Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 155: Cải tiến kỹ thuật (2)
Rất nhanh, hai bên liền đạt thành hiệp nghị miệng.
Một lát sau, Diệp Huyền liền ghi đan phương và cách luyện chế ra.
Đan phương chính là thay đổi vài chỗ so với đan phương bình thường, Diệp Huyền nói rõ những thay đổi này chỉ có những nhân vật trọng yếu của Diệp gia mới có thể biết được điểm khác nhau ở trong đó, tới lúc đó hiệp hội luyện dược sư chỉ cần nhận lấy dược tài đã trộn sẵn là được.
Tuy rằng Diệp Huyền rất tin tưởng Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung, nhưng đối với những luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư thì lại không biết gì hết, vì đề phòng bí mật bị lộ ra, cho nên chỉ có thể quyết định như vậy.
Ngoài ra, cách luyện chế mới của Diệp Huyền cũng hoàn toàn khác hẳn với cách luyện chế bình thường.
Sau khi hai người nhìn thấy cách luyện chế cụ thể xong thì cũng kinh ngạc tới ngây người.
Cách luyện chế này chính là do nhiều luyện sư cùng nhau thao tác, căn cứ vào nhân số luyện dược sư khác nhau mà số lò luyện chế cũng khác nhau.
Căn cứ theo những gì đã nói trên đó thì chỉ cần đủ số người thì thậm chí còn có thể một lần luyện chế ra hơn mười lò đan.
Chẳng những số lượng luyện chế thành công tăng lên rõ rệt, mà thời gian luyện chế cũng giảm xuống rất nhiều, bình thường nếu muốn luyện chế một lò hồi huyết đan thì cần nửa canh giờ.
Nhưng cách luyện chế mới thì thời gian lại giảm đi phân nửa.
Chuyện này không phải là do cách luyện chế khác hẳn, căn bản là do đổi mới ở kỹ thuật.
Nếu như cách luyện chế của Diệp Huyền có thể thành công thì số lượng đan dược do bất kỳ luyện dược sư nhất phẩm nào luyện chế ba loại đan dược này làm luyện ra mỗi ngày, đều có thể đạt tới con số gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn so với số lượng mà đám luyện dược sư của Vương gia làm ra trong hơn mười năm.
Cho dù bản thân Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đều đã từng thấy Diệp Huyền luyện ba loại đan dược tam phẩm khác nhau cùng một lúc, cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Cách luyện chế này thật sự có thể thành công sao?
Diệp Huyền đương nhiên không để ý tới sự nghi hoặc của hai người bọn họ, đối với vấn đề hợp tác buôn bán cụ thể hắn cũng không rành lắm, còn mấy điều khoản hợp tác gì đó đợi quay về giao lại cho mấy người đại bá Diệp Triển Hùng là được.
Ngay trong đêm, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư liền chính thức ký kết hợp tác.
Trong lúc ký hiệp nghị cùng hội trưởng Hoa La Huyên, mấy người Diệp Triển Hùng vẫn còn cảm thấy choáng váng không chân thực.
Bọn họ còn chưa kịp hiểu gì, phủ đệ Diệp gia còn chưa kịp dời qua đây thì đã chuẩn bị bắt đầu tiến quân vào thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành rồi? Thậm chí đối tượng hợp tác còn là hiệp hội luyện dược sư cao cao tại thượng nữa!
Đứa cháu trai này của mình quả thực quá mức nghịch thiên.
Mặc dù Diệp Triển Hùng không hiểu gì hết, mê man mờ mịt, nhưng hành động thì không chút hàm hồ.
Tin tức thông qua phi ưng truyền về Thanh Sơn Trấn, ba ngày sau, đám dược liệu đầu tiên cư nhiên đã chuyển tới Lam Nguyệt thành.
Kế hoạch hợp tác sắp bắt đầu, Diệp Huyền có một yêu cầu mãnh liệt, đó chính là nội dung chủ chốt trong quá trình luyện chế này, chỉ có thể là một trong hai người Hoa La Huyên hoặc Chu Hoa Dung được nắm giữ.
Bởi vì tới bây giờ Diệp Huyền cũng không biết nhiều lắm về hiệp hội luyện dược sư, chỉ có hai người Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung còn đáng tin.
Cho nên nội dung thao tác chủ chốt này Diệp Huyền chỉ đồng ý giao cho hai người bọn họ chứ không phải bất kỳ luyện dược sư nào khác.
Đối với chuyện này, Hoa La Huyên đương nhiên không có dị nghị gì, lão là hội trưởng, nhất định không thể tự mình tham dự luyện chế, như vậy chỉ có thể giao cho Chu Hoa Dung.
Chu Hoa Dung đương nhiên là còn mong được như vậy.
Cơ hội tốt như vậy, cho dù Diệp Huyền không nói thì Chu Hoa Dung cũng sẽ không nhường cơ hội cho người khác.
Khắp hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ hội trưởng ra thì cũng chỉ có y là có thể nắm giữ kỹ thuật chủ chốt, điều này rõ ràng chứng tỏ ở hiệp hội luyện dược sư này y là nhân vậy quan trọng chỉ sau hội trưởng.
Đây không thể nghi ngờ là một sự giúp đỡ lớn cho sau này y nắm giữ đại quyền ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành này.
Dù sao thì ở hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ y ra thì cũng chỉ có vài luyện dược sư nhị phẩm nữa mà thôi.
Chỉ cần tầng quan hệ hợp tác này của y và Huyền thiếu vẫn còn thì một khi mở ra thị trường đan dược, thử hỏi trong hiệp hội luyện dược sư ở Lam Nguyệt thành này còn ai có tư cách cao hơn y nữa?
Cho nên trong lòng Chu Hoa Dung vô cùng cảm kích Diệp Huyền, y cảm thấy, mình có thể gặp được Huyền thiếu chính là ân phước lớn nhất mà ông trời dành cho mình. Chẳng những giúp cho mình đột phá luyện dược sư nhị phẩm mà còn giúp cho sự nghiệp của mình lên cao.
Ngẫm lại thì, nếu như không nhờ có mấy lần Huyền thiếu tới đây đều là y đi theo làm tuỳ tùng thì cơ hội cỡ này làm gì tới lượt y?
Trước khi chính thức an bài luyện dược sư luyện chế, đối mặt với cách luyện chế hoàn toàn mới mà Diệp Huyền cung cấp, Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mãnh liệt bày tỏ muốn thử một lần.
Ngay trong đêm dược liệu được đưa tới, hai người căn cứ theo cách luyện chế mà Diệp Huyền cung cấp, tiến hành thử nghiệm một phen.
Kết quả thử nghiệm thật sự sáng mù mắt chó của hai người.
Trong vòng một khắc, hai người cư nhiên có thể một lần luyện chế ra mười lô hồi huyết đan, mỗi lô đan dược đều có đủ hai mươi viên đan dược, một lần có được hai trăm viên.
Dù cho hai người kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không khỏi trợn mắt há mồm.
Đây e là lần đầu tiên trong cuộc đời luyện dược sư của hai người bọn họ từ trước nay, có thể một lần luyện chế ra nhiều đan dược như vậy, mà bọn họ chỉ tốn có một khắc ngắn ngủi mà thôi.
Bọn họ thật sự không dám tin, cách luyện chế của Diệp Huyền lại hữu hiệu như vậy.
Cách luyện chế nhiều người hợp tác cùng nhau, một lần luyện chế nhiều lô đan dược thế này, trước kia bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe.
Lần này, hai người càng thêm tin tưởng vào tương lai khi hợp tác.
Cuối cùng, hai bên lại định thêm một vài chi tiết, ví dụ như thời gian đưa đan dược ra thị trưởng chẳng hạn, sau đó mới dừng lại.
Còn phủ đệ của Diệp gia thì Diệp Triển Hùng cũng đã âm thầm mua xong, tuy rằng không nằm ngay giữa Lam Nguyệt thành, nhưng cũng là hào môn đại viện, khí thế bất phàm.
Mắt thấy chỉ còn mấy ngày nữa là tới yến hội của phủ thành chủ, cửa phòng trị liệu đóng chặt suốt bốn ngày trong hiệp hội luyện dược sư rốt cuộc cũng mở ra.
Một lát sau, Diệp Huyền liền ghi đan phương và cách luyện chế ra.
Đan phương chính là thay đổi vài chỗ so với đan phương bình thường, Diệp Huyền nói rõ những thay đổi này chỉ có những nhân vật trọng yếu của Diệp gia mới có thể biết được điểm khác nhau ở trong đó, tới lúc đó hiệp hội luyện dược sư chỉ cần nhận lấy dược tài đã trộn sẵn là được.
Tuy rằng Diệp Huyền rất tin tưởng Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung, nhưng đối với những luyện dược sư khác của hiệp hội luyện dược sư thì lại không biết gì hết, vì đề phòng bí mật bị lộ ra, cho nên chỉ có thể quyết định như vậy.
Ngoài ra, cách luyện chế mới của Diệp Huyền cũng hoàn toàn khác hẳn với cách luyện chế bình thường.
Sau khi hai người nhìn thấy cách luyện chế cụ thể xong thì cũng kinh ngạc tới ngây người.
Cách luyện chế này chính là do nhiều luyện sư cùng nhau thao tác, căn cứ vào nhân số luyện dược sư khác nhau mà số lò luyện chế cũng khác nhau.
Căn cứ theo những gì đã nói trên đó thì chỉ cần đủ số người thì thậm chí còn có thể một lần luyện chế ra hơn mười lò đan.
Chẳng những số lượng luyện chế thành công tăng lên rõ rệt, mà thời gian luyện chế cũng giảm xuống rất nhiều, bình thường nếu muốn luyện chế một lò hồi huyết đan thì cần nửa canh giờ.
Nhưng cách luyện chế mới thì thời gian lại giảm đi phân nửa.
Chuyện này không phải là do cách luyện chế khác hẳn, căn bản là do đổi mới ở kỹ thuật.
Nếu như cách luyện chế của Diệp Huyền có thể thành công thì số lượng đan dược do bất kỳ luyện dược sư nhất phẩm nào luyện chế ba loại đan dược này làm luyện ra mỗi ngày, đều có thể đạt tới con số gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn so với số lượng mà đám luyện dược sư của Vương gia làm ra trong hơn mười năm.
Cho dù bản thân Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung đều đã từng thấy Diệp Huyền luyện ba loại đan dược tam phẩm khác nhau cùng một lúc, cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Cách luyện chế này thật sự có thể thành công sao?
Diệp Huyền đương nhiên không để ý tới sự nghi hoặc của hai người bọn họ, đối với vấn đề hợp tác buôn bán cụ thể hắn cũng không rành lắm, còn mấy điều khoản hợp tác gì đó đợi quay về giao lại cho mấy người đại bá Diệp Triển Hùng là được.
Ngay trong đêm, Diệp gia và hiệp hội luyện dược sư liền chính thức ký kết hợp tác.
Trong lúc ký hiệp nghị cùng hội trưởng Hoa La Huyên, mấy người Diệp Triển Hùng vẫn còn cảm thấy choáng váng không chân thực.
Bọn họ còn chưa kịp hiểu gì, phủ đệ Diệp gia còn chưa kịp dời qua đây thì đã chuẩn bị bắt đầu tiến quân vào thị trường đan dược ở Lam Nguyệt thành rồi? Thậm chí đối tượng hợp tác còn là hiệp hội luyện dược sư cao cao tại thượng nữa!
Đứa cháu trai này của mình quả thực quá mức nghịch thiên.
Mặc dù Diệp Triển Hùng không hiểu gì hết, mê man mờ mịt, nhưng hành động thì không chút hàm hồ.
Tin tức thông qua phi ưng truyền về Thanh Sơn Trấn, ba ngày sau, đám dược liệu đầu tiên cư nhiên đã chuyển tới Lam Nguyệt thành.
Kế hoạch hợp tác sắp bắt đầu, Diệp Huyền có một yêu cầu mãnh liệt, đó chính là nội dung chủ chốt trong quá trình luyện chế này, chỉ có thể là một trong hai người Hoa La Huyên hoặc Chu Hoa Dung được nắm giữ.
Bởi vì tới bây giờ Diệp Huyền cũng không biết nhiều lắm về hiệp hội luyện dược sư, chỉ có hai người Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung còn đáng tin.
Cho nên nội dung thao tác chủ chốt này Diệp Huyền chỉ đồng ý giao cho hai người bọn họ chứ không phải bất kỳ luyện dược sư nào khác.
Đối với chuyện này, Hoa La Huyên đương nhiên không có dị nghị gì, lão là hội trưởng, nhất định không thể tự mình tham dự luyện chế, như vậy chỉ có thể giao cho Chu Hoa Dung.
Chu Hoa Dung đương nhiên là còn mong được như vậy.
Cơ hội tốt như vậy, cho dù Diệp Huyền không nói thì Chu Hoa Dung cũng sẽ không nhường cơ hội cho người khác.
Khắp hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ hội trưởng ra thì cũng chỉ có y là có thể nắm giữ kỹ thuật chủ chốt, điều này rõ ràng chứng tỏ ở hiệp hội luyện dược sư này y là nhân vậy quan trọng chỉ sau hội trưởng.
Đây không thể nghi ngờ là một sự giúp đỡ lớn cho sau này y nắm giữ đại quyền ở hiệp hội luyện dược sư Lam Nguyệt thành này.
Dù sao thì ở hiệp hội luyện dược sư này, ngoại trừ y ra thì cũng chỉ có vài luyện dược sư nhị phẩm nữa mà thôi.
Chỉ cần tầng quan hệ hợp tác này của y và Huyền thiếu vẫn còn thì một khi mở ra thị trường đan dược, thử hỏi trong hiệp hội luyện dược sư ở Lam Nguyệt thành này còn ai có tư cách cao hơn y nữa?
Cho nên trong lòng Chu Hoa Dung vô cùng cảm kích Diệp Huyền, y cảm thấy, mình có thể gặp được Huyền thiếu chính là ân phước lớn nhất mà ông trời dành cho mình. Chẳng những giúp cho mình đột phá luyện dược sư nhị phẩm mà còn giúp cho sự nghiệp của mình lên cao.
Ngẫm lại thì, nếu như không nhờ có mấy lần Huyền thiếu tới đây đều là y đi theo làm tuỳ tùng thì cơ hội cỡ này làm gì tới lượt y?
Trước khi chính thức an bài luyện dược sư luyện chế, đối mặt với cách luyện chế hoàn toàn mới mà Diệp Huyền cung cấp, Hoa La Huyên và Chu Hoa Dung mãnh liệt bày tỏ muốn thử một lần.
Ngay trong đêm dược liệu được đưa tới, hai người căn cứ theo cách luyện chế mà Diệp Huyền cung cấp, tiến hành thử nghiệm một phen.
Kết quả thử nghiệm thật sự sáng mù mắt chó của hai người.
Trong vòng một khắc, hai người cư nhiên có thể một lần luyện chế ra mười lô hồi huyết đan, mỗi lô đan dược đều có đủ hai mươi viên đan dược, một lần có được hai trăm viên.
Dù cho hai người kiến thức rộng rãi, nhưng cũng không khỏi trợn mắt há mồm.
Đây e là lần đầu tiên trong cuộc đời luyện dược sư của hai người bọn họ từ trước nay, có thể một lần luyện chế ra nhiều đan dược như vậy, mà bọn họ chỉ tốn có một khắc ngắn ngủi mà thôi.
Bọn họ thật sự không dám tin, cách luyện chế của Diệp Huyền lại hữu hiệu như vậy.
Cách luyện chế nhiều người hợp tác cùng nhau, một lần luyện chế nhiều lô đan dược thế này, trước kia bọn họ chưa từng thấy qua, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe.
Lần này, hai người càng thêm tin tưởng vào tương lai khi hợp tác.
Cuối cùng, hai bên lại định thêm một vài chi tiết, ví dụ như thời gian đưa đan dược ra thị trưởng chẳng hạn, sau đó mới dừng lại.
Còn phủ đệ của Diệp gia thì Diệp Triển Hùng cũng đã âm thầm mua xong, tuy rằng không nằm ngay giữa Lam Nguyệt thành, nhưng cũng là hào môn đại viện, khí thế bất phàm.
Mắt thấy chỉ còn mấy ngày nữa là tới yến hội của phủ thành chủ, cửa phòng trị liệu đóng chặt suốt bốn ngày trong hiệp hội luyện dược sư rốt cuộc cũng mở ra.