Huyền Thiên
Chương 889: Cảnh giới chi cao của dâm tặc!
Vài ly xuống bụng, tựa hồ Dương Thiên Lôi hoàn toàn buông thả, cùng với hai mỹ nữ khác thân thiện dị thường, mắt đi mày lại, nói cười liên tục, làm cho Trương Nhã Tĩnh tức đến nghiến răng.
- Nhã Tĩnh, Điểm Điểm, cạn ly! Uống nào uống nào, thật vất vả mới kéo được các cô đến một lần, hãy buông thả chút đi.
Nữ nhân tên là Trịnh Dĩnh nói.
- Đúng vậy a, tới lần đầu tiên có thể chưa quen, nhưng sau khi đến vài lần, các cô sẽ biết đây là điểm giải trí rất tốt. Nhất là Nhã Tĩnh ngay cả bạn trai cũng chưa có, cậu xem, có bao nhiêu là suất ca a? Đương nhiên, cậu không thích cũng không sao, uống chút rượu, nghe một chút âm thanh đinh tai nhức óc, lát nữa đông khách rồi, chúng ta sẽ đến giữa sàn nhảy điên cuồng vặn vẹo vòng một vòng ba khiêu gợi của chúng ta, khiến cho các con mắt nhìn vào phải tóe lửa, nghe tiếng hét lên như sói tru, đủ loại chuyện phiền não, sự sung sướng cùng thống khổ của yêu đương hay thất tình, không cần phải phiền não vì tương lai mù mịt, những chuyện không hay trong quá khứ có thể ném lên chính tầng mây, cho thân thể cùng lòng mình hoàn toàn buông lỏng.
Phổ Hiền nói.
- Đó là đương nhiên, nếu được một suất ca khiến mình động xuân tâm đến bắt chuyện, cùng nhau uống rượu tâm sự một chút, cũng là một việc rất thư thái, nếu như thích hợp làm bằng hữu, không phải rất tốt sao? Nhã Tĩnh, Điểm Điểm, cạn ly!
- Cạn ly!
- Cạn ly!
Không bao lâu sau, quán bar Lam Mị bắt đầu trở nên náo nhiệt hơn, một mình hay kết bạn mà tới, chưa đến chín giờ đã chật ních, nam nữ thanh niên anh tuấn, gợi cảm yêu mị đủ loại như thủy triều, dùng thanh âm cùng ngôn ngữ hết sức kích động của mình hoàn toàn khuấy động không khí trong quán bar.
Vừa bắt đầu, đám người trong sàn nhảy điên cuồng vặn vẹo, ở trong mắt Trương Nhã Tĩnh và Điểm Điểm giống như bọn điên, nhưng bị sự mê hoặc của ba người Phổ Hiền, quan trọng nhất là ảnh hưởng của chất cồn, dưới sự kích thích của bầu không khí này, khiến cho hai người Trương Nhã Tĩnh cũng dần dần buông lỏng một chút, bị tam nữ kéo vào sàn nhảy.
Dương Thiên Lôi ngồi tại chỗ, dựa vào trên lan can, ánh mắt giống như ngónng nhìn đám người Phổ Hiền và Trương Nhã Tĩnh, nhưng là đang cẩn thận quan sát cả quán bar.
Bất tri bất giác khóe miệng của hắn thoáng nhếch lên hiện ra một nụ cười tràn ngập tà mị.
Vốn hắn đã tuấn dật di thường, khuôn mặt tràn ngập ánh dương quang, nhưng bởi vì cái nhếch môi không tự chủ được kia, lại khiến cho khí chất của hắn hoàn toàn thay đổi, tà khí lẫm nhiên.
Không một ai biết, lát nữa bão táp sẽ ập xuống.
Hắc đạo, có quy tắc chơi của hắc đạo.
Vượt ra ngoài quy tắc này chính là sự phân tranh cùng giao dịch của thế lực khắp nơi mà người thường không thể biết đến.
Cho nên, mặc dù Thanh Long hội là đệ nhất bang của Ma Đô nhưng cũng không thể thống nhất Ma Đô.
Còn Dương Thiên Lôi tay trắng làm nên sự nghiệp, đó là lựa chọn quán bar Lam Mị thuộc quyền Nghĩa Đao bang.
Không phải muốn tiêu diệt nó, mà là giúp đỡ nó, có được nó.
Nguyên nhân rất đơn giản, Thanh Long hội muốn thâu tóm nó.
"Hy vọng mấy người các cô sẽ không trở thành người vô tội bị hại..."
Dương Thiên Lôi nhìn chằm chằm Trương Nhã Tĩnh cùng Điểm Điểm ở rìa sàn nhảy, cùng với Phổ Hiền đang hết sức điên cuồng uốn éo vòng eo cùng kiều đồn nảy nở của mình chen vào giữa sàn nhảy, âm thầm nói.
Đối với loại nữ nhân như Phổ Hiền, Dương Thiên Lôi đương nhiên không có bất kỳ chủ ý nào, nhưng chung quy là khách hàng của hắn, cho nên khi Phổ Hiền gọi điện thoại, hắn mới nói dối là đầy khách, nhưng người ta đã đến cửa, Dương Thiên Lôi cũng không còn cách nào. Hắn đã kết thúc bổn phận của mình, người ta tự mình chạy đến hố lửa hắn cũng không có biện pháp. Duy nhất không nghĩ tới chính là Trương Nhã Tĩnh.
Thanh Long hội muốn đối phó Nghĩa Đao bang như thế nào, mười người đặc công đã đưa tin toàn bộ, dĩ nhiên tin tức nắm trong tay tuyệt đối chuẩn xác. Đêm nay nhất định sẽ có một nữ nhân trở thành ngòi nổ phát động, cho Thanh Long bang một lý do phù hợp với quy tắc trò chơi của hắc đạo.
Nhìn thấy tên kia quanh thân tản ra lệ khí, đang ôm ấp một cô gái chuyên đến quán bar để bán bia bỗng nhiên ngừng lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Trương Nhã Tĩnh ở rìa sàn nhảy.
Dương Thiên Lôi tức thì nhíu mày khó xử. Sợ cái gì, đến cái đó.
Nếu như là Phổ Hiền thì không tính, nhưng Trương Nhã Tĩnh, dưới tình huống Dương Thiên Lôi biết rõ tình cảnh sắp xảy ra lại bỏ mặc, chung quy cảm thấy cắn rứt lương tâm.
Lúc tên đầu trọc đứng dậy, Dương Thiên Lôi cũng hộc tốc từ lầu hai đi xuống, tới chỗ sàn nhảy, trực tiếp đến bên người Trương Nhã Tĩnh.
- Ghê tởm!
Nhìn thấy Dương Thiên Lôi mặc đồng phục làm việc đi đến bên cạnh mình, Trương Nhã Tĩnh hung hăng trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi một cái rồi liền xoay người sang chỗ khác,đong đưa theo nhịp nhạc, dưới tác dụng của cồn, Trương Nhã Tĩnh đích xác cảm giác thật thoải mái. Hoàn toàn không để ý tới Dương Thiên Lôi, ngược lại vặn vẹo eo thon cùng kiều đồn tương đối mê người của mình. Đối với những nam nhân cố ý tiếp cận, đứng phía sau, muốn chấm mút bức nàng tiến vào giữa sàn nhảy thì nàng đều trực tiếp tránh đi. Hiển nhiên, tuy rằng cô nàng này buông lỏng, nhưng ý thức phòng bị vẫn rất mạnh.
Khi tên đầu trọc bước nhanh đến phía Trương Nhã Tĩnh, tuy rằng Dương Thiên Lôi bị Trương Nhã Tĩnh chửi ghê tởm, nhưng vẻ mặt hắn không hề thay đổi, rất nhanh trực tiếp dời đến phía sau của Trương Nhã Tĩnh, chắn ở giữa tên đầu trọc và nàng.
Hắn không thể trắng trợn ngăn cản tên đầu trọc, nếu như giữa hắn và tên đầu trọc phát sinh xung đột, e rằng vở kịch hay có thể bị phá hỏng. Không có biện pháp,tuy rằng đại trượng phu co được dãn được. Dương Thiên Lôi chỉ cần hạ thấp tư thế, mặc dù kết quả xảy ra từ tình huống tên đầu trọc trêu ghẹp mỹ nữ không đến nỗi tệ lắm, nhưng hắn vẫn không thể làm được. Bởi vì cảnh tượng này sẽ tạo thành vết nhơ cho thân phận sau này của hắn.
Muốn trở thành vương giả rung chuyển trời đất, nhất là vương giả hắc đạo, hắn không cho phép bản thân mình có bất kỳ vết nhơ nào hết.
- Sắc lang, anh muốn làm gì?
Khiến cho Dương Thiên Lôi hết nói chính là, Trương Nhã Tĩnh thấy mình lại đến phía sau nàng, không ngờ xoay người lại hung hăng nói, rồi lại dời tới một chỗ khác, Dương Thiên Lôi chỉ có thể dày mặt theo sát mông phía sau của Trương Nhã Tĩnh.
Tên đầu trọc nhìn thấy người này mặc đồng phục làm việc rõ ràng cho thấy là nhân viên của quán bar chắn trước măt mình, hận không thể một tay ném Dương Thiên Lôi ra ngoài. Ngồi tù sáu năm trời, vừa mới được lão đại của Thanh Long hội nghĩ biện pháp đưa hắn ra, cho nên ngoại trừ những người có thâm niên trong giang hồ ra, không mấy ai có thể nhận ra hắn. Chính vì nguyên nhân như thế, hắn mới có thể trở thành vai chính của việc thâu tóm Nghĩa Đao bang.
Trêu chọc mỹ nữ, hắn đương nhiên phải chọn người xinh đẹp nhất, mà Trương Nhã Tĩnh cả dáng người lẫn khuôn mặt đều là nhất đẳng, với lại ăn mặc còn tương đối bảo thủ, tự nhiên trở thành mục tiêu của hắn. Hơn nữa mục tiêu như vậy, chắc chắn sẽ không giống mấy loại gái phóng đãng, chỉ cần sờ hai cái, e rằng cũng sẽ kêu ré lên. Hiệu quả tự nhiên là phi thường tốt.
Nhưng khiến hắn rất bực là không ngờ tên phục vụ này lại tới sàn nhảy chơi đùa, cản tới cản lui.
Tuy rằng rất muốn đánh Dương Thiên Lôi, nhưng nhìn thấy Dương Thiên Lôi thủy chung luôn đưalưng về phía hắn, hơn nữa khi Trương Nhã Tĩnh cũng có vẻ như rất không thích xoay người trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, tên đầu trọc vẫn nhịn, trực tiếp bước vào sàn nhảy.
Dương Thiên Lôi chứng kiến tên đầu trọc tiến nhập sàn nhảy, tức thì nở nụ cười an tâm trên môi, đồng dạng nhìn chằm chằm Trương Nhã Tĩnh, trong lòng thở phào một cái.
Nhưng mới thở phào một cái, không ngờ tên đầu trọc lại từ trong sàn nhảy tiến đến chính diện Trương Nhã Tĩnh.
Con mẹ nó, không phải muốn trêu chọc mỹ nữ rồi sau đó đánh nhau sao? Không phải là Trương Nhã Tĩnh thì không được sao?
Không kịp nghĩ nhiều, Dương Thiên Lôi múa may cơ thể, tiếngần tới Trương Nhã Tĩnh. Bị chen vào bên trong, Trương Nhã Tĩnh có chút căm tức cùng phẫn nộ quay đầu nhìn Dương Thiên Lôi, vốn định mắng Dương Thiên Lôi vô sỉ hạ lưu thì bỗng nhiên lại há miệng thở dốc không nói ra, bởi vì nàng thấy được ánh mắt hung ác của tên đầu trọc.
Trương Nhã Tĩnh có ngốc cũng biết nguyên nhân vì sao Dương Thiên Lôi mặt dày mày dặn đi theo mình như vậy.
- Trở về uống rượu!
Dương Thiên Lôi đột ngột đẩy Trương Nhã Tĩnh một cái, trực tiếp kéo nàng ra khỏi sàn nhảy. Trương Nhã Tĩnh quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy ánh mắtgiống như dã thú của tên đầu trọc kia vẫn nhìn chằm chằm vào nàng và Dương Thiên Lôi, mặc dù nàng là cảnh sát, chứng kiến loại ánh mắt này không khỏi cũng có chút kinh hãi.
"Hú hú... A a... Hú hú...."
Tựa hồ tiết mục nho nhỏ này không hề có chút ảnh hưởng nào đến nam nữ đang điên cuồng trong sàn nhảy, một đám uốn éo điên cuồng, một phần là chơi thuốc mới điên khùng như vậy, còn người không chơi thuộc, dưới sự mê hoặc của loại âm nhạc điên cuồng này, cũng vùng vẫy như trống bỏi, kêu thét đến đinh tai nhức óc.
Ngay cả cô gái Điểm Điểm trầm lặng kia, cũng bị chen vào giữa sàn nhảy, cùng ba người Phổ Hiền không có khác biệt quá lớn, tận tình buông thả chính mình.
Có lẽ chỉ cần chân chỉnh buông thà một lần, sẽ là sự khởi đầu của sa đọa.
Vật họp theo loài, người hợp theo bầy. Trên thực tế, mới đầu tụ tập cùng một chỗ, cũng không nhất định cùng một loại, nhưng bị sự mê hoặc của đám bạn ăn chơi thì tác dụng đồng hóa tương đối rất lớn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao người lớn ngăn cản hài tử của mình kết giao với những người không đứng đắn.
- Cô tới chỗ này làm gì? Hơn nữa cô còn là cảnh sát.
Sau khi Dương Thiên Lôi dẫn theo Trương Nhã Tĩnh trở vào trong phòng lầu hai bưng ly rượu lên uống sạch, ánh mắt nhìn chăm chăm vào sàn nhảy nói. Truyện Sắc Hiệp
Trong lòng Trương Nhã Tĩnh có một chút đắc ý cùng cảm kích nhìn về gương mặt góc cạnh của Dương Thiên Lôi, nhất là con mắt hơi hơi nheo lại kia, rồi nghĩ đến thân thể bưu hãn của Dương Thiên Lôi trong băng hình, khiến cho nàng có chút ngây người, tim đập "thình thịch" nhanh hơn, nhưng nghe lời nói hàm ý trách mắng của Dương Thiên Lôi, thì liền có chút khó chịu trừng mắt với Dương Thiên Lôi nói:
- Cảnh sát thì thế nào? Cảnh sát cũng là người, vì sao tôi không thể tới? Chung quy so với anh làm "tam bồi","ngưu..." tốt hơn nhiều.
(Ở Nhật Bản, quán ngưu lang là một loại văn hóa chính quy, nhân viên phục vụ của quán đều là nam giới, khách đến chủ yếu là nữ giới, công việc của ngưu lang là bồi các vị khách uống rượu, nói chuyện phiếm, giúp giải tỏa áp lực. Ngưu lang chính quy sẽ không buôn bán thân thể của mình, toàn bộ thu nhập đều dựa vào phân trăm tiêu phí của các vị khách.)
Trương Nhã Tĩnh chưa nói hết hai chữ "ngưu lang" thì đột nhiên ý thức được tựa hồ lời nói của mình quá nặng. Ít nhất từ trong miệng của Phổ Hiền, nàng đã hiểu rõ, Dương Thiên Lôi cũng không phải là người "tùy tiện". Nói ác như vậy, sợ là Dương Thiên Lôi sẽ giận nàng.
Tuy nhiên, khiến cho Trương Nhã Tĩnh không nghĩ tới chính là, không ngờ Dương Thiên Lôi quay đầu lại, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn nàng, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo một nụ cười tà, nói:
- Ngưu lang sao? Không hoàn toàn là vậy. Phải nói là hoa hoa công tử, từ trong muôn trùng hoa lá không dính tới thân, thâu nhân, thâu tài, thâu tâm đạt tới chí cao cảnh giới của dâm tặc, đây là lạc thú lớn nhất của bản thiếu gia.