Huyền Giới Chi Môn
Chương 849: Lẻn vào căn cứ (2)
- Tộc Hắc Ma...
Thạch Mục thấy thế, nhướng mày.
Sau khi người đó xuất hiện, tầm nhìn cũng dừng lại trên người Thạch Mục, ánh mắt hiện lên vẻ kỳ dị.
- Cưu Thập La, dẫn đường đi.
Yên La ra lệnh.
Tên tộc nhân tộc Hắc Ma lộ vẻ khó xử, cúi đầu giải thích:
- Khởi bẩm Thánh Tổ, phòng thủ của tộc trên đảo vô cùng nghiêm mật, ngài có thể giả trang thành người cùng tộc đi vào cùng ta, nhưng người này thì... e rằng rất khó mang vào trong thành. Hơn nữa ở đó ma khí dày đặc, với tu vi Thiên Vị hậu kỳ của hắn khó mà kích ứng được.
Sau khi nghe xong, hai tay Yên La liên tục đánh ra mấy pháp quyết vô cùng huyền diệu, lòng bàn tay xuất hiện một luồng ô quang, tiến về phía trước ngực Thạch Mục.
Trước ngực Thạch Mục liền nóng rực, sau đó hiện ra linh văn màu đen.
Hắc sắc linh văn kia sáng lên vài lần, độ nhiên tuôn ra ma khí dày đặc, bao bọc lấy Thạch Mục.
Khí tức cả người Thạch Mục biến đổi, không còn giống với tộc nhân loại nữa.
Song song đó, trên trán Yên La xuất hiện linh văn hắc sắc liên hoa, phát ra ô quang tương tự, cũng tuôn ra từng luồn ma khí, phủ lấy cả người nàng.
Sau khi ma khí tiêu tán, làn da trắng nõn ban đầu của nàng đã đen thêm vài phần, cung trang màu làm cũng đã hóa thành một bộ lân giáp đen, khí tức biến đổi hoàn toàn, đến ngay cả Thạch Mục cũng không nhận ra được.
Cưu Thập La hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Thời gian biến thân của hắn chỉ có một canh giờ, không nên chậm trễ thêm nữa, dẫn đường đi.
Yên La bắt đầu ra lệnh.
- Tuân mệnh.
Cưu Thập La cung kính đáp ứng.
Ba người ngồi trên đĩa bay hình tròn của Cưu Thập La, trực tiếp phá không bay vào trong nội thành đảo Hắc Ma tộc.
Đĩa bay chìm vào luồng ma khí cuồn cuồn, hạ xuống khoảng đất trên quảng trường.
Thạch Mục nhảy ra khỏi đĩa bay, quan sát bốn phía một vòng, phát hiện hòn đảo trôi nổi này khá tương đồng với Thành Phù Không, thoạt nhìn giống như một ngọn núi cao trăm trượng.
Từng tòa kiến trúc quái dị phân bố dày đặc khắp nơi trên đảo.
Cưu Thập La chỉ ngọn tháp cao trên đỉnh núi, nói:
- Cửa thông đạo không gian nằm ở trên ngọn tháp đó.
- Đi thôi.
Yên La nhàn nhạt phân phó.
Cưu Thập La xoay người, rời khỏi quảng trường, đi dọc theo đường núi bằng đá đen rộng cỡ ba trượng, hướng về phía ngọn tháp.
Thạch Mục và Yên La cũng theo sát ngay sau lưng hắn.
Ba người còn chưa rời khỏi quảng trường, đã thấy một tốp tộc nhân Hắc Ma đi đến trước mặt.
Người cầm đầu dáng người hơi tròn trịa, tuổi tác thoạt nhìn không lớn lắm, bước đến một bước mừng rỡ kêu lên:
- A, Lưu đại ca phải không?
Cưu Thập La thấy người đó, trên mặt cũng hiện lên vẻ vui mừng, lập tức đáp lời:
- Ừ, A Nhân La, ta đã trở về.
Người thanh niên tộc Hắc Ma có tên A Nhân La vừa nghe xong, lập tức ôm lấy Cưu Thập La, vô cùng hưng phấn nói:
- Năm đó ngươi một đi không trở lại vào trong hành cung Côn Luân, chúng ta đều tưởng ngươi đã...
- Ha ha, năm đó đúng là gặp chuyện bất ngờ, ta cũng không kịp trở tay. Nhưng không phải hiện tại ta đã trở về rồi sao?
Cưu Thập La không giải thích rõ ràng, chỉ bâng quơ nói vài câu cho qua.
Ánh mắt A Nhân La dừng lại trên hai người Thạch Mục đứng phía sau, gương mặt hiện lên vẻ nghi hoặc, hỏi:
- Cưu Thập La đại ca, hai vị này là ai?
- Bọn họ đều là thuộc hạ của ta, sau khi ta đi đến hành cung Côn Luân, chỉ còn lại hai người đó cùng ta trở về thôi.
Cưu Thập La mặt không biến sắc thản nhiên giải thích.
- Ài... Lúc đó đã xảy ra chuyện gì?
A Nhân La không nghi ngờ gì nữa, thở dài thật sâu, sau đó mới hỏi tiếp.
- Chuyện này rất dài dòng, chỉ bằng một hai câu không thể nói rõ được, để sau đi.
Cưu Thập La nói.
- Được rồi, ngươi vừa trở về, đã gặp Ma Tôn đại nhân chưa? Để ta dẫn ngươi đi.
A Nhân La hỏi.
- Không cần đâu, ta tự đi gặp là được rồi, không phải ngươi vẫn còn nhiệm vụ sao? Đừng quên chức trách của mình.
Cưu Thập Lập vội vàng khước từ, bịa ra một cái cớ.
- Cưu Thập La đại ca dạy phải, Ma Tôn đại nhiên hiện tại đang ở trong phòng nghị sự, ngươi nên tranh thủ thời gian đến đó đi.
A Nhân La lộ vẻ tin phục, nói tiếp.
Vừa dứt lời, hắn liền dẫn theo một đội Hắc Ma tộc đi về phía bên kia quảng trường, khi vừa đi qua hai người Thạch Mục, cũng lộ ra nụ cười thân mật, không một chút dị thường nào.
Đợi đến khi đám người đó rời khỏi, Cưu Thập La lập tức dẫn Yên La và Thạch Mục đi trên hắc thạch sơn đạo, giữa đường cũng gặp rất nhiều Hắc Ma tộc nhân hỏi thăm, nhưng đều được Cưu Thập La bao che bưng bít.
Thạch Mục phát hiện, Cưu Thập La không chỉ có tu vi Thiên Vị đỉnh phong, mà còn có thân phận trong tộc cũng khá cao, dường như là thân truyền đệ tử của Ma Tôn.
Thạch Mục thấy thế, nhướng mày.
Sau khi người đó xuất hiện, tầm nhìn cũng dừng lại trên người Thạch Mục, ánh mắt hiện lên vẻ kỳ dị.
- Cưu Thập La, dẫn đường đi.
Yên La ra lệnh.
Tên tộc nhân tộc Hắc Ma lộ vẻ khó xử, cúi đầu giải thích:
- Khởi bẩm Thánh Tổ, phòng thủ của tộc trên đảo vô cùng nghiêm mật, ngài có thể giả trang thành người cùng tộc đi vào cùng ta, nhưng người này thì... e rằng rất khó mang vào trong thành. Hơn nữa ở đó ma khí dày đặc, với tu vi Thiên Vị hậu kỳ của hắn khó mà kích ứng được.
Sau khi nghe xong, hai tay Yên La liên tục đánh ra mấy pháp quyết vô cùng huyền diệu, lòng bàn tay xuất hiện một luồng ô quang, tiến về phía trước ngực Thạch Mục.
Trước ngực Thạch Mục liền nóng rực, sau đó hiện ra linh văn màu đen.
Hắc sắc linh văn kia sáng lên vài lần, độ nhiên tuôn ra ma khí dày đặc, bao bọc lấy Thạch Mục.
Khí tức cả người Thạch Mục biến đổi, không còn giống với tộc nhân loại nữa.
Song song đó, trên trán Yên La xuất hiện linh văn hắc sắc liên hoa, phát ra ô quang tương tự, cũng tuôn ra từng luồn ma khí, phủ lấy cả người nàng.
Sau khi ma khí tiêu tán, làn da trắng nõn ban đầu của nàng đã đen thêm vài phần, cung trang màu làm cũng đã hóa thành một bộ lân giáp đen, khí tức biến đổi hoàn toàn, đến ngay cả Thạch Mục cũng không nhận ra được.
Cưu Thập La hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Thời gian biến thân của hắn chỉ có một canh giờ, không nên chậm trễ thêm nữa, dẫn đường đi.
Yên La bắt đầu ra lệnh.
- Tuân mệnh.
Cưu Thập La cung kính đáp ứng.
Ba người ngồi trên đĩa bay hình tròn của Cưu Thập La, trực tiếp phá không bay vào trong nội thành đảo Hắc Ma tộc.
Đĩa bay chìm vào luồng ma khí cuồn cuồn, hạ xuống khoảng đất trên quảng trường.
Thạch Mục nhảy ra khỏi đĩa bay, quan sát bốn phía một vòng, phát hiện hòn đảo trôi nổi này khá tương đồng với Thành Phù Không, thoạt nhìn giống như một ngọn núi cao trăm trượng.
Từng tòa kiến trúc quái dị phân bố dày đặc khắp nơi trên đảo.
Cưu Thập La chỉ ngọn tháp cao trên đỉnh núi, nói:
- Cửa thông đạo không gian nằm ở trên ngọn tháp đó.
- Đi thôi.
Yên La nhàn nhạt phân phó.
Cưu Thập La xoay người, rời khỏi quảng trường, đi dọc theo đường núi bằng đá đen rộng cỡ ba trượng, hướng về phía ngọn tháp.
Thạch Mục và Yên La cũng theo sát ngay sau lưng hắn.
Ba người còn chưa rời khỏi quảng trường, đã thấy một tốp tộc nhân Hắc Ma đi đến trước mặt.
Người cầm đầu dáng người hơi tròn trịa, tuổi tác thoạt nhìn không lớn lắm, bước đến một bước mừng rỡ kêu lên:
- A, Lưu đại ca phải không?
Cưu Thập La thấy người đó, trên mặt cũng hiện lên vẻ vui mừng, lập tức đáp lời:
- Ừ, A Nhân La, ta đã trở về.
Người thanh niên tộc Hắc Ma có tên A Nhân La vừa nghe xong, lập tức ôm lấy Cưu Thập La, vô cùng hưng phấn nói:
- Năm đó ngươi một đi không trở lại vào trong hành cung Côn Luân, chúng ta đều tưởng ngươi đã...
- Ha ha, năm đó đúng là gặp chuyện bất ngờ, ta cũng không kịp trở tay. Nhưng không phải hiện tại ta đã trở về rồi sao?
Cưu Thập La không giải thích rõ ràng, chỉ bâng quơ nói vài câu cho qua.
Ánh mắt A Nhân La dừng lại trên hai người Thạch Mục đứng phía sau, gương mặt hiện lên vẻ nghi hoặc, hỏi:
- Cưu Thập La đại ca, hai vị này là ai?
- Bọn họ đều là thuộc hạ của ta, sau khi ta đi đến hành cung Côn Luân, chỉ còn lại hai người đó cùng ta trở về thôi.
Cưu Thập La mặt không biến sắc thản nhiên giải thích.
- Ài... Lúc đó đã xảy ra chuyện gì?
A Nhân La không nghi ngờ gì nữa, thở dài thật sâu, sau đó mới hỏi tiếp.
- Chuyện này rất dài dòng, chỉ bằng một hai câu không thể nói rõ được, để sau đi.
Cưu Thập La nói.
- Được rồi, ngươi vừa trở về, đã gặp Ma Tôn đại nhân chưa? Để ta dẫn ngươi đi.
A Nhân La hỏi.
- Không cần đâu, ta tự đi gặp là được rồi, không phải ngươi vẫn còn nhiệm vụ sao? Đừng quên chức trách của mình.
Cưu Thập Lập vội vàng khước từ, bịa ra một cái cớ.
- Cưu Thập La đại ca dạy phải, Ma Tôn đại nhiên hiện tại đang ở trong phòng nghị sự, ngươi nên tranh thủ thời gian đến đó đi.
A Nhân La lộ vẻ tin phục, nói tiếp.
Vừa dứt lời, hắn liền dẫn theo một đội Hắc Ma tộc đi về phía bên kia quảng trường, khi vừa đi qua hai người Thạch Mục, cũng lộ ra nụ cười thân mật, không một chút dị thường nào.
Đợi đến khi đám người đó rời khỏi, Cưu Thập La lập tức dẫn Yên La và Thạch Mục đi trên hắc thạch sơn đạo, giữa đường cũng gặp rất nhiều Hắc Ma tộc nhân hỏi thăm, nhưng đều được Cưu Thập La bao che bưng bít.
Thạch Mục phát hiện, Cưu Thập La không chỉ có tu vi Thiên Vị đỉnh phong, mà còn có thân phận trong tộc cũng khá cao, dường như là thân truyền đệ tử của Ma Tôn.