Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 323: Đại vương tử Triệu Phong (2)
- Hồi điện hạ, Diệp Huyền tiến nhập phòng tu luyện trong tháp tu luyện của học viện, chắc là đang bế quan.
- Chết tiệt!
Lục vương tử tức giận đá ngã cái bàn trước mặt, chén bình bay loạn xạ.
- Tiếp tục giám thị cho ta, một khi có tin tức Diệp Huyền rời khỏi học viện thì lập tức báo cho ta biết, ta muốn bầm thây tên tiểu tử kia thành vạn đoạn.
Tiếng gầm rú tức giận không ngừng vang vọng trong tẩm cung của lục vương tử.
Ở một góc khác của vương cung, một thanh niên khí thế bất phàm đang mỉm cười ngồi ở chỗ kia, ở phía dưới chính là vài tên thiếu niên vẻ mặt sợ hãi quỳ dưới đất, người dẫn đầu cư nhiên chính là Vương Đạo của Huyền Linh học viện.
- Đại vương tử điện hạ, thuộc hạ không thể hoàn thành nhiệm vụ của điện hạ giao phó, tội đáng chết vạn lần, kính xin điện hạ trách phạt.
Sắc mặt của Vương Đạo tràn đầy vẻ sợ hãi, quỳ rạp ở nói đó, run rẩy mở miệng.
- Vương Đạo, không cần phải khẩn trương như vậy, ta cũng không phải ma quỷ ăn thịt người.
Đại vương tử Triệu Phong thản nhiên mỉm cười, chỉ là trong giọng nói bất giác lại mang theo một loại khí tức dọa người.
Thân thể của mấy người Vương Đạo lại càng run rẩy dữ dội hơn nữa.
- Vương Đạo, tên Diệp Huyền đắc tội với Thái Tử Minh ta, các ngươi có biết lai lịch của hắn hay không?
Triệu Phong đột nhiên mỉm cười một cái.
- Lai lịch?
Vương Đạo nao nao, nghi hoặc ngẩng đầu:
- Người này là tân sinh vừa mới gia nhập Huyền Linh học viện năm nay, về phần lai lịch của hắn, ta cũng không biết gì hết, chẳng lẽ địa vị của tên tiểu tử này rất lớn sao?
Đại vương tử Triệu Phong chính là người có thanh danh cao nhất trong số các vương tử của Lưu Vân Quốc, được vô vàn sủng ái.
Luận quyền thế, gã và tứ vương tử Triệu Thiên chính là hai người mạnh nhất trong số các vương tử, thế lực ngang nhau, chỉ là Triệu Phong thân là trưởng tử, rất có ưu thế, thậm chí dù có tự xưng là thái tử ở bên ngoài thì cũng không ai dám nói gì.
- Địa vị thì cũng không tính là lớn, thậm chí có thể xem là nhỏ, chỉ là hành vi của người này lại có chút bất phàm, chỉ tiếc rằng ta vốn còn muốn để các ngươi mời chào hắn một phen, hiện tại xem ra nhất định chỉ có thể làm địch chứ không thể làm bạn được.
- Xin điện hạ chỉ giáo cho?
Mấy người Vương Đạo lại càng mở mịt.
- Người này tới từ một nơi khá vắng vẻ ở vương quốc tên gọi Lam Nguyệt thành, nghe nói một năm trước hắn vẫn còn là một phế nhân, trong vòng một năm ngắn ngủi, từ võ giả nhất mạch đột phá tới võ sĩ linh võ cảnh, hôm nay lại trở thành võ sư huyền võ cảnh, kinh lịch bất phàm, hơn nữa người này là nhân vật phong vân ở Lam Nguyệt thành, từng lấy sức một mình, giúp gia tộc diệt trừ hai đại gia tộc vốn có của Lam Nguyệt thành, khiến cho gia tộc của mình một bước trở thành gia tộc mạnh nhất ở Lam Nguyệt thành.
Mấy người Vương Đạo cúi đầu, trong lòng run lên từng hồi.
Từ ngày Đồng Hồng bị đánh bại, bọn họ nghe theo lệnh của đại vương tử, nghĩ cách chào mời Diệp Huyền, nếu như không được thì lại cho hắn một bài học nhớ đời, để cho hắn sau này không thể đứng dậy được nữa.
Nhưng không ngờ những gì bọn họ khổ tâm chuẩn bị, tới lúc kiếm Diệp Huyền chuẩn bị tính sổ thì đại vương tử cũng đã tra rõ ràng về gia tộc của Diệp Huyền rồi.
Chính là thủ đoạn cỡ này của đại vương tử khiến cho mấy người Vương Đạo không dám sinh hai lòng, trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
- Thuộc hạ không thể hoàn thành nhiệm vụ, lại còn để cho Triệu Duy lấy được vị trí đứng đầu phong vân bảng, tội đáng muôn chết.
Vương Đạo hoảng sợ nói.
Triệu Phong cười cười:
- Không cần phải sợ, bát đệ hắn có thể giành được vị trí đứng đầu phong vân bảng, ta đã sớm nghĩ tới, thật không ngờ, bát đệ cư nhiên có thể kết giao với người như vậy, xem ra đây là vận khí của hắn, có bát đệ ở đó, các ngươi muốn chào mời Diệp Huyền, cản bản cũng không thể được.
- Chẳng lẽ người này có quan hệ gì với bát vương tử?
- Không sai, bát đệ của ta sở dĩ có thể đề thăng võ hồn, cũng có liên quan rất lớn tới Diệp Huyền này, xem lão bát bình thường không lộ ra cái gì, thoạt nhìn vô cùng an phận, không ngờ hắn còn có một tay này, ngay cả lão lục tên kia cũng bị hắn chơi cho một vố, hao binh tổn tướng, thậm chí ngay cả trợ thủ đắc lực nhất của lão lục đều đã sớm bỏ mạng ở Thanh Huyền Sơn, thật đúng là thảm.
Khi nói tới lục vương tử, khóe miệng của đại vương tử Triệu Phong không khỏi lộ ra một nụ cười chế nhạo.
Đại vương tử này thần thông quảng đại, thậm chí ngay cả chuyện lục vương tử bị hại gã cũng đã tra ra, lại còn tường tận như vậy.
- Điện hạ, nếu như người này đã có liên hệ với bát vương tử thì thuộc hạ nguyện lấy công chuộc tội, vì điện hạ phân ưu, khiến hắn…
Vương Đạo ngẩng đầu, giơ tay phải lên, làm một động tác chém xuống.
Vì để vãn hồi hình tượng trong mắt đại vương tử, gã cũng bất chấp mọi thứ.
- Không cần.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng:
- Hiện tại người muốn giết Diệp Huyền kia nhất, không phải chúng ta mà là lão lục thân ái kia của ta, chúng ta cứ chờ xem là được.
- Về phần ngươi, nếu như lão bát đã lấy được vị trí đứng đầu phong vân bảng rồi thì ngươi có ở lại học viện cũng không để làm gì nữa, lập tức xin tốt nghiệp, tới làm việc dưới trướng của ta đi, bất quá, chỉ có thể chậm rãi bắt đầu từ chức vị phó đội trưởng thiết huyết vệ đi lên mà thôi.
- Đa tạ đại vương tử điện hạ bồi tài.
Vương Đạo thở hắt ra một hơi, trái tim rốt cuộc cũng nhẹ gánh,
Xem ra tuy rằng mình đã làm hỏng việc, nhưng đại vương tử điện hạ không tính chuyện này lên đầu mình.
Diệp Huyền đang bế quan đương nhiên không hề hay biết là hắn đã bị nhiều người chú ý như vậy, nhưng cho dù có biết rõ đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không để ở trong lòng.
Hắn đang hoàn toàn lâm vào trong khổ tu ở tu luyện tháp.
Lần tu luyện này tốn trọn ba tháng của hắn.
Lúc này hắn mới đi ra khỏi tu luyện tháp.
Hô!
Thở hắt ra một hơi, trên mặt Diệp Huyền trở nên sáng láng.
Huyền khí trên người hắn thâm trầm như biển, nhưng nhìn kỹ lại thì lại không có cảm giác ba động nào, khiến cho mọi người lấy làm lạ.
Trong khoảng thời gian ba tháng này, Diệp Huyền liền củng cố tu vi của mình lại một phen, lại đề thăng lên tới võ sư tam trọng đỉnh phong, đồng thời hắn cũng thôi diễn hồn lực của mình lên tới mức cao nhất, lên tới tam phẩm hậu kỳ.
Trước kia bởi vì đột phá quá nhanh, hư phù trong thân thể của hắn, trong ba tháng này, bị hắn bài trừ sạch sẽ.
- Chết tiệt!
Lục vương tử tức giận đá ngã cái bàn trước mặt, chén bình bay loạn xạ.
- Tiếp tục giám thị cho ta, một khi có tin tức Diệp Huyền rời khỏi học viện thì lập tức báo cho ta biết, ta muốn bầm thây tên tiểu tử kia thành vạn đoạn.
Tiếng gầm rú tức giận không ngừng vang vọng trong tẩm cung của lục vương tử.
Ở một góc khác của vương cung, một thanh niên khí thế bất phàm đang mỉm cười ngồi ở chỗ kia, ở phía dưới chính là vài tên thiếu niên vẻ mặt sợ hãi quỳ dưới đất, người dẫn đầu cư nhiên chính là Vương Đạo của Huyền Linh học viện.
- Đại vương tử điện hạ, thuộc hạ không thể hoàn thành nhiệm vụ của điện hạ giao phó, tội đáng chết vạn lần, kính xin điện hạ trách phạt.
Sắc mặt của Vương Đạo tràn đầy vẻ sợ hãi, quỳ rạp ở nói đó, run rẩy mở miệng.
- Vương Đạo, không cần phải khẩn trương như vậy, ta cũng không phải ma quỷ ăn thịt người.
Đại vương tử Triệu Phong thản nhiên mỉm cười, chỉ là trong giọng nói bất giác lại mang theo một loại khí tức dọa người.
Thân thể của mấy người Vương Đạo lại càng run rẩy dữ dội hơn nữa.
- Vương Đạo, tên Diệp Huyền đắc tội với Thái Tử Minh ta, các ngươi có biết lai lịch của hắn hay không?
Triệu Phong đột nhiên mỉm cười một cái.
- Lai lịch?
Vương Đạo nao nao, nghi hoặc ngẩng đầu:
- Người này là tân sinh vừa mới gia nhập Huyền Linh học viện năm nay, về phần lai lịch của hắn, ta cũng không biết gì hết, chẳng lẽ địa vị của tên tiểu tử này rất lớn sao?
Đại vương tử Triệu Phong chính là người có thanh danh cao nhất trong số các vương tử của Lưu Vân Quốc, được vô vàn sủng ái.
Luận quyền thế, gã và tứ vương tử Triệu Thiên chính là hai người mạnh nhất trong số các vương tử, thế lực ngang nhau, chỉ là Triệu Phong thân là trưởng tử, rất có ưu thế, thậm chí dù có tự xưng là thái tử ở bên ngoài thì cũng không ai dám nói gì.
- Địa vị thì cũng không tính là lớn, thậm chí có thể xem là nhỏ, chỉ là hành vi của người này lại có chút bất phàm, chỉ tiếc rằng ta vốn còn muốn để các ngươi mời chào hắn một phen, hiện tại xem ra nhất định chỉ có thể làm địch chứ không thể làm bạn được.
- Xin điện hạ chỉ giáo cho?
Mấy người Vương Đạo lại càng mở mịt.
- Người này tới từ một nơi khá vắng vẻ ở vương quốc tên gọi Lam Nguyệt thành, nghe nói một năm trước hắn vẫn còn là một phế nhân, trong vòng một năm ngắn ngủi, từ võ giả nhất mạch đột phá tới võ sĩ linh võ cảnh, hôm nay lại trở thành võ sư huyền võ cảnh, kinh lịch bất phàm, hơn nữa người này là nhân vật phong vân ở Lam Nguyệt thành, từng lấy sức một mình, giúp gia tộc diệt trừ hai đại gia tộc vốn có của Lam Nguyệt thành, khiến cho gia tộc của mình một bước trở thành gia tộc mạnh nhất ở Lam Nguyệt thành.
Mấy người Vương Đạo cúi đầu, trong lòng run lên từng hồi.
Từ ngày Đồng Hồng bị đánh bại, bọn họ nghe theo lệnh của đại vương tử, nghĩ cách chào mời Diệp Huyền, nếu như không được thì lại cho hắn một bài học nhớ đời, để cho hắn sau này không thể đứng dậy được nữa.
Nhưng không ngờ những gì bọn họ khổ tâm chuẩn bị, tới lúc kiếm Diệp Huyền chuẩn bị tính sổ thì đại vương tử cũng đã tra rõ ràng về gia tộc của Diệp Huyền rồi.
Chính là thủ đoạn cỡ này của đại vương tử khiến cho mấy người Vương Đạo không dám sinh hai lòng, trong lòng cũng vô cùng sợ hãi.
- Thuộc hạ không thể hoàn thành nhiệm vụ, lại còn để cho Triệu Duy lấy được vị trí đứng đầu phong vân bảng, tội đáng muôn chết.
Vương Đạo hoảng sợ nói.
Triệu Phong cười cười:
- Không cần phải sợ, bát đệ hắn có thể giành được vị trí đứng đầu phong vân bảng, ta đã sớm nghĩ tới, thật không ngờ, bát đệ cư nhiên có thể kết giao với người như vậy, xem ra đây là vận khí của hắn, có bát đệ ở đó, các ngươi muốn chào mời Diệp Huyền, cản bản cũng không thể được.
- Chẳng lẽ người này có quan hệ gì với bát vương tử?
- Không sai, bát đệ của ta sở dĩ có thể đề thăng võ hồn, cũng có liên quan rất lớn tới Diệp Huyền này, xem lão bát bình thường không lộ ra cái gì, thoạt nhìn vô cùng an phận, không ngờ hắn còn có một tay này, ngay cả lão lục tên kia cũng bị hắn chơi cho một vố, hao binh tổn tướng, thậm chí ngay cả trợ thủ đắc lực nhất của lão lục đều đã sớm bỏ mạng ở Thanh Huyền Sơn, thật đúng là thảm.
Khi nói tới lục vương tử, khóe miệng của đại vương tử Triệu Phong không khỏi lộ ra một nụ cười chế nhạo.
Đại vương tử này thần thông quảng đại, thậm chí ngay cả chuyện lục vương tử bị hại gã cũng đã tra ra, lại còn tường tận như vậy.
- Điện hạ, nếu như người này đã có liên hệ với bát vương tử thì thuộc hạ nguyện lấy công chuộc tội, vì điện hạ phân ưu, khiến hắn…
Vương Đạo ngẩng đầu, giơ tay phải lên, làm một động tác chém xuống.
Vì để vãn hồi hình tượng trong mắt đại vương tử, gã cũng bất chấp mọi thứ.
- Không cần.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng:
- Hiện tại người muốn giết Diệp Huyền kia nhất, không phải chúng ta mà là lão lục thân ái kia của ta, chúng ta cứ chờ xem là được.
- Về phần ngươi, nếu như lão bát đã lấy được vị trí đứng đầu phong vân bảng rồi thì ngươi có ở lại học viện cũng không để làm gì nữa, lập tức xin tốt nghiệp, tới làm việc dưới trướng của ta đi, bất quá, chỉ có thể chậm rãi bắt đầu từ chức vị phó đội trưởng thiết huyết vệ đi lên mà thôi.
- Đa tạ đại vương tử điện hạ bồi tài.
Vương Đạo thở hắt ra một hơi, trái tim rốt cuộc cũng nhẹ gánh,
Xem ra tuy rằng mình đã làm hỏng việc, nhưng đại vương tử điện hạ không tính chuyện này lên đầu mình.
Diệp Huyền đang bế quan đương nhiên không hề hay biết là hắn đã bị nhiều người chú ý như vậy, nhưng cho dù có biết rõ đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ không để ở trong lòng.
Hắn đang hoàn toàn lâm vào trong khổ tu ở tu luyện tháp.
Lần tu luyện này tốn trọn ba tháng của hắn.
Lúc này hắn mới đi ra khỏi tu luyện tháp.
Hô!
Thở hắt ra một hơi, trên mặt Diệp Huyền trở nên sáng láng.
Huyền khí trên người hắn thâm trầm như biển, nhưng nhìn kỹ lại thì lại không có cảm giác ba động nào, khiến cho mọi người lấy làm lạ.
Trong khoảng thời gian ba tháng này, Diệp Huyền liền củng cố tu vi của mình lại một phen, lại đề thăng lên tới võ sư tam trọng đỉnh phong, đồng thời hắn cũng thôi diễn hồn lực của mình lên tới mức cao nhất, lên tới tam phẩm hậu kỳ.
Trước kia bởi vì đột phá quá nhanh, hư phù trong thân thể của hắn, trong ba tháng này, bị hắn bài trừ sạch sẽ.