Khí Trùng Tinh Hà
Chương 1044: Bàn cờ Thiên đạo
Bách Chiến Thiên Tôn kêu lên một tiếng:
- Tần Vô Song, ngươi giết ta, tin ngươi có được Hỗn Độn Chi Khí cũng sẽ không thể che giấu được. Ta đã phân phó cho tâm phúc, chỉ cần ta chết, bọn chúng lập tức đưa tin tức truyền khắp Vũ trụ Đại La. Ha ha, ngươi hãy đợi vô số cường giả tới truy sát.
Bách Chiến Thiên Tôn cũng liều lĩnh, biết chắc chắn chết không ngờ liền tự bạo, đem theo cả lời nguyền rủa như của kẻ điên kia. Cả Thiên Thuyền đều rung động lên, rất lâu vẫn không thể bình ổn lại!
Âm Ma Thiên Tôn ngượng ngùng vô cùng:
- Thiếu chủ, là ta không làm tròn lời căn dặn của người!
- Âm Ma Thiên Tôn, thiệt thòi cho ngươi rồi. Thanh Khung Thánh Hoàng kia thực lực cao cường, ngươi không thể đối đầu nổi. Bách Chiến Thiên Tôn phải chăng thực sự đã đem tin tức lan truyền ra ngoài?
Âm Ma Thiên Tôn sắc mặt ảm đạm gật đầu nói:
- Ta xem tám chín phần là đúng. Mấy hôm nay hắn hoảng hốt cả ngày, ta thấy hắn nhất định phải có sự chuẩn bị. Hắn căm hận chúng ta vô cùng mãnh liệt!
- Cũng chẳng phải đều phải chết sao?
Bao Bao hiển nhiên không thèm để ý.
Tần Vô Song sắc mặt ngưng trọng:
- Chuẩn bị một chút, chúng ta phải rời đi rồi. Tuy lời tên đó trước khi chết không đáng tin toàn bộ, nhưng cũng không thể không đề phòng. Nếu thực sự để cả thiên hạ biết ta có Hỗn Độn Chi Khí, e rằng sau này sẽ không được yên ổn ngày nào.
Nhanh chóng gặp Tu La Vương, sau đó thương nghị trong giây lát, Tu La Vương nói:
- Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, chúng ta vẫn để hở một đường!
Tần Vô Song gật đầu, nhất thời cũng không có cách nào hay cả.
Tu La Vương nói:
- Tần Vô Song, trước mắt chỉ có một cách, mai danh ẩn tích không để cho ai tìm được ngươi. Vũ trụ Đại La rộng lớn như vậy, ta nghĩ muốn tìm một người cũng không dễ dàng.
Cái đó không sai, với tu vi của Tần Vô Song nếu thực sự trốn đi không xuất hiện, muốn tìm hắn quả thực vất vả, cho dù là Thánh Hoàng cường giả mạnh nhất cũng không có cách nào.
Nhưng Tần Vô Song dễ dàng trốn đi, Đại lục Thiên Huyền biết làm thế nào? Còn Tinh vực Cửu Diệu, còn Tiểu Vũ trụ Xích Dương? Những lãnh địa này nếu người ta biết có liên quan tới Tần Vô Song, nhất định sẽ tới quấy nhiễu. Tới lúc đó tự nhiên sẽ liên lụy tới những nơi này.
Với tính cách của Tần Vô Song, một người làm một người chịu, liên lụy tới người khác không phải phong cách của hắn. Tuy Hỗn Độn Chi Khí không phải do hắn đoạt được, nhưng là kế thừa từ sư phụ Lý Huyền Phong.
Tu La Vương với những vấn đề này nhất thời cũng không có cách nào khác, đành tiếp tục bế quan dung hợp nhục thân.
Nửa đêm, Tần Vô Song bước đi trên bãi cỏ, nhìn thiên không vô tận, trong lòng không biết phải làm thế nào. Lần này hắn thực sự đã gặp việc khó khăn.
- Phu quân, phải chăng vì chuyện của Hỗn Độn Chi Khí mà phiền não?
- Ừ, ta đã suy nghĩ một chút, chỉ có ba sự lựa chọn. Thứ nhất tìm nơi nào đó trốn đi, có thể bình an cho mình nhưng lại liên lụy người khác. Thứ hai là bỏ Hỗn Độn Chi Khí, như vậy lại phụ sự nhờ cậy của sư phụ. Thứ ba…
- Thứ ba là gì?
Mộ Dung Nhạn dường như biết cách thứ ba này là cách quan trọng nhất.
- Thứ ba là ta đem tin ta có Hỗn Độn Chi Khí công khai với thiên hạ, muốn có Hỗn Độn Chi Khí thì hãy tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh tranh đoạt. Như vậy vô cùng quang minh lỗi lạc, cho dù là Đại La Chí Tôn cũng sẽ ủng hộ!
Mộ Dung Nhạn cũng trầm mặc lại. Nếu là cách thứ ba thì quá nguy hiểm, Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh không phải là nơi người thường có thể tới.
- Phu quân, huynh đã có chủ ý rồi sao?
Tần Vô Song gật đầu:
- Nhạn nhi, ngoài cách đó ra, ta còn có cách nào khác đâu?
Mộ Dung Nhạn suy nghĩ trong giây lát, gật đầu:
- Ừ, bất luận phu quân quyết định thế nào, Nhạn nhi cũng sẽ ủng hộ người. Nhạn nhi chỉ có một thỉnh cầu duy nhất, xin phu quân hãy đưa Nhạn nhi đi theo. Lúc nào mấy mẫu tử ta cũng sẽ ở bên huynh!
- Ừ, cái này là tất nhiên, có Thánh Hoàng Thiên Thuyền ở đây ta tin rằng có thể bảo vệ các nàng bình yên. Chỉ là nếu ta dung hợp Hỗn Độn Chi Khí thất bại thì…
- Chúng ta liền cùng nhau thất bại, cho dù hồn bay phách lạc chúng ta cũng không thể xa nhau!
Thanh âm của Mộ Dung Nhạn không lớn, nhưng khẩu khí vô cùng kiên quyết.
Tần Vô Song trong lòng cảm động, nắm chặt tay Mộ Dung Nhạn:
- Nhạn nhi, một đời tu luyện của ta có rất nhiều thử thách, nhưng mỗi lần đều được hóa giải. Ta tin lần này cũng vậy, ta tin rằng con đường trước kia ta đã thuận lợi đi qua, con đường tiếp theo cũng sẽ vậy. Những tên dám tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh, dám có mưu đồ hại ta, ta nhất định sẽ cho bọn chúng hối hận một đời!
Có chủ định rồi, Tần Vô Song không còn lo lắng gì nữa, nói rõ tất cả cùng Tu La Vương, dặn dò Tu La Vương quay về chăm sóc cho Đại lục Thiên Huyền.
Tu La Vương bình sinh không phục ai cả, nhưng lần này cũng không khỏi bội phục:
- Tần Vô Song tiểu tử, ngươi lần đầu tiên có được Thần Tú Cung ta đã biết ngươi không phải người bình thường. Chỉ là, ta lúc đó cũng không thể ngờ rằng ngươi có thể đi được tới ngày hôm nay. Quyết định của ngươi, không thể không nói, vô cùng vĩ đại. Không thành công liền thành nhân, con đường của một cường giả phải có quyết tâm mãnh liệt như vậy. Ta ủng hộ ngươi, yên tâm, có Tu La Vương ta sẽ không có kẻ nào dám động vào Đại lục Thiên Huyền đâu!
Tuy rằng quay về Đại lục Thiên Huyền rất lâu, nhưng tranh đoạt Hỗn Độn Chi Khí trong tương lai e rằng cũng sẽ kéo dài trong vài mấy vạn năm, mấy chục vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm.
Đem Thiên Thuyền của Thanh Khung Thánh Hoàng tặng cho Tu La Vương, sau khi tiễn biệt, Tần Vô Song cũng sắp xếp việc ở Tiểu Vũ trụ Xích Dương.
Nói một cách tổng thể, Tiểu Vũ trụ Xích Dương lại là an toàn nhất. Bởi vì Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã bị Huyết Vân Thánh Hoàng tàn phá, hiện tại đang đợi xây dựng lại, cũng không có gì có thể khiến địch nhân thèm muốn.
Tần Vô Song cũng không lãng phí thời gian, sau khi dặn dò Thần Chiếu Thiên Tôn liền mang cả nhà rời đi. Thần Chiếu Thiên Tôn biết tình thế cấp bách, cũng đành yên lặng chúc phúc cho Tần Vô Song.
Hoặc là chết, hoặc là trở thành bất hủ!
Không biết tại sao, trong lòng Thần Chiếu rất tin tưởng, Chưởng môn Sư huynh mới kết giao không lâu này nhất định có thể tạo nên kỳ tích.
Một người có thể trong vòng vạn năm tu luyện tới cấp bậc Thánh Hoàng thì không có lý do gì không tin hắn có thể dung hợp được Hỗn Độn Chi Khí, đạt tới Thiên đạo vô thượng.
Ba ngàn năm…
Tần Vô Song rời khỏi Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã ba ngàn năm, tuy nhiên hành trình của hắn mới chỉ được một nửa, Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh ở tận địa cực của vũ trụ.
Trong ba ngàn năm này, Tần Vô Song đã nổi danh khắp Vũ trụ Đại La. Tới nay dường như không ai không biết có một thiên tài gọi là Tần Vô Song, chưa tới vạn tuổi đã là Thánh Hoàng. Người này còn có được Hỗn Độn Chi Khí!
Thánh Hoàng nghe danh mà kéo tới không thể đếm hết, bao gồm những người trong một trăm hạng đầu, hay mười hạng đầu…
Trong đó bất cứ cái tên nào nói ra cũng đủ làm khiếp sợ cả Vũ trụ Đại La. Hiện tại những người này đều đã kéo tới, thứ bọn họ quan tâm chỉ có một: Tần Vô Song!
Thứ nhất, bọn họ muốn gặp một chút thiên tài chưa tới vạn tuổi đã là Thánh Hoàng, rốt cuộc hình dạng thế nào. Thứ hai, Hỗn Độn Chi Khí kia quả thực cũng khiến người khác thèm muốn.
Chỉ là, ba ngàn năm đã trôi qua, Tần Vô Song kia dường như đã biến mất khỏi Vũ trụ Đại La. Sau khi xuất hiện ngắn ngủi tại Tiểu Vũ trụ Xích Dương, Tần Vô Song liền không hề xuất hiện nữa.
Các loại phỏng đoán lan truyền sục sôi khắp Vũ trụ Đại La. Có người nói hắn đã trốn vào tu luyện, chuẩn bị tham ngộ Thiên đạo vô thượng.
Có người nói hắn đã quay về quê hương Đại lục Thiên Huyền.
Cũng có người nói căn bản không hề tồn tại Tần Vô Song.
Nhưng mà, lời đồn rộng rãi nhất chính là hắn đã quay về Đại lục Thiên Huyền. Điều này khiến Đại lục Thiên Huyền dần dần trở thành tiêu điểm.
Nhưng chỉ là, khi những Thánh Hoàng ở các Tiểu Vũ trụ xung quanh kéo tới thì Tu La Vương cũng đã quay về. Thánh Hoàng bình thường tự nhiên không dám đối đầu cùng Tu La Vương.
Dưới uy vũ và sự "khuyên bảo" của Tu La Vương, những Thánh Hoàng này đành lặng lẽ thối lui.
Nhưng mà, có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, người thứ ba…
Trong mấy vạn năm tiếp theo, các Thánh Hoàng ở lân cận cũng ùn ùn kéo tới, nhưng đều bị thực lực và uy vũ của Tu La Vương khiến cho tiu ngỉu quay về.
Tranh đấu hơn vạn năm, không có ai giành được lợi lộc gì từ tay Tu La Vương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đúng lúc một vài Thánh Hoàng chuẩn bị liên thủ, một tin tức khiến tất cả các Thánh Hoàng chấn động đã lan truyền ra.
Tần Vô Song đã xuất hiện!
Tần Vô Song công khai xuất hiện, bố cáo với thiên hạ, hắn quả thực có Hỗn Độn Chi Khí, đồng thời đã tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh!
Hắn lấy danh nghĩa của Hỗn Độn Chi Khí mời tất cả Thánh Hoàng trong thiên hạ tới luận bàn tỷ thí.
Hành động này tưởng như phong nhã, kỳ thực vô cùng ghê gớm!
Các Thánh Hoàng đều tròn mắt, Tần Vô Song này thủ đoạn quả là ghê gớm. Kêu gọi Thánh Hoàng trong thiên hạ tỷ thí võ nghệ, nghe thì phong nhã, kỳ thực là thông báo với Thánh Hoàng khắp thiên hạ, tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh tìm ta, đừng có làm phiền đến lãnh địa của ta.
Có đi hay không?
Đương nhiên muốn đi, còn phải đi nhanh. Đi chậm rồi sẽ mất tiên cơ!
Trên một cõi mờ mịt của Vũ trụ Đại La, ba vị lão nhân tiên phong đạo cốt đang ở trong đám mây, lấy mây trắng làm bàn cờ, Tinh vực là quân cờ, hai người đánh, một người đứng xem.
Ba lão nhân mà giống như một người, phảng phất lại là ba người. Giống như cả vũ trụ bao la thâm sâu ảo diệu không hiểu hết được.
- Ha ha, có ý nghĩa, chúng ta cô đơn đã mấy lượng kiếp rồi, cuối cùng trên bàn cờ Thiên đạo cũng xuất hiện một quân cờ thú vị, hoàn toàn không giống lúc trước. Hãy đợi xem hắn có thể nhảy ra khỏi bàn cờ này tới đánh cờ với chúng ta hay không?
Một lão nhân áo xanh trong đó nói, hai người còn lại vuốt râu không ngừng gật đầu, hiển nhiên cũng rất có đồng cảm.
- Hơn trăm vạn năm trước cũng có một quân cờ không an phận, chỉ tiếc phúc duyên quá ngắn. Nhớ không lầm thì là Lý Huyền Phong phải không? Tần Vô Song này là đệ tử của hắn. Các ngươi nói, Thiên đạo luân hồi phải chăng có định số?
- Đúng thế. Nếu không có định số, Vũ trụ Đại La này từ khi xuất hiện tới này không thể chỉ có ba huynh đệ chúng ta cô đơn cho tới nay.
Ba người này, ngươi một câu, ta một câu, hiển nhiên tâm tình rất tốt
- Tần Vô Song, ngươi giết ta, tin ngươi có được Hỗn Độn Chi Khí cũng sẽ không thể che giấu được. Ta đã phân phó cho tâm phúc, chỉ cần ta chết, bọn chúng lập tức đưa tin tức truyền khắp Vũ trụ Đại La. Ha ha, ngươi hãy đợi vô số cường giả tới truy sát.
Bách Chiến Thiên Tôn cũng liều lĩnh, biết chắc chắn chết không ngờ liền tự bạo, đem theo cả lời nguyền rủa như của kẻ điên kia. Cả Thiên Thuyền đều rung động lên, rất lâu vẫn không thể bình ổn lại!
Âm Ma Thiên Tôn ngượng ngùng vô cùng:
- Thiếu chủ, là ta không làm tròn lời căn dặn của người!
- Âm Ma Thiên Tôn, thiệt thòi cho ngươi rồi. Thanh Khung Thánh Hoàng kia thực lực cao cường, ngươi không thể đối đầu nổi. Bách Chiến Thiên Tôn phải chăng thực sự đã đem tin tức lan truyền ra ngoài?
Âm Ma Thiên Tôn sắc mặt ảm đạm gật đầu nói:
- Ta xem tám chín phần là đúng. Mấy hôm nay hắn hoảng hốt cả ngày, ta thấy hắn nhất định phải có sự chuẩn bị. Hắn căm hận chúng ta vô cùng mãnh liệt!
- Cũng chẳng phải đều phải chết sao?
Bao Bao hiển nhiên không thèm để ý.
Tần Vô Song sắc mặt ngưng trọng:
- Chuẩn bị một chút, chúng ta phải rời đi rồi. Tuy lời tên đó trước khi chết không đáng tin toàn bộ, nhưng cũng không thể không đề phòng. Nếu thực sự để cả thiên hạ biết ta có Hỗn Độn Chi Khí, e rằng sau này sẽ không được yên ổn ngày nào.
Nhanh chóng gặp Tu La Vương, sau đó thương nghị trong giây lát, Tu La Vương nói:
- Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, chúng ta vẫn để hở một đường!
Tần Vô Song gật đầu, nhất thời cũng không có cách nào hay cả.
Tu La Vương nói:
- Tần Vô Song, trước mắt chỉ có một cách, mai danh ẩn tích không để cho ai tìm được ngươi. Vũ trụ Đại La rộng lớn như vậy, ta nghĩ muốn tìm một người cũng không dễ dàng.
Cái đó không sai, với tu vi của Tần Vô Song nếu thực sự trốn đi không xuất hiện, muốn tìm hắn quả thực vất vả, cho dù là Thánh Hoàng cường giả mạnh nhất cũng không có cách nào.
Nhưng Tần Vô Song dễ dàng trốn đi, Đại lục Thiên Huyền biết làm thế nào? Còn Tinh vực Cửu Diệu, còn Tiểu Vũ trụ Xích Dương? Những lãnh địa này nếu người ta biết có liên quan tới Tần Vô Song, nhất định sẽ tới quấy nhiễu. Tới lúc đó tự nhiên sẽ liên lụy tới những nơi này.
Với tính cách của Tần Vô Song, một người làm một người chịu, liên lụy tới người khác không phải phong cách của hắn. Tuy Hỗn Độn Chi Khí không phải do hắn đoạt được, nhưng là kế thừa từ sư phụ Lý Huyền Phong.
Tu La Vương với những vấn đề này nhất thời cũng không có cách nào khác, đành tiếp tục bế quan dung hợp nhục thân.
Nửa đêm, Tần Vô Song bước đi trên bãi cỏ, nhìn thiên không vô tận, trong lòng không biết phải làm thế nào. Lần này hắn thực sự đã gặp việc khó khăn.
- Phu quân, phải chăng vì chuyện của Hỗn Độn Chi Khí mà phiền não?
- Ừ, ta đã suy nghĩ một chút, chỉ có ba sự lựa chọn. Thứ nhất tìm nơi nào đó trốn đi, có thể bình an cho mình nhưng lại liên lụy người khác. Thứ hai là bỏ Hỗn Độn Chi Khí, như vậy lại phụ sự nhờ cậy của sư phụ. Thứ ba…
- Thứ ba là gì?
Mộ Dung Nhạn dường như biết cách thứ ba này là cách quan trọng nhất.
- Thứ ba là ta đem tin ta có Hỗn Độn Chi Khí công khai với thiên hạ, muốn có Hỗn Độn Chi Khí thì hãy tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh tranh đoạt. Như vậy vô cùng quang minh lỗi lạc, cho dù là Đại La Chí Tôn cũng sẽ ủng hộ!
Mộ Dung Nhạn cũng trầm mặc lại. Nếu là cách thứ ba thì quá nguy hiểm, Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh không phải là nơi người thường có thể tới.
- Phu quân, huynh đã có chủ ý rồi sao?
Tần Vô Song gật đầu:
- Nhạn nhi, ngoài cách đó ra, ta còn có cách nào khác đâu?
Mộ Dung Nhạn suy nghĩ trong giây lát, gật đầu:
- Ừ, bất luận phu quân quyết định thế nào, Nhạn nhi cũng sẽ ủng hộ người. Nhạn nhi chỉ có một thỉnh cầu duy nhất, xin phu quân hãy đưa Nhạn nhi đi theo. Lúc nào mấy mẫu tử ta cũng sẽ ở bên huynh!
- Ừ, cái này là tất nhiên, có Thánh Hoàng Thiên Thuyền ở đây ta tin rằng có thể bảo vệ các nàng bình yên. Chỉ là nếu ta dung hợp Hỗn Độn Chi Khí thất bại thì…
- Chúng ta liền cùng nhau thất bại, cho dù hồn bay phách lạc chúng ta cũng không thể xa nhau!
Thanh âm của Mộ Dung Nhạn không lớn, nhưng khẩu khí vô cùng kiên quyết.
Tần Vô Song trong lòng cảm động, nắm chặt tay Mộ Dung Nhạn:
- Nhạn nhi, một đời tu luyện của ta có rất nhiều thử thách, nhưng mỗi lần đều được hóa giải. Ta tin lần này cũng vậy, ta tin rằng con đường trước kia ta đã thuận lợi đi qua, con đường tiếp theo cũng sẽ vậy. Những tên dám tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh, dám có mưu đồ hại ta, ta nhất định sẽ cho bọn chúng hối hận một đời!
Có chủ định rồi, Tần Vô Song không còn lo lắng gì nữa, nói rõ tất cả cùng Tu La Vương, dặn dò Tu La Vương quay về chăm sóc cho Đại lục Thiên Huyền.
Tu La Vương bình sinh không phục ai cả, nhưng lần này cũng không khỏi bội phục:
- Tần Vô Song tiểu tử, ngươi lần đầu tiên có được Thần Tú Cung ta đã biết ngươi không phải người bình thường. Chỉ là, ta lúc đó cũng không thể ngờ rằng ngươi có thể đi được tới ngày hôm nay. Quyết định của ngươi, không thể không nói, vô cùng vĩ đại. Không thành công liền thành nhân, con đường của một cường giả phải có quyết tâm mãnh liệt như vậy. Ta ủng hộ ngươi, yên tâm, có Tu La Vương ta sẽ không có kẻ nào dám động vào Đại lục Thiên Huyền đâu!
Tuy rằng quay về Đại lục Thiên Huyền rất lâu, nhưng tranh đoạt Hỗn Độn Chi Khí trong tương lai e rằng cũng sẽ kéo dài trong vài mấy vạn năm, mấy chục vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm.
Đem Thiên Thuyền của Thanh Khung Thánh Hoàng tặng cho Tu La Vương, sau khi tiễn biệt, Tần Vô Song cũng sắp xếp việc ở Tiểu Vũ trụ Xích Dương.
Nói một cách tổng thể, Tiểu Vũ trụ Xích Dương lại là an toàn nhất. Bởi vì Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã bị Huyết Vân Thánh Hoàng tàn phá, hiện tại đang đợi xây dựng lại, cũng không có gì có thể khiến địch nhân thèm muốn.
Tần Vô Song cũng không lãng phí thời gian, sau khi dặn dò Thần Chiếu Thiên Tôn liền mang cả nhà rời đi. Thần Chiếu Thiên Tôn biết tình thế cấp bách, cũng đành yên lặng chúc phúc cho Tần Vô Song.
Hoặc là chết, hoặc là trở thành bất hủ!
Không biết tại sao, trong lòng Thần Chiếu rất tin tưởng, Chưởng môn Sư huynh mới kết giao không lâu này nhất định có thể tạo nên kỳ tích.
Một người có thể trong vòng vạn năm tu luyện tới cấp bậc Thánh Hoàng thì không có lý do gì không tin hắn có thể dung hợp được Hỗn Độn Chi Khí, đạt tới Thiên đạo vô thượng.
Ba ngàn năm…
Tần Vô Song rời khỏi Tiểu Vũ trụ Xích Dương đã ba ngàn năm, tuy nhiên hành trình của hắn mới chỉ được một nửa, Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh ở tận địa cực của vũ trụ.
Trong ba ngàn năm này, Tần Vô Song đã nổi danh khắp Vũ trụ Đại La. Tới nay dường như không ai không biết có một thiên tài gọi là Tần Vô Song, chưa tới vạn tuổi đã là Thánh Hoàng. Người này còn có được Hỗn Độn Chi Khí!
Thánh Hoàng nghe danh mà kéo tới không thể đếm hết, bao gồm những người trong một trăm hạng đầu, hay mười hạng đầu…
Trong đó bất cứ cái tên nào nói ra cũng đủ làm khiếp sợ cả Vũ trụ Đại La. Hiện tại những người này đều đã kéo tới, thứ bọn họ quan tâm chỉ có một: Tần Vô Song!
Thứ nhất, bọn họ muốn gặp một chút thiên tài chưa tới vạn tuổi đã là Thánh Hoàng, rốt cuộc hình dạng thế nào. Thứ hai, Hỗn Độn Chi Khí kia quả thực cũng khiến người khác thèm muốn.
Chỉ là, ba ngàn năm đã trôi qua, Tần Vô Song kia dường như đã biến mất khỏi Vũ trụ Đại La. Sau khi xuất hiện ngắn ngủi tại Tiểu Vũ trụ Xích Dương, Tần Vô Song liền không hề xuất hiện nữa.
Các loại phỏng đoán lan truyền sục sôi khắp Vũ trụ Đại La. Có người nói hắn đã trốn vào tu luyện, chuẩn bị tham ngộ Thiên đạo vô thượng.
Có người nói hắn đã quay về quê hương Đại lục Thiên Huyền.
Cũng có người nói căn bản không hề tồn tại Tần Vô Song.
Nhưng mà, lời đồn rộng rãi nhất chính là hắn đã quay về Đại lục Thiên Huyền. Điều này khiến Đại lục Thiên Huyền dần dần trở thành tiêu điểm.
Nhưng chỉ là, khi những Thánh Hoàng ở các Tiểu Vũ trụ xung quanh kéo tới thì Tu La Vương cũng đã quay về. Thánh Hoàng bình thường tự nhiên không dám đối đầu cùng Tu La Vương.
Dưới uy vũ và sự "khuyên bảo" của Tu La Vương, những Thánh Hoàng này đành lặng lẽ thối lui.
Nhưng mà, có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, người thứ ba…
Trong mấy vạn năm tiếp theo, các Thánh Hoàng ở lân cận cũng ùn ùn kéo tới, nhưng đều bị thực lực và uy vũ của Tu La Vương khiến cho tiu ngỉu quay về.
Tranh đấu hơn vạn năm, không có ai giành được lợi lộc gì từ tay Tu La Vương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đúng lúc một vài Thánh Hoàng chuẩn bị liên thủ, một tin tức khiến tất cả các Thánh Hoàng chấn động đã lan truyền ra.
Tần Vô Song đã xuất hiện!
Tần Vô Song công khai xuất hiện, bố cáo với thiên hạ, hắn quả thực có Hỗn Độn Chi Khí, đồng thời đã tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh!
Hắn lấy danh nghĩa của Hỗn Độn Chi Khí mời tất cả Thánh Hoàng trong thiên hạ tới luận bàn tỷ thí.
Hành động này tưởng như phong nhã, kỳ thực vô cùng ghê gớm!
Các Thánh Hoàng đều tròn mắt, Tần Vô Song này thủ đoạn quả là ghê gớm. Kêu gọi Thánh Hoàng trong thiên hạ tỷ thí võ nghệ, nghe thì phong nhã, kỳ thực là thông báo với Thánh Hoàng khắp thiên hạ, tới Hỗn Độn Nguyên Thủy Cảnh tìm ta, đừng có làm phiền đến lãnh địa của ta.
Có đi hay không?
Đương nhiên muốn đi, còn phải đi nhanh. Đi chậm rồi sẽ mất tiên cơ!
Trên một cõi mờ mịt của Vũ trụ Đại La, ba vị lão nhân tiên phong đạo cốt đang ở trong đám mây, lấy mây trắng làm bàn cờ, Tinh vực là quân cờ, hai người đánh, một người đứng xem.
Ba lão nhân mà giống như một người, phảng phất lại là ba người. Giống như cả vũ trụ bao la thâm sâu ảo diệu không hiểu hết được.
- Ha ha, có ý nghĩa, chúng ta cô đơn đã mấy lượng kiếp rồi, cuối cùng trên bàn cờ Thiên đạo cũng xuất hiện một quân cờ thú vị, hoàn toàn không giống lúc trước. Hãy đợi xem hắn có thể nhảy ra khỏi bàn cờ này tới đánh cờ với chúng ta hay không?
Một lão nhân áo xanh trong đó nói, hai người còn lại vuốt râu không ngừng gật đầu, hiển nhiên cũng rất có đồng cảm.
- Hơn trăm vạn năm trước cũng có một quân cờ không an phận, chỉ tiếc phúc duyên quá ngắn. Nhớ không lầm thì là Lý Huyền Phong phải không? Tần Vô Song này là đệ tử của hắn. Các ngươi nói, Thiên đạo luân hồi phải chăng có định số?
- Đúng thế. Nếu không có định số, Vũ trụ Đại La này từ khi xuất hiện tới này không thể chỉ có ba huynh đệ chúng ta cô đơn cho tới nay.
Ba người này, ngươi một câu, ta một câu, hiển nhiên tâm tình rất tốt