Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 382: Đột phá địa võ sư (1)
- Diệp Huyền đại sư, Âm Quý Mộc đã có rồi, bệnh này của ta….
Vẻ mặt của Triệu Kính có chút thấp thỏm và lo lắng.
- Bệ hạ cứ yên tâm, bây giờ đã có Âm Quý Mộc và Nhũ Tủy Thạch rồi, tại hạ nắm chắc chín thành là có thể trị hết bệnh tình của người, bất quá kính xin bệ hạ cho ta thời gian mười ngày, ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng một phen, trong vòng mười ngày này, bệ hạ người không thể vận dụng huyền khí, cần phải tĩnh tâm dưỡng khí.
- Còn có, xin bệ hạ ngươi giúp ta chuẩn bị một phòng tu luyện và một phòng luyện chế, ta cần dùng tới.
- Huyền thiếu, trong vương cung ta có một phòng luyện chế, là bệ hạ đã ban cho ta.
Hoa La Huyên mở miệng nói.
Dương An khoát tay:
- Hoa La Huyên đại sư, không phải là ta cố ý tranh giành với ngươi, phòng luyện chế của lão phu trong vương cung có đầy đủ thiết bị, vô luận là đại trận luyện chế hay là những thứ khác đều mạnh hơn so với phòng luyện chế của ngươi một chút, dùng của ta thì sẽ thuận tiện hơn cho Diệp Huyền đại sư.
Diệp Huyền gật đầu, cũng không chối từ.
Sau khi nói ra một số thứ, Diệp Huyền liền mang theo Âm Quý Mộc và Nhũ Tủy Thạch đi tới phòng luyện chế của Dương An trong vương cung.
Thân là hội trưởng luyện dược sư cung đình, đệ nhất nhân trong luyện dược sư cung đình, phòng luyện chế của Dương An quả nhiên vô cùng đồ sộ, lớn hơn gấp mấy lần so với phòng luyện chế trưởng lão của Hoa La Huyên ở hiệp hội luyện dược sư
Không chỉ như vậy, những loại tài liệu và khí cụ ở bên trong đều vô cùng đầy đủ.
Kế bên phòng luyện chế còn có một phòng tu luyện, một phòng nghỉ ngơi.
Sau khi Diệp Huyền tiến vào trong phòng luyện chế thì đệ nhất cao thủ của vương quốc Sở Vân Phi tự mình canh giữ ở cửa theo lệnh của Triệu Kính, không cho phép bất kỳ kẻ nào quấy rầy Diệp Huyền.
- Cư nhiên để cho ta tìm được hai khối Nhũ Tủy Thạch, có hai khối Nhũ Tủy Thạch này, đủ để ta lắp đầy huyền khí thập mạch trong cơ thể, kích phát tiềm năng thân thể, trùng kích địa võ sư tam giai.
Nhũ Tủy Thạch đối với võ giả bình thường mà nói chỉ có thể kích phát huyền mạch, đề thăng cường độ huyền mạch các kiểu mà thôi, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói thì lại có tác dụng lớn hơn, đó chính là lấp đầy huyền khí trong đạo huyền mạch thứ mười là thiên mạch.
Hắn bây giờ, từ mấy tháng trước đột phá tới võ sư tam trọng tới nay, sở dĩ luôn không cách nào trùng kích địa võ sư tam giai chính là bởi vì huyền khí bên trong đạo thiên mạch thứ mười này vẫn luôn không cách nào lấp đầy được, hôm nay có Nhũ Tủy Thạch thì việc này lập tức liền trở nên đơn giản hơn rồi.
Đây cũng là điều khiến cho Diệp Huyền sau khi biết Triệu Kính có được Âm Quý Mộc thì lại giật mình tới như vậy.
Trong phòng tu luyện, hắn tĩnh tâm, điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh phong.
Sau đó, hắn lại đi tới phòng luyện chế.
Mở luyện chế đại trận ra, từng đốm huyền hỏa nhanh chóng huyền phù trong đại trận, Diệp Huyền niết thủ quyết, đánh vào trong trận pháp, trong nháy mắt, những hỏa diễm này liền tới gần nhau, tổng cộng có ba mươi sáu đạo, tạo thành một đóa hỏa diễm liên hoa vô cùng rực rỡ.
Cong ngón tay búng ra, hai khối Nhũ Tủy Thạch lập tức bị Diệp Huyền bắn vào trên hỏa diễm kia.
Xèo xèo!
Đụng phải nhiệt độ cao thiêu đốt, Nhũ Tủy Thạch vốn cứng rắn nhanh chóng biến thành mềm hơn, cư nhiên giống như biến thành một đống nhùn nhão màu trắng.
Diệp Huyền lấy ra tài liệu lúc trước nhờ Triệu Kính chuẩn bị, một viên tinh thạch ngũ giai, một khối tinh thiết hình nguyệt nha, một đoàn bí ngân, vài loại tài liệu, bị hắn nhanh chóng bắn vào bên trong trận pháp.
Ánh mắt của hắn vô cùng ngưng trọng, trong mi tâm đột nhiên bắn ra một đạo hồn lực ba động mờ ảo, từng đạo thủ quyết đánh vào bên trong trận pháp, chỉ nghe tiếng vang ba ba, dưới nhiệt độ cao, những tài liệu kia tất cả đều vỡ ra, hóa thành từng đạo bụi phấn xinh đẹp.
- Tụ!
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, hồn lực vô hình nhanh chóng bao vây Nhũ Tủy Thạch đã hóa thành bùn nhão kia, cùng với bụi phấn của rất nhiều loại tài liệu vào một chỗ, ngưng tụ ở giữa trận pháp.
Một đoàn dịch kim loại nhìn không ra màu sắc, không ngừng biến hóa hình dạng bên trong ngọn lửa kia.
Theo thủ quyết của Diệp Huyền không ngừng đánh vào trong, tốc độ nhuyễn động của loại dịch kim loại này ngày càng nhanh, ở dưới ngọn lửa chiếu rọi, khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác ba quang lăn tăn, màu sắc rực rỡ.
Xèo xèo!
Đồng thời, từng chút tạp chất bị tách ra từ bên trong dịch vật kia, bị huyền hỏa liên hoa dần dần đốt cháy thành hư vô.
Nếu như có người nhìn thấy quá trình luyện chế của Diệp Huyền thì tất nhiên sẽ kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm.
Vô luận là nung chảy, tổ hợp hay là loại trừ tạp chất, đều hoàn toàn khác hẳn với luyện dược sư bình thường, căn bản khó mà hiểu nổi.
Giống như là luyện dược, nhưng lại giống luyện khí, khó mà phân biệt ra được, Diệp Huyền rốt cuộc là đang luyện chế đan dược hay là đan luyện khí huyền binh nữa.
Vù vù!
Luyện chế tiến hành không ngừng, trên trán của Diệp Huyền nhanh chóng đổ mồ hôi ướt sũng.
Ánh mắt của hắn không hề chớp một cái, cả quá trình luyện chế đã tiến vào bộ phận vô cùng quan trọng.
Ông!
Một đôi đồng tử của hắn đột nhiên từ màu đen biến thành màu xanh, đồng quang màu xanh chiếu rọi, làm cho khả năng điều khiển luyện chế của hắn càng thêm tinh tế.
Thần linh đồng thị không chỉ có thể dùng trong chiến đấu, kỳ thật ở những phương diện như luyện dược, luyện khí, luyện hồn cũng đều có tác dụng phụ trợ vô cùng lớn.
Cả quá trình luyện chế kéo dài trọn một giờ, đoàn dịch thể lúc ở trên trận pháp lớn chừng một nắm tay, nhưng lúc này cư nhiên lại chỉ lớn bằng ngón tay cái.
Hắn cư nhiên đã luyện chế hết nhiều tài liệu như vậy chỉ còn lại mười phần trăm, chỉ để lại tinh khí của các loại vật chất dùng hợp cùng một chỗ mà thôi.
Nếu như bị mấy người Dương An nhìn thấy thì nhất định sẽ giật mình tới mức lọt tròng.
Những tài liệu mà Diệp Huyền ném vào đều vô cùng quý hiếm, thấp nhất cũng là bảo vật tứ giai, những loại bảo vật này có độ khó khi luyện chế cực lớn, đối với bọn họ, liều lĩnh luyện chế, có thể luyện chế được một phần ba vật chất đã coi như nghịch thiên rồi.
Còn Diệp Huyền, hiệu quả luyện chế này đã vượt xa bọn họ, chỉ từ điểm này mà nói thì ít nhất cũng phải là trình độ của luyện dược sư lục phẩm.
- Ngưng!
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, trong mi tâm đột nhiên bắn ra một đạo hồn lực ba động hùng hậu.
Vẻ mặt của Triệu Kính có chút thấp thỏm và lo lắng.
- Bệ hạ cứ yên tâm, bây giờ đã có Âm Quý Mộc và Nhũ Tủy Thạch rồi, tại hạ nắm chắc chín thành là có thể trị hết bệnh tình của người, bất quá kính xin bệ hạ cho ta thời gian mười ngày, ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng một phen, trong vòng mười ngày này, bệ hạ người không thể vận dụng huyền khí, cần phải tĩnh tâm dưỡng khí.
- Còn có, xin bệ hạ ngươi giúp ta chuẩn bị một phòng tu luyện và một phòng luyện chế, ta cần dùng tới.
- Huyền thiếu, trong vương cung ta có một phòng luyện chế, là bệ hạ đã ban cho ta.
Hoa La Huyên mở miệng nói.
Dương An khoát tay:
- Hoa La Huyên đại sư, không phải là ta cố ý tranh giành với ngươi, phòng luyện chế của lão phu trong vương cung có đầy đủ thiết bị, vô luận là đại trận luyện chế hay là những thứ khác đều mạnh hơn so với phòng luyện chế của ngươi một chút, dùng của ta thì sẽ thuận tiện hơn cho Diệp Huyền đại sư.
Diệp Huyền gật đầu, cũng không chối từ.
Sau khi nói ra một số thứ, Diệp Huyền liền mang theo Âm Quý Mộc và Nhũ Tủy Thạch đi tới phòng luyện chế của Dương An trong vương cung.
Thân là hội trưởng luyện dược sư cung đình, đệ nhất nhân trong luyện dược sư cung đình, phòng luyện chế của Dương An quả nhiên vô cùng đồ sộ, lớn hơn gấp mấy lần so với phòng luyện chế trưởng lão của Hoa La Huyên ở hiệp hội luyện dược sư
Không chỉ như vậy, những loại tài liệu và khí cụ ở bên trong đều vô cùng đầy đủ.
Kế bên phòng luyện chế còn có một phòng tu luyện, một phòng nghỉ ngơi.
Sau khi Diệp Huyền tiến vào trong phòng luyện chế thì đệ nhất cao thủ của vương quốc Sở Vân Phi tự mình canh giữ ở cửa theo lệnh của Triệu Kính, không cho phép bất kỳ kẻ nào quấy rầy Diệp Huyền.
- Cư nhiên để cho ta tìm được hai khối Nhũ Tủy Thạch, có hai khối Nhũ Tủy Thạch này, đủ để ta lắp đầy huyền khí thập mạch trong cơ thể, kích phát tiềm năng thân thể, trùng kích địa võ sư tam giai.
Nhũ Tủy Thạch đối với võ giả bình thường mà nói chỉ có thể kích phát huyền mạch, đề thăng cường độ huyền mạch các kiểu mà thôi, nhưng đối với Diệp Huyền mà nói thì lại có tác dụng lớn hơn, đó chính là lấp đầy huyền khí trong đạo huyền mạch thứ mười là thiên mạch.
Hắn bây giờ, từ mấy tháng trước đột phá tới võ sư tam trọng tới nay, sở dĩ luôn không cách nào trùng kích địa võ sư tam giai chính là bởi vì huyền khí bên trong đạo thiên mạch thứ mười này vẫn luôn không cách nào lấp đầy được, hôm nay có Nhũ Tủy Thạch thì việc này lập tức liền trở nên đơn giản hơn rồi.
Đây cũng là điều khiến cho Diệp Huyền sau khi biết Triệu Kính có được Âm Quý Mộc thì lại giật mình tới như vậy.
Trong phòng tu luyện, hắn tĩnh tâm, điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh phong.
Sau đó, hắn lại đi tới phòng luyện chế.
Mở luyện chế đại trận ra, từng đốm huyền hỏa nhanh chóng huyền phù trong đại trận, Diệp Huyền niết thủ quyết, đánh vào trong trận pháp, trong nháy mắt, những hỏa diễm này liền tới gần nhau, tổng cộng có ba mươi sáu đạo, tạo thành một đóa hỏa diễm liên hoa vô cùng rực rỡ.
Cong ngón tay búng ra, hai khối Nhũ Tủy Thạch lập tức bị Diệp Huyền bắn vào trên hỏa diễm kia.
Xèo xèo!
Đụng phải nhiệt độ cao thiêu đốt, Nhũ Tủy Thạch vốn cứng rắn nhanh chóng biến thành mềm hơn, cư nhiên giống như biến thành một đống nhùn nhão màu trắng.
Diệp Huyền lấy ra tài liệu lúc trước nhờ Triệu Kính chuẩn bị, một viên tinh thạch ngũ giai, một khối tinh thiết hình nguyệt nha, một đoàn bí ngân, vài loại tài liệu, bị hắn nhanh chóng bắn vào bên trong trận pháp.
Ánh mắt của hắn vô cùng ngưng trọng, trong mi tâm đột nhiên bắn ra một đạo hồn lực ba động mờ ảo, từng đạo thủ quyết đánh vào bên trong trận pháp, chỉ nghe tiếng vang ba ba, dưới nhiệt độ cao, những tài liệu kia tất cả đều vỡ ra, hóa thành từng đạo bụi phấn xinh đẹp.
- Tụ!
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, hồn lực vô hình nhanh chóng bao vây Nhũ Tủy Thạch đã hóa thành bùn nhão kia, cùng với bụi phấn của rất nhiều loại tài liệu vào một chỗ, ngưng tụ ở giữa trận pháp.
Một đoàn dịch kim loại nhìn không ra màu sắc, không ngừng biến hóa hình dạng bên trong ngọn lửa kia.
Theo thủ quyết của Diệp Huyền không ngừng đánh vào trong, tốc độ nhuyễn động của loại dịch kim loại này ngày càng nhanh, ở dưới ngọn lửa chiếu rọi, khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác ba quang lăn tăn, màu sắc rực rỡ.
Xèo xèo!
Đồng thời, từng chút tạp chất bị tách ra từ bên trong dịch vật kia, bị huyền hỏa liên hoa dần dần đốt cháy thành hư vô.
Nếu như có người nhìn thấy quá trình luyện chế của Diệp Huyền thì tất nhiên sẽ kinh ngạc tới mức trợn mắt há hốc mồm.
Vô luận là nung chảy, tổ hợp hay là loại trừ tạp chất, đều hoàn toàn khác hẳn với luyện dược sư bình thường, căn bản khó mà hiểu nổi.
Giống như là luyện dược, nhưng lại giống luyện khí, khó mà phân biệt ra được, Diệp Huyền rốt cuộc là đang luyện chế đan dược hay là đan luyện khí huyền binh nữa.
Vù vù!
Luyện chế tiến hành không ngừng, trên trán của Diệp Huyền nhanh chóng đổ mồ hôi ướt sũng.
Ánh mắt của hắn không hề chớp một cái, cả quá trình luyện chế đã tiến vào bộ phận vô cùng quan trọng.
Ông!
Một đôi đồng tử của hắn đột nhiên từ màu đen biến thành màu xanh, đồng quang màu xanh chiếu rọi, làm cho khả năng điều khiển luyện chế của hắn càng thêm tinh tế.
Thần linh đồng thị không chỉ có thể dùng trong chiến đấu, kỳ thật ở những phương diện như luyện dược, luyện khí, luyện hồn cũng đều có tác dụng phụ trợ vô cùng lớn.
Cả quá trình luyện chế kéo dài trọn một giờ, đoàn dịch thể lúc ở trên trận pháp lớn chừng một nắm tay, nhưng lúc này cư nhiên lại chỉ lớn bằng ngón tay cái.
Hắn cư nhiên đã luyện chế hết nhiều tài liệu như vậy chỉ còn lại mười phần trăm, chỉ để lại tinh khí của các loại vật chất dùng hợp cùng một chỗ mà thôi.
Nếu như bị mấy người Dương An nhìn thấy thì nhất định sẽ giật mình tới mức lọt tròng.
Những tài liệu mà Diệp Huyền ném vào đều vô cùng quý hiếm, thấp nhất cũng là bảo vật tứ giai, những loại bảo vật này có độ khó khi luyện chế cực lớn, đối với bọn họ, liều lĩnh luyện chế, có thể luyện chế được một phần ba vật chất đã coi như nghịch thiên rồi.
Còn Diệp Huyền, hiệu quả luyện chế này đã vượt xa bọn họ, chỉ từ điểm này mà nói thì ít nhất cũng phải là trình độ của luyện dược sư lục phẩm.
- Ngưng!
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, trong mi tâm đột nhiên bắn ra một đạo hồn lực ba động hùng hậu.