Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 244: Hoàn toàn tỉnh ngộ (2)
Lại nói tiếp thì đây cũng không phải do thực lực của Khô Trần trưởng lão không đủ, mà là do suy nghĩ của lão vẫn chưa chuyển hóa xong, sự hiểu biết của lão về trận pháp vẫn còn chưa hoàn chỉnh, không đủ toàn diện và vào sâu.
Nhưng tới lượt Diệp Huyền, dù vẫn chưa xem qua trận đồ nhưng hắn đại khái cũng đã phân tích ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, bây giờ sau khi xem qua trận đồ thì hắn đã hoàn toàn hiểu rõ Khô Trần trưởng lão làm sai ở điểm nào.
- Diệp Huyền tiểu tử, ngươi cảm thấy lão phu luyện chế thế nào?
Khô Trần trưởng lão thuận miệng hỏi.
Diệp Huyền cười khẽ một cái, tuy rằng hắn đã nhìn ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, nhưng không thể nói trắng ra tất cả được.
Dù sao thì hắn chỉ mới là luyện hồn sư nhất phẩm, có thể dễ dàng nhìn ra sai lầm của đối phương thì cũng hơi khoa trương quá.
Nghĩ nghĩ một lúc, Diệp Huyền mới nói:
- Khô Trần trưởng lão, ta xem qua trận đồ này, lại phân tích trận bàn của ngươi, cũng có một vài suy nghĩ, không biết có giúp được gì cho ngươi hay không.
- Xin cứ nói.
Hai mắt của Khô Trần trưởng lão sáng lên, lão vỗn cũng không ngờ Diệp Huyền có thể phát hiện được gì ở trận đồ, nhưng thật không thể ngờ đối phương cư nhiên thực sự nghĩ ra gì đó, lúc này liền chăm chú lắng nghe.
- Thập phương thủ hồn trận này, nhìn qua chắc là trận pháp thượng cổ, cho nên ta liền nghĩ, có phải cách luyện chế thập phương thủ hồn trận này hoàn toàn phải tiến hành dựa theo quy tắc thượng cổ chứ không phải dựa theo quy tắc hiện tại hay không.
- Cũng như phối chế trận dịch này vậy, thời đại thượng cổ, lúc trận pháp sư cấu trúc trận pháp thì đều thích tiến hành khống chế trận dịch đặc hơn, độ đậm đặc ở các điểm đều khác nhau.
- Cho nên mới khiến cho trận pháp càng thêm linh hoạt, còn trận pháp hiện tại, bởi vì cảm thấy quá trình quá mức phức tạp, cho nên cũng không ngừng giảm bớt yêu cầu về độ đậm đặc của trận dịch, cho nên độ đậm đặc của trận văn hiện tại sẽ không giống như trước, không biết lúc Khô Trần trưởng lão luyện chế có suy nghĩ tới điểm này hay không?
- Tiếp theo, ngoại trừ độ đậm đặc của trận dịch ra, trên vấn đề miêu tả của trận pháp thượng cổ ở kết cấu trận văn cũng khác với trận pháp bây giờ, tỉ như tụ linh trận được lưu truyền rất rộng trên Thiên Huyền đại lục hiện tại vậy, trong trận pháp thượng cổ, chú ý đặt bút nặng nhẹ khác nhau, nối tiếp giao nhau rất xảo diệu, cứ như vậy, nơi nào nên nặng thì nặng, nơi nào nên nhẹ thì nhẹ, khiến cho hiệu quả của tụ linh trận có thể phát huy tới mức lớn nhất.
- Còn tụ linh trận đã thay đổi đại trận pháp của bây giờ lại chú ý liền mạch lưu loát, cách đặt bút khi vẽ trận văn đều giữ nguyên một loại từ đầu tới cuối, cho nên, tuy rằng hiệu quả còn lâu mới có thể sánh được với tụ linh trận thượng cổ, nhưng lại càng thêm đơn giản rõ ràng, khiến cho bất kỳ trận pháp sư nào cũng có thể tạo ra.
- Cho nên ta mới nghĩ rằng, thập phương thủ hồn trận này vốn là trận pháp thượng cổ kinh điển, liệu có phải cũng chú ý cách đặt bút nặng nhẹ hay không, tỉ như mấy điểm giao nhau này, sẽ không cần mạnh như vậy, có thể giảm bớt độ đậm đặc của trận dịch, giảm nhẹ bút lực khi vẽ trận văn, khiến cho điểm nối tiếp càng thêm xảo diệu, nếu như hạ thủ quá mạnh thì cảm giác giống như đảo khách thành chủ, mất đi cái diệu dụng như cầu nhỏ nối liền các bên.
Diệp Huyền cũng không phải thẳng thắn chỉ ra chỗ sai lầm, mà dùng khẩu khí rất uyển chuyển, dùng góc độ của một luyện hồn sư để phân tích vấn đề, chỉ ra những điểm sai lầm của Khô Trần trưởng lão rất xảo diệu.
Khô Trần trưởng lão lúc đầu còn không chú ý lắm, nhưng dần dần lão lại nhíu mày, đôi mắt trầm tư, hoàn toàn lâm vào trong suy tư.
Chờ tới khi Diệp Huyền nói xong hết thì toàn thân lão đột nhiên chấn động, trong đôi mắt lóe ra một đạo tinh quang.
Những lời Diệp Huyền nói giống như ánh sáng mặt trời lóe lên trong đêm đen vô tận, nháy mắt liền xuyên thấu qua bóng đen và sương mù trước mắt lão.
- Trận pháp thượng cổ thì phải làm theo thủ pháp thượng cổ….
Tới lúc này Khô Trần trưởng lão vẫn chỉ cho rằng kiến thức và tạo nghệ của mình có vấn đề, không hề nghĩ tới chuyện này, chỉ biết cứ thế làm theo quá trình luyện chế mà thôi.
Nhưng lại không ngờ tới, trận pháp thượng cổ và trận pháp bây giờ dù đa phần thủ pháp đều như nhau, nhưng có một vài phương diện lại khác nhau đôi chút, nhưng chính là những điểm khác nhau đôi chút này lại khiến lão luyện chế thất bại.
Hôm nay nghe Diệp Huyền nói như vậy thì trong đầu của lão giống như có một đạo thiểm điện xẹt qua, triệt để thắp sáng đầu óc đang tối đen của lão, có một loại cảm giác như hoàn toàn tỉnh ngộ.
- Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy, đúng rồi, trận pháp thượng cổ và trận pháp hiện tại khác nhau, tại sao ta vẫn luôn không nghĩ tới chuyện này kia chứ?
Khô Trần trưởng lão hoàn toàn kích động, miệng lẩm bẩm.
Mỗi quá trình luyện chế của thập phương thủ hồn trận xẹt qua trong đầu lão, hết lần này tới lần khác, dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Dần dần, ánh mắt của lão ngày càng sáng ngời, nụ cười trên môi cũng ngày càng lớn hơn.
Ước chừng một khắc sau, đột nhiên, trước người của lão xuất hiện một ít tài liệt, hai tay bay múa, hồn nhiên bắt đầu luyện chế trong sở nghiên cứu này.
Phối chế trận dịch.
Chuẩn bị trận cơ.
Những quá trình này, Khô Trần trưởng lão đã làm qua rất nhiều lần, hôm nay sau khi hiểu ra thì càng không xa lạ gì, cả quá trình mượt mà như mây trôi nước chảy.
Tới lúc bắt đầu vẽ trận văn thì Khô Trần trưởng lão lấy ra một cây linh văn bút kiểu dáng cổ xưa.
Trước kia khi vẽ thập phương thủ hồn trận, lão chỉ dùng linh vân bút cấp đại sư mà bản thân mình hay dùng nhất, nhưng lúc này, lão lại lấy ra một cây linh vân bút thượng cổ.
Loại linh vân bút này, có khả năng khống chế đối với độ nặng nhẹ khi hạ bút và độ đậm đặc mạnh yếu của trận dịch vô cùng linh hoạt.
Chấm linh văn bút vào trong trận dịch, Khô Trần trưởng lão lại thúc dục hồn lực tam phẩm, thong thả vẽ lên trên trận cơ.
Mỗi một bước lão đều vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, khống chế độ nặng nhẹ của linh văn bút cùng với độ đậm đặc của trận dịch, hơn nữa dung nhập thêm hồn lực, dần dần hình thành trận pháp hồn lực.
Thấy một màn như vậy, trong lòng của Diệp Huyền cũng có điều suy nghĩ:
- Xem ra, thiên phú của Khô Trần trưởng lão này ở phương diện vẽ trận pháp cũng không thể xem là đặc biệt xuất sắc…(còn tiếp)
Nhưng tới lượt Diệp Huyền, dù vẫn chưa xem qua trận đồ nhưng hắn đại khái cũng đã phân tích ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, bây giờ sau khi xem qua trận đồ thì hắn đã hoàn toàn hiểu rõ Khô Trần trưởng lão làm sai ở điểm nào.
- Diệp Huyền tiểu tử, ngươi cảm thấy lão phu luyện chế thế nào?
Khô Trần trưởng lão thuận miệng hỏi.
Diệp Huyền cười khẽ một cái, tuy rằng hắn đã nhìn ra vấn đề của Khô Trần trưởng lão, nhưng không thể nói trắng ra tất cả được.
Dù sao thì hắn chỉ mới là luyện hồn sư nhất phẩm, có thể dễ dàng nhìn ra sai lầm của đối phương thì cũng hơi khoa trương quá.
Nghĩ nghĩ một lúc, Diệp Huyền mới nói:
- Khô Trần trưởng lão, ta xem qua trận đồ này, lại phân tích trận bàn của ngươi, cũng có một vài suy nghĩ, không biết có giúp được gì cho ngươi hay không.
- Xin cứ nói.
Hai mắt của Khô Trần trưởng lão sáng lên, lão vỗn cũng không ngờ Diệp Huyền có thể phát hiện được gì ở trận đồ, nhưng thật không thể ngờ đối phương cư nhiên thực sự nghĩ ra gì đó, lúc này liền chăm chú lắng nghe.
- Thập phương thủ hồn trận này, nhìn qua chắc là trận pháp thượng cổ, cho nên ta liền nghĩ, có phải cách luyện chế thập phương thủ hồn trận này hoàn toàn phải tiến hành dựa theo quy tắc thượng cổ chứ không phải dựa theo quy tắc hiện tại hay không.
- Cũng như phối chế trận dịch này vậy, thời đại thượng cổ, lúc trận pháp sư cấu trúc trận pháp thì đều thích tiến hành khống chế trận dịch đặc hơn, độ đậm đặc ở các điểm đều khác nhau.
- Cho nên mới khiến cho trận pháp càng thêm linh hoạt, còn trận pháp hiện tại, bởi vì cảm thấy quá trình quá mức phức tạp, cho nên cũng không ngừng giảm bớt yêu cầu về độ đậm đặc của trận dịch, cho nên độ đậm đặc của trận văn hiện tại sẽ không giống như trước, không biết lúc Khô Trần trưởng lão luyện chế có suy nghĩ tới điểm này hay không?
- Tiếp theo, ngoại trừ độ đậm đặc của trận dịch ra, trên vấn đề miêu tả của trận pháp thượng cổ ở kết cấu trận văn cũng khác với trận pháp bây giờ, tỉ như tụ linh trận được lưu truyền rất rộng trên Thiên Huyền đại lục hiện tại vậy, trong trận pháp thượng cổ, chú ý đặt bút nặng nhẹ khác nhau, nối tiếp giao nhau rất xảo diệu, cứ như vậy, nơi nào nên nặng thì nặng, nơi nào nên nhẹ thì nhẹ, khiến cho hiệu quả của tụ linh trận có thể phát huy tới mức lớn nhất.
- Còn tụ linh trận đã thay đổi đại trận pháp của bây giờ lại chú ý liền mạch lưu loát, cách đặt bút khi vẽ trận văn đều giữ nguyên một loại từ đầu tới cuối, cho nên, tuy rằng hiệu quả còn lâu mới có thể sánh được với tụ linh trận thượng cổ, nhưng lại càng thêm đơn giản rõ ràng, khiến cho bất kỳ trận pháp sư nào cũng có thể tạo ra.
- Cho nên ta mới nghĩ rằng, thập phương thủ hồn trận này vốn là trận pháp thượng cổ kinh điển, liệu có phải cũng chú ý cách đặt bút nặng nhẹ hay không, tỉ như mấy điểm giao nhau này, sẽ không cần mạnh như vậy, có thể giảm bớt độ đậm đặc của trận dịch, giảm nhẹ bút lực khi vẽ trận văn, khiến cho điểm nối tiếp càng thêm xảo diệu, nếu như hạ thủ quá mạnh thì cảm giác giống như đảo khách thành chủ, mất đi cái diệu dụng như cầu nhỏ nối liền các bên.
Diệp Huyền cũng không phải thẳng thắn chỉ ra chỗ sai lầm, mà dùng khẩu khí rất uyển chuyển, dùng góc độ của một luyện hồn sư để phân tích vấn đề, chỉ ra những điểm sai lầm của Khô Trần trưởng lão rất xảo diệu.
Khô Trần trưởng lão lúc đầu còn không chú ý lắm, nhưng dần dần lão lại nhíu mày, đôi mắt trầm tư, hoàn toàn lâm vào trong suy tư.
Chờ tới khi Diệp Huyền nói xong hết thì toàn thân lão đột nhiên chấn động, trong đôi mắt lóe ra một đạo tinh quang.
Những lời Diệp Huyền nói giống như ánh sáng mặt trời lóe lên trong đêm đen vô tận, nháy mắt liền xuyên thấu qua bóng đen và sương mù trước mắt lão.
- Trận pháp thượng cổ thì phải làm theo thủ pháp thượng cổ….
Tới lúc này Khô Trần trưởng lão vẫn chỉ cho rằng kiến thức và tạo nghệ của mình có vấn đề, không hề nghĩ tới chuyện này, chỉ biết cứ thế làm theo quá trình luyện chế mà thôi.
Nhưng lại không ngờ tới, trận pháp thượng cổ và trận pháp bây giờ dù đa phần thủ pháp đều như nhau, nhưng có một vài phương diện lại khác nhau đôi chút, nhưng chính là những điểm khác nhau đôi chút này lại khiến lão luyện chế thất bại.
Hôm nay nghe Diệp Huyền nói như vậy thì trong đầu của lão giống như có một đạo thiểm điện xẹt qua, triệt để thắp sáng đầu óc đang tối đen của lão, có một loại cảm giác như hoàn toàn tỉnh ngộ.
- Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy, đúng rồi, trận pháp thượng cổ và trận pháp hiện tại khác nhau, tại sao ta vẫn luôn không nghĩ tới chuyện này kia chứ?
Khô Trần trưởng lão hoàn toàn kích động, miệng lẩm bẩm.
Mỗi quá trình luyện chế của thập phương thủ hồn trận xẹt qua trong đầu lão, hết lần này tới lần khác, dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Dần dần, ánh mắt của lão ngày càng sáng ngời, nụ cười trên môi cũng ngày càng lớn hơn.
Ước chừng một khắc sau, đột nhiên, trước người của lão xuất hiện một ít tài liệt, hai tay bay múa, hồn nhiên bắt đầu luyện chế trong sở nghiên cứu này.
Phối chế trận dịch.
Chuẩn bị trận cơ.
Những quá trình này, Khô Trần trưởng lão đã làm qua rất nhiều lần, hôm nay sau khi hiểu ra thì càng không xa lạ gì, cả quá trình mượt mà như mây trôi nước chảy.
Tới lúc bắt đầu vẽ trận văn thì Khô Trần trưởng lão lấy ra một cây linh văn bút kiểu dáng cổ xưa.
Trước kia khi vẽ thập phương thủ hồn trận, lão chỉ dùng linh vân bút cấp đại sư mà bản thân mình hay dùng nhất, nhưng lúc này, lão lại lấy ra một cây linh vân bút thượng cổ.
Loại linh vân bút này, có khả năng khống chế đối với độ nặng nhẹ khi hạ bút và độ đậm đặc mạnh yếu của trận dịch vô cùng linh hoạt.
Chấm linh văn bút vào trong trận dịch, Khô Trần trưởng lão lại thúc dục hồn lực tam phẩm, thong thả vẽ lên trên trận cơ.
Mỗi một bước lão đều vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, khống chế độ nặng nhẹ của linh văn bút cùng với độ đậm đặc của trận dịch, hơn nữa dung nhập thêm hồn lực, dần dần hình thành trận pháp hồn lực.
Thấy một màn như vậy, trong lòng của Diệp Huyền cũng có điều suy nghĩ:
- Xem ra, thiên phú của Khô Trần trưởng lão này ở phương diện vẽ trận pháp cũng không thể xem là đặc biệt xuất sắc…(còn tiếp)