Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1606
Vèo vèo vèo!
Ngay vào lúc này, từng bóng người mạnh mẽ đột nhiên từ trong Lam Quang học viện bắn mạnh ra, đầy đủ hơn mười tên cường giả, mắt lạnh nhìn phi thuyền trong bầu trời, trên người tỏa ra uy thế đáng sợ hủy diệt tất cả.
- Các hạ là ai? Vì sao đột nhiên giáng lâm Huyền Cơ học viện ta?
Cường giả đầu lĩnh râu tóc tung bay, hình thể khôi ngô, ầm ầm hét lớn, hư không chấn động, dĩ nhiên là một tên Vũ Hoàng đỉnh phong, mà sau lưng hắn, hơn mười tên cường giả tất cả đều là cường giả Vũ Hoàng, khí tức chất phác, hoàn toàn không phải nơi như Mộng Cảnh Bình Nguyên có thể sinh ra, hiển nhiên là cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn sắp xếp ở Lam Quang học viện.
Giờ phút này hơn mười tên Vũ Hoàng, ánh mắt tất cả đều lạnh lùng nghiêm nghị nhìn thiên không, cau mày lạnh lùng nhìn đám người Huyết Kiếm Vũ Đế ở trước phi thuyền.
Lấy kiến thức của bọn họ, tự nhiên có thể nhìn ra mấy người trên phi thuyền không phải bình thường, dù đám người Huyết Kiếm Vũ Đế không có toàn lực tỏa ra khí tức, nhưng loại khí tức núi cao sừng sững kia, không phải người bình thường có thể có được.
- Chúng ta là ai?
Trên phi thuyền, Hoàng Phủ Tú Minh nở nụ cười.
Xì xì!
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, đột nhiên nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, một cầu vồng óng ánh ở dưới con mắt mọi người bắn mạnh ra, đánh pho tượng của Thiên Dịch lão tổ ở trên quảng trường thành phấn vụn.
Động tác bất thình lình, khiến cho hơn mười tên cường giả Vũ Hoàng kia sắc mặt biến đổi, từng cái từng cái âm trầm, dồn dập lùi về sau một bước.
Nếu như đổi làm người bình thường, dám to gan ở trước mặt những cường giả của Vô Lượng Sơn bọn hắn lớn lối như thế, người đầu lĩnh sợ là sớm đã ra lệnh một tiếng, giết chết không cần luận tội, nhưng lúc trước Hoàng Phủ Tú Minh chỉ tay, lại làm bọn họ cả người lông tơ dựng thẳng.
Cái chỉ tay kia, nhìn như phổ thông, nhưng ẩn chứa uy lực đáng sợ, càng để trong lòng Vũ Hoàng đầu lĩnh dâng lên một luồng cảm giác nguy hiểm, điều này hiển nhiên đại biểu đối phương tuyệt đối nắm giữ năng lực thương tổn được hắn.
Nhưng, thân là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn trấn thủ Lam Quang học viện, muốn hắn trực tiếp lui lại đó là căn bản không thể.
Trong bóng tối truyền ra một tin tức, người đầu lĩnh nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tú Minh quát lạnh:
- Các hạ đến tột cùng là ai? Có biết chúng ta là người nào không, nhanh chóng rời đi, chúng ta có thể chuyện cũ bỏ qua, nếu như không, đừng trách chúng ta thủ đoạn ác độc!
Ánh mắt hắn sắc bén, cả người tỏa ra khí tức ngập trời, uy thế đáng sợ bức tán toàn bộ Lam Quang Thành, khiến cho hết thảy võ giả quan tâm tình cảnh này, mỗi người hô hấp không thuận, trong lòng ngơ ngác.
- Ha ha ha ha, ngươi hỏi ta là ai?
Tiếng cười to đột nhiên từ trong miệng Hoàng Phủ Tú Minh vang lên, hắn ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười chấn động bầu trời, nhiều đám mây ở dưới hắn cười to tán loạn ra, lộ ra trời nắng sáng sủa, chấn động hư không, khiến cho tất cả mọi người biến sắc, chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu, có loại cảm giác muốn thổ huyết.
Tiếng cười kéo dài không thôi, đột nhiên, Hoàng Phủ Tú Minh ngừng cười, lạnh lùng nhìn hơn mười tên cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn ở phía dưới, lạnh giọng nói:
- Các ngươi chiếm lấy Lam Quang học viện của lão phu, còn hỏi lão phu là ai? Chẳng lẽ không cảm thấy rất buồn cười sao?
Sát cơ ác liệt, như một thanh lưỡi dao sắc, trong nháy mắt đâm vào trong đầu hơn mười tên Vũ Hoàng, ở dưới khí tức của Hoàng Phủ Tú Minh chèn ép, hơn mười tên Vũ Hoàng kia từng cái từng cái thân thể chấn động dữ dội, sắc mặt trắng bệch, thân hình ở trên không trung lơ lửng không cố định.
Hắn Lam Quang học viện?
Người này là...
Trong lòng hơn mười tên Vũ Hoàng đều hoảng hốt.
- Hoàng Phủ Tú Minh, là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.
- Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng dĩ nhiên trở về?
- Không phải nói hắn đã vẫn lạc sao?
Mà trong Lam Quang Thành, rất nhiều cường giả nguyên bản thuộc về thế lực bản thổ của Mộng Cảnh Bình Nguyên, giờ khắc này cũng rốt cục nhận ra hắn mười năm chưa từng trở lại qua Lam Quang học viện, từng cái từng cái trong lòng chấn động dữ dội.
Hoàng Phủ Tú Minh, hắn không phải đã bị tông môn Nguyên Lão bắt, đồng thời mang tới Hỗn Loạn Chi Thành sao?
Rất nhiều cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn cả người chấn động, đại danh của Hoàng Phủ Tú Minh, bọn họ tự nhiên đều nghe nói qua, thế nhưng chân nhân là lần thứ nhất nhìn thấy, vì lấy cấp bậc của bọn họ còn tiếp xúc không tới tầng thứ này.
Đây chính là Hoàng Phủ Tú Minh lúc trước muốn trộm cắp tông môn chí bảo, kết quả bị tóm sao? Ánh mắt tên đầu lĩnh lạnh lẽo, ở trong ấn tượng của hắn, Hoàng Phủ Tú Minh tối nhiên là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, nhưng tu vi của hắn vẻn vẹn là ở bát giai tam trọng đỉnh phong, bây giờ bên mình có nhiều cường giả như vậy, không hẳn không thể bắt đối phương.
Vừa nghĩ tới mình bắt Hoàng Phủ Tú Minh, tông môn sẽ dành cho khen thưởng, trong lòng người này liền cuồng nhiệt lên.
- Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa ngục không cửa ngươi lại xông tới.
Đầu lĩnh đại hán dữ tợn nở nụ cười, sau khi biết thân phận của Hoàng Phủ Tú Minh, hắn quét sạch sành sanh sợ hãi, trái lại phóng ra chiến ý vô tận:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, bắt hết thảy người dám mạo phạm Huyền Cơ học viện lại cho ta, trừ Hoàng Phủ Tú Minh, người còn lại phản kháng giết không tha.
- Vâng!
Ở dưới sự hướng dẫn của đại hán khôi ngô, rất nhiều Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn đều tỏa ra khí tức đáng sợ, từng đạo từng đạo Huyền Nguyên tùy ý ngang dọc, loại khí tức cường giả đến từ vị diện càng cao kia, chấn động đến mức vô số cường giả bản thổ của Lam Quang Thành dồn dập thổ huyết rút lui, mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Mà phía dưới vô số học viên ngước đầu nhìn lên, giờ khắc này cũng sợ hãi trốn đến xa xa, từng cái từng cái chấn động ngẩng đầu, tâm thần chập chờn.
Một đám cường giả bí ẩn này, chỉ cần là người ở Mộng Cảnh Bình Nguyên đều biết, tất cả đều đến từ thế lực ở sau lưng khống chế Huyền Cơ Tông, Minh Nguyệt đế quốc, thống trị toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên kia.
Từ khi cường giả thế lực đáng sợ kia giáng lâm, bất luận người nào cũng có oai lực khó lường, ở nơi như Mộng Cảnh Bình Nguyên có thể nói là tồn tại vô địch.
Trong đám người này cho dù là một Vũ Hoàng yếu nhất, tao ngộ Huyền Cơ Tông Thiên Dịch lão tổ, Vũ Hoàng lão tổ của Minh Nguyệt đế quốc, Hạo Thiên đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải Tông,… đều là tồn tại dễ dàng nghiền ép.
Ngay vào lúc này, từng bóng người mạnh mẽ đột nhiên từ trong Lam Quang học viện bắn mạnh ra, đầy đủ hơn mười tên cường giả, mắt lạnh nhìn phi thuyền trong bầu trời, trên người tỏa ra uy thế đáng sợ hủy diệt tất cả.
- Các hạ là ai? Vì sao đột nhiên giáng lâm Huyền Cơ học viện ta?
Cường giả đầu lĩnh râu tóc tung bay, hình thể khôi ngô, ầm ầm hét lớn, hư không chấn động, dĩ nhiên là một tên Vũ Hoàng đỉnh phong, mà sau lưng hắn, hơn mười tên cường giả tất cả đều là cường giả Vũ Hoàng, khí tức chất phác, hoàn toàn không phải nơi như Mộng Cảnh Bình Nguyên có thể sinh ra, hiển nhiên là cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn sắp xếp ở Lam Quang học viện.
Giờ phút này hơn mười tên Vũ Hoàng, ánh mắt tất cả đều lạnh lùng nghiêm nghị nhìn thiên không, cau mày lạnh lùng nhìn đám người Huyết Kiếm Vũ Đế ở trước phi thuyền.
Lấy kiến thức của bọn họ, tự nhiên có thể nhìn ra mấy người trên phi thuyền không phải bình thường, dù đám người Huyết Kiếm Vũ Đế không có toàn lực tỏa ra khí tức, nhưng loại khí tức núi cao sừng sững kia, không phải người bình thường có thể có được.
- Chúng ta là ai?
Trên phi thuyền, Hoàng Phủ Tú Minh nở nụ cười.
Xì xì!
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, đột nhiên nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, một cầu vồng óng ánh ở dưới con mắt mọi người bắn mạnh ra, đánh pho tượng của Thiên Dịch lão tổ ở trên quảng trường thành phấn vụn.
Động tác bất thình lình, khiến cho hơn mười tên cường giả Vũ Hoàng kia sắc mặt biến đổi, từng cái từng cái âm trầm, dồn dập lùi về sau một bước.
Nếu như đổi làm người bình thường, dám to gan ở trước mặt những cường giả của Vô Lượng Sơn bọn hắn lớn lối như thế, người đầu lĩnh sợ là sớm đã ra lệnh một tiếng, giết chết không cần luận tội, nhưng lúc trước Hoàng Phủ Tú Minh chỉ tay, lại làm bọn họ cả người lông tơ dựng thẳng.
Cái chỉ tay kia, nhìn như phổ thông, nhưng ẩn chứa uy lực đáng sợ, càng để trong lòng Vũ Hoàng đầu lĩnh dâng lên một luồng cảm giác nguy hiểm, điều này hiển nhiên đại biểu đối phương tuyệt đối nắm giữ năng lực thương tổn được hắn.
Nhưng, thân là trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn trấn thủ Lam Quang học viện, muốn hắn trực tiếp lui lại đó là căn bản không thể.
Trong bóng tối truyền ra một tin tức, người đầu lĩnh nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tú Minh quát lạnh:
- Các hạ đến tột cùng là ai? Có biết chúng ta là người nào không, nhanh chóng rời đi, chúng ta có thể chuyện cũ bỏ qua, nếu như không, đừng trách chúng ta thủ đoạn ác độc!
Ánh mắt hắn sắc bén, cả người tỏa ra khí tức ngập trời, uy thế đáng sợ bức tán toàn bộ Lam Quang Thành, khiến cho hết thảy võ giả quan tâm tình cảnh này, mỗi người hô hấp không thuận, trong lòng ngơ ngác.
- Ha ha ha ha, ngươi hỏi ta là ai?
Tiếng cười to đột nhiên từ trong miệng Hoàng Phủ Tú Minh vang lên, hắn ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười chấn động bầu trời, nhiều đám mây ở dưới hắn cười to tán loạn ra, lộ ra trời nắng sáng sủa, chấn động hư không, khiến cho tất cả mọi người biến sắc, chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu, có loại cảm giác muốn thổ huyết.
Tiếng cười kéo dài không thôi, đột nhiên, Hoàng Phủ Tú Minh ngừng cười, lạnh lùng nhìn hơn mười tên cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn ở phía dưới, lạnh giọng nói:
- Các ngươi chiếm lấy Lam Quang học viện của lão phu, còn hỏi lão phu là ai? Chẳng lẽ không cảm thấy rất buồn cười sao?
Sát cơ ác liệt, như một thanh lưỡi dao sắc, trong nháy mắt đâm vào trong đầu hơn mười tên Vũ Hoàng, ở dưới khí tức của Hoàng Phủ Tú Minh chèn ép, hơn mười tên Vũ Hoàng kia từng cái từng cái thân thể chấn động dữ dội, sắc mặt trắng bệch, thân hình ở trên không trung lơ lửng không cố định.
Hắn Lam Quang học viện?
Người này là...
Trong lòng hơn mười tên Vũ Hoàng đều hoảng hốt.
- Hoàng Phủ Tú Minh, là Lam Quang học viện Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.
- Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng dĩ nhiên trở về?
- Không phải nói hắn đã vẫn lạc sao?
Mà trong Lam Quang Thành, rất nhiều cường giả nguyên bản thuộc về thế lực bản thổ của Mộng Cảnh Bình Nguyên, giờ khắc này cũng rốt cục nhận ra hắn mười năm chưa từng trở lại qua Lam Quang học viện, từng cái từng cái trong lòng chấn động dữ dội.
Hoàng Phủ Tú Minh, hắn không phải đã bị tông môn Nguyên Lão bắt, đồng thời mang tới Hỗn Loạn Chi Thành sao?
Rất nhiều cường giả Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn cả người chấn động, đại danh của Hoàng Phủ Tú Minh, bọn họ tự nhiên đều nghe nói qua, thế nhưng chân nhân là lần thứ nhất nhìn thấy, vì lấy cấp bậc của bọn họ còn tiếp xúc không tới tầng thứ này.
Đây chính là Hoàng Phủ Tú Minh lúc trước muốn trộm cắp tông môn chí bảo, kết quả bị tóm sao? Ánh mắt tên đầu lĩnh lạnh lẽo, ở trong ấn tượng của hắn, Hoàng Phủ Tú Minh tối nhiên là một tên Luyện Hồn Sư thất giai, nhưng tu vi của hắn vẻn vẹn là ở bát giai tam trọng đỉnh phong, bây giờ bên mình có nhiều cường giả như vậy, không hẳn không thể bắt đối phương.
Vừa nghĩ tới mình bắt Hoàng Phủ Tú Minh, tông môn sẽ dành cho khen thưởng, trong lòng người này liền cuồng nhiệt lên.
- Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa ngục không cửa ngươi lại xông tới.
Đầu lĩnh đại hán dữ tợn nở nụ cười, sau khi biết thân phận của Hoàng Phủ Tú Minh, hắn quét sạch sành sanh sợ hãi, trái lại phóng ra chiến ý vô tận:
- Tất cả mọi người nghe lệnh, bắt hết thảy người dám mạo phạm Huyền Cơ học viện lại cho ta, trừ Hoàng Phủ Tú Minh, người còn lại phản kháng giết không tha.
- Vâng!
Ở dưới sự hướng dẫn của đại hán khôi ngô, rất nhiều Vũ Hoàng của Vô Lượng Sơn đều tỏa ra khí tức đáng sợ, từng đạo từng đạo Huyền Nguyên tùy ý ngang dọc, loại khí tức cường giả đến từ vị diện càng cao kia, chấn động đến mức vô số cường giả bản thổ của Lam Quang Thành dồn dập thổ huyết rút lui, mặt lộ vẻ ngơ ngác.
Mà phía dưới vô số học viên ngước đầu nhìn lên, giờ khắc này cũng sợ hãi trốn đến xa xa, từng cái từng cái chấn động ngẩng đầu, tâm thần chập chờn.
Một đám cường giả bí ẩn này, chỉ cần là người ở Mộng Cảnh Bình Nguyên đều biết, tất cả đều đến từ thế lực ở sau lưng khống chế Huyền Cơ Tông, Minh Nguyệt đế quốc, thống trị toàn bộ Mộng Cảnh Bình Nguyên kia.
Từ khi cường giả thế lực đáng sợ kia giáng lâm, bất luận người nào cũng có oai lực khó lường, ở nơi như Mộng Cảnh Bình Nguyên có thể nói là tồn tại vô địch.
Trong đám người này cho dù là một Vũ Hoàng yếu nhất, tao ngộ Huyền Cơ Tông Thiên Dịch lão tổ, Vũ Hoàng lão tổ của Minh Nguyệt đế quốc, Hạo Thiên đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải Tông,… đều là tồn tại dễ dàng nghiền ép.