Huyền Môn Thần Toán Bói Quẻ Quá Linh Toàn Kinh Thành Chấn Động
Chương 671
Càn Hòa Đế lại đuổi người ra ngoài.
Một đám người còn có chút mê mang, cũng không biết câu trả lời phụ hoàng muốn nghe rốt cuộc là thế nào.
Mấy ngày sau, dán bố cáo.
Định tội của Tịch Chiếu quận chúa.
Nhân thủ mà Lăng Tây Vương sắp xếp trong kinh rất nghiêm mật, tra xét mấy ngày nay cũng chỉ tra được một chút manh mối. Nhưng đoàn người Tịch Chiếu quận chúa ngày ngày lấy cái chết bức bách, thái độ cực kỳ nghiêm trọng, Càn Hòa Đế cũng lười lá mặt lá trái, trực tiếp báo cho dân chúng biết mưu đồ xấu xa của ông ta.
Vụ án Hoa Ỷ Phong bị hại cũng được kéo ra.
Quản thị bên kia thở phào nhẹ nhõm.
“Ta đã nói rồi, chúng ta và Nhị Vương gia đều là bị người hãm hại! Hiện tại thì tốt rồi, bệ hạ đã nói chuyện này là do Tịch Chiếu quận chúa làm, vậy nhà chúng ta cũng có thể rửa sạch oan khuất được rồi! A Di Đà Phật, A Di Đà Phật, mấy ngày nay lòng ta ngày ngày run sợ, thật sự làm ta sợ muốn chết...” Trên khuôn mặt già nua của Quản phu nhân tràn đầy kinh hỉ.
Nhưng bà ta cũng không ngờ Tịch Chiếu quận chúa này lại ác độc như vậy!
Quản phu nhân cũng nghĩ không rõ nguyên nhân, thậm chí còn hoài nghi có phải bệ hạ cố ý đổ tội danh lên đầu Tịch Chiếu quận chúa hay không nữa...
Nhưng bất kể nói thế nào, có người gánh tội cũng tốt hơn nhà bà ta gặp tai họa!
Hai phu thê và hai nhi tử đang đắm chìm trong vui sướng, nhưng bên ngoài, người bệ hạ phái tới đã mang binh trực tiếp bao vây Quản thị nhất tộc.
Rất nhanh, quan binh đã tiến vào phủ, gặp người là bắt.
Chờ khi đám người Quản phu nhân bị lôi ra ngoài, mặt mũi còn tràn đầy mê mang: “Làm cái gì vậy! Ta chính là mẫu thân của Quý phi nương nương!”
“Ba phụ tử Quản thị và Kỷ thị nhất tộc cấu kết với nhau làm việc xấu, bán quan bán tước, chúng ta nhận lệnh của bệ hạ, đặc biệt tới mời chư vị vào tù để tiến hành điều tra!” Người tới dứt khoát nói thẳng.
Lời này vừa nói ra, Quản lão gia trực tiếp kinh ngạc.
Tuổi của ông ta đã không còn nhỏ, lúc này sợ tới mức run rẩy: “Bệ hạ, không phải bệ hạ đã...”
Ông ta không nói nên lời.
Thế nhưng bệ hạ đã cầm bạc rồi mà!
Số tiền trước đó, nhà bọn họ đã trả hết. Bệ hạ đã sớm biết tội lỗi của bọn họ, nhưng cũng để bọn họ bồi thường rồi không phải sao? Vì sao mọi chuyện đã trôi qua lâu như vậy, hiện tại lại đột nhiên nhắc tới!
“Không thể nào! Quý phi nương nương đâu? Nhị vương gia đâu?! Chúng ta muốn gặp quý phi!” Quản phu nhân sợ hãi.
Lần trước Quản lão gia đã bị dọa đến lợi hại, cũng may lúc ấy bệ hạ không trực tiếp phạt nặng, để hắn khiêng qua. Nhưng hiện tại, mắt thấy quan binh đông nghìn nghịt này bao vây phủ đệ, lòng tràn đầy thấp thỏm, lại trực tiếp ngất xỉu.
Quản phu nhân la to, nhưng mà cũng vô dụng.
Người tới có mục tiêu rõ ràng, sau khi nói rõ ý đồ đến, lập tức động thủ.
Đám người Quản thị, chủ tử không lưu lại toàn bộ hạ ngục, hạ nhân bắt giữ đưa đi nơi khác chờ xử trí.
Lúc ấy khi Kỷ gia chịu tội, nam đinh hầu như đều không giữ được, chỉ có một vài bàng chi bị lưu vong giữ được tính mệnh. Nữ quyến trực hệ kết cục càng thê thảm hơn, làm nô làm tỳ mà tan tác điêu linh.
Hiện giờ Quản thị đã cùng tội với Kỷ gia thì kết cục có thể tốt đến đâu nữa.
Cùng lúc đó, Càn Hòa Đế cũng giáng chức quý phi làm Quản tần. Trước đây Nhị vương gia và Đại vương gia cũng không kém bao nhiêu, hiện giờ bệ hạ tức giận, cũng thu hồi không ít, thực ấp cũng gần giống với Tứ vương gia.
Theo Quản tần thấy, bệ hạ đã là giơ cao đánh khẽ.
Nếu không phải bà ta bị bệnh nặng, Quản thị nhất tộc khó giữ được tính mạng, cái giá đã đủ lớn. Chỉ dựa vào chuyện nhi tử dùng thuốc sai lầm, cho dù là bệ hạ thu hồi phong hào nhốt hắn lại cũng là hắn đáng đời.
Cho nên khi nhi tử tiến cung cầu kiến, Quản tần trực tiếp sai người cự tuyệt.
Cùng lúc đó, Càn Hòa Đế để hoàng hậu ban thuốc sảy thai cho nhị vương phi.
Trong huyện chí kia đã viết rõ, dùng thuốc này hài tử sinh ra sẽ có tám phần mười là thân thể không khỏe mạnh, thậm chí không hoàn chỉnh. Nếu bây giờ không quan tâm thì tương lai hoàng thất sinh ra đứa bé quái dị càng là một vụ bê bối.
Một đám người còn có chút mê mang, cũng không biết câu trả lời phụ hoàng muốn nghe rốt cuộc là thế nào.
Mấy ngày sau, dán bố cáo.
Định tội của Tịch Chiếu quận chúa.
Nhân thủ mà Lăng Tây Vương sắp xếp trong kinh rất nghiêm mật, tra xét mấy ngày nay cũng chỉ tra được một chút manh mối. Nhưng đoàn người Tịch Chiếu quận chúa ngày ngày lấy cái chết bức bách, thái độ cực kỳ nghiêm trọng, Càn Hòa Đế cũng lười lá mặt lá trái, trực tiếp báo cho dân chúng biết mưu đồ xấu xa của ông ta.
Vụ án Hoa Ỷ Phong bị hại cũng được kéo ra.
Quản thị bên kia thở phào nhẹ nhõm.
“Ta đã nói rồi, chúng ta và Nhị Vương gia đều là bị người hãm hại! Hiện tại thì tốt rồi, bệ hạ đã nói chuyện này là do Tịch Chiếu quận chúa làm, vậy nhà chúng ta cũng có thể rửa sạch oan khuất được rồi! A Di Đà Phật, A Di Đà Phật, mấy ngày nay lòng ta ngày ngày run sợ, thật sự làm ta sợ muốn chết...” Trên khuôn mặt già nua của Quản phu nhân tràn đầy kinh hỉ.
Nhưng bà ta cũng không ngờ Tịch Chiếu quận chúa này lại ác độc như vậy!
Quản phu nhân cũng nghĩ không rõ nguyên nhân, thậm chí còn hoài nghi có phải bệ hạ cố ý đổ tội danh lên đầu Tịch Chiếu quận chúa hay không nữa...
Nhưng bất kể nói thế nào, có người gánh tội cũng tốt hơn nhà bà ta gặp tai họa!
Hai phu thê và hai nhi tử đang đắm chìm trong vui sướng, nhưng bên ngoài, người bệ hạ phái tới đã mang binh trực tiếp bao vây Quản thị nhất tộc.
Rất nhanh, quan binh đã tiến vào phủ, gặp người là bắt.
Chờ khi đám người Quản phu nhân bị lôi ra ngoài, mặt mũi còn tràn đầy mê mang: “Làm cái gì vậy! Ta chính là mẫu thân của Quý phi nương nương!”
“Ba phụ tử Quản thị và Kỷ thị nhất tộc cấu kết với nhau làm việc xấu, bán quan bán tước, chúng ta nhận lệnh của bệ hạ, đặc biệt tới mời chư vị vào tù để tiến hành điều tra!” Người tới dứt khoát nói thẳng.
Lời này vừa nói ra, Quản lão gia trực tiếp kinh ngạc.
Tuổi của ông ta đã không còn nhỏ, lúc này sợ tới mức run rẩy: “Bệ hạ, không phải bệ hạ đã...”
Ông ta không nói nên lời.
Thế nhưng bệ hạ đã cầm bạc rồi mà!
Số tiền trước đó, nhà bọn họ đã trả hết. Bệ hạ đã sớm biết tội lỗi của bọn họ, nhưng cũng để bọn họ bồi thường rồi không phải sao? Vì sao mọi chuyện đã trôi qua lâu như vậy, hiện tại lại đột nhiên nhắc tới!
“Không thể nào! Quý phi nương nương đâu? Nhị vương gia đâu?! Chúng ta muốn gặp quý phi!” Quản phu nhân sợ hãi.
Lần trước Quản lão gia đã bị dọa đến lợi hại, cũng may lúc ấy bệ hạ không trực tiếp phạt nặng, để hắn khiêng qua. Nhưng hiện tại, mắt thấy quan binh đông nghìn nghịt này bao vây phủ đệ, lòng tràn đầy thấp thỏm, lại trực tiếp ngất xỉu.
Quản phu nhân la to, nhưng mà cũng vô dụng.
Người tới có mục tiêu rõ ràng, sau khi nói rõ ý đồ đến, lập tức động thủ.
Đám người Quản thị, chủ tử không lưu lại toàn bộ hạ ngục, hạ nhân bắt giữ đưa đi nơi khác chờ xử trí.
Lúc ấy khi Kỷ gia chịu tội, nam đinh hầu như đều không giữ được, chỉ có một vài bàng chi bị lưu vong giữ được tính mệnh. Nữ quyến trực hệ kết cục càng thê thảm hơn, làm nô làm tỳ mà tan tác điêu linh.
Hiện giờ Quản thị đã cùng tội với Kỷ gia thì kết cục có thể tốt đến đâu nữa.
Cùng lúc đó, Càn Hòa Đế cũng giáng chức quý phi làm Quản tần. Trước đây Nhị vương gia và Đại vương gia cũng không kém bao nhiêu, hiện giờ bệ hạ tức giận, cũng thu hồi không ít, thực ấp cũng gần giống với Tứ vương gia.
Theo Quản tần thấy, bệ hạ đã là giơ cao đánh khẽ.
Nếu không phải bà ta bị bệnh nặng, Quản thị nhất tộc khó giữ được tính mạng, cái giá đã đủ lớn. Chỉ dựa vào chuyện nhi tử dùng thuốc sai lầm, cho dù là bệ hạ thu hồi phong hào nhốt hắn lại cũng là hắn đáng đời.
Cho nên khi nhi tử tiến cung cầu kiến, Quản tần trực tiếp sai người cự tuyệt.
Cùng lúc đó, Càn Hòa Đế để hoàng hậu ban thuốc sảy thai cho nhị vương phi.
Trong huyện chí kia đã viết rõ, dùng thuốc này hài tử sinh ra sẽ có tám phần mười là thân thể không khỏe mạnh, thậm chí không hoàn chỉnh. Nếu bây giờ không quan tâm thì tương lai hoàng thất sinh ra đứa bé quái dị càng là một vụ bê bối.