Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 719: Ta cũng có
Quản sự trung niên mỉm cười:
- Vị công tử này, hai người này là khách quý của đấu giá hội, mà các ngươi chỉ là khách nhân bình thường của đấu giá hội, trong tình huống xảy ra chuyện, chúng ta đầu tiên cần bảo đảm lợi ích của khách quý trước, điểm này hi vọng các ngươi có thể lý giải.
- Các ngươi yên tâm, trước mặt chân tướng, Thông Thiên chúng ta đối xử như nhau với khách quý và khách nhân bình thường,, chỉ cần trải qua điều tra, không phải các ngươi gây chuyện trước thì Thông Thiên các sẽ thả các ngươi, hơn nữa còn tiến hành đền bù tổn thất cho các ngươi, sẽ tiến hành xử lý cảnh cáo hai người bọn họ.
- Chuyện nơi này chỉ là chuyện nhỏ, kính xin hai vị cho Thông Thiên các chúng ta một chút mặt mũi, căn bản không cần phải náo lớn, các ngươi nói đúng hay không?
Không thể không nói quản sự trung niên làm việc chừng mực, nói chuyện cũng thập phần êm tai, ít nhất không làm người ta ghét.
- Có nghe hay không, hắc hắc, chúng ta là khách quý, hai người các ngươi chỉ là người bình thường, thời khắc mấu chốt tự nhiên phải bảo đảm lợi ích khách quý trước, muốn ta nói ah, hai người các ngươi nên ngoan ngoãn bị Thông Thiên các mang đi điều tra đi, đừng ở nơi này mất mặt.
- Ha ha, đường đường công tử thế gia lại bị Thông Thiên các áp giải đi điều tra, đây chính là đại tin tức ah.
- Chậc chậc, La huynh, ngày mai ngươi sẽ thành hình tượng của thanh niên đế đô đấy, chuyện này chúng ta muốn gặp cũng không gặp được, cũng chỉ có loại người đệ tử thế gia như ngươi mua ghế bình thường mới có thể hưởng thụ đãi ngộ phong phú như thế, ha ha ha...
Hai người Vương Kiệt và Cố Duẫn cười ha ha, không ngừng trào phúng.
- Hai vị, thỉnh các ngươi bớt tranh cãi.
Quản sự trung niên quay đầu nhìn sang.
Vương Kiệt và Cố Duẫn lập tức không nói lời nào, khóe miệng có ý trào phúg không ngừng phóng đại, sâu trong mắt còn có đắc ý và trương dương mọi người đều biết.
- Hai vị, đi theo chúng ta một chuyến.
Quản sự trung niên khoát khoát tay, vài tên hộ vệ lập tức đi tới.
Sắc mặt La Thành tái nhợt, trong nội tâm cảm thấy vô tận khuất nhục, trước mặt Thông Thiên các hắn không có tư cách đàm phán.
- Chậm đã.
Vào lúc này Diệp Huyền quát lớn một tiếng.
- Như thế nào?
Quản sư trung niên nhìn qua.
- Ta cảm thấy các ngươi bắt lầm rồi, ngược lại có lẽ nên mang bọn chúng đi điều tra.
Diệp Huyền cười lạnh nhàn nhạt.
- Các hạ chuẩn bị không cho Thông Thiên các mặt mũi?
Sắc mặt quản sự trung niên trầm xuống hết sức khó coi, hắn đã khuyên can như thế, hai người này làm sao lại không biết điều như vậy.
Vốn chỉ là chuyện nhỏ, hai người chỉ cần đi với mình một chuyến, mặc kệ ai đúng ai sai cũng không có trở ngại gì.
Nếu đối phương đã hung hăng càn quấy như thế, như vậy cũng đừng trách Thông Thiên các hắn dùng sức mạnh.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Mặt mũi không phải người khác cho, mà là mình kiếm được, ngươi không phải mới vừa còn nói qua, phải bảo đảm lợi ích khách quý Thông Thiên các trước, chẳng lẽ bọn họ là khách quý, chúng ta không phải khách quý?
- Ha ha, các ngươi là khách quý? Khách quý đứng trước cửa của người bình thường?
Vương Kiệt và Cố Duẫn nghe xong liền buồn cười, cười ha ha.
- Tiểu tử, ngươi nhìn rõ ràng, có phải khách quý hay không không phải đặt ở bên miệng nói, mà là cần phải có lệnh bài.
Vương Kiệt xuất ra một tấm lệnh bài lúc ẩn lúc hiện trước mặt Diệp Huyền,
- Thấy không, lệnh bài màu bạc, biết rõ đại biểu cái gì không? Đại biểu bản thiếu gia có tư cách ngồi ghế lô địa cấp của Thông Thiên các, một ghế lô địa cấp cầm một ngàn vạn huyền tệ, ngươi có hay không?
Vương Kiệt cầm lệnh bài màu bạc và hung hăng càn quấy cười to, nước bọt suýt chút nữa bay trúng người diệp Huyền.
Diệp Huyền chán ghét phất phất tay, khinh thường nói:
- Không phải phá lệnh bài hay sao? Nhìn hung hăng càn quấy như thế, ngươi có thì ta cũng có.
Dứt lời, Diệp Huyền xuất ra một tấm lệnh bài, lệnh bài lớn như bàn tay, nó tỏa ra hào quang màu vàng dưới ánh măt trời.
- Lệnh bài đồng?
Vương Kiệt sững sờ, nói:
- Tiểu tử này cũng có ghế lô?
Ghế lô của Thông Thiên các cũng phân thành Thiên Địa Huyền Hoàng, đẳng cấp lệnh bài đối ứng là kim, ngân, đồng, thiết.
Bởi vậy vừa nhìn thấy lệnh bài màu vàng của Diệp Huyền, trong đầu Vương Kiệt có ý nghĩ đầu tiên là lệnh bài đồng.
Khiếp sợ qua đi, hắn lập tức cười lạnh:
- Chỉ là lệnh bài đồng mà thôi, giá ghế lô chữ huyền là một trăm vạn huyền tệ một chỗ, ghế lô địa cấp chúng ta là một ngàn vạn huyền tệ, hai người các ngươi nên bị điều tra đi.
Nói đến đây Vương Kiệt dùng giọng điệu giáo huấn nói:
- Thiếu niên, khách quý cũng phân cấp bậc, đừng tưởng rằng cầm một khối lệnh bài đồng thì có thể hung hăng càn quấy ở chỗ này.
Diệp Huyền không nói gì, hăn nhìn trào phúng đối phương, hắn lạnh lùng nói với quản sự trung niên:
- Hắn nói rất đúng, khách quý cũng phân địa vị, hiện tại ngươi còn không mang bọn chúng đi điều tra.
- Đúng, đúng.
Quản sự trung niên đổ mồ hôi lạnh, lập tức nói với hộ vệ.
- Còn không mang hai người bọn chúng đi?
- Là hai người nào?
Hộ vệ nghi hoặc hỏi.
- Các ngươi là ngu ngốc hay sao, đương nhiên là hai người này.
Quản sự trung niên rống to, một ngón tay chỉ vào Vương Kiệt và Cố Duẫn.
Vương Kiệt và Cố Duẫn căn bản không có kịp phản ứng phát sinh cái gì, lập tức bị một đám hộ vệ vây quanh.
Cảnh tượng này là hí kịch, làm cho mọi người đều mở rộng tầm mắt.
- Ngươi... Các ngươi là làm gì?
Vương Kiệt lập tức kinh sợ hét to lên.
- Chúng ta chính là khách quý địa cấp Thông Thiên, các ngươi có lầm hay không?.
- Các hạ, ngươi có ý gì? Là không đặt hai đại gia tộc chúng ta vào mắt sao?
Sắc mặt Cố Duẫn âm trầm nói ra.
- Hai vị, xin lỗi, người này chính là khách quý thiên cấp của Thông Thiên các chúng ta, tại Thông Thiên các chúng ta, khách quý thiên cấp lớn nhất.
- Khách quý thiên cấp, ngươi có lầm hay không? Hai người bọn họ có thể cầm được lệnh bài vàng sao, này rõ ràng là đồng, ngươi hoa mắt rồi.
Vương Kiệt kêu to, ánh mắt nhìn sang lệnh bài của Diệp Huyền, vừa xem xét liền há hốc mồm.
Lúc này ánh mặt trời lóa mắt nên không nhìn rõ, hiện tại nhìn rõ lệnh bài trong tay Diệp Huyền không phải là lệnh bài đồng, căn bản chính chính là lệnh bài vàng.
La gia làm sao có thể có lệnh bài vàng?
Hai người mở to mắt ra nhìn, thần thái khó tin.
Ghế lô thiên cấp của Thông Thiên các chỉ có ba mươi vị trí, lại không đối ngoại bán ra ngoài, muốn đi vào ít nhất cũng phải là thế lực cấp hào phú, La gia chỉ là thế gia, cho dù thời kỳ òoàn thịnh cũng không có tư cách có được lệnh bài vàng.
- Vị công tử này, hai người này là khách quý của đấu giá hội, mà các ngươi chỉ là khách nhân bình thường của đấu giá hội, trong tình huống xảy ra chuyện, chúng ta đầu tiên cần bảo đảm lợi ích của khách quý trước, điểm này hi vọng các ngươi có thể lý giải.
- Các ngươi yên tâm, trước mặt chân tướng, Thông Thiên chúng ta đối xử như nhau với khách quý và khách nhân bình thường,, chỉ cần trải qua điều tra, không phải các ngươi gây chuyện trước thì Thông Thiên các sẽ thả các ngươi, hơn nữa còn tiến hành đền bù tổn thất cho các ngươi, sẽ tiến hành xử lý cảnh cáo hai người bọn họ.
- Chuyện nơi này chỉ là chuyện nhỏ, kính xin hai vị cho Thông Thiên các chúng ta một chút mặt mũi, căn bản không cần phải náo lớn, các ngươi nói đúng hay không?
Không thể không nói quản sự trung niên làm việc chừng mực, nói chuyện cũng thập phần êm tai, ít nhất không làm người ta ghét.
- Có nghe hay không, hắc hắc, chúng ta là khách quý, hai người các ngươi chỉ là người bình thường, thời khắc mấu chốt tự nhiên phải bảo đảm lợi ích khách quý trước, muốn ta nói ah, hai người các ngươi nên ngoan ngoãn bị Thông Thiên các mang đi điều tra đi, đừng ở nơi này mất mặt.
- Ha ha, đường đường công tử thế gia lại bị Thông Thiên các áp giải đi điều tra, đây chính là đại tin tức ah.
- Chậc chậc, La huynh, ngày mai ngươi sẽ thành hình tượng của thanh niên đế đô đấy, chuyện này chúng ta muốn gặp cũng không gặp được, cũng chỉ có loại người đệ tử thế gia như ngươi mua ghế bình thường mới có thể hưởng thụ đãi ngộ phong phú như thế, ha ha ha...
Hai người Vương Kiệt và Cố Duẫn cười ha ha, không ngừng trào phúng.
- Hai vị, thỉnh các ngươi bớt tranh cãi.
Quản sự trung niên quay đầu nhìn sang.
Vương Kiệt và Cố Duẫn lập tức không nói lời nào, khóe miệng có ý trào phúg không ngừng phóng đại, sâu trong mắt còn có đắc ý và trương dương mọi người đều biết.
- Hai vị, đi theo chúng ta một chuyến.
Quản sự trung niên khoát khoát tay, vài tên hộ vệ lập tức đi tới.
Sắc mặt La Thành tái nhợt, trong nội tâm cảm thấy vô tận khuất nhục, trước mặt Thông Thiên các hắn không có tư cách đàm phán.
- Chậm đã.
Vào lúc này Diệp Huyền quát lớn một tiếng.
- Như thế nào?
Quản sư trung niên nhìn qua.
- Ta cảm thấy các ngươi bắt lầm rồi, ngược lại có lẽ nên mang bọn chúng đi điều tra.
Diệp Huyền cười lạnh nhàn nhạt.
- Các hạ chuẩn bị không cho Thông Thiên các mặt mũi?
Sắc mặt quản sự trung niên trầm xuống hết sức khó coi, hắn đã khuyên can như thế, hai người này làm sao lại không biết điều như vậy.
Vốn chỉ là chuyện nhỏ, hai người chỉ cần đi với mình một chuyến, mặc kệ ai đúng ai sai cũng không có trở ngại gì.
Nếu đối phương đã hung hăng càn quấy như thế, như vậy cũng đừng trách Thông Thiên các hắn dùng sức mạnh.
Diệp Huyền cười nhạt một tiếng:
- Mặt mũi không phải người khác cho, mà là mình kiếm được, ngươi không phải mới vừa còn nói qua, phải bảo đảm lợi ích khách quý Thông Thiên các trước, chẳng lẽ bọn họ là khách quý, chúng ta không phải khách quý?
- Ha ha, các ngươi là khách quý? Khách quý đứng trước cửa của người bình thường?
Vương Kiệt và Cố Duẫn nghe xong liền buồn cười, cười ha ha.
- Tiểu tử, ngươi nhìn rõ ràng, có phải khách quý hay không không phải đặt ở bên miệng nói, mà là cần phải có lệnh bài.
Vương Kiệt xuất ra một tấm lệnh bài lúc ẩn lúc hiện trước mặt Diệp Huyền,
- Thấy không, lệnh bài màu bạc, biết rõ đại biểu cái gì không? Đại biểu bản thiếu gia có tư cách ngồi ghế lô địa cấp của Thông Thiên các, một ghế lô địa cấp cầm một ngàn vạn huyền tệ, ngươi có hay không?
Vương Kiệt cầm lệnh bài màu bạc và hung hăng càn quấy cười to, nước bọt suýt chút nữa bay trúng người diệp Huyền.
Diệp Huyền chán ghét phất phất tay, khinh thường nói:
- Không phải phá lệnh bài hay sao? Nhìn hung hăng càn quấy như thế, ngươi có thì ta cũng có.
Dứt lời, Diệp Huyền xuất ra một tấm lệnh bài, lệnh bài lớn như bàn tay, nó tỏa ra hào quang màu vàng dưới ánh măt trời.
- Lệnh bài đồng?
Vương Kiệt sững sờ, nói:
- Tiểu tử này cũng có ghế lô?
Ghế lô của Thông Thiên các cũng phân thành Thiên Địa Huyền Hoàng, đẳng cấp lệnh bài đối ứng là kim, ngân, đồng, thiết.
Bởi vậy vừa nhìn thấy lệnh bài màu vàng của Diệp Huyền, trong đầu Vương Kiệt có ý nghĩ đầu tiên là lệnh bài đồng.
Khiếp sợ qua đi, hắn lập tức cười lạnh:
- Chỉ là lệnh bài đồng mà thôi, giá ghế lô chữ huyền là một trăm vạn huyền tệ một chỗ, ghế lô địa cấp chúng ta là một ngàn vạn huyền tệ, hai người các ngươi nên bị điều tra đi.
Nói đến đây Vương Kiệt dùng giọng điệu giáo huấn nói:
- Thiếu niên, khách quý cũng phân cấp bậc, đừng tưởng rằng cầm một khối lệnh bài đồng thì có thể hung hăng càn quấy ở chỗ này.
Diệp Huyền không nói gì, hăn nhìn trào phúng đối phương, hắn lạnh lùng nói với quản sự trung niên:
- Hắn nói rất đúng, khách quý cũng phân địa vị, hiện tại ngươi còn không mang bọn chúng đi điều tra.
- Đúng, đúng.
Quản sự trung niên đổ mồ hôi lạnh, lập tức nói với hộ vệ.
- Còn không mang hai người bọn chúng đi?
- Là hai người nào?
Hộ vệ nghi hoặc hỏi.
- Các ngươi là ngu ngốc hay sao, đương nhiên là hai người này.
Quản sự trung niên rống to, một ngón tay chỉ vào Vương Kiệt và Cố Duẫn.
Vương Kiệt và Cố Duẫn căn bản không có kịp phản ứng phát sinh cái gì, lập tức bị một đám hộ vệ vây quanh.
Cảnh tượng này là hí kịch, làm cho mọi người đều mở rộng tầm mắt.
- Ngươi... Các ngươi là làm gì?
Vương Kiệt lập tức kinh sợ hét to lên.
- Chúng ta chính là khách quý địa cấp Thông Thiên, các ngươi có lầm hay không?.
- Các hạ, ngươi có ý gì? Là không đặt hai đại gia tộc chúng ta vào mắt sao?
Sắc mặt Cố Duẫn âm trầm nói ra.
- Hai vị, xin lỗi, người này chính là khách quý thiên cấp của Thông Thiên các chúng ta, tại Thông Thiên các chúng ta, khách quý thiên cấp lớn nhất.
- Khách quý thiên cấp, ngươi có lầm hay không? Hai người bọn họ có thể cầm được lệnh bài vàng sao, này rõ ràng là đồng, ngươi hoa mắt rồi.
Vương Kiệt kêu to, ánh mắt nhìn sang lệnh bài của Diệp Huyền, vừa xem xét liền há hốc mồm.
Lúc này ánh mặt trời lóa mắt nên không nhìn rõ, hiện tại nhìn rõ lệnh bài trong tay Diệp Huyền không phải là lệnh bài đồng, căn bản chính chính là lệnh bài vàng.
La gia làm sao có thể có lệnh bài vàng?
Hai người mở to mắt ra nhìn, thần thái khó tin.
Ghế lô thiên cấp của Thông Thiên các chỉ có ba mươi vị trí, lại không đối ngoại bán ra ngoài, muốn đi vào ít nhất cũng phải là thế lực cấp hào phú, La gia chỉ là thế gia, cho dù thời kỳ òoàn thịnh cũng không có tư cách có được lệnh bài vàng.