Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1667



Long Ma Khải Giáp, bản thân nắm giữ uy thế đặc biệt, đồng thời cũng có thể che đậy tất cả khí tức, năm đó nếu như không phải cường giả của Vô Lượng Sơn bại lộ công pháp cùng võ kỹ, Hạ gia căn bản không thể phát hiện Vô Lượng Sơn cũng tham dự trong đó, bây giờ Kim Lân mặc vào áo giáp này, có Long Ma Khải Giáp yểm hộ, coi như chiến đấu với nhau, những người khác cũng rất khó phát giác Kim Lân kỳ thực là Yêu Đế.
Duy nhất phiền phức chính là, Chấp Pháp điện Long Ma Khải Giáp quá mức đặc thù, cường giả ở Huyền Vực biết đến rất nhiều, nhưng ở đây tới gần Vô Tận Hải, người nhận ra hẳn sẽ không nhiều a.
Mà trước ở trên người Kim Lân gia phong một tầng cấm chế liễm tức, Diệp Huyền cũng phát hiện một hiện tượng quái lạ, tu vi và khí tức của Kim Lân, dĩ nhiên so với trước thoáng tăng lên một chút.
Dựa theo xu thế này, không ra mấy tháng thời gian, tu vi của Kim Lân sẽ từ nhất trọng đỉnh phong, khôi phục lại Yêu Đế nhị trọng.
Nghĩ đến trước mình vẻn vẹn là thay Kim Lân khôi phục lại bát giai nhất trọng, kết quả Kim Lân ở trong mấy năm thời gian, tự mình khôi phục lại cảnh giới Yêu Hoàng đỉnh phong, Diệp Huyền cũng thoải mái.
- Đi thôi.
Những ngày sau đó, Diệp Huyền cùng Kim Lân ở trong thành trì Nhân tộc ngang qua, có thể cưỡi Truyền Tống trận liền cưỡi Truyền Tống trận, không thể cưỡi thì lợi dụng phi thuyền chạy đi.
Mấy ngày sau, Diệp Huyền cùng Kim Lân rốt cục tới một thành trì cỡ lớn ở Nam vực đại lục... Thiên Hải Thành.
Thiên Hải Thành, ở biên giới Vô Tận Hải, là thành trì mạnh mẽ nhất ở Nam vực, cũng là đường nối nhanh nhất của võ giả muốn đi vào Vô Tận Hải.
Ở ngoại vi Vô Tận Hải, có vô số hải đảo, trong những hải đảo này có cực kỳ nhỏ bé, chỉ có chu vi trăm dặm, có địa vực khổng lồ, chiếm diện tích cũng cực kỳ bao la, bởi vậy ở lại không ít võ giả Nhân loại, thuộc về địa bàn Nhân tộc.
Mà Thiên Hải Thành, chính là cứ điểm đi tới những hòn đảo kia, tương đương với cán dù, vô số kỳ trân dị bảo từ Vô Tận Hải sản xuất, thông qua Thiên Hải Thành tiến vào Thiên Huyền đại lục, mà vô số bảo vật từ Thiên Huyền đại lục, thì thông qua Thiên Hải Thành tiến vào Vô Tận Hải.
Tương truyền mấy vạn năm trước, Hải tộc từng phát động qua vài lần xâm lấn Thiên Huyền đại lục, lúc đó trận chiến mạo hiểm nhất, Hải tộc thậm chí chiếm cứ toàn bộ hòn đảo ở ngoại vi Vô Tận Hải, trực tiếp đánh vào trong đại lục.
Lúc đó cường giả Nhân tộc, cả tộc mà chiến, dồn dập hội tụ ở đại lục Nam vực.
Mà chiến trường hạch tâm của hai tộc, chính là ở Thiên Hải Thành, trận chiến cuối cùng đó, Nhân tộc tiền bối dục huyết phấn chiến, chém giết lượng lớn cường giả Hải tộc, đuổi vô số Hải tộc ra khỏi Thiên Huyền đại lục.
Thiên Hải Thành, cũng bởi vậy thành bình phong cuối cùng của Nhân tộc ở duyên hải.
Thu lại khí tức trên người, tận lực để cho mình xem phổ thông một chút, Diệp Huyền cùng Kim Lân tiến vào Thiên Hải Thành.
Thiên Hải Thành không hổ là trung tâm của Nhân tộc trước khi tiến vào Vô Tận Hải, toàn bộ thành trì cực kỳ bao la, hơn nữa người đến người đi, cực kỳ phồn hoa, thậm chí so với Thiên Đô Phủ còn muốn hùng vĩ cùng náo nhiệt, hầu như có thể so với Hỗn Loạn Chi Thành.
- Hai vị tiền bối hẳn là lần đầu tiên tới Thiên Hải Thành, xin hỏi đến Thiên Hải Thành là mua vật liệu hay chuẩn bị ra biển rèn luyện, sưu tầm vật liệu?
Một thanh âm lanh lảnh đột nhiên ở bên tai Diệp Huyền cùng Kim Lân vang lên, chỉ thấy một thiếu niên ước chừng mười bảy mười tám tuổi đứng ở trước mặt Diệp Huyền, trên người mặc vải vóc phổ thông, da dẻ bởi vì quanh năm bị gió biển thổi phất mà trở nên hơi ngăm đen, thế nhưng đôi mắt màu nâu khá trong suốt long lanh, lộ ra một luồng linh động.
Trên người hắn có một luồng Huyền lực gợn sóng yếu ớt, là một tên Thiên Linh sư cấp bốn.
Nhìn thấy Diệp Huyền cùng Kim Lân nhìn về phía hắn, thiếu niên này liền nói:
- Ta tên Tiểu Đông, là hướng đạo ở Thiên Hải Thành, ta xem hai vị mới đến, khẳng định đối với Thiên Hải Thành nhân sinh địa mạo không quen, nếu như đồng ý, có thể mời ta hướng đạo cho các ngươi, ta thu phí rất tiện nghi, một ngày chỉ cần một trăm viên Huyền Thạch hạ phẩm, hoặc là một viên Huyền Thạch trung phẩm, hơn nữa ta đối với các loại cửa hàng, thương hội ở Thiên Hải Thành đều rất quen thuộc, bất luận hai vị là tới mua vật liệu, hay chuẩn bị ra biển rèn luyện, ta cũng có thể giúp được các ngươi, cho hai vị tiết kiệm rất nhiều thời gian. Đương nhiên nếu hai vị không cần hướng đạo, vậy chúc hai vị ở Thiên Hải Thành trải qua vui vẻ.
Thiếu niên đứng ở một bên, ước ao nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân.
Diệp Huyền phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy sau khi tiến vào thành trì, dĩ nhiên có hơn mười người như Tiểu Đông, phân biệt tìm rất nhiều võ giả đi vào thành, nhiệt tình giới thiệu.
- Làm sao ngươi biết chúng ta là lần đầu tiên tới?
Diệp Huyền nghi hoặc nhìn Tiểu Đông nói.
- Võ giả quanh năm ở Thiên Hải Thành, trên người đều sẽ có một loại cảm giác tiếp xúc nước biển mang theo tinh hàm, điều này là bởi vì quanh năm cùng biển rộng giao thiệp, nhưng trên người hai vị tiền bối một chút cảm giác này cũng không có, vì lẽ đó ta suy đoán hai vị hẳn là đến từ nội lục, hơn nữa là lần đầu tiên tới Thiên Hải Thành.
Thiếu niên chậm rãi nói, một chút cũng không có sợ người lạ.
- Vậy ngươi trước hết mang chúng ta tùy tiện xem một chút đi.
Kiếp trước Diệp Huyền chưa từng tới Thiên Hải Thành, có hướng đạo cũng thuận tiện, huống chi một viên Huyền Thạch trung phẩm cũng không mắc.
Tiểu Đông thấy Diệp Huyền cùng Kim Lân đáp ứng, lập tức hưng phấn liên tục cúc cung, biểu hiện tràn ngập kích động.
- Ta xem ngươi là Võ Sư, thiên phú rất khá, sao không lo tu luyện, mà ở đây làm hướng đạo gì? Cha mẹ ngươi đâu?
Tuy Thiên Linh Sư cấp bốn cần tài nguyên, nhưng dựa lưng Vô Tận Hải, nên không cần dựa vào hướng đạo kiếm tiền a?
Hơn nữa Diệp Huyền nhìn thấy hướng đạo khác hoặc là tuổi khá lớn, tu vi thấp, hoặc căn bản không phải võ giả, như Tiểu Đông là hầu như không có.
Sắc mặt Tiểu Đông ảm đạm nói:
- Cha ta trước đây là một võ giả, chuyên môn ra biển tìm kiếm vật liệu, đáng tiếc hắn ở lúc ta còn rất nhỏ đã chết ở một lần ra biển, chỉ còn ta cùng mẫu thân sống nương tựa lẫn nhau, ta vừa bắt đầu dựa vào phụ thân lưu lại tài nguyên còn có thể tu luyện, nhưng dần dần Huyền Thạch liền không đủ, hơn nữa mẫu thân ta không cho ta ra biển, nói tu vi của ta quá thấp, vì lẽ đó ta chỉ có thể đi ra làm hướng đạo.
Chương trước Chương tiếp
Loading...