Huyền Giới Chi Môn
Chương 716: Huyền khung thí luyện (1)
- Xem ra tham dự lần tỷ thí này ngoại trừ Cấn Sơn quan thì chính là đệ tử Ly Hỏa quan ta ít nhất.
Một tên đệ tử trung niên tóc búi lại đứng ở vị trí khá cao trong đội ngũ nói.
- Trước đó có không ít sư huynh đệ bị phái đi Phù Thạch thành đối kháng bộ tộc Hắc Ma, tổn thất không ít cao thủ. Hơn nửa năm trước khi vây quét phản loạn Bạch Vân quan, mấy người Tần Cương sư huynh đệ lại bất hạnh ngã xuống, đúng là chó cắn áo rách!
Tên đệ tử bên cạnh sau khi nghe xong, thở dài nói.
- Đúng vậy, nhân tài trong tông đông đúc, nếu không tuyệt đối tự tin bộc lộ tài năng trong Huyền Khung tháp thì đều không báo danh vào tháp, dù sao cũng chỉ có từng đó tiêu chuẩn.
Người đàn ông trung niên tóc búi nói.
Ôn Hoa nghe xong cuộc đối thoại của hai người, xoay người lại, nói:
- Mấy vị sư đệ cũng không cần quá mức lo lắng, tuy lần này nhân số Ly Hỏa quan tham dự ít hơn các quan khác, nhưng theo ta được biết lần tiến vào tháp này chủ yếu dựa vào chiến lực của cá nhân. Chỉ là sau khi tiến vào thí luyện, xung đột là khó có thể tránh khỏi, có vài đối thủ khó dây, các ngươi tận lực tránh xa là được.
- Ôn sư huynh, không biết lần này các quan khác có nhân vật lợi hại nào vào tháp?
Phía sau hai người vừa trò truyện kia, Tây Môn Tuyết đột nhiên mở miệng hỏi.
Lời này vừa ra, không ít người đưa mắt nhìn về phía Ôn Hoa, rửa tai lắng nghe.
Thạch Mục liếc mắt nhìn Tây Môn Tuyết, cũng tập trung sự chú ý về phía Ôn Hoa.
- Tình huống các quan khác nhau, người có thực lực mạnh mẽ rất đông, ta cũng chỉ biết một hai trong số đó mà thôi. Chỉ có điều ta biết ba người trong số đó, các ngươi phải chú ý một chút.
Ánh mắt Ôn Hoa chậm rãi đảo qua đội ngũ đệ tử bảy quan còn lại, miệng trả lời.
- Không biết là ba người nào?
Tây Môn Tuyết hỏi.
- Ba người này cũng giống ta, đều là đệ tử thủ tịch của các quan. Trong đó Càn Thiên quan Mạc Lận Hối tâm cơ thâm trầm, làm việc lòng dạ độc ác, người từng có quan hệ đều đột nhiên gặp tai bay vạ gió khi đang tu luyện hoặc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Chấn Lôi quan Vạn Hổ Tòng tính tình thô bạo, Hỗn Lôi công đã tu luyện tới mức tuyệt hảo, Khảm Thủy quan Thủy Phong Nguyệt hỉ nộ vô thường... Tu vi ba người này đều đã đạt tới Thiên Vị hậu kỳ, nếu các ngươi gặp phải nên cố gắng tránh xa.
Ôn Hoa dặn dò mọi người trong Ly Hỏa quan.
Nghe miêu tả trong miệng Ôn Hoa, Thạch Mục xoay chuyển ánh mắt, đảo qua từng tên cầm đầu đệ tử ba quan kia.
Mạc Lận Hối tướng mạo đường đường, rất có phong độ nhã sĩ, nếu không có Ôn Hoa nhắc nhở, chỉ dựa vào tướng mạo xem ra thì khó ai nghĩ rằng hắn là hạng người tâm cơ thâm trầm.
Vạn Hổ Tòng người cũng như tên, lưng hổ lang eo, tướng mạo tàn nhẫn, mái tóc ngắn dựng thẳng như thép nguội, giống y như một con mãnh hổ.
Thủy Phong Nguyệt thân thể thướt tha, dung mạo xinh đẹp, tuy rằng mặc đạo bào nhưng cũng không che dấu được dáng người tuyệt trần, hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn sang.
Giống như là cảm nhận được ánh mắt của Thạch Mục vậy, Thủy Phong Nguyệt vốn nhìn về phía Huyền Khung tháp đột nhiên xoay đầu lại, đối diện nhìn Thạch Mục.
Có điều ánh mắt nàng ta chỉ hơi dừng lại trên người Thạch Mục một chút, lập tức dời đi, trong mắt lóe lên một tia xem thường.
Thạch Mục đương nhiên không để ý chuyện này, ánh mắt đảo qua mấy người này vài lần, nhớ kỹ tướng mạo của họ.
Đúng lúc này trên quảng trường đá trắng vang lên một tiếng hú dài sắc bén, một con cự điêu màu vàng thân thể dài hơn mười trượng rẽ mây bay tới, tốc độ cực nhanh, chỉ trong hai ba hơi thở đã hạ xuống trước tòa tháp đá xanh.
Từ bên trên có ba người bay xuống, đứng ngang hàng phía trước tháp đá.
Người đứng bên trái mặc đạo bào tím, sắc mặt nghiêm túc, trên mặt có một cái bịt mắt đen, đó chính là Ly Hỏa quan quan chủ Bành Nhạc.
Ở phía bên phải Bành Nhạc là một đạo nhân trung niên râu ngắn màu tím, khí tức mạnh hơn Bành Nhạc vài phần, toàn thân tỏa ra khí thế sắc bén.
Ánh mắt Thạch Mục đảo qua, thấy ống tay áo người này thêu một luồng huyền lôi màu tím, hẳn là Chấn Lôi quan quan chủ Tịch Vấn Thiên.
Mà ở bên phải là một đạo cô mặc áo bào tím, quanh thân bao phủ một tầng sương mù trắng, chỉ có thể nhìn thấy dáng người yểu điệu bên trong, nhưng không có cách nào nhìn rõ gương mặt.
Người này tên là Vân Mộng Trạch là quan chủ Trạch Ddiaos quan, đồng thời là một vị nữ quan chủ duy nhất trong tám đạo quan, rất có thanh danh bên trong Ly Trần tông, Thạch Mục đương nhiên nhận ra được.
Ba vị cường giả Thánh giai đồng thời hiện thân khiến đám đệ tử các quan đang bàn luận sôi nổi, thậm chí là đám người đang xem đều yên tĩnh trở lại.
- Bái kiến ba vị quan chủ.
Đệ tử tám quan đồng thanh nói.
Ánh mắt ba vị quan chủ lạnh nhạt liếc nhìn mọi người, quan chủ Chấn Lôi quan Tịch Vấn Thiên vung tay lên thu kim điêu vào túi linh thú, sau đó mở miệng nói:
- Cuộc chiến khu ma khiến Tiên giới Côn Luân thánh khư năm đó hiện thế, đây là chuyện may mắn trăm ngàn năm qua của Di Dương tinh vực ta, cũng là vận may lớn của Ly Trần tông. Hôm nay triệu tập các vị tới nơi này chính là vì lựa chọn lương tài cho hành trình tiến vào thánh khư, tranh đoạt trong thánh khư dương oai cho Ly Trần tông ta, phân chia cao thấp với hai đại Thánh địa khác, các ngươi có lòng tin hay không?
Giọng Tịch Vấn Thiên hùng hồn, Thạch Mục chỉ cảm thấy sấm sét ầm vang bên tai, chấn động khiến tim hắn không khỏi đập nhanh.
Một tên đệ tử trung niên tóc búi lại đứng ở vị trí khá cao trong đội ngũ nói.
- Trước đó có không ít sư huynh đệ bị phái đi Phù Thạch thành đối kháng bộ tộc Hắc Ma, tổn thất không ít cao thủ. Hơn nửa năm trước khi vây quét phản loạn Bạch Vân quan, mấy người Tần Cương sư huynh đệ lại bất hạnh ngã xuống, đúng là chó cắn áo rách!
Tên đệ tử bên cạnh sau khi nghe xong, thở dài nói.
- Đúng vậy, nhân tài trong tông đông đúc, nếu không tuyệt đối tự tin bộc lộ tài năng trong Huyền Khung tháp thì đều không báo danh vào tháp, dù sao cũng chỉ có từng đó tiêu chuẩn.
Người đàn ông trung niên tóc búi nói.
Ôn Hoa nghe xong cuộc đối thoại của hai người, xoay người lại, nói:
- Mấy vị sư đệ cũng không cần quá mức lo lắng, tuy lần này nhân số Ly Hỏa quan tham dự ít hơn các quan khác, nhưng theo ta được biết lần tiến vào tháp này chủ yếu dựa vào chiến lực của cá nhân. Chỉ là sau khi tiến vào thí luyện, xung đột là khó có thể tránh khỏi, có vài đối thủ khó dây, các ngươi tận lực tránh xa là được.
- Ôn sư huynh, không biết lần này các quan khác có nhân vật lợi hại nào vào tháp?
Phía sau hai người vừa trò truyện kia, Tây Môn Tuyết đột nhiên mở miệng hỏi.
Lời này vừa ra, không ít người đưa mắt nhìn về phía Ôn Hoa, rửa tai lắng nghe.
Thạch Mục liếc mắt nhìn Tây Môn Tuyết, cũng tập trung sự chú ý về phía Ôn Hoa.
- Tình huống các quan khác nhau, người có thực lực mạnh mẽ rất đông, ta cũng chỉ biết một hai trong số đó mà thôi. Chỉ có điều ta biết ba người trong số đó, các ngươi phải chú ý một chút.
Ánh mắt Ôn Hoa chậm rãi đảo qua đội ngũ đệ tử bảy quan còn lại, miệng trả lời.
- Không biết là ba người nào?
Tây Môn Tuyết hỏi.
- Ba người này cũng giống ta, đều là đệ tử thủ tịch của các quan. Trong đó Càn Thiên quan Mạc Lận Hối tâm cơ thâm trầm, làm việc lòng dạ độc ác, người từng có quan hệ đều đột nhiên gặp tai bay vạ gió khi đang tu luyện hoặc ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Chấn Lôi quan Vạn Hổ Tòng tính tình thô bạo, Hỗn Lôi công đã tu luyện tới mức tuyệt hảo, Khảm Thủy quan Thủy Phong Nguyệt hỉ nộ vô thường... Tu vi ba người này đều đã đạt tới Thiên Vị hậu kỳ, nếu các ngươi gặp phải nên cố gắng tránh xa.
Ôn Hoa dặn dò mọi người trong Ly Hỏa quan.
Nghe miêu tả trong miệng Ôn Hoa, Thạch Mục xoay chuyển ánh mắt, đảo qua từng tên cầm đầu đệ tử ba quan kia.
Mạc Lận Hối tướng mạo đường đường, rất có phong độ nhã sĩ, nếu không có Ôn Hoa nhắc nhở, chỉ dựa vào tướng mạo xem ra thì khó ai nghĩ rằng hắn là hạng người tâm cơ thâm trầm.
Vạn Hổ Tòng người cũng như tên, lưng hổ lang eo, tướng mạo tàn nhẫn, mái tóc ngắn dựng thẳng như thép nguội, giống y như một con mãnh hổ.
Thủy Phong Nguyệt thân thể thướt tha, dung mạo xinh đẹp, tuy rằng mặc đạo bào nhưng cũng không che dấu được dáng người tuyệt trần, hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn sang.
Giống như là cảm nhận được ánh mắt của Thạch Mục vậy, Thủy Phong Nguyệt vốn nhìn về phía Huyền Khung tháp đột nhiên xoay đầu lại, đối diện nhìn Thạch Mục.
Có điều ánh mắt nàng ta chỉ hơi dừng lại trên người Thạch Mục một chút, lập tức dời đi, trong mắt lóe lên một tia xem thường.
Thạch Mục đương nhiên không để ý chuyện này, ánh mắt đảo qua mấy người này vài lần, nhớ kỹ tướng mạo của họ.
Đúng lúc này trên quảng trường đá trắng vang lên một tiếng hú dài sắc bén, một con cự điêu màu vàng thân thể dài hơn mười trượng rẽ mây bay tới, tốc độ cực nhanh, chỉ trong hai ba hơi thở đã hạ xuống trước tòa tháp đá xanh.
Từ bên trên có ba người bay xuống, đứng ngang hàng phía trước tháp đá.
Người đứng bên trái mặc đạo bào tím, sắc mặt nghiêm túc, trên mặt có một cái bịt mắt đen, đó chính là Ly Hỏa quan quan chủ Bành Nhạc.
Ở phía bên phải Bành Nhạc là một đạo nhân trung niên râu ngắn màu tím, khí tức mạnh hơn Bành Nhạc vài phần, toàn thân tỏa ra khí thế sắc bén.
Ánh mắt Thạch Mục đảo qua, thấy ống tay áo người này thêu một luồng huyền lôi màu tím, hẳn là Chấn Lôi quan quan chủ Tịch Vấn Thiên.
Mà ở bên phải là một đạo cô mặc áo bào tím, quanh thân bao phủ một tầng sương mù trắng, chỉ có thể nhìn thấy dáng người yểu điệu bên trong, nhưng không có cách nào nhìn rõ gương mặt.
Người này tên là Vân Mộng Trạch là quan chủ Trạch Ddiaos quan, đồng thời là một vị nữ quan chủ duy nhất trong tám đạo quan, rất có thanh danh bên trong Ly Trần tông, Thạch Mục đương nhiên nhận ra được.
Ba vị cường giả Thánh giai đồng thời hiện thân khiến đám đệ tử các quan đang bàn luận sôi nổi, thậm chí là đám người đang xem đều yên tĩnh trở lại.
- Bái kiến ba vị quan chủ.
Đệ tử tám quan đồng thanh nói.
Ánh mắt ba vị quan chủ lạnh nhạt liếc nhìn mọi người, quan chủ Chấn Lôi quan Tịch Vấn Thiên vung tay lên thu kim điêu vào túi linh thú, sau đó mở miệng nói:
- Cuộc chiến khu ma khiến Tiên giới Côn Luân thánh khư năm đó hiện thế, đây là chuyện may mắn trăm ngàn năm qua của Di Dương tinh vực ta, cũng là vận may lớn của Ly Trần tông. Hôm nay triệu tập các vị tới nơi này chính là vì lựa chọn lương tài cho hành trình tiến vào thánh khư, tranh đoạt trong thánh khư dương oai cho Ly Trần tông ta, phân chia cao thấp với hai đại Thánh địa khác, các ngươi có lòng tin hay không?
Giọng Tịch Vấn Thiên hùng hồn, Thạch Mục chỉ cảm thấy sấm sét ầm vang bên tai, chấn động khiến tim hắn không khỏi đập nhanh.