Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1363
Duy nhất tiếc nuối chính là, mỗi một lần triển khai Linh Hồn Đông Kết đều cần tiêu hao lượng lớn Tuyệt Âm Chi Thủy, vừa nãy một đòn kia, giọt Tuyệt Âm Chi Thủy trong đầu Diệp Huyền kia trực tiếp biến mất một phần năm, có thể thấy được hắn nhiều nhất triển khai năm lần, lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy trong cơ thể sẽ tiêu tan hầu như không còn.
- Đến phiên các ngươi?
Ý nghĩ lóe lên, Diệp Huyền rất nhanh lần thứ hai nhìn về phía Khốn Thiên Vũ Hoàng cùng Lệ Quỷ Vũ Hoàng, ánh mắt của hắn, ngưng tụ về phía Lệ Quỷ Vũ Hoàng.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Hồn lực xung kích, trước tiên tập ra.
Huyễn Cấm Chi Nhãn, chủ yếu là thông qua hồn lực xung kích đến mê hoặc tâm trí võ giả, một khi linh hồn võ giả rơi vào mê man, sức đề kháng đối với Linh Hồn Đông Kết cũng sẽ yếu đi rất nhiều, cái này cũng là nguyên nhân mỗi lần Diệp Huyền triển khai Linh Hồn Đông Kết, trước tiên lại triển khai Huyễn Cấm Chi Nhãn.
Nếu không có bước đi này, Linh Hồn Đông Kết muốn đánh giết đối thủ, tiêu hao Tuyệt Âm Chi Thủy tất nhiên sẽ tăng lên gấp bội.
- Không!
Trên mặt Lệ Quỷ Vũ Hoàng thoáng chốc lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Quần Quỷ Hộ Thân!
Thời khắc này, hắn điên cuồng thôi thúc hết thảy Huyền Nguyên cùng với Lệ Quỷ Võ Hồn trong cơ thể, lực lượng Võ Hồn cùng Huyền Nguyên đáng sợ ở trước người hắn hình thành một đạo bình phong, nỗ lực ngăn cản Diệp Huyền xung kích.
Đáng tiếc vô dụng.
Hồn lực của Diệp Huyền xung kích nếu như dễ dàng liền bị ngăn trở như vậy, vậy kiếp trước hắn cũng sẽ không có tên tuổi kinh người như vậy.
Hồn lực xung kích vào thân thể, ánh mắt của Lệ Quỷ Vũ Hoàng trong nháy mắt mê man, nguyên bản ở trước người hình thành bình phong cũng trong nháy mắt tan vỡ.
Sau đó, Diệp Huyền lần thứ hai triển khai Linh Hồn Đông Kết.
- A...
Lệ Quỷ Vũ Hoàng kêu thảm một tiếng, linh hồn bị hàn ý đông lại, ở dưới lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, trong nháy mắt tan vỡ, vẫn lạc tại chỗ.
- Lệ Quỷ!
Khốn Thiên Vũ Hoàng sợ hãi gầm lên, ánh mắt kinh hoảng.
Hắn khó có thể tưởng tượng đây là ác mộng thế nào, Diệp Huyền vẻn vẹn hai lần nhìn chăm chú, liền giết chết hai người, loại giết chết dễ như ăn bánh kia, để nội tâm của Khốn Thiên Vũ Hoàng chịu đựng áp lực cực lớn.
Lần sau nhìn chăm chú, hắn có thể ngăn cản sao?
- Chỉ còn một mình ngươi.
Diệp Huyền xoay người, mỉm cười nhìn Khốn Thiên Vũ Hoàng.
- Ngươi... Ngươi là ma quỷ!
Khốn Thiên Vũ Hoàng ánh mắt kinh hoảng, xoay người bỏ chạy.
Vào giờ phút này, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, là chạy khỏi nơi này, thoát đi ma quỷ này, tên trước mặt này căn bản không phải người, là ma quỷ.
- Ngươi cảm thấy ngươi chạy thoát sao?
Diệp Huyền mặt vẻ hí ngược, vừa mới chuẩn bị triển khai đồng thuật bí pháp, đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi, ở trong thần thức của hắn, một luồng lực lượng đáng sợ tựa hồ đang muốn giáng lâm, từ trong hư không xuyên thấu tới.
- Không được, là cường giả Vũ Đế.
Trong lòng Diệp Huyền đột nhiên cả kinh, hắn không nghĩ tới thời điểm như thế này dĩ nhiên sẽ có Vũ Đế đến, dựa theo ký ức hắn từ trong đầu Thiết Chưởng Vũ Hoàng đọc được, Cửu Thiên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn đến Huyền Vực tam trọng là Tề Thác, nhưng Tề Thác muốn từ tầng tám tới, tốc độ nhanh nhất cũng phải nửa tháng, sao lại...
Diệp Huyền hoàn toàn biến sắc, đồng thời vội vàng quay về Khốn Thiên Vũ Hoàng triển khai hai đại bí pháp, tuyệt không thể để cho Khốn Thiên Vũ Hoàng ở trước mặt mình đào tẩu.
Vù!
Lực lượng đáng sợ trong nháy mắt đi vào cơ thể Khốn Thiên Vũ Hoàng.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, lực lượng Cửu Thiên Vũ Đế khủng bố cũng tùy theo giáng lâm.
- Tiểu tử, ngươi lừa gạt bổn Đế thật thảm.
Một tiếng gầm lên lạnh lẽo bá đạo, ở bên tai Diệp Huyền ầm ầm vang vọng.
- Huyết Kiếm Vũ Đế.
Lúc này Diệp Huyền mới phát hiện, nguyên lai Cửu Thiên Vũ Đế đột nhiên tới dĩ nhiên là Huyết Kiếm Vũ Đế.
Chỉ là hắn cũng không để ý tới đối phương, mà ánh mắt nhìn chòng chọc vào Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ, bởi vì hắn khiếp sợ phát hiện, sau khi Cố Phỉ chịu đựng một đòn Linh Hồn Đông Kết của mình, dĩ nhiên vẫn chưa vẫn lạc.
Thời khắc mấu chốt, ngực của Cố Phỉ có một khối cổ ngọc màu đen, chặn lại Linh Hồn Đông Kết, làm cho một đòn phải giết của hắn không thể có hiệu quả.
- Đùng!
Mà khối cổ ngọc màu đen này cũng thuận theo phá nát, hóa thành bột phấn.
- Hồn Tâm Ngọc!
Con ngươi của Diệp Huyền co rụt lại, lạnh lùng mở miệng.
- Nguy hiểm thật, thực sự là quá hiểm.
Cố Phỉ che ngực, chỉ cảm thấy trái tim muốn nhảy ra, cả người như nhũn ra, đầu óc choáng váng, vui vẻ nói:
- Hồn Tâm Ngọc, là lần trước ta từ tông môn hối đoái, Hồn Tâm Ngọc thay ta chặn lại một đòn kia, ta làm sao quên nó chứ.
Hồn Tâm Ngọc này là hắn lần trước hoàn thành một nhiệm vụ khó khăn của tông môn thì đổi được, căn cứ ghi chép, Hồn Tâm Ngọc này có thể chống đối bất kỳ công kích có quan hệ hồn lực, Võ Hồn cùng linh hồn, chỉ là nếu có thể uy hiếp đến tính mạng hắn, Hồn Tâm Ngọc sẽ ở thời khắc mấu chốt sử dụng tới lực lượng bảo vệ.
Mà số lần bảo vệ thì lại cùng cường độ công kích có quan hệ.
Vừa nãy Hồn Tâm Ngọc chống lại Diệp Huyền tiến công dĩ nhiên nát tan, điều này hiển nhiên đại biểu Diệp Huyền công kích linh hồn mạnh đủ để làm hắn trong nháy mắt vẫn lạc, lúc này mới tạo thành hậu quả như vậy.
- Đây là...
Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế mới chú ý tới cảnh tượng trong thung lũng, vừa nhìn, cả người hắn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Chỉ thấy trong thung lũng xác chết khắp nơi, bừa bộn, đâu đâu cũng có tàn chi mảnh vỡ, hơn nữa dưới đáy hai bộ thi thể hắn vô cùng quen mắt, dĩ nhiên là Vô Lượng Sơn hai đại trưởng lão hạch tâm, trên người bọn họ không có vết thương trí mạng, thế nhưng khí tức sự sống lại hoàn toàn không có, cũng không biết là làm sao vẫn lạc.
Mà ở bên cạnh hắn cách đó không xa, một đại trưởng lão hạch tâm khác của Vô Lượng Sơn Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ, thì vẻ mặt kinh hoảng, vô cùng chật vật, ánh mắt như chó mất chủ, hoảng loạn.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Huyết Kiếm Vũ Đế khó có thể tin nói, trước khi xuất thành, liền nghe nói cường giả của Vô Lượng Sơn tựa hồ phát hiện tội phạm truy nã, đại bộ đội đã truy sát mà ra.
Huyết Kiếm Vũ Đế vốn nghĩ mình nhìn thấy sẽ là Diệp Huyền hoặc là Chiến Thương bị tóm, không ngờ nhìn thấy, là thi thể của cường giả Vô Lượng Sơn đầy đất, này hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.
- Ngươi là... Huyết Kiếm Vũ Đế!
- Đến phiên các ngươi?
Ý nghĩ lóe lên, Diệp Huyền rất nhanh lần thứ hai nhìn về phía Khốn Thiên Vũ Hoàng cùng Lệ Quỷ Vũ Hoàng, ánh mắt của hắn, ngưng tụ về phía Lệ Quỷ Vũ Hoàng.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Hồn lực xung kích, trước tiên tập ra.
Huyễn Cấm Chi Nhãn, chủ yếu là thông qua hồn lực xung kích đến mê hoặc tâm trí võ giả, một khi linh hồn võ giả rơi vào mê man, sức đề kháng đối với Linh Hồn Đông Kết cũng sẽ yếu đi rất nhiều, cái này cũng là nguyên nhân mỗi lần Diệp Huyền triển khai Linh Hồn Đông Kết, trước tiên lại triển khai Huyễn Cấm Chi Nhãn.
Nếu không có bước đi này, Linh Hồn Đông Kết muốn đánh giết đối thủ, tiêu hao Tuyệt Âm Chi Thủy tất nhiên sẽ tăng lên gấp bội.
- Không!
Trên mặt Lệ Quỷ Vũ Hoàng thoáng chốc lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Quần Quỷ Hộ Thân!
Thời khắc này, hắn điên cuồng thôi thúc hết thảy Huyền Nguyên cùng với Lệ Quỷ Võ Hồn trong cơ thể, lực lượng Võ Hồn cùng Huyền Nguyên đáng sợ ở trước người hắn hình thành một đạo bình phong, nỗ lực ngăn cản Diệp Huyền xung kích.
Đáng tiếc vô dụng.
Hồn lực của Diệp Huyền xung kích nếu như dễ dàng liền bị ngăn trở như vậy, vậy kiếp trước hắn cũng sẽ không có tên tuổi kinh người như vậy.
Hồn lực xung kích vào thân thể, ánh mắt của Lệ Quỷ Vũ Hoàng trong nháy mắt mê man, nguyên bản ở trước người hình thành bình phong cũng trong nháy mắt tan vỡ.
Sau đó, Diệp Huyền lần thứ hai triển khai Linh Hồn Đông Kết.
- A...
Lệ Quỷ Vũ Hoàng kêu thảm một tiếng, linh hồn bị hàn ý đông lại, ở dưới lực lượng của Tuyệt Âm Chi Thủy, trong nháy mắt tan vỡ, vẫn lạc tại chỗ.
- Lệ Quỷ!
Khốn Thiên Vũ Hoàng sợ hãi gầm lên, ánh mắt kinh hoảng.
Hắn khó có thể tưởng tượng đây là ác mộng thế nào, Diệp Huyền vẻn vẹn hai lần nhìn chăm chú, liền giết chết hai người, loại giết chết dễ như ăn bánh kia, để nội tâm của Khốn Thiên Vũ Hoàng chịu đựng áp lực cực lớn.
Lần sau nhìn chăm chú, hắn có thể ngăn cản sao?
- Chỉ còn một mình ngươi.
Diệp Huyền xoay người, mỉm cười nhìn Khốn Thiên Vũ Hoàng.
- Ngươi... Ngươi là ma quỷ!
Khốn Thiên Vũ Hoàng ánh mắt kinh hoảng, xoay người bỏ chạy.
Vào giờ phút này, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, là chạy khỏi nơi này, thoát đi ma quỷ này, tên trước mặt này căn bản không phải người, là ma quỷ.
- Ngươi cảm thấy ngươi chạy thoát sao?
Diệp Huyền mặt vẻ hí ngược, vừa mới chuẩn bị triển khai đồng thuật bí pháp, đột nhiên sắc mặt của hắn biến đổi, ở trong thần thức của hắn, một luồng lực lượng đáng sợ tựa hồ đang muốn giáng lâm, từ trong hư không xuyên thấu tới.
- Không được, là cường giả Vũ Đế.
Trong lòng Diệp Huyền đột nhiên cả kinh, hắn không nghĩ tới thời điểm như thế này dĩ nhiên sẽ có Vũ Đế đến, dựa theo ký ức hắn từ trong đầu Thiết Chưởng Vũ Hoàng đọc được, Cửu Thiên Vũ Đế của Vô Lượng Sơn đến Huyền Vực tam trọng là Tề Thác, nhưng Tề Thác muốn từ tầng tám tới, tốc độ nhanh nhất cũng phải nửa tháng, sao lại...
Diệp Huyền hoàn toàn biến sắc, đồng thời vội vàng quay về Khốn Thiên Vũ Hoàng triển khai hai đại bí pháp, tuyệt không thể để cho Khốn Thiên Vũ Hoàng ở trước mặt mình đào tẩu.
Vù!
Lực lượng đáng sợ trong nháy mắt đi vào cơ thể Khốn Thiên Vũ Hoàng.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, lực lượng Cửu Thiên Vũ Đế khủng bố cũng tùy theo giáng lâm.
- Tiểu tử, ngươi lừa gạt bổn Đế thật thảm.
Một tiếng gầm lên lạnh lẽo bá đạo, ở bên tai Diệp Huyền ầm ầm vang vọng.
- Huyết Kiếm Vũ Đế.
Lúc này Diệp Huyền mới phát hiện, nguyên lai Cửu Thiên Vũ Đế đột nhiên tới dĩ nhiên là Huyết Kiếm Vũ Đế.
Chỉ là hắn cũng không để ý tới đối phương, mà ánh mắt nhìn chòng chọc vào Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ, bởi vì hắn khiếp sợ phát hiện, sau khi Cố Phỉ chịu đựng một đòn Linh Hồn Đông Kết của mình, dĩ nhiên vẫn chưa vẫn lạc.
Thời khắc mấu chốt, ngực của Cố Phỉ có một khối cổ ngọc màu đen, chặn lại Linh Hồn Đông Kết, làm cho một đòn phải giết của hắn không thể có hiệu quả.
- Đùng!
Mà khối cổ ngọc màu đen này cũng thuận theo phá nát, hóa thành bột phấn.
- Hồn Tâm Ngọc!
Con ngươi của Diệp Huyền co rụt lại, lạnh lùng mở miệng.
- Nguy hiểm thật, thực sự là quá hiểm.
Cố Phỉ che ngực, chỉ cảm thấy trái tim muốn nhảy ra, cả người như nhũn ra, đầu óc choáng váng, vui vẻ nói:
- Hồn Tâm Ngọc, là lần trước ta từ tông môn hối đoái, Hồn Tâm Ngọc thay ta chặn lại một đòn kia, ta làm sao quên nó chứ.
Hồn Tâm Ngọc này là hắn lần trước hoàn thành một nhiệm vụ khó khăn của tông môn thì đổi được, căn cứ ghi chép, Hồn Tâm Ngọc này có thể chống đối bất kỳ công kích có quan hệ hồn lực, Võ Hồn cùng linh hồn, chỉ là nếu có thể uy hiếp đến tính mạng hắn, Hồn Tâm Ngọc sẽ ở thời khắc mấu chốt sử dụng tới lực lượng bảo vệ.
Mà số lần bảo vệ thì lại cùng cường độ công kích có quan hệ.
Vừa nãy Hồn Tâm Ngọc chống lại Diệp Huyền tiến công dĩ nhiên nát tan, điều này hiển nhiên đại biểu Diệp Huyền công kích linh hồn mạnh đủ để làm hắn trong nháy mắt vẫn lạc, lúc này mới tạo thành hậu quả như vậy.
- Đây là...
Lúc này Huyết Kiếm Vũ Đế mới chú ý tới cảnh tượng trong thung lũng, vừa nhìn, cả người hắn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Chỉ thấy trong thung lũng xác chết khắp nơi, bừa bộn, đâu đâu cũng có tàn chi mảnh vỡ, hơn nữa dưới đáy hai bộ thi thể hắn vô cùng quen mắt, dĩ nhiên là Vô Lượng Sơn hai đại trưởng lão hạch tâm, trên người bọn họ không có vết thương trí mạng, thế nhưng khí tức sự sống lại hoàn toàn không có, cũng không biết là làm sao vẫn lạc.
Mà ở bên cạnh hắn cách đó không xa, một đại trưởng lão hạch tâm khác của Vô Lượng Sơn Khốn Thiên Vũ Hoàng Cố Phỉ, thì vẻ mặt kinh hoảng, vô cùng chật vật, ánh mắt như chó mất chủ, hoảng loạn.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Huyết Kiếm Vũ Đế khó có thể tin nói, trước khi xuất thành, liền nghe nói cường giả của Vô Lượng Sơn tựa hồ phát hiện tội phạm truy nã, đại bộ đội đã truy sát mà ra.
Huyết Kiếm Vũ Đế vốn nghĩ mình nhìn thấy sẽ là Diệp Huyền hoặc là Chiến Thương bị tóm, không ngờ nhìn thấy, là thi thể của cường giả Vô Lượng Sơn đầy đất, này hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn.
- Ngươi là... Huyết Kiếm Vũ Đế!