Huyền Giới Chi Môn
Chương 941: Trì hoãn (2)
Nhưng vào lúc này, con xích diễm ly hổ cả người toàn lửa, đôi cánh hỏa dực bỗng nhiên mãnh liệt sải cánh, bay tới phái trước đám sương mù bảy sắc dày đặc, há to miệng, “Hù “ một cái, phun ra một đám cầu lửa to lớn chu vi mười mấy trượng.
Thân Đồ Nam vốn là đang ngửa đầu nhìn linh cầm của mình, dư quang trong khóe mắt thấy hành động của xích diễm ly hổ, nhất thời cả kinh kêu lên:
- Không hay rồi!
Lời vừa dứt, đốm lửa kia cũng đã xông vào trong đám sương mù.
Chỉ nghe thấy “ầm “ - một tiếng vang thật lớn.
Đám sương mù bảy sắc trong nháy mắt tiếp xúc tới ngọn lửa, lập tức bùng chát mãnh liệt, khắp nơi phun ngọn lửa phun trào trong nháy mắt liền đem mấy chiếc chiến hạm kia nuốt vào.
Phạm vi bao trùm của đám sương mù bảy sắc dày đặc, rất nhanh liền biến thành một biển lửa, thỉnh thoảng bên trong còn truyền ra từng tiếng nổ lớn.
Chỉ chốc lát sau, trừ mấy vị thánh cấp cường giả chạy ra khỏi từ trong biển lửa, thì mấy ngàn đệ tử phái Li Trần và Trục Vân cùng mấy chiếc chiến hạm kia đều biến thành tro bụi.
Đệ tử Thanh Lan thấy vậy, tinh thần nhất thời bị chấn động, trong miệng không kiềm được mà liên tục tán thưởng.
- Nghiệt súc tự tìm đến cái chết!
Thân Đồ Nam nổi giận mắng.
Mặc dù sợ hãi tên Túc Thăng Chân Nhân, nhưng cũng không nhịn được sãi bước về phía trước một bước, toàn bộ cơ thể đột nhiên từ biển lửa kia bước xuyên ra ngoài, bàn tay hướng tìm về phía trước, bỗng nhiên vỗ xuống.
Giữa không trung, lập tức hiện ra một bàn tay cỡ trăm trượng màu tím, từng đạo tia chớp màu tím vàng quấn vòng quanh, rơi xuống đầu xích diễm ly hổ.
Xích diễm ly hổ thấy vậy, tự nhiên không dám cứng cứng hãn, chỉ có thể đành phải đập đập đôi cánh, hướng về chiến hạm Thanh Lan bỏ chạy.
Nhưng mà, trong lòng bàn tay màu tím kia, lại đột nhiên hiện ra một đám tử điện xoáy, từ bên trong truyền ra một lực lôi xé vô hình, trúng vào cơ thể của xích diễm ly hổ, khiến cho nó khó lòng mà trốn thoát.
Thấy đạo cự chưởng kia sắp rơi vào cơ thể của con ly hổ, hai chùm tia sáng bảy sắc đột nhiên từ phía dưới cự chưởng bắn lên, đánh vào trong dòng tử điện vòng xoáy kia.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào con lân lộc bảy sắc đã đi tới phía dưới cự chưởng, từ trên đỉnh đầu của sừng hươu bắn ra hai chùm tia sáng bảy màu, cứu xích diễm ly hổ.
Chỉ thấy vòng xoáy bên trong trận điện quang lóe lên, lực lôi xé vốn vô cùng cường đại đột nhiên thả lỏng một chút.
Cái đuôi to lớn của xích diễm ly hổ đột nhiên ngăn lại, một đạo ngọn lửa cường tráng dài lập tức từ trong bắn ra, đánh vào trên cự chưởng.
- “Oành “ một tiếng vang thật lớn.
Ngọn lửa dài đụng vào trên cự chưởng, bắn ra vô số cầu lửa, trực tiếp đem cự chưởng kia đánh lui về phía sau.
Xích diễm ly hổ nhân cơ hội này, lập tức chạy trốn.
Nhưng mà, mới vừa chạy ra khỏi cách đó mười mấy trượng, một mảnh thanh quang trước người lại đột nhiên sáng lên, một đóa thanh liên to ở giữa không trung nở rộ ra, hóa thành vô số bóng kiếm màu xanh từ trên kiếm liên bắn nhanh ra.
Xích diễm ly hổ hoàn toàn không thể tránh được, chỉ có thể rống lên một tiếng giận giữ, mãnh liệt mà phun ra một đốm lửa đỏ thẫm hướng về trước người chặn lại.
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, đốm lửa đỏ thẫm kia liền bị vô số bóng kiếm cắt thành những mảnh vụn.
- Grừ...
Xích diễm ly hổ phát ra một tiếng kêu gào thê thảm, từng mảng lửa lớn trên người bị bóng kiếm cắt xuống, đã lộ ra những vết máu lờ mờ trên cơ thể.
Thân Đồ Nam quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy ánh mắt Mục Thiên Tuyệt tay đang bấm kiếm quyết, đứng người ở giữa không trung.
Sau khi thu lại ánh mắt, Thân Đồ Nam cổ tay đột nhiên xoay một cái, lấy ra một cánh quạt cán trắng, hướng về phía dưới người mà quạt.
Tia chớp màu vàng trên cánh quạt cán trắng kia chợt lóe sáng, mũi quạt đột nhiên hiện ra một chùm ánh sáng màu vàng, mấy chục sợi dây điện quang màu vàng quấn xung quanh liền từ trong đám kim quang kia “Hù “ một cái, hướng lân lộc bảy sắc dò xét.
Lân lộc bảy sắc bước chân khẽ động, lập tức dưới chân dâng lên từng mảng tường vân.
Dưới sự bao phủ của đám tường vân, hình ảnh của lân lộc bảy sắc đích bỗng nhiên trở nên lay động, trông có gì đó rất không chân thực.
Thân Đồ Nam cười lạnh một tiếng, cánh quạt trong tay chuyển động một cái, mấy chục đạo dây xích kia giống như là có linh tính vậy, ở trong tường vân tẩu thoát động, tránh được những hư ảnh kia, mà quấn quanh trên người lân lộc bảy sắc.
Chỉ thấy từng đạo điện quang dây xích trên luôn chớp động, đem đánh lân lộc bảy sắc khiến nó phải gào thét liên tục, thân thể vốn dĩ là thần tuấn vô cùng cũng hiện ra từng đạo dấu vết màu đen.
Sauk hi bắt được lân lộc bảy sắc, ánh mắt Thân Đồ Nam lập tức lại nhìn về hướng Túc Thăng Chân Nhân, thấy một vẻ mặt điềm đạm, vẫn như trước không hề có ý xuất thủ, nhưng trong lòng bắt đầu có chút thấp thỏm bất an.
Cùng lúc đó, mọi người trên bầu trời truyền tới một tiếng nổ lớn, hai đạo bóng dáng một đen một trắng sau sau màn đụng độ kịch liệt, hướng hai phe bay ngược ra.
Đôi cánh màu ánh đen trên người Kim đồng sư thứu, giờ phút này đã trở nên tàn tạ không chịu nổi, hai đạo vết thương ngực chỗ da thịt đều hở ra ngoài, máu cũng đang rỉ ra.
Mà con bạch tiên cầm ở cách đó xa xa, lại càng thê thảm hơn.
Khắp cơ thể đâu đâu cũng nhìn thấy vết máu, không ít chỗ lông chim đã rụng hầu như không còn, giống như bệnh rụng tóc vậy, tựa hồ một con gà trống trọi, không còn nửa điểm ra dáng bộ dạng thần thánh nữa.
Chỉ thấy đùi phải thả nổi, chân trái nhấc lên cao, nhưng chỉ còn lại có nửa đoạn.
Thân Đồ Nam thấy bộ dáng này, trên mặt nhất thời hiện ra một tầng sương lạnh, cánh quạt trong tay màu trắng mạnh liệt chuyển động một cái.
Chỉ nghe “Rắc rắc” một thanh âm vang lên, lân lộc bảy sắc đang bị trói chân bên trái, nhất thời hướng ra phía ngoài vặn một cái liền gãy đoạn.
Lân lộc bảy sắc hý lên âm thanh thê thảm, vang dội nửa mảnh tinh không, đệ tử Thanh Lan nghe thấy mà trong lòng run lên, lần lượt trợn mắt nhìn về Thân Đồ Nam.
- Tấn công!
Thân Đồ Nam như là không thèm để ý chút nào, bàn tay vung về phía trước một cái, nhóm chiến hạm lớn tiếp tục chạy thật nhanh hướng về phía Đông Thánh Tinh, đạo đạo kim quang cũng từ đầu chiến hạm sáng lên.
Thân Đồ Nam vốn là đang ngửa đầu nhìn linh cầm của mình, dư quang trong khóe mắt thấy hành động của xích diễm ly hổ, nhất thời cả kinh kêu lên:
- Không hay rồi!
Lời vừa dứt, đốm lửa kia cũng đã xông vào trong đám sương mù.
Chỉ nghe thấy “ầm “ - một tiếng vang thật lớn.
Đám sương mù bảy sắc trong nháy mắt tiếp xúc tới ngọn lửa, lập tức bùng chát mãnh liệt, khắp nơi phun ngọn lửa phun trào trong nháy mắt liền đem mấy chiếc chiến hạm kia nuốt vào.
Phạm vi bao trùm của đám sương mù bảy sắc dày đặc, rất nhanh liền biến thành một biển lửa, thỉnh thoảng bên trong còn truyền ra từng tiếng nổ lớn.
Chỉ chốc lát sau, trừ mấy vị thánh cấp cường giả chạy ra khỏi từ trong biển lửa, thì mấy ngàn đệ tử phái Li Trần và Trục Vân cùng mấy chiếc chiến hạm kia đều biến thành tro bụi.
Đệ tử Thanh Lan thấy vậy, tinh thần nhất thời bị chấn động, trong miệng không kiềm được mà liên tục tán thưởng.
- Nghiệt súc tự tìm đến cái chết!
Thân Đồ Nam nổi giận mắng.
Mặc dù sợ hãi tên Túc Thăng Chân Nhân, nhưng cũng không nhịn được sãi bước về phía trước một bước, toàn bộ cơ thể đột nhiên từ biển lửa kia bước xuyên ra ngoài, bàn tay hướng tìm về phía trước, bỗng nhiên vỗ xuống.
Giữa không trung, lập tức hiện ra một bàn tay cỡ trăm trượng màu tím, từng đạo tia chớp màu tím vàng quấn vòng quanh, rơi xuống đầu xích diễm ly hổ.
Xích diễm ly hổ thấy vậy, tự nhiên không dám cứng cứng hãn, chỉ có thể đành phải đập đập đôi cánh, hướng về chiến hạm Thanh Lan bỏ chạy.
Nhưng mà, trong lòng bàn tay màu tím kia, lại đột nhiên hiện ra một đám tử điện xoáy, từ bên trong truyền ra một lực lôi xé vô hình, trúng vào cơ thể của xích diễm ly hổ, khiến cho nó khó lòng mà trốn thoát.
Thấy đạo cự chưởng kia sắp rơi vào cơ thể của con ly hổ, hai chùm tia sáng bảy sắc đột nhiên từ phía dưới cự chưởng bắn lên, đánh vào trong dòng tử điện vòng xoáy kia.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào con lân lộc bảy sắc đã đi tới phía dưới cự chưởng, từ trên đỉnh đầu của sừng hươu bắn ra hai chùm tia sáng bảy màu, cứu xích diễm ly hổ.
Chỉ thấy vòng xoáy bên trong trận điện quang lóe lên, lực lôi xé vốn vô cùng cường đại đột nhiên thả lỏng một chút.
Cái đuôi to lớn của xích diễm ly hổ đột nhiên ngăn lại, một đạo ngọn lửa cường tráng dài lập tức từ trong bắn ra, đánh vào trên cự chưởng.
- “Oành “ một tiếng vang thật lớn.
Ngọn lửa dài đụng vào trên cự chưởng, bắn ra vô số cầu lửa, trực tiếp đem cự chưởng kia đánh lui về phía sau.
Xích diễm ly hổ nhân cơ hội này, lập tức chạy trốn.
Nhưng mà, mới vừa chạy ra khỏi cách đó mười mấy trượng, một mảnh thanh quang trước người lại đột nhiên sáng lên, một đóa thanh liên to ở giữa không trung nở rộ ra, hóa thành vô số bóng kiếm màu xanh từ trên kiếm liên bắn nhanh ra.
Xích diễm ly hổ hoàn toàn không thể tránh được, chỉ có thể rống lên một tiếng giận giữ, mãnh liệt mà phun ra một đốm lửa đỏ thẫm hướng về trước người chặn lại.
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, đốm lửa đỏ thẫm kia liền bị vô số bóng kiếm cắt thành những mảnh vụn.
- Grừ...
Xích diễm ly hổ phát ra một tiếng kêu gào thê thảm, từng mảng lửa lớn trên người bị bóng kiếm cắt xuống, đã lộ ra những vết máu lờ mờ trên cơ thể.
Thân Đồ Nam quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy ánh mắt Mục Thiên Tuyệt tay đang bấm kiếm quyết, đứng người ở giữa không trung.
Sau khi thu lại ánh mắt, Thân Đồ Nam cổ tay đột nhiên xoay một cái, lấy ra một cánh quạt cán trắng, hướng về phía dưới người mà quạt.
Tia chớp màu vàng trên cánh quạt cán trắng kia chợt lóe sáng, mũi quạt đột nhiên hiện ra một chùm ánh sáng màu vàng, mấy chục sợi dây điện quang màu vàng quấn xung quanh liền từ trong đám kim quang kia “Hù “ một cái, hướng lân lộc bảy sắc dò xét.
Lân lộc bảy sắc bước chân khẽ động, lập tức dưới chân dâng lên từng mảng tường vân.
Dưới sự bao phủ của đám tường vân, hình ảnh của lân lộc bảy sắc đích bỗng nhiên trở nên lay động, trông có gì đó rất không chân thực.
Thân Đồ Nam cười lạnh một tiếng, cánh quạt trong tay chuyển động một cái, mấy chục đạo dây xích kia giống như là có linh tính vậy, ở trong tường vân tẩu thoát động, tránh được những hư ảnh kia, mà quấn quanh trên người lân lộc bảy sắc.
Chỉ thấy từng đạo điện quang dây xích trên luôn chớp động, đem đánh lân lộc bảy sắc khiến nó phải gào thét liên tục, thân thể vốn dĩ là thần tuấn vô cùng cũng hiện ra từng đạo dấu vết màu đen.
Sauk hi bắt được lân lộc bảy sắc, ánh mắt Thân Đồ Nam lập tức lại nhìn về hướng Túc Thăng Chân Nhân, thấy một vẻ mặt điềm đạm, vẫn như trước không hề có ý xuất thủ, nhưng trong lòng bắt đầu có chút thấp thỏm bất an.
Cùng lúc đó, mọi người trên bầu trời truyền tới một tiếng nổ lớn, hai đạo bóng dáng một đen một trắng sau sau màn đụng độ kịch liệt, hướng hai phe bay ngược ra.
Đôi cánh màu ánh đen trên người Kim đồng sư thứu, giờ phút này đã trở nên tàn tạ không chịu nổi, hai đạo vết thương ngực chỗ da thịt đều hở ra ngoài, máu cũng đang rỉ ra.
Mà con bạch tiên cầm ở cách đó xa xa, lại càng thê thảm hơn.
Khắp cơ thể đâu đâu cũng nhìn thấy vết máu, không ít chỗ lông chim đã rụng hầu như không còn, giống như bệnh rụng tóc vậy, tựa hồ một con gà trống trọi, không còn nửa điểm ra dáng bộ dạng thần thánh nữa.
Chỉ thấy đùi phải thả nổi, chân trái nhấc lên cao, nhưng chỉ còn lại có nửa đoạn.
Thân Đồ Nam thấy bộ dáng này, trên mặt nhất thời hiện ra một tầng sương lạnh, cánh quạt trong tay màu trắng mạnh liệt chuyển động một cái.
Chỉ nghe “Rắc rắc” một thanh âm vang lên, lân lộc bảy sắc đang bị trói chân bên trái, nhất thời hướng ra phía ngoài vặn một cái liền gãy đoạn.
Lân lộc bảy sắc hý lên âm thanh thê thảm, vang dội nửa mảnh tinh không, đệ tử Thanh Lan nghe thấy mà trong lòng run lên, lần lượt trợn mắt nhìn về Thân Đồ Nam.
- Tấn công!
Thân Đồ Nam như là không thèm để ý chút nào, bàn tay vung về phía trước một cái, nhóm chiến hạm lớn tiếp tục chạy thật nhanh hướng về phía Đông Thánh Tinh, đạo đạo kim quang cũng từ đầu chiến hạm sáng lên.