Huyền Giới Chi Môn
Chương 670: Dừng lại (1)
Hai người Thạch Mục rất nhanh đi xuống tường thành, tiến vào trong đường phố.
- Yên La, thương thế của ngươi hiện giờ chưa khỏi hẳn, hiếm khi gặp được tinh cầu linh khí sung túc như Minh Ngọc tinh, không bằng ở lại đây một thời gian, thuận tiện giết một ít yêu thú giúp ngươi bồi bổ.
Thạch Mục nói với Yên La.
- Người ngươi vừa giáo huấn kia có thân phận không thấp trên tinh cầu này, chỉ e sẽ không chịu giảng hòa, hiện giờ phòng chừng đã mời người để đối phó ngươi.
Yên La đáp lời Thạch Mục.
- Cỡ như tên hoàn khố kia đến nhiều hơn thì có ích lợi gì. Nếu như thực sự không biết cân nhắc, ta không ngại thay trưởng bối giáo huấn chúng một chút.
Thạch Mục cười nói.
Yên La nhìn Thạch Mục một cái, không nói gì nữa.
- Như vậy đi, trước tiên chúng ta hỏi thăm tình hình liên quan tới tinh cầu này sau đó rồi quyết định.
Thạch Mục nói xong, xoay người đi đến một cửa hàng thư tịch trên đường phố gần đó.
Ánh mắt Yên La có chút phức tạp nhìn Thạch Mục, cất bước đi theo.
Sau nửa canh giờ, hai người từ trong tiệm sách đi ra, trong tay Thạch Mục có thêm một khối ngọc giản, cau mày.
Hắn từ điển tịch, tài liệu trong cửa hàng đã biết rõ đại khái tin tức của tinh cầu này, phát hiện Minh Ngọc tinh chỉ có một đại lục, phần còn lại đều là biển, nói cách khác muốn săn giết yêu thú trên tinh cầu này cũng chỉ có thể ra biển giết hải thú.
Hải thú vị trí không cố định như yêu thú trên đại lục, muốn định vị chính xác cũng không rõ ràng. Tuy rằng hắn đã đạt được một khối ngọc giản bản đồ, bên trên đánh dấu chút vị trí hải thú Thiên Vị cảnh trên biển thế nhưng cũng không nhất định chính xác.
Đột nhiên Yên La nhíu cặp mày thanh tú lại, khí tức dao động lợi hại hơn trước.
- Yên La, sao vậy?
Thạch Mục cảm ứng được khí tức của Yên La thay đổi, hỏi.
- Không có gì.
Yên La lắc lắc đầu.
- Nếu biết vị trí vậy chúng ta mau ra khỏi thành, đi tới hải vực.
Thạch Mục nói.
Vừa dứt lời, không đợi Yên La đồng ý hắn đã đưa tay ôm lấy vòng eo Yên La, trên người tỏa ra lam quang, bay về phía hải vực ngoài thành.
Kết quả khi hai người vừa bay đi từ trong góc tối trên đường phố có hai người mặc áo bào xanh lam đi ra.
- Ta tiếp tục theo dõi người này, ngươi mau chóng trở về bẩm báo cho thiếu chủ, mục tiêu muốn chạy trốn.
Một người trong đó vội vã nói một câu, thân hình phóng lên trời, đuổi theo hai người Thạch Mục.
Tên còn lại xoay người đi vào trong thành.
Hải Lan thành nằm bên cnahj biển, hai người Thạch Mục rất nhanh đã ra khỏi thành, đi tới trên hải vực rộng lớn.
Ánh mắt Thạch Mục nhìn xung quanh một vòng, phất tay lấy ra Linh Vũ phi xa, dẫn theo Yên La tiến lên trên.
Ngay sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía sau, miệng hừ lạnh một tiếng, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, phi xa tỏa ra hào quang, hóa thành một luồng ánh sáng xanh, vô cùng nhanh chóng bay ra ngoài hải vực.
Hơn mười dặm ở phía sau, từ trong mặt biển có một người trồi lên, chính là người mặc áo bào xanh lam kia.
Hắn nhìn phi xa đã bay tới tận phía chân trời, trong nháy mắt đã biến mất, thở dài một hơi, tuy rằng biết rõ không đuổi kịp nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục đuổi theo.
***
Linh Vũ phi xa rất nhanh đã tiến vào sâu trong hải vực, ánh mắt Thạch Mục quét nhìn bốn phía, sau đó lấy ra ngọc giản, thần thức quét vào bên trong.
Chỉ chốc lát sau, hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Linh Vũ phi xa xoay chuyển phương hướng, bay về phía bên trái.
Sau chừng nửa ngày, một hòn đảo bị sương mù nồng đậm bao phủ hiện ra trước mắt.
Thạch Mục ánh mắt sáng ngời, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Linh Vũ phi xa chậm rãi hạ xuống trên không hòn đảo, thần thức hắn khuếch tán ra, trong nháy mắt bao phủ chu vi mấy chục dặm, đồng thời còn thâm nhập vào trong đáy biển.
Một lát sau, trên mặt hắn hiện lên sự vui vẻ.
- Quả nhiên có hải thú Thiên Vị, vận khí thật không tệ. Yên La ngươi ở đây chờ ta một chút, ta đi lấy thú hồn con yêu thú kia.
Thạch Mục nói một câu, trên người tỏa ra ánh sáng xanh lam, phi thân tiến vào đáy biển.
Bên trên Linh Vũ phi xa, Yên La vẫn nhắm mát tĩnh tọa trong miệng đột nhiên thấp giọng thở dài, sau đó lại nhắm hai mắt lại.
Thời gian từng chút trôi qua, đã chừng một phút.
Mặt biển xung quanh hải đảo vốn bình tĩnh đột nhiên nổi lên sóng lớn cuồn cuộn, mặt biện cuộn trào, tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên.
Ào ào một tiếng, bọt nước bắn tứ tung, một bóng người được ánh sáng xanh lam bao phủ hiện ra, chính là Thạch Mục.
Ngay sau đó, ầm một tiếng, trên mặt biển có một con yêu thú đỏ sậm bay ra, hình thể khổng lồ, to như một tòa lầu các, ngoại hình giống như một con tôm hùm, cặp càng to dài lóe lên hàn quang, sáu con mắt đỏ thẫm trên đầu lấp lóe, xông tới chỗ Thạch Mục.
Con hải thú tôm hùm này thực lực không yếu, đã đạt tới Thiên Vị trung kỳ đỉnh phong.
Trên mặt biển sóng cuộn trào, tiếng xì xì vang lên không dứt.
Tôm hùm khổng lồ sáu mắt tỏa sáng, bắn ra từng chùm sáng đỏ sậm về phía Thạch Mục.
Cùng lúc đó, hai cái càng lớn vung vẩy, hư ảnh càng tôm to như ngọn núi hiện ra, từ hai phía giáp công đánh tới chỗ Thạch Mục, khiến cho hư không rung động.
- Yên La, thương thế của ngươi hiện giờ chưa khỏi hẳn, hiếm khi gặp được tinh cầu linh khí sung túc như Minh Ngọc tinh, không bằng ở lại đây một thời gian, thuận tiện giết một ít yêu thú giúp ngươi bồi bổ.
Thạch Mục nói với Yên La.
- Người ngươi vừa giáo huấn kia có thân phận không thấp trên tinh cầu này, chỉ e sẽ không chịu giảng hòa, hiện giờ phòng chừng đã mời người để đối phó ngươi.
Yên La đáp lời Thạch Mục.
- Cỡ như tên hoàn khố kia đến nhiều hơn thì có ích lợi gì. Nếu như thực sự không biết cân nhắc, ta không ngại thay trưởng bối giáo huấn chúng một chút.
Thạch Mục cười nói.
Yên La nhìn Thạch Mục một cái, không nói gì nữa.
- Như vậy đi, trước tiên chúng ta hỏi thăm tình hình liên quan tới tinh cầu này sau đó rồi quyết định.
Thạch Mục nói xong, xoay người đi đến một cửa hàng thư tịch trên đường phố gần đó.
Ánh mắt Yên La có chút phức tạp nhìn Thạch Mục, cất bước đi theo.
Sau nửa canh giờ, hai người từ trong tiệm sách đi ra, trong tay Thạch Mục có thêm một khối ngọc giản, cau mày.
Hắn từ điển tịch, tài liệu trong cửa hàng đã biết rõ đại khái tin tức của tinh cầu này, phát hiện Minh Ngọc tinh chỉ có một đại lục, phần còn lại đều là biển, nói cách khác muốn săn giết yêu thú trên tinh cầu này cũng chỉ có thể ra biển giết hải thú.
Hải thú vị trí không cố định như yêu thú trên đại lục, muốn định vị chính xác cũng không rõ ràng. Tuy rằng hắn đã đạt được một khối ngọc giản bản đồ, bên trên đánh dấu chút vị trí hải thú Thiên Vị cảnh trên biển thế nhưng cũng không nhất định chính xác.
Đột nhiên Yên La nhíu cặp mày thanh tú lại, khí tức dao động lợi hại hơn trước.
- Yên La, sao vậy?
Thạch Mục cảm ứng được khí tức của Yên La thay đổi, hỏi.
- Không có gì.
Yên La lắc lắc đầu.
- Nếu biết vị trí vậy chúng ta mau ra khỏi thành, đi tới hải vực.
Thạch Mục nói.
Vừa dứt lời, không đợi Yên La đồng ý hắn đã đưa tay ôm lấy vòng eo Yên La, trên người tỏa ra lam quang, bay về phía hải vực ngoài thành.
Kết quả khi hai người vừa bay đi từ trong góc tối trên đường phố có hai người mặc áo bào xanh lam đi ra.
- Ta tiếp tục theo dõi người này, ngươi mau chóng trở về bẩm báo cho thiếu chủ, mục tiêu muốn chạy trốn.
Một người trong đó vội vã nói một câu, thân hình phóng lên trời, đuổi theo hai người Thạch Mục.
Tên còn lại xoay người đi vào trong thành.
Hải Lan thành nằm bên cnahj biển, hai người Thạch Mục rất nhanh đã ra khỏi thành, đi tới trên hải vực rộng lớn.
Ánh mắt Thạch Mục nhìn xung quanh một vòng, phất tay lấy ra Linh Vũ phi xa, dẫn theo Yên La tiến lên trên.
Ngay sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía sau, miệng hừ lạnh một tiếng, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, phi xa tỏa ra hào quang, hóa thành một luồng ánh sáng xanh, vô cùng nhanh chóng bay ra ngoài hải vực.
Hơn mười dặm ở phía sau, từ trong mặt biển có một người trồi lên, chính là người mặc áo bào xanh lam kia.
Hắn nhìn phi xa đã bay tới tận phía chân trời, trong nháy mắt đã biến mất, thở dài một hơi, tuy rằng biết rõ không đuổi kịp nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục đuổi theo.
***
Linh Vũ phi xa rất nhanh đã tiến vào sâu trong hải vực, ánh mắt Thạch Mục quét nhìn bốn phía, sau đó lấy ra ngọc giản, thần thức quét vào bên trong.
Chỉ chốc lát sau, hắn phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Linh Vũ phi xa xoay chuyển phương hướng, bay về phía bên trái.
Sau chừng nửa ngày, một hòn đảo bị sương mù nồng đậm bao phủ hiện ra trước mắt.
Thạch Mục ánh mắt sáng ngời, phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, Linh Vũ phi xa chậm rãi hạ xuống trên không hòn đảo, thần thức hắn khuếch tán ra, trong nháy mắt bao phủ chu vi mấy chục dặm, đồng thời còn thâm nhập vào trong đáy biển.
Một lát sau, trên mặt hắn hiện lên sự vui vẻ.
- Quả nhiên có hải thú Thiên Vị, vận khí thật không tệ. Yên La ngươi ở đây chờ ta một chút, ta đi lấy thú hồn con yêu thú kia.
Thạch Mục nói một câu, trên người tỏa ra ánh sáng xanh lam, phi thân tiến vào đáy biển.
Bên trên Linh Vũ phi xa, Yên La vẫn nhắm mát tĩnh tọa trong miệng đột nhiên thấp giọng thở dài, sau đó lại nhắm hai mắt lại.
Thời gian từng chút trôi qua, đã chừng một phút.
Mặt biển xung quanh hải đảo vốn bình tĩnh đột nhiên nổi lên sóng lớn cuồn cuộn, mặt biện cuộn trào, tiếng nổ lớn ầm ầm vang lên.
Ào ào một tiếng, bọt nước bắn tứ tung, một bóng người được ánh sáng xanh lam bao phủ hiện ra, chính là Thạch Mục.
Ngay sau đó, ầm một tiếng, trên mặt biển có một con yêu thú đỏ sậm bay ra, hình thể khổng lồ, to như một tòa lầu các, ngoại hình giống như một con tôm hùm, cặp càng to dài lóe lên hàn quang, sáu con mắt đỏ thẫm trên đầu lấp lóe, xông tới chỗ Thạch Mục.
Con hải thú tôm hùm này thực lực không yếu, đã đạt tới Thiên Vị trung kỳ đỉnh phong.
Trên mặt biển sóng cuộn trào, tiếng xì xì vang lên không dứt.
Tôm hùm khổng lồ sáu mắt tỏa sáng, bắn ra từng chùm sáng đỏ sậm về phía Thạch Mục.
Cùng lúc đó, hai cái càng lớn vung vẩy, hư ảnh càng tôm to như ngọn núi hiện ra, từ hai phía giáp công đánh tới chỗ Thạch Mục, khiến cho hư không rung động.