Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1783
- Cái gì?
Dao Nguyệt Vũ Đế run lên, dưới lo lắng, liền muốn xông lên chân trời.
- Chủ mẫu chậm đã.
Kim Lân vội vàng gọi nàng lại:
- Uy lực của Diệt Thế Lôi Kiếp, cũng không phải là nhất thành bất biến, nếu như ngươi tiến lên, không những không thể giúp đỡ điện hạ, ngược lại sẽ gợi ra Diệt Thế Lôi Kiếp càng đáng sợ, đưa điện hạ vào tình cảnh càng nguy hiểm.
- Huống chi, tuy Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, nhưng cũng không phải là không có hi vọng chống đối, những người khác, cho dù mạnh hơn, cũng chưa chắc có thể qua Diệt Thế Lôi Kiếp này, thế nhưng điện hạ...
Kim Lân nhìn quét mọi người ở đây, bất kể là Dao Nguyệt Vũ Đế hay Hắc Long cung chủ, cường giả bực này, ở trong mắt hắn đều căn bản không thể chống đối Diệt Thế Lôi Kiếp.
Chỉ là điện hạ...
Nó nhìn về phía Diệp Huyền, đặc biệt Tiểu Tử Điêu trên bả vai Diệp Huyền, có nó tiểu biến thái kia, Diệt Thế Lôi Kiếp này có thể hủy diệt được điện hạ sao?
Tuy trong lòng Kim Lân thấp thỏm, nhưng cũng mơ hồ mang theo một tia hi vọng.
Lúc này Diệp Huyền đang rơi vào một hoàn cảnh cực kỳ nguy nan.
Oanh ca!
Ánh chớp sáng quắc, hủy diệt chư thiên, lực lượng mạnh mẽ, xé rách lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền, bao quát thân thể, bao quát linh hồn, đều từng chút mất đi.
- Phải chết sao?
Trong lòng Diệp Huyền rống giận, lôi đình kia dập tắt tất cả, nhưng nội tâm hắn điên cuồng rít gào.
Sau khi sống lại, mình đối mặt bao nhiêu khó khăn, đều lần lượt sống sót, có thể nào dễ dàng chết ở chỗ này?
Hắn điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Đại Địa Võ Hồn, chống đỡ lôi đình ăn mòn.
Đồng thời Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu Diệp Huyền toàn lực thôi thúc, cấp tốc thả ra đạo đạo lực lượng sinh mệnh, thoải mái linh hồn của hắn.
Nhưng cho dù như thế, lực lượng sấm sét kia vẫn từ từ dập tắt thân thể của hắn, phảng phất như không có bất kỳ vật gì, có thể ngăn cản bước chân hủy diệt của nó.
- Diệt Thế Lôi Kiếp!
Trong đầu óc của Diệp Huyền, trên Hoang Thiên Tháp, từng tia ánh sáng lóng lánh.
Trong Hoang Thiên Tháp, lão giả thần bí kia cảm thụ ngoại giới lan truyền đến lực lượng, trên mặt cũng lộ ra một tia nghiêm nghị, càng mang theo một nụ cười khổ.
- Chủ nhân năm đó làm sự kiện kia, mãi đến tận hiện tại ý chí thiên địa cũng không thể tha thứ sao? Ngay cả truyền nhân của hắn cũng muốn hủy diệt?
Lão giả râu tím ở trong lòng thấp thỏm.
Hắn biết rõ Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, đây cơ hồ không phải Vũ Đế có thể chống đối, bởi vì nó đại biểu toàn bộ thiên địa ý chí.
Thế nhưng lão giả râu tím đồng thời nghi hoặc, nếu bởi vì thiên địa ý chí biết Diệp Huyền là truyền nhân của chủ nhân, lúc này mới dành cho hắn trừng phạt, tại sao ở thời điểm đột phá Vũ Đế, Diệt Thế Lôi Kiếp không xuất hiện, trái lại thời điểm đột phá nhị trọng, đột nhiên giáng lâm Diệt Thế Lôi Kiếp.
Đây căn bản không phù hợp quy tắc của thiên địa chí cao.
- Chẳng lẽ nói, người này ngoại trừ là đệ tử của chủ nhân ra, trên người còn có gì khác dẫn tới ý chí thiên địa không cho tồn tại?
Lão giả râu tím thấp thỏm nắm chặt hai tay, hắn bây giờ bị nhốt ở trong Hoang Thiên Tháp, căn bản không có cách đến giúp Diệp Huyền, chỉ có thể âm thầm cầu khẩn, Diệp Huyền có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an.
Oanh ca!
Vòm trời như mực, che đậy thiên địa, mưa to gió lớn đột nhiên hàng lâm, cột sáng sấm sét cấp tốc đánh xuống, uốn lượn như rồng.
Lần lượt oanh kích, Sinh Mệnh Võ Hồn của Diệp Huyền cũng bổ sung không được thân thể cùng linh hồn tổn thương, ở dưới lực lượng sấm sét cấp tốc xé rách.
Đau nhức, đã truyền khắp mỗi một góc của thân thể Diệp Huyền, ngay cả thân thể cũng bắt đầu tan vỡ.
Diệp Huyền chỉ có thể điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, đồng thời tăng lên tu vi của mình.
Mà Tiểu Tử Điêu ở một bên cũng tựa hồ phát hiện Diệp Huyền không đúng, con ngươi nô đùa trở nên nghiêm nghị, da lông nó dựng thẳng lên, tứ chi mở ra, điên cuồng hấp thu lực lượng kiếp lôi trong thiên địa.
Đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm ở sau lưng Diệp Huyền, hào quang chói lọi, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng chói mắt, vô số phù văn lấp loé, Tài Quyết Chi Kiếm như bị triệt để kích hoạt, Tiểu Tử Điêu cấp tốc hấp thu phần lớn lực lượng kiếp lôi.
Ở dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tử Điêu cùng Tài Quyết Chi Kiếm, lực lượng lôi kiếp rơi vào trên người Diệp Huyền, cũng chỉ còn một phần mười.
- Rầm rầm rầm...
Lượng lớn lôi kiếp không ngừng rơi vào trên người Diệp Huyền, coi như Diệp Huyền hiện tại có Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Cửu Chuyển Thánh Thể đã vận chuyển tới cực hạn, bao quát Sinh Mệnh Võ Hồn, Đại Địa Võ Hồn cũng thôi thúc đến đỉnh phong, nhưng mà trên người hắn vẫn bị lôi kiếp đánh thương tích đầy mình, cháy đen một mảnh.
Trong cơ thể vô số kinh mạch dồn dập nứt ra, lúc nào cũng có thể triệt để nổ tung, hóa thành tro tàn.
Đồng thời lượng lớn thiên địa Huyền khí tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Ngay thời điểm Diệp Huyền sắp không kiên trì được.
Răng rắc!
Trong thân thể phảng phất như có ràng buộc gì đó bị đánh vỡ, Diệp Huyền cảm giác được tu vi của mình đột nhiên dâng lên một cấp bậc, một loại lực lượng tràn ngập sinh cơ quanh quẩn toàn thân hắn.
Ở thời khắc mấu chốt này, Diệp Huyền rốt cục đột phá đến cửu giai nhị trọng.
Sau khi đột phá, lực lượng cùng phòng ngự của Diệp Huyền được tăng lên kinh người.
Nhưng trong lòng Diệp Huyền không có một chút ý mừng, bởi vì hắn phát hiện lôi kiếp đánh xuống ở trên người mình dĩ nhiên tăng lên theo, đồng thời càng thêm mãnh liệt.
Đây rốt cuộc là cái kiếp lôi gì?
Diệp Huyền phiền muộn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, hiện tại hắn đã đột phá, nhưng kiếp lôi lại không có dấu hiệu biến mất.
Đây căn bản không phải đột phá mới đưa tới kiếp lôi, mà là ông trời muốn sống sờ sờ đánh chết hắn a.
Lúc này Diệp Huyền căn bản không lo được mình đột phá hay không, lần thứ hai điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể.
Sau khi bước vào cửu giai nhị trọng, cường độ thân thể Diệp Huyền vốn là được tăng lên, ở dưới Cửu Chuyển Thánh Thể thôi thúc, lực phòng ngự so với trước mạnh ít nhất gấp đôi.
Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn có loại cảm giác lực bất tòng tâm.
- Rầm rầm rầm...
Theo lôi kiếp tiếp tục giáng lâm, Diệp Huyền phát hiện, Cửu Chuyển Thánh Thể thất chuyển của mình dĩ nhiên có một tia buông lỏng.
Hắn lập tức rõ ràng, đây là Cửu Chuyển Thánh Thể muốn đột phá.
Trong lòng Diệp Huyền rốt cục có một tia hưng phấn, lôi kiếp này tuy mạnh, nhưng chỉ cần không thể lập tức tiêu diệt mình, hoàn toàn có thể thành thủ đoạn luyện thể của mình.
Lão thiên khốn kiếp, ngươi không phải muốn đánh chết ta sao? Đến đây đi, muốn giết ta không phải dễ dàng như vậy!
Dao Nguyệt Vũ Đế run lên, dưới lo lắng, liền muốn xông lên chân trời.
- Chủ mẫu chậm đã.
Kim Lân vội vàng gọi nàng lại:
- Uy lực của Diệt Thế Lôi Kiếp, cũng không phải là nhất thành bất biến, nếu như ngươi tiến lên, không những không thể giúp đỡ điện hạ, ngược lại sẽ gợi ra Diệt Thế Lôi Kiếp càng đáng sợ, đưa điện hạ vào tình cảnh càng nguy hiểm.
- Huống chi, tuy Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, nhưng cũng không phải là không có hi vọng chống đối, những người khác, cho dù mạnh hơn, cũng chưa chắc có thể qua Diệt Thế Lôi Kiếp này, thế nhưng điện hạ...
Kim Lân nhìn quét mọi người ở đây, bất kể là Dao Nguyệt Vũ Đế hay Hắc Long cung chủ, cường giả bực này, ở trong mắt hắn đều căn bản không thể chống đối Diệt Thế Lôi Kiếp.
Chỉ là điện hạ...
Nó nhìn về phía Diệp Huyền, đặc biệt Tiểu Tử Điêu trên bả vai Diệp Huyền, có nó tiểu biến thái kia, Diệt Thế Lôi Kiếp này có thể hủy diệt được điện hạ sao?
Tuy trong lòng Kim Lân thấp thỏm, nhưng cũng mơ hồ mang theo một tia hi vọng.
Lúc này Diệp Huyền đang rơi vào một hoàn cảnh cực kỳ nguy nan.
Oanh ca!
Ánh chớp sáng quắc, hủy diệt chư thiên, lực lượng mạnh mẽ, xé rách lục phủ ngũ tạng của Diệp Huyền, bao quát thân thể, bao quát linh hồn, đều từng chút mất đi.
- Phải chết sao?
Trong lòng Diệp Huyền rống giận, lôi đình kia dập tắt tất cả, nhưng nội tâm hắn điên cuồng rít gào.
Sau khi sống lại, mình đối mặt bao nhiêu khó khăn, đều lần lượt sống sót, có thể nào dễ dàng chết ở chỗ này?
Hắn điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Đại Địa Võ Hồn, chống đỡ lôi đình ăn mòn.
Đồng thời Sinh Mệnh Võ Hồn trong đầu Diệp Huyền toàn lực thôi thúc, cấp tốc thả ra đạo đạo lực lượng sinh mệnh, thoải mái linh hồn của hắn.
Nhưng cho dù như thế, lực lượng sấm sét kia vẫn từ từ dập tắt thân thể của hắn, phảng phất như không có bất kỳ vật gì, có thể ngăn cản bước chân hủy diệt của nó.
- Diệt Thế Lôi Kiếp!
Trong đầu óc của Diệp Huyền, trên Hoang Thiên Tháp, từng tia ánh sáng lóng lánh.
Trong Hoang Thiên Tháp, lão giả thần bí kia cảm thụ ngoại giới lan truyền đến lực lượng, trên mặt cũng lộ ra một tia nghiêm nghị, càng mang theo một nụ cười khổ.
- Chủ nhân năm đó làm sự kiện kia, mãi đến tận hiện tại ý chí thiên địa cũng không thể tha thứ sao? Ngay cả truyền nhân của hắn cũng muốn hủy diệt?
Lão giả râu tím ở trong lòng thấp thỏm.
Hắn biết rõ Diệt Thế Lôi Kiếp đáng sợ, đây cơ hồ không phải Vũ Đế có thể chống đối, bởi vì nó đại biểu toàn bộ thiên địa ý chí.
Thế nhưng lão giả râu tím đồng thời nghi hoặc, nếu bởi vì thiên địa ý chí biết Diệp Huyền là truyền nhân của chủ nhân, lúc này mới dành cho hắn trừng phạt, tại sao ở thời điểm đột phá Vũ Đế, Diệt Thế Lôi Kiếp không xuất hiện, trái lại thời điểm đột phá nhị trọng, đột nhiên giáng lâm Diệt Thế Lôi Kiếp.
Đây căn bản không phù hợp quy tắc của thiên địa chí cao.
- Chẳng lẽ nói, người này ngoại trừ là đệ tử của chủ nhân ra, trên người còn có gì khác dẫn tới ý chí thiên địa không cho tồn tại?
Lão giả râu tím thấp thỏm nắm chặt hai tay, hắn bây giờ bị nhốt ở trong Hoang Thiên Tháp, căn bản không có cách đến giúp Diệp Huyền, chỉ có thể âm thầm cầu khẩn, Diệp Huyền có thể gặp dữ hóa lành, chuyển nguy thành an.
Oanh ca!
Vòm trời như mực, che đậy thiên địa, mưa to gió lớn đột nhiên hàng lâm, cột sáng sấm sét cấp tốc đánh xuống, uốn lượn như rồng.
Lần lượt oanh kích, Sinh Mệnh Võ Hồn của Diệp Huyền cũng bổ sung không được thân thể cùng linh hồn tổn thương, ở dưới lực lượng sấm sét cấp tốc xé rách.
Đau nhức, đã truyền khắp mỗi một góc của thân thể Diệp Huyền, ngay cả thân thể cũng bắt đầu tan vỡ.
Diệp Huyền chỉ có thể điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, đồng thời tăng lên tu vi của mình.
Mà Tiểu Tử Điêu ở một bên cũng tựa hồ phát hiện Diệp Huyền không đúng, con ngươi nô đùa trở nên nghiêm nghị, da lông nó dựng thẳng lên, tứ chi mở ra, điên cuồng hấp thu lực lượng kiếp lôi trong thiên địa.
Đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm ở sau lưng Diệp Huyền, hào quang chói lọi, hóa thành một thanh kiếm ánh sáng chói mắt, vô số phù văn lấp loé, Tài Quyết Chi Kiếm như bị triệt để kích hoạt, Tiểu Tử Điêu cấp tốc hấp thu phần lớn lực lượng kiếp lôi.
Ở dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tử Điêu cùng Tài Quyết Chi Kiếm, lực lượng lôi kiếp rơi vào trên người Diệp Huyền, cũng chỉ còn một phần mười.
- Rầm rầm rầm...
Lượng lớn lôi kiếp không ngừng rơi vào trên người Diệp Huyền, coi như Diệp Huyền hiện tại có Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Cửu Chuyển Thánh Thể đã vận chuyển tới cực hạn, bao quát Sinh Mệnh Võ Hồn, Đại Địa Võ Hồn cũng thôi thúc đến đỉnh phong, nhưng mà trên người hắn vẫn bị lôi kiếp đánh thương tích đầy mình, cháy đen một mảnh.
Trong cơ thể vô số kinh mạch dồn dập nứt ra, lúc nào cũng có thể triệt để nổ tung, hóa thành tro tàn.
Đồng thời lượng lớn thiên địa Huyền khí tràn vào trong cơ thể Diệp Huyền.
Ngay thời điểm Diệp Huyền sắp không kiên trì được.
Răng rắc!
Trong thân thể phảng phất như có ràng buộc gì đó bị đánh vỡ, Diệp Huyền cảm giác được tu vi của mình đột nhiên dâng lên một cấp bậc, một loại lực lượng tràn ngập sinh cơ quanh quẩn toàn thân hắn.
Ở thời khắc mấu chốt này, Diệp Huyền rốt cục đột phá đến cửu giai nhị trọng.
Sau khi đột phá, lực lượng cùng phòng ngự của Diệp Huyền được tăng lên kinh người.
Nhưng trong lòng Diệp Huyền không có một chút ý mừng, bởi vì hắn phát hiện lôi kiếp đánh xuống ở trên người mình dĩ nhiên tăng lên theo, đồng thời càng thêm mãnh liệt.
Đây rốt cuộc là cái kiếp lôi gì?
Diệp Huyền phiền muộn suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, hiện tại hắn đã đột phá, nhưng kiếp lôi lại không có dấu hiệu biến mất.
Đây căn bản không phải đột phá mới đưa tới kiếp lôi, mà là ông trời muốn sống sờ sờ đánh chết hắn a.
Lúc này Diệp Huyền căn bản không lo được mình đột phá hay không, lần thứ hai điên cuồng vận chuyển Cửu Chuyển Thánh Thể.
Sau khi bước vào cửu giai nhị trọng, cường độ thân thể Diệp Huyền vốn là được tăng lên, ở dưới Cửu Chuyển Thánh Thể thôi thúc, lực phòng ngự so với trước mạnh ít nhất gấp đôi.
Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn có loại cảm giác lực bất tòng tâm.
- Rầm rầm rầm...
Theo lôi kiếp tiếp tục giáng lâm, Diệp Huyền phát hiện, Cửu Chuyển Thánh Thể thất chuyển của mình dĩ nhiên có một tia buông lỏng.
Hắn lập tức rõ ràng, đây là Cửu Chuyển Thánh Thể muốn đột phá.
Trong lòng Diệp Huyền rốt cục có một tia hưng phấn, lôi kiếp này tuy mạnh, nhưng chỉ cần không thể lập tức tiêu diệt mình, hoàn toàn có thể thành thủ đoạn luyện thể của mình.
Lão thiên khốn kiếp, ngươi không phải muốn đánh chết ta sao? Đến đây đi, muốn giết ta không phải dễ dàng như vậy!