Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1456
Đấu Vũ Hội võ đài tái, mặc dù hết thảy cường giả cccHỗn Loạn Chi Thành có thể tham dự, nhưng dù sao cũng là Đấu Vũ Hội thành lập, nếu để cho một cường giả khiêu chiến đến chín mươi thắng liên tiếp, ở bề ngoài là người khiêu chiến kia tu vi quá mức nghịch thiên, không người có thể ngăn, nhưng lén lút cũng đại diện cho Đấu Vũ Hội vô năng.
Càng không cần phải nói, người khiêu chiến này vẫn không có gia nhập Đấu Vũ Hội, không phải thành viên của Đấu Vũ Hội.
Cho nên nhìn thấy Diệp Huyền ung dung thu được tám mươi thắng liên tiếp, trong lòng nam tử trung niên lập tức liền cuống lên.
Không ngờ trên mặt Mạnh trưởng lão không những không có vẻ lo lắng, trái lại hơi cười.
- Mạnh trưởng lão, lúc này ngươi còn có thể cười được?
Nam tử trung niên sắp không nói gì.
- Yên tâm đi.
Mạnh trưởng lão cười nói:
- Ngươi căn bản không cần lo lắng, hắn, tuyệt đối sẽ không xông đến chín mươi thắng liên tiếp.
- Đây là tại sao?
Nam tử trung niên nghi hoặc, cho tới bây giờ, Diệp Huyền biểu hiện ra thực lực rất có hi vọng vọt tới chín mươi thắng liên tiếp, thậm chí ngay cả lá bài tẩy của hắn đến hiện tại Đấu Vũ Hội cũng không biết rõ, coi như Đấu Vũ Hội phái hết cường giả đỉnh phong tiến hành đánh lén, nam tử trung niên cũng cảm thấy nhiều nhất chỉ có bảy, tám phần mười tỷ lệ thành công, cũng không quá nắm chắc.
Mạnh trưởng lão khẽ mỉm cười:
- Bởi vì ta nhận được tin tức, Đấu Vũ Hội chúng ta Tây Môn Vô Tình, Vũ Tu Thánh Địa Thời Nguyên Phách, còn có Sinh Tử Điện Quỷ Lệ, đều sẽ ở sau tám mươi thắng liên tiếp, tiến hành khiêu chiến Diệp Huyền.
- Cái gì? Tây Môn Vô Tình, Thời Nguyên Phách còn có Quỷ Lệ? Hỗn Loạn Chi Thành ba đại tuyệt thế thiên kiêu?
Nam tử trung niên bỗng dưng đứng lên, một mặt ngơ ngác, biểu hiện tràn ngập khiếp sợ.
- Không sai, đúng là ba bọn họ, ba người này, chính là tam đại thiên kiêu tiếng tăm lớn nhất của Hỗn Loạn Chi Thành ta, không nói những cái khác, chỉ là Đấu Vũ Hội chúng ta Tây Môn Vô Tình, từ năm năm trước liền từng thu được tám mươi lăm thắng liên tiếp, bây giờ năm năm trôi qua, tu vi của hắn càng thêm sâu không lường được, mà Thời Nguyên Phách cùng Quỷ Lệ, là thiên kiêu của Vũ Tu Thánh Địa cùng Sinh Tử Điện, luận thực lực thuần túy, lão phu cũng không phải đối thủ của ba người bọn hắn, có ba người bọn hắn ra tay, cộng thêm mấy đại cường giả thế hệ trước của Đấu Vũ Hội ta cùng lão phu, ngươi cảm thấy Diệp Huyền này đạt được chín mươi thắng liên tiếp xác suất là bao nhiêu?
- Một thành, không, một thàng cũng không có a.
Nam tử trung niên mặt lộ kinh hỉ, biểu hiện trong nháy mắt nới lỏng:
- Mạnh trưởng lão, chẳng trách ngươi trấn định tự nhiên như thế, hóa ra đã sớm chuẩn bị a.
Mạnh trưởng lão lắc đầu:
- Chuẩn bị này không phải ta làm, mà là gặp may đúng dịp, gần mười năm nay, là thời đại tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta quật khởi, Diệp Huyền kia muốn trách thì trách mình khiêu chiến không phải lúc, nếu như đổi thành mười năm trước, hắn thu được chín mươi thắng liên tiếp xác suất có ít nhất sáu phần mười, thế nhưng hiện tại, e là ngay cả một thành cũng không có.
Nam tử trung niên nở nụ cười:
- Mặc kệ như thế nào, Diệp Huyền kia thắng liên tiếp ghi chép liền muốn kết thúc.
Sau tám mươi thắng liên tiếp, danh tiếng của Diệp Huyền càng cao, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành tuyệt đại đa số người đều biết Đấu Vũ Hội võ đài tái xuất hiện một thiên tài nghịch thiên.
Các đại trà lâu, tửu quán, khắp nơi đều nghị luận tin tức Diệp Huyền.
Mà cùng lúc đó, một tin tức ngầm ở trong Hỗn Loạn Chi Thành lặng yên truyền ra, ngày mai thi đấu, Đấu Vũ Hội Tây Môn Vô Tình, Sinh Tử Điện Quỷ Lệ, cùng Vũ Tu Thánh Địa Thời Nguyên Phách đều sẽ tham gia.
Tin tức này vừa ra, toàn thành sôi trào.
Tuy tiếng tăm của Diệp Huyền lớn, nhưng chỉ là bởi vì những ngày qua thắng liên tiếp.
Nhưng ba người Tây Môn Vô Tình, chính là thiên tài hàng đầu của Hỗn Loạn Chi Thành nhiều năm, được khen là Hỗn Loạn Chi Thành tam đại thiên kiêu.
Hỗn Loạn Chi Thành, chính là thế lực nhất lưu của đại lục.
Được toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành xưng là tuyệt thế thiên kiêu, có thể thấy được ba người đáng sợ.
- Diệp thiếu, đám người Tây Môn Vô Tình dĩ nhiên sẽ cùng ra tay?
Kỷ Linh nghe được tin tức liền ngạc nhiên cùng sợ hãi.
Ba người Tây Môn Vô Tình, hầu như là thần tượng của thiên tài trẻ tuổi ở Hỗn Loạn Chi Thành, tam đại tuyệt thế thiên kiêu đứng đầu nhất, nghĩ đến Diệp Huyền ngày mai đối chiến ba người sẽ là thiên tài bực này, trong lòng Kỷ Linh không khỏi lo lắng.
Mà từ trong miệng Kỷ Linh, Diệp Huyền cũng biết sự tích ba người Tây Môn Vô Tình.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu sao?
Ánh mắt của Diệp Huyền bình tĩnh:
- Bất luận người nào cũng không thể ngăn cản bước chân bách thắng liên tiếp của ta.
Hắn xoay người tiến vào phòng, lần thứ hai bế quan tu luyện, hồn nhiên không có vì tin tức kia mà có chút biến sắc.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu?
Nhĩ gia phủ đệ, nam tử hơi mập đứng lên.
- Diệp Huyền này đã thu được tám mươi thắng liên tiếp, nhưng đến hiện tại còn không gia nhập Đấu Vũ Hội, như vậy mục tiêu của hắn tuyệt đối là bách thắng liên tiếp.
Lắc lắc đầu, trong mắt nam tử hơi mập toát ra vẻ mong đợi.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu, mỗi một cái đều là hạng người nghịch thiên nhất của Hỗn Loạn Chi Thành ta, người này muốn thu được bách thắng liên tiếp, độ khó không khác nào lên trời, để ta xem xem, hắn đến tột cùng có thực lực ra sao?
Nghị luận như vậy, vẫn kéo dài đến sáng ngày thứ hai.
Thời điểm Diệp Huyền đi tới võ đài tái, khắp nơi là người ta tấp nập.
Mà hôm nay ở khu đặt cược, từ lâu là người đông như mắc cửi, Diệp Huyền thu được chín mươi thắng liên tiếp, bồi suất cao tới một so mười, nhưng mà người mua cực kỳ ít ỏi, ngược lại bồi suất dừng lại ở chín mươi thắng liên tiếp, chỉ có một so năm, nhưng người mua lại đổ xô tới.
Toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành, không có ai cho rằng Diệp Huyền có thể thu được chín mươi thắng liên tiếp.
Có điều Huyết Kiếm Vũ Đế vẫn không chút do dự mua Diệp Huyền thắng lợi.
Đám người Kỷ Linh do dự, cũng theo Huyết Kiếm Vũ Đế đặt cược.
- Ngược lại số tiền này đều là trước đó Diệp thiếu tranh tài thắng được, cùng lắm tất cả đều trả lại, Diệp thiếu hắn nhất định có thể thu được chín mươi thắng liên tiếp.
Kỷ Linh trong bóng tối cắn răng, vì Diệp Huyền cố lên cầu khẩn.
Sau khi báo danh kết thúc, Diệp Huyền ngay lập tức đi tới trên lôi đài.
Rào!
Tiếng người huyên náo, toàn bộ võ đài suýt chút nữa bị tiếng gầm này xốc lên, có thể thấy được tình cảnh nóng nảy.
Càng không cần phải nói, người khiêu chiến này vẫn không có gia nhập Đấu Vũ Hội, không phải thành viên của Đấu Vũ Hội.
Cho nên nhìn thấy Diệp Huyền ung dung thu được tám mươi thắng liên tiếp, trong lòng nam tử trung niên lập tức liền cuống lên.
Không ngờ trên mặt Mạnh trưởng lão không những không có vẻ lo lắng, trái lại hơi cười.
- Mạnh trưởng lão, lúc này ngươi còn có thể cười được?
Nam tử trung niên sắp không nói gì.
- Yên tâm đi.
Mạnh trưởng lão cười nói:
- Ngươi căn bản không cần lo lắng, hắn, tuyệt đối sẽ không xông đến chín mươi thắng liên tiếp.
- Đây là tại sao?
Nam tử trung niên nghi hoặc, cho tới bây giờ, Diệp Huyền biểu hiện ra thực lực rất có hi vọng vọt tới chín mươi thắng liên tiếp, thậm chí ngay cả lá bài tẩy của hắn đến hiện tại Đấu Vũ Hội cũng không biết rõ, coi như Đấu Vũ Hội phái hết cường giả đỉnh phong tiến hành đánh lén, nam tử trung niên cũng cảm thấy nhiều nhất chỉ có bảy, tám phần mười tỷ lệ thành công, cũng không quá nắm chắc.
Mạnh trưởng lão khẽ mỉm cười:
- Bởi vì ta nhận được tin tức, Đấu Vũ Hội chúng ta Tây Môn Vô Tình, Vũ Tu Thánh Địa Thời Nguyên Phách, còn có Sinh Tử Điện Quỷ Lệ, đều sẽ ở sau tám mươi thắng liên tiếp, tiến hành khiêu chiến Diệp Huyền.
- Cái gì? Tây Môn Vô Tình, Thời Nguyên Phách còn có Quỷ Lệ? Hỗn Loạn Chi Thành ba đại tuyệt thế thiên kiêu?
Nam tử trung niên bỗng dưng đứng lên, một mặt ngơ ngác, biểu hiện tràn ngập khiếp sợ.
- Không sai, đúng là ba bọn họ, ba người này, chính là tam đại thiên kiêu tiếng tăm lớn nhất của Hỗn Loạn Chi Thành ta, không nói những cái khác, chỉ là Đấu Vũ Hội chúng ta Tây Môn Vô Tình, từ năm năm trước liền từng thu được tám mươi lăm thắng liên tiếp, bây giờ năm năm trôi qua, tu vi của hắn càng thêm sâu không lường được, mà Thời Nguyên Phách cùng Quỷ Lệ, là thiên kiêu của Vũ Tu Thánh Địa cùng Sinh Tử Điện, luận thực lực thuần túy, lão phu cũng không phải đối thủ của ba người bọn hắn, có ba người bọn hắn ra tay, cộng thêm mấy đại cường giả thế hệ trước của Đấu Vũ Hội ta cùng lão phu, ngươi cảm thấy Diệp Huyền này đạt được chín mươi thắng liên tiếp xác suất là bao nhiêu?
- Một thành, không, một thàng cũng không có a.
Nam tử trung niên mặt lộ kinh hỉ, biểu hiện trong nháy mắt nới lỏng:
- Mạnh trưởng lão, chẳng trách ngươi trấn định tự nhiên như thế, hóa ra đã sớm chuẩn bị a.
Mạnh trưởng lão lắc đầu:
- Chuẩn bị này không phải ta làm, mà là gặp may đúng dịp, gần mười năm nay, là thời đại tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta quật khởi, Diệp Huyền kia muốn trách thì trách mình khiêu chiến không phải lúc, nếu như đổi thành mười năm trước, hắn thu được chín mươi thắng liên tiếp xác suất có ít nhất sáu phần mười, thế nhưng hiện tại, e là ngay cả một thành cũng không có.
Nam tử trung niên nở nụ cười:
- Mặc kệ như thế nào, Diệp Huyền kia thắng liên tiếp ghi chép liền muốn kết thúc.
Sau tám mươi thắng liên tiếp, danh tiếng của Diệp Huyền càng cao, toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành tuyệt đại đa số người đều biết Đấu Vũ Hội võ đài tái xuất hiện một thiên tài nghịch thiên.
Các đại trà lâu, tửu quán, khắp nơi đều nghị luận tin tức Diệp Huyền.
Mà cùng lúc đó, một tin tức ngầm ở trong Hỗn Loạn Chi Thành lặng yên truyền ra, ngày mai thi đấu, Đấu Vũ Hội Tây Môn Vô Tình, Sinh Tử Điện Quỷ Lệ, cùng Vũ Tu Thánh Địa Thời Nguyên Phách đều sẽ tham gia.
Tin tức này vừa ra, toàn thành sôi trào.
Tuy tiếng tăm của Diệp Huyền lớn, nhưng chỉ là bởi vì những ngày qua thắng liên tiếp.
Nhưng ba người Tây Môn Vô Tình, chính là thiên tài hàng đầu của Hỗn Loạn Chi Thành nhiều năm, được khen là Hỗn Loạn Chi Thành tam đại thiên kiêu.
Hỗn Loạn Chi Thành, chính là thế lực nhất lưu của đại lục.
Được toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành xưng là tuyệt thế thiên kiêu, có thể thấy được ba người đáng sợ.
- Diệp thiếu, đám người Tây Môn Vô Tình dĩ nhiên sẽ cùng ra tay?
Kỷ Linh nghe được tin tức liền ngạc nhiên cùng sợ hãi.
Ba người Tây Môn Vô Tình, hầu như là thần tượng của thiên tài trẻ tuổi ở Hỗn Loạn Chi Thành, tam đại tuyệt thế thiên kiêu đứng đầu nhất, nghĩ đến Diệp Huyền ngày mai đối chiến ba người sẽ là thiên tài bực này, trong lòng Kỷ Linh không khỏi lo lắng.
Mà từ trong miệng Kỷ Linh, Diệp Huyền cũng biết sự tích ba người Tây Môn Vô Tình.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu sao?
Ánh mắt của Diệp Huyền bình tĩnh:
- Bất luận người nào cũng không thể ngăn cản bước chân bách thắng liên tiếp của ta.
Hắn xoay người tiến vào phòng, lần thứ hai bế quan tu luyện, hồn nhiên không có vì tin tức kia mà có chút biến sắc.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu?
Nhĩ gia phủ đệ, nam tử hơi mập đứng lên.
- Diệp Huyền này đã thu được tám mươi thắng liên tiếp, nhưng đến hiện tại còn không gia nhập Đấu Vũ Hội, như vậy mục tiêu của hắn tuyệt đối là bách thắng liên tiếp.
Lắc lắc đầu, trong mắt nam tử hơi mập toát ra vẻ mong đợi.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu, mỗi một cái đều là hạng người nghịch thiên nhất của Hỗn Loạn Chi Thành ta, người này muốn thu được bách thắng liên tiếp, độ khó không khác nào lên trời, để ta xem xem, hắn đến tột cùng có thực lực ra sao?
Nghị luận như vậy, vẫn kéo dài đến sáng ngày thứ hai.
Thời điểm Diệp Huyền đi tới võ đài tái, khắp nơi là người ta tấp nập.
Mà hôm nay ở khu đặt cược, từ lâu là người đông như mắc cửi, Diệp Huyền thu được chín mươi thắng liên tiếp, bồi suất cao tới một so mười, nhưng mà người mua cực kỳ ít ỏi, ngược lại bồi suất dừng lại ở chín mươi thắng liên tiếp, chỉ có một so năm, nhưng người mua lại đổ xô tới.
Toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành, không có ai cho rằng Diệp Huyền có thể thu được chín mươi thắng liên tiếp.
Có điều Huyết Kiếm Vũ Đế vẫn không chút do dự mua Diệp Huyền thắng lợi.
Đám người Kỷ Linh do dự, cũng theo Huyết Kiếm Vũ Đế đặt cược.
- Ngược lại số tiền này đều là trước đó Diệp thiếu tranh tài thắng được, cùng lắm tất cả đều trả lại, Diệp thiếu hắn nhất định có thể thu được chín mươi thắng liên tiếp.
Kỷ Linh trong bóng tối cắn răng, vì Diệp Huyền cố lên cầu khẩn.
Sau khi báo danh kết thúc, Diệp Huyền ngay lập tức đi tới trên lôi đài.
Rào!
Tiếng người huyên náo, toàn bộ võ đài suýt chút nữa bị tiếng gầm này xốc lên, có thể thấy được tình cảnh nóng nảy.