Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Huyền Giới Chi Môn

Chương 363: Cạnh tranh gay gắt



Dịch giả: idunk1
Biên: Yukihana116490, Thiết Huyết

Bị chuyện này làm ảnh hưởng, Thạch Mục không còn hứng thú đi dạo các cửa hàng khác nữa.
Trên đường trở về, hắn suy nghĩ miên man.
Liễu Ngạn đột nhiên xuất hiện ở thành Thương Húc, lại đúng lúc đại hội đấu giá đang chuẩn bị bắt đầu. Điều này khiến trong lòng hắn không khỏi cảnh giác thêm vài phần.
Tình huống trước mắt, sao mà tương tự với tình hình ở thành Thiên Ngu ngày đó đến thế, khi Liễu Ngạn cũng lợi dụng Tinh Thạch trong đấu giá hội, huyết tẩy cả hội đấu giá Thăng Tiên.
Sau khi sự việc kia xảy ra, vốn tưởng chẳng có liên quan gì đến mình, kết quả lại bị nó ảnh hưởng gián tiếp, khiến mình cũng bị Thông Thiên Tiên Giáo phát sát lệnh truy nã luôn thể.
Người chủ sự của lần đấu giá hội này lại là Chung Tú, cũng là người mà bản thân hắn quan tâm nhất hiện nay. Hắn tuyệt đối sẽ không để nàng gặp chuyện không may. Dù cho phải đối mặt với kẻ có tu vi và thế lực hơn xa bản thân, hắn cũng sẽ không lùi bước.
Nghĩ tới đây, hai nắm tay Thạch Mục đồng thời siết chặt lại.
Vào đúng lúc này, một cái bóng nhỏ xinh từ không trung đáp xuống, đậu chuẩn xác lên đầu vai Thạch Mục, chính là Thải nhi.
Thạch Mục hỏi: "Ngươi mới vừa rồi đã bay đi đâu?"
"Ngươi còn hỏi nữa sao, ta đây là phản ứng nhanh, bay đi sớm! Không biết vì sao mỗi lần vừa nhìn thấy tên Liễu Ngạn kia toàn thân ta luôn cảm thấy không được tự nhiên. Mà sao hắn lại quen biết với Lãnh cô nương nhỉ?" Thải Nhi nói.
“Lãnh cô nương chính là con gái của Giáo chủ Minh Nguyệt Giáo. Bọn hắn đều là môn nhân của Minh Nguyệt Tây Giáo, có biết nhau cũng không lạ. Chẳng qua, một kẻ là Phó Giáo chủ, một kẻ là con gái Giáo chủ, lại cùng đi tìm Lệnh Hồ Khoan kia làm cái gì nhỉ…?” Thạch Mục như có điều suy nghĩ thì thào lẩm bẩm.
“Thạch Đầu, ta thấy ngươi và Liễu Ngạn bề ngoài trò chuyện rất chi là thân mật. Người không biết còn tưởng ngươi với hắn là bạn cũ lâu năm mới gặp lại đây.” Thải Nhi nói.
"Hôm nay nữ tử Lãnh Nguyệt Đồng kia chắc hẳn cũng cho là như vậy rồi. Thải Nhi, ngươi đi nhìn chằm chằm vào Liễu Ngạn, theo dõi nhất cử nhất động của hắn, nếu có bất cứ cử động dị thường nào, lập tức nói cho ta biết." Thạch Mục bảo.
"Liễu Ngạn này gian hoạt như quỷ mà tu vi lại cao, nếu bị phát hiện thì sao? Ta cũng không phải là thực sợ hắn, chẳng qua là mọi thứ đều có rủi ro, vạn nhất bị hắn phát hiện có kẻ theo dõi thì phải làm sao bây giờ, ta cũng không muốn bị biến thành một con cương thi Anh Vũ đâu!" Thải Nhi vừa nghĩ đến đó, toàn thân khẽ run rẩy, không tình nguyện kêu la.
"Ta biết rõ bản lĩnh của ngươi, ngươi bay cao một ít, ở cách xa hắn một ít, hắn không có khả năng phát hiện được." Thạch Mục nói.
Thải Nhi còn muốn nói thêm gì nữa, Thạch Mục liền ném 1 khối Linh Thạch thuộc tính Thủy chặn lại miệng nó.
Thải nhi há to miệng nuốt Linh Thạch vào trong bụng, ực một cái, rồi lại dùng một ánh mắt hết sức u oán nhìn chằm chằm Thạch Mục, sau đó không nói thêm gì nữa, giang cánh bay đi.
Vào lúc ban đêm, Thạch Mục ngồi khoanh chân trong phòng.
Bỗng nhiên trước mắt lóe lên quang điểm kim sắc, đây là do Thải nhi đang mở ra cộng hưởng tầm mắt.
Tiếp theo, trong đầu Thạch Mục hiện ra một bức họa.
Một gã nam tử mặc trường bào nguyệt sắc cưỡi một con hắc mã đang phi ra từ cửa Tây thành Thương Húc, trực tiếp tiến vào con đường núi gập ghềnh phía trước không xa, phóng như bay về phía ngoài thành.Bởi vì đêm tối mông lung cộng thêm đối phương phóng ngựa quá nhanh, mà Thải nhi cũng cách khá xa nên không thể thấy rõ tướng mạo kẻ này.
Nhưng từ trang phục của đối phương, cộng thêm một đầu tóc đỏ như máu trong đêm đen, người này đích thị là Liễu Ngạn không thể nghi ngờ.
Thạch Mục thấy vậy, trong nội tâm khẽ giật mình.
Liễu Ngạn lần này không biết là có chuyện gì, liền trực tiếp như vậy một đường rời thành Thương Húc. Điều này làm cho đầu óc Thạch Mục không khỏi có chút rối loạn.
Tuy không biết đối phương là tạm rời đi, hay vẫn còn có ý định khác, nhưng thấy phương hướng của họ Liễu là rời xa thành Thương Húc thì nội tâm Thạch Mục không khỏi nhẹ nhõm một phen.“Đúng rồi, Lãnh Nguyệt Đồng có cùng đi với hắn không?” Thạch Mục đột nhiên nghĩ đến cái gì.
Nhưng vào lúc này,cửa lớn tiểu việnvang một tiếng két.. Chung Tú từ bên ngoài đi vào, trên mặt đầy vẻ mệt mỏi.
" Tú nhi, ngươi về rồi à?”Thạch Mục đứng dậy đi ra đón chào.
Hôm nay mới sáng sớm Chung Tú đã vội vã đi ra ngoài, nói là vào trong thành bái phỏng một ít thương gia, thế lực, nhằm lôi kéo nhân mạch cho đấu giá hội, tìm một ít cơ hội hợp tác.
"Sự tình thế nào rồi, có thuận lợi chăng?" Thạch Mục hỏi.
“Triệu trưởng lão kinh doanh tại Thương Húc Thành đã nhiều năm, một số thế lực trong thành, ngoài sáng hay trong tối đều đang ủng hộ nàng. Tuy rằng bọn họ không lên tiếng cự tuyệt, nhưng ta nhìn ra, dù có ủy thác vật đấu giá thì cũng ít khả năng họ tìm tới chúng ta. Mấy ngày qua ta chỉ lôi kéo được vài thế lực nhỏ mà thôi, đây là còn phải giảm bớt khá nhiều tiền thuê mới được như vậy.” Chung Tú cùng Thạch Mục sóng vai đi vào một gian phòng khách rồi ngồi xuống, trò chuyện.
Thạch Mục nhẹ gật đầu, những tình huống này đều không ngoài dự liệu của hắn.
Nữ tử xinh đẹp chiếm địa lợi, hơn nữa lại có cao tầng của thương hội là Vương Phó hội trưởng âm thầm ủng hộ, chiếm ưu thế từ đầu cũng là bình thường.
"Đúng rồi, trên danh sách vật phẩm đấu giá lần này, Thành chủ Lệnh Hồ không lấykhối Tinh Thạch kia ra phải không?" Thạch Mục hỏi.
“Vâng, Tinh thạch hắn không có đem ra, trước mắt có vẻ như khối Tinh Thạch này của Thạch đại ca là chỗ dựa lớn nhất của chúng ta rồi, có điều bên phía Triệu trưởng lão hẳn cũng có vật áp trục gì đó.”Chung Tú nói.
"Không sao, Tú nhi ngươi cũng đừng quá lo lắng, ta còn có biện pháp khác." Thạch Mục nói ra.
"Thạch đại ca, ngươi. . . Ngươi còn có biện pháp khác sao?" Chung Tú sững sờ. Dù nàng chưa bao giờ hoài nghi lời nói của Thạch Mục nhưng vẫn có chút khó tin.
Dù sao Thạch Mục có thể xuất ra một khối Tinh Thạch đã khiến nàng vui mừng lắm rồi, năm đó vật áp trục của Thăng Tiên đấu giá hội tại Thiên Ngu Thành cũng là một khối Tinh Thạch giống vậy mà thôi.
"Tú nhi, ngươi giúp ta thu mua một ít da thú làm Phù Chỉ, càng cao giai càng tốt." Thạch Mục nói ra.
"Cái này thì đơn giản, bất quá ngươi định mua những thứ này về làm cái gì? Chẳng lẽ…" Chung Tú giật mình hỏi lại.
"Chính là Phù lục. Tú nhi chắc ngươi còn chưa biết, ta xem như cũng có chút tâm đắc với Phù lục chi đạo.” Thạch Mục cười nói.
Chung Tú nghe vậy khẽ giật mình, nhưng không chờ nàng hỏi lại cái gì, Thạch Mục lại lấy ra một cái hộp ngọc nhỏ, đưa cho Chung Tú, nói:
"Còn nữa, ta hôm nay có một lễ vật muốn tặng cho ngươi."
Chung Tú có chút không kịp phản ứng cầm lấy hộp ngọc, dường như chưarõ ràng lắm ý củaThạch Mục là gì.
Nắp hộp mở ra, bên trong là một quả trái cây màu xanh lớn cỡ ngón cái.
"Đây là?" Chung Tú hỏi.
"Thứ này tên là Ngưng Nhan Quả, ăn vào dung nhan liền vĩnh viễn bảo trì ở thời điểm đó." Thạch Mục nói ra.
" Thật ư?” Chung Tú đại hỉ.
Bích Âm Vạn Ba công mà nàng tu luyện tương đối đặc thù, chính là một môn võ pháp song tu cực hiếm, từ sau khi gia nhập Thương hội, nhờ có tài nguyên nơi đây nên Thuật pháp của nàng đột phá tiến vào cảnh giới Nguyệt Giai, thọ nguyên nhiều hơn, đồng thời tốc độ lão hóa cũng chậm lại không ít, tuy nhiên dù chậm thì vẫn sẽ già yếu, mà bất kỳ nữ nhân nào cũng không muốn điều này xảy ra với mình.
"Tự nhiên là thật đấy." Thạch Mục nói ra.
Mắt Chung Tú sáng rực lên, vèo một tiếng lấy ra Ngưng Nhan Quả, bất chấp tất cả nhét vào trong miệng, nuốt xuống.
"Này, cũng không cần gấp gáp như vậy mà…" Thạch Mục một bên chăm chú nhìn nàng cười.
“Vậy là sẽ không lo già đi nữa rồi…” Chung Tú dường như bị nghẹn, nấc một tiếng, lập tức nở nụ cười nói.
Thạch Mục có chút nhịn không được cười phá lên.
“Đúng rồi, đây là ta mới mua được từ bên ngoài, là một gốc cây tên là Quỷ Khốc Nhị, ngươi bỏ thêm nó vào danh sách vật phẩm đấu giá đi.” Thạch Mục lấy gốc cây kia ra đưa cho Chung Tú.
“Quỷ Khốc Nhị?” Chung Tú có chút kinh ngạc nhìn gốc cây, khẽ gật đầu.
Về phần Định Thần Tháp, sau khi suy nghĩ một chút, Thạch Mục cuối cùng cũng không có lấy ra.
. . .
Thời gian dần dần qua, trong nháy mắt đã hơn một tháng, Đấu giá hội mười năm một lần của thành Thương Húc đã đến gần ngay trước mắt.
Đoạn thời gian này, lượng người bên trong thành Thương Húc gia tăng nhiều gấp mấy lần. Cùng lúc đó, các thế lực to, nhỏ của Man tộc cũng thi nhau ùn ùn kéo đến, khiến cho việc buôn bán của cửa hàng các nơi càng thêm náo nhiệt.
Do đầu tháng phủ thành chủ đã tuyên bố, nên đại đa số mọi người đều biết được đấu giá hội lần này được Thiên Ngô Thương Hội đứng ra tổ chức, như mọi năm chia thành hai cái hội tràng. Nhưng một ít người tinh mắt lại phát hiện ra, tình thế hợp tác giữa Nghênh Tiên Các hội tràng ở thành Đông và Ngọc Tuyền Các hội tràng ở thành Tây cùng ngày thường không giống, mơ hồ có sự ganh đua tranh đấu trong đó.
Mới đầu tháng nhưng Nghênh Tiên Các cùng Ngọc Tuyền Các đã thi nhau mở ra vài trận đấu giá hội quy mô nhỏ, cũng thiết lập một vài quầy hàng thường trú, nhằm gia tăng nhân khí. Hai bên ganh đua gay gắt, vô luận là việc sắp xếp tổ chức các buổi đấu giá hay hàng hóa, thậm chí về phương diện tuyên truyền, cũng không ai nhường ai.
Cạnh tranh thúc đẩy chất lượng, kể từ đó, mọi người lại càng mong chờ vào buổi đấu giá hội cuối cùng của hai bên.
Thành Tây Thương Húc, Ngọc Tuyền Các.
Trong một căn phòng lớn, nữ tử xinh đẹp đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn xuống đám người tấp nập phía dưới, trên mặt lộ ra vài phần đắc ý.
“Triệu trưởng lão quả thật thủ đoạn phi phàm, mấy phiên đấu giá hội gần đây đều có thành tích nổi bật, tuy những công trạng này không tính vào tổng thành tích, nhưng nó cũng trực tiếp thúc đẩy sinh ý của bản các a”Một Thiếu phụ áo xanh đầu mang trâm cài, vẻ mặt nịnh nọt nói.
Trên mặt nữ tử xinh đẹp lộ ra vẻ đắc ý, nàng vốn có lợi thế hơn Chung Tú bên đó. Hàng hóa tốt nhất đều ở trong tay nàng, mấy ngày nay lại ném ra một ít trong các buổi đấu giá quy mô nhỏ. Bởi vì chất lượng hàng cao hơn đối phương, lại thêm sự cổ động của các thế lực, quả nhiên đã thu hút được rất đông khách nhân.
"Tình huống bên Nghênh Tiên Các ra sao rồi?" Nữ tử xinh đẹp lập tức hỏi.
“Hiện nay trong thành, hơn một nửa khách hàng cùng các thế lực đều tụ về Ngọc Tuyền Các của chúng ta. Trừ một vài thế lực vẫn án binh bất động ra thì số khách bên Nghênh Tiên Các của Chung Tú chỉ sợ còn chưa đến hai thành.” Thiếu phụ áo xanh nói.
"Rất tốt, tiếp tục chèn ép sinh ý của Nghênh Tiên Các. Hễ bọn hắn đưa ra vật phẩm gì thì chúng ta ra gấp bội. Giá cả lại giảm thấp hơn bọn chúng một thành!” Trong mắt nữ tử xinh đẹp bốc lên ánh sáng lạnh, ra lệnh.
"Vâng." Thiếu phụ áo xanh vội vàng đáp ứng.
Mặc dù trước kia nàng là chưởng quầy của Ngọc Tuyền Các nhưng địa vị trong Thương hội Thiên Ngô của nàng lại kém xa so với nữ tử xinh đẹp này. Hôm nay cũng muốn nhân cơ hội này tạo chút quan hệ với đối phương.
Vào thời khắc này, một tràng tiếng bước chân truyền đến, một nam tử áo xanh đi đến.
"Triệu trưởng lão, trưởng lão Cô Sơn của Thần Ưng Bộ, Tán tộc trưởng của Thương Vũ Bộ, Tông hội trưởng của Hắc Linh Hội đều đã đến.” Nam tử áo xanh nói.
"Tốt, ngươi báo bọn họ chờ cho một chút, ta sẽ qua ngay.” Sau khi phân phó thiếu phụ áo xanh vài câu, nữ tử xinh đẹp sửa sang lại trang phục một chút, liền đi ra ngoài.

Chương trước Chương tiếp
Loading...