Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 355: Khắp nơi chấn động (1)
- Bát đệ, ngươi nói gì vậy, sao ta nghe không hiểu gì hết, Diệp Huyền đó ta căn bản không quen biết, tại sao lại có thể làm khó hắn được, về phần chuyện bị thiết huyết vệ mang đi, ta lại càng không biết gì hết. Chẳng qua thiết huyết vệ chính là tổ chức chấp chưởng hình phạt của vương thành, Diệp Huyền bị thiết huyết vệ tự nhiên là do hắn gây nguy hại tới an toàn của vương quốc, ta và ngươi thân là vương tử, nên làm gương mới xứng với thân phận cao quý của bản thân, tùy ý nhúng tay vào luật pháp của vương quốc, nếu như để cho phụ vương biết được thì người chắc chắn sẽ mất hứng lắm.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, vỗ vai của Triệu Duy:
- Bát đệ, đại ca không thể bồi ngươi được rồi.
Nói xong thì gã liền đi về phía chỗ của đội ngũ luyện dược sư cung đình đang đứng trong yến hội, thân là đại vương tử, gã đương nhiên biết rõ nguyên nhân phụ vương tổ chức yến hội.
- Đáng chết.
Ánh mắt của Triệu Duy tràn ngập vẻ phẫn nộ, bóp nát chén rượu trong tay, mảnh vỡ đâm vào trong tay của gã, máu tươi cùng với rượu đỏ chảy xuống, gã lại hồn nhiên không biết.
Vài vương tử khác chú ý tới một màn này, bọn họ đều nghe được một chút phong thanh, khóe miệng đều xuất hiện nụ cười trào phúng.
- Lão bát, ai kêu ngươi dám sát hại thủ hạ của ta lúc ở Thanh Huyền Sơn, lần này ta cũng muốn để cho ngươi nếm thử tư vị thủ hạ của mình bị người khác giết chết.
Khóe miệng của lục vương tử Triệu Cương lộ ra nụ cười lạnh dữ tợn, ánh mắt cũng vô cùng âm lãnh!
- Bệ hạ tới!
Ngay lúc này, một đạo thanh âm vang vọng khắp đại điện, cả đại điện lập tức yên tĩnh, dưới ánh nhìn của mọi người, quốc quân Triệu Kính đi ra từ hậu điện, vẻ mặt tươi cười.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
- Chúng ái khanh bình thân.
- Tạ ơn bệ hạ.
Triệu Kính phất phất tay, toàn trường nháy mắt liền lặng ngắt như tờ.
- Chư vị ái khanh, chắn hẳn các ngươi đều rất ngạc nhiên vì sao hôm nay trẫm lại tổ chức bữa yến hội này đúng không, hôm nay thiết yến quần thần, là bởi vì Lưu Vân Quốc ta có hai chuyện vui lớn.
- Chuyện vui đầu tiên chính là hồn sư tháp của Lưu Vân Quốc chúng ta lại xuất hiện thêm một vị thiên cấp luyện hồn sư tứ phẩm.
- Còn chuyện vui thứ hai chính là chức vị phó hội trưởng luyện dược sư cung đình một mực bỏ trống của Lưu Vân Quốc chúng ta rốt cuộc cũng đã có nhân tuyển thích hợp rồi.
- Bây giờ, cho mời Khô Trần đại sư của hồn sư tháp, Hoa La Huyên đại sư của hiệp hội luyện dược sư.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm rền, trước mắt bao người Khô Trần và Hoa La Huyên cùng nhau đi lên trước đại điện.
- Khô Trần đại sư, ngươi vừa tấn cấp thiên cấp luyện hồn sư tứ phẩm, trẫm liền ban cho ngươi một ngàn viên huyền thạch, một tòa phủ đệ, đồng ý với thỉnh cầu để ngươi đảm nhiệm chức vị phó hội trưởng của hồn sư tháp, thụ vương quốc tam đẳng công.
- Tạ ơn bệ hạ.
Khô Trần hơi cúi người hành lễ.
- Hoa La Huyên đại sư, xét thấy biểu hiện xuất sắc của ngươi khi ở hiệp hội luyện dược sư cung đình, trẫm ban cho ngươi một ngàn viên huyền thạch, một tòa phủ đệ, để ngươi đảm nhiệm chức vị phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư cung đình, thụ vương quốc tam đẳng công.
- Tạ ơn bệ hạ.
Hoa La Huyên cũng hơi cúi người hành lễ.
- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ.
- Chúc mừng Khô Trần đại sư, Hoa La Huyên đại sư.
Đám người cũng lớn tiếng chúc mừng, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ.
Vương quốc tam đẳng công đó, căn cứ thiết trí tước vị của Lưu Vân Quốc thì là công, hầu, bá, tử, nam, tử tước bình thường có thể đảm nhiệm chức vụ thành chủ một thành, bá tước thì có thể đảm nhiệm tỉnh đốc một tỉnh, hầu tước hầu gia thì có tư cách có được đất phong của riêng mình, so với thân vương cũng không kém là bao, còn công tước thì lại càng cao hơn cả thân vương.
Tuy rằng Khô Trần và Hoa La Huyên đều là công tước tam đẳng, thuộc loại kém cỏi nhất trong công tước, lại còn không có lãnh địa, nhưng thân phận còn ở đó, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải cung kính, sau này gặp quốc quân cũng có thể không cần quỳ, thân phận vô cùng hiển hách.
Bất quá, so với hai chức vụ phó hội trưởng hồn sư tháp và phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư cung đình mà nói thì tam đẳng công lại không là gì hết.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, sau trận yến hội này, Khô Trần đại sư hồn sư tháp và Hoa La Huyên đại sư sẽ trở thành nhân vật vượt trội nhất trong vòng lẩn quẩn của những người có quyền thế cao quý nhất vương quốc.
- Báo!
Mà đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền tới một tiếng hét lớn, một thị tùng vội vàng chạy vào từ bên ngoài đại điện, sau đó quỳ xuống.
- Khởi bẩm bệ hạ, tiền tuyến Thiên Thủy thành có tình báo khẩn cấp.
Tiên Thủy Thành có tình báo khẩn cấp?
Mọi người nghe xong thì vô cùng chấn động, vẻ mặt khiếp sợ.
Thiên Thủy thành chính là quân cảnh biên thành của Lưu Vân Quốc, trong liên minh thập tam quốc, Lưu Vân Quốc và Hỏa Ô Quốc kế bên luôn không ngừng ma sát, biên cảnh hai bên quanh năm thường giao phong với nhau.
Mấy tháng trước liền nghe nói Hỏa Ô Quốc rục rịch, dường như có mưu đồ muốn toàn diện tấn công Lưu Vân Quốc.
Tình báo khẩn cấp hôm nay chẳng lẽ là Hỏa Ô Quốc đã xâm phạm quy mô lớn, muốn toàn diện tiến công Lưu Vân Quốc của bọn họ?
Trong lúc nhất thời, không khí vui mừng bên trong đại sảnh liền bị quét sạch, chỉ còn lại vẻ bối rối hoảng loạn.
- Mau, mau trình lên đây!
Ngay cả quốc quân Triệu Kính cũng biến sắc, vội vã nói.
Tiếp nhận tình báo mà thị tùng kia trình lên, Triệu Kính mở ra xem xét, liền lộ ra vẻ giật mình, sau khi xem xong, vẻ mặt vốn đang âm trầm cũng đột nhiên xuất hiện ý cười, sau đó liền cất tiếng cười lớn, khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng nghi hoặc, tất cả đưa mắt nhìn nhau, không hiểu gì hết.
- Ha ha, hay, hay cho một cái kim sư quân đoàn, hay cho một cái thiên tướng La Chiến.
Triệu Kính không ngừng cười lớn.
- Bệ hạ, đây là…
Có đại thần to gan hỏi.
- Kim Sư Quân Đoàn tiền phương báo lại, bên phía Hỏa Ô Quốc âm thầm điều động mười vạn đại quân, ngàn dặm bôn ba, vượt qua Thiên Thủy thành, muốn tới tử nha quan ở gần đó, vụng trộm tiến vào trong của Lưu Vân Quốc chúng ta. Kết quả hành động kia bị thiên tướng La Chiến của Kim Sư Quân Đoàn Lưu Vân Quốc ta trú quân ở tử nha quan nhìn thấu, dùng một vạn binh lực vây hãm mười vạn đại quân của Hỏa Ô Quốc ở tử nha quan, tử chiến một trận bảy ngày bảy đêm, tiêu diệt toàn bộ mười vạn đại quân của Hỏa Ô Quốc. Kim Sư Quân Đoàn của Lưu Vân Quốc ta nhân cơ hội toàn diện tiến công, bức đại quân còn lại của Hỏa Ô Quốc lùi lại mấy trăm dặm, thu phục gần mười tòa thành trì, ha ha ha, lần này Lưu Vân Quốc ta thật đúng là tam hỉ lâm môn.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng, vỗ vai của Triệu Duy:
- Bát đệ, đại ca không thể bồi ngươi được rồi.
Nói xong thì gã liền đi về phía chỗ của đội ngũ luyện dược sư cung đình đang đứng trong yến hội, thân là đại vương tử, gã đương nhiên biết rõ nguyên nhân phụ vương tổ chức yến hội.
- Đáng chết.
Ánh mắt của Triệu Duy tràn ngập vẻ phẫn nộ, bóp nát chén rượu trong tay, mảnh vỡ đâm vào trong tay của gã, máu tươi cùng với rượu đỏ chảy xuống, gã lại hồn nhiên không biết.
Vài vương tử khác chú ý tới một màn này, bọn họ đều nghe được một chút phong thanh, khóe miệng đều xuất hiện nụ cười trào phúng.
- Lão bát, ai kêu ngươi dám sát hại thủ hạ của ta lúc ở Thanh Huyền Sơn, lần này ta cũng muốn để cho ngươi nếm thử tư vị thủ hạ của mình bị người khác giết chết.
Khóe miệng của lục vương tử Triệu Cương lộ ra nụ cười lạnh dữ tợn, ánh mắt cũng vô cùng âm lãnh!
- Bệ hạ tới!
Ngay lúc này, một đạo thanh âm vang vọng khắp đại điện, cả đại điện lập tức yên tĩnh, dưới ánh nhìn của mọi người, quốc quân Triệu Kính đi ra từ hậu điện, vẻ mặt tươi cười.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.
- Chúng ái khanh bình thân.
- Tạ ơn bệ hạ.
Triệu Kính phất phất tay, toàn trường nháy mắt liền lặng ngắt như tờ.
- Chư vị ái khanh, chắn hẳn các ngươi đều rất ngạc nhiên vì sao hôm nay trẫm lại tổ chức bữa yến hội này đúng không, hôm nay thiết yến quần thần, là bởi vì Lưu Vân Quốc ta có hai chuyện vui lớn.
- Chuyện vui đầu tiên chính là hồn sư tháp của Lưu Vân Quốc chúng ta lại xuất hiện thêm một vị thiên cấp luyện hồn sư tứ phẩm.
- Còn chuyện vui thứ hai chính là chức vị phó hội trưởng luyện dược sư cung đình một mực bỏ trống của Lưu Vân Quốc chúng ta rốt cuộc cũng đã có nhân tuyển thích hợp rồi.
- Bây giờ, cho mời Khô Trần đại sư của hồn sư tháp, Hoa La Huyên đại sư của hiệp hội luyện dược sư.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm rền, trước mắt bao người Khô Trần và Hoa La Huyên cùng nhau đi lên trước đại điện.
- Khô Trần đại sư, ngươi vừa tấn cấp thiên cấp luyện hồn sư tứ phẩm, trẫm liền ban cho ngươi một ngàn viên huyền thạch, một tòa phủ đệ, đồng ý với thỉnh cầu để ngươi đảm nhiệm chức vị phó hội trưởng của hồn sư tháp, thụ vương quốc tam đẳng công.
- Tạ ơn bệ hạ.
Khô Trần hơi cúi người hành lễ.
- Hoa La Huyên đại sư, xét thấy biểu hiện xuất sắc của ngươi khi ở hiệp hội luyện dược sư cung đình, trẫm ban cho ngươi một ngàn viên huyền thạch, một tòa phủ đệ, để ngươi đảm nhiệm chức vị phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư cung đình, thụ vương quốc tam đẳng công.
- Tạ ơn bệ hạ.
Hoa La Huyên cũng hơi cúi người hành lễ.
- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ.
- Chúc mừng Khô Trần đại sư, Hoa La Huyên đại sư.
Đám người cũng lớn tiếng chúc mừng, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ.
Vương quốc tam đẳng công đó, căn cứ thiết trí tước vị của Lưu Vân Quốc thì là công, hầu, bá, tử, nam, tử tước bình thường có thể đảm nhiệm chức vụ thành chủ một thành, bá tước thì có thể đảm nhiệm tỉnh đốc một tỉnh, hầu tước hầu gia thì có tư cách có được đất phong của riêng mình, so với thân vương cũng không kém là bao, còn công tước thì lại càng cao hơn cả thân vương.
Tuy rằng Khô Trần và Hoa La Huyên đều là công tước tam đẳng, thuộc loại kém cỏi nhất trong công tước, lại còn không có lãnh địa, nhưng thân phận còn ở đó, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải cung kính, sau này gặp quốc quân cũng có thể không cần quỳ, thân phận vô cùng hiển hách.
Bất quá, so với hai chức vụ phó hội trưởng hồn sư tháp và phó hội trưởng hiệp hội luyện dược sư cung đình mà nói thì tam đẳng công lại không là gì hết.
Tất cả mọi người đều hiểu rõ, sau trận yến hội này, Khô Trần đại sư hồn sư tháp và Hoa La Huyên đại sư sẽ trở thành nhân vật vượt trội nhất trong vòng lẩn quẩn của những người có quyền thế cao quý nhất vương quốc.
- Báo!
Mà đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền tới một tiếng hét lớn, một thị tùng vội vàng chạy vào từ bên ngoài đại điện, sau đó quỳ xuống.
- Khởi bẩm bệ hạ, tiền tuyến Thiên Thủy thành có tình báo khẩn cấp.
Tiên Thủy Thành có tình báo khẩn cấp?
Mọi người nghe xong thì vô cùng chấn động, vẻ mặt khiếp sợ.
Thiên Thủy thành chính là quân cảnh biên thành của Lưu Vân Quốc, trong liên minh thập tam quốc, Lưu Vân Quốc và Hỏa Ô Quốc kế bên luôn không ngừng ma sát, biên cảnh hai bên quanh năm thường giao phong với nhau.
Mấy tháng trước liền nghe nói Hỏa Ô Quốc rục rịch, dường như có mưu đồ muốn toàn diện tấn công Lưu Vân Quốc.
Tình báo khẩn cấp hôm nay chẳng lẽ là Hỏa Ô Quốc đã xâm phạm quy mô lớn, muốn toàn diện tiến công Lưu Vân Quốc của bọn họ?
Trong lúc nhất thời, không khí vui mừng bên trong đại sảnh liền bị quét sạch, chỉ còn lại vẻ bối rối hoảng loạn.
- Mau, mau trình lên đây!
Ngay cả quốc quân Triệu Kính cũng biến sắc, vội vã nói.
Tiếp nhận tình báo mà thị tùng kia trình lên, Triệu Kính mở ra xem xét, liền lộ ra vẻ giật mình, sau khi xem xong, vẻ mặt vốn đang âm trầm cũng đột nhiên xuất hiện ý cười, sau đó liền cất tiếng cười lớn, khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng nghi hoặc, tất cả đưa mắt nhìn nhau, không hiểu gì hết.
- Ha ha, hay, hay cho một cái kim sư quân đoàn, hay cho một cái thiên tướng La Chiến.
Triệu Kính không ngừng cười lớn.
- Bệ hạ, đây là…
Có đại thần to gan hỏi.
- Kim Sư Quân Đoàn tiền phương báo lại, bên phía Hỏa Ô Quốc âm thầm điều động mười vạn đại quân, ngàn dặm bôn ba, vượt qua Thiên Thủy thành, muốn tới tử nha quan ở gần đó, vụng trộm tiến vào trong của Lưu Vân Quốc chúng ta. Kết quả hành động kia bị thiên tướng La Chiến của Kim Sư Quân Đoàn Lưu Vân Quốc ta trú quân ở tử nha quan nhìn thấu, dùng một vạn binh lực vây hãm mười vạn đại quân của Hỏa Ô Quốc ở tử nha quan, tử chiến một trận bảy ngày bảy đêm, tiêu diệt toàn bộ mười vạn đại quân của Hỏa Ô Quốc. Kim Sư Quân Đoàn của Lưu Vân Quốc ta nhân cơ hội toàn diện tiến công, bức đại quân còn lại của Hỏa Ô Quốc lùi lại mấy trăm dặm, thu phục gần mười tòa thành trì, ha ha ha, lần này Lưu Vân Quốc ta thật đúng là tam hỉ lâm môn.