Khi Trai Thẳng Biết Đọc Suy Nghĩ
Chương 9
"Anh Gia Hữu, tìm em có chuyện gì vậy?"
Chu Ngư ngồi đối diện chớp mắt, dù sao đã lâu rồi cô và Thẩm Gia Hữu không có liên lạc.
Thẩm Gia Hữu lười mở miệng, để Viên Tư Ngữ để cô nói chuyện.
"Là chị tìm em."
Viên Tư Ngữ nháy mắt với Thẩm Gia Hữu.
"Hiểu chuyện chút đi, đi trước đi."
Thẩm Gia Hữu không hiểu nhìn cô, nhưng anh lại nghe được suy nghĩ của cô.
"..."
Nếu nhớ không lầm thì người này được anh hẹn ra mà, đúng không?
Nếu anh đi rồi thì cô gái này có đồng ý không?
Một giây tiếp theo, Chu Ngư nói: "Vậy thì tốt."
Thẩm Gia Hữu:???
Cô gái có vẻ nhẹ nhõm, cười chân thành: "Thì ra là chị Viên tìm em, nếu thật sự là anh Gia Hữu hẹn em ra đây thì em sợ bạn trai em sẽ ghen."
Viên Tư Ngữ nhướng mày: "Em có bạn trai rồi?"
"Đung vậy."
Chu Ngư nói, ngượng ngùng liếc nhìn Thẩm Gia Hữu, "Lần trước gặp mặt anh Gia Hữu ca thì thấy bản thân mình không có hy vọng gì nữa nên từ bỏ rồi."
"Vậy à."
Viên Tư Ngữ hiểu ý, sau đó lại nhìn Thẩm Gia Hữu.
"Còn chưa đi nữa."
"..."
Thẩm Gia Hữu bất đắc dĩ đứng lên, "Vậy hai người nói chuyện đi, tôi đến công ty."
Viên Tư Ngữ ra hiệu Ok với anh.
Đúng là qua cầu rút ván, ăn ốc bỏ vỏ.
Chết tiệt, anh là công cụ sao. Gia Hữu giẫm từng bước rời khỏi quán cà phê.
"Chị Viên tìm em có chuyện gì?"
Chờ hình ảnh anh biến mất, Chu Ngư mới mở miệng nói.
Ban đầu cô cho rằng Viên Tư Ngữ tìm cô là vì Thẩm Gia Hữu, có ý không tốt, nhưng vừa rồi Viên Tư Ngữ giải thích thì xem ra cô ấy có chuyện gì đó muốn nói với cô.
Chu Ngư đang âm thầm đoán các khả năng khác nhau, rồi nghe Viên Tư Ngữ nói: "Cô thật sự bỏ nhiệm vụ rồi à?"
Chu Ngư dừng lại, ngẩng đầu lên khó hiểu: "Nhiệm vụ gì?"
Viên Tư Ngữ đi thẳng vào vấn đề: "Nhiệm vụ chinh phục anh ấy."
"Anh ấy" chỉ ai thì không cần nói cũng biết.
Thấy Chu Ngư còn giả vờ, cô bổ sung thêm: "Trong hệ thống của em không có hình phạt sao?"
Nhiệm vụ, chính phục và hệ thống.
Ba từ này rất rõ ràng.
Cuối cùng Chu Ngư cũng không giả vờ nữa: "Không, hệ thống của em đưa ra nhiệm vụ chinh phục "bá đạo tổng tài", anh Gia Hữu không phải là lựa chọn duy nhất."
Mặc dù Thẩm Gia Hữu có nhiều điểm tích lũy nhất nhưng cũng có nhiều người không thành công, sau khi cô thăm dò thì cũng thấy bản thân không có hy vọng nên chuyển mục tiểu sang "bá đạo tổng tài" khác.
Sự chú ý của Viên Tư Ngữ vô tình bị lạc hướng: ""Bá đạo tổng tài"? Là anh ấy à?"
Cô thật sự không thể liên kết Thẩm Gia Hữu với bốn chữ này?
Ồ, hai chữ "tổng tài" thì cũng miễn cưỡng có thể, dù sao cậu ra cũng tự mở công ty.
"..."
Chu Ngư không muốn đánh giá chuyện này, tò mò nói: "Chị Viên, sao chị có được thân phận này vậy, trước đó em cũng bất ngờ, trong cốt truyện, rõ ràng anh Gia Hữu không có thanh mai trúc mã mà."
"Thân phận này là do hệ thống tạo ra cho chị, dễ tiếp cận mục tiêu hơn."
Viên Tư Ngữ mượn lý do có người đã sắp xếp cho cô giống trước đó, dừng lại một chút rồi nói, "Em có thể kể cho chị...cốt truyện kia không?"
Chu Ngư nghi ngờ: "Chị không xem được hả?"
"À..."
Viên Tư Ngữ đã sớm nghĩ ra một cái cớ, "Để sắp xếp thân phận này cho chị, hệ thống đã tiêu hao quá nhiều năng lương nên không kịp truyền tải cốt truyện cho chị thì đã đi ngủ đông rồi."
"Không biết cốt truyện thì rất khó đi tiếp, cho nên chị mới muốn hỏi em, nếu em không muốn thì chị cũng không ép em."
Nghe có vẻ hợp lý.
Nhưng Chu Ngư luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng chuyện liên quan đến nhiệm vụ và hệ thống thì người ở thế giới này không thể biết được, nên cô ấy chỉ có thể xua tan nghi ngờ của mình.
"Cũng được, để em kể sơ cho chị nghe, nhưng biết cốt truyện cũng không có tác dụng gì,..."
Khoảng nửa giờ sau.
Chu Ngư rời khỏi quán cà phê, Viên Tư Ngữ ngồi ở đó, suy nghĩ về thông tin vừa nhận được.
Theo Chu Ngư, thế giới này là bắt nguồn từ một cuốn tiểu thuyết siêu ngược mang tên "Thương Đạo", Thẩm Gia Hữu là nhân vật nam chính của cuốn tiểu thuyết này.
Theo cốt truyện, cuộc sống của Thẩm Gia Hữu trước 22 tuổi thì đầy rẫy bóng tối và đau khổ.
Khi lên 5 tuổi, anh bị bắt cóc, tên bắt cóc là tên bi3n thái muốn trả thù xã hội, trước mặt anh, hắn đã sát hại một người. Sau này, anh may mắn được cứu ra nhưng đã bị để lại ám ảnh tâm lý, nửa đêm ngủ vẫn mơ thấy người chết không nhắm mắt, từ đó không thể có được giấc ngủ bình yên.
Khi anh 8 tuổi, ba mẹ anh gặp tai nạn giao thông, xe hư người chết, từ nhỏ đã mồ côi, phải ăn nhờ ở đậu người khác, ngoại trừ được cho ăn thì không có gì khác, tài sản ba mẹ anh để lại cũng bị người thân tìm cách nuốt hết.
Năm 14 tuổi, anh gặp một cô giáo "yêu trẻ", âm mưu dụ dỗ anh thành người trụy lạc, từ đó, anh trở nên chán ghét phụ nữ.
Năm 18 tuổi, những người thân của anh cảm thấy rằng họ đã hoàn thành nghĩa vụ, trả lại công ty chỉ còn cái vỏ rỗng cho anh, đồng thời đuổi anh ra khỏi nhà, công ty đang trên bờ vực phá sản, đồng thời còn thêm áp lực học tập, anh chỉ mong một ngày có 48 giờ.
Năm 22 tuổi, anh bị một đối thủ sát hại, giống với vụ tai nạn giao thông của ba mẹ anh năm đó, may mắn nhặt được cái mạng nhưng lại mất đi đôi chân mãi mãi.
Sau 22 tuổi, dường như ông trời đã rũ lòng thương xót cho anh, anh trải qua gian khổ, cuối cùng cũng vinh quang quay lại.
Nhưng cũng là cuộc sống cô đơn.
Chính vì vậy, tiểu thuyết này đã xuất hiện một thế giới phụ, được treo lên bảng nhiệm vụ, hi vọng sẽ có những người thực hiện nhiệm vụ thành công, mang lại chút ấm áp cho nhân vật chính đáng thương này. Tuy nhiên, vì quá nhiều người đã thất bại trong thế giới này, nên cấp độ nhiệm vụ đã được nâng lên tới cấp S, cho đến nay vẫn chưa ai hoàn thành được, trở thành một huyền thoại trong bảng nhiệm vụ.
Mặc dù vậy, vẫn có rất nhiều nhà người kiêu ngạo cho là mình siêu phàm, hoặc là tò mò đến thế giới này, muốn làm nên kỳ tích trong truyền thuyết này.
Chu Ngư chính là người đó.
Nhưng sau khi đến thế giới này, cô mới phát hiện ra mọi thứ dường như hoàn toàn khác với những gì được nói trong cốt truyện.
Nam chính trong cốt truyện chính bị tàn tật do tai nạn giao thông nhưng lúc này lại có đôi chân khỏe mạnh, bước đi như bay.
Nam chính trong cốt truyện chính sợ phụ nữ nhưng lúc này lại rất tôn trọng phụ nữ, là người ấm áp, lễ phép.
Nam chính trong cốt truyện chính mồ côi từ nhỏ nhưng lúc này lại có ba mẹ khỏe mạnh, thậm chí còn từ nhà giàu nhất nước thành nhà giàu nhất thế giới.
Hơn nữa, nam chính còn đột nhiên không biết có thêm một người bạn thuở nhỏ.
Chu Ngư từng tự hỏi liệu mình có đi nhầm thế giới hay không.
Cho nên, 90% mối quan hệ trước đây của Thẩm Gia Hữu với người khác giới đều là đến để làm nhiệm vụ chinh phục cậu ta.
Suy nghĩ Viên Tư Ngữ lệch đi, chợt tỉnh ngộ, những sự không công bằng trước đây chợt tan thành mây khói.
Vậy thì, mình là ai?
Gần đây cô thường mơ thấy giấc mơ kỳ lạ, cốt truyệt không có bạn thuở nhỏ, tất cả dường như đều chứng minh cho cô biết cô không phải Viên Tư Ngữ, cô không thuộc về thế giới này.
Cô nhớ rõ ràng những ký ức từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, chúng chân thực và rõ ràng, nếu nói với cô tất cả đều là giả, cô cũng không muốn tin.
Nhưng bằng cách nào đó, cô không thể không thừa nhận, những thứ xuất hiện trong mơ đều là những thế giới khác nhau, cô đã thật sự sống ở những nơi đó.
Cô đã từng chu du qua từng thế giới để làm nhiệm vụ sao?
Hay là sản phẩm bị hư trong cốt truyện?
"Cậu là Viên Tư Ngữ."
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc trả lời câu hỏi trong lòng cô.
Chu Ngư ngồi đối diện chớp mắt, dù sao đã lâu rồi cô và Thẩm Gia Hữu không có liên lạc.
Thẩm Gia Hữu lười mở miệng, để Viên Tư Ngữ để cô nói chuyện.
"Là chị tìm em."
Viên Tư Ngữ nháy mắt với Thẩm Gia Hữu.
"Hiểu chuyện chút đi, đi trước đi."
Thẩm Gia Hữu không hiểu nhìn cô, nhưng anh lại nghe được suy nghĩ của cô.
"..."
Nếu nhớ không lầm thì người này được anh hẹn ra mà, đúng không?
Nếu anh đi rồi thì cô gái này có đồng ý không?
Một giây tiếp theo, Chu Ngư nói: "Vậy thì tốt."
Thẩm Gia Hữu:???
Cô gái có vẻ nhẹ nhõm, cười chân thành: "Thì ra là chị Viên tìm em, nếu thật sự là anh Gia Hữu hẹn em ra đây thì em sợ bạn trai em sẽ ghen."
Viên Tư Ngữ nhướng mày: "Em có bạn trai rồi?"
"Đung vậy."
Chu Ngư nói, ngượng ngùng liếc nhìn Thẩm Gia Hữu, "Lần trước gặp mặt anh Gia Hữu ca thì thấy bản thân mình không có hy vọng gì nữa nên từ bỏ rồi."
"Vậy à."
Viên Tư Ngữ hiểu ý, sau đó lại nhìn Thẩm Gia Hữu.
"Còn chưa đi nữa."
"..."
Thẩm Gia Hữu bất đắc dĩ đứng lên, "Vậy hai người nói chuyện đi, tôi đến công ty."
Viên Tư Ngữ ra hiệu Ok với anh.
Đúng là qua cầu rút ván, ăn ốc bỏ vỏ.
Chết tiệt, anh là công cụ sao. Gia Hữu giẫm từng bước rời khỏi quán cà phê.
"Chị Viên tìm em có chuyện gì?"
Chờ hình ảnh anh biến mất, Chu Ngư mới mở miệng nói.
Ban đầu cô cho rằng Viên Tư Ngữ tìm cô là vì Thẩm Gia Hữu, có ý không tốt, nhưng vừa rồi Viên Tư Ngữ giải thích thì xem ra cô ấy có chuyện gì đó muốn nói với cô.
Chu Ngư đang âm thầm đoán các khả năng khác nhau, rồi nghe Viên Tư Ngữ nói: "Cô thật sự bỏ nhiệm vụ rồi à?"
Chu Ngư dừng lại, ngẩng đầu lên khó hiểu: "Nhiệm vụ gì?"
Viên Tư Ngữ đi thẳng vào vấn đề: "Nhiệm vụ chinh phục anh ấy."
"Anh ấy" chỉ ai thì không cần nói cũng biết.
Thấy Chu Ngư còn giả vờ, cô bổ sung thêm: "Trong hệ thống của em không có hình phạt sao?"
Nhiệm vụ, chính phục và hệ thống.
Ba từ này rất rõ ràng.
Cuối cùng Chu Ngư cũng không giả vờ nữa: "Không, hệ thống của em đưa ra nhiệm vụ chinh phục "bá đạo tổng tài", anh Gia Hữu không phải là lựa chọn duy nhất."
Mặc dù Thẩm Gia Hữu có nhiều điểm tích lũy nhất nhưng cũng có nhiều người không thành công, sau khi cô thăm dò thì cũng thấy bản thân không có hy vọng nên chuyển mục tiểu sang "bá đạo tổng tài" khác.
Sự chú ý của Viên Tư Ngữ vô tình bị lạc hướng: ""Bá đạo tổng tài"? Là anh ấy à?"
Cô thật sự không thể liên kết Thẩm Gia Hữu với bốn chữ này?
Ồ, hai chữ "tổng tài" thì cũng miễn cưỡng có thể, dù sao cậu ra cũng tự mở công ty.
"..."
Chu Ngư không muốn đánh giá chuyện này, tò mò nói: "Chị Viên, sao chị có được thân phận này vậy, trước đó em cũng bất ngờ, trong cốt truyện, rõ ràng anh Gia Hữu không có thanh mai trúc mã mà."
"Thân phận này là do hệ thống tạo ra cho chị, dễ tiếp cận mục tiêu hơn."
Viên Tư Ngữ mượn lý do có người đã sắp xếp cho cô giống trước đó, dừng lại một chút rồi nói, "Em có thể kể cho chị...cốt truyện kia không?"
Chu Ngư nghi ngờ: "Chị không xem được hả?"
"À..."
Viên Tư Ngữ đã sớm nghĩ ra một cái cớ, "Để sắp xếp thân phận này cho chị, hệ thống đã tiêu hao quá nhiều năng lương nên không kịp truyền tải cốt truyện cho chị thì đã đi ngủ đông rồi."
"Không biết cốt truyện thì rất khó đi tiếp, cho nên chị mới muốn hỏi em, nếu em không muốn thì chị cũng không ép em."
Nghe có vẻ hợp lý.
Nhưng Chu Ngư luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng chuyện liên quan đến nhiệm vụ và hệ thống thì người ở thế giới này không thể biết được, nên cô ấy chỉ có thể xua tan nghi ngờ của mình.
"Cũng được, để em kể sơ cho chị nghe, nhưng biết cốt truyện cũng không có tác dụng gì,..."
Khoảng nửa giờ sau.
Chu Ngư rời khỏi quán cà phê, Viên Tư Ngữ ngồi ở đó, suy nghĩ về thông tin vừa nhận được.
Theo Chu Ngư, thế giới này là bắt nguồn từ một cuốn tiểu thuyết siêu ngược mang tên "Thương Đạo", Thẩm Gia Hữu là nhân vật nam chính của cuốn tiểu thuyết này.
Theo cốt truyện, cuộc sống của Thẩm Gia Hữu trước 22 tuổi thì đầy rẫy bóng tối và đau khổ.
Khi lên 5 tuổi, anh bị bắt cóc, tên bắt cóc là tên bi3n thái muốn trả thù xã hội, trước mặt anh, hắn đã sát hại một người. Sau này, anh may mắn được cứu ra nhưng đã bị để lại ám ảnh tâm lý, nửa đêm ngủ vẫn mơ thấy người chết không nhắm mắt, từ đó không thể có được giấc ngủ bình yên.
Khi anh 8 tuổi, ba mẹ anh gặp tai nạn giao thông, xe hư người chết, từ nhỏ đã mồ côi, phải ăn nhờ ở đậu người khác, ngoại trừ được cho ăn thì không có gì khác, tài sản ba mẹ anh để lại cũng bị người thân tìm cách nuốt hết.
Năm 14 tuổi, anh gặp một cô giáo "yêu trẻ", âm mưu dụ dỗ anh thành người trụy lạc, từ đó, anh trở nên chán ghét phụ nữ.
Năm 18 tuổi, những người thân của anh cảm thấy rằng họ đã hoàn thành nghĩa vụ, trả lại công ty chỉ còn cái vỏ rỗng cho anh, đồng thời đuổi anh ra khỏi nhà, công ty đang trên bờ vực phá sản, đồng thời còn thêm áp lực học tập, anh chỉ mong một ngày có 48 giờ.
Năm 22 tuổi, anh bị một đối thủ sát hại, giống với vụ tai nạn giao thông của ba mẹ anh năm đó, may mắn nhặt được cái mạng nhưng lại mất đi đôi chân mãi mãi.
Sau 22 tuổi, dường như ông trời đã rũ lòng thương xót cho anh, anh trải qua gian khổ, cuối cùng cũng vinh quang quay lại.
Nhưng cũng là cuộc sống cô đơn.
Chính vì vậy, tiểu thuyết này đã xuất hiện một thế giới phụ, được treo lên bảng nhiệm vụ, hi vọng sẽ có những người thực hiện nhiệm vụ thành công, mang lại chút ấm áp cho nhân vật chính đáng thương này. Tuy nhiên, vì quá nhiều người đã thất bại trong thế giới này, nên cấp độ nhiệm vụ đã được nâng lên tới cấp S, cho đến nay vẫn chưa ai hoàn thành được, trở thành một huyền thoại trong bảng nhiệm vụ.
Mặc dù vậy, vẫn có rất nhiều nhà người kiêu ngạo cho là mình siêu phàm, hoặc là tò mò đến thế giới này, muốn làm nên kỳ tích trong truyền thuyết này.
Chu Ngư chính là người đó.
Nhưng sau khi đến thế giới này, cô mới phát hiện ra mọi thứ dường như hoàn toàn khác với những gì được nói trong cốt truyện.
Nam chính trong cốt truyện chính bị tàn tật do tai nạn giao thông nhưng lúc này lại có đôi chân khỏe mạnh, bước đi như bay.
Nam chính trong cốt truyện chính sợ phụ nữ nhưng lúc này lại rất tôn trọng phụ nữ, là người ấm áp, lễ phép.
Nam chính trong cốt truyện chính mồ côi từ nhỏ nhưng lúc này lại có ba mẹ khỏe mạnh, thậm chí còn từ nhà giàu nhất nước thành nhà giàu nhất thế giới.
Hơn nữa, nam chính còn đột nhiên không biết có thêm một người bạn thuở nhỏ.
Chu Ngư từng tự hỏi liệu mình có đi nhầm thế giới hay không.
Cho nên, 90% mối quan hệ trước đây của Thẩm Gia Hữu với người khác giới đều là đến để làm nhiệm vụ chinh phục cậu ta.
Suy nghĩ Viên Tư Ngữ lệch đi, chợt tỉnh ngộ, những sự không công bằng trước đây chợt tan thành mây khói.
Vậy thì, mình là ai?
Gần đây cô thường mơ thấy giấc mơ kỳ lạ, cốt truyệt không có bạn thuở nhỏ, tất cả dường như đều chứng minh cho cô biết cô không phải Viên Tư Ngữ, cô không thuộc về thế giới này.
Cô nhớ rõ ràng những ký ức từ lúc nhỏ đến khi trưởng thành, chúng chân thực và rõ ràng, nếu nói với cô tất cả đều là giả, cô cũng không muốn tin.
Nhưng bằng cách nào đó, cô không thể không thừa nhận, những thứ xuất hiện trong mơ đều là những thế giới khác nhau, cô đã thật sự sống ở những nơi đó.
Cô đã từng chu du qua từng thế giới để làm nhiệm vụ sao?
Hay là sản phẩm bị hư trong cốt truyện?
"Cậu là Viên Tư Ngữ."
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc trả lời câu hỏi trong lòng cô.