Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con
Chương 17: Chương 17
Sau trận mưa to năm ngày, trong biển khơi đã xảy ra sự kiện kỳ quái, hai sinh vật biển sâu vốn dịu ngoan đột nhiên không hề dấu hiệu nổi lên xung đột, nháo sự khiến một mảnh hải vực kia cũng không được an bình, mãi cho tới khi có một con tử vong bị con còn lại ăn rụng thì xung đột mới chấm dứt.
Nhưng đối với nhân loại, đặc biệt là đối với học giả về sinh vật biển mà nói chính là điều kinh hãi.
Biển khơi thần bí lại hấp dẫn người, có lẽ loài người cũng không hoàn toàn hiểu biết về biển khơi, đây là bình thường, một ít học giả luôn cho rằng là như vậy.
Mà đổi thành một nhóm người thì cho rằng điều này có liên quan với vật chất kỳ lạ kia, có lẽ đây là dấu hiệu cuối thời đã đến!
Cách nói đa dạng, nhưng không ai có thể xuất ra chứng cớ.
Đợi cho mặt trên phái đội ngũ đi ra biển tra xét, mọi người kinh ngạc phát hiện sinh vật sinh hoạt trong biển đột nhiên rất có tính công kích, cho dù là một con cá bình thường.
Càng tra xét thì càng kinh hãi, sinh thái hải dương đều biến thành hỗn loạn, một ít sinh vật biển vốn thân cận với nhân loại đều bộc lộ ra tính công kích.
Nhất thời trong lòng mọi người đều có dự cảm có sự tình gì sắp xảy ra.
Quốc gia lập tức tìm người, tổ chức đoàn thể tinh nhuệ nhất lập tức triển khai nghiên cứu, phát hiện trong gien của sinh vật biển thế nhưng đều xuất hiện loại vật chất kỳ lạ trong mưa kia, thủ phạm làm cho sinh vật biển biến dị đều đã tìm được rồi.
Kết luận vừa ra, không còn người cãi nhau, mọi người đều cảm thấy lo sợ không yên, không biết là do vật chất kia cải biến sinh vật biển, như vậy sinh vật trên đất bằng đây? Như vậy..
nhân loại đây?
Trận mưa to kia hiển nhiên là nguyên nhân thúc đẩy sinh vật biến dị rất nhanh, có lẽ sinh vật biến dị sớm nhất chính là vật chất lần đầu tiên xuất hiện trong mưa ở năm năm trước.
Mọi người suy đoán sự kiện trong biển chỉ là bắt đầu.
Loại sự tình này chỉ cần tuyên bố sẽ khiến cho khủng hoảng, cho nên mặt trên áp xuống, khẩn cấp phong tỏa hải vực, mệnh lệnh dân chúng không được ăn thịt động vật cùng hải sản có bệnh.
Đồng thời thành lập viện nghiên cứu sinh vật biến dị, cố gắng đạt được chút chuẩn bị trước khi tai nạn tiến đến.
Bổn ý chính là không muốn làm cho nhân loại bị sinh vật biến dị tập kích, hơn nữa sinh vật biển đều sản sinh biến dị, sinh vật trên đất bằng tuy tạm thời còn chưa xảy ra vấn đề, nhưng cũng không ai biết ăn thịt của chúng nó cũng sẽ sản sinh biến dị gì hay không.
Nhưng nhân loại luôn có tư tưởng riêng của mình, càng nghiêm cấm càng muốn đi làm.
Đội hành động đặc biệt được thành lập trong thời điểm này, từ khi đó Phong Dị đã bắt đầu giao tiếp với sinh vật biến dị, đồng thời xử lý một ít người chết.
Gian nan chống giữ một năm, rốt cục vẫn phải bạo phát.
Nhưng một năm thời gian nghiên cứu cũng phi thường quý giá, bọn họ nghiên cứu không ít sinh vật biến dị, để cho tiện còn căn cứ theo năng lượng của sinh vật mà phân chia cấp bậc.
Loại chuyện này đối với toàn bộ quốc gia đều là một hồi tai nạn, trước đó liên hiệp quốc mở hội nghị vô số lần, nhưng cũng không thảo luận ra được biện pháp giải quyết, đứt quãng cãi tới bây giờ cũng không cần tiếp tục cãi, vì tai nạn đều bạo phát.
Nguyên nhân thủy chung không thể thảo luận ra kết quả là vì ích lợi, cho dù nguy hiểm ở ngay trước mắt nhưng luôn có người chỉ biết coi trọng ích lợi cho chính bản thân mình.
Sau trận mưa to còn xảy ra một đại sự, viện nghiên cứu bí mật xuất hiện phiến loạn, người phụ trách chủ yếu mang theo tài liệu trốn chạy.
Càng làm cho người ta kinh hãi chính là việc như vậy còn xảy ra trong toàn bộ các quốc gia, không bao lâu sau một tổ chức mang tên Thần Tích bắt đầu hoạt động, thông qua việc giao dịch dân cư cùng thủ đoạn buôn bán lừa gạt đạt được cơ thể sống tiến hành thực nghiệm tàn ác.
Những nghiên cứu viên mang theo tư liệu bỏ trốn đều thuộc phái cấp tiến, bọn hắn muốn đem loại vật chất kia áp dụng lên thân thể con người, đồng thời còn tuyên dương đây là thần tích, là phương pháp tiến hóa của nhân loại.
Đoạn thời gian kia hỗn loạn đáng sợ, cho nên Phong Dị còn phải xử lý loại tổ chức điên cuồng này, làm việc không thời gian nghỉ ngơi.
Nhưng khi cuối thời bùng nổ, nhân loại dần dần bắt đầu thức tỉnh dị năng, thần tích nghiên cứu biến thành một chuyện cười.
Nhưng bọn hắn lại càng thêm hưng phấn, tuyên dương lý niệm của bọn hắn là chính xác, nhưng nhân loại tiến hóa không nên bình thường như vậy, vì thế mục đích thực nghiệm cũng đi theo tiến hóa.
Bọn hắn muốn nghiên cứu ra đồ vật làm cho tất cả mọi người đều thức tỉnh tăng cường dị năng, dù sao không phải mọi người đều có thể thức tỉnh, cũng không phải ai thức tỉnh dị năng đều mạnh mẽ.
Quả thực làm người đau đầu tới cực điểm.
Tin tức nói gần đây bọn hắn đang tìm sinh vật biến dị đạt tới C cấp, nhưng theo cấp bậc phân chia cho tới nay còn chưa xuất hiện qua sinh vật biến dị C cấp, phía trước nhiều nhất là E cấp.
Nhưng sau khi tai nạn bùng nổ xuất hiện không ít D cấp, C cấp xuất hiện có lẽ chỉ là vấn đề thời gian.
Hiển nhiên C cấp là đối tượng nghiên cứu rất tót, đương nhiên là không thể cho đối phương thành công cướp được, mục đích của Phong Dị lần này là tìm kiếm C cấp mang về.
Nhưng còn chưa tìm được thì Phong Dị lại gặp được một thanh niên kỳ quái.
Nguyên Tiểu Thiên kiểm tra xong, sợ hãi nói:
- Đội trưởng, nơi này từng xuất hiện một con sinh vật biến dị D cấp, dựa theo năng lượng phỏng đoán hẳn là ở D cấp trung đoạn..
kháo, dây mây khô héo này không phải là D cấp đó đi?
- Ha? Ai lợi hại như vậy, chẳng những giết được sinh vật biến dị D cấp, còn thủ tiêu luôn tang thi đàn?
Nữ nhân bên cạnh không tin nói.
Nguyên Tiểu Thiên ủy khuất:
- Nhưng mà Kỳ tỷ, đây là dụng cụ kiểm tra ra được a.
Biểu tình Hướng Linh Kỳ tràn đầy nghi ngờ:
- Dụng cụ không bị hỏng rồi đi?
Nguyên Tiểu Thiên lắc đầu:
- Tôi cũng không biết, nhưng đồ vật của viện nghiên cứu hẳn là có đảm bảo a.
- Tê..
là ai vậy? Còn có người lợi hại như thế? Là dị năng gì đây? Lão đại, chiêu an đi thôi!
Phong Dị khẽ cười:
- Có lẽ cô có thể đi thử xem.
Hướng Linh Kỳ trừng to mắt:
- Có ý tứ gì, lão đại biết người kia là ai? Ai vậy? Dị năng của hắn hẳn là rất mạnh đi? Bằng không sao có thể đem những thứ này diệt sạch, anh có giao thủ qua với hắn sao, có phải rất mạnh hay không?
Phong Dị không thể tránh né nhớ lại thanh niên ngồi trong góc hẻm nhỏ vừa bất lực vừa đáng thương.
Hắn lâm vào trầm tư.
Có mạnh hay không thì hắn không biết, nhưng đáng thương thì thật sự.
Phong Dị nói:
- Nguyên Tiểu Thiên, kiểm tra một chút đầu của thi thể tang thi, nếu còn có hoàn hảo thì đập mở kiểm tra một chút.
Nguyên Tiểu Thiên:
- ?
Hướng Linh Kỳ:
- ?
- Không phải, lão đại, anh muốn làm gì? Trút căm phẫn?
Phong Dị liếc nàng:
- Chiếu làm là được.
Nguyên Tiểu Thiên nhất thời câm miệng, không dám phát biểu thêm ý kiến gì, sợ sợ đi kiểm tra đầu tang thi.
Hướng Linh Kỳ liêu liêu tóc, ánh mắt sâu kín:
- Hừ, trong đội vì sao loại thẳng nam không hiểu phong tình hoặc là khờ ngốc lại nhiều như vậy đây.
Nguyên Tiểu Thiên kháng nghị:
- Kỳ tỷ, tôi không khờ ngốc.
Hướng Linh Kỳ:
- Nha.
Nguyên Tiểu Thiên:
- !
Nam nhân tốt không đấu với nữ nhân, hắn nhịn!
Hướng Linh Kỳ nói xong cũng gia nhập tìm kiếm, không bao lâu đúng là tìm được cá lọt lưới.
Nguyên Tiểu Thiên thoáng do dự, nhưng vẫn nhanh chóng đập vỡ đầu tang thi, nhẫn nhịn ghê tởm tìm kiếm.
Khi hắn phát hiện trong đầu tang thi thật sự có một vật c ứng nho nhỏ thì sửng sốt.
- Phong đội, tôi tìm được một đồ vật.
Phong Dị cùng Hướng Linh Kỳ nghe vậy liền đi nhanh qua, chỉ thấy trong tay Nguyên Tiểu Thiên cầm một viên tinh hạch mà bọn họ chưa từng nhìn thấy qua bao giờ.
Phong Dị híp mắt:
- Chứa đựng, cho Chu Khắc mang về kiểm tra đo lường.
Nguyên Tiểu Thiên nuốt một chút:
- Dạ!
Phong đội tột cùng, thế nhưng còn biết trong đầu tang thi có cái gì! Trước kia trong đầu những sinh vật biến dị còn có thứ này sao? Chẳng lẽ là mới xuất hiện?
Hướng Linh Kỳ hồ nghi hỏi:
- Lão đại, làm sao anh biết trong đầu tang thi có cái gì.
Phong Dị nói:
- Không nên hỏi thì đừng hỏi, tiếp tục tìm kiếm.
Hướng Linh Kỳ:
- !
Chậc!
Nam nhân này phải cô độc cả đời, không biết nói đùa.
Mà lúc này Nguyễn Ý Tri mới thở ra một hơi, Bùi Ngâm Phong phát ra tiếng rên khẽ, Nguyễn Ý Tri vừa quay đầu lại phát hiện toàn thân hắn đều đỏ bừng, không bao lâu đỏ rực như là tôm nấu chín.
- Ân? Đây là làm sao vậy?
Nguyễn Ý Tri khiếp sợ, vội vàng kiểm tra một chút, phát hiện trên người Bùi Ngâm Phong nóng rực, ít nhất phải 39 độ, còn đang tăng lên, nếu còn tăng thêm người này sẽ bị sốt ngu ngốc.
Không chỉ như vậy, Bùi Ngâm Phong bắt đầu xuất hiện ảo giác, miệng nói lung tung..