Huyền Giới Chi Môn
Chương 661: Cao nhân thần bí (2)
Mấy người khác nghe vậy, đều hít vào một hơi khí lạnh.
Không nói tới đám người lão giả tóc bạc nữa, sau khi Thạch Mục rời khỏi Lục Hợp tông liền lấy ra Linh Vũ phi xa, bay thẳng tới đầm lây, nơi gần nhất được đánh dấu trên ngọc giản.
Với tốc độ độn quang của hắn, không bao lâu sau đã tới một vùng đầm lầy đen. Diện tích đầm lầy này khá lớn, lên tới mấy ngàn dặm, thảm thực vật bên trong đều mang màu đen, không biết vì duyên cớ gì.
Thạch Mục bay vào sâu trong đầm lầy, thần thức khuếch tán ra, tra xét xung quanh.
Chỉ chốc lát sau, sắc mặt hắn khẽ động, độn quang đổi hướng, rất nhanh đã đến một vũng lầy to lớn.
Phía trên vũng lầy tràn ngập sương mù tím dày đặc, chậm rãi di chuyển.
Thạch Mục phất một tay lên, trong tay tỏa ra ánh sáng lam, ầm ầm đánh ra.
Vút một tiếng, một đạo quang nhận xanh lam to lớn chém vào trong đầm lầy.
Ầm ầm!
Toàn bộ đầm lầy bị bổ ra, nước bùn bắn ra xung quanh, trung ương đầm lầy bị đánh ra một hố sâu khổng lồ.
Gào!
Một tiếng gào thét từ sâu trong đầm lầy truyền ra, một con cự mãng thân dài tới hai ba mươi trượng màu đen, hai mắt bích lục, trên người đầy hoa văn như rễ cây.
Con cự mãng này tỏa ra khí tức Địa giai trung kỳ, sau tiếng gào thét, đánh tới phía Thạch Mục.
Cánh tay Thạch Mục lại vung lên, một luồng sáng lam bay ra, lại hóa thành quang nhận xanh lam, chém lên cổ cự mãng.
Phụt! Một cột máu phóng lên trời.
Đầu lâu cự mãng bay lên, rơi sang một bên, trong mắt nó vẫn tràn ngập vẻ khó tin, chỉ có điều nhanh chóng trở nên ảm đạm.
Thân rắn không đầu vặn vẹo trong chốc lát, sau đó bất động.
Thạch Mục phi thân bay tới bên đầu lâu cự mãng, phất tay đánh ra một luồng lực hút, thú hồn màu đen từ trong đầu bay ra, bị Thạch Mục thu lấy.
Thạch Mục không thèm nhìn thi thể không đầu kia, trên người lóe lên, thân thể lại bay đi, tới một địa điểm khác được đánh dấu trên ngọc giản.
Mấy ngày tiếp theo, không ít thế lực tông môn trên đại lục Vân Hoang đều xuất hiện chấn động không nhỏ, một tin đồn dọa người được truyền ra.
Một cao nhân thần bí tu vi cao thâm, chân đạp phi chu dò hỏi tin tức cao cấp yêu thú khắp nơi, chỉ cần đáp lời khiến hắn thỏa mãn là sẽ được ban thưởng linh thạch cực phẩm.
Trên tinh cầu hoang vu này, linh thạch cực phẩm xuất hiện đương nhiên sẽ gây lên sóng to gió lớn, thậm chí là các trận chém giết mưa máu gió tanh.
Có điều những tông phái này lập tức phát hiện yêu thú Địa giai ở các hiểm địa lần lượt bị tàn sát sạch sẽ.
Sau khi bọn họ khiếp sợ, kết hợp với các thông tin trước đây đều hiểu được là do vị cao nhân thần bí kia gây nên, lại một lần nữa có nhận thức mới về thực lực của Thạch Mục.
Lời đồn truyền nhau, được nhiều kẻ thêm mắm dặm muối vào khiến thực lực của Thạch Mục cũng bị lưu truyền thành vô số phiên bản.
Nửa tháng sau.
Tây bắc đại lục Vân Hoang, trên bầu trời một hài vực bao la, một chiếc phi xa màu xanh bay về phái trước, Thạch Mục chắp tay đứng ở trên, bên cạnh hắn có một thiếu nữ y phục xanh nước, tu vi cũng không yếu, đã đạt tới Địa giai sơ kỳ.
Thiếu nữ nhìn dịu dàng nhã nhặn, không giống một người tu luyện mà giống một hoàng hoa khuê tú hơn.
Tốc độ của phi chu cực nhanh, từng hòn núi hòn đảo trên biển nhanh chóng ở lại sau lưng.
Đột nhiên thiếu nữ áo lục lộ vẻ khiếp sợ, cẩn thận nhìn Thạch Mục một cái, không nói gì.
Bay chừng một khắc, phía trước hải vực đột nhiên xuất hiện vòng xoáy to lớn, diện tích lên tới mấy chục dặm.
- Tiền bối, tới rồi, chính là chỗ này.
Thiếu nữ áo lục mở miệng.
Phi chu lập tức ngừng lại, Thạch Mục nhìn vòng xoáy trước mắt, ánh mắt lóe lên.
Linh khí thiên địa nơi này nồng nặc hơn những chỗ khác nhiều lắm, dường như là từ sâu trong đáy biển truyền tới.
- Chính là chỗ này sao? Có yêu thú Thiên Vị?
Hắn hỏi.
- Đúng, trong vùng nước xoáy này có một con Lôi Giao thú thực lực Thiên Vị, vô cùng mạnh mẽ. Mấy đại tông phái trên đại lục nhiều lần liên thủ muốn đánh giết thế nhưng vẫn không thể thành công.
Thiếu nữ áo lục nói.
Thạch Mục gật đầu, thần thức tỏa ra, lập tức trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Ở sâu trong đáy biển đúng là tồn tại một luồng yêu khí vô cùng mạnh mẽ.
- Được, lần này nhờ có ngươi dẫn đường, cầm lấy những linh thạch này đi.
Hắn nói xong, phất tay đưa mấy khối linh thạch cực phẩm cho thiếu nữ.
Thiếu nữ áo lục lắc đầu nói:
- Đa tạ tiền bối, có điều những linh thạch này không phải là thứ ta muốn. Sau khi tiền bối chém giết Lôi Giao thú không biết có thể ban một khối Dẫn Lôi thạch cho tiểu nữ tử xem như khen thưởng hay không?
- Dẫn Lôi thạch?
Thạch Mục nhíu mày lại.
- Loại yêu thú Lôi Giao này một khi thành niên thì trong cơ thể sẽ sản sinh một khối Dẫn Lôi thạch, dùng để hấp thu lực lôi điện trong thiên địa để tu luyện, khối Dẫn Lôi thạch này có tác dụng rất quan trọng với tiểu nữ tử.
- Có thể.
Thạch Mục gật đầu nói.
Hắn chỉ cần thú hồn của con yêu thú này, những thứ khác cũng không cần.
- Đa tạ tiền bối.
Thiếu nữ áo lục đại hỉ, thi lễ một cái.
Không nói tới đám người lão giả tóc bạc nữa, sau khi Thạch Mục rời khỏi Lục Hợp tông liền lấy ra Linh Vũ phi xa, bay thẳng tới đầm lây, nơi gần nhất được đánh dấu trên ngọc giản.
Với tốc độ độn quang của hắn, không bao lâu sau đã tới một vùng đầm lầy đen. Diện tích đầm lầy này khá lớn, lên tới mấy ngàn dặm, thảm thực vật bên trong đều mang màu đen, không biết vì duyên cớ gì.
Thạch Mục bay vào sâu trong đầm lầy, thần thức khuếch tán ra, tra xét xung quanh.
Chỉ chốc lát sau, sắc mặt hắn khẽ động, độn quang đổi hướng, rất nhanh đã đến một vũng lầy to lớn.
Phía trên vũng lầy tràn ngập sương mù tím dày đặc, chậm rãi di chuyển.
Thạch Mục phất một tay lên, trong tay tỏa ra ánh sáng lam, ầm ầm đánh ra.
Vút một tiếng, một đạo quang nhận xanh lam to lớn chém vào trong đầm lầy.
Ầm ầm!
Toàn bộ đầm lầy bị bổ ra, nước bùn bắn ra xung quanh, trung ương đầm lầy bị đánh ra một hố sâu khổng lồ.
Gào!
Một tiếng gào thét từ sâu trong đầm lầy truyền ra, một con cự mãng thân dài tới hai ba mươi trượng màu đen, hai mắt bích lục, trên người đầy hoa văn như rễ cây.
Con cự mãng này tỏa ra khí tức Địa giai trung kỳ, sau tiếng gào thét, đánh tới phía Thạch Mục.
Cánh tay Thạch Mục lại vung lên, một luồng sáng lam bay ra, lại hóa thành quang nhận xanh lam, chém lên cổ cự mãng.
Phụt! Một cột máu phóng lên trời.
Đầu lâu cự mãng bay lên, rơi sang một bên, trong mắt nó vẫn tràn ngập vẻ khó tin, chỉ có điều nhanh chóng trở nên ảm đạm.
Thân rắn không đầu vặn vẹo trong chốc lát, sau đó bất động.
Thạch Mục phi thân bay tới bên đầu lâu cự mãng, phất tay đánh ra một luồng lực hút, thú hồn màu đen từ trong đầu bay ra, bị Thạch Mục thu lấy.
Thạch Mục không thèm nhìn thi thể không đầu kia, trên người lóe lên, thân thể lại bay đi, tới một địa điểm khác được đánh dấu trên ngọc giản.
Mấy ngày tiếp theo, không ít thế lực tông môn trên đại lục Vân Hoang đều xuất hiện chấn động không nhỏ, một tin đồn dọa người được truyền ra.
Một cao nhân thần bí tu vi cao thâm, chân đạp phi chu dò hỏi tin tức cao cấp yêu thú khắp nơi, chỉ cần đáp lời khiến hắn thỏa mãn là sẽ được ban thưởng linh thạch cực phẩm.
Trên tinh cầu hoang vu này, linh thạch cực phẩm xuất hiện đương nhiên sẽ gây lên sóng to gió lớn, thậm chí là các trận chém giết mưa máu gió tanh.
Có điều những tông phái này lập tức phát hiện yêu thú Địa giai ở các hiểm địa lần lượt bị tàn sát sạch sẽ.
Sau khi bọn họ khiếp sợ, kết hợp với các thông tin trước đây đều hiểu được là do vị cao nhân thần bí kia gây nên, lại một lần nữa có nhận thức mới về thực lực của Thạch Mục.
Lời đồn truyền nhau, được nhiều kẻ thêm mắm dặm muối vào khiến thực lực của Thạch Mục cũng bị lưu truyền thành vô số phiên bản.
Nửa tháng sau.
Tây bắc đại lục Vân Hoang, trên bầu trời một hài vực bao la, một chiếc phi xa màu xanh bay về phái trước, Thạch Mục chắp tay đứng ở trên, bên cạnh hắn có một thiếu nữ y phục xanh nước, tu vi cũng không yếu, đã đạt tới Địa giai sơ kỳ.
Thiếu nữ nhìn dịu dàng nhã nhặn, không giống một người tu luyện mà giống một hoàng hoa khuê tú hơn.
Tốc độ của phi chu cực nhanh, từng hòn núi hòn đảo trên biển nhanh chóng ở lại sau lưng.
Đột nhiên thiếu nữ áo lục lộ vẻ khiếp sợ, cẩn thận nhìn Thạch Mục một cái, không nói gì.
Bay chừng một khắc, phía trước hải vực đột nhiên xuất hiện vòng xoáy to lớn, diện tích lên tới mấy chục dặm.
- Tiền bối, tới rồi, chính là chỗ này.
Thiếu nữ áo lục mở miệng.
Phi chu lập tức ngừng lại, Thạch Mục nhìn vòng xoáy trước mắt, ánh mắt lóe lên.
Linh khí thiên địa nơi này nồng nặc hơn những chỗ khác nhiều lắm, dường như là từ sâu trong đáy biển truyền tới.
- Chính là chỗ này sao? Có yêu thú Thiên Vị?
Hắn hỏi.
- Đúng, trong vùng nước xoáy này có một con Lôi Giao thú thực lực Thiên Vị, vô cùng mạnh mẽ. Mấy đại tông phái trên đại lục nhiều lần liên thủ muốn đánh giết thế nhưng vẫn không thể thành công.
Thiếu nữ áo lục nói.
Thạch Mục gật đầu, thần thức tỏa ra, lập tức trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Ở sâu trong đáy biển đúng là tồn tại một luồng yêu khí vô cùng mạnh mẽ.
- Được, lần này nhờ có ngươi dẫn đường, cầm lấy những linh thạch này đi.
Hắn nói xong, phất tay đưa mấy khối linh thạch cực phẩm cho thiếu nữ.
Thiếu nữ áo lục lắc đầu nói:
- Đa tạ tiền bối, có điều những linh thạch này không phải là thứ ta muốn. Sau khi tiền bối chém giết Lôi Giao thú không biết có thể ban một khối Dẫn Lôi thạch cho tiểu nữ tử xem như khen thưởng hay không?
- Dẫn Lôi thạch?
Thạch Mục nhíu mày lại.
- Loại yêu thú Lôi Giao này một khi thành niên thì trong cơ thể sẽ sản sinh một khối Dẫn Lôi thạch, dùng để hấp thu lực lôi điện trong thiên địa để tu luyện, khối Dẫn Lôi thạch này có tác dụng rất quan trọng với tiểu nữ tử.
- Có thể.
Thạch Mục gật đầu nói.
Hắn chỉ cần thú hồn của con yêu thú này, những thứ khác cũng không cần.
- Đa tạ tiền bối.
Thiếu nữ áo lục đại hỉ, thi lễ một cái.