Huyền Thiên Tôn Đế
Chương 1182
Lưu Tinh Bất Diệt Quyền Quyết này chính là tuyệt học của Lý gia, cũng là tuyệt chiêu thành danh của Lý Thứu Nhiên, muốn cùng Tả Viễn tranh cao thấp một hồi.
Ánh quyền như sao chổi thiên thạch, ở trên bầu trời sản sinh dị tượng khủng bố, đạo đạo Tinh Quang Thiểm Diệu, phảng phất như vô số đại tinh từ trên trời giáng xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy phảng phất như thế giới tận thế, từng cái từng cái hô hấp cực kỳ khó khăn.
- Trò mèo.
Tả Viễn giương mắt lên nhìn, khóe miệng lộ ra vẻ châm chọc, một hộp kiếm hiện lên ở trong tay hắn, hắn điểm một chút, nhẹ nhàng bắn ra, một luồng ánh kiếm từ trong hộp kiếm bay lên trời cao, như Giao Long thăng thiên, phong vân khởi động.
- Coong!
Hắn lại nhẹ nhàng bắn ra, tia kiếm quang thứ hai phóng lên trời, ánh kiếm xanh biếc, một chiêu kiếm chém ra, thiên địa hóa thành màu xanh vô biên, như đi tới thảo nguyên mênh mông, rồi lại tràn ngập phong mang sắc bén.
- Cheng!
Chỉ thứ ba bắn ra, một trường kiếm màu đen bao phủ trời cao, như ở trên bầu trời màu xanh vô biên, vỡ ra một lỗ hổng, ẩn chứa tử vong khí vô tận.
Trong nháy mắt ngăn ngắn, ba kiếm chém ra, một chiêu nhanh hơn một chiêu, một kiếm mạnh hơn một kiếm, càng ẩn chứa hồn lực cường hãn, để bầu trời hóa thành một mảnh hải dương hồn lực, trong đại dương, có kiếm ý tuyệt cường chìm nổi, cùng ánh quyền của Lý Thứu Nhiên vung ra ầm ầm va chạm.
Thời khắc này, bầu trời như bị nổ tung một lỗ hổng khổng lồ, ánh quyền cùng ánh kiếm lẫn nhau va chạm, truyền đến tiếng rồng ngâm mơ hồ, ánh quyền của Lý Thứu Nhiên biến thành ngôi sao vô tận, ở trong khoảnh khắc dồn dập vỡ ra, hóa thành bột mịn.
- Ầm!
Tất cả ánh kiếm mãnh liệt mà lên, sau khi nổ nát ánh quyền, ở trong ánh mắt kinh hãi của Lý Thứu Nhiên, đánh vào thân thể của hắn.
Xì xì!
Máu tươi tung bay, Lý Thứu Nhiên phát sinh một tiếng gào thét bi thảm, thân thể bị đâm ra mấy cái kiếm động, bỗng nhiên vỡ ra, hóa thành vô số huyết nhục, đầu một nơi thân một nẻo, chết không toàn thây.
- Chết... Lý gia lão tộc trưởng chết rồi?
Ở đây tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn tình cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Lý gia Lý Thứu Nhiên, gần trăm năm trước ở Thiên Đô Phủ thành danh, Vũ Hoàng tam trọng, ở trong lòng mỗi người lưu lại uy danh hiển hách.
Nhưng bây giờ, cường giả đứng đầu Thiên Đô Phủ kia, dĩ nhiên dễ dàng như thế liền vẫn lạc, để mọi người trong khoảng thời gian ngắn không thể nào tin nổi con mắt của mình.
- Lão tộc trưởng.
Mà kinh hãi nhất, vẫn phải tính đến Lý Như Thành, cả khuôn mặt hắn vặn vẹo đến mức hoàn toàn không nhìn ra hình thù gì, vẻ mặt sợ hãi, sợ đến xoay người bỏ chạy.
Xèo!
Tả Viễn cười lạnh, tay phải nhẹ nhàng vung lên, sau khi ba ánh kiếm đánh giết Lý Thứu Nhiên xong, lại bao phủ lại Lý Như Thành đang hăng hái chạy trốn.
Ba ánh kiếm này ngay cả Lý Thứu Nhiên cũng có thể chém giết, Lý Như Thành một Vũ Hoàng nhị trọng làm sao có thể chống đối, con ngươi hoảng sợ, ánh kiếm phá tan phòng ngự, sau đó trong nháy mắt xuyên thấu đầu của hắn.
Sau khi ba ánh kiếm chém giết Lý Thứu Nhiên cùng Lý Như Thành xong, lúc này mới trở về hộp kiếm của Tả Viễn.
Tả Viễn hờ hững thu hồi hộp kiếm, vẻ mặt bình tĩnh.
Quá trình này chỉ chớp mắt, tất cả mọi người đều ngây người như phỗng, nhìn tình cảnh tàn tạ, hít vào một ngụm khí lạnh, một mặt ngơ ngác.
Cường giả Lý gia lúc trước còn uy phong lẫm lẫm, bao quát Cổ Đan Lâu Kỳ Lập Minh lâu chủ, trong khoảnh khắc biến thành tro bụi, chuyển ngoặt mãnh liệt này để mọi người đều không xoay chuyển qua được.
Đây chính là cường giả đỉnh phong của Lý gia a, đường đường một trong Thiên Đô Phủ sáu thế lực lớn, liền xong như thế?
Tô Tú Nhất cùng đám người Đông lão cũng triệt để dại ra, chỉ cảm thấy tim đập lợi hại.
- Diệp thiếu, Lý gia lão tộc trưởng này đã chết, không biết Diệp thiếu có còn dặn dò gì hay không?
Tả Viễn nghiêm mặt nói.
Diệp Huyền cau mày:
- Tuy Lý Thứu Nhiên đã chết, nhưng Lý gia vẫn còn, có thể...
- Hí!
Mọi người không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, Diệp Huyền này là muốn đuổi tận giết tuyệt Lý gia a.
Tả Viễn cũng hiểu được ý tứ của Diệp Huyền, không khỏi gật đầu nói:
- Diệp thiếu nói không sai, nếu Lý gia lão tộc trưởng cùng trưởng lão hạch tâm đều là đức hạnh này, như vậy những người khác của Lý gia còn có thể là người tốt lành gì, đối phó kẻ ác, phải nhổ cỏ tận gốc.
Tả Viễn nói hết lời, liền từ trên người cấp tốc lấy ra một viên đạn tín hiệu, xèo một tiếng, một cầu vồng bắn phá trời cao, sau đó ở trên bầu trời nổ bể ra.
Sắc mặt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đột nhiên biến đổi, cùng nhau tiến lên phía trước nói:
- Tả Viễn tháp chủ, việc này hoàn toàn là Lý Thứu Nhiên cùng Lý Như Thành gây nên, nếu hai người bọn họ đã chết, chuyện này có phải là nên thả xuống, lại đối phó Lý gia có phải là có chút...
- Hả?
Tả Viễn lạnh lùng nhìn hai người.
- Hai vị gia chủ là muốn chỉ huy Hồn Sư Tháp ta làm việc sao?
Sắc mặt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đồng thời khó xem, ngữ khí của Tả Viễn thực sự là quá không cho bọn họ mặt mũi, nhưng bất đắc dĩ chính là, Tả Viễn thật có sức lực nói lời này, hai người chỉ có thể giải thích:
- Tả Viễn tháp chủ ngươi hiểu lầm, chỉ là Lý gia tốt xấu cũng là một trong sáu thế lực lớn của Thiên Đô Phủ, nếu như bởi vì chút chuyện nhỏ này liền diệt tộc, có phải là có chút...
Tả Viễn vung vung tay, trực tiếp đánh gãy lời của hai người, lạnh lùng nói:
- Ta mặc kệ Lý gia kia là sáu gia tộc lớn gì, nếu hắn đắc tội Hồn Sư Tháp ta, liền phải có chuẩn bị đón lửa giận của Hồn Sư Tháp ta.
Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đều không còn gì để nói, Lý gia này có đắc tội Hồn Sư Tháp ngươi sao? Bọn họ đối phó rõ ràng là Huyền Quang Các a?
Ở trong lúc mấy người trò chuyện, xoạt xoạt xoạt, từng cường giả toả ra khí thế khủng bố nhanh như tia chớp lướt tới, dồn dập rơi vào trước người Tả Viễn, sau đó cung kính hành lễ nói:
- Tháp chủ đại nhân, không biết có gì phân phó?
Nhóm người này mỗi người đều là Vũ Hoàng, có tới gần hai mươi người, trong đó yếu nhất cũng là bát giai nhất trọng đỉnh phong, mạnh nhất là một tên Vũ Hoàng tam trọng, chính là nhân viên hộ vệ của Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp.
Tả Viễn khoát tay chặn lại, lạnh giọng nói:
- Thiên Đô Phủ Lý gia làm xằng làm bậy, sát hại Hồn Sư Tháp phó tháp chủ Vinh Dương, tội ác tày trời, không thể tha thứ. Chư vị đại biểu Hồn Sư Tháp ta, tức khắc bắt hết thảy con cháu đích tôn của Lý gia, giam giữ lại, do lão phu bẩm lên Thần Đô, chờ đợi xử lý. Nhớ kỹ, trong quá trình bắt, nếu như Lý gia có phản kháng, gi ết chết không cần luận tội.
Ánh quyền như sao chổi thiên thạch, ở trên bầu trời sản sinh dị tượng khủng bố, đạo đạo Tinh Quang Thiểm Diệu, phảng phất như vô số đại tinh từ trên trời giáng xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy phảng phất như thế giới tận thế, từng cái từng cái hô hấp cực kỳ khó khăn.
- Trò mèo.
Tả Viễn giương mắt lên nhìn, khóe miệng lộ ra vẻ châm chọc, một hộp kiếm hiện lên ở trong tay hắn, hắn điểm một chút, nhẹ nhàng bắn ra, một luồng ánh kiếm từ trong hộp kiếm bay lên trời cao, như Giao Long thăng thiên, phong vân khởi động.
- Coong!
Hắn lại nhẹ nhàng bắn ra, tia kiếm quang thứ hai phóng lên trời, ánh kiếm xanh biếc, một chiêu kiếm chém ra, thiên địa hóa thành màu xanh vô biên, như đi tới thảo nguyên mênh mông, rồi lại tràn ngập phong mang sắc bén.
- Cheng!
Chỉ thứ ba bắn ra, một trường kiếm màu đen bao phủ trời cao, như ở trên bầu trời màu xanh vô biên, vỡ ra một lỗ hổng, ẩn chứa tử vong khí vô tận.
Trong nháy mắt ngăn ngắn, ba kiếm chém ra, một chiêu nhanh hơn một chiêu, một kiếm mạnh hơn một kiếm, càng ẩn chứa hồn lực cường hãn, để bầu trời hóa thành một mảnh hải dương hồn lực, trong đại dương, có kiếm ý tuyệt cường chìm nổi, cùng ánh quyền của Lý Thứu Nhiên vung ra ầm ầm va chạm.
Thời khắc này, bầu trời như bị nổ tung một lỗ hổng khổng lồ, ánh quyền cùng ánh kiếm lẫn nhau va chạm, truyền đến tiếng rồng ngâm mơ hồ, ánh quyền của Lý Thứu Nhiên biến thành ngôi sao vô tận, ở trong khoảnh khắc dồn dập vỡ ra, hóa thành bột mịn.
- Ầm!
Tất cả ánh kiếm mãnh liệt mà lên, sau khi nổ nát ánh quyền, ở trong ánh mắt kinh hãi của Lý Thứu Nhiên, đánh vào thân thể của hắn.
Xì xì!
Máu tươi tung bay, Lý Thứu Nhiên phát sinh một tiếng gào thét bi thảm, thân thể bị đâm ra mấy cái kiếm động, bỗng nhiên vỡ ra, hóa thành vô số huyết nhục, đầu một nơi thân một nẻo, chết không toàn thây.
- Chết... Lý gia lão tộc trưởng chết rồi?
Ở đây tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn tình cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Lý gia Lý Thứu Nhiên, gần trăm năm trước ở Thiên Đô Phủ thành danh, Vũ Hoàng tam trọng, ở trong lòng mỗi người lưu lại uy danh hiển hách.
Nhưng bây giờ, cường giả đứng đầu Thiên Đô Phủ kia, dĩ nhiên dễ dàng như thế liền vẫn lạc, để mọi người trong khoảng thời gian ngắn không thể nào tin nổi con mắt của mình.
- Lão tộc trưởng.
Mà kinh hãi nhất, vẫn phải tính đến Lý Như Thành, cả khuôn mặt hắn vặn vẹo đến mức hoàn toàn không nhìn ra hình thù gì, vẻ mặt sợ hãi, sợ đến xoay người bỏ chạy.
Xèo!
Tả Viễn cười lạnh, tay phải nhẹ nhàng vung lên, sau khi ba ánh kiếm đánh giết Lý Thứu Nhiên xong, lại bao phủ lại Lý Như Thành đang hăng hái chạy trốn.
Ba ánh kiếm này ngay cả Lý Thứu Nhiên cũng có thể chém giết, Lý Như Thành một Vũ Hoàng nhị trọng làm sao có thể chống đối, con ngươi hoảng sợ, ánh kiếm phá tan phòng ngự, sau đó trong nháy mắt xuyên thấu đầu của hắn.
Sau khi ba ánh kiếm chém giết Lý Thứu Nhiên cùng Lý Như Thành xong, lúc này mới trở về hộp kiếm của Tả Viễn.
Tả Viễn hờ hững thu hồi hộp kiếm, vẻ mặt bình tĩnh.
Quá trình này chỉ chớp mắt, tất cả mọi người đều ngây người như phỗng, nhìn tình cảnh tàn tạ, hít vào một ngụm khí lạnh, một mặt ngơ ngác.
Cường giả Lý gia lúc trước còn uy phong lẫm lẫm, bao quát Cổ Đan Lâu Kỳ Lập Minh lâu chủ, trong khoảnh khắc biến thành tro bụi, chuyển ngoặt mãnh liệt này để mọi người đều không xoay chuyển qua được.
Đây chính là cường giả đỉnh phong của Lý gia a, đường đường một trong Thiên Đô Phủ sáu thế lực lớn, liền xong như thế?
Tô Tú Nhất cùng đám người Đông lão cũng triệt để dại ra, chỉ cảm thấy tim đập lợi hại.
- Diệp thiếu, Lý gia lão tộc trưởng này đã chết, không biết Diệp thiếu có còn dặn dò gì hay không?
Tả Viễn nghiêm mặt nói.
Diệp Huyền cau mày:
- Tuy Lý Thứu Nhiên đã chết, nhưng Lý gia vẫn còn, có thể...
- Hí!
Mọi người không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, Diệp Huyền này là muốn đuổi tận giết tuyệt Lý gia a.
Tả Viễn cũng hiểu được ý tứ của Diệp Huyền, không khỏi gật đầu nói:
- Diệp thiếu nói không sai, nếu Lý gia lão tộc trưởng cùng trưởng lão hạch tâm đều là đức hạnh này, như vậy những người khác của Lý gia còn có thể là người tốt lành gì, đối phó kẻ ác, phải nhổ cỏ tận gốc.
Tả Viễn nói hết lời, liền từ trên người cấp tốc lấy ra một viên đạn tín hiệu, xèo một tiếng, một cầu vồng bắn phá trời cao, sau đó ở trên bầu trời nổ bể ra.
Sắc mặt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đột nhiên biến đổi, cùng nhau tiến lên phía trước nói:
- Tả Viễn tháp chủ, việc này hoàn toàn là Lý Thứu Nhiên cùng Lý Như Thành gây nên, nếu hai người bọn họ đã chết, chuyện này có phải là nên thả xuống, lại đối phó Lý gia có phải là có chút...
- Hả?
Tả Viễn lạnh lùng nhìn hai người.
- Hai vị gia chủ là muốn chỉ huy Hồn Sư Tháp ta làm việc sao?
Sắc mặt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đồng thời khó xem, ngữ khí của Tả Viễn thực sự là quá không cho bọn họ mặt mũi, nhưng bất đắc dĩ chính là, Tả Viễn thật có sức lực nói lời này, hai người chỉ có thể giải thích:
- Tả Viễn tháp chủ ngươi hiểu lầm, chỉ là Lý gia tốt xấu cũng là một trong sáu thế lực lớn của Thiên Đô Phủ, nếu như bởi vì chút chuyện nhỏ này liền diệt tộc, có phải là có chút...
Tả Viễn vung vung tay, trực tiếp đánh gãy lời của hai người, lạnh lùng nói:
- Ta mặc kệ Lý gia kia là sáu gia tộc lớn gì, nếu hắn đắc tội Hồn Sư Tháp ta, liền phải có chuẩn bị đón lửa giận của Hồn Sư Tháp ta.
Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn đều không còn gì để nói, Lý gia này có đắc tội Hồn Sư Tháp ngươi sao? Bọn họ đối phó rõ ràng là Huyền Quang Các a?
Ở trong lúc mấy người trò chuyện, xoạt xoạt xoạt, từng cường giả toả ra khí thế khủng bố nhanh như tia chớp lướt tới, dồn dập rơi vào trước người Tả Viễn, sau đó cung kính hành lễ nói:
- Tháp chủ đại nhân, không biết có gì phân phó?
Nhóm người này mỗi người đều là Vũ Hoàng, có tới gần hai mươi người, trong đó yếu nhất cũng là bát giai nhất trọng đỉnh phong, mạnh nhất là một tên Vũ Hoàng tam trọng, chính là nhân viên hộ vệ của Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp.
Tả Viễn khoát tay chặn lại, lạnh giọng nói:
- Thiên Đô Phủ Lý gia làm xằng làm bậy, sát hại Hồn Sư Tháp phó tháp chủ Vinh Dương, tội ác tày trời, không thể tha thứ. Chư vị đại biểu Hồn Sư Tháp ta, tức khắc bắt hết thảy con cháu đích tôn của Lý gia, giam giữ lại, do lão phu bẩm lên Thần Đô, chờ đợi xử lý. Nhớ kỹ, trong quá trình bắt, nếu như Lý gia có phản kháng, gi ết chết không cần luận tội.