Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1169



- Ồ.
Vinh Dương lập tức phát sinh một tiếng ngạc nhiên nghi ngờ:
- Hắc Diệu Đằng của ngươi lại có thể ngăn cản lợi trảo của Bất Tử Hỏa Điểu tập kích, xem ra ngươi thông qua luyện chế, tăng cường độ của Hắc Diệu Đằng lên chí ít gấp đôi, có chút ý nghĩa.
Bất Tử Hỏa Điểu chính là Huyền thú bát giai đỉnh phong, Hắc Diệu Đằng bình thường là căn bản không thể chống đỡ được Bất Tử Hỏa Điểu tập kích, nhưng hiện tại Võ Hồn kia làm được, điều này hiển nhiên nói rõ Diệp Huyền thông qua luyện chế, tăng cường độ của Võ Hồn Hắc Diệu Đằng lên.
Thế nhưng coi là như vậy, trong lòng Vinh Dương vẫn lộ ra một tia xem thường, hắn lợi dụng hồn thức của mình, cấp tốc truyền đạt một đạo mệnh lệnh cho Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu.
Hô!
Chỉ thấy toàn thân Bất Tử Hỏa Điểu bốc cháy lên ngọn lửa nóng bỏng, nó mở ra mỏ nhọn, một đạo hỏa diễm màu đỏ thắm, mơ hồ mang theo nhũ bạch hư vô phụt lên, thiêu về phía Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.
- Bất Tử Chân Hỏa.
Đoàn người kinh kêu thành tiếng.
Bất Tử Hỏa Điểu nắm giữ một phần huyết thống của Hỏa thần Phượng Hoàng, mà Phượng Hoàng trong truyền thuyết thì nắm giữ Phượng Hoàng chân hỏa chí cao vô thượng, Bất Tử Hỏa Điểu cũng có thể phụt ra một loại hỏa diễm đặc biệt, ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, có thể dung kim hoá thạch, thậm chí có thể vượt cấp giết địch, được gọi là Bất Tử Chân Hỏa.
Nói cách khác, Bất Tử Hỏa Điểu Bất Tử Chân Hỏa, thậm chí có thể xúc phạm tới Đế cấp Huyền thú, mà Hắc Diệu Đằng vẻn vẹn là Huyền thú thực vật bát giai, căn bản không có cách chịu đựng hỏa diễm đáng sợ như thế.
Bùm bùm!
Quả nhiên khi Bất Tử Chân Hỏa của Bất Tử Hỏa Điểu rơi vào trên người Hắc Diệu Đằng, như lửa gặp phải xăng, cấp tốc ở trên người Hắc Diệu Đằng bốc cháy lên, trong nháy mắt lan tràn hết thảy dây leo.
Hắc Diệu Đằng nguyên bản ngăm đen, trong nháy mắt biến thành hỏa đằng, hừng hực thiêu đốt.
- Ha ha, chỉ là Hắc Diệu Đằng mà thôi, coi như cường độ dây leo cao đến đâu, ở dưới Bất Tử Chân Hỏa của Bất Tử Hỏa Điểu cũng là rác rưởi.
Vinh Dương vui sướng cười to, khống chế Bất Tử Hỏa Điểu phụt ra Bất Tử Chân Hỏa, đồng thời lệnh Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu dùng lợi trảo mạnh mẽ đâm vào Hắc Diệu Đằng, trát ra từng vết thương.
- Tiểu tử, ngươi chính là muốn dùng loại Võ Hồn này đến cùng lão phu tỷ thí? Thực sự là buồn cười.
Vinh Dương một mặt trào phúng.
- Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu thật đáng sợ, tuy Võ Hồn Hắc Diệu Đằng của Diệp Huyền kia phổ thông chút, nhưng dù gì cũng là Hồn Tinh bát giai luyện chế thành, đồng thời khí tức Võ Hồn cũng cực kỳ nồng nặc, chất lượng cực cao, nhưng ở dưới Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu công kích, căn bản ngay cả sức phản kháng cũng không có.
Đoàn người truyền đến kinh ngạc thốt lên, hai mắt phát sáng.
Ánh mắt của Úy Trì Bất Công cùng Tiêu Vô Tẫn cũng co rụt lại, đối với Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu khát vọng càng dày đặc.
Võ Hồn đối với một tên võ giả tác dụng quá lớn, nếu như một tên cường giả có thể có được Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, đồng thời tu luyện một loại công pháp Hỏa hệ mạnh mẽ nào đó, thực lực tuyệt đối không phải một thêm một bằng hai đơn giản như vậy.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người ở đây đều động tâm.
Trước Huyền Quang Các, đám người Tô Tú Nhất nắm chặt hai tay, trên mặt lộ ra một tia khổ sở.
Nhìn dáng dấp Diệp thiếu là phải thất bại, nghĩ đến bọn họ nhọc nhằn khổ sở, tiêu hao nhiều tinh lực cùng đánh đổi như vậy mới xây dựng lên Huyền Quang Các, đảo mắt liền tặng cho người khác, trong lòng mấy người không nhịn được buồn bã ủ rũ.
Hơn nữa một khi Diệp Huyền thất bại, như vậy Huyền Quang Các lúc trước âm mưu sát hại Cổ Đan Lâu Chân Ly sẽ bị chứng thực, bọn họ không chỉ sẽ mất Huyền Quang Các, thậm chí ngay cả sinh mệnh an nguy, cũng sẽ nằm ở trong nguy cơ.
Ở thời điểm tất cả mọi người không coi trọng, Diệp Huyền lại mặt không hề cảm xúc, cười lạnh:
- Các hạ có phải là cao hứng quá sớm hay không?
Hắn vừa dứt lời.
Hô!
Hắc Diệu Đằng hóa thành hỏa diễm đột nhiên vặn vẹo, như độc xà thổ tín, sắp tới làm người căn bản phản ứng không kịp nữa, giống như chớp giật trói buộc lấy Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu.
Võ Hồn Hắc Diệu Đằng như một con cự mãng, điên cuồng vặn vẹo, nắm chặt, gắt gao ghìm lại Bất Tử Hỏa Điểu.
- Cái gì?
Một màn bất thình lình, làm cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
- Làm sao có thể?
Vinh Dương càng giật nảy cả mình, ánh mắt tụ tập ở trên Hắc Diệu Đằng, lúc này mới kinh hãi phát hiện, vừa nãy Bất Tử Chân Hỏa thiêu đốt nửa ngày, Hắc Diệu Đằng ngoại trừ nhất trọng da bên ngoài thân xuất hiện chưng khô, hạch tâm căn bản không có bị hư hao.
- Cái này không thể nào...
Hắn kinh ngạc thốt lên, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng là Võ Hồn loại thực vật, thuộc về Mộc hệ, mà trong ngũ hành mộc sinh hỏa, bình thường Luyện Hồn Sư xác thực có thể lợi dụng các loại biện pháp tăng lên cường độ của thực vật loại Võ Hồn, nhưng về thuộc tính căn bản là không cách nào thay đổi.
Huống chi, Bất Tử Hỏa Điểu cấp bậc vốn ở trên Hắc Diệu Đằng, dựa theo đạo lý, ở dưới Bất Tử Chân Hỏa thiêu đốt, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng sẽ bị hóa thành tro tàn, nhưng hiện tại...
Cảm thụ Võ Hồn Hắc Diệu Đằng toả ra khí tức dâng trào, Vinh Dương cảm giác đầu của mình căn bản không đủ dùng.
Giữa đường, Võ Hồn Hắc Diệu Đằng bộc phát, như một con rắn độc vặn vẹo, bao bọc lại Bất Tử Hỏa Điểu, không ngừng ràng buộc, khiến cho nó phát sinh thống khổ.
- Không tốt.
Vinh Dương từ trong Võ Hồn Bất Tử Hỏa Điểu, cảm nhận được một luồng tâm ý hoảng sợ, vội vàng đưa vào một luồng hồn lực, đồng thời hai tay của hắn bấm quyết, hồn lực thất giai cường hãn hóa thành từng hồn phù, như bão táp tràn vào trong cơ thể Bất Tử Hỏa Điểu:
- Phá cho ta!
- U!
Bất Tử Hỏa Điểu hí dài, cả người ánh lửa phun trào, lực hỏa diễm cực nóng thiêu thủng nham thạch trên đường một lỗ lớn, càng làm cho một ít võ giả thực lực thấp ở xung quanh chật vật lùi về sau, khó có thể chịu đựng.
Trong giãy dụa kịch liệt, Bất Tử Hỏa Điểu sắp tránh khỏi Hắc Diệu Đằng ràng buộc.
- Hồn quyết, chỉ có ngươi mới biết sao?
Diệp Huyền xì cười một tiếng, trong con ngươi bắn ra một đạo lệ mang, hai tay nhanh như tia chớp biến ảo ra từng cái thủ quyết, đạo đạo hồn lực rót vào trong Võ Hồn Hắc Diệu Đằng.
- Còn giãy dụa, Hắc Diệu Đằng, hấp thu cho ta!
Diệp Huyền nhàn nhạt mở miệng, dây leo như thủy xà vặn vẹo, càng quấn kín Bất Tử Hỏa Điểu, đồng thời trong rễ cây Hắc Diệu Đằng, đột nhiên dò ra từng cây từng cây gai nhọn màu đen, điên cuồng đâm vào thân thể Bất Tử Hỏa Điểu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...