến, năm vị Điện chủ nhất định vì cướp đoạt ngươi làm đệ tử mà đỏ mặt tía tai.
Nói đến đây, Liễu Sứ giả nghĩ đến tình cảnh mấy Điện chủ tranh đoạt đệ tử, cũng có chút không khỏi phì cười.
Võ Thánh đại nhân thở dài:
- Vô Song Hầu, lần này ngươi tới Tinh La Điện, có thể xem là một bước lên mây. Những Võ đồng của Bách Việt Quốc, từ nay về sau sẽ bị ngươi bỏ xa sau lưng.
Liễu Sứ giả cười to ha ha:
- Cừu lão ca, Bách Việt Quốc cũng sẽ không bị bạc đãi đâu. Nếu Vô Song Hầu thực sự có được sự ưu ái của năm vị Điện chủ, Bách Việt Quốc lần này khẳng định có thể thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, đây là chuyện không cần phải nghi ngờ!
Võ Thánh đại nhân vui mừng không thôi, Liễu Sứ giả nói như vậy, chẳng khác nào về cơ bản chuyện này đã gần như là được khẳng định rồi. Võ Thánh đại nhân nửa đời vì Bách Việt Quốc mà bôn ba mệt nhọc, đơn giản chính là vì bảo vệ quốc gia, nâng cao địa vị của Bách Việt Quốc. Hôm nay, Bách Việt Quốc rút cục đã có hi vọng tấn thăng lên Công quốc Thượng phẩm. Từ nay về sau có thể áp đảo được những Công quốc lân cận xung quanh. Không cần nhìn sắc mặt của những quốc gia xung quanh, không cần kiêng kỵ dã tâm của bọn họ.
Bách Việt Quốc thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, cũng không đơn giản chỉ là vinh dự của quốc gia, cá nhân hắn, tất nhiên cũng sẽ có được khen thưởng tương ứng.
Dù nội dung của khen thưởng này là gì cũng tuyệt đối không bạc đãi hắn. Đại chủ quốc một khi có ban thưởng, sự hậu hĩnh có được, một Công quốc như Bách Việt Quốc tuyệt đối không cách nào so sánh được.
Sau khi xác thực Cực Âm Lão Nhân quả thực đã rời khỏi, Tần Vô Song lúc này mới cùng Liễu Sứ giả bước lên con đường tiến về Đế quốc Đại La, Võ Thánh đại nhân thì quay về Võ Thánh Sơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thời gian ba tháng cũng sắp tới rồi, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng cũng sắp đến rồi. Hắn cũng phải trở về thu xếp, chuẩn bị dẫn đội đến Đế quốc Đại La.
Còn về Tần Vô Song, ngay cả Lệ Vô Kỵ cũng bị hắn giết chết, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng lần này đương nhiên cũng không quan hệ đến hắn.
Chủ ý của Thí luyện Võ đồng chính là chọn lựa mầm mống Tiên Thiên cường giả, mà hắn cũng đã tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên rồi, nếu như vẫn đi tham gia vào kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng, hiển nhiên chính là chuyện bé xé ra to. Theo như tục ngữ đã nói, chính là giết con gà mà phải dùng dao cắt trâu?
Chuyến đi này tới Đế quốc Đại La, với tốc độ và lực chân của Sơ Linh Võ Giả, đại khái cần thời gian bảy ngày.
Trong bảy ngày này, Liễu Sứ giả dọc đường nhận được hai lần truyền thư. Lần thứ nhất nói năm vị Điện chủ nghe nói Cực Âm Lão Quái muốn tìm Tần Vô Song gây phiền toái, cực kỳ tức giận, Nhị Điện chủ đã xung phong đảm nhận tự mình ra mặt, hướng về Bách Việt Quốc mà đi.
Lần thứ hai truyền thư, lại nói với Liễu Sứ giả, Đại Điện chủ đã phái người tới Cực Âm Sơn trước, toàn lực theo dõi nhất cử nhất động của Cực Âm Tông.
Có hai lần truyền thư này, lo lắng trong lòng Tần Vô Song mới vơi đi một ít. Nhưng hắn biết rõ hơn ai hết, cừu hận của Cực Âm Lão Quái, bất luận như thế nào cũng không thể hòa giải được.
Bất luận là hắn giết Lệ Vô Kỵ, hay là Cực Âm Lão Quái giết tôi tớ trong tộc hắn, hai bên đều không thể bỏ qua, cừu hận cho dù bị ngoại lực tạm thời ngăn chặn, cũng nhất định có một ngày bùng phát.
Tần Vô Song âm thầm lập chí, lần này tới Tinh La Điện, nhất định phải tu luyện cho tốt, tranh thủ không ngừng thu hẹp khoảng cách với Cực Âm Lão Quái, thậm chí là phải vượt qua Cực Âm Lão Quái!
Thực lực, chính là sự chênh lệch về thực lực, mới khiến Cực Âm Lão Nhân có thể làm càn như vậy. Nói giết người liền giết người. Giết sạch rồi rút lui, tiến lui thong thả.
Hôm nay nếu không phải có Liễu Sứ giả ở đây, nếu không phải có tấm chiêu bài của Tinh La Điện, sợ rằng toàn bộ trấn Đông Lâm sẽ trở thành địa ngục sát tràng, tu la sát tràng. Nhìn tư thế giết người đó của Cực Âm Lão Quái, đã biết đây là kẻ cực kỳ hung ác, một khi giết người, tuyệt đối sẽ không nương tay.
Hôm nay hắn rút lui, cũng chính là vì kiêng kỵ uy áp của Tinh La Điện. Nhìn phản ứng lúc đó của Cực Âm Lão Quái, hiển nhiên đã có dự tính bất chấp tất cả, làm đến cùng. Nếu không có Liễu Sứ giả quát bảo ngưng lại, chỉ sợ Cực Âm Lão Quái tuyệt đối không để ý trở mặt chém giết bọn họ ngay tại chỗ.
Nhìn thân ảnh của Cực Âm Lão Nhân đến đi giống như quỷ mị, cho dù cộng thêm sức mạnh của ba người bọn họ, sợ rằng phần thắng cũng không lớn! Cực Âm Lão Quái này, có thể xem là sự tồn tại vô cùng xuất chúng trong Trung Linh Võ Cảnh. Nghe nói đã bắt đầu tu luyện tiến vào Cao Linh Võ Cảnh, thực lực cường đại, những Sơ Linh Võ Giả như bọn họ tuyệt đối không thể nào so sánh được.
Nhân mã của Vương tộc Tần gia, lúc này cũng nghe tiếng mà đến. Nhìn thấy Khách điếm Đông Lâm chỉ còn là một mảnh phế tích. Tất cả đều trừng mắt cứng lưỡi, không nói ra được một lời nào.
- Lực phá hoại phải đáng sợ thế nào, mới có thể tạo thành cục diện thảm thiết như vậy chứ? Khách điếm Đông Lâm địa thế rộng lớn như vậy, tại sao lại bị người ta san bằng như bình địa thế chứ? Vô Song, là kẻ địch nào đã đến?
Đạt Hề Minh trong lòng vẫn còn nỗi khiếp sợ nhìn thảm cảnh trước mặt, cất tiếng hỏi Tần Vô Song.
- Tỷ phu, là Cực Âm Lão Quái, nhưng hắn đã rút đi rồi!
Tần Vô Song cũng không giấu diếm.
Đạt Hề Minh sắc mặt ngưng trọng, nhìn thảm cảnh này, ngay cả nửa câu cũng không thốt ra lời.
- Lưu lại một bộ phận người chỉ huy cứu hỏa, những người khác, đều quay về trang viên!
Tần Vô Song hạ lệnh.
Trong lúc quay về trang viên, Tần Vô Song tâm sự nặng nề. Bị Cực Âm Lão Quái làm một trận như vậy, tâm tình của hắn đã tồi tệ đến cực điểm. Tổn thất về tài sản chỉ là thứ yếu, bao nhiêu sinh mạng bị cướp đi rõ ràng như vậy, nói không quan tâm được sao.
Người vô quyền vô dũng bình thường, ở trước mặt Tiên Thiên cường giả, sinh mệnh lại trở nên yếu ớt như vậy, điều này khiến cảm nhận đầu tiên của Tần Vô Song là sức mạnh của bản thân hắn vẫn còn quá yếu.
Liễu Sứ giả trái lại trấn an nói:
- Vô Song Hầu, đừng phiền não nữa. Cực Âm Lão Nhân đó đã tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên chí ít trăm năm, tuổi thọ ít nhất vượt qua hai trăm năm. Còn tuổi tác của ngươi không quá hai mươi, tiềm lực không biết mạnh hơn hắn bao nhiêu lần. Cực Âm Lão Nhân này nếu không thể tiến nhập vào Cao Linh Võ Cảnh trước ba trăm tuổi chẳng phải là đã đến ngày tháng tận cùng, ngày vui ngắn chẳng tày gang sao? Còn hiện tại ngươi, lại là ánh sáng mặt trời mới mọc, ánh sáng của ngươi, sớm muộn sẽ khiến toàn bộ Cực Âm Tông ảm đạm thất sắc. Trừ phi Cực Âm Lão Nhân đầu óc hỏng hóc, nếu không hắn căn bản không nên đối địch với ngươi.
Ở Đại lục Thiên Huyền, Hậu Thiên võ giả nếu tuổi thọ cao, tu vi tốt, bình thường đều sống hơn trăm tuổi!
Nếu tiến nhập vào cảnh giới Tiên Thiên, tuổi thọ lại có thể tăng lên năm mươi đến một trăm năm. Nói cách khác, Tiên Thiên cường giả bình thường, đường biên ngang của số tuổi là một trăm năm mươi.
Giống như Võ Thánh đại nhân, trấn thủ Võ Thánh Sơn nhiều năm như vậy, tuổi thọ cũng chỉ mới qua một trăm năm mươi. Kỳ thực cách điểm tuổi thọ cuối cùng cũng không xem là xa xôi nữa. Trừ phi ông ta có thể đột phá cảnh giới, tiến nhập vào Trung Linh Võ Cảnh, đạt tới loại cảnh giới giống như Cực Âm Lão Nhân, lại có thể tăng thêm năm mươi đến một trăm năm! Số tuổi thọ cực hạn như vậy có thể đạt đến hai trăm năm mươi tuổi.
Mỗi một tầng tăng lên như vậy, có thể đạt được nhiều lắm tuổi thọ hơn trăm tuổi. Với Cao Linh Võ Cảnh mà nói, số tuổi thọ ở giữa ba trăm đến bốn trăm đều là chuyện có thể. Nếu không thể tiếp tục đột phá, vậy thì qua bốn trăm tuổi, số tuổi thọ không sai biệt lắm đạt đến điểm cuối, cạn kiệt sinh lực là điều khó tránh khỏi.
Mà một khi đột phá được Linh Võ Đại viên mãn, số tuổi thọ có thể nhẹ nhàng vượt qua năm trăm tuổi, về mặt ý nghĩa, trở thành một lão quái cao tuổi chân chính. Nhân vật như vậy, ở Đại lục Thiên Huyền cũng không phải là ít. Chỉ là trên tầng diện của Bách Việt Quốc, bất luận như thế nào cũng tiếp xúc không đến.
Võ Thánh đại nhân cũng hiểu biết rõ ràng hơn về Tần Vô Song, nói:
- Liễu Sứ giả, Vô Song Hầu luôn luôn lạc quan, nhất định sẽ không vì ngăn trở nhất thời mà nản lòng chán nản. Trong lòng hắn tất nhiên có tâm kết khác.
- Võ Thánh đại nhân, Liễu Sứ giả…
Tần Vô Song ngẩng đầu lên:
- Cực Âm Lão Nhân này, trước đó rõ ràng có ý định sống mái đến cùng, nhưng Liễu Sứ giả vừa nhắc đến Cực Âm Tông của hắn, hắn lại đột nhiên thu tay lại. Hay là Cực Âm Lão Quái này, vô cùng quan tâm đến Tông môn của hắn?
Liễu Sứ giả gật gật đầu:
- Cực Âm Lão Nhân ở Đế quốc Đại La là kẻ bao che khuyết điểm của đệ tử nổi tiếng. Môn đồ của hắn rất nhiều, vàng thau lẫn lộn. Đại bộ phận đều là tay sai của Cực Âm Tông, Cực Âm Lão Nhân cũng không dự định để bọn chúng thành tài. Trọng điểm của hắn, là bảy gã đệ tử cấp bậc Tiên Thiên bồi dưỡng trực tiếp dưới quyền. Bây giờ Lệ Vô Kỵ chết rồi, cũng chỉ còn lại sáu đệ tử cấp bậc Tiên Thiên. Ta biết hắn rất xem trọng Cực Âm Tông, vì vậy mới nhằm vào điểm yếu của hắn mà nói. Một lần hành động đã đánh trúng vào điểm yếu của hắn.
- Cực Âm Lão Quái này một khi đã luôn luôn bao che cho đệ tử mình, cái chết của Lệ Vô Kỵ, nhất định sẽ khiến hắn không chịu để yên như vậy. Có thể nào lúc này hắn chỉ là tạm thời thối lui một bước, chỉ là kế hoãn binh? Phía sau còn có thủ đoạn sấm sét hơn?
Tần Vô Song đem suy nghĩ của mình nói ra rõ ràng.
Liễu Sứ giả và Võ Thánh đại nhân trầm tư suy nghĩ một lát không thể không thừa nhận, phán đoán này của Tần Vô Song cũng không phải không có đạo lý? Với biểu hiện trước đó của Cực Âm Lão Nhân, cộng thêm danh tiếng vang dội xưa nay, tuyệt đối không phải là loại người có thể bình tĩnh hòa nhã tiếp thu bị tổn thất thực tế.
- Nói như vậy, Cực Âm Lão Nhân đó quay về, tất nhiên là sắp xếp đường lui sao? Đợi hắn sắp xếp đường lui xong, liền đến thời khắc hắn tới gây chuyện một lần nữa?
Võ Thánh đại nhân là một nhân vật tiếng tăm mà lại lo lắng vì một gã Trung Linh Võ Giả như vậy, tuyệt đối không phải là chuyện bình thường.
Những lời này đã nhắc nhở Liễu Sứ giả:
- Cừu lão ca nói có lý. Xem ra ta nhất định phải truyền thư về Tinh La Điện một lần nữa, cần phải thỉnh cầu năm vị Điện chủ giám sát Cực Âm Tông chặt chẽ, không cho phép bọn chúng có bất cứ biến động nhỏ nào. Nếu không chuyện này sẽ mãi không kết thúc.
Tần Vô Song thấy Liễu Sứ giả để tâm như vậy, cũng rất cảm kích:
- Những lời nói khách sáo, Vô Song ta cũng không nói làm gì, Liễu Sứ giả lần này trợ giúp, Vô Song ghi khắc trong lòng.
Bấm đốt ngón tay, truyền thư của Liễu Sứ giả có lẽ đã đến được Đế quốc Đại La, Võ Thánh đại nhân lúc này mới đưa ra lời cáo từ. Liễu Sứ giả nói:
- Cừu lão ca, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng. Vô Song Hầu không cần tham gia nữa. Nghi thức kỳ kiểm tra nâng cao của các Võ đồng khác ở Bách Việt Quốc, vẫn cần lão ca tự mình dẫn đội đi một chuyến tới Đế quốc Đại La.
Võ Thánh đại nhân giật mình nói:
- Liễu Sứ giả, Thí luyện Võ đồng lần này, chẳng phải chỉ dừng lại ở ý chí của Đế quốc Đại La sao? Ở trên còn có ý chí của Tinh La Điện sao?
Liễu Sứ giả thở dài:
- Tinh La Điện vốn chính là là ý chí cao nhất, Đế quốc Đại La chỉ là đại diện chấp hành mà thôi. Không sợ hai vị chê cười, hôm nay trong cảnh nội Đế quốc Đại La chúng ta, nhân tài xuất hiện sự đứt đoạn nghiêm trọng. Ngay cả Tinh La Điện ta mỗi lần mở sơn môn, đều không cách nào tuyển nhận đủ số đệ tử môn nhân. Sự việc biến chuyển ngày càng xấu như vậy, đối với tiền đồ của Đế quốc Đại La ta rất là bất lợi!
Một Đế quốc Trung phẩm, nếu nhân tài ít ỏi, không cách nào tạo ra tiềm lực cá nhân đầy đủ, hậu quả xác thực là vô cùng nghiêm trọng. Một khi cường giả đời trước không ngừng rơi rụng, nhân tài phía sau cũng không cách nào đuổi kịp, thực lực của toàn bộ Đế quốc sẽ trượt xuống nghiêm trọng. Đến lúc đó, vận mệnh mà Đế quốc đối diện rất có thể là tan vỡ, sụp đổ.
Sự suy vong của những Đế quốc này đều có một dấu hiệu báo trước. Mà dấu hiệu báo trước này, hiển nhiên là việc các nhân tài bên trong Đế quốc ngày càng rơi rụng, mà thế hệ sau vẫn chưa thể tiến lên kịp. Vì vậy chuyện bồi dưỡng thế hệ nhân tài tiếp theo đối với mỗi một Đế quốc đều là chuyện vô cùng quan trọng.
Võ Thánh đại nhân nghe xong những lời này của Liễu Sứ giả, trong lòng khiếp sợ, nhưng cũng không dám bình luận thêm.
Tần Vô Song tương đối không quan tâm đến những điều này, cái mà hắn để ý hơn là tu luyện võ đạo của cá nhân. Còn về trình độ tổng thể của Đế quốc Đại La như thế nào, với hắn ảnh hưởng cũng không lớn.
- Cho nên, Vô Song Hầu, năm vị Điện chủ sau khi thấy được thành tích Thí luyện của ngươi, đều sản sinh ra hứng thú say mê. Mà lần này ngươi lại còn giết chết được Đại đệ tử của Cực Âm Lão Nhân, lòng yêu thích nhân tài của năm vị Điện chủ tất nhiên lại càng thêm lan tràn. Bản Sứ giả dám đánh cược, lần này ngươi đến Tinh La Điện bái kiến, năm vị Điện chủ nhất định vì cướp đoạt ngươi làm đệ tử mà đỏ mặt tía tai.
Nói đến đây, Liễu Sứ giả nghĩ đến tình cảnh mấy Điện chủ tranh đoạt đệ tử, cũng có chút không khỏi phì cười.
Võ Thánh đại nhân thở dài:
- Vô Song Hầu, lần này ngươi tới Tinh La Điện, có thể xem là một bước lên mây. Những Võ đồng của Bách Việt Quốc, từ nay về sau sẽ bị ngươi bỏ xa sau lưng.
Liễu Sứ giả cười to ha ha:
- Cừu lão ca, Bách Việt Quốc cũng sẽ không bị bạc đãi đâu. Nếu Vô Song Hầu thực sự có được sự ưu ái của năm vị Điện chủ, Bách Việt Quốc lần này khẳng định có thể thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, đây là chuyện không cần phải nghi ngờ!
Võ Thánh đại nhân vui mừng không thôi, Liễu Sứ giả nói như vậy, chẳng khác nào về cơ bản chuyện này đã gần như là được khẳng định rồi. Võ Thánh đại nhân nửa đời vì Bách Việt Quốc mà bôn ba mệt nhọc, đơn giản chính là vì bảo vệ quốc gia, nâng cao địa vị của Bách Việt Quốc. Hôm nay, Bách Việt Quốc rút cục đã có hi vọng tấn thăng lên Công quốc Thượng phẩm. Từ nay về sau có thể áp đảo được những Công quốc lân cận xung quanh. Không cần nhìn sắc mặt của những quốc gia xung quanh, không cần kiêng kỵ dã tâm của bọn họ.
Bách Việt Quốc thăng lên làm Công quốc Thượng phẩm, cũng không đơn giản chỉ là vinh dự của quốc gia, cá nhân hắn, tất nhiên cũng sẽ có được khen thưởng tương ứng.
Dù nội dung của khen thưởng này là gì cũng tuyệt đối không bạc đãi hắn. Đại chủ quốc một khi có ban thưởng, sự hậu hĩnh có được, một Công quốc như Bách Việt Quốc tuyệt đối không cách nào so sánh được.
Sau khi xác thực Cực Âm Lão Nhân quả thực đã rời khỏi, Tần Vô Song lúc này mới cùng Liễu Sứ giả bước lên con đường tiến về Đế quốc Đại La, Võ Thánh đại nhân thì quay về Võ Thánh Sơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thời gian ba tháng cũng sắp tới rồi, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng cũng sắp đến rồi. Hắn cũng phải trở về thu xếp, chuẩn bị dẫn đội đến Đế quốc Đại La.
Còn về Tần Vô Song, ngay cả Lệ Vô Kỵ cũng bị hắn giết chết, kỳ kiểm tra nâng cao của Thí luyện Võ đồng lần này đương nhiên cũng không quan hệ đến hắn.
Chủ ý của Thí luyện Võ đồng chính là chọn lựa mầm mống Tiên Thiên cường giả, mà hắn cũng đã tiến nhập cảnh giới Tiên Thiên rồi, nếu như vẫn đi tham gia vào kiểm tra nâng cao Thí luyện Võ đồng, hiển nhiên chính là chuyện bé xé ra to. Theo như tục ngữ đã nói, chính là giết con gà mà phải dùng dao cắt trâu?
Chuyến đi này tới Đế quốc Đại La, với tốc độ và lực chân của Sơ Linh Võ Giả, đại khái cần thời gian bảy ngày.
Trong bảy ngày này, Liễu Sứ giả dọc đường nhận được hai lần truyền thư. Lần thứ nhất nói năm vị Điện chủ nghe nói Cực Âm Lão Quái muốn tìm Tần Vô Song gây phiền toái, cực kỳ tức giận, Nhị Điện chủ đã xung phong đảm nhận tự mình ra mặt, hướng về Bách Việt Quốc mà đi.
Lần thứ hai truyền thư, lại nói với Liễu Sứ giả, Đại Điện chủ đã phái người tới Cực Âm Sơn trước, toàn lực theo dõi nhất cử nhất động của Cực Âm Tông.
Có hai lần truyền thư này, lo lắng trong lòng Tần Vô Song mới vơi đi một ít. Nhưng hắn biết rõ hơn ai hết, cừu hận của Cực Âm Lão Quái, bất luận như thế nào cũng không thể hòa giải được.
Bất luận là hắn giết Lệ Vô Kỵ, hay là Cực Âm Lão Quái giết tôi tớ trong tộc hắn, hai bên đều không thể bỏ qua, cừu hận cho dù bị ngoại lực tạm thời ngăn chặn, cũng nhất định có một ngày bùng phát.
Tần Vô Song âm thầm lập chí, lần này tới Tinh La Điện, nhất định phải tu luyện cho tốt, tranh thủ không ngừng thu hẹp khoảng cách với Cực Âm Lão Quái, thậm chí là phải vượt qua Cực Âm Lão Quái!