Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 162: Tới dâng lễ vật (2)
Người của Vương gia mở hộp ngọc ra, lập tức có một khối mỹ ngọc hình phượng hoàng xuất hiện trước mặt mọi người, bên trên khối ngọc có một trận văn rất nhỏ phù hiện, huyền khí ngưng tụ chung quanh, khiến cho người khác cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái.
- Dưỡng tâm ngọc? Tụ huyền trận pháp?
- Gia chủ Vương Hải này ra tay sảng khoái thật đấy, nghe nói dưỡng tâm ngọc xuất xứ ngoài mười ba nước của chúng ta, vô cùng trân quý, mang theo bên người thì có thể ngưng thần tĩnh khí, khi tu luyện có thể làm ít công to, còn tụ huyền trận pháp cũng vô cùng thần kỳ, có thể khiến cho quanh thân lúc nào cũng có một vòng huyền khí bao phủ, vào lúc nhất giai nhị giai có công dụng rất lớn.
- Đường đường là Vương gia, khẳng định biết rõ thời gian tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh đột phá, nên chuẩn bị từ trước, chẳng trách lại tự tin trấn định như vậy.
- Đáng chết, hắn tặng bảo bối như vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Mọi người bàn tán xôn xao, thần sắc khác nhau.
Lãnh Dĩnh Oánh nhận lấy ngọc bội, hình phượng lóng lánh trong suốt, sợ rằng người khắc nên nó cũng là một vị đại sư, hơn nữa như lời gia chủ Vương Hải đã nói, quả thực vô cùng trân quý, lúc này mới nghiêm tục quay sang nói một tiếng cảm ơn với Vương Hải.
- Vương gia chủ, ngươi có lòng rồi.
Lãnh Thiên mỉm cười, cũng vô cùng hài lòng với lễ vật của Vương Hải.
Bảo vật thế này, cho dù là thành chủ như gã cũng chưa chắc muốn có là có được.
- Ha ha, thành chủ đại nhân quá khen, trừ dưỡng tâm ngọc này ra thì Vương mỗ còn một món lễ vật nữa.
Vương Hải cười nói.
- Cái gì? Vẫn còn lễ vật nữa?
- Lễ vật này dâng lên sau dưỡng tâm ngọc, chẳng lẽ còn quý hơn?
- Ta nói rồi mà, tuy rằng dưỡng tâm ngọc rất quý hiếm, nhưng lại có chút không phóng khoáng, hẳn là chỉ là lễ vật tặng cho tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh, lễ vật thật sự chắc là Vương Hải gia chủ còn chưa lấy ra.
Mọi người thầm biến sắc, Vương Hải làm thế này khiến cho bọn họ có áp lực rất lớn.
- Thành chủ đại nhân, Vương gia ta kinh doanh buôn bán đan dược, cho nên lúc nào cũng chú ý tới tin tức về đan dược ở bên ngoài, trước đây không lâu, Vương gia chúng ta ở một hồi đấu giá hội chiếm được một viên dưỡng mạch đan tứ phẩm, viên đan dược này nghe nói có thể ôn dưỡng kinh mạch của võ giả, có tác dụng đặc biệt là nuôi dưỡng huyền mạch.
Vương Hải vỗ tay một cái, Vương Tuyên lập tức đứng lên, cung kính lấy ra một cái bình sứ.
Vương Hải mỉm cười nói:
- Tại hạ nghe nói lúc Hắc Trác thống lĩnh trùng kích thiên vũ sư tứ giai thiên vũ cảnh đã bị nội thương, khiến cho huyền mạch có chút thác loạn, không cách nào hoá giải để tiếp tục trùng kích cảnh giới thiên võ sư. Viên dưỡng mạch đan tứ phẩm này có được công hiệu dưỡng mạch cường đại, chắc chắn có thể trị lành thương thế của Hắc Trác thống lĩnh, bảo vệ sự an toàn cho Lam Nguyệt thành ta.
Hắc Trác luôn đứng im bất động sau lưng Lãnh Thiên cũng run lên một chút, trong mắt loé ra hai luồng tinh quang, động dung nói:
- Đan dược tứ phẩm, dưỡng mạch đan!
Những người khác có mặt ở đây cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đan dược tứ phẩm, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, Vương gia lần này chắc là bỏ ra cái giá rất lớn.
Lãnh Thiên đột nhiên đứng lên, vẻ mặt còn kích động hơn cả Hắc Trác, trầm giọng hỏi:
- Vương gia chủ, ngươi nói thật sao?
Vương Hải nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của mọi người, trong lòng vô cùng đắc ý, chỉ mỉm cười nói:
- Thành chủ đại nhân, tại hạ sao dám lừa ngươi được.
- Được lắm, mau mau đưa lên.
Lãnh Thiên cười nói.
Hắc Trác là hộ vệ thân cận nhất của gã, một thân thực lực đăng phong tạo cực, là cường giả có hy vọng đột phá tới thiên võ sư nhất Lam Nguyệt thành.
Chỉ tiếc, hai năm trước trong một lần Hắc Trác thử đột phá thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến huyền mạch bị tổn thương, tuy rằng thực lực vẫn như cũ, nhưng khả năng tiến bộ gần như đã không còn, khiến cho Lãnh Thiên cũng có chút lo lắng.
Hôm nay nghe thấy đan dược của Vương Hải có thể chữa được thương thế của Hắc Trác, lập tức khiến cho gã kích động không thôi.
Thực lực của Hắc Trác càng mạnh, đương nhiên đại biểu cho phủ thành chủ của gã càng an ổn.
Thấy thành chủ đại nhân vui mừng như vậy, trong lòng Vương Hải rốt cuộc cũng an tâm hơn.
Thời gian gần đây Vương gia liên tiếp bị phủ thành chủ giáo huấn, khiến cho người làm gia chủ như Vương Hải cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Vương gia muốn phát triển ở Lam Nguyệt thành, tuy rằng không liên quan gì nhiều tới phủ thành chủ, nhưng ắt cũng không thể thiếu sự duy trì của phủ thành chủ.
Vì để lấy lại hình tượng của Vương gia trong mắt Lãnh Thiên, cho nên Vương gia lần này mới nghĩ hết biện pháp, tìm hai loại bảo vật này, mục đích chính là vì thay đổi địa vị của Vương gia.
Hôm nay xem ra đã thành công rồi.
Dưới ánh mắt kích động của mấy người Lãnh Thiên, Vương Tuyên nhẹ nhàng đặt đan dược ở trên bàn, sau đó cung kính lui xuống.
- Tốt lắm, tốt lắm.
Lãnh Thiên nhịn không được liên tục khen hai tiếng tốt lắm, còn vẻ mặt của Hắc Trác đứng bên cạnh thì cũng kích động không thôi.
Bất quá dù sao địa vị của hai người cũng rất cao quý, cho nên không kích động tới mức dùng đan dược ngay trước mặt bao người thế này.
Lãnh Thiên biểu hiện như vậy khiến cho trong lòng của những vị gia chủ khác buồn bực vô cùng.
Vương gia chuẩn bị quà quá dày, nếu vậy thì dù đợt tặng quà năm nay chỉ mới bắt đầu nhưng hạng nhất không phải Vương gia thì còn ai nữa.
- Ha ha, Vương Hải gia chủ quả nhiên là tài lực hơn nữa, loại bảo vật này chỉ sợ là ngàn vàng khó cầu, Chu gia ta tuy rằng không bằng, nhưng lòng kính ngưỡng dành cho thành chủ đại nhân cũng không thấp chút nào, cho nên lần này ta cũng chuẩn bị hai loại huyền binh, dành cho tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh và Hắc Trác thống lĩnh.
Chu Thông gia chủ của Chu gia đứng lên, mỉm cười.
Lập tức có tuỳ tùng của Chu gia mang theo hai thanh huyền binh đi tới.
Trong đó có một thanh trường kiếm giống như mặt nước hồ thu, mỏng như cánh ve, kiếm dài ba thước ba, phát ra quang mang lãnh liệt chói loá dưới ánh đèn.
- Nghe nói Huyền Tâm Quyết mà tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh tu luyện vô cùng ảo diệu, Thu Thuỷ Kiếm này của ta, mặc dù chỉ là huyền binh nhất cấp nhưng bên trên có khắc Lãnh Linh Trận Pháp, kết hợp với hàn băng chi khí, có thể tăng uy lực của người thi triển lên năm thành, còn bản thân Thu Thuỷ Kiếm này cũng giống như người dùng, hy vọng tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh có thể thích.
Trên mặt Lãnh Dĩnh Oánh lập tức hiện lên vẻ kinh hỉ.
- Dưỡng tâm ngọc? Tụ huyền trận pháp?
- Gia chủ Vương Hải này ra tay sảng khoái thật đấy, nghe nói dưỡng tâm ngọc xuất xứ ngoài mười ba nước của chúng ta, vô cùng trân quý, mang theo bên người thì có thể ngưng thần tĩnh khí, khi tu luyện có thể làm ít công to, còn tụ huyền trận pháp cũng vô cùng thần kỳ, có thể khiến cho quanh thân lúc nào cũng có một vòng huyền khí bao phủ, vào lúc nhất giai nhị giai có công dụng rất lớn.
- Đường đường là Vương gia, khẳng định biết rõ thời gian tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh đột phá, nên chuẩn bị từ trước, chẳng trách lại tự tin trấn định như vậy.
- Đáng chết, hắn tặng bảo bối như vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Mọi người bàn tán xôn xao, thần sắc khác nhau.
Lãnh Dĩnh Oánh nhận lấy ngọc bội, hình phượng lóng lánh trong suốt, sợ rằng người khắc nên nó cũng là một vị đại sư, hơn nữa như lời gia chủ Vương Hải đã nói, quả thực vô cùng trân quý, lúc này mới nghiêm tục quay sang nói một tiếng cảm ơn với Vương Hải.
- Vương gia chủ, ngươi có lòng rồi.
Lãnh Thiên mỉm cười, cũng vô cùng hài lòng với lễ vật của Vương Hải.
Bảo vật thế này, cho dù là thành chủ như gã cũng chưa chắc muốn có là có được.
- Ha ha, thành chủ đại nhân quá khen, trừ dưỡng tâm ngọc này ra thì Vương mỗ còn một món lễ vật nữa.
Vương Hải cười nói.
- Cái gì? Vẫn còn lễ vật nữa?
- Lễ vật này dâng lên sau dưỡng tâm ngọc, chẳng lẽ còn quý hơn?
- Ta nói rồi mà, tuy rằng dưỡng tâm ngọc rất quý hiếm, nhưng lại có chút không phóng khoáng, hẳn là chỉ là lễ vật tặng cho tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh, lễ vật thật sự chắc là Vương Hải gia chủ còn chưa lấy ra.
Mọi người thầm biến sắc, Vương Hải làm thế này khiến cho bọn họ có áp lực rất lớn.
- Thành chủ đại nhân, Vương gia ta kinh doanh buôn bán đan dược, cho nên lúc nào cũng chú ý tới tin tức về đan dược ở bên ngoài, trước đây không lâu, Vương gia chúng ta ở một hồi đấu giá hội chiếm được một viên dưỡng mạch đan tứ phẩm, viên đan dược này nghe nói có thể ôn dưỡng kinh mạch của võ giả, có tác dụng đặc biệt là nuôi dưỡng huyền mạch.
Vương Hải vỗ tay một cái, Vương Tuyên lập tức đứng lên, cung kính lấy ra một cái bình sứ.
Vương Hải mỉm cười nói:
- Tại hạ nghe nói lúc Hắc Trác thống lĩnh trùng kích thiên vũ sư tứ giai thiên vũ cảnh đã bị nội thương, khiến cho huyền mạch có chút thác loạn, không cách nào hoá giải để tiếp tục trùng kích cảnh giới thiên võ sư. Viên dưỡng mạch đan tứ phẩm này có được công hiệu dưỡng mạch cường đại, chắc chắn có thể trị lành thương thế của Hắc Trác thống lĩnh, bảo vệ sự an toàn cho Lam Nguyệt thành ta.
Hắc Trác luôn đứng im bất động sau lưng Lãnh Thiên cũng run lên một chút, trong mắt loé ra hai luồng tinh quang, động dung nói:
- Đan dược tứ phẩm, dưỡng mạch đan!
Những người khác có mặt ở đây cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đan dược tứ phẩm, đây tuyệt đối là cái giá trên trời, Vương gia lần này chắc là bỏ ra cái giá rất lớn.
Lãnh Thiên đột nhiên đứng lên, vẻ mặt còn kích động hơn cả Hắc Trác, trầm giọng hỏi:
- Vương gia chủ, ngươi nói thật sao?
Vương Hải nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của mọi người, trong lòng vô cùng đắc ý, chỉ mỉm cười nói:
- Thành chủ đại nhân, tại hạ sao dám lừa ngươi được.
- Được lắm, mau mau đưa lên.
Lãnh Thiên cười nói.
Hắc Trác là hộ vệ thân cận nhất của gã, một thân thực lực đăng phong tạo cực, là cường giả có hy vọng đột phá tới thiên võ sư nhất Lam Nguyệt thành.
Chỉ tiếc, hai năm trước trong một lần Hắc Trác thử đột phá thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khiến huyền mạch bị tổn thương, tuy rằng thực lực vẫn như cũ, nhưng khả năng tiến bộ gần như đã không còn, khiến cho Lãnh Thiên cũng có chút lo lắng.
Hôm nay nghe thấy đan dược của Vương Hải có thể chữa được thương thế của Hắc Trác, lập tức khiến cho gã kích động không thôi.
Thực lực của Hắc Trác càng mạnh, đương nhiên đại biểu cho phủ thành chủ của gã càng an ổn.
Thấy thành chủ đại nhân vui mừng như vậy, trong lòng Vương Hải rốt cuộc cũng an tâm hơn.
Thời gian gần đây Vương gia liên tiếp bị phủ thành chủ giáo huấn, khiến cho người làm gia chủ như Vương Hải cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Vương gia muốn phát triển ở Lam Nguyệt thành, tuy rằng không liên quan gì nhiều tới phủ thành chủ, nhưng ắt cũng không thể thiếu sự duy trì của phủ thành chủ.
Vì để lấy lại hình tượng của Vương gia trong mắt Lãnh Thiên, cho nên Vương gia lần này mới nghĩ hết biện pháp, tìm hai loại bảo vật này, mục đích chính là vì thay đổi địa vị của Vương gia.
Hôm nay xem ra đã thành công rồi.
Dưới ánh mắt kích động của mấy người Lãnh Thiên, Vương Tuyên nhẹ nhàng đặt đan dược ở trên bàn, sau đó cung kính lui xuống.
- Tốt lắm, tốt lắm.
Lãnh Thiên nhịn không được liên tục khen hai tiếng tốt lắm, còn vẻ mặt của Hắc Trác đứng bên cạnh thì cũng kích động không thôi.
Bất quá dù sao địa vị của hai người cũng rất cao quý, cho nên không kích động tới mức dùng đan dược ngay trước mặt bao người thế này.
Lãnh Thiên biểu hiện như vậy khiến cho trong lòng của những vị gia chủ khác buồn bực vô cùng.
Vương gia chuẩn bị quà quá dày, nếu vậy thì dù đợt tặng quà năm nay chỉ mới bắt đầu nhưng hạng nhất không phải Vương gia thì còn ai nữa.
- Ha ha, Vương Hải gia chủ quả nhiên là tài lực hơn nữa, loại bảo vật này chỉ sợ là ngàn vàng khó cầu, Chu gia ta tuy rằng không bằng, nhưng lòng kính ngưỡng dành cho thành chủ đại nhân cũng không thấp chút nào, cho nên lần này ta cũng chuẩn bị hai loại huyền binh, dành cho tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh và Hắc Trác thống lĩnh.
Chu Thông gia chủ của Chu gia đứng lên, mỉm cười.
Lập tức có tuỳ tùng của Chu gia mang theo hai thanh huyền binh đi tới.
Trong đó có một thanh trường kiếm giống như mặt nước hồ thu, mỏng như cánh ve, kiếm dài ba thước ba, phát ra quang mang lãnh liệt chói loá dưới ánh đèn.
- Nghe nói Huyền Tâm Quyết mà tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh tu luyện vô cùng ảo diệu, Thu Thuỷ Kiếm này của ta, mặc dù chỉ là huyền binh nhất cấp nhưng bên trên có khắc Lãnh Linh Trận Pháp, kết hợp với hàn băng chi khí, có thể tăng uy lực của người thi triển lên năm thành, còn bản thân Thu Thuỷ Kiếm này cũng giống như người dùng, hy vọng tiểu thư Lãnh Dĩnh Oánh có thể thích.
Trên mặt Lãnh Dĩnh Oánh lập tức hiện lên vẻ kinh hỉ.