Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 872: Mạnh mẽ đòi người (1)
Mà ở bên cạnh Khôi Địa này, lại là một lão nhân mặc võ bào màu đen.
Dung mạo của hắn già nua, đôi mắt thâm trầm tàn nhẫn, nhìn chằm chằm vào trong đám người Diệp Huyền. Trong con ngươi của hắn phóng ra sát cơ giống như đại dương mênh mông vậy.
- Cuồng Chiến!
Sắc mặt Diệp Huyền thoáng ngưng trọng, lạnh giọng khẽ nói.
Cường giả áo bào đen này, chính là thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông Cuồng Chiến.
Giờ này phút này, ánh mắt của không ít học viên, trong nháy mắt đều tập trung ở trên người Diệp Huyền.
Tất cả mọi người nghe nói về chuyện của Diệp Huyền và Huyền Cơ Tông. Hiện tại mấy đại cường giả của Huyền Cơ Tông dắt tay nhau đến, có thể có liên quan gì cùng Huyền Diệp này hay không?
Năm đại cường giả Võ Vương, ở bình nguyên Mộng Cảnh này đủ để quét ngang một phương. Điều này không thể không nói, là một cục diện chấn động lòng người.
Trong nháy mắt, tim của tất cả mọi người đều treo lên, nhìn về phía đám người Lỗ Tuấn ở trên ghế trọng tài
Ánh mắt đám người Lỗ Tuấn nghiêm trọng vô cùng.
Đoạn Thiên Lang, phó tông chủ Huyền Cơ Tông.
Lãnh Vô Tận, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Tà Sát, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Chu Triển Luân, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Cuồng Chiến, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Năm người này, bình thường xuất hiện bất kỳ một, đều chấn áp bình nguyên Mộng Cảnh lên một hào môn thế lực lớn.
Hiện tại năm người này dắt tay nhau đến, đồng thời mục tiêu trực tiếp lại xác định phong tỏa ở học viện Lam Quang bọn họ, trong đó mục đích có thể tưởng tượng được.
- Các vị đạo sư của học viện Lam Quang, Đoàn mỗ dẫn theo người của tông môn mạo muội đến đây, mong rằng mấy vị đừng trách.
Đoạn Thiên Lang trong bộ y phục màu xanh, mỉm cười từ trên trời hạ xuống. Khóe miệng hắn cong lên cười, uy phong lẫm liệt. Theo hắn vừa dứt lời, năm đại cường giả đồng thời đứng thẳng trên trường đấu võ, khí thế không tầm thường.
Hắn liếc nhìn rất nhiều học viên xung quanh, khẽ cười nói:
- Xem ra Đoàn mỗ tới không phải đúng lúc. Hôm nay giống như là ngày thi đấu của quý viện. Học viện Lam Quang làm học viện đứng đầu của bình nguyên Mộng Cảnh. Đệ tử của ở đây nhất định là thiên phú dị bẩm, thực lực kinh người. Đáng tiếc, mấy người Đoàn mỗ hình như tới muộn, không thể nhìn thấy được trận quyết đấu kinh thiên động địa này. Thực là tiếc nuối.
...
Trên trường đấu võ.
Đoạn Thiên Lang mỉm cười nói, ngoài mặt là đang tán thưởng, nhưng lại không có tình cảm lộ ra, hiển nhiên chỉ là những lời lẽ khách sáo.
Mà xung quanh hắn, mấy đại thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông lại lạnh lùng nhìn các học viên ở xung quanh, giông như Thần Long bao quát đám kiến hôi, cao cao tại thượng, không coi ai ra gì.
- Ha hả, hôm nay không biết cơn gió nào, thổi mấy vị tới đây. Đoạn phó tông chủ Huyền Cơ Tông tới học viện Lam Quang ta làm khách, học viện Lam Quang ta, tất nhiên là hoan nghênh đến cực điểm.
Mấy đạo sư liếc mắt nhìn nhau. Sau đó Lỗ Tuấn lúc này cao giọng quát:
- Chỉ có điều hiện tại học viện Lam Quang chúng ta chỉ là quản lý một học viện. Không biết mấy vị đến đây, vì chuyện gì? Chúng ta cũng tiện báo cáo về phía Cát phó viện trưởng.
- Nếu mấy vị đều nói như vậy, ta cũng sẽ đi thẳng vào vấn đề.
Đoạn Thiên Lang cười nhạt:
- Chúng ta lần này đến đây, mục đích chỉ có một, bắt tội phạm quan trọng bị Huyền Cơ Tông ta phát lệnh truy nã, trở về quy án. Vẫn mong mấy vị đạo sư của học viện Lam Quang, giúp đỡ một tay.
Bất chợt!
Gần như là trong nháy mắt, ánh mắt mọi người ở đây đều tập trung ở trên người Diệp Huyền.
Tội phạm quan trọng bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã, không phải là Huyền Diệp này sao?
- Ha ha ha, Huyền Diệp này không ngờ vừa khiến ta bị đào thải, hiện tại kinh ngạc há hốc mồn. Phó tông chủ Huyền Cơ Tông tự mình đến đây bắt hắn. Lần này hắn không chết cũng khó?
- Dẫn Huyền Diệp này đi, băm thây vạn đoạn.
Trữ Kiếm và Phùng Quang trốn ở trong đám người, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ hưng phấn. Trong lòng bọn họ chỉ ước gì Diệp Huyền lập tức đi chết.
- Diệp thiếu, Huyền Cơ Tông không ngờ phái ra nhiều người như vậy tới tìm ngươi. Vậy phải làm sao bây giờ đây?
Hai người La Thành và Trương Liệt lại có chút bối rối, hoảng hốt hỏi vội.
Tuy rằng bọn họ đều biết chuyện Diệp Huyền bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã. Thậm chí thời điểm Cuồng Chiến ở sát hạch nhập học, còn từng cường thế ra tay. Nhưng dù thế nào, bọn họ cũng không có nghĩ tới, Huyền Cơ Tông không ngờ sẽ vì Diệp Huyền, đường đường là một phó tông chủ lại tự mình dẫn theo đội ngũ bốn đại thái thượng trưởng lão đến đây.
Đội hình như vậy, căn bản không giống như là tới bắt một người thiếu niên cấp bậc Vũ Tông ngũ giai. Trái lại giống như đuổi bắt một cường giả Võ Vương trốn tránh.
- Diệp Huyền.
Trong đám người, Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch lặng lẽ chú ý tới nơi đây, hai tay cũng thoáng cái xiết chặt lại.
Dưới ánh mắt của mọi người, chỉ có biểu tình của Diệp Huyền vẫn không thay đổi. Hắn chỉ nhìn về phía đám đạo sư Lỗ Tuấn.
Nói thật đi, Huyền Cơ Tông với đội hình lớn như vậy tới đối phó với hắn, hắn cũng lấy làm kinh hãi.
Chỉ có điều hắn biết, lúc này hoảng loạn với hắn mà nói, hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì. Điều duy nhất hắn có khả năng dựa vào, chính là đạo sư của học viện Lam Quang.
Đây cũng là một trong những mục đích hắn đợi ở học viện Lam Quang.
- Không ngờ thật sự là tới vì Huyền Diệp này?
Đám người Lỗ Tuấn sửng sốt, bất chợt cười nhạt nói:
- Đoạn phó tông chủ nói đùa. Trong học viện Lam Quang ta, chỉ có học viên cố gắng tu luyện, làm gì có tội phạm bị Huyền Cơ Tông các ngươi phát lệnh truy nã.
- Thật không?
Trên trường đấu võ, Cuồng Chiến đột nhiên cười lạnh một tiếng, một ngón tay chỉ về phía Diệp Huyền.
- Người này giết trưởng lão Huyền Cơ Tông ta, là phạm nhân bị Huyền Cơ Tông ta phát lệnh truy nã. Ngày hôm nay chúng ta đến đây, chính là để bắt hắn trở về quy án. Đây là lệnh truy nã Huyền Cơ Tông ta phát xuống từ thời điểm một năm trước. Mấy vị không phải không biết.
Cuồng Chiến giơ tay lên một cái. Tấm lệnh truy nã lập tức rơi vào trong tay đám người Lỗ Tuấn.
- Trong lệnh truy nã này chỉ viết là truy nã một thiếu niên tóc đen và một người thanh niên tóc vàng. Hình như không viết là Huyền Diệp của học viện chúng ta đi?
Đám người Lỗ Tuấn nhìn lệnh truy nã mấy lần, thản nhiên cười nhạt nói.
- Trước đây Huyền Cơ Tông chúng ta chưa điều tra rõ thân phận hung thủ, bởi vậy chỉ hình dung như vậy. Nhưng bây giờ chúng ta đã điều tra rõ ràng. Hung thủ giết chết trưởng lão Cuồng Phong của Huyền Cơ Tông ta, chính là Huyền Diệp này. Học viện Lam Quang làm một trong những thế lực lớn đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh, loại chuyện bao che cho hung thủ này, ta tin tưởng là không làm được.
Dung mạo của hắn già nua, đôi mắt thâm trầm tàn nhẫn, nhìn chằm chằm vào trong đám người Diệp Huyền. Trong con ngươi của hắn phóng ra sát cơ giống như đại dương mênh mông vậy.
- Cuồng Chiến!
Sắc mặt Diệp Huyền thoáng ngưng trọng, lạnh giọng khẽ nói.
Cường giả áo bào đen này, chính là thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông Cuồng Chiến.
Giờ này phút này, ánh mắt của không ít học viên, trong nháy mắt đều tập trung ở trên người Diệp Huyền.
Tất cả mọi người nghe nói về chuyện của Diệp Huyền và Huyền Cơ Tông. Hiện tại mấy đại cường giả của Huyền Cơ Tông dắt tay nhau đến, có thể có liên quan gì cùng Huyền Diệp này hay không?
Năm đại cường giả Võ Vương, ở bình nguyên Mộng Cảnh này đủ để quét ngang một phương. Điều này không thể không nói, là một cục diện chấn động lòng người.
Trong nháy mắt, tim của tất cả mọi người đều treo lên, nhìn về phía đám người Lỗ Tuấn ở trên ghế trọng tài
Ánh mắt đám người Lỗ Tuấn nghiêm trọng vô cùng.
Đoạn Thiên Lang, phó tông chủ Huyền Cơ Tông.
Lãnh Vô Tận, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Tà Sát, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Chu Triển Luân, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Cuồng Chiến, thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông.
Năm người này, bình thường xuất hiện bất kỳ một, đều chấn áp bình nguyên Mộng Cảnh lên một hào môn thế lực lớn.
Hiện tại năm người này dắt tay nhau đến, đồng thời mục tiêu trực tiếp lại xác định phong tỏa ở học viện Lam Quang bọn họ, trong đó mục đích có thể tưởng tượng được.
- Các vị đạo sư của học viện Lam Quang, Đoàn mỗ dẫn theo người của tông môn mạo muội đến đây, mong rằng mấy vị đừng trách.
Đoạn Thiên Lang trong bộ y phục màu xanh, mỉm cười từ trên trời hạ xuống. Khóe miệng hắn cong lên cười, uy phong lẫm liệt. Theo hắn vừa dứt lời, năm đại cường giả đồng thời đứng thẳng trên trường đấu võ, khí thế không tầm thường.
Hắn liếc nhìn rất nhiều học viên xung quanh, khẽ cười nói:
- Xem ra Đoàn mỗ tới không phải đúng lúc. Hôm nay giống như là ngày thi đấu của quý viện. Học viện Lam Quang làm học viện đứng đầu của bình nguyên Mộng Cảnh. Đệ tử của ở đây nhất định là thiên phú dị bẩm, thực lực kinh người. Đáng tiếc, mấy người Đoàn mỗ hình như tới muộn, không thể nhìn thấy được trận quyết đấu kinh thiên động địa này. Thực là tiếc nuối.
...
Trên trường đấu võ.
Đoạn Thiên Lang mỉm cười nói, ngoài mặt là đang tán thưởng, nhưng lại không có tình cảm lộ ra, hiển nhiên chỉ là những lời lẽ khách sáo.
Mà xung quanh hắn, mấy đại thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông lại lạnh lùng nhìn các học viên ở xung quanh, giông như Thần Long bao quát đám kiến hôi, cao cao tại thượng, không coi ai ra gì.
- Ha hả, hôm nay không biết cơn gió nào, thổi mấy vị tới đây. Đoạn phó tông chủ Huyền Cơ Tông tới học viện Lam Quang ta làm khách, học viện Lam Quang ta, tất nhiên là hoan nghênh đến cực điểm.
Mấy đạo sư liếc mắt nhìn nhau. Sau đó Lỗ Tuấn lúc này cao giọng quát:
- Chỉ có điều hiện tại học viện Lam Quang chúng ta chỉ là quản lý một học viện. Không biết mấy vị đến đây, vì chuyện gì? Chúng ta cũng tiện báo cáo về phía Cát phó viện trưởng.
- Nếu mấy vị đều nói như vậy, ta cũng sẽ đi thẳng vào vấn đề.
Đoạn Thiên Lang cười nhạt:
- Chúng ta lần này đến đây, mục đích chỉ có một, bắt tội phạm quan trọng bị Huyền Cơ Tông ta phát lệnh truy nã, trở về quy án. Vẫn mong mấy vị đạo sư của học viện Lam Quang, giúp đỡ một tay.
Bất chợt!
Gần như là trong nháy mắt, ánh mắt mọi người ở đây đều tập trung ở trên người Diệp Huyền.
Tội phạm quan trọng bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã, không phải là Huyền Diệp này sao?
- Ha ha ha, Huyền Diệp này không ngờ vừa khiến ta bị đào thải, hiện tại kinh ngạc há hốc mồn. Phó tông chủ Huyền Cơ Tông tự mình đến đây bắt hắn. Lần này hắn không chết cũng khó?
- Dẫn Huyền Diệp này đi, băm thây vạn đoạn.
Trữ Kiếm và Phùng Quang trốn ở trong đám người, trong mắt bọn họ đều lộ ra vẻ hưng phấn. Trong lòng bọn họ chỉ ước gì Diệp Huyền lập tức đi chết.
- Diệp thiếu, Huyền Cơ Tông không ngờ phái ra nhiều người như vậy tới tìm ngươi. Vậy phải làm sao bây giờ đây?
Hai người La Thành và Trương Liệt lại có chút bối rối, hoảng hốt hỏi vội.
Tuy rằng bọn họ đều biết chuyện Diệp Huyền bị Huyền Cơ Tông phát lệnh truy nã. Thậm chí thời điểm Cuồng Chiến ở sát hạch nhập học, còn từng cường thế ra tay. Nhưng dù thế nào, bọn họ cũng không có nghĩ tới, Huyền Cơ Tông không ngờ sẽ vì Diệp Huyền, đường đường là một phó tông chủ lại tự mình dẫn theo đội ngũ bốn đại thái thượng trưởng lão đến đây.
Đội hình như vậy, căn bản không giống như là tới bắt một người thiếu niên cấp bậc Vũ Tông ngũ giai. Trái lại giống như đuổi bắt một cường giả Võ Vương trốn tránh.
- Diệp Huyền.
Trong đám người, Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch lặng lẽ chú ý tới nơi đây, hai tay cũng thoáng cái xiết chặt lại.
Dưới ánh mắt của mọi người, chỉ có biểu tình của Diệp Huyền vẫn không thay đổi. Hắn chỉ nhìn về phía đám đạo sư Lỗ Tuấn.
Nói thật đi, Huyền Cơ Tông với đội hình lớn như vậy tới đối phó với hắn, hắn cũng lấy làm kinh hãi.
Chỉ có điều hắn biết, lúc này hoảng loạn với hắn mà nói, hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì. Điều duy nhất hắn có khả năng dựa vào, chính là đạo sư của học viện Lam Quang.
Đây cũng là một trong những mục đích hắn đợi ở học viện Lam Quang.
- Không ngờ thật sự là tới vì Huyền Diệp này?
Đám người Lỗ Tuấn sửng sốt, bất chợt cười nhạt nói:
- Đoạn phó tông chủ nói đùa. Trong học viện Lam Quang ta, chỉ có học viên cố gắng tu luyện, làm gì có tội phạm bị Huyền Cơ Tông các ngươi phát lệnh truy nã.
- Thật không?
Trên trường đấu võ, Cuồng Chiến đột nhiên cười lạnh một tiếng, một ngón tay chỉ về phía Diệp Huyền.
- Người này giết trưởng lão Huyền Cơ Tông ta, là phạm nhân bị Huyền Cơ Tông ta phát lệnh truy nã. Ngày hôm nay chúng ta đến đây, chính là để bắt hắn trở về quy án. Đây là lệnh truy nã Huyền Cơ Tông ta phát xuống từ thời điểm một năm trước. Mấy vị không phải không biết.
Cuồng Chiến giơ tay lên một cái. Tấm lệnh truy nã lập tức rơi vào trong tay đám người Lỗ Tuấn.
- Trong lệnh truy nã này chỉ viết là truy nã một thiếu niên tóc đen và một người thanh niên tóc vàng. Hình như không viết là Huyền Diệp của học viện chúng ta đi?
Đám người Lỗ Tuấn nhìn lệnh truy nã mấy lần, thản nhiên cười nhạt nói.
- Trước đây Huyền Cơ Tông chúng ta chưa điều tra rõ thân phận hung thủ, bởi vậy chỉ hình dung như vậy. Nhưng bây giờ chúng ta đã điều tra rõ ràng. Hung thủ giết chết trưởng lão Cuồng Phong của Huyền Cơ Tông ta, chính là Huyền Diệp này. Học viện Lam Quang làm một trong những thế lực lớn đứng đầu bình nguyên Mộng Cảnh, loại chuyện bao che cho hung thủ này, ta tin tưởng là không làm được.